ZingTruyen.Com

Ma Dao Dong Nhan Thap Cam


Ma Đạo Tổ Sư - Vong Tiện Đồng Nhân
< Đầy tháng >
Tác giả: 引灵曲 (Có sự cho phép của tác giả)

Lam Trạm, sao ngươi lúc nào cũng tốt với ta vậy?

Cảnh báo: Đây là ĐỒNG NHÂN văn có yếu tố SINH TỬ, ai không thích hoặc thấy phản cảm có thể bỏ qua. Cùng thích, có ý kiến nhận xét, bày tỏ ý kiến chúng ta cùng đàm đạo. Vui lòng không nói lời khó nghe, kỳ thị, mạt sát.

---------------

Ngụy Anh vừa sinh đôi giờ Tý, Lam gia theo phong tục đã phái người đi Vân Mộng báo tin vui. Hôm nay là ngày thứ ba cũng vừa vặn lễ mừng ba ngày em bé ra đời, được tiếp nhận lời chúc mừng của thân thích Lam thị. Ngụy Anh nằm trên giường nghỉ ngơi, Lam Trạm bưng một bát canh xương sườn củ sen tới. Hắn đỡ Ngụy Anh ngồi dậy sau đó bón canh cho y. Ngụy Anh uống xong một hớp nói:
"Lam Trạm, vì sao ngươi lúc nào cũng tốt với ta thế?"
Lam Trạm: "Ăn không nói".
Nói xong lại bón thêm cho Ngụy Anh một miếng ngó sen. Sau khi ăn hết chén canh, Lam Trạm dịu dàng nói với Ngụy Anh:
"Bởi vì là ngươi".
Vừa nói xong lại nghe thấy con gái trên giường khóc lên, Lam Trạm lập tức ôm lấy dỗ dành, bé con vừa mới được ôm vào ngực cha đã ngừng khóc.
Ngụy Anh cười: "Lam Trạm, ngươi xem có phải con gái chúng ta có thể nghe hiểu lời ngươi nói không. Ta còn chưa khóc bé đã khóc trước rồi".
Lam Trạm ôm con gái nói: "Bé gái giống ngươi"
Ngụy Anh quay đầu nhìn con trai trên giường, mắt mở to nhìn không trung, không khóc không nháo.
Ngụy Anh: "Con trai giống hệt ngươi, không ồn ào chút nào".
Chúng tiểu bối Cảnh Nghi, Tư Truy đã tới bên ngoài, gõ cửa hỏi:
"Hàm Quang Quân, hôm nay là ba ngày, chúng tiểu bối tới chúc mừng".
Thường ngày người ngoài không được vào Tĩnh Thất. Nhưng hôm nay khác biệt, đứa bé ra đời ba ngày được nhận lời chúc phúc của thân thích trong gia tộc, Lam Trạm ra hiệu cho nhóm tiểu bối đi vào.
Đứa thứ nhất chắp tay khom người về phía Lam Trạm: "Niềm vui sinh được con trai như có được thạch lân trên trời, nguyện chúc thọ an khang"
Đứa thứ hai chắp tay hướng về phía Lam Trạm khom người: "Thành tâm chúc mừng tiểu công tử mọi chuyện như ý, nhiều sức khỏe, anh tuấn, thông minh được thần tiên che chở".

......

Tư Truy chắp tay với Ngụy Anh: "Chúc Ngụy tiền bối thân thể an khang, chúc đệ muội phúc thọ lâu dài".
Cảnh Nghi chắp tay với Ngụy Anh: "Chúc Ngụy tiền bối sớm bình phục, chúc đệ muội khỏe mạnh lớn lên".

Lam Trạm nghe được lời chúc của Tư Truy cùng Cảnh nghi, trong lòng vui vẻ, hôm nay mọi người đều có thưởng.

Tiệc đầy tháng của các bé, Giang Trừng vừa nhận được tin đã lập tức bắt đầu chuẩn bị quần áo cho em bé, đồ chơi, xe đẩy, còn tự tay ủ rượu gạo, tới ngày đầy tháng chuẩn bị sáu rương đồ mang tới Vân Thâm Bất Tri Xứ. Nói với Ngụy Anh:
"Ngụy Vô Tiện, ngươi dù sao cũng xuất thân từ Vân Mộng Giang thị ta, những thứ này là ta chuẩn bị cho cháu trai cháu gái, còn đồ của ngươi ta chẳng mang cái gì cả".
Nói xong muốn chạy đi xem em bé, Ngụy Anh ở sau lưng hắn nói:
"Giang Trừng ngươi đó, thật sự không hề mang cái gì cho ta luôn hả?"
Giang Trừng không thèm quay đầu lại: "Không có phần của ngươi".
Kim Lăng cũng chở mấy rương đồ lớn tới Vân Thâm Bất Tri Xứ, nói với Ngụy Anh:
"Ngụy Vô Tiện, em trai em gái đâu rồi?"
Giang Trừng còn chưa đi xa nghe thấy Kim Lăng nói như vậy lập tức lớn tiếng mắng:
"Kim Lăng, Ngụy Vô Tiện là để ngươi gọi như thế hả? Bình thường dạy dỗ đều bị ngươi ăn hết rồi à?"
Kim Lăng trả lời: "Cữu cữu, sao cậu lại ở đây? Không phải lúc đầu người dạy con gọi như thế à?"
Giang Trừng bị nói kháy nghiêm mặt nói: "Hắn là đại cữu của ngươi, sau này không được phép gọi thẳng tên nữa biết chưa!"
Kim Lăng bĩu môi: "Biết rồi!".
Sau đó khom người chắp tay với Ngụy Vô Tiện: "Chúc đại cữu thân thể an khang, chúc đệ muội phúc thọ dài lâu".
Giang Trừng: "Vài ngày trước nghe nói ngươi không ở Kim Lân Đài, đi đâu thế?"
Kim Lăng: "Con không đi đâu, chỉ là cùng bọn Tư Truy đi săn đêm thôi".
Giang Trừng: "Săn đêm! Ta thấy lại là đi cùng Ôn Ninh chứ gì? Sau này để ta phát hiện ra ngươi chạy loạn với Ôn Ninh, cẩn thận ta đánh gãy chân ngươi!".
Ngụy Anh cười, cười rất vui vẻ. Hai cậu cháu nhà này lúc nào cũng thế, lúc nào cũng bảo chặt đứt chân Kim Lăng nhưng cũng chỉ nói suông. Tuy Giang Trừng nói hắn không chuẩn bị quà cho mình nhưng trong đống rương kia y rõ ràng ngửi thấy mùi rượu. Cô Tô Lam thị ngoài y ra không ai dám ở trước mặt thúc phụ uống rượu, đây không phải lễ vật Giang Trừng chuẩn bị cho y thì là gì chứ?
Sau khi bữa tiệc kết thúc, bà vú bế hai đứa đi uống sữa. Lúc này chỉ có Ngụy Anh cùng Lam Trạm ở Tĩnh Thất, Lam Trạm pha nước ấm, ôm Ngụy Anh thả vào thùng nước tắm sau đó thuần thục cầm khăn lau cọ thân thể cho y. Ngụy Anh dùng tay nâng cằm Lam Trạm trêu đùa:

 "Lam Nhị ca ca, ngươi thật đẹp trai, ta rất thích".

Lam Trạm không nói tiếp tục kỳ cọ cho Ngụy Anh. Lỗ tai trắng nõn như bạch ngọc rõ ràng đã đỏ ửng, Ngụy Anh lập tức cọ môi lên môi hắn. Suốt một tháng nay Ngụy Anh đều bảo dưỡng thân thể. Mỗi ngày của bọn họ đã bị gián đoạn một tháng rồi. Lam Trạm tách môi ra, hỏi Ngụy Anh:
"Ngươi có được không?"
Ngụy Anh: "Đã khỏi rồi".
Lam Trạm nghe được Ngụy Anh nói đã khỏi hẳn rồi, vì an toàn hắn ôm Ngụy Anh lên nằm dựa trên thùng nước tắm kiểm tra một lần. Xác nhận đã hoàn toàn khép lại mới nhéo mông y một cái. Ngụy Anh quay đầu nói:
"Đau đó, Nhị ca ca".
Ngụy Anh còn định nói thêm, môi đã bị Lam Trạm chặn lấy. Lam Trạm ôm ngang y đặt xuống giường đè lên. Không ngờ Ngụy Anh đột nhiên xoay người đè Lam Trạm xuống dưới:
"Hôm nay ta tới".
Lam Trạm nhiệt tình hôn lên đáp lại y, ngón tay thon dài vuốt ve, nắn bóp bên hông Ngụy Anh khiến phía sau y tê dại.

Một tháng không mỗi ngày rồi, khoái cảm dồn dập khiến cho Ngụy Anh thần hồn điên đảo, cuối cùng hai người đồng thời bắn ra.

Ngụy Anh ôm cổ Lam Trạm, hôn lên môi hắn. Tay không đứng đắn bóp bóp, bóp xong y lại hối hận, cái kia đâu có xìu xuống, Lam Trạm trực tiếp đặt Ngụy Anh trên người, bắt đầu một lần nữa.

Suốt một đêm, Lam Trạm không hề dừng, giống như muốn bù lại một tháng không được mỗi ngày vậy. Lúc trời sắp sáng cuối cùng cũng cùng nhau ngủ.
Hôm sau tỉnh dậy, Ngụy Anh cảm giác như từng cái xương trên người đều rời ra, toàn thân đau nhức. Thế nhưng nhìn gương mặt của Lam Trạm, trong đầu y nghĩ:

"Hàm Quang Quân của ta đúng là lợi hại!"

[Còn nữa]

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com