ZingTruyen.Com

[Lichaeng] Để Tôi Chăm Sóc Em

Chương 33

SZ0906

Jennie đi lại xe Jisoo đang đậu ở đó, vừa bước vào xe Jisoo hỏi.

" Lisa tìm em có chuyện gì sao?"

" Cậu ấy đến hỏi chuyện của Chaeyoung."

" Ừm."

" Chị nói cho Lisa biết chuyện của hai chúng ta phải không?" - Em đưa ánh mắt đầy nghi ngờ nhìn chị.

" Chị đâu có nói."

" Vậy tại sao cô ấy biết?"

" Em hỏi chị, chị hỏi ai."

Hai người nhìn nhau đầy hoang mang. Cả hai người đều không nói thì làm sao Lisa biết.

------------------------------

Đảo Jeju

Chaeyoung sau khi đáp chuyến bay cô liền bắt taxi đi đến quán Roseanne.

Vừa bước vào quán cô chưa kịp chào mẹ mình thì cô liền bắt tay vào phụ bà bưng đồ ra cho khách. Quán ăn của bà được mở đến nay đã hơn 10 năm nên lượng khách đến rất nhiều. Chaeyoung bước vào quán ai cũng nhận ra cô, có nhân viên định chạy vào kêu mẹ cô ra nhưng cô cản lại vì bà đang rất bận trong bếp để làm đồ ăn cho khách.

Sau khi vắng khách bà đi trong nhà bếp ra thấy cô đang giúp phục vụ dọn đồ của khách thì bà kêu cô. Chaeyoung vừa ngước lên nhìn bà thì bà đã chạy lại ôm cô.

" Sao đến không báo mẹ?"

" Con muốn tạo cho mẹ bất ngờ."

" Bất ngờ quá."

Chaeyoung đang cầm khây đồ ăn vừa mới dọn xong ở bàn khách định đem vào trong thì bà đã nhờ nhân viên đến lấy rồi đem vào. Bà nắm tay dẫn Chaeyoung lên nhà trên.

" Lần này con đến ở mấy ngày?"

" Con sẽ ở 3 ngày, con muốn được ở lại lâu cơ, mà công việc gần đây rất nhiều nên không thể."

" Có làm việc cũng phải chú ý đến sức khỏe, biết không?"

" Dạ."

" Con ăn gì chưa? Để mẹ nấu cho?"

" Chưa, vừa đáp chuyến bay là con chạy đến đây ngay nên chưa kịp ăn."

" Con vào phòng nghỉ đi, khi nào nấu xong mẹ sẽ kêu con ra ăn."

" Con muốn phụ mẹ nấu."

" Thôi đi cô, cô mà phụ chắc tới chiều cũng chưa có cơm ăn."

Cô chỉ biết rải đầu nhìn bà cười. Bà biết Chaeyoung luôn có thù với bếp lần nào vào cũng chỉ có phá chứ làm được gì. Bà kí đầu cô.

" Mau vào phòng nghỉ ngơi đi."

" Dạ."

Vào đến phòng cô nằm lăn lộn trên giường, cô bổng nhớ phải gọi báo cho Jennie một tiếng.

" Cậu tới nơi rồi sao?"

" Tôi mới tới."

" Cậu có mệt không?"

" Mệt."

" Vậy nghỉ ngơi đi."

" Jennie nè?"

" Sao?"

" Lisa có đến tìm tôi không?"

" Sáng giờ tôi không thấy cậu ấy."

" Ừa. Nhớ là không được nói cho cậu ấy biết đó."

" Tôi biết rồi. Thôi cậu nghỉ ngơi đi."

" Ừa, Bye cậu."

" Về nhớ mua quà cho tôi."

" Ok."

Cô tắt điện thoại đi thì tiếng mẹ cô ngoài cửa vọng vào.

" Chaeyoung, ra ăn cơm."

" Dạ, con ra ngay."

Chaeyoung lâu ngày mới được dùng cơm cùng mẹ nên cô rất vui, cô rất muốn ngày nào cũng được cùng bà ngồi dùng cơm như thế này. Đã nhiều lần cô đề nghị bà về ở chung với cô nhưng bà không chịu. Cô nghĩ chắc bà không muốn quay về nơi đã đem lại cho mình nhiều đau khổ như vậy. Trước đây khi tìm được bà cô có hỏi " Tại sao mẹ không đến tìm con?" bà chỉ trả lời cô ngắn gọn: " Mẹ không muốn đến đó."

Cô biết mẹ cô rất ghét cái nơi đó, cái nơi đã đem lại cho bà nhiều đau khổ, nơi đã giam cầm tuổi xuân của bà. Tuy là bà không quay về nơi đó nhưng mà các hoạt động của cô bà đều biết, bà đã nhờ một người bạn của bà khi nào rãnh thì để ý đến Chaeyoung giúp bà.

Hai người cùng nhau ngồi ăn cơm, nói chuyện vui vẻ. Sau khi dùng xong bữa thì bà xuống quán tiếp tục công việc buổi chiều. Chaeyoung muốn xuống phụ nhưng bà không cho.

Nằm trong phòng lâu cũng chán nên cô quyết định đi dạo quanh khu phố, xem ở đây có gì thay đổi khi cô không đến đây một thời gian không. Đi dạo một lúc thì cô thấy đã trễ nên quay về quán. Bước vào quán cô thấy mọi người đang cùng nhau dọn rất nhiều đồ ăn lên bàn nên cô thắc mắt hỏi mẹ.

" Sao nay nhiều đồ ăn vậy mẹ? Có người muốn tổ chức tiệc ở đây sao?"

Bà nhìn cô.

" Đâu có, cái này mẹ làm cho con đó."

" Cho con sao?" - Cô bất ngờ nhìn qua bàn đồ ăn.

Tất cả các món ăn trên bàn đều là món mà cô thích.

Quán hôm nay cũng được bà cho nghỉ sớm, tất cả mọi người cùng nhau ngồi vào bàn dùng bữa. Ai cũng vui mừng vì hôm nay có sự xuất hiện của cô, ai cũng biết cô là một người xinh đẹp, tài giỏi, chỉ mới 20 mấy tuổi đã đứng trong top những người có sức ảnh hưởng trong ngành. Nhắc đến tên cô ai cũng biết. Lần đầu cô đến đây mọi người ai cũng tưởng cô là một người khó gần nhưng không cô rất hòa đồng với mọi người, lần nào đến thăm bà cũng mua đồ tặng cho mọi người nên ai cũng quý cô.

Đang ngồi dùng bữa thì Chaeyoung nhận được tin nhắn của Jennie.

[ Xin lỗi cậu nha Chaeyoung.]

[ Lisa đã biết cậu ở đâu rồi.]

[ Cậu đã nói sao?]

[ Xin lỗi vì hoàn cảnh bắt buộc tôi phải làm vậy.]

[ Khi tôi về cậu chết chắc với tôi.]

[ Cậu ấy có đang ở cạnh cậu không?]

[ Chắc giờ cậu ấy đang ở sân bay?]

[ Cậu nói gì? Sân bay?] - Cô như muốn hét lên.

[ Ừa, Sao khi biết cậu ở đâu cậu ấy liền chạy đi, tôi nghĩ giờ cậu ấy đang ở sân bay để đến tìm cậu.]

[ Tôi sẽ xử lý cậu sao khi tôi trở về.]

[ Cậu về muốn xử lý tôi sao cũng được, giờ tôi có hẹn rồi gặp lại cậu sau.]

Cô cất điện thoại đi, trong lòng đầy lo lắng. Sao khi kết thúc bữa tiệc cô cùng mọi người dọn dẹp rồi lên nhà nói chuyện với mẹ, được một lúc thì cô thấy đã trễ nên đã kêu bà về phòng nghỉ ngơi. Cô vừa về phòng thì luôn đứng ở cửa sổ phòng nhìn xuống cửa quán xem Lisa có đến đứng trước cửa không. Nhưng vừa nhìn thấy Lisa cô đã chạy xuống để mở cửa cho cậu vào nhà nhưng xuống tới cửa thì không thấy Lisa đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com