ZingTruyen.Com

[Lichaeng] Để Tôi Chăm Sóc Em

Chương 28

SZ0906

Sau khi Lisa về Chaeyoung tiếp tục làm việc cô không thèm để ý đến thời gian, khi mọi người đã tan làm Thư kí Kim thấy cô vẫn chưa về nên vào hỏi.

" Park tổng?"

" Có chuyện gì?" - Cô cứ nhìn tài liệu mà đọc không để ý đến anh ta.

" Đã trễ rồi sao cô chưa về?"

" Trễ vậy rồi sao?" - Cô nhìn đồng hồ.

" Cậu về đi, vợ cậu đang chờ ở nhà không cần phải ở lại đợi tôi đâu." - Cô nói tiếp.

" Vâng."

Trong công việc cô rất nghiêm khắc nhưng cô cũng rất quan tâm đến mọi người trong công ty. Dù tâm trạng của cô đang không tốt như cô không thể trút giận lên nhân viên được vì họ không có tội.

Thư kí Kim ra về thì cô ở lại làm việc thêm một chút nữa mới ra về. Trên đường về cô gọi điện cho Jennie.

" Cậu tan làm chưa?"

" Rồi, có gì không Hubby sao thấy giọng cậu hơi lạ?"

" Cậu đến quán bar JC liền đi."

" Được rồi, tôi tới liền."

Khoảng 15' sau Jennie đến quan bar JC, vừa bước vào quán ai cũng nhìn em. Jennie nhìn xung quán để tìm Chaeyoung, em thấy cô rồi ở một gốc của quán bar rồi đi lại ngồi xuống.

" Chaeyoung?"

Chaeyoung nghe tiếng em thì ngước mặt lên lúc này Jennie bất ngờ vì trên mặt cô đầy nước mắt.

" Cậu sao vậy?" - Em bước qua ngồi kế bên ôm cô vào lòng.

" Jennie, cậu thấy tôi có giống như người dễ dãi không?"

" Cậu đang nói gì vậy, Chaeyoung của tôi là một người rất có phép tắc, làm sao mà là người dễ dãi được."

" Lisa lại làm gì cho cậu buồn phải không?" - Jennie nói tiếp.

" Cậu ấy đã hiểu lầm tôi suốt bao nhiêu năm qua."

" Hiểu lầm chuyện gì?"

" Cậu ấy nghĩ tôi đã có người yêu. Nên cậu ấy không đến trước mặt tôi để nói mọi chuyện."

" Cậu có người yêu khi nào?"

" Thì đó, cậu ấy đã hiểu lầm tôi."

" Cậu còn nhớ chuyện trước đây tôi kể cho cậu nghe không?"

" Chuyện buổi tiệc chia tay đó hả?"

" Ừa. Ngày hôm đó cậu ấy đã thấy có người con trai ôm tôi nên cậu ấy nghĩ tôi đã có người yêu nên đã không đến bữa tiệc đó."

" Cậu có hỏi cậu ấy tại sao lại không đến hỏi rõ mọi chuyện không?"

" Có."

" Cậu ấy nói sao?"

" Nói là cậu ấy không có tư cách gì để hỏi tôi?"

" Tên Lisa này sao ngốc đến vậy?"

" Cậu cũng thấy cậu ta ngốc phải không?"

" Phải, ngốc đến hết chỗ nói."

" Tại sao cậu ta ngốc như vậy mà tôi lại thích cậu ta được chứ?"

" Tại vì cậu cũng ngốc như cậu ta."

" JENNIE!!! Cậu phải bạn tôi không?" - Cô gọi lớn tên Jennie khi nghe em nói cô ngốc.

" Tôi không phải bạn cậu thì bạn ai?"

Jennie cầm ly rượu trên bàn lên rồi lên tiếng.

" Thôi. Bỏ qua chuyện đó đi, hôm nay tôi sẽ uống với cậu, không say không về."

Hai người cùng nhau ngồi uống, Chaeyoung vì tửu lượng kém nên vừa uống được một ít đã say không còn biết đường về, Jennie vì tửu lượng cao nên giờ em còn rất tỉnh. Thấy Chaeyoung đã say nên em đưa cô về. Chaeyoung khi say cô rất ngoan không quậy phá làm phiền người bên cạnh.

" Jennie?" -Jennie vừa dìu cô vào phòng ngủ, để cô nằm xuống giường rồi đắp chăn lên cho cô thì nghe cô kêu mình.

" Cậu say rồi đi ngủ đi."

Cô tung chăn ra rồi chạy đến tủ lạnh lấy ra mấy lon bia rồi rủ Jennie uống tiếp.

" Tôi chưa có say, nào uống nữa đi." - Cô khui lon bia ra rồi đẩy về hướng Jennie.

Jennie cũng uống cùng cô, nhưng ngồi uống một lúc rồi Chaeyoung chạy vào phòng lấy ra cây đàn guitar rồi ngồi đàn hát. Jennie cũng đành bó tay với cô bạn này.

" Chaeyoung trễ lắm rồi cậu mau vào nghỉ đi, mai còn phải đến buổi ra mắt sản phẩm nữa."

" Cậu cứ như vậy ngày mai sẽ trở thành con gấu trúc đó."- Jennie nói tiếp.

Chaeyoung thì ngồi đàn, hết đàn quay qua uống bia hết uống bia thì quay ra khóc. Người khác nhìn vào tưởng đâu cô vừa bị người yêu bỏ không chừng. Huống chi tình trạng của cô hiện tại không phải bị người yêu bỏ mà cô đã như vậy thì sao này mà bị người yêu bỏ thì cô sẽ ra sao đây. Nên giờ đây Jennie cầu mong: " Sau này ai là người yêu của Chaeyoung tôi mong người đó đừng bỏ rơi cậu ấy, hãy luôn ở bên cậu ấy. Chứ mà để cậu ấy thất tình chắc tôi không được yên với cậu ấy đâu."

" PARK CHAEYOUNG???"

" HẢ?" - Cô ngước lên nhìn em, đưa cặp mắt cún con về phía người đối diện. Ai nhìn thấy cũng sẽ siu lòng nhưng đối với Jennie thì không.

" Cậu có dừng lại mọi chuyện chưa? Mau đi vào phòng ngủ ngay cho mình, cậu mà ngồi ở đây như vậy một lúc nữa là cậu sẽ không xong với mình đâu." - Jennie nghiêm giọng nói.

Chaeyoung nghe giọng em lúc này thì liền cảm thấy lo sợ. Cô không muốn nhìn thấy Jennie nôi giận vì mỗi lần em giận lên thì không ai cản lại được. Cô nghe lời Jennie đứng dậy đi về phòng rồi lên nằm ngủ ngoan ngoãn không còn quậy nữa.

Jennie sau khi dọn dẹp xong bãi chiến trường thì vào xem cô như thế nào. Chaeyoung khi ngủ trong rất dễ thương, nhưng khi nhìn vào đang ngủ của cô thì nó lúc nào cũng có một nét buồn. Thường ngày cô luôn tỏ ra vui vẻ, hòa đồng với mọi người nhưng lúc nào cô cũng mang một nỗi buồn trong lòng mà không bao giờ nói cho ai biết.

Jennie đứng nhìn cô một lúc thì quay bước đi nhưng vừa được vài bước thì nghe tiếng của Chaeyoung.

" Mẹ...mẹ ... đừng bỏ con."

" Con sẽ nghe lời mà, đừng bỏ con mà."

Em bước lại gần xem Chaeyoung nói gì, lúc này em thấy trán Chaeyoung đầy mồ hôi chân mày thì nhíu lại, từ khóe mắt những giọt nước mắt mặn chát đang chảy ra trên khuôn mặt cô. Jennie liền ngồi xuống ôm lấy cô.

" Chaeyoung không sao rồi, tôi luôn ở đây với cậu, đừng khóc."

Jennie dỗ dành cô như người mẹ dỗ con. Được một lúc thì Chaