ZingTruyen.Info

[ Light Novel 1 ] Bungou Stray Dogs - Bài Thi Đầu Vào Của Danzai Omasu

Chương II - 4

tuocthien1104

Phía bên phải của chiếc xe bị bắn. Cửa sổ vỡ nát.

“Chúng ta bị tấn công! Cúi đầu xuống!”-tôi hét lên.

Mảnh kính vỡ văng vào trong buồng lái. Có vẻ như súng đạn đang toàn lực nã vào xe chúng tôi.

“Là bọn chúng…! C…Cứu! Tôi chưa muốn chết”

“Này, chờ đã!”-người lái xe đã mở cửa và cố chạy xa khỏi cuộc tấn công.

“Kunikida-kun, ta không thể để tay tài xế chạy trốn hay bị giết được. Ta sắp sửa phá được vụ án rồi! Bắt lấy ông ta trước kẻ dịch!”- Dazai, đang nằm sấp mặt, hét lớn. Chẳng cần nói, tôi cũng biết tình thế đang vô cùng nguy cấp.

“Tôi sẽ đuổi theo tay tài xế, Kunikida-kun hãy đánh lạc hướng kẻ thù đi!”

“Này, đơn phương chiến đấu rất nguy hiểm Dazai!”

Nhưng Dazai vẫn không nghe lời tôi, cậu ta lao ra ngoài. Tôi không thể để lính mới như cậu ta một thân một mình trong trận đấu súng đầu tiên được. Nhưng chẳng còn cách nào khác, đành phải vậy thôi. Vừa nguyền rủa kẻ thù, tôi vừa quan sát bọn chúng. Có tất cả ba tên. Áo đen, kính đen. Chúng được trang bị những khẩu súng khủng được nhập ở nước ngoài về. Cả con đường bỗng hoá thành một chiến trường ác liệt, kẻ thù quyết không nhân nhượng. Từ quần áo và kĩ năng của bọn chúng, tôi nhận ra: “Tệ thật rồi. Là Port Mafia!”

Port Mafia là tổ chứng tội phạm có đầu não đặt tại vịnh Yokohama. Đó là tổ chức của thế giới ngầm tàn bạo, độc ác. Tên trùm là người có siêu năng lực, theo lệnh hắn, bọn chúng tụ họp lại và nghiền nát kẻ thù. Đây là tổ chức tàn độc nhất Yokohama. Hiện giờ chỉ có ba tên Port Mafia ở đây thôi nhưng tính mạng tôi đang ngàn cân treo sợi tóc.

“Độc bộ ngâm khúc – bom choáng”- tôi viết nhanh vào sổ tay và xé trang giấy ra. Trên tay tôi, mảnh giấy hoá thành một trái lựu đạn. Từ ô cửa sổ vỡ, tôi ném lựu đạn vào kẻ thù. Thật ra vũ khí này chỉ dùng để che mắt kẻ thù tạm thời. Nếu có người ốm yếu nào ở gần nơi lựu đạn nổ, ánh sáng và khói mù có thể giết chết người đó.

Tôi đoán bọn chúng không lường trước sẽ có bom choáng. Cả ba tên mafia ôm đầu nằm gục xuống dưới đất. Trong một khắc, tôi nhảy ra khỏi xe và lao về phía kẻ thù. Tôi đấm vào hàm dưới của một tên bằng cùi chỏ, hắn ngã vật xuống, và rồi đá bay một tên khác. Tên cuối cùng cố dùng súng để hạ tôi. Tôi nghiêng người, chạy vòng vèo để tránh đường đạn. Lợi dụng thế đứng sơ hở của hắn, tôi nắm lấy cánh tay, xoay hắn theo chiều kim đồng hồ và ném hắn bằng chiêu “Xoay bốn chiều”. Tên mafia bay lên theo hình vòng cung rồi tiếp đất bằng đầu trước lưng sau.

“Ôi trời, ôi trời!” Sau khi đảm bảo mọi người đều an toàn, tôi tiến về phía bên chiếc xe. Mong là bên Dazai cũng ổn.

Nhưng tôi bỗng cảm nhận một luồng sát khí ngay sau lưng mình. Tôi chưa kịp quay người, nó đã kề sát bên người tôi. Nơi tôi vừa đứng trước đó vài giây, một dải băng đen đâm xuyên qua tôi. Dải băng đó đâm vào, xẻ đôi chiếc taxi. Chiếc xe phân thành hai nửa hoàn hảo, lộn nhào trong không trung trước khi đập xuống làn đường đi bộ. Tôi chưa kịp ngạc nhiên thì phải nhào lộn  liên tục để né tránh. Hòm thư gần đó, dải phân cách đều bị chém rời thành nhiều mảnh. Tôi xoay 180 độ và từ xa trông thấy một dáng người nhỏ thó mặc một chiếc áo choàng màu đen.

“Khụ khụ…”

Vậy ra hắn là kẻ muốn trả thù.

“Khụ… ta chỉ đến đây để khinh bỉ việc vặt vãnh này, nhưng tính ra ta còn làm tốt hơn ba tên vừa rồi, đáng khen cho ta. Tiếp theo, để Rashomon trở thành đối thủ của ngươi”

Ra trận mà không vũ khí hay khiên chắn, người đàn ông nhỏ thó thỉnh thoảng lại ho đó điềm nhiên bước đi. Vẻ hiểm ác toả ra từ khắp cơ thể hắn. Dáng người nhỏ thó trong áo choàng đen. Dải băng đen là năng lực đặc biệt. Kẻ tàn ác của Port Mafia.

“Khốn kiếp, ngươi là Akutagawa Ryunosuke đến từ Port Mafia”

“Chính là ta đây. Theo lệnh boss, ta đến lấy đầu tên ngốc nào dám làm nhiễu loạn địa bàn của Port Mafia. Hắn đâu rồi?”

“Ông ta không có ở đây. Ông ta đã chạy mất rồi.”-tôi chỉ tay về hướng tay tài xế vừa tẩu thoát nhưng đôi mắt vẫn dán chặt vào tên Akutagawa, không rời khỏi hắn dù chỉ một giây. Điều tồi tệ nhất trong số những điều tồi tệ đã đến. Khi nghe đến Akutagawa thuộc Port Mafia, ngay cả kẻ mạnh gan đứng đầu thế giới ngầm cũng phải khóc gọi mẹ. Hắc Nanh Tàn Độc (nguyên tác: The Black-Fanged Hellbound), một năng lực gia gây nên chết chóc, tai ương, gieo rắc tuyệt vọng và bi kịch. Tên hắn nhốm màu đen tối. Mặc dù đây là lần đầu tiên tôi tận mắt chứng kiến, từ việc hắn ta xẻ đôi chiếc taxi, hắn ta hẳn mạnh hơn cả lời đồn đại. Phải làm gì đây?

Đơn giản. Mục tiêu của Akutagawa là kẻ bắt cóc. Nếu hắn thật sự là kẻ thù nguy hiểm đến nhường này, việc tôi hi sinh cả mạng sống mình để bảo vệ tay tài xế chẳng có nghĩa lí gì cả. Ngoan ngoãn rút lui là cách tốt nhất.

“Ông ta là nhân chứng. Tôi phải bảo vệ ông ta đến khi nào ông ta chịu khai vị trí của các nạn nhân bị mất tích. Nếu ngươi muốn giết ông ấy, bước qua xác ta trước.”

“Đặt cược tính mạng mình để bảo vệ một tên sát nhân. Ngươi đi xa quá rồi đấy”

Chết tiệt. Tôi và cả cái tôi ngu ngốc này. Tuy nhiên, là một thành viên của Tổ chức Thám tử Vũ trang, tôi không thể để nhân chứngcủa vụ án bị giết bởi bên thứ ba được. “Làm những gì nên làm”, tôi nhớ lại dòng chữ trong cuốn sổ. Áo choàng đen của Akutagawa đang luồn lách khắp nơi, như thể hàng trăm linh hồn oán hận tụ hợp lại một thể thống nhất. Thứ gì đó rút lui vào trong chiếc áo trước khi chúng phóng trở ra, biến thành hàng ngàn mũi tên sắc nhọn.

“Chào ngươi, con chó săn của Port Mafia, Akutagawa Ryunosuke.”

“Thành viên Tổ chức Thám tử Vũ trang, Kunikida Doppo, chào ngươi.”

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info