ZingTruyen.Info

Ma Dao Dong Nhan Thap Cam

Ma Đạo Tổ Sư Đồng Nhân

Vong Tiện Đồng Nhân

Di Lăng Lão Tổ Xuống Bếp Ký.

Tác giả: 木雨蔓 ()

(Đã có sự cho phép của tác giả)

Tĩnh Thất

Ngụy Vô Tiện: "Lam Trạm! Lam Trạm!!".

Lam Vong Cơ buông bút xuống, đưa mắt nhìn y chăm chú.

Ngụy Vô Tiện: "Lam Trạm ~ Trưa nay ngươi ăn no không?".

Lam Vong Cơ: "Ừ".

Ngụy Vô Tiện không hài lòng với câu trả lời này, chạy vài bước quỳ ngồi xuống cạnh Lam Vong Cơ, tay kéo đuôi đai trán lung lay vài cái.

Lam Vong Cơ: "Đói?".

Ngụy Vô Tiện: "Không phải ta đói... Lam Trạm ~ Ngươi nói ngươi đói được không?".

Lam Vong Cơ tuy nghi ngờ trong lòng nhưng nhìn bộ dáng này của y lại thấy buồn cười, nghĩ nhất định y lại có ý đồ gì đó mới lạ, vô cùng phối hợp nói một câu "Được".

Ngụy Vô Tiện: "Lam Trạm, vậy ta hỏi một lần nữa, buổi trưa ngươi ăn no chưa?".

Lam Vong Cơ: "Chưa no".

Giữa hai lông mày Ngụy Vô Tiện tràn ngập ý cười, nói: "Lam Trạm ngươi thật tốt! Vậy có muốn nếm thử tay nghề phu quân không?".

Lam Vong Cơ: "Ta là phu quân!".

Ngụy Vô Tiện: "Này không phải trọng điểm, không phải trả lời như vậy đâu Lam Trạm ơi!".

Lam Vong Cơ: "Đây là trọng điểm".

Ngụy Vô Tiện: "Tại sao ngươi lại như vậy chứ Lam Trạm, vừa rồi không phải phối hợp tốt lắm à, vậy ngươi cứ coi cái này là trọng điểm đi, tối nay cho ngươi không được làm phu quân, đừng hòng động vào ta".

Nói xong Ngụy Vô Tiện giả vời tức giận đứng dậy đi ra, bất thình lình bị Lam Vong Cơ ôm vào lòng, cả người mềm xuống cảm thụ cái ôm ấp áp này, Lam Vong Cơ trầm mặc một lúc lâu, chậm rãi mở miệng: "Muốn".

Ngụy Vô Tiện: "Muốn mới đúng đó, ta đi xuống bếp làm cho ngươi điểm tâm ta mới nghiên cứu chế tạo ra, lúc nữa chúng ta cùng ăn, ta còn mới lấy được một quyển thoại bản rất nổi tiếng đang được lưu truyền gần đây, tý nữa ngươi đọc cho ta nghe được không".

Lam Vong Cơ nghe thấy y muốn xuống bếp, tim còn đang treo cao, nhưng ngẫm thấy "dạy dỗ" vừa rồi vẫn đồng ý.

Ngụy Vô Tiện: "Cứ quyết định như vậy đi, ngươi ngoan ngoãn ở phòng chờ ta, nhanh thôi!".

Lam Vong Cơ: "Đi cùng đi".

Ngụy Vô Tiện: "Lam Trạm ngươi tiếp tục phê ghi chép săn đêm là được rồi, không lâu lắm đâu".

Lam Vong Cơ: "Cùng ngươi".

Ngụy Vô Tiện: "Lam Trạm, ngươi sợ ta đốt bếp nên mới nhất định đi cùng ta chứ gì, ta mới chỉ đun thủng đáy nồi thôi, không có nữa đâu".

Lam Vong Cơ: "Đốt bếp, có thể xây lại".

Ngụy Vô Tiện: "Vậy ngươi nhất định phải đi cùng là có gì không yên tâm?".

Lam Vong Cơ: "Vì ngươi ở đó".

Ngụy Vô Tiện: "Há há há... Ngươi lúc nào cũng không muốn rời khỏi phu quân mình nha Hàm Quang Quân, ngươi như vậy là không được đâu!".

Ngụy Vô Tiện: "Lam Trạm, ngươi nói xem nếu như ngươi trêu ghẹo ta từ sớm, có lẽ...".

Bây giờ Lam Vong Cơ sủng y lên trời nhưng vẫn không thể nghe nổi lời nói trần trụi như vậy, mặt đỏ tim đập y như cũ, dắt Ngụy Vô Tiện cùng đi xuống phòng bếp không để cho y nói tiếp nữa.

Phòng bếp.

Lam Vong Cơ: "Có cần ta giúp không?".

Ngụy Vô Tiện: "Ừm... Cũng được, Lam Trạm ngươi gọt vỏ khoai tây cho ta với".

Lam Vong Cơ: "Ừ".

Lam Vong Cơ không hổ là tấm gương sáng cho đám con em thế gia từ nhỏ, làm gì cũng giỏi, chốc lát đã xử lý khoai tây sạch sẽ trắng bóng.

Ngụy Vô Tiện xắt khoai tây thành tám miếng như trái táo, dầu đã nóng, Ngụy Vô Tiện tiêu sái đổ khoai tây còn chưa ráo nước vào nồi, giây tiếp theo thì không tiêu sái nổi nữa, chảo dầu tách tách tiếng vang khiến dầu sôi bắn tung tóe khắp nơi. Lam Vong Cơ nhanh tay lẹ mắt kéo y ra sau lưng, dùng tay áo chắn lại, Ngụy Vô Tiện trốn sau lưng hắn hi hi ha ha lấy lòng, rất sợ Lam Vong Cơ vì lo y bị thương mà tức giận.

Lam Vong Cơ: "Ra phía sau đi, để ta".

Ngụy Vô Tiện: "Ta không sao đâu Lam Trạm, để cho ta làm được không, ta muốn làm cho ngươi ăn, ta nhất định cẩn thận, hơn nữa dầu bắn cũng bình thường mà, không sao cả. ngươi ở bên cạnh trông cũng không để ta xảy ra chuyện.

Lam Vong Cơ suy nghĩ thấy bản thân sẽ không để y bị thương bèn không ngăn cản nữa. Ngụy Vô Tiện đổ một nửa khoai tây chiên vàng ruộm ra đĩa, nửa còn lại trong nồi rắc thêm cả đống ớt bột, hạt tiêu cùng muối rồi múc ra.

Lam Vong Cơ: "Xong rồi?".

Ngụy Vô Tiện: "Còn thiếu một khâu cuối cùng".

Ngụy Vô Tiện lấy vài quả hồng, lách ca lách cách băm nhuyễn rồi bỏ vào chảo dầu xào cho tới khi đặc sệt, cuối cùng nghĩ nghĩ lại bỏ thêm một ít đường, sau đó rưới nước sốt lên trên phần khoai tây chiên kia.

Bê hai đĩa "điểm tâm" kỳ quái cùng Lam Vong Cơ trở về Tĩnh Thất. Ngụy Vô Tiện đặt đĩa lên án thư, nói:

"Lam Trạm, ta muốn uống rượu, còn Thiên Tử Tiếu không?".

Lam Vong Cơ: "Còn".

Lam Vong Cơ cầm Thiên Tử Tiếu rót cho y một ly, Ngụy Vô Tiện cầm thoại bản tới, uống hai ly rượu nằm lên đùi Lam Vong Cơ.

Ngụy Vô Tiện: "Lam Trạm, ngươi đọc cho ta nghe, ta đút cho ngươi ăn. Điểm tâm này ta mới nghĩ ra đó, ngươi thích ăn giấm như vậy, ta đặc biệt làm món chua ngọt hợp khẩu vị với ngươi ha".

Ngụy Vô Tiện cầm một miếng khoai tây chiên đưa vào miệng Lam Vong Cơ, sốt sắng hỏi: "Thế nào Lam Trạm, mùi vị ra sao?".

Lam Vong Cơ nhai kỹ nuốt chậm, nhận xét: "Rất ngon".

Ngụy Vô Tiện làm lần đầu tiên, mặc dù rất có tự tin nhưng y cũng chưa ăn thử, lúc này nghe được nhận xét như vậy cũng không quá tin tưởng, cầm lên một miếng bỏ vào miệng, chưa kịp nhai đã nhổ ra.

Ngụy Vô Tiện: "Chua quá, khó ăn chết. Lam Trạm ngươi nghiêm túc đấy hả?".

Lam Vong Cơ: "Ta thích". Hắn không biến sắc ăn thêm hai miếng khiến Ngụy Vô Tiện cũng không thể xác định có khó ăn hay không nữa.

Ngụy Vô Tiện: "Lam Trạm, ngươi không cần gượng ép đâu, ngày thường ngươi nấu canh cá, gà xào cay cho ta ăn ngon lắm. Ta cũng muốn nấu đồ cho ngươi ăn, nhưng mà không ngon thì đừng nên ăn".

Lam Bong Cơ: "Ngon lắm, Ngụy Anh".

Ngụy Vô Tiện: "Vậy thì tốt rồi".

Lúc này Ngụy Vô Tiện mới yên tâm ăn phần khoai tây chiên siêu cay của mình, cảm thấy không tồi. Chắc là Lam Vong Cơ thích ăn chua nên không lừa y, vừa ăn vừa nghe Lam Vong Cơ đọc thoại bản.

Ngụy Vô Tiện: "Lam Trạm, lần sau ta lại học món khác làm cho ngươi ăn".

Lam Vong Cơ: "Được".

Ngụy Vô Tiện: "Lam Trạm, ngươi muốn cùng ta uống một ly không".

Lam Vong Cơ lắc đầu, Ngụy Vô Tiện buồn buồn bò dậy uống cạn một ly Thiên Tử Tiếu, ngẩn người nửa ngày quay đầu hôn Lam Vong Cơ, cảm giác say truyền từ khuôn miệng nóng bỏng của Ngụy Vô Tiện sang cho hắn.

Ngụy Vô Tiện ương bướng: "Như này cũng coi như uống cùng ta một ly!".

----

[Hoàn]

Tác giả: Điểm tâm Tiện Tiện nghiên cứu chính là Khoai tây chiên muối tiêu cay cùng khoai tây chiên sốt cà chua mà ra. Di Lăng Lão Tổ không hổ là Di Lăng Lão Tổ, y thật sự rất thích phần của mình, còn món của Lam Vong Cơ thì cũng chỉ có phu quân của y biết mức độ ngon lành của nó ╮(╯_╰)╭

Trứng: Làm đồ ăn cũng có thể tuồn cẩu lương như vậy Σ(▼□▼メ)


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info