ZingTruyen.Info

Ma Dao Dong Nhan Thap Cam


Ma Đạo Tổ Sư Đồng Nhân
Vong Tiện Đồng Nhân

Một ngày của Lam Vong Cơ (sau khi kết hôn)

Tác giả: 泠依惜 (Đã có sự cho phép của tác giả)

Năm giờ sáng, mở mắt, cả ngực và chân đều bị Ngụy Anh đè lên, đầu tiên hôn lên trán y một cái cẩn thận di chuyển, quả nhiên Ngụy Anh không tỉnh, giữa chừng còn cọ cọ hai lần, hơi ngứa.
Gọi y không tỉnh, bị hôn hai cái, thật vui.
Đứng dậy mặc quần áo, rửa mặt, đeo đai trán, chỉnh trang lại dáng vẻ.

Năm giờ mười lăm. Ngồi tĩnh tọa điều tức. Luyện kiếm.

Sáu rưỡi, môn sinh đưa tới nước tắm và điểm tâm, định đánh thức Ngụy Anh dậy, bị hôn ba cái nữa, ôm y đi tắm, bị hôn một cái, dấu vết trên ngực trên cổ Ngụy Anh hơi đậm, phải rửa cẩn thận. Cũng hơi vui vẻ.

Sáu giờ bốn mươi, Ngụy Anh nửa tỉnh nửa mê lảo đảo đung đưa không yên tĩnh. Luôn bị y dụi dụi. Tâm ngứa.

Sáu giờ năm mươi, tắm xong cho Ngụy Anh, lau khô, mặc quần áo, ôm về giường. Trên đường thử đánh thức y mấy lần, bị hôn tổng cộng bốn mươi hai cái, nhiều hơn so với hôm qua bảy cái. Rất tốt.

Bảy giờ, tới Lan Thất giám sát môn sinh học tiết học sớm. Đệ tử năm nay không có gì đặc biệt, rất nề nếp, năng lực cũng bình thường, được cái rất nghe lời. Không hề dễ thương như Ngụy Anh năm đó.

Tám giờ, tiết học sớm kết thúc, nhìn cây ngoài cửa sổ, nhàm chán.

Chín giờ, không biết Ngụy Anh đã dậy chưa. Sao vẫn chưa tan lớp chứ.

Chín giờ năm mươi, rời khỏi Lan Thất, tới phòng ăn lấy cơm, trở về Tĩnh Thất.
Quả nhiên Ngụy Anh còn ở trên giường. Bàn chân lộ ra bên ngoài, muốn sờ. Sờ xong rồi mà y vẫn không tỉnh. Lại vuốt ve cẳng chân một chút, da rất mềm, rất dễ chịu. Không được sờ nữa.

Mười giờ, Ngụy Anh đúng giờ ngồi dậy nhắm mắt vươn tay, cầm quần áo lên mặc cho y. Áo trong của y phải giặt rồi, cứ mặc áo của ta trước đi, tay áo hơi dài, cẩn thận xắn lại. Dấu vết trên ngực phải che đi, hay là lần sau không cắn trên cổ nữa, thúc phụ nhìn thấy sẽ tức giận. Nhưng ta rất vui. Được Ngụy Anh ôm, càng vui.

Mười rưỡi, cùng Ngụy Anh ăn điểm tâm và cơm trưa, nghe Ngụy Anh nói chuyện. Chuyện của y nói mãi không hết, ta rất thích.

Mười một rưỡi, Ngụy Anh muốn đánh đàn bèn đưa Vong Cơ cho y. Ta sửa cho y, y còn cố tình gảy sai, thật đáng yêu. Ngụy Anh ngồi trong ngực của ta, rất ấm áp. Rất thích dạy y, lần sau dạy y bài khó không dễ học mới được.

Một giờ, cùng Ngụy Anh tới võ trường. Trước khi ra cửa khoác thêm cho y hai chiếc áo, y muốn trộm cởi ra, bị ta phát hiện.

Một rưỡi, đốc thúc đám Tư Truy luyện kiếm, bọn nhóc tiến bộ rất lớn. Ngụy Anh thường dẫn bọn nhóc ra ngoài thực luyện, như vậy rất tốt. Ngụy Anh đột nhiên nói muốn ăn đài sen, nhưng vẫn chưa đến mùa, không có cách nào cả. Tiện thể nhắc tới, lần sau ra ngoài sẽ bao trọn đầm sen ở Đông Sơn luôn.

Hai giờ, làm mẫu cho Tư Truy. Ngụy Anh cũng muốn thử, y dùng kiếm rất tốt. Nếu có thể thật muốn so tài với y một trận.

Hai giờ mười lăm, đột nhiên Ngụy Anh nói muốn so kiếm với ta, thật vui.

Ba giờ, không khống chế nổi mình, rõ ràng đã nói chỉ hơn trăm chiêu thôi, nói mà không làm được, nên phạt. Nhưng Ngụy Anh nói rất vui, thôi bỏ đi. Ta cũng rất vui.

Ba rưỡi, vừa uống trà vừa nói chuyện phiếm, bọn họ nói, ta nghe. Thì ra lần trước bọn họ đi săn đêm gặp Giang Vãn Ngâm, ha. Còn gặp cả Ôn Ninh nữa, ha. Khó trách quá hạn mới về, nên phạt. Ngụy Anh rất quan tâm tới Kim Lăng, lần sau nếu có chuyện cần phải tới Lan Lăng ta sẽ chủ động đứng ra.

Bốn giờ, môn sinh đưa ghi chép săn đêm mới tới để phê, hôm qua mới xong một nhóm, sao lại có rồi. Tối nay phê xong luôn.

Bốn giờ mười lăm, tới phòng bếp nấu canh cho Ngụy Anh, lần trước học được gia vị bí truyền cho vào canh sườn củ sen, không biết Ngụy Anh có thích không. Rất muốn nhìn bộ dáng vui vẻ của y.

Bốn rưỡi, quên không nhắc Ngụy Anh đừng ăn quá nhiều điểm tâm. Thôi không sao.

Sáu rưỡi, về muộn một lúc, sao Ngụy Anh đã ngủ rồi. Cuộn tròn lại như một con mèo nhỏ. Không đúng, y không ngủ, y đang giả vờ,
Ta cũng làm bộ bị y hù dọa, y không phát hiện ra.
Y thật đáng yêu.
Nhắc tới kế hoạch săn đêm, lần này ta đồng hành cùng y, thật mong chờ.

Bảy rưỡi, phê ghi chép, Ngụy Anh cùng ta xem. Còn chưa xong ba bản y đã dán tới.
Ôm y cùng xem, y lại lộn xộn, muốn chặn lại kết quả y còn náo loạn hơn.
Thôi sáng sớm mai tiếp tục phê cũng được.

Tám giờ, Ngụy Anh lại khóc rồi.

Tám rưỡi. Y thật đáng yêu. Thoải mái

Chín giờ, thời gian ngủ, muốn tắm cho Ngụy Anh nhưng thấy y rất mệt, không chịu tắm, vậy mai tắm cũng được.

Mười rưỡi, bỗng nhiên Ngụy Anh rất có tinh thần, lại bắt đầu lộn xộn. Không nhịn được cắn cổ y mới nhớ ra không nên cắn chỗ này nữa. Ta sai.

Mười một giờ. Ngủ ngon. Ngụy Anh.

==============

Nghẹn cơm chó ~~~~

Đây giống như là nhật ký của Lam Trạm ấy. Cho nên rất ngắn gọn, không dài dòng văn vẻ :D

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info