ZingTruyen.Asia

Ma Đạo Đồng Nhân Thập Cẩm

<3 Ma Đạo Tổ Sư <3 Câu chuyện từ góc nhìn của Ôn Ninh

Trung_Op0510

Đã có sự cho phép của tác giả, vui lòng tôn trọng và ủng hộ chị ấy qua weibo 绒毛猫儿-XT

Nếu thấy mình edit có sai sót cứ vui vẻ góp ý nhé

----------

1, Hôm đó, trước khi xuống núi tỷ tỷ đưa cho ta một nắm bạc vụn. Nhắc đi nhắc lại rằng: "Mua quà xong, tiền thừa còn lại dùng để mua một ít hạt giống củ cải, không có thì thôi. Dám cầm đi uống rượu, trở về đệ biết tay ta! Cả ngươi nữa".
Ta gật đầu lia lịa.
Công tử thuận theo nói tiếp: "Ít bạc thế này không đủ đâu. Ta còn muốn mua thêm một bộ quần áo mới!".
Tỷ tỷ giận dữ: "Mua quần áo mới cái gì? Tiền đâu ra cho ngươi mua đồ mới!".
Công tử giơ tay chỉ chỉ mình cười hì hì trả lời: "Ta tới dự tiệc trăm ngày của Như Lan, màu đen thùi lùi này không may mắn".
Nghe vậy tỷ tỷ mới bớt giận hừ một tiếng "Thế còn nghe được".
Nàng lục lọi khắp nơi trên người khó khăn một lúc mới tìm ra được một ít ngân lượng vứt cho công tử "Cầm đi".
Công tử bắt được hơi do dự, cuối cùng chắp tay chân thành nói: "Đa tạ".
Tỷ tỷ cười xoay người cùng đoàn người bận bịu cơm nước.
Lúc này ta nghĩ nếu như...nếu như còn chút xíu tiền ta nhất định sẽ mua cho tỷ tỷ một hộp mứt quả.
Nàng là con gái, không thích chưng diện cũng chẳng thích trang điểm, chỉ có một sở thích duy nhất là mứt quả chua chua ngọt ngọt kia.
Từ sau khi Kỳ Sơn Ôn thị bị tiêu diệt, Loạn Táng Cương hoàn cảnh thiếu thố. Rất lâu rồi nàng chưa được ăn.
Lúc này ta vẫn chưa biết giông tố sắp kéo đến rồi.


2, Linh Bảo Các
Đông đảo tu sĩ đang bàn tán chuyện Kim tiểu công tử chọn đồ vật đoán tương lai mấy hôm trước.
Nói bé chọn được Tuế Hoa trong bám chân bảo lòe loẹt rực rỡ sắc màu.
Ta đã từng thấy thanh kiếm kia, kim quang sáng chói, là linh kiếm thượng phẩm. Cũng là bội kiếm của Kim Tử Hiên.
Có lẽ là số mệnh đã an bài.
Kim tiểu công tử chọn được Tuế Hoa, sau này bầu bạn cùng bé lớn lên cũng chỉ có Tuế Hoa.
Công tử chọn rồi chọn cuối cùng chọn được một cái trụy tử bằng bạch ngọc.
Vừa ra khỏi Linh Bảo Các y đã nói với ta: "Về lại bị mắng rồi".
"Vì sao ?"
"Tiền tỷ tỷ ngươi đưa xài hết rồi!".
"Không còn dư lại tý nào?"
"Đúng. Thiếu chút còn không đủ, trở về chắc chắc bị mắng chết".
"Không đâu. Ngươi mua quà tặng cho Kim tiểu công tử, tỷ tỷ sẽ không mắng ngươi".
"Vậy à". Công tử nhướng mi cười một tiếng, "Vậy đi về thôi".
Ta há miệng yên lặng nuốt vào câu nói muốn mua mứt quả cho tỷ tỷ.


