ZingTruyen.Asia

Lucashu - Giữa Đại Dương và Bờ - [trans]

Chap 5

cute_bear_cub

     Vào lần tiếp theo Luca đến đây, hắn đã thuê một chiếc thuyền. Shu thường không thích bơi quá gần những tảng đá vì vậy đây là biện pháp tốt nhất cho cả hai. Họ càng xa khỏi bờ, khả năng có người nhìn thấy Shu càng thấp.

Ngoài biển khơi đem lại cảm giác thư thái và êm ả hơn. Chỉ có hai người bọn họ, ở đâu đó giữa bờ biển và đại dương xanh thẳm.

"Hãy cùng đi đâu đó khi cậu có thể đi vững trên đôi chân của mình" Luca đề nghị, phá tan sự im lặng.

Shu nhìn hắn, một tia háo hức hiện lên trong đôi mắt của anh. Anh gật đầu và với lấy cánh tay của hắn. Shu kéo gã mafia gần mình hơn để anh có thể tiếp cận cẳng tay của hắn và viết những chữ cái trên da của hắn bằng ngón tay của mình.

Nó khá là nhột và Luca phải tập trung để nhận dạng chữ mà anh viết. Đây là lần đầu tiên mà Shu dùng da của hắn để giao tiếp thế này. Nó là một ý tưởng không tồi, Luca thừa nhận. Nhưng Luca không biết phải giấu cảm xúc kì lạ của mình đi đâu trước loại tiếp xúc thế này. Hắn cố để không để lộ sự bối rối ngại ngùng nhưng lại chẳng thể làm được.

tôi sẽ cố hết sức

Shu thả tay của Luca ra và trở lại xuống nước. Mặc dù chỉ là một khoảnh khắc rất nhỏ nhưng hắn chắc chắn rằng mắt hắn không lừa hắn. Shu đã đỏ mặt trước khi buông cánh tay hắn ra.

Mình muốn thấy nó.

"Shu" Hắn nhếch mép. "Shu, quay lại đây!"

Chàng người cá nhìn qua làn nước, và lại lặn xuống cho đến khi đã hoàn toàn biến mất.

Điều đó làm Luca cười.

Khi anh trở lại, anh đã ở trong hình dạng con người của mình. Shu bám lấy mép thuyền, tách hai chân ra để có thể leo lên. Luca không thể tưởng tượng được nó phải mất sức và đau đớn đến cỡ nào, đặc biệt là với vết thương cũ trên bàn chân của anh.

"Cậu muốn lên thuyền à?"

Shu gật đầu.

Luca giúp đỡ Shu lên, tạo khoảng trống đủ cho hai người trên thuyền. Hắn đưa anh một chiếc khăn để quấn quanh người và cúi xuống để kiểm tra vết thương kĩ hơn.

Mặc dù Luca đã quen thuộc – rất quen thuộc với máu và thương tích, nhưng khi hắn nhìn thấy từng giọt máu nhiễu xuống từ bàn chân của Shu, hắn cảm thấy đau lòng. Hắn nhớ trong câu chuyện gốc, đi bằng chân đối với nàng tiên cá như thể đi trên những con dao sắc bén. Hắn đã tưởng tượng có những lưỡi dao như thế bên dưới chân của Shu và khiến cho từng bước chân của anh trở nên đau đớn. Nhưng nếu như thế thì, một con người như hắn phải làm gì để giúp chàng nhân ngư? Hắn sợ và lo lắng, chẳng biết nên làm gì. Rồi hắn nhận ra một điều rằng những vết thương lành rất nhanh.

Ngày trước, sau khi Luca khử trùng cho vết thương, Shu đã trở lại nguyên hình của mình. Cả hai đều nghĩ rằng vết thương sẽ xuất hiện trên đuôi nhưng chẳng có gì ở đó cả. Vì một lý do nào đó vết thương chỉ hiện trên chân của Shu khi anh ở dạng người.

"Dù vậy chúng ta cũng phải đợi, nó chưa lành hẳn đâu" Hắn xem xét và nhìn lên anh.

"Hai hoặc ba ngày nữa được chứ?"

Shu thu đầu gối lại gần ngực mình và ôm chân bằng hai tay. Anh nhìn ra biển khơi. Đôi mắt mang mác buồn và thất vọng.

