ZingTruyen.Info

Lumina Fantasy World

Chị Xích Long dứt lời với tôi thì đứng lên, tay đưa ra sao rút lấy thanh kiếm khổng lồ chị ấy đeo theo người từ lúc đến đây, rồi bước đến nhóm Bang Hội của tôi, đang đứng quay mặt về phía nhóm của con nhỏ Tịnh Thủy kia.

Ầm!

- Rác rưởi, làm kiếm sư cũng có chút sức mạnh như vậy.

Trong khi đó, bên phía cái tên kiếm sư đính chém giết tôi, lúc này lại bị một cô gái, có thân hình cực kì bóc lửa gói gọn trong một bộ cổ trang Trung Hoa, mái tóc đỏ rực uống xoan đầy mị hoặc trong Bang Hội, đem kéo lê đến ném về phía nhóm ba người của con nhỏ Tịnh Thuỷ, mạnh tay quật xuống. Tay của cô gái này đang cầm theo một cây quạt xếp, nên tôi nghĩ đó hẳn là Milida, bởi ngoài cô chẳng ai cầm quạt làm vũ khí cả.

Gã kiếm sư kia gần như không thể nào đứng lên được sau khi bị quật ngã. Cơ thể của gã hiện tại đang dính một hiệu ứng gì đó, khiến cơ thể gã đỏ lên, đôi mắt trợn tròn nghiến răng.

- Ta hỏi. Vì lý do gì các ngươi lại dám tấn công người của bọn ta?

Chị Xích Long không thèm để tâm đến gã kiếm sư, chỉ chăm chăm vào con nhỏ Tịnh Thủy, trong khi kiếm đưa thẳng lên, gác ở cổ cô ta.

- T-Tôi...

Cô ta bị chị ấy chỉa kiếm thì bắt đầu quýnh lên thấy rõ.

- T-Tôi không biết cô ấy là người của các cô.

- Không biết?

Chị Xích Long dường như bật cười một cái trước khi kề mặt sát đến.

- Vậy ý ngươi nói rằng, chỉ cần không phải người của bọn ta thì gặp ai cũng có thể bắt nạt được?

- Tôi...

- Mà, ta cũng chẳng cần các ngươi giải thích làm gì. Các ngươi hẳn cũng biết, hình phạt của những kẻ làm tổn hại đến Bang Hội của ta rồi nhỉ?

Chị Xích Long gần như không hề muốn nghe cô gái Tịnh Thủy giải quyết. Khi nghe chị ấy tuyên bố, cô ta bắt đầu run lên bần bật, phía bên cạnh cô ta, mấy người con lại cũng có tình trạng tương tự.

- C-Cô đây mới chỉ là thời điểm đầu của LFW! Các cô làm gì còn những thứ như vậy!?

Không phải cô gái Tịnh Thủy lên tiếng phản bác, mà chính gã tanker kế bên. Hắn trông rất sợ, nhưng vẫn nói bằng một gương mặt như nắm chắc rằng mình đúng.

Nhưng ngay khi đó, chị ấy đã đưa tay sang Milida. Milida đã đưa cho chị ấy một bình thuốc thủy tinh được thiết kế rất bắt mắt, chứa bên trong là một chất lỏng màu tím pha đỏ nhưng không thể dung hoà, đang lẫn lộn chao đảo bên trong.

Nhìn thấy nó, cô gái pháp sư bên cạnh cô gái Tịnh Thủy đã hoảng hốt té xuống mặt đất, ánh mắt sợ hãi.

- K-Không chất độc của Thủy quái Piolier...

- Ai nói bọn ta không còn.

Tôi không thể thấy được vẻ mặt của chị Xích Long lúc này, nhưng tôi cá rằng nó rất tà ác.

- K-Không thể nào...tôi tưởng nó không được phép giữ lại!? Làm sao...làm mà các cô...

- Fufufu, tiếc lộ cho các ngươi biết một chuyện. Ta đúng là không thể giữ lại chất độc của Thủy Quái Poilier nguyên gốc, nhưng ta có thể pha loãng nó ra để qua mặt hệ thống bằng một loại thuộc độc ít độc hơn mà hệ thống chấp nhận.

Trước sự bối rối của cô gái pháp sư, Milida đưa cây quạt của mình tới nâng lấy cằm của cô ta mà giải thích, đồng thời cũng lúc cũng chỉnh mặt của cô ta qua lại để nhìn ngắm.

- Gương mặt này rất đẹp, nhưng ta thật sự rất tiếc.

- Đ-Đừng làm ơn. Làm ơn...ư!

Cô gái pháp sư cố xông tới ôm lấy chân của Milida thì lập tức bị đá văng ra trở lại bằng một cách không thương tiếc, bằng một cú đạp thẳng vào mặt bằng chiếc giày đế cao của Milida.

- Đừng chạm vào ta.

- Được rồi, bây giờ ai muốn biến thành kẻ xấu xí trước nào nya?

Trong khi bên kia đang có tràng cảnh, người khinh người, bên phía chị Xích Long, không biết từ lúc nào, cô gái miêu nhân có mái tóc trắng bạc đã xuất hiện kế bên chị Xích Long rồi cầm lấy chiếc bình thuốc độc trong tay chị ấy trong bộ dạng thích thú. Mặc dù mắt tôi bây giờ chỉ nhìn thấy toàn màu đỏ của máu từ tất cả, nhưng tóc và màu sắc của ai đó lại không bị làm lẫn lộn.

Giọng của cô ấy thật dễ nghe, đó là những gì tôi có thể suy nghĩ khi thấy cô ấy, không ai là miêu nhân trong Bang Hội ngoài Nekomimi lúc này. Nekomimi có quay sang tôi một lần trong khi vừa đến. Cô ấy có một gương mặt rất đáng yêu, mi mắt dài, đôi miêu nhãn thì màu vàng trong vô cùng bắt mắt.

- Nói nhiêu làm gì! Cứ trực tiếp đổ vào tất cả thôi! Có gan dám bắt nạt thành viên mới của chúng ta, thì có gan mà chịu. Ở đời sẽ chẳng ai tốt với kẻ thù đâu!

Đi theo sau Nekomimi, với bộ dạng của một cô tiểu thư quý tộc đầy hằng hộc, đó là một cô gái tóc trắng sáng lộng lẫy, mặc kệ bây giờ có phải ban đêm hay là không. Tay của cô ấy cầm một cây pháp trượng cao hơn bản thân có đầu hình bán nguyệt trôi lơ lửng chính giữa là một viên đá pha lê, thân mang một bộ trang phục gần giống như một công chúa xoa hoa.

- Hà. Liliar, cô đùng là Thánh Mẫu mà.

Không đợi tôi xác định kia là ai, một cô gái khác, cũng là người con gái cuối cùng trong nhóm là Choise, một cô bé loli cũng thở hắc ra một hơi bước đến nhìn Nekomimi mà nói.

Mặc dù nhỏ nhắn nhưng Choise lại mang một vẻ đẹp đến không ngờ và đang mặc một bộ gothic lita. Chủng tộc của cô có vẻ như là người lùn. Một chủng tộc mà nam xấu xí cộc cằn, trong khi nữ lại xinh đẹp động lòng người.

- Đúng vậy. Cô có biết cảm giác tra tấn tinh thần là như thế nào không nya? Đổ từng kẻ từng kẻ, để bọn chúng xem mình biết đổi, đó mới là thú vị nya.

Nghe Choise nói, Nekomimi ngay lập tức quay sang nhận định bằng một nụ cười cứ như con mèo Cheshire trong Alice lạc vào xứ sở thần tiên. Nó thật rùng rợn theo nghĩa bóng lẫn đen, bởi nụ cười đó chẳng mang chút nào là ý trêu chọc cả.

- Ý! Cô nói cũng đúng nha.

Filiar liền bị cả hai thuyết phục.

- Được rồi, làm nhanh đi. Kỹ năng của tôi bây giờ cũng chỉ giữ được 10 phút thôi. Không nhanh thì bọn chúng sẽ chạy mất đấy.

Ngay lúc đó, phía bên những người con trai, không biết đã tụ tập lại vào lúc nào, một người đeo kính bên trong đã nhất kính của mình nghiêm túc nói. Bộ dạng của anh ta cứ như là một nhân vật thiết lập tính cách nghiêm túc, có học thức, giỏi suy tính mọi thứ vậy. Trang phục của anh ta cũng là loại của các nhà hiền giả, tuy hơi thô sơ nhưng vẫn toát ra cho anh ta một vẻ thâm huyền.

Với vẻ này, cũng so sánh với những ghề nghiệp mà trong Bang Hội sở hữu. Tôi đoán anh ta là Minano, nhà Hiền Triết duy nhất của nhóm.

Khi tôi bị giọng của Minano thu hút nhìn sang, đã có một người toàn thân bộc giáp đen, lưng cũng mang một chiếc khiên cùng màu cười nhìn tôi. Anh ta có một nụ cười hiền hậu, với gương mặt cũng không lớn tuổi lắm, có lẽ chỉ hơn tôi một chút. Đôi mắt của anh ta có đồng tử dấu cộng nên chứng tỏ anh ta là một long nhân cứ không phải con người.

Theo tôi biết thì đó là chủng tộc chỉ có hệ thống tự thiết lập mới nhận được ngoài những chủng tộc cơ bản khác cho phép tự chọn. Tôi đoán hẳn anh ta là Roydra, tanker duy nhất trong Bang Hội.

Kế bên anh ta lúc này là một người có ngoại hình cứ như một gã nam chính trong bộ phim tình yêu vậy, đẹp trai tóc, trắng bạc, đôi mắt sắc biến, bên đeo một thanh kiếm chất lượng, cơ thể mặc một bộ giáp nhẹ nửa vải nửa giáp trông không quá gò bó.

Tôi đã nhìn qua người như muốn tan biến vào bóng tối còn lại mới sát định được anh ta hẳn là Mã Húy, người lúc nào cũng cùng nhóm với Liliar kể từ khi tôi vào Bang Hội.

Người còn lại hẳn là Italya, ngươi đã cứu lấy tôi trong lúc hoảng sợ. Anh ta là một quỷ nhân tộc, bởi anh ta có sừng như một mũi dao màu đen ở giữa tráng, một đôi mắt có tròng trắng màu đen và tròng đen lại có màu ngược lại. Anh ta mặc trên người một bộ đồ đen vải nhìn chẳng khác gì được thiết kế cho các sát thủ thế giới viễn tưởng. Anh ta gần như không cười chỉ nhìn tôi rồi gật nhẹ đầu một cái.

- Biết rồi, biết rồi nya!

- K-Không, tôi không muốn biến thành quái vật đâu! Xin tha cho tôi đi! Không! Tôi không muốn đâu! Xích Long! Cô không thể đối xử như vậy với tôi!

Nekomimi đã đáp lại Minano ngay tức thì khi được cảnh báo, sau đó cô ấy bắt đầu quay người lại với cô gái Tịnh Tuyết, bây giờ đã sợ đến chết khiếp bước lùi về sau, tuy nhiên lại bị chị Xích Long đưa tay tóm lại.

- Gì đây? Mấy anh tính để bọn tôi xử lý bọn con trai thúi hoắc kia à? Không biết làm việc sao?

Trong khi chuyện bên kia đang diễn ra, Liliar lại khoang tay bất mãn nhìn sang hội con trai tính đang định đứng tán dốc.

- Tôi là lo giữ bọn họ không đăng xuất rồi.

Minano đã phản ứng lại khi khoanh tay nhất kính tỏ vẻ tôi làm rồi không muôn làm thêm.

- Ok, tên mặc giáp để tôi!

Trong khi đó Roydra lại nở một nụ cười trừ, nặng nề bước về phía gã tanker của nhóm bên kia.

- Tên kiếm sư để tôi!

Còn riêng Mã Húy lại hăn hái mỉm cười đầy soái khí xoa xoa nắm đấm đi đến gã kiếm sư. Đó là hình tượng mà tôi muốn khi chơi LFW đó! Một kiếm sư ngầu lòi, hành động thế nào cũng tỏ ra cho người khác cảm giác mình thật perfect.

- ...

Người còn lại là Italya lại chỉ im lặng, rồi không biết anh ta định làm gì đã hoà lẫn vào bóng tối tan biến một cách gọn đẹp. Tôi nghĩ rằng anh ta đang cố xoá đi sự hiện diện của bản thân ở chốn này.

Sau đó, một trạng cảnh kinh dị đã diễn ra. Khi mà chị Xích Long nở một nụ cười đầy độc ác giữ chặt lấy cô gái Tịnh Tuyết nước mắc đầm đìa, miệng liên tục cầu xin quỳ xuống trước Nekomimi đang bật nút cái chai thuộc độc, nở ra từng đoạn nụ cười cứ như một con quỷ đang khóc ở địa ngục.

Kế bên cô gái Tịnh Thủy cô gái pháp sư cũng có tình trạng tương tự khi bị Choise nắm tóc, một cách vô cùng tàn nhẫn ngẩng mặt lên.

- Tên đó chỉ có 2300 máu thôi, mạnh tay vào, còn tên kia thì có tới 1200 nhẹ tay chút kẻo chết. Liliar, tới hồi máu đi, chết mất là không vui đâu.

Bên còn lại thì hai người Roydra và Mã Húy đang nện hai gã đàn ông còn lại. Đứng bên ngoài, Minano dường như biết được thông tin của cả hai và không hiểu sao tôi có cảm giác anh ta nói gì đó sai sai. Tôi nghĩ anh ta hẳn là phải nghiêm túc lắm, nhưng giờ cái bộ anh ta chẳng khác gì anh hàng xóm đang xem chồng người bạn kế bên nhà đánh ghen cả.

- Cô đang thắc mắc tại sao chỉ là trò chơi mà bọn họ phải sợ hãi như vậy sao?

- !!!

Tôi giật mình một cái khi bỗng dưng Italya không biết từ lúc nào đã ngồi chòm hổm bên cạnh tôi, anh ta gần như không gây ra tiếng động, kể cả tiếng thở cũng vậy mặc dù đang nói.

Tôi nghĩ đôi chút, đúng là mình cũng không rõ chuyện gì nên liền gật đầu, dẫu chi trước đó chính là bất ngờ khi mọi người lại tụ tập đông đủ về đây trước lời kêu cứu của mình.

Nếu hai năm trước cũng như thế này. Tôi nghĩ nếu mười hai năm trước ai cũng sẽ giúp tôi thế này, thế giới thật chắc chắn sẽ không mờ mịt đối với tôi như hiện tại.

- Cô thấy cái bình Neko đang cầm không?

Tôi nhìn theo lời của Italya vào cái bình trên tay Nekomimi đang đổ vào đầu của cô gái pháp sư, từng giọt từng giọt một và ngâm nga cái gì mà một giọt một ngày, mười giọt mười ngày nya.

- Đó là chất độc của Thủy quái Piolier. Là một còn trùm xấu xí ở vùng biển Poilier, chất độc của nó sẽ khiến người dính phải biến thành một bộ dạng nửa quái vật nửa người, có bộ dạng gần giống như nó. Khi bản thử nghiệm còn mở, đã có rất nhiều người đã phải né còn trùm này vì sợ dính độc của nó. Và cũng chỉ có Bang Hội của chúng ta mới đủ khả năng chiết xuất ra độc của nó.

Không đợi Italya giải thích, phía bên kia sự biến đổi đã diễn ra khi Nekomimi đổ đến giọt thư ba, trong sự gào thét bi thảm của cô gái pháp sư. Cả cơ thể của cô ta đã tỏ ra một lượng khói màu xanh lá mờ nhạt, da thịt thì bắt đâu co lại, tóc tai bắt đầu rơi rụng, vẩy cá xuất hiện, mặt mũi thì bị biến dạng đầy các lổ tròn, để người sợ nhìn thấy lổ tròn giống tôi cảm thấy rợn người. Không chỉ vậy, mắt của cô ta còn biến trở nên mờ đục như cá chết, răng bị biến dạng thành những chiếc nanh nhọn xỉ tứ tán trong miệng và ra cả ngoài.

Khi sự biến đổi kết thúc, cũng là lúc Nekomimi đã đổ 10 giọt lên đầu của cô ta rồi mới dừng lại. Cô ta đã hoàn toàn biến thành một thứ gì đó xấu xí mắc ói theo đúng nghĩa đen, cực kì đau mắt và rợn người khi nhìn.

- Aaaa!! Không!!! Xích Long Nữ! Xích Long Đại nhân xin ngài tha cho tôi! T-Tôi không muốn giống như vậy! Xin ngài tha cho tôi! Ngài làm như vậy chẳng khác gì bắt tôi ngừng chơi LFW cả! Là con gái với nhau, xin ngài đấy hãy tha cho tôi!!! Tôi nói thật đó, tôi không cố ý!! Tôi không cô ấy là người của ngài!!

Kế bên cô ta, cô gái Tịnh Tuyết đã sợ hãi đến phát hoảng và chuyển cách xưng hô với chị Xích Long theo một hướng tôn trọng. Tuy nhiên, đối với nó, chị ấy chỉ để một gương mặt lạnh lùng giữ chặt cô ta. Trong khi đó, bên kia sau khi tra tấn một hồi, Roydra đã kéo lê gã tanker đang sợ hãi kêu gào đừng kia đi đến chỗ Nekomimi. Có vẻ trước khi xử lý tên cầm đầu, bọn họ tính tra tấn tinh thần của cô ta trước.

Đây cũng tính là bắt nạt, tuy nhiên nếu khi xưa tôi có đồng bạn thế này còn đỡ. Tính ra thì cô ta chẳng giống tình cảnh, nên tôi cũng không có ý định thông cảm làm gì mà tiếp tục nghe Italya giải thích về sự trừng phạt này.

- Không chỉ vậy, đây còn là một loại độc đặc biệt có tính chất nguyền rủa linh hồn. Mặc kệ là người kia có chết bao nhiêu lần, tác dụng vẫn giữ lại cho đến khi hết tác dụng hoặc dùng thuốc giải. Và hiệu ứng biến thành quái vật của người dính độc chỉ có thể xoá đi khi chết một lần.

- ...

Nói sao nhỉ? Tôi bây giờ cảm thấy vô cùng rợn người trước những lời mà Italya nói. Tôi mới đầu đã nghĩ chất độc này cũng sẽ không đáng sợ đến vậy khi chết sẽ xoá đi và chỉ chịu phạt mất kinh nghiệm và trừ chỉ số tạm thời một chút mà thôi, nhưng giờ lại không ngờ được thứ độc trừng phạt này lại đáng sợ như vậy.

- Lúc còn ở bản thử nghiệm, loại độc này đã gần như không có thuộc giải vì chỉ có mỗi Milida mới chế ra được. Bây giờ thì lại càng không, cho nên bọn người kia một khi mà dính chỉ có thể chịu xấu hổ trong cái bộ dạng quái vật thế kia thôi. Đa số người chơi sẽ chọn cách nghỉ chơi LFW cho đến khi thuốc hết tác dụng. Mà chắc cô cũng biết rồi, chỉ cần nghỉ vài ngày trong trò chơi LFW ở thời điểm hiện tại thôi, cũng sẽ không tài nào đua kịp với những người chơi khác nữa.

Trong khi Italya đang giới thiệu với tôi, gã tanker đã bị Neko cho biến thành quái vật trong tiếng cầu xin thảm thiết. Tôi bây giờ chẳng còn vui vì bọn họ giúp mình nữa, mà cảm thấy sợ hãi cách làm của họ hơn nhiều. Không mất quá nhiều công sức như chặn đồ sát cho đến khi tụt hết cấp, ép người ta phải nghỉ chơi, bọn họ vẫn có thể làm một chuyện tương tự như vậy chỉ bằng một loại thuốc.

- Mấy con quái vật của cô dường như không thân thiện nhỉ?

Khi Italya nói, tôi mới để ý nhóm quái vật của mình không biết từ bao giờ đã trở về và nhìn anh ta bằng những đôi mắt rực lửa theo đúng nghĩa đen, mở miệng xương ra đe doạ. Cá Trích đã tiến hoá thành xác sống cũng đang hoà nhập vào trong đó khi phát ra từng tiếng Knee...knee khàng khàng.

- Dừng lại~. Lùi ra sau~.

Thấy vậy tôi lập tức ra lệnh, sau đó quay mặt sang nhận lỗi với Italya.

- Xin lỗi~. Cảm ơn vì đã giúp tôi vừa rồi~.

Tôi thể thấy rõ mặt người cứu mình vì đang nhắm mắt, tuy nhiên vẫn rõ ràng được khi chị Xích Long nhào đến chỗ mình và gọi tên của Italya.

- Không có gì. Cô đã kêu cứu thì tôi chỉ cứu tôi. Với lại, tại sao cô lại không sử dụng nhẫn dịch chuyển?

Italya nhìn vào chiếc nhẫn trên tay phải của tôi nói.

- Tôi...tôi lỡ quên~. Lúc muốn sử dụng thì đã không kịp mất rồi~...

