ZingTruyen.Info

Lumina Fantasy World

Bỏ qua lượng kinh nghiệm khổng lồ vẫn còn chút síu hấp dẫn ở cấp độ hiện tại, Nekomimi nói rằng bọn họ quan tâm đến bộ trang bị mười hai món cực hiếm bên trong nhiệm vụ ẩn hơn nhiều. Minano nói, đó không phải chỉ là những món trang bị rơi rạc, mà là cả một bộ trọn vẹn mười hai món đồ của nghề nghiệp cả bọn. Nói như vậy, là khi nhiệm vụ hoàn thành tất cả mọi người sẽ nhận được cả một bộ trang bị của nghề nghiệp riêng mình, nó sẽ có tác dụng hơn hẳn rất nhiều những bộ trang bị chung chung khác khi chồng vào nghề nghiệp của mình và thậm chí cả bộ còn có thể sánh ngang với việc trang bị vào người một bảo vật, thứ mà gần như chỉ xuất hiện ở giai đoạn giữa của bản thử nghiệm nữa. Mà vào thời điểm hiện tại, Minano nói rằng nó chắc chắn sẽ không thể xảy ra, vì đó là nhiệm vụ truy tìm quá khứ chỉ có cấp độ hơn một trăm mới có thể nhận từ NPC tên là James cực kì khó chỉ có một người từng thành công ở bản thử nghiệm.

Bây giờ sau khi biết được điều đó, cả bọn đã bắt đầu hầm hè tôi rằng phải triệu tập thành công. Vì những món trang bị, bọn họ trong cứ như những con sói đã bị bỏ đói lâu ngày thấy mình thịt ngon vậy, ánh mắt cực kì đáng sợ nhìn vào tôi, người duy nhất ở đây có thể làm nhiệm vụ cho tất cả.

Khi tôi nói mình chỉ có ba lần triệu tập cho một linh hồn và 1% đối với trùm ẩn mà thôi thì tất cả mọi người bắt đầu quýnh lên như những người vừa có cảm giác mình sắp mất thứ gì đó rất quan trọng vậy, rồi bắt đầu tụm lại tìm cách.

Rồi sau đó, trong khi tôi quyết định thử thì bọn họ đang trong lúc bàn bạc làm thế nào để nâng tỉ lệ thành công của tôi lên đã nghĩ ra một cách, đó chính là nâng cao chỉ số may mắn của tôi lên.

Bọn họ đã lấy hết tất cả những món đồ có chỉ số may mắn của mình giao hết cho tôi. Có tất cả năm chiếc nhẫn, một cái bông tai, một sợi day chuyển, ba chiếc vòng tay. Trong khi mang nó, tôi cứ có cảm giác mình giống hệt những đại gia thích ăn diện vàng bạc lên người vậy vì những món trang bị này nhìn rất xa hoa.

Chỉ số may mắn của tôi cũng vì vậy mà nhảy từ 27 lên tận 82. Nhưng tôi tự hỏi bọn họ có phải vì bị trạng bị làm mờ mắt hay không. Bình thường chỉ số may mắn cũng chỉ liên quan đến tỉ lệ rơi đồ từ quái vật và chế tạo mà thôi, nó chẳng có liên quan gì đến việc tôi dùng kỹ năng với tỉ lệ đã định rõ 1% đối với con trùm ẩn kia cả.

Nhưng tôi không thể phản đối tất cả được nên đã đành phải chuyển vài món trang bị của mình ra khỏi hệ thống trang bị để đem chúng nó mặt vào.

Chưa dừng lại ở đó, cứ như là tin tà vậy, chị Xích Long còn bắt Liliar phải dừng kỹ năng thuộc tính Thánh của mình lại vì sợ sẽ ảnh hưởng đến kỹ năng thuốc tính Hắc Ám của tôi, mặc dù hệ thống rõ ràng đã báo không ảnh hưởng. Và đó vẫn chưa phải là kết thúc khi Liliar còn bị bắt phải đứng xa ra bốn mươi mét, không cho đến gần tôi cũng cũng một lý do như trên. Rồi lại bắt Italya và Choise phải đứng sát bên tôi thành hình tam giác quanh linh hồn mới được bắt đầu dùng kỹ năng vì nghĩ đến điều kiện trong nhiệm vụ có thể là một chi tiết ẩn.

Khoảng thời gian đó cũng mất đến tận năm phút và giờ tôi cũng chỉ còn lại hơn bốn phút để bắt đầu triệu tập mà thôi.

- G-Giờ em bắt đầu nhé~?

Tôi không biết chị Xích Long lại có nghĩ ra cái chủ ý gì nữa hay không những trước tiên phải hỏi một cái mới được. Nói thật, nghe đến một bộ trang bị cực hiếm tôi cũng khá là mong mỏi, tuy nhiên là người mới và tỉ lệ cũng thật sự quá bé nhỏ, nên tôi cũng không có quá hi vọng vào lúc này vì sợ sẽ thất bại rồi tự làm suy sụp mình.

Còn đối với chị Xích Long và cả nhóm thì tôi nghĩ là sẽ khác vì mắt bọn họ đều ánh lên sự hi vọng với bộ trang bị. Tôi thật muốn thở dài ra lúc này vì lỡ như mình thất bại, không biết họ sẽ phản ứng theo kiểu nào.

- Được, hãy bắt đầu đi.

Mà hình như vào ban đêm thì khả năng sẽ nhân lên một nửa nên mình có tới 1,5% phải không nhỉ? Mặc dù chỉ là hơn một chút phần trăm không đáng kể, nhưng tôi cũng cảm thấy nó nhiều hơn một phần hi vọng vào hiện tại.

Trong cái suy nghĩ như vậy, tôi bắt đầu làm theo lời chị Xích Long bắt đầu đưa hai tay của mình về phía linh hồn con cá trê trong thế đứng mà đọc lời niệm triệu tập.

Cũng giống như bình thường, quả cầu linh hồn bắt đầu chuyền dần sang màu đen. Tuy nhiên, ngay vào cái thời điểm đó quả cầu giống như sống lại vậy, nó bắt đầu rung rinh rồi đột ngột bộc phát ra một lực phản cực mạnh ra xung quanh đập mạnh vào người tôi.

Ầm!

- Á!

Lần đầu tiên thực sự bị dính sát thương, nó đã làm tôi giật mình vì cơn đau nhẹ trước khi tôi lăn quay trên đất vì bị lực phản bắn ra.

[Thông báo:

Triệu tập thất bại.

Bạn vừa bị một linh hồn hùng mạnh cắn trả vì cố biến nó thành nô lệ.

Bạn nhận 200 sát thương.]

Đứng dậy từ mặt đất, đầu tôi đổ mồ hôi hột vì sát thương mà linh hồn kia gây ra cho mình đã hơn 20% máu của bản thân. Đứng gần tôi, Italya và Choise gần như chỉ bị hất ra sau vài bước, trong như bọn họ chẳng bị gì cả.

- Violias cô không sao chứ?

- Violias em có sao không đấy?

- K-Không sao, chỉ là bị mất chút máu mà thôi.

Tôi trả lời lại Italya bình tĩnh và chị Xích Long đang tỏ ra hốt hoảng hỏi mình.

- Đó là chuyện gì vậy? Tôi nhớ là trước đó cô không có bị mà!?

Liliar đứng ở ngoài xa cũng hét qua.

Nhìn cô ấy, tôi cũng chỉ lắc lắc đầu tỏ vẻ mình không rõ. Tôi không có ý định hét lại về phía cô ấy hiện tại, như vậy thật sao sao ấy. Thế rồi, tôi lại bước đến chỗ linh hồn để bắt đầu thử lại lần nữa. Nhưng khác trước, tôi lần này đứng thế đề phòng một chút mới bắt đầu niệm kỹ năng.

- N-Nữa sao?

Ầm!

- Á!!

Đau quá!!

[Thông báo:

Triệu tập thất bại.

Bạn vừa làm một linh hồn tức giận vì cố biến nó thành nô lệ.

Bạn nhận 500 sát thương.

Do mức sát thương cao hơn 50% máu của bản thân, dính biệu ứng choáng váng trong 10 giây.]

Lại một lần nữa tôi bị phản lực của linh hồn đem bắn mạnh ra sau. Nhưng không giống như lần đầu chỉ đau một chút và mất hơn 20% máu của tôi, lần này nó đem cả cây máu còn của tôi đánh bay mất chỉ còn 50 máu tròn, lại còn khiến cho cơ thể ảo của tôi một cơn đau nhói, như thể cơ thể mình vừa mới bị rơi từ độ cao một mét tán thẳng vào sàng nhà theo kiểu nằm nghiên vậy. Tôi từng té từ trên giường mình xuống như vậy nên khá là rõ ràng.

- Italya cậu không sao đó chứ?

- ... Tôi nghĩ mình sẽ chết nếu như bị dính thêm một phát nữa.

Lần thứ hai này, không chỉ tôi mà Italya và Choise đều bị bắn nằm do ván ra đằng xa. Italya đã trả lời Minano trong một bộ choáng váng khi được đỡ dậy và tôi cũng có cảm giác như anh ta vậy, lần nữa nhất đính sẽ không đơn giản chỉ là 500 sát thương đâu vì tôi có cảm giác nó sẽ tăng mức độ lên từng lần.

- Hội trưởng, tôi không muốn đứng đó nữa đâu! Tôi sẽ chết mất! Nếu như đây là việc chỉ có Violias làm được cứ để cô ấy làm thôi, sẽ chẳng có cái điều kiện ẩn gì thế kia đâu!

Riêng Choise thì đứng lên đưa tay vịnh đầu trong khi la ó lên.

- ...

Nghe Choise nói, gương mặt của chị Xích Long đang biểu hiện không cam lòng vì hai lần thất bại cũng đanh lại, có vẻ như chị ta đang đấu tranh với suy nghĩ ấu trĩ của mình và hiện thực tàn khốc.

Sau đấy chị ta quay mặt sang tôi với ánh mắt như thể đang hỏi em quyết định thế nào vậy.

- Hà. Cứ để em là được.

Tôi từ trong choáng váng tỉnh lại thì thở dài nói. Mặc dù tôi không rõ ràng lắm, nhưng nhất định chị Xích Long đang rất lo lắng cho tôi nên mới muốn nhìn tôi với cái mắt em có cần người chết chung không đó.

- Trước đó cô uống cái này vào đi.

Tôi định đi trở về linh hồn lần nữa thì ngay khi đó một chiếc bình thủy tinh bốn cạnh chứa thứ nước màu vàng được Milida ném đến cho tôi. Với chỉ số phản xạ của mình hiện tại, tôi dễ dàng bắt nó mặc kệ trước đó không chú ý đi chẳng nữa.

[Thông báo:

Bạn nhận được một bình thuốc Hồi phục trung cấp từ Milida.]

[Thuốc Hồi phục trung cấp:

Loại: thường

Tác dụng: Uống hết sẽ hồi phục 5000 Máu.

Vật phẩm được làm từ người chơi Milida, được bào chế từ cây Blima bằng công thức bí mật của cô ấy.]

- Được rồi~. Cảm ơn cô Milida~.

Tôi gật đầu với Milida rồi mở nắp chiếc bình thủy tinh ra và uống một ngụm nhỏ bên trong vừa đủ để hồi lại toàn bộ máu mình đã mất. Đây là một trò chơi thực tế ảo, cho nên mọi món vật phẩm tiêu hao ở đây đa phần đều có thể sử dụng nhiều lần nếu muốn, tác dụng được viết ra trên vật phẩm cũng chỉ là tác dụng khi đã dùng hết mà thôi. Trước đó tôi biết rằng mình cỡ nào cũng sẽ toi trong lần triệu hồi kế nên không để tâm đến máu lắm, tuy nhiên giờ Milida đã cho tôi máu thì cũng không khách sáo nốc vào để tự bảo đảm cho mình.

Mùi vị của thứ thuốc Hồi phục này cũng không tồi đâu, uống nó cứ ngỡ như đang uống nước tăng lực vậy. Sau khi uống cho đủ số máu mình mất, tôi cất đi chiếc bình, để lần sau có gì sử dụng tiếp rồi mới đến trước linh hồn con cá trê, bắt đầu thử lại lần nữa trước khi hết thời gian.

- Violias cô hãy nhập tâm vào!

- ...

Trước khi tôi định niệm phép và sẵn sàng kích hoạt kỹ năng của mặt giây chuyền để tránh bị chết thì giọng của Liliar đã phát ra từ đằng xa làm tôi phải quay mặt sang nhìn.

- Là một Vong Linh Sư, cô hãy nghĩ mình là một vong linh sư đi! Đừng nghĩ mình chỉ là đang chơi trò chơi! Nói cho cô biết! Trò chơi này có một bí mật, chính là sự đồng bộ nhân vật! Nếu như cô cứ chối bỏ nhân vật của mình, kỹ năng của cô chỉ phát huy 80% sức mạnh mà thôi, mặc cho bên ngoài nó như thế nào đi chăng nữa.

Liliar hiện tại có bộ mặt rất nghiêm túc hét về phía tôi. Đối với nó, tôi không biết đó có phải là một sự thật không, nhưng rõ ràng mọi người ở đây trông rất là đống ý với điều đó từ những cái gật đầu của mình.

- Đúng như Liliar nói, điều đó là sự thật đấy Violias. Nếu cô không nhập tâm vào nhân vật của mình được hệ thông tạo ra cho thì sẽ mãi mãi không thể sử dụng toàn bộ tiềm năng của nhân vật đâu.

Minano không biết có nói thật hay không, nhưng điều bộ của anh ta thật sự khá nghiêm túc nhìn tôi.

Nhập tâm vào nhân vật này?

- Không đâu!

Tôi vội bịt miệng của mình lại vì bỗng phản ứng do nghĩ đến chuyện mình bị biến thành nữ. Và ngay khi đó, tôi liền bị nhìn bằng những ánh mắt kì lạ.

- K-Không ý tôi là, để tôi thử!

Dù biết ngôn ngữ đều được dịch ra đúng như ý muốn, nhưng tôi vẫn cố gắng che dấu đi sự chán ghét với nhân vật của mình với mọi người ở đây. Đúng là nó rất là tuyệt vời, tuy nhiên lại bị lỗi khiến nhân vật là nữ nên tôi không hề cảm thấy thích nó. Nếu không phải trò chơi này chỉ có phép lập một tài khoản mỗi nửa năm và ông bố đang ngồi đợi tôi kiếm tiền thì tôi chắc chắn đã đổi sang một nhân vật khác ngay rồi.

Sau khi nói lại lời của mình, tôi quay lại nhìn linh hồn đang dần lờ mờ đi khi thời gian gần hết kia. Nếu trong vài chục giây tới tôi không triệu tập nó thành công thì chính là thời điểm nó biến mất.

Thật sự nhập tâm và nghĩ mình là nhân vật thì sẽ được sao?

Tôi đưa tay, đó là một bàn tay trắng nõn mịnh màng hơn hẳn bàn tay của mình đến trước mặt và siết lại.

Nếu như nó là sự thật, nếu như nó có thể giúp mình thành công.

Tôi đưa mắt nhìn sang những thanh viên Bang Hội của mình, nhưng người ngày hôm nay đã giúp tôi, đã đem cho tôi hi vọng về một thế giới mình không phải là kẻ thừa thải và hứa sẽ bảo đảm cho tôi trong thế giới ảo này. Họ lúc này đang nhìn tôi bằng một ánh mắt hi vọng và tôi không hề muốn làm cho nó chuyển thành thất vọng.

Nếu như nó có thể giúp mình có sự tồn tại. Vậy tại sao mình không thử chấp nhận nó nhỉ? Chỉ một lần, một lần thôi!

Tôi buông tay của mình ra, quay lại linh hồn, lần này không lập tức đọc lời niệm phép ngay mà bắt đầu nở một nụ cười.

Phải rồi, giờ mình không phải là Nguyễn Thanh Phương, thân xác này là của một cô gái tên là Violias Lorfdea.

- Nếu như vậy...fufufu. Tại sao ta không nhập tâm chút nhỉ? Nhỉ~???

Tôi bật cười và cười rộ lên, áp sát đến linh hồn của con cá trê.

Tôi cảm giác như Adrenaline đang bùng nổ khắp cơ thể mình lúc này. Từ cái ngày mà tôi học xong cấp ba, để áp chế cơn giận, ít vận động, tôi đã gần như không thể cảm giác hứng phấn hay sợ hãi thêm lần nào như thế nữa. Và sau khoảng thời gian dài thì đây chính là lần đầu tiên, không phải là sợ hãi người khác nhìn mình như thế nào, mà chính là cảm giác hưng phấn khi thử hoá thân trở thành một con người khác không phải là một tên con trai hèn nhát kia sẽ ra sao!

- Fufufu, ta tự hỏi rằng ngươi là cái thá gì mà dám nổi giận với ta thế~?

Tôi đưa mặt đến gần linh hồn và cười nói. Nếu như Liliar nói đúng, tôi thật sự là Vong Linh Sư, người được miêu tả từ trong các sử sách đến nay đều là kẻ nắm trong tay các linh hồn chứ không phải để chúng có thể giận dỗi lên mình, thì tôi có thể de doạ ngược lại nó vào lúc này.

[Thông báo:

Đã đủ điều kiện, nhận được kỹ năng {Áp chế Linh hồn}.]

[Thông báo:

Linh hồn của cá rồng đang cảm thấy sợ hãi vì bị bạn de doạ.]

Rồi không ngờ, chỉ vì hành động bất chợt nghĩ đến như vậy của mình, nó lại giúp tôi đạt được một kỹ năng mới đúng chuẩn tông dành cho tôi ngay vào dịp này.

- Hô~ ngươi đang sợ sao~? Rất tốt~. Rất tốt~.

Tôi gật đầu vui vẻ nhưng đôi mắt vẫn mở lớn nhìn chằm chằm vào linh hồn của con cá trê. Tôi cũng không mở xem kỹ năng ngay vào lúc này vì không còn nhiều thời gian nữa, mà chỉ nhân thời điểm còn lại tiếp tục de doạ linh hôn của con cá trê.

- Bây giờ ta cho ngươi một cơ hội, ngay lập tức trở thành nô lệ của ta ngay~ nếu không...với những gì ngươi đã làm với ta, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là chết cũng không được thoải mái~!. Ngươi có hiểu ý của ta hay không!~?

[Thông báo:

Đã đủ điều kiện, đạt được kỹ năng {Giam cầm Linh Hồn}.]

Có vẻ như mỗi hành động, lời lẽ của tôi hiện tại chính là những điều kiện để đạt được kỹ năng của nghề nghiệp. Như vậy thì tôi đoán cơ chế ẩn hoà nhập vào nhân vật của mình, như lời của Liliar nói đúng là sự thật. Chứ nếu như tôi không hành động thế này, chỉ như trước đó thì hai kỹ năng tôi vừa nhận sẽ không thể nào xuất hiện.

Nhưng thay vì vui mừng lúc này, tôi đã bắt đầu cảm thấy giận dữ vì những hành động của linh hồn của con cá trê đã làm với mình trước đó. Tôi thậm chí còn chẳng muốn thu nó làm nô lệ vào hiện tại, mà chỉ muốn đem nó giam cầm.

[Thông báo:

Kỹ năng [Áp chế Linh hồn] đã thành công kích hoạt.

Linh hồn của cá rồng đã chấp nhận bạn là chủ nhân.

Tỉ lệ triệu tập thành công của bạn lúc này là 100%.]

Rồi không biết có phải cái cảm xúc muốn hành hạ linh hồn kia dữ quá hay không, cái kỹ năng tôi mới nhận được không biết có tác dụng gì lại kích hoạt thành công và mang đến cho tôi một bất ngờ không tưởng.

- Fufufu, rất tốt. Thứ linh hồn hạng ba như ngươi nên biết vinh hạnh đi khi làm nô lệ cho ta đi. {Hỡi linh hồn đang ngủ say...

Tôi khoanh tay nở nụ cười không biết có đẹp hay không, đưa tay theo kiểu mời gọi, lòng bàn tay ngửa lên trên về phía linh hồn. Nhân ngay cơ hội tỉ lệ không ngờ đội từ 1% lên 100% tôi nhanh chóng dùng kỹ năng của mình lên linh hồn của con cá trê.

Không giống hai lần trước đó, quả cầu linh hồn sẽ chấn động và tấn công tôi, lần này nó bắt đầu giống như những linh hồn bị tôi triệu tập thành công trước đó, dần phình lên to bằng kích cỡ vốn có của nó rồi vỡ tan, để lộ một bộ xương cá to hơn bốn mét của con cá trê trước đó.

[Thông báo:

Bạn đã triệu tập thành công.

Bộ xương cá rồng đã trở thành nô lệ của bạn.]

[Thông báo:

Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ {Kẻ phán quyết bóng đêm}.

Bạn nhận được 1.856.510.653 điểm khinh nghiệm.

Tăng cấp.

Bạn nhận được 1000 điểm danh vọng.

Bạn nhận được Vong linh trượng của Ilullsa.

Bạn nhận được áo choàng Vong linh của Ilullsa.

Bạn nhận được chiếc váy Vong linh của Ilullsa.

Bạn nhận được vớ tay Vong linh của Ilullsa.

Bạn nhận được vớ tất Vong linh của Ilullsa.

Bạn nhận được đôi giày Vong linh của Ilullsa.

Bạn nhận được nhẫn Vong linh của Illullsa.

Bạn nhận được con dao Vong linh của Ilullsa.

Bạn nhận được chiếc khuyên tai Vong Linh của Ilullsa.

Bạn nhận được sợi dây chuyền Vong linh của Ilullsa.

Bạn nhận được vương miện Vong linh của Ilullsa.

Bạn nhận được con mắt trái của Ilullsa.

Bạn nhận được danh hiệu {Người thừa kế của kẻ tội đồ}.]

[Thông báo:

Bạn đã nhận được nhiệm vụ {Theo dấu Ilullsa}.]

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info