3, Tâm trạng công tử hôm nay tốt lắm, nhịp bước ung dung, ngữ điệu bay bổng. Hắn móc ra chuông bạc khâu trụy tử vào, như dâng lên vật quý nói:

"Ngươi thấy có đẹp không?"
"Đẹp! Hơn nửa tháng qua ngươi bận bịu ở động Phục Ma là muốn làm cái này?"
Công tử gật đầu, cũng cảnh cáo ta tránh xa chuông bạc này một chút, bên trong chứa năng lượng mạnh mẽ, yêu ma quỷ quái cấp cao cũng không chịu được.
"Công tử, có phải chỗ Giang tông chủ cũng có một cái chuông bạc như thế này không?"
"Không sai. Thanh Tâm Linh, được phát cho đệ tử của Giang thị".
"Vậy ngươi..".
Ta có chút đau lòng.
Ngụy công tử vốn có thể tiêu sái một đời cùng Giang tông chủ viết lên giai thoại về Vân Mộng Song Kiệt mà không cần ở Loạn Táng Cương quanh năm không thấy ánh mặt trời này.
"Không sao, đưa cho Kim Lăng coi như trả lại cho Giang Trừng".
Dường như hắn hiểu được suy nghĩ của ta, dừng một chút lại nói: "Không có ngươi cùng Ôn Tình, sớm đã không còn ta cùng Giang Trừng. Cho nên đừng áy náy".


4, Cùng Kỳ Đạo
Công tử giết Kim Tử Huân.
Ta giết chết phu quân của Giang cô nương.
Cha của Kim tiểu công tử.
Ý định tới tặng lễ vật nay đã tan thành bọt nước, y phục mặc tham dự buổi tiệc nhuốm đầy máu tanh.
Ta thấy ánh mắt công tử mờ mịt, nước mắt bất ngờ rơi xuống, cuối cùng bỗng nhiên ngã xuống đất mất đi ý thức.
Lúc ta cõng y trở về Loạn Táng Cương, tỷ tỷ vừa nấu xong cơm tối vui vẻ hào hứng ra đón.
"Hạt giống củ cải mua... Ngụy Anh??? A Ninh !!! Chuyện gì thế này??".


5, Mấy giờ sau, Loạn Táng Cương bị bao vây nước cũng không chảy lọt.
Vài ngày sau công tử tỉnh lại.
Ta là hung thi, đã không còn cảm giác đau đớn.
Công tử đá ta một cước ta cũng không có cảm giác. Tỷ tỷ lại bị dọa giật mình, tay nắm chặt rồi buông, buông rồi nắm. Sợ hãi luống cuống ôm lấy ta, muốn cầu xin lại không dám lên tiếng, chỉ lặng lẽ rơi lệ.
Một khắc đó, ta cảm thấy đau đớn như cào xé trong lồng ngực.
"Ngươi giết ai?!? Ngươi có biết ngươi giết ai không! Ngươi bảo ta làm sao đối mặt với sư tỷ ? Đối mặt với Kim Lăng thế nào đây??"
Ta nhớ được Giang cô nương, một cô nương ấm áp ôn hòa. Không dễ dàng gì Kim Tử Hiên mới đáp lại tình yêu của nàng, khó khăn lắm mới thoát khỏi được bóng tối Giang gia bị diệt môn, bao gian nan đời người mới tìm được hạnh phúc.
Vậy mà bị hủy rồi.
Hết thảy đều bị ta phá hủy.
Tỷ tỷ đâm một ngân châm vào cổ công tử, thấp giọng nói "Thật xin lỗi, còn có....cám ơn ngươi".


6, Ta cho rằng ta có thể nhẫn nhịn.
Nhưng trong chớp mắt kiếm đâm vào thân thể tỷ tỷ, ta lại phát điên.
Tỷ tỷ của ta, cả đời cứu người vô số chưa từng hại ai, vì sao nhất định phải giết chết nàng.
Kỳ Sơn hưng thịnh, tỷ ấy chưa từng làm chuyện gì có lỗi!
Kỳ Sơn tàn lụi nàng cũng chưa từng hại người.
Ôn Tình cả đời kiêu ngạo chỉ có một sai lầm duy nhất, nàng họ Ôn!


7, Không biết bị bóng tối bao trùm bao lâu, ta mông lung biết được rất nhiều chuyện.
Ôn Tình đã chết, tro cốt bị rắc trong Kim Lân Đài.
Di Lăng Lão Tổ cũng chết, thi cốt vô tồn hồn phách tiêu tán, chỉ còn dư lại một cái linh kiếm bị đem tới Kim Lân Đài thị chúng.
Loạn Táng Cương bị thiêu hủy, toàn bộ năm mươi người trên núi đã bị giết chết. Sau đó bị đẩy xuống huyết trì.
Những chuyện liên quan tới Di Lăng Lão Tổ, mười mấy năm sau vẫn bàn tán lưu truyền.
Rất lâu rất lâu sau.
Ta nghe được giọng nói của công tử.
"Còn không tỉnh!"


8, A Uyển đã trưởng thành rồi.
Sau chuyện ở miếu Quan Âm, Ngụy công tử cưỡi lừa cùng Lam nhị công tử không biết đi đâu.
Ta theo sau bọn nhóc A Uyển một thời gian, suy nghĩ rất lâu về việc sau này ta muốn làm gì.
Lúc có tỷ tỷ ở đây, ta luôn theo sau lưng tỷ ấy, sau đó lại đi theo Ngụy công tử.
Luôn có người làm bình phong bảo vệ cho ta.
Bây giờ ta cũng nên đi trên con đường của mình, sống của cuộc sống của chính mình.
Ta tìm được một ít đồ vật tỷ tỷ hay dùng khi còn sống ở Kỳ Sơn, dựng cho nàng một ngôi mộ coi như lá rụng về nguồn.
"Tỷ tỷ, hiện tại đệ sống rất tốt, tỷ không cần lo lắng. Đệ trở về tìm A Uyển, tỷ trên trời có linh hãy phù hộ cho nhóc cả đời bình an. A Ninh xin bái biệt, sau này sẽ thường xuyên trở về thăm tỷ".
Ta cùng A Uyển quỳ vái ba lạy trước phần mộ của nàng, để một hộp mứt quả ở lại rồi cùng nhau rời khỏi Kỳ Sơn.


9, Cô Tô – Trấn Thải Y.
Cảnh Nghi ôm hai chậu nguyệt quý đang nở hoa đặt lên bậu cửa sổ: "Bán trên phố hai lượng là quá đắt rồi! Còn đòi ta mười lạng!"
A Uyển cả kinh: "Mua cái này đã tốn hơn mười năm tích cóp của chúng ta, còn tiền đâu mua hoa nữa".
Cảnh Nghi cười đắc ý: "Cho nên ta có mua đâu ! Ta ôm từ Vân Thâm Bất Tri Xứ tới mà ~~"
"Ả? Rồi bị Hàm Quang Quân phát hiện thì sao?"
"Yên tâm đê ~ Ngài ấy không rảnh quản chúng ta đâu, càng không có thời gian để ý mấy chậu hoa này. Hơn nữa cho dù phát hiện ra đã có Ngụy tiền bối ở đây, không phải sợ".
"Cũng đúng".
Mấy đứa nhóc hi hi ha ha náo loạn một hồi.
Sau khi dọn dẹp nhà cửa, ta làm vài món ăn. Còn tưởng mọi người sẽ không ăn, ai ngờ vừa mới mang lên đã bị một đám xông tới cướp.
Ta vừa lo vừa mừng: "Ngon... ngon thế cơ à?"
Cảnh Nghi nuốt miếng thịt gà trong miệng xuống nói: "Ngươi ăn thử vài lần cơm do Ngụy tiền bối làm xem, mới biết được cơm bình thường ăn ngon tới mức nào!".
Nhớ tới tác phong xào đồ ăn thả ớt không ghê tay của Ngụy công tử, ta hiểu rồi.
Ngụy công tử sống rất tốt.
Công tử, ta cũng rất tốt.

[Hoàn]

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia