ZingTruyen.Info

Lỡ yêu một ma cà rồng - Phần 1

Tập 32: Lời thỉnh cầu trong hoàng hôn...

nhoc178

[Chào các độc giả của truyện Lỡ Yêu Một Ma Rồng, Au đây! Các bạn đã đọc được nhiều tập của truyện rồi. Từ tập này Au xin phép chuyển ngôi kể từ tôi thành tên nhân vật, cảm ơn đã đọc phần này! Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ !!!]

Tại lâu đài của devil, Tiểu Nan bất ngờ nói:
  -Các anh muốn đến trường cũ của tôi học sao? Sao lại làm vậy?- Tử Nham nói:
  -Tất cả là vì Chiếc Cốc Báu Vật, em đã quên nhiệm vụ rồi sao? Chúng ta bằng mọi giá phải lấy được nó...từ ngày mai bọn anh sẽ học tại đó!- Tiểu Nan quay mặt đi:
  -Tùy các anh thôi, nhưng nhớ là đừng để cô ta bộc phát sức mạnh, ngay cả dù các anh có mạnh đến mấy thì nó cũng sẽ hút cạn!...- Tử Nham gật đầu:
  -Biết rồi!...- ba người rời đi, trong căn phòng còn Tiểu Nan, cô gái cúi đầu:
  -Cho dù có chuyện gì xảy ra thì tôi sẽ không để các anh lấy nó!...
Mạn Mạn đi trên con đường đến trường cùng Thiên Mạn, tâm trạng như hòa cùng ánh nắng nhẹ. Thiên Mạn nói:
  -Hôm nay chị có gì vui sao? Tôi thấy chị lạ lắm đó!- Mạn Mạn cười:
  -Không có gì đâu, chị thấy hạnh phúc thôi!- Thiên Mạn khó hiểu:
  -Thật đúng là...chị thật khó hiểu. Mọi chuyện chưa kết thúc đâu, nó vẫn còn thì vẫn còn đau khổ! Tôi đi trước đây!- Thiên Mạn bước nhanh đi, với tâm trạng buồn. Dường như ngay cả hạnh phúc hiện của Mạn Mạn cũng đã tan biến.
Và thế chỗ của Tiểu Nan là Tử Nham vào học. Ở lớp của Thiên Mạn, Hạ Vụ và Thần phong học cùng.
Cuối giờ học, trong lớp 2B còn ba người. Là Thiên Mạn, Hạ Vũ và Thần Phong. Hạ Vũ cười nói:
  -Vậy ra chiếc cốc nằm trong tay bạn học xinh đẹp này sao?- Thần Phong lên tiếng:
  -Biết điều thì mau giao nó ra!- Thiên Mạn ngoảnh mặt:
  -Tôi không giữ chiếc cốc đó, thế nên đừng có chặn đường tôi như vậy! Tránh đường!- cô gái lạnh lùng bước đi. Sau khi rời khỏi, Tử Nham từ ngoài bước vào:
  -Đã nói là không được nói chuyện liên quan về chiếc cốc, không nghe hả?- Thần Phong đi đến:
  -Nhưng...!- Tử Nham tát thẳng vào Thần Phong:
  -Ta nói rồi, đến lúc thích hợp nó sẽ tự xuất hiện. Làm trái ý ta thì đừng có hòng sống tốt!...- Tử Nham rời khỏi.
Đi cùng Thiên Mạn, Mạn Mạn lo lắng:
  -Thiên Mạn à, lúc nãy em không sao chứ?
  -Không sao, devil đã đến rồi nên chị cũng cẩn thận... Về chiếc cốc thì...- cô gái dừng chân, cúi mặt. Mạn Mạn nắm lấy tay đối phương:
  -Em đừng lo, có chị mà!- Thiên Mạn nhìn thẳng chị mình:
  -Nhưng không thể làm gì đâu, trừ khi tôi chết thì cuộc chiến này mới kết thúc!- Mạn Mạn sững người:
  -Sao...?- Thiên Mạn nói tiếp:
  -Có lẽ chị không biết là...chiếc cốc là tôi, không gì có thể lấy ra được! Nó và tôi là một, nếu tôi chết nó cũng sẽ biến mất trên thế gian này. Xin chị hiểu...!- Thiên Mạn tiếp bước đi. Mạn Mạn đứng lại:
  -Thật sự là không còn cách nào sao?- Tiểu Nan đến từ sau nói:
  -Cậu thật sự muốn cứu Thiên Mạn?- Mạn Mạn quay lại, chút bất ngờ:
  -Phải cậu có cách à?- Tiểu Nan tiến đến:
  -Mình có một cách, hãy bước vào trái tim em ấy vì mình là devil nên có thể giúp cậu dễ dàng!- Thiên Mạn bước nhanh đến:
  -Tiểu Nan chị thì không sao nhưng chị Mạn Mạn sẽ mất đi 30 năm tuổi thọ đấy!- Mạn Mạn ngỡ ngàng- Dù sao thì...cái kế hoạch ngu ngốc đó không thể xảy ra- cúi mặt- Tôi xin chị...Mạn Mạn, hãy sống thật tốt và hạnh phúc là được. Đừng có chen vào những chuyện này...coi như đây là lời thỉnh cầu của tôi...!!!
Hoàng hôn buông xuống chậm, ba cái bóng hiện trên con đường vắng...mọi chuyện sẽ ra sao?...

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info