ZingTruyen.Asia

Lumina Fantasy World

Chương 30: Bẹp?

Ryinter


[Thông báo:

Kỹ năng [Áp chế Linh hồn] đã thành công kích hoạt.

Có bốn linh hồn đã chấp nhận bạn là chủ nhân.

Tỉ lệ triệu tập thành công của bạn lúc này là 100%.]

Nó đã thành công, bốn trong sáu linh hồn còn lại bên ngoài đã đầu hàng trước sự tức giận của tôi. Tuy nhiên thật tiếc, khi tôi cũng chỉ mới vừa hồi xong một lần triệu tập nữa mà thôi.

- Đ-Được, tôi xin đầu hàng, tôi sẽ làm nô lệ cho cô, nên làm ơn tha cho chúng tôi.

- Này này, thẳng kia mày sủa ra cl gì đấy!?

- Cái địa ngục của cô ta rất đáng sợ, anh thì biết cái gì!

...

Không hiểu làm thế nào, ba trong số sáu tên còn sót lại cũng bắt đầu giống như linh hồn kia đầu hàng nhận tôi làm chủ. Cơ mà, tôi cũng không có bệnh S cho nên chỉ giữ im lặng, đưa trượng kêu gọi thêm một con quái vật đầm lầy khác, mặc xác cái bọn kia đang nổi điên gì bên trong.

- Á!! Không, tôi không muốn chết ở đây đâu! Không phải cô nói muốn tôi thành nô lệ sao? Tôi thành nô lệ rồi....aaaa!!

- Hừ.

Tôi mặc kệ tên nào đó gào thét bên trong trước khi chết. Ngay khi hắn vừa chết, tôi loại một linh hồn ra khỏi địa ngục và đem hút hắn vào bên trong đó.

- Aaaa!! Đau quá!!! Đau quá!! Thả tôi ra!! Tôi đang ở cái nơi quái nào thế này aaaaa!!!

Như tên đầu tiên, gã thứ hai này đều phát ra tiếng kêu thảm thiết từ bên trong địa ngục.

- K-Không...

- T-Tôi không muốn bị như vậy. Tạm biệtt, tôi đi đây.

- Này Lernin!?

- Cả tôi nữa!

- T-Tôi cũng vậy. Zeng nếu anh muốn ở lại thì ở lại một mình đi!

- Xin lỗi, tôi cô ta khiến tôi cảm thấy sợ!

Rồi nhờ vào đó, năm tên phía bên trong bắt đầu đăng xuất khỏi trò chơi, sau khi đăng xuất sẽ có một khoảng thời gian 1 giờ để có thể đăng nhập lại, cho nên tôi cũng sẽ không phải sợ bọn người này có vào lại phá mình nữa trong bảy tiếng tới.

Sau khi bốn tên kia thoát không lâu, tên cuối cùng cũng bị nhóm hai bộ xương của tôi cản trở đến khi bị quái vật xé xác phía bên trong. Tên này khá thông minh, hắn đã thoát ngay từ khắc khi vừa bị giết, cho nên tôi không thể đem hắn thu vào trong địa ngục được dù đã nhanh tay loại một linh hồn ra ngoài.

Ba linh hồn bị phóng ra ngoài lúc này đã lờ mờ nên tôi đã đem chúng hút lấy Năng lượng Linh hồn, và dừng việc bơi vòng quanh lại. Khi tôi dừng vòng quay lại, phía bên trong chính giữa vòng xoáy lúc này cũng chỉ còn lại hai bộ xương của tôi và một vài món vật phẩm và trang bị rơi rớt.

- Hmm.

Nhìn bọn chúng tôi không biết có giá trị gì hay không, hay chỉ là rác rưởi, nhưng sau khi suy nghĩ đôi chút về giá trị có thể đổi từ Zit ra tiền thật thì.

- Cá Trê giết chúng. Những đứa kia, nhặt chúng nó về đây.

Tôi quyết định lao vào bên trong nhặt toàn bộ số đồ bị rơi. Tất cả có ba cái răng quái vật đầm lầy, đôi giày của sát thủ và một con dao loại hiếm cấp 31.

- Hmm, nếu như mình không treo bán được thì chứ đổi từ Zit ra là được.

Giá trị của đồng Zit vào thời điểm đầu trò chơi hiện tại giao động thấp hơn tiền Việt bốn lần. Nhưng nếu cố gắng, tôi vẫn có thể kiếm ra kha khá nếu muốn bằng cách bán vật phẩm cho NPC hay rao bán ở chợ trong thành phố.

- Nghĩ thì tiếc thật.

Trong khi đang xem Cá Trê đang thoả sức chiến đấu và nhìn một cái đám người hơn hai trăm cá thể đang đứng hận thù bên ngoài kia, tôi sực nhớ lại hôm qua mình đã vứt sạch số đồ rơi ra từ bọn chúng.

- Nếu như mình hôm qua chịu đứng lại nhặt mộ chút thì có lẽ cũng sẽ được kha khá rồi.

Kho đồ của tôi khi full cũng chỉ có 50 ô mà thôi, cho nên muốn nhặt gì đó bỏ vào đầu tiên phải lựa chọn đồ có giá trị hay không mới bỏ vào được. Ngoài ra thì tôi vẫn có một biện pháp dự phòng, đó chính là để những quái vật của mình ôm toàn bộ đi theo. Như vậy sẽ không chật kho, nhưng vấn đề ở đây là tôi hiện tại không có túi hay hao gì mới là đau đầu.

- Ngoài ra, có lẽ mình nên thu mua một số túi để đem theo cho bọn quái vật của mình, có như vậy sẽ chẳng phải lo kho đồ sẽ bị đầy nữa.

Sau khi những tên sát thủ chết đi, toàn bộ những người còn lại và gã Chủ Hội đã chẳng dám cử người đến chỗ tôi nữa, mà chỉ đứng ở ngoài nhìn, để những cung thủ tiếp tục quấy phá...hay đúng hơn là hổ trợ đôi chút cho tôi, và bắt đầu tụ tập lại bàn tán chuyện gì đó.

Trong khi đó vẫn tiếp tục nhàng nhã công việc hổ trợ Cá Trê săn quái, điều khiển nó chặn các đòn có thể cướp quái và thu thập nốt những linh hồn đã chịu đầu hàng mình trong vài phút kế đó. Sau đấy, tôi lại tiếp tục đợi kỹ năng triệu tập hồi về lại và lại triệu tập lên những linh hồn mới, cái nào không được thì tôi cứ đem chúng nó hút vào viên đá của cây trượng để lấy Năng lượng Linh hồn thay cho cứ đem chúng ra hành hạ và hù những con vừa rồi.

Chúng hoàn toàn chỉ làm hao phí năng lượng không cần thiết, trong khi bọn bị hù chẳng có thấy gì suy xuyễn cả, cứ như rằng chúng biết mình chết rồi nên có bị giày vò vài phút xong tan biến cũng chẳng có gì đáng lo vậy. Mỗi linh hồn có tới 50 năng lượng, đúng là con chất lượng hơn bọn người Bang Hội Băng Thành nhiều, đem ra giày vò cũng khá uổng.

Một lát nữa trôi qua, khi tôi lại triệu tập được thêm bốn con nữa vào đàn quái vật của mình, bây giờ tổng công là mười một con tính luôn cả Cá Trê lẫn Cá Trích và cũng lên thêm một cấp. Từ con dốc mà mình đã lao xuống đầm lầy, tôi đã thấy nhóm người Bang Hội Băng Thành đã kéo đến tụ hợp.

- Bọn chúng tính làm gì thế nhỉ?

Do ở quá xa khi Cá Trê càng ngày càng di chuyển khỏi phía rìa đầm lầy, tôi chỉ man máng thấy tên Chủ Hội đang ra lệnh cho nhóm người của mình. Giống như đánh trận trong quá khứ vậy, các tanker bắt đầu di chuyển về phía trước với những chiếc khiên của mình, trong khi đứng xen kẻ vào đó chính là từng cận chiến, xếp phía sau bọn chúng là các pháp sư và cung thủ đang bắt đầu được các pháp sư thuộc nhánh trị liệu buff liên tục với những màu sáng lấp lánh đầy màu sắc phía sau.

- À...

Kế hoạch không đúng dự tính đôi chút khi tôi còn tưởng bọn chúng sẽ lao ra cướp quái khi lực lượng phía sau đuổi tới. Nhưng không ngờ, bây giờ chúng vẫn như cũ, lại tính chơi cướp quái vật từ xa với tôi bằng xạ thủ và pháp sư bắn phép tầm xa.

Hoặc hay đó chỉ là tôi nghĩ khi, bằng con mắt trái, tôi đã thấy bọn pháp sư và cung thủ kia đang lần lượt nhắm mắt lại hết mà bắt đầu gồng kĩ năng.

- ... Không đúng, không lẽ bọn chúng tính...

Sơ ý giết người, đó là những gì tôi có thể nghĩ đến hiện tại khi thấy chuyện đang diễn ra. Chúng lần này không khoá mục tiêu bằng mắt của mình khi dùng kỹ năng nữa, mà là trực tiếp bắn bừa để lợi dụng lổ hỏng từ việc sơ ý giết người trong trò chơi, từ luật kẻ không thấy không có tội.

Nhóm tanker và cận chiến phía trước cũng không phải là để xếp lên cho đẹp mà là để bọn chúng dùng đối phó khi bọn pháp sư phía sau lưng xả phép mà lỡ bắn nhầm thu hút quái vật đến.

- Fufufu, mấy người tưởng tôi bị ngốc à?

Đứng trên đầu Cá Trê, tôi không thể nhịn nổi buồn cười với cách làm ấu trĩ này.

Tầm bắn của xạ thủ và pháp sư cũng chỉ có một giới hạn nhất định dù có tăng cường đi chăng nữa, tôi vẫn có thể tránh xa với chúng mà tiếp tục săn quái.

- Hay là bọn này nghĩ mình đang thật sự muốn dụ chúng xuống đây nhỉ?

Chỉ có nghĩ như vậy, tôi mới cảm thấy cách bọn này đang làm là hợp lý. Bởi nếu tôi muốn khiến chúng chết thì sẽ không thể rời xa khỏi nơi này quá được, cho nên tôi sẽ phải ở lại mà chịu hứng những đòn phép thuật bắn vào mình.

Đúng là tôi cũng có ý định dụ chúng xuống đây để quái vật cắn chết hết thật, nhưng nói thật tôi cũng không có kiêu ngạo nên mức không sợ chết để đứng hứng trọn những đòn phép thuật và mưa tên thế này đâu.

Nếu như không thể nhử chúng xuống và hãm hại hết toàn bộ, tôi vẫn có thể rời đi để chọc tức điên bọn chúng lên vì đã lãng phí thời gian để bám theo mình từ hôm qua đến giờ.

Tuy nhiên...được thôi, mình chơi cùng chúng vậy.

Tôi rất muốn rời đi ngay lúc này khi các đại phép thuật đang bắt đầu dần hình thành và chờ đợi để bắn ở phía Bang Hội Băng Thành, nhưng tôi nhận ra mình bây giờ cũng không phải là quá yếu, đến mức phải sợ một chút phép thuật thế này.

Đừng quên tôi là pháp sư, mà pháp sư sẽ luôn có khả năng kháng với phép thuật cực mạnh, đối với tôi thậm chí còn mạnh hơn khi nó được cộng thêm lên tận 200%. Với những mũi tên vật lý tôi còn sẽ sợ vì kháng vật lý khá thấp, nhưng với những phép thuật, tôi muốn thử cảm nhận một chút để xem mình yếu hay mạnh đến cỡ nào.

Ngoài ra thì tôi còn muốn lợi dụng chiêu này của bọn chúng để chơi trò gậy ông đập lưng ông. Nếu bọn chúng thật sự không lo sợ việc quái vật bị thu hút đến, vậy tôi sẽ giúp bọn chúng kéo nhiều quái vật càng tốt. Có như vậy, dù tôi không có cần dụ bọn chúng xuống, vẫn sẽ giống như vậy khi quái vật tự mò lên bờ giết hết bọn chúng.

(Tới đây tịt ngòi)
















Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia