ZingTruyen.Info

Lumina Fantasy World

Chương 14: Trạng thái ẩn của Choise

Ryinter

Trên đường đi đến căn cứ của Bang Hội, tôi đã được Minano phổ cập cho mình kiến thức về chuyện làm sao để luyện cấp nhanh và bí quyết để luyện cấp của những người đứng top LFW như mọi người ở đây, một cách kỹ càng.

Trước hết thì theo lời Minano nói là có ba yếu tố chính để lên cấp nhanh trong trò chơi này.

Đầu tiên chính là săn trùm ẩn, nhưng con quái vật đôi khi sẽ bỗng nhiên xuất hiện ở những khu vực săn quái. Chúng bình thường để sẽ rất mạnh, nhưng nếu giết được thành công, lượng kinh nghiệm đem lại là vô cùng lớn, so với cùng cấp có thể lên đến ba đến bốn cấp.

Thứ hai chính là tìm kiếm các hầm ngục chưa có ai khai phá. Là người phát hiện đầu tiên, sẽ nhận được một buff tạm thời, nhân 10 lần lượng kinh nghiệm và có thêm 50% tỉ lệ rơi đồ hiếm trở lên từ quái bên trong hâm mộ. Việc đi khai phá hầm ngục lần đầu tiên, không chỉ cho tôi một lượng kinh nghiệm nhiều hơn đi săn ở ngoài mà là còn giúp kiếm những món trang bị và vật phẩm ngon nữa. Minano nói, dù tôi có cấp cao cỡ nào, nếu như không có trang bị ngon thì cũng nhất định sẽ bị quái vật cùng cấp hấp chín nhừ. Tôi đoán câu đó là ý cho tôi ăn hành ngập mặt thì phải.

Thứ ba là nhận các nhiệm vụ hạng B từ NPC, hoặc các nhiệm vụ chuỗi từ trùm ẩn dạng người. Làm các nhiệm vụ như vậy, tôi không chỉ kiếm được kinh nghiệm mà còn sẽ nhận thêm một số kỹ năng phụ nằm ngoài nghề nghiệp của mình. Tuy nó không mạnh, nhưng theo Minano nói thì, nhưng kỹ năng đó sẽ vô cùng có lợi trong tương lai.

Anh ta không chỉ nói một phần thông tin được người chơi khác rãi rác ra trên mạng mà còn nói kỹ hơn về các yếu đồ. Ví như trùm ẩn, anh ta có thể suy đoán ra được nó sẽ xuất hiện như thế nào, ở đâu có tỉ lệ lớn nhất hay vào thời điểm nào sẽ xuất hiện.

Các hầm ngục thì anh ta lại giải thích cho tôi các mẹo nhỏ như nơi mà có hâm mộ, quái vật sẽ xuất hiện khá ít, hay cây cối, khu vực không đúng...

Riêng NPC thì anh ta lại chỉ có thể bảo là hên xui vì thế giới này thiết lập cũng không phải để một người bình thường như anh ta tính ra được.

Rồi bỏ qua chuyện cách làm thế nào để lên cấp nhanh thì có vẻ như thử nghiệm về quái vật của tôi đã thành công. Mặc kệ tôi có đi xa như thế nào, những con quái vật của tôi vẫn chăm chỉ miệt mài giết từng con quái vật một cho tôi.

Khi tôi đến được lối vào bí mật của căn cứ, tôi đã lên được thêm hai cấp nữa, một sự nhàng nhã mà tôi không thể nào diễn tả được. Đây cũng chỉ là bốn con gấu với sức chiến đấu mạnh nhất thôi đấy, thử nghĩ xem 100 con như vậy chạy khắp nơi cành quét bản đồ thử xem. Tôi cá rằng nó đáng sợ dã man luôn coi! Tuy nhiên, dù cho là vậy, Minano vẫn nói rằng nó có một nhược điểm là tôi không thể thu được vật phẩm khi quái vật chết. Tôi sẽ mất đi một số tiền rất lớn nếu như lạm dụng cách này quá nhiều.

===

Tôi đã nghĩ cả Bang Hội của mình sẽ trở về thành phố và vào cái quán nhậu nào đó, nhưng không ngờ họ đã nhận vào tôi trong một cái hầm ngục cấp 10 hạng F. Một cái hầm ngục được ví như nơi rác rưởi nhất trong LFW vì có mức kinh nghiệm còn không so được với việc săn những con quái vật bên ngoài.

Ở LFW mấy cái hầm ngục cấp F cũng rất hiếm, bởi đa số chúng đều quá yếu và đồ đạc cũng không có gì hấp dẫn nên mới bị tính là rác.

Quái vật bên trong toàn là những con dơi lông vũ cấp 6~7 chỉ mạnh hơn con thỏ Beri mộ chút, đều dễ dàng bị nhóm Bang Hội tôi vung tay giết như đuổi những con muỗi lại gần khi tiến xâu vào bên trong hang động, thậm chí vũ khí cũng không có ý định rút ra. Khi gặp con trùm ở cuối hầm ngục, Liliar đã cho con trùm đó vài cú đá, thế là nó toi mạng để lại vài món đồ linh tinh không đáng để ý. Chết trong tay một trị liệu sư hoàn toàn không có kỹ năng chiến đấu và chỉ dùng chân, con trùm này có lẽ chết một cách nhục nhất trong LFW.

Sau khi giết xong con trùm của hầm ngục, suy đoán về một trong hai trường hợp của căn cứ, cái thứ nhất đã chính xác khi nơi này chính là một nơi vô cùng bí mật.

Phòng của trùm cuối là một cái phòng hang tự nhiên rộng lớn, chính giữa là một cái mặt thềm hình tròn bình thường, nhìn như qua thời gian nó đã nứt vỡ, nhiều tản đá bên dưới đã bung lên, nằm vung vãi khắp nơi. Tuy nhiên, cái thứ nhìn như không quan trọng này chính là cái quan trọng nhất ở đây khi cả Bang Hội của tôi, mọi người đều bắt đầu đi nhặt lấy những mảnh đá vụn xung quanh đấy và ghép trở lại mặt thềm.

Khi mảnh ghép cuối cùng được ghép vào mặt thềm, thì năng lượng đã tuông trào ra từ trung tâm của mặt thềm, vẻ ra một chiếc vòng tròn phép thuật lớn phát ra ánh sáng trắng mờ ảo đè lên mặt thềm.

- Vào thôi nào.

Đứng trước những thành viên Bang Hội, chị Xích Long vẫy tay với tôi, người đang ngẩn ngơ đứng một bên khi mọi chuyện diễn ra.

Đi theo lời chị Xích Long, tôi tiến vào bên trong vòng tròn dịch chuyển, đứng ở một góc. Sau đó, một thông báo xuất hiện bảo tôi có muốn dịch chuyển đi đến Thung lũng Blima bí ẩn hay không.

Tôi nhanh sang chị Xích Long thì thấy chị ấy gật đầu với mình một cái, hẳn là bảo bấm có đi rồi cùng những khác đang lần lượt dịch chuyển đi, tan biến mất.

Tôi không chậm, cũng đồng ý việc dịch chuyển để rời đi khỏi phòng trùm của hầm ngục.

Khi khung cảnh thay đổi, thứ hiện ra trước mắt tôi chính là một đồng cỏ lớn những cây Blima đang toả sáng mờ ảo trong bóng tối. Chúng rất nhiều và trãi dài về hai bên dần cao lên của một thung lũng núi đá hình tròn.

[Thông báo:

Vì tiếp súc đến khu vực có lượng thuộc tính Thánh lớn, trạng thái ẩn [Chúa tể bóng tối] tạm thời không thể kích hoạt.]

Sau đó, một thông báo xuất hiện và trạng thái ẩn của tôi bị khu vực này áp chế phải dừng kích hoạt.

- Chào mừng em đến với nhà của chúng ta.

- Chào mừng! Sau này chúng ta sẽ ở lại đây nhé! Nhớ đừng cho ai vào đấy!

...

Tôi ngẩn ngơ với cánh đồng cỏ không đến nửa giây, những tiếng chào đón từ tất cả mọi người bắt đầu vang lên. Trong đó, Choise đã cố cảnh báo tôi về chuyện đừng dẫn người lạ đến đây.

- Vậy ở đây là căn cứ của mọi người?

Tôi ngờ ngác hỏi. Không lẽ dùng cánh đồng này làm căn cứ?

- Ai nói với em như vậy. Đi thôi, nó nằm ở phía kia kìa.

Chị Xích Long tránh ra, chỉ tay về một khu vực mà cỏ Blima không mọc sau lưng. Một ngôi nhà lớn đã được xây dựng ở đó.

- Đây chỉ là mới khởi đầu thôi. Sau này nó sẽ còn to lớn hơn nữa đấy!

Choise nhảy lên như để mô tả sẽ rất lớn cho tôi. Tôi không biết cô ấy bao nhiêu tuổi chứ cái bộ dạng này thật trẻ con.

- Đúng vậy nya. Sau khi bị xoá dữ liệu, nơi này cũng chỉ còn lại như vậy. Nhớ hồi xưa...à không mới nửa tháng trước thôi, nơi đây đã từng là một pháo đài lớn bất khả xâm phạm nya.

Nekomimi cũng bồi thêm vào với một bộ hồi tưởng. Nửa tháng trước chính là khoảng thời điểm bản thử nghiệm đóng cửa để nhường lại thời gian làm ngụi sự tiếc nuối của các người chơi thử nghiệm và chuẩn bị cho phiên bản mới.

- Tôi đã mất rất nhiều thời gian. Giờ nghĩ đến đúng thật là lâu.

Choise tỏ ra tiếc nuối thấy rõ khi mặt của cô xụ xuống vì lời nói của Nekomimi.

- Rồi rồi. Hai người hôm nay định mở tiệc chào đón người mới hay đứng đây hồi tưởng đây?

Không biết từ khi nào, chị Xích Long đã cùng những người còn lại bước đi về phía ngôi nhà mà nói vọng lại.

- Đúng vậy đó. Nếu đã mất rồi, vẫn có thể xây lại được mà. Tôi sẽ cố gắng kiếm lại những nguyên liệu cũ.

Liliar mỉm cười nói. Bộ dạng lúc này của cô hơi khác trước đó tôi gặp khi trên đầu đã có thêm một chiếc vòng tròn đang hấp thu ánh sáng từ xung quanh.

- Thánh nữ đại nhân, kết quả vẫn là tôi là người xây đó nhá!

Choise tỏ ra bộ giận dữ chạy về phía Liliar.

- Hihihi. Đó không phải tất nhiên sao? Cô là thợ rèn di nhất của cả Bang Hội mà.

- Fufufu. Khổ cực cho Choise rồi. Sau này tôi sẽ tặng cô một mảnh Ilamia.

- Thật sao!? Tôi nhất định sẽ cô gắng! Tôi sẽ xây phòng thí nghiệm cho cô đầu tiên Milida!

- Vậy phòng công chúa của tôi sao nhé?

- Không! Tôi sẽ xây nó cuối cùng!

- Ehhhh!?

Liliar nói và Milida cũng theo sau và nó khiến cho Choise đang phẩn nộ trở nên mừng rỡ. Coi bộ mảnh Ilamia hẳn là một thứ gì đó rất quý giá với cô ấy.

- Đi thôi, cô còn chần chờ gì nữa nya.

- Ừm.

Tôi không kiềm được mà nở một nụ cười bước theo Nekomi về phía Bang Hội của mình. Có vẻ như, sau này, nơi này sẽ là một nơi mới dành cho tôi cũng nên.

===

Buổi tiệc đã diễn ra cả đêm với những món thức ăn bình thường nhưng lại khá ngon được Milida nấu.

Do trong ngôi nhà, hiện tại chỉ là một cái lò rèn nhỏ được Choise xây lên để kiếm kinh nghiệm lên cấp cho chính mình, nên không hề có bất cứ cái bếp nào và Milida đã phải nấu đồ ăn trên một cái lò nấu chảy sắt. Nó đã làm Choise quạo vì không muốn đồ dùng của mình bị hư. Tuy nhiên với vài lời sẽ cho cô ấy này nọ của Milida, chuyện đó chấm dứt bằng Choise bảo Milida dùng nhiều hơn chút.

Nghề nghiệp liên quan đến chế tạo trong LFW là một trong những nghề nghiệp không cần phải đánh quái vật để lên cấp. Họ chỉ cần mỗi ngày ngồi chế tạo là được. Cấp bậc của họ sẽ tăng lên tương đương với số vật dụng mà họ tạo ra.

Đó là vì sao, từ khi tôi vào Bang Hội đến nay, Choise lúc nào cũng dáng mặt vào lò rèn mà vẫn tăng cấp ầm ầm, chẳng thấy thua kém gì so với những thành viên khác phải đi săn ở ngoài cả.

Milida cũng có thể làm như vậy vì nghề của cô là chế tạo thuốc. Tôi đã hỏi Milida về nó, nhưng cô ấy lại bảo mình thích chiến đấu nên không có ý định ngồi ở nhà như Choise. Vả lại, ở điểm hiện tại nghề nghiệp thương nhân vẫn chưa phát triển, nên nguồn cung nguyên liệu đối với nghề của cô vẫn là dấu chấm hỏi. Theo lời Milida thì nếu phụ thuộc vào chuyện đó, cô có thể sẽ bị tụt lại phía sau ở thời điểm bắt đầu này. Ngoài ra nghề chế tạo thuốc của cô cũng không giống như rèn, có thể đúc được một cây vũ khí hay món trang bị nào đó thì sẽ lập tức nhận được một lượng lớn kinh nghiệm, cô cần phải chế tạo ra nhiều cùng một lúc thì mới so lại được. Và nói đi cũng phải nói lại, nguyên liệu, nguồn cung cho cô hiện tại là không đủ.

Milida có thể nấu ăn được trong LFW cũng chính là vì nghề của cô có phép phân tách các vật phẩm và kết hợp tính chất của chúng lại với nhau.

Trong khi ăn, tôi đã nhận được cảm giác như thế nào là vừa ăn vừa hồi phục, và nhận được vô số buff không đáng kể khác.

Trong bữa tiệc, dù tôi là nhân vật chính nhưng lại cứ như nhân vật phụ vậy. Tôi chỉ có thể ngồi ở một góc bàn và im lặng nhìn mọi người nói chuyện về chuyện lên cấp của mình. Đôi khi là cãi nhau khi lời lẽ không hợp.

Tuy nói là nó hơi kì lạ, nhưng đó lại mang cho tôi một cảm giác thật mới mẻ. Tôi chưa bao giờ có một nhóm bạn sổi nổi như thế này trong cả đời mình. Không chỉ mỗi hồi cấp ba, ở cấp hai tôi cũng như vậy, gần như chỉ lủi thủi một mình với sở thích đọc sách của mình. Tôi khi đó gần như không chơi quá nhiều trò chơi vì không muốn như bố mẹ mình chỉ cắm mặt vào VR, tuy nhiên kết quả là sau khi tự cô lập mình, tôi lại quyết định tiếp xúc đến những trò chơi vì những điều thú vị về trò chơi đã xuất hiện trong những quyển sách tôi đọc.

===

Thời điểm bữa tiếc kết thúc đã là lúc nửa đêm trong LFW. Mọi người lại như trước, tách nhóm ra đường ai nấy đi luyện cấp. Minano trước khi đi đã để lại cho tôi lời khuyên rằng hãy thử đến những vùng có quái vật cấp cao để triệu tập quái vật và cày cấp ở đó. Anh ta nói rằng, việc tôi có thể sử dụng một nửa sức mạnh của quái vật trước khi chết sẽ đem lại một lời thế rất lớn với tôi trong việc cày cấp ở những khu vực có quái vật vượt qua cấp độ của mình rất nhiều.

Ngoài ba yếu tố để cày cấp nhanh trước đó anh ta nói, thì đây chính là yếu tố thứ tư chỉ có tôi mới làm được vì khả năng sẽ mạnh hơn nếu có quái vật càng mạnh của tôi và có thể vượt cấp cày kinh nghiệm.

Tôi đã gật đầu với anh ta nhưng vẫn không có mừng rỡ bởi vì tôi biết giới hạn của kỹ năng mình đang sở hữu. Nó cũng không phải con quái vật nào cũng có thể triệu tập thành công. Việc tôi có thể triệu hồi thành công liên tục cho đến hiện tại, tôi cũng nghĩ là do những gì mình triệu hồi đều nằm trong cấp độ của bản thân mà thôi. Chứ đến nơi cao hơn, chuyện đó sẽ không thể nào dễ dàng như vậy. Trong những lần tôi triệu tập, tôi chưa phải chưa gặp tình trạng triệu tập thất bại và phải thử lại lần hai. Mỗi lần như vậy đều được tính là đang triệu tập hai lần. Có lẽ ở quái vật cấp cao sẽ còn thất bại nhiều hơn nữa, và sẽ có một giới hạn nào đó tôi không thể triệu tập được nữa ở những con quái vật nếu cố gắng vượt cấp mình quá nhiều.

- Nếu lần sau mà đánh không lại thì cô cứ đến chỗ tôi. Bình thường tôi chỉ ở nơi này mà thôi, sẽ không lo bị cuống vào trận chiến của những người khác.

Mọi người đi hết thì cũng chỉ còn lại mỗi tôi và Choise. Cô ấy đã bắt đầu nung kim loại để chuẩn bị rèn tiếp một thanh kiếm được vẽ sẵn, thiết kế chi tiết được để trên chiếc bàn ghỗ lớn, nơi chúng tôi đã dùng như bàn tiệc ở một góc nhà, xa khỏi cái lò nung ở đầu còn lại. Trước khi nó trở thành cái bàn tiệc cho cả nhóm thì đó là nơi để đồ của Choise.

- Được. Mà cô tính mặc như vậy rèn sao? Tôi nghĩ thợ rèn là phải mặc những bộ đồ thoáng mát, tay đeo găng...

Khi tôi nói đến đây, Choise đã mang vào một chiếc găng tay, nhưng nó cũng không phải dành cho thợ rèn vì nó khá mỏng và đẹp như chiếc bao tay của các quý cô vậy. Trông nó khá hợp với bộ váy mà cô ấy đang mặc.

- Da...

- Cô nói cái quái gì vậy? Tại sao tôi lại phải ăn mặt như thế?

Choise đã nhìn tôi bằng ánh mắt kì quặc.

- Tôi thấy những thợ rèn trong LFW...

- Tôi cũng không phải cái bọn thợ rèn hạng ba trong LFW, tôi là thợ rèn giỏi nhất ở bản thử nghiệm. Cho nên, tôi muốn mặc thế nào thì mặc thôi.

- ...

Tôi cũng cạn lời vì Choise bỗng dưng tỏ ra hãnh diện mà khẳng định bản thân, trong khi đeo lên một đôi kính mát và lấy kẹp gấp khối kim loại ra khỏi lò nung.

Cô định ăn mặt đẹp như vậy làm gì ở đây!?

Tôi rất muốn nói thẳng ra như vậy với Choise. Tuy nhiên, khi đó Choise bỗng lên tiếng lúc đặt thỏi kim loại nung đỏ lên cục đe và quơ lấy cây búa cạnh bên.

- Đùa cô thôi. Tôi ăn mặc như thế này cũng một nữa là vì nghề nghiệp cả đấy. Đến đây. Ma rèn.

Choise vừa dứt lời, từ cái bóng của cô ấy, một thứ gì đó đen tối có bộ dạng giống hệt như bộ dạng của cô ấy xuất hiện. Trừ bộ dạng có chút mờ ảo, trang bị, tay cầm búa đều giống hệt như nhau.

{Fufufu, chúng ta làm gì tiếp nào?}

Khi xuất hiện, nó bắt đầu nở ra một nụ cười có chút ảo giác mà hỏi Choise.

Thấy nó, Choise đã không trả lời mà lại nhìn sang tôi với bộ dạng cô xem nè, rồi mới quay lại sang cái bóng và nói.

- Bây giờ tôi không muốn mặc mấy bộ thế này. Tôi muốn mặc đồ của những thợ rèn bình thường.

Lang cang.

Lời Choise vừa dứt, cái bóng kia đã buông cây búa của mình khỏi tay, trừng lớn mắt nhìn Choise.

{Cô bảo gì!? Không được làm chuyện đó! Nếu cô ăn mặc như mấy gã cộc cằn đừng gọi ta, tạm biệt!}

- Đợi chút, tôi nói đùa thôi. Ở lại đi.

{Thật không đấy? Đừng lừa ta đó nha.}

- Tất nhiên.

Choise ngăn lại cái bóng đang trở nên kích động rồi quay sang tôi nở nụ cười bất đắc dĩ.

- Cô thấy không? Nó là một trạng thái ẩn của tôi. Ma rèn, có thể giúp tôi tăng tốc độ rèn của tôi lên gấp đôi, nhưng tính cách của nó lại hơi kì quặc, chỉ xuất hiện khi tôi mặc đồ thật đẹp mà thôi.

{Cô vừa nói ai kì quặc đấy! Ăn mặc đẹp và rèn lên những món vũ khí tuyệt vời, đó là sự kết hợp hoàn hảo!}

Keng!

- ...

Tôi khô cứng cười với Choise, người đang bắt đầu việc giáng cây búa vào khối kim loại, vì không ngờ tất cả đều là do cái trạng thái ẩn của cô mà ra.

- Ban đầu tôi cũng mặc bình thường như bao thợ rèn khác. Nhưng trong một lần vô tình thì ở bản thử nghiệm thì đã phát hiện ra chuyện này. Thế là tôi có nó.

Kang kang! Kang kang!

Trong khi Choise đang giải thích thì Ma rèn của cô cũng bắt đầu giáng cây búa của mình vào miếng kim loại theo một trình tự nhịp ngàng. Hai người cùng làm, nhưng trong mắt tôi cứ như một người vậy, hoàn toàn không có chuyện gì giống như cả hai sẽ không hiểu ý nhau.

- Cảm ơn cô vì đã dọn dẹp mọi thứ giúp tôi. Bây giờ cô không định đi săn sao?

- À à, tôi đi đây. Hẹn gặp lại lần sau.

- Ừm. Hẹn gặp lại.

Tôi còn ở lại đây vào lúc này chính là vì để giúp Choise dọn dẹp những gì còn sót lại sau bữa tiệc. Lúc này tôi nghĩ mình đã chẳng còn chuyện gì phải ở lại nữa rồi, nên sau khi tạm biệt với Choise, tôi đã bước ra khỏi cửa, trước khi rời đi khỏi nơi này chạy đến mép của thung lũng để xem thử.

Theo như những gì mà tất cả nói với tôi trong lúc ăn uống, thung lũng này chỉ là một không gian độc lập, cho nên dù có đi đến ranh giới của nó đi chăng nữa, tôi vẫn sẽ không thể ra được và chỉ nhìn thấy một vùng không gian giống như ở vũ trụ rộng lớn, thung lũng này thì lại đang trôi ở đó.

- Quả nhiên là thế.

Bước đến mép thung lũng, tôi đã phải mở lớn mắt bất ngờ về khung cảnh không gian đen tối rộng lớn ở phía xa kia. Những gì mà tôi nghe được từ mọi người, hiện tại đều không sai lắm. Đó là một vùng không gian như ở vũ trụ, rộng lớn không thấy điểm cuối và nơi này đang trôi lơ lửng ở đó, phát ra ánh sáng dịu nhẹ từ cỏ Blima.











Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info