Tôi dần cuối mặt xuống đất mà khó khăn nói.

Lúc đó tôi thật sự quá hoảng loạn, có nhiều suy nghĩ chẳng thể thông được. Thậm chí tại sao tôi lại nghĩ đến chuyện cầu cứu trước mà không phải bỏ trốn trước nữa. Mặc dù tôi rõ ràng biết ai trong Bang Hội cũng có thể đến chỗ mình bất cứ lúc nào và ngược lại.

- Hà. Mỗi chiếc nhẫn đều có phần cài đặc tên thành viên chỉ định. Nếu không muốn bị như vậy thì hãy đặt sẵn tên người muốn đến đi. Như vậy, cô sẽ không còn lo lắng đến chuyện phải nhập tên trong lúc khẩn cấp nữa.

Chỉ một lời nói của tôi, Italya đã biết rõ được tình trạng của tôi.

- Không cần bất ngờ, tôi cũng đã từng như vậy khi nhận được chiếc nhẫn.

- ...

Tôi đang cuối đầu cũng phải ngẩng mặt cẩn thận nhìn rõ Italya. Bộ dạng của anh ta cũng không phải có thể mắc những lỗi cơ bản như newbie như tôi. Vậy mà anh ta lại nói một điều bất ngờ còn hơn anh ta biết tôi đang có tình trạng thế nào nữa.

- Ai cũng như ai mà. Tôi cũng là con người.

Nói dứt câu này, anh ta đã ngồi bệch xuống mặt đất đưa mắt về phía nhóm người phía đằng xa, bây giờ đã hoàn toàn bị biến đổi, kể cả cô gái Tịnh Tuyết đang kêu gào thảm thiết như sắp bị cắt tiết đi chăng nữa bị kéo về một chỗ, cột chặt lại bằng một sợi dây thừng từ kỹ năng của ai đó.

- {Hỡi Hoả Tinh Linh đáng kính, ta gọi ngươi về đây, ban cho ta ngọn lửa của ngươi, để thiêu cháy đến tận xương tủy của kẻ thù của mình.}

Phừng!

Sau đấy, tất cả mọi người đều lùi lại để cho Milida bước lên. Cô ấy đã nâng cây quạt của mình sang bên cạnh và bắt đầu niệm lời cho đến khi một ngọn lửa đỏ rực xuất hiện ở đỉnh quạt.

- Mấy người! Mấy người nhất định sẽ trả giá!!! Tôi nhất định sẽ không tha cho mấy người đâu! Các người dù có mạnh đến đâu nhất định cũng sẽ chết mà thôi!

Nhìn thấy ngọn lửa xuất hiện, cô gái Tịnh Thủy kia bắt đầu gào lên giận dữ đối với Milida. Bây giờ tôi có thể nhìn quần áo mà đoán người bởi mặt họ quá xấu nên không dám nhìn, đồng thời giọng cũng khàng khàng trông rất khó nghe.

- Đã có nhiều kẻ nói với bọn ta như vậy đấy.

Roẹt~.

Nói Milida bung cây quạt của mình ra, ngọn lửa cũng bốc trở nên mạnh hơn bao giờ hết, gần như là lan hết luôn cả cây quạt, sau đó thì cô ấy quạt nó về phía nhóm người kia cùng một lời lạnh nhạt.

- Vĩnh biệt.

Bùm~...

Khi cây quạt dược Milida ngọn lửa cách quạt của cô đã biến trở nên khủng bố rồi như một ngọn gió lớn ồ át quét qua bốn người kia. Không có tiếng hét thảm nào xuất hiện, bởi bốn người kia đã tan biến đi theo trong màn lửa ngay tức khắc, chỉ để lại bốn linh hồn và vài món đồ đang bị đốt trên dòng nham thạch. Là nơi bọn họ biến mất, bây giờ đã thành một khoảng đất bị khoét thành cái mương nham thạch lớn do sức nóng của kỹ năng vừa rồi.

Bốn linh hồn kia, tôi nghĩ chỉ có mình tôi thấy mà thôi, bởi trong LFW tôi chưa từng thấy ai nhìn ra linh hồn của người bao giờ.

Sau khi ở đó không lâu thì bốn linh hồn đã tiêu biến mất, có vẻ như bọn họ đã về thành phố mất rồi.


























Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info