ZingTruyen.Com

[ Light Novel 1 ] Bungou Stray Dogs - Bài Thi Đầu Vào Của Danzai Omasu

Chương III - 9

tuocthien1104

“Ngài tuỳ viên, thay mặt cho ông bạn không khéo ăn nói này, tôi sẽ giải thích mọi chuyện cho ông. Lí do chúng tôi giữ bí mật chuyện này với Giám đốc vì một trường hợp bất khả kháng. Ông thấy đấy, có tin đồn về Văn phòng An ninh Xã hội, đặc biệt xung quanh ngài Giám đốc, rằng có một kẻ phản bộ đã gửi thông tin tuyệt mật tới một tên khủng bố chuyên đánh bom.”

“Cậu nói sao?”

“Vì tình thế đó, chúng tôi cần liên kết với các điều tra viên khác để tìm ra chân tướng kẻ phản bội và kẻ đánh bom. Chuyện đó được định đoạt thông qua cuộc thương lượng này. Nếu kẻ phản bội biết Giám đốc đang tới đây, hắn sẽ làm lớn chuyện đặt bom. Trước khi điều đó xảy ra, chúng tôi cần xác định toạ độ của quả bom đó.”

Người tuỳ viên thay đổi sắc mặt ngay sau khi nghe những lời đó.

“Vậy đó quả thực là một vấn đề nghiêm trọng. Nếu chuyện là như vậy, sao không nói với tôi sớm hơn.” – ông ta liếc nhanh qua tôi.

“Anh ấy không nói được vì sợ rằng thông tin sẽ bị lộ ra ngoài. Anh ấy có thể không giỏi nói dối, nhưng tất cả đều vì mục tiêu bảo mật thông tin. Nếu ông ở vào vị trí của anh ấy, một nhân viên cảnh sát Nhật Bản, liệu ông có dám nói thẳng rằng sếp mình là kẻ phản bội không?”

“Cũng phải…”-ông ấy gật gù.

“Rất may mắn là chúng tôi đã xác định được cơ bản về lai lịch của tên tội phạm. Đó phải là kẻ nào đó từng chịu trách nhiệm đánh bom ở nước ngoài. Với dạng tội phạm quốc tế như hắn, một cuộc điều tra là rất quan trọng cho sự an nguy của đất nước ông và tất nhiên, của chúng tôi nữa. Với tư cách là một tổ chức đang có lục đục nội bộ, chúng tôi muốn liên kết với các tổ chức tối mật của nước ông. Chúng tôi có thể yêu cầu họ làm thế không?”

“Tôi hiểu rồi. Để tôi liên lạc với họ.”

Dazai……..cậu tuyệt quá…..

“Để tôi dẫn đường, mời theo lối này.”

Người tuỳ viên nhanh chóng đứng dậy, chỉ đường cho chúng tôi. Nơi ông ấy dẫn chúng tôi đến là Văn phòng ngầm của Đại sứ quán. Đó là một trụ sở bí mật. Ông ấy lo lắng bảo chúng tôi:

“Xin các anh chờ một phút” – rồi rời đi, để chúng tôi lại phía sau.

“Tôi mong cậu đừng trêu chọc Ngài tuỳ viên nữa. Ông ấy là người tốt. Có khi là người tốt duy nhất trên đời cũng nên, tôi dám nói thế.”

Người đàn ông bước vào văn phòng là người chúng tôi từng thấy trước đó.

“ong là…người xem trận bóng chày trong phòng chờ….Ông là mật vụ ngầm của Hoa Kỳ sao?”

Đó là người đàn ông da trắng đội mũ lưỡi trai đen. Chắc chắn ông ta là ông chú với vẻ ngoài chán chường ngồi xem bóng chày ở ngoài phòng chờ.

“Mặc dù trên bảng tên ghi rằng tôi chỉ là nhân viên gác cổng” – người mật vụ chỉ tay vào bảng tên thêu trên túi áo ngực- “Vậy? Hai người bận rộn tìm bom đang làm gì ở nơi này hả, đội Thám tử Vũ trang?”

Dazai và tôi nhìn nhau.

“Vậy là ông biết rồi sao?”

“Thu thập các vấn đề xảy ra trong nước các anh là công việc của tôi. Không tính đến chuyện có hai năng lực gia làm vụ lùm xùm vào sáng nay thì tôi đã gửi tin sang bên kia Trái đất rồi. Tôi đã theo dõi từ khi các anh bước chân vào Đại sứ quán.”

Vậy ra chuyện mật vụ biết mọi thứ là thứ có thật ngoài đời chứ không chỉ trên sách vở, phim ảnh.

“Chúng tôi đang tìm kẻ đặt bom tại nơi nào đó trong thành phố. Kẻ đó với người thực hiện vj nđánh bom ở nước ngoài là một. Có tài liệu nào đề cập đến chuyện này không? Trong tài liệu có ghi rằng “tựa như ánh sáng trắng của buổi hoàng hôn, một ngọn lửa không thể bị dập tắt”, có vẻ như hắn đã giết hàng trăm người…”

“À…đúng như dự đoán, là người đó.”- ông ấy lắc đầu

“Ông nghĩ ra ai sao?”

“Khi cậu nhắc về ngọn lửa không thể bị dập tắt và ánh sáng trắng, đó chắc là chất cháy từ Aluminum, suy ra đó hẳn là Aramta. Tập tài liệu đây.”- ông ấy lấy một xấp tài liệu từ trong két. – “Zakiel Aramta, cậu ta là người Nhật, từng cung cấp bom cho các băng nhóm ở Trung Đông. Một năm trước cậu ta về Nhật và chúng tôi đang theo dõi.”

“Các ông không nói gì với Cục An ninh Xã hội của Nhật sao?”- tôi hỏi lại trong lúc nhìn chăm chăm vào tài liệu.

“Chà, biết sao giờ, chúng tôi bị còng tay. Cậu ta là ảo thuật gia bom  mìn và đồng thời là người chuyên bán chất nổ cho tụi khủng bố. Miễn là cậu ta còn giữ danh sách khách hàng, chúng ta có thể bắt gọn tất cả những kẻ phản động chống Mỹ.”

Tôi lật sang trang tiếp theo của tài liệu, ở đó có một bức ảnh của Aramta và tiền án của hắn.

“Đó là loại chất nổ kinh khủng nhất.” – tôi phồng má – “nếu trái bom này có thể thổi tung Yokohama, không hẳn chỉ có hàng trăm người là nạn nhân của hắn đâu.”

Loại chất nổ là Aramta dùng chuyên nghiệp là lạo thuốc nổ đã cải tiến cơ động, trong đó chất nổ lỏng được trộn cùng với Al(NO3)3 nguyên chất – vừa là chất nổ chính vừa là chất gây xát thương . Hơn nữa, nó lại còn khá rẻ, hàm lượng lại cao. Từ thành phần của bom, vụ nổ nó gây ra có thể giết bát kì ai trong bán kính 200m quanh đó. Dù không chịu ảnh hưởng trực tiếp từ vụ nổ, sức nóng khủng khiếp và mưa aluminum có thể giết người. Việc Aramta sử dụng laoij bom này chứng tỏ mục tiêu của hắn là thảm sát. Aluminum là chất xúc tác. Trong khi nó phát ra ánh sáng trắng, vụ nổ sẽ tiếp tục kéo dài. Tức là, cùng một lúc, sức nóng 600 độ C sẽ thiêu đốt da thịt của nạn nhân. Sau khi hết cháy, Aluminum dạng khí sẽ bốc hơi, tích tụ thành khí cháy. Ta càng dùng nước dập lửa thì nó càng cháy mạnh hơn. Vì điều đó, không thể dập tắt ngọn lửa đã đành, ngăn nó lan ra xung quanh còn vô cùng khó khăn. “Tựa như ánh sang trắng của buổi hoàng hôn, ngọn lửa không thể bị dập tắt.”. Mọi thứ chính xác như lời hắn nói. Đó là trái bom của quỷ dữ.

Nếu trái bom phát nổ ở nơi đông người, cộng thêm sự hỗn loạn do tàu xe, tai nạn, số người chết có thể lên đến hàng nghìn. Hơn nữa, nếu trái bom vận chuyển bằng xe ô tô, nó có thể dễ dàng qua mặt sự kiểm tra của cảnh sát,dễ dàng tiến vào trong thành phố.

Chúng tôi không thể để loại bom đó phát nổ ở Yokohama.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com