ZingTruyen.Info

Lumina Fantasy World

Chương 13: Căn cứ

Ryinter

- Quả nhiên là Nercomance! Chúng ta có thể tổ chức được nguyên cả một lễ hội Halloween ở đây nya!

Diệt xong nhóm người kia, Nekomimi đã chạy lại phía tôi, đúng hơn là cô ấy nhìn ra phía sau những con quái vật của tôi mà thốt lên một cách vui vẻ.

- Fufufu, đúng là như vậy.

Milida cũng quay lại, dùng quạt che mặt mà cười.

- Tôi thấy bốn tên này cũng không mạnh cho lắm đồ của họ cũng chẳng bằng cô, chỉ số cũng vậy. Vậy mà cô lại vẫn không đánh được bọn họ?

Minano thì lại nhìn đàn quái vật của tôi, xong thì nhìn tôi bằng ánh mắt kì quái.

- Minano, anh quên cô ấy là người mới hay sao? Chỉ sợ đến việc dùng kỹ năng còn là một vấn đề đấy.

Roydra lên tiếng phản biện giùm tôi và tôi rất muốn phản bác anh ta, nhưng lại nhớ đến chuyện quên đi việc dịch chuyển mình đến chỗ ai đó, thì cũng đành ngậm miệng lại.

Không, tôi không cô...ngoài chuyện kỹ năng, tôi cũng muốn bảo mình là nam, cơ mà chẳng dám nói. Tôi sợ bọn họ sẽ nhìn tôi bằng ánh mắt đứa bên rồi thẳng thừng đá tôi ra khỏi Bang Hội nữa thì nguy. Hên lắm mới có một Bang Hội tốt thế này, tôi cũng không muốn phải bị đá quá sớm chỉ vì một nguyên nhân lãng xẹt như vì lý do lỗi hệ thống.

{Euu euuu! Chủ nhân bạn không sao chứ!?}

Bitch vừa rồi bị đập bay không biết sống chết ra sau bây giờ đã quay về lại với bộ dạng rất bối rối bay quanh tôi.

{Thật tốt quá, bạn dường như không có bị thương.}

Sau khi kiểm tra tôi một vòng thì nó đã bay vào túi áo của tôi, chỉ chừa cái đầu ra đề phòng nhìn những người ở đây. Tôi đoán có lẽ nó là hệ thống nên biết được những người ở đây là cùng Bang Hội với tôi, cho nên mới không đứng ra ngăn cản như trước chăng.

- Hm, anh nói cũng đúng. Quả nhiên là không nên mong người mới có thể giỏi bằng một phần của chúng ta.

- ...

Vậy tôi giỏi cũng không bằng của anh sao!?

Tôi cảm thấy như bị đâm một nhát dao khi mình bị Minano nhận định.

- Cô không sao chứ? Để tôi giúp...

- Đừng.

Liliar đã đi đến chỗ tôi, muốn đỡ tôi dậy, nhưng lại bị chị Xích Long túm cổ áo kéo quay trở lại trong sự bối tối.

- ??? Cô làm cái gì vậy?

- Cơ thể của em ấy không tốt, đừng chạm vào. Cô nhìn bên kia đi.

- ...

Liliar nhìn theo ám chỉ của chị Xích Long ra phía sau tôi, tất nhiên là tôi cũng khá đau đầu khi những con quái vật của mình lại đang dán đôi mắt của mình chằm chằm vào Liliar.

- Đừng nói chúng sẽ sực tôi nếu tôi chạm vào Violias nhé?

- Chính xác là như vậy.

Tôi không nghĩ là chúng sẽ không làm vậy nếu tôi chưa cho phép, nhưng không ngờ chị Xích Long lại nói ra kiểu này. Tôi cũng không biết nên giải thích hay chỉ giữ im lặng vào hiện tại nữa.

- Violias, đây là tất cả những gì mà cô có thể triệu hồi?

Mã Húy đứng nhìn về phía những con quái vật của tôi một cách chăm chú.

- Không hẳn~ tôi có thể triệu tập thêm nữa. Số lượng bình thường là 100 vào ban đêm sẽ là 150.

Về đêm khả năng  kỹ năng của tôi sẽ được tăng thêm 50%, nên số lượng được triệu tập cũng nới rộng ra.

- Êu thứ gì nhìn khiếp thế này nya!?

- Là xác sống! Kinh dị quá!

- Đâu đâu, cho tôi xem...êu, nó hôi kinh khủng!

Trong khi tôi đang cùng Mã Húy nói chuyện, bên kia Nekomimi đã cùng Choise phát hiện ra Cá Trích và hét lên. Nghe được chúng, hai cô gái còn lại cũng chạy đến xem và có một phản ứng không mấy tốt.

- Thế sức mạnh nó sẽ như thế nào?

- Hiện tại thì bằng một nửa khi còn sống, công thêm với mười phần trăm sức mạnh phép thuật của tôi ở một vài chỉ số tấn công và phòng thủ~. Về đêm chúng sẽ lại mạnh hơn 75% với trạng thái ẩn của tôi~.

- Vậy nó khá mạnh đó chứ.

Minano là người đã khẳng định sức mạnh kỹ năng của tôi.

- Chúng chiến đấu có cần cô phải điều khiển hay không?

Tôi cố đứng dậy bằng tự lực của mình và đã thành công. Khi Mã Húy và Minano hỏi, không hiểu sao mình lại có cảm giác bị tra khảo. Bên cạnh tôi, Italya lại không biết từ khi nào đã biến mất tiêu.

- Phù~.

Đứng lên được, tôi thở ra nhẹ nhỏm một chút.

- Chỉ cần đưa mệnh lệnh là được rồi~. Tôi cũng có một kỹ naqng huấn luyện~. Hiện tại thì tôi...

- Cô chỉ cho nó diễn siếc chứ gì?

- Thông tin về cô đầy trên mạng đấy.

- ...

Tôi bị dính hiệu ứng câm nính khi Minano cùng với Mã Húy bỗng đồng loạt lên tiếng và nhìn tôi bằng ánh mắt tiếc rèn sắt không ra nổi thép.

- Hội trưởng! Ngày hôm nay chúng ta tổ chứng buổi tiệc mừng người mới đi nya! Đằng nào cũng tụ tập lại hết rồi, bây giờ quay lại nơi cày cấp cũng xa quá nya!

- Ý hay đó Neko, chúng ta tổ chức tiệc nhỏ đi. Đằng nào cũng về rồi, mấy hôm nay cày kinh nghiệm chán muốn chết, tôi muốn mở tiệc!

- Đồng ý! Tôi nghĩ mình phải thử giản một chút trước khi lại đi rèn vũ khí!

- Fufufu, vậy tôi lại phải trổ tài nấu ăn rồi.

Phía sau lưng tôi, năm cô gái của nhóm có vẻ đang lên một kế hoạch cho tôi. Tuy nhiên, thay vì vui, tôi lại cảm thấy ngại ngùng khi lại tự nhiên đang yên đang lành, chỉ vì một rắc rối của mình lại kéo họ trong khi đang luyện cấp về như thế này.

- Bây giờ cô có thể thử dùng kỹ năng cho tôi xem được không? Tôi muốn thấy nó như thế nào.

- À à. Được thôi~. Đi săn đi~.

Làm theo yêu cầu của Minano, tôi ra lệnh cho quái vật của mình. Chúng lại, như trước đó, bắt đầu tản ra mà chiến đấu.

- Êuuu! Nó không phải là quái vật sao Vi-chan sao nya!? Không lẽ là trùm ẩn nya!?

Bây giờ thì tôi bỗng có thêm từ chan sao tên mình sao!? Tôi quay ngoắc lại phía Neko đang hầm hè chuẩn bị khử Cá Trích của mình. Mấy cô gái khác, trừ chị Xích Long cũng có một bộ hệt như vậy, cứ như không lẽ là vậy, trên mặt.

- Đừng, nó là vật thí nghiệm, nên mới không có đi chiến đấu~.

Tôi lên tiếng để ngăn lại. Tôi thật sợ, Nekomimi lỡ tay một cái thì đừng nói sao, với cấp của cô và Cá Trích, chạm nhẹ một cái cũng chắc chắn sẽ chết.

- V-Vật thí nghiệm hả nya!?

- Cô có thể chế tạo ra được các loại quái vật vong linh khác nhau?

Trong khi Nekomimi bất ngờ và trong hình như hoảng hốt với việc mình tính làm, thì Milida lại nghi hoặc hỏi tôi.

- Cũng không hẳn~. Thực ra tôi chỉ đang thí nghiệm sự tiến hoá của những con quái vật mình triệu tập mà thôi~. Cá Trích chính là quái vật đầu tiên tiến hoá~. Việc tiến hoá của quái vật triệu tập cũng ảnh hưởng đến kỹ năng khác của tôi~. Nên tôi cần phải thí nghiệm~.

- Ra vậy.

- Mấy con quái vật xương thì còn được. Nhưng con này cô chịu nổi sao?

Choise quay sang tôi chỉ tay vào Cá Trích đang ngu ngờ bốc mùi bằng vẻ mặt, nếu mà cô ở bên nó lâu sẽ bị chết ngợp đấy.

Với nó, tôi đã lắc đầu và thang vảng.

- Tôi cũng không chịu nổi. Phải như có một kỹ năng giúp tôi loại bỏ mùi hôi thối của quái vật mình triệu hồi thì tốt~. Làm Vong Linh Sư kiểu này chẳng tốt gì cả~.

Lời tôi vừa nói dứt, một thông báo bỗng xuất hiện làm tôi cảm giác hết sức bất ngờ.

[Thông báo:

Đã đủ điều kiện, đạt được kỹ năng [Mũi Vong Linh].]

[Mũi Vong Linh:

Cấp: 1[0%]

Hạng: E

Tác dụng:

- Giúp bạn không còn cảm thấy mùi hôi của xác chết nữa.

- Bạn sẽ ngửi được mùi của Vong linh khi ở một khoảng cách nhất định.

Kỹ năng: Bị động.]

- Ơ? Tôi nghĩ mình đã có kỹ năng kháng lại mùi hôi!

Đúng là trò chơi này yêu cầu điều kiện để đạt được, nhưng tôi không ngờ chỉ cần một lời than vãng của mình, tôi cũng có thể khiến mình đủ điều kiện để có một kỹ năng mới.

- Thật sao nya? Chúc mừng cô Vi-chan. Cô bây giờ đã chính thức trở thành một bật thầy Necromance thật sự nya!

Trước câu nói của tôi, Nekomimi đã tỏ ra thoáng chóc rồi đưa ngón tay cái về phía tôi.

- Sau này, tôi mong là cô sẽ tiến hoá chúng thành loại quái vật gì đó không phát ra mùi hôi. Nếu không thì...

- Bọn tôi cũng không biết có nên rủ cô đi săn chung nổi không nữa.

Milida dùng quạt che mũi mình khó khăn nói, trong khi đó Liliar lại chỉ nhìn tôi bằng một đứa sao này nhất định sẽ càng ngày càng chơi dơ nói.

- ...

Nói sao thì nói, hai người này nói thật như vậy cũng làm tôi cảm thấy tổn thương.

Nếu không phải hai người đã đến khi tôi cầu cứu, tôi đã nghĩ họ đang cố tình cô lập và nhìn mình bằng cách tồi tệ rồi.

- Tôi...sẽ cố gắng~.

Với lại tôi cũng chưa có ý định đánh chung nhóm lúc này.

Tôi ũ rủ nói, bởi kỹ năng của mình chẳng có chỗ nào kham khảo cả, vẫn đang trong quá trình tìm tòi, tôi chẳng biết mình sẽ thành công tiến hoá ra những con quái vật không hôi thối là khi nào. Nhưng giờ tôi cũng chưa phải lúc, bởi tôi vẫn còn chưa cần phải lập một nhóm vào lúc này.

Trong khi tôi đang trò chuyện với nhóm nữ, nhưng con quái vật của tôi cũng đã chạy đi giết được vài con quái vật trong khu vực.

- Minano anh thấy thế nào?

- Với tốc độ sáu giây được một con này, tôi thấy cũng bình thường. Hầu như ba mươi con thỏ cùng ếch kia đều là rác rưởi. Làm thế quái nào cô ấy lại để chúng vào đội quân của mình nhỉ? Nếu số đó mà là gấu thì nhất định sẽ vô cùng mạnh.

- ...Tôi cũng thấy vậy.  Nhưng ý tôi cũng không phải như thế. Sức mạnh của cô ấy cũng không phải loại bình thường mà là tăng theo sức mạnh của quái vật mà cô ấy có.

- Vậy ý anh là...

...

Bên Minano cùng Mã Húy cũng bắt đầu bàn về chuyện kỹ năng của tôi. Lời của Minano bình phẩm về mấy con thỏ đã suýt khiến tôi hộc máu. Tôi biết chúng rác rưởi rồi, cũng không cần phải nói thẳng như vậy đâu.

Tôi bắt đầu ngờ ngợ cái tính cách của nhóm mình rồi, đã có ba người với tính cách thích thẳng thừng ở đây. Hay nói đúng hơn, là có khi ở chung với nhau quá lâu nên đã bị lây với nhau cũng nên. Có lẽ chỉ mình tôi là lạc loài, chưa hoà hợp nên ăn nói còn tránh né chăng? Mà tôi còn chưa đi nói ai nữa đấy!

- Nyahahaha, nói vậy chứ cô yên tâm chúng tôi nào sẽ để cô một mình nya!

Nekomimi không giống như hai người kia, rất vui vẻ nói và làm tôi rất là...cảm thấy mất cảm xúc với lời tiếp theo.

- Tầm bắn của tôi đến mấy trăm mét lận nya! Cho dù đám quái vật của cô có mùi như thế nào, tôi vẫn có thể trốn xa để chiến đấu được nya!

- Neko cô có biết rằng những lời của cô thà đừng nói còn hơn không?

Lời Nekomimi vừa dứt lơi xong, Roydra đã đi đến gần người cô ấy nói.

- Có sao nya? Vậy có á nya!?

Cô ấy nhìn tôi, người đang có vẻ mặt mất cảm xúc hỏi rồi tự xác thực luôn.

- Mấy người được rồi đó. Đừng trêu em ấy nữa.

Chị Xích Long bây giờ sau khi im lặng cũng lên tiếng để hướng mọi chuyện sang chủ đề cũ.

- Bây giờ muốn tổ chức tiệc thì nhanh lên. Chúng ta cũng không có nhiều thời gian, ham chơi là sẽ bị những kẻ thù vượt qua đấy. Lúc đó mọi người biết hậu quả rồi đấy.

- Hội trưởng anh minh! Tôi nhất định sẽ không để tụt lại sau đâu!

Người đàu tiên hưởng ứng với chị Xích Long là Choise.

- Biết rồi nya! Sau khi tổ chức tiệc, tôi sẽ nổ lực gấp đôi nya! Sẽ chẳng có kẻ thù cũ làm nổi kẻ địch của tôi đâu nya!

- Nổ lực gấp đôi? Có phải tôi lại bị đánh gấp đôi?

Sau đó là đến Nekomimi và Roydra, Nekomimi thì vui, còn Roydra trông có vẻ hơi lo lắng vì sự năng nổ kia.

- Anh nói gì vậy Roy! Tôi sẽ không để anh bị đánh chết đâu nya! Hứa đó nya!

- ...

Roydra đã nhìn Nekomimi bằng ánh mắt tôi tin cô tôi là thằng ngu khi Nekomimi hứa.

- Fufufu, đôi lúc chúng ta cũng cần nghỉ ngơi mà. Với tôi mà nói, chăng có kẻ nào đánh nổi mình.

Khác với bộ dạng năng đổ của Choise và Nekomimi, Milida lại có vẻ không để tâm đến chuyện đó lắm và trông vô cùng tự tin. Sau đó, thì cô ấy quay sang bên cạnh của mình.

- Đúng không Italya?

- Ừm.

Italya trả lời đã khiến tôi bất ngờ. Bởi vì vừa rồi, tôi thậm chí không biết anh ta đang đứng đó.

Trong nhóm này, tôi đoán là anh ta nhất định là người dị nhất!

- Thật sao? Bây giờ tôi chỉ muốn đến Alion để mua trà Litnerlin thôi. Mỗi lần săn quái tôi đều phải ngồi không không mà thôi. Không có trà thư giản, tôi cảm thấy việc săn quái thạt nhạt.

Liliar có vẻ như đang than thở vì sự nhàn nhã của mình trong lúc săn quái thì phải.

Tôi thấy rõ ánh mắt trợn tròn của Choise, Nekomimi và Roydra đối cô ấy khi vừa nói xong. Rõ là bọn họ đang rất muốn thổ tào gì đó, nhưng lại kiềm chế đi.

- Rồi rồi ba người thôi rồi, đừng phét thêm nữa.

Chị Xích Long có vẻ tỏ ra mệt mỏi với ba người Milida, Italya và Liliar. Sau đó, chị ấy đã quay lại về phía hai người đàn ông vẫn đang trò chuyện về kỹ năng của tôi bên kia.

- Này hai người kia. Đừng đứng đó nói chuyện nữa, về căn cứ thôi.

- Về căn cứ~?

Lời của chị Xích Long làm tôi có chút bất ngờ.

Không giống như những trò chơi máy tính thông thường, mỗi Bang Hội sẽ có từng khu vực riêng của mình, ở LFW, một thế giới mở hoàn toàn, được mô phỏng giống như thế giới thật, thì lại phải tự tìm chỗ xây căn cứ cho riêng mình.

Mà nhưng nơi được gọi là căn cứ trong LFW chỉ có hai trưởng hợp, một chính là một nơi vô cùng bí mật, hai chính là một nơi phải được xây dựng vô cùng hoành tráng được.

Tôi nghĩ trò chơi này cũng chỉ mở được có ba ngày trong LFW mà thôi, không ngờ Bang Hội này của tôi đã có căn cứ rồi.

Nhưng lược mấy cái thường thức trong trò chơi kia đi, suy nghĩ lại bình thường một chút, không lẽ nào bọn họ tính chọn cái quán nhậu nào đó trong LFW để làm căn cứ?

Cũng có thể lắm chứ! Dù sao Bang Hội của mình nhìn như cũng không lớn đến mức có thể xây dựng một nơi hoành tráng chỉ để ở.

- Em đang suy nghĩ cái gì đó?

- Không có gì hết. Em chị đang nghĩ căn cứ của chúng ta sẽ thế nào thôi~.

Tôi thành thực trả lời.

- Hahaha, nhất định em sẽ thích, giờ này rất thích hợp để đến đó. Đi thôi nào.

- Được!

- Go!

- Đi nào Roy nya! Nhanh lên nào nya!

- ...

...

Với lời của chị Xích Long, tất cả mọi người bắt đầu di chuyển, tôi cũng bắt đầu bước theo trong khi gọi về lại những con quái vật của mình. Ngay lúc bước được vài bước, Minano và Mã Húy đã đi đến gần làm tôi lại vội né xa ra vì giật mình.

- Cô làm gì mà phản ứng ghê vậy?

Minano đã khó hiểu nhìn tôi, Mã Húy cũng có gương mặt giống vậy.

- Thật xin lỗi, tôi bị bệnh sợ người cho nên~...

- À ra vậy. Mà bỏ qua nó đi. Bây giờ cô làm theo lời tôi, hãy thử để những con quái vật của mình ở lại đây tiếp tục đánh quái vật xem sao.

Minano hoàn toàn chẳng thèm nghe lời giải thích của tôi, đã nhấc kính thẳng thắng quay đến chủ đề mà có vẻ như anh ta định nói khi tiếp cận.

- Việc đó~?

- Sao? Không lẽ kỹ năng bị giới hạn phạm vi hoạt động?

- Không có~. Anh không nói tôi cũng không để ý đến chuyện đó đấy~.

Nghe Minano nói, tôi liền dừng lại việc kêu gọi những con quái vật của mình về mà bắt đầu tiếp tục để nó rãi rác đi săn quái.

- Đây đúng là một ý vô cùng hay~! Nếu như vậy tôi sẽ làm được rất nhiều chuyện khác trong khi quái vật của mình đang săn quái~.

Nếu thực sự chuyện để quái vật của tôi tự đi săn là có thể, cảm giác như một tương lai vừa cày cấp vừa làm nhiều chuyện khác đang đợi mình. Tất nhiên là trong số những quái vật đi săn, tôi đã giữ lại Cá Trích, nó vẫn là vật thí nghiệm nên không thể thả rong được. Và nó vẫn giữ 10 mét khoảng cách với tôi.

- Ừm, lần này chỉ là thử nghiệm thôi. Lần sau nếu như thành công, tôi khuyên cô nên có một bày quái vật mạnh thì tốt hơn. Đừng giữ lại mấy con thỏ nữa. Chúng hoàn toàn không thể đánh đấm gì được cả.

- ... T-Tôi biết.

Tôi biết mình ngốc rồi...xin anh đừng nhắc lại nữa. Lời của Minano khi nhắc đến những con quái thỏ, cứ như đang bảo, cô ngốc đấy à? Ai lại dùng quái vật cùi bắp như vậy để đi săn quái vật cấp cao chứ hả? Vậy.

- Ngoài ra thì việc đi lên cấp cũng không thể phụ thuộc vào chỉ mỗi săn quái vật thường được. Để cày cấp nhanh, cô phải cần có ba yếu tố chính. Đó là săn trùm ẩn, tìm kiếm hầm ngục chưa ai khai phá, và làm những nhiệm vụ có hạng cao từ NPC.

Trùm ẩn sẽ cho cô rất nhiều điểm kinh nghiệm. Nếu săn thành công, cô có thể sẽ lên từ ba đến bốn cấp trong một lần khi đó là trùm ẩn bằng cấp. Trong khi đó hầm mộ lại có thể nhân 10 lần kinh nghiệm và 50% tỉ lệ rơi đồ hiếm trong lần đầu tiên...

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info