Luca di chuyển mà chẳng suy nghĩ gì. Nó chỉ là một hành động bất chợt, hắn không thể giải thích vì sao hắn làm như vậy. Luca vươn người tới, vòng tay hắn ôm trọn Shu vào lòng, hắn đặt một nụ hôn trên đỉnh đầu anh.

Sao tim mình đập nhanh thế này? Luca hét lên trong đầu. Mình đang làm cái quái gì vậy? Đó chỉ là Shu, một chàng nhân ngư có thể biến thành con người, dù anh ở hình dạng nào thì anh vẫn thật sự đẹp hút hồn. Nhưng tại sao tim hắn lại đập mất kiểm soát như vậy?

"Đau lắm không?"

Shu lắc đầu.

"Xin lỗi, tôi quên đem theo giấy và viết" hắn nói. Hắn thật sự có đem theo nhưng lại để quên trên bờ.

Shu lùi lại, nắm lấy tay hắn, lật bàn tay hắn lên để anh có thể viết trên đó.

không sao đâu

ngày mai anh sẽ đến chứ?

Luca nghĩ ngợi vài giây

"Đến chứ, chắc chắn rồi. Tôi đoán vậy, tuỳ vào..." hắn vẫn chưa kể với anh về thân phận mafia và không chắc bây giờ là thời điểm thích hợp để nói về nó.

"Tôi sẽ cố"

Shu tiếp tục viết gì đó nhưng nó quá nhanh để Luca có thể đọc kịp.

"Xin lỗi, cậu có thể viết lại chứ?"

Shu bỗng đỏ mặt, anh cúi đầu xuống trong sự ngượng ngùng. Điều đó làm Luca cảm thấy có lỗi.

"Tôi xin lỗi, đáng ra tôi nên đem mang theo cuốn sổ"

không sao đâu

thật ra

tôi nói là

anh không phải đến

nếu anh có việc khác phải làm

Nó nhột. Chúa ơi, phải chi nó chỉ nhột thôi. Cảm giác này thật khác lạ. Lòng ngực của hắn thắt lại mỗi lần ngón tay của Shu chạm vào lòng bàn tay hắn, và hắn có thể cảm thấy sức nóng dâng lên. Gương mặt hắn bây giờ chắc hẳn là đang rất đỏ.

"Ôi trời, hôm nay nóng quá" hắn nói, giọng cao hơn bình thường.

Shu cười tươi.

ừm

đúng vậy

nóng thật đấy

Cậu ấy cố tình làm vậy, Luca chợt nhận ra.

Shu bỗng run lên, kéo tấm khăn của mình. Nó là một buổi chiều ấm áp và đầy nắng nhưng trần trụi thế này sau khi ra khỏi mặt nước và được thổi khô bởi làn gió lành lạnh của biển không phải là cảm giác dễ chịu.

"Xin lỗi, tôi- ừm, tôi quên đem cả bộ đồ, xin lỗi" hắn cảm thấy bản thân như một thằng ngốc.

Shu nhìn bàn tay của Luca, vuốt ve nó với ngón cái của anh. Anh không viết gì lên đó cả và trông anh cũng chẳng có vẻ như muốn viết. Shu chỉ nắm một cách nhẹ nhàng, rồi so bàn tay mình với tay của hắn, một sự ngạc nhiên hiện lên trên gương anh.

Ôi chúa ơi, Luca cắn môi mình và nhìn sang một bên. Chuyện này... chúa ơi...

Khi hắn quay lại, Shu đang trông ra đại dương xa xăm. Anh chẳng thể giấu đi vẻ khao khát hiện lên trong ánh mắt của mình. Luca thắc mắc về nơi anh sống và liệu anh có trở về không sau cuộc gặp mặt giữa họ. Gia đình anh phản ứng thế nào khi họ biết chuyện đã xảy ra với anh? Anh đã từ bỏ cuộc sống như một người cá của mình? Nếu anh có thể phá bỏ lời nguyền và lấy lại giọng nói, anh sẽ trở thành con người hay người cá? Và, nếu anh quyết định sống như một nhân ngư, liệu anh sẽ quay về với giống loài của mình? Liệu Luca có thể gặp lại anh?

Có quá nhiều câu hỏi, nhưng chúng không phải là những câu hỏi quan trọng nhất. Chúng chẳng là gì so với một câu mà hắn không có đủ dũng khí để hỏi.

Và cứ như thế, một lần nữa, câu hỏi quan trọng nhất chẳng có câu trả lời nào. Liệu Shu sẽ biến thành bọt biển sau một khoảng thời gian nhất định?

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia