ZingTruyen.Info

Lop Hoc Ma Moonsun Wheesa Cover

Nhà Joy:

- [ Ba, mẹ, hai người nhớ kế hoạch chứ? Bây giờ nó đã hoàn thành được một nửa, chỉ sai sót một điều là Jenny mất tích, mà cái con người này, bày kế hoạch cho nhiều vào rồi mất tích không dấu vết.]

- [Joy, từng tuổi này mà sao không thông minh lên được? Chắc Jenny bị yongsun giết rồi chứ gì.] - mẹ Joy

- [Không! Yongsun không phải người như vậy!] - Joy đập bàn tức tối

- [Nhưng nó bị truy nã bị tội danh giết người hàng loạt kìa] - ba Joy

- [Đó là kế hoạch ban đầu của chúng ta và Jenny, lừa yongsun vào tròng gán mác giết người lên cô ấy rồi làm mất lòng tin của ba yongsun và nhường chức vị tân chủ tịch lại cho con. Sau đó con bảo lãnh yongsun và tìm chứng cứ chứng tỏ em ấy vô tội, gia đình cô ấy sẽ biết ơn nhà ta] (Lưu ý! Không một ai trừ gia đình yongsun và lớp 8 biết yongsun có em trai)

- [Thôi được rồi, không cần con bé Jenny nữa, tự chúng ta làm]

- [Mai lên công ty, đi thật sớm và dán cái này lên bản tin của công ty, rồi la thật lớn thu hút mọi người và các ống kính tay săn, kế hoạch sẽ bắt đầu từ đó] - Mẹ Joy đưa cho cô một tờ giấy in chữ to cỡ A3. Cô đọc dòng chữ trong đấy rồi cười nhếch mép và đi vào phòng ngủ.

Sáng hôm sau, tại công ty. Chỉ mới 7 giờ sáng, công ty đã rất huyên náo, nhộn nhịp.

Khi yongsun bước từ xe xuống, bước vào đại sảnh, mọi tiếng ồn đột nhiên dừng lại, tất cả mọi người ngước mắt nhìn yongsun. Khinh bỉ có, sợ hãi có, hiếu kì cũng có.

"Rốt cuộc chuyện gì xảy ra vậy?" - Cô thì thầm với moonbyul.

"Ra bản tin lập tức em sẽ rõ" - moonbyul cười nhìn yongsun

Cô bước tới trước bản tin, mọi người ùa nhau tản ra, nhường đường cho cô.

Và hiện tại, đập vào mắt cô bây giờ là một tờ giấy trắng. Có in hình mình cô gái tóc ngắn, trông rất lãnh huyết lạnh lùng. Kèm dòng chữ rất to. "TRUY NÃ TÊN SÁT NHÂN GIẾT NGƯỜI"

- Cái *** ** gì vậy?! - Cô nhìn bức hình nghiến răng nghiến lợi.

Xong giựt phắt tờ giấy, kiếm hộp quẹt thiêu cháy nó trước mặt mọi người.

Cô đưa đôi mắt nổi tia máu nhìn tất cả mọi người như cảnh báo rằng không có gì xảy ra cả. Mọi người lập tức gật đầu rồi chạy bay chạy biến.

Nhưng.. Còn một tờ giấy nhỏ ở cuối bảng tin. Tờ giấy này mới thật sự nguy hiểm. Vì khá nhỏ và dòng chữ khá nhiều, lại chi chít nhau nên cũng ít ai đọc tờ giấy này.

"Lệnh truy nã chính thức. 30 học sinh lớp 12 đã trốn thoát với 5 chiếc trực thăng. Tội ác họ gây ra chính là giết người vô tội, hành hung, ngược đãi và v.v.."

Tờ giấy này không phải của Joy. Joy liếc mắt nhìn qua thì run rẩy nhưng vui mừng. Là ai đang giúp cô?

Một ngày trôi qua quá vô vị. Đến tối, đám chúng nó lại cầm tay nhau đi chơi.

- Có mùi nguy hiểm. - moonbyul giật mình nói lớn.

Tức thì đằng sau vang lên tiếng còi xe cảnh sát. Rất nhiều xe chạy đến đây.

- Chạy. - hwasa hét. Cả đám cùng nhau chạy thoát thân.

"Hừ! Rõ ràng chúng ta đã chọn thời điểm không ai biết mà lén ra ngoài đường. Từ nãy đến giờ cũng không gặp ai. Rốt cuộc là ai đã báo cảnh sát?" - Sam bực dọc hỏi. Bây giờ chúng nó chỉ sài điệt thoại free để có thể nói chuyện mà thôi.

"Moonbyul, là ai?" - Somi cũng tò mò.

".."

"Nhớ chuyện hồi sáng chứ? Là Joy làm" - moonbyul im lặng hồi lâu rồi trả lời.

"!!!! Không phải cô ta rất thích yongsun sao "- wheein hỏi.

"Cô ta rất thông minh. Kế hoạch của của ta là làm mọi người nghi ngờ yongsun, sau đó, không ai tin tưởng yongsun nữa lập tức chiếm ngôi tân chủ tịch. Lúc này, cô ta sẽ gọi cảnh sát bắt yongsun đi. Rồi bảo lãnh cậu ấy ra, khiến yongsun và ba mẹ cậu ấy động lòng mà đồng ý gả yongsun cho cô ta ". - moonbyul trả lời

"Vậy lần này có liên quan tới Joy?" - yongsun hỏi.

"Không. Là một người khác. Rốt cuộc thì người này là ai?" - moonbyul rầu rĩ nói.

"Kì lạ.. A! Chạy nhanh! Sắp về chung cư rồi. Đừng đi đường chính. Cảnh sát sẽ thấy!" - một đứa la lên.

Đêm hôm ấy, ai cũng đều chìm trong mộng đẹp. Riêng cô. Moonbyul đan vò đầu bứt óc để suy nghĩ xem, ai là người đứng trong bóng tối. Tất cả mọi người đều được liệt ra như Joy, papa mama yongsun thầy Kris, còn ai nữa nhỉ..

Cô suy nghĩ miên man rồi thở dài nằm thụp xuống ngủ đi. Phía bên ngoài cửa sổ, có bóng ai đó, hai người, ngước nhìn lên phòng của cô, nở nụ cười ranh mãnh, tà mị đến sởn gai óc.

End chap 75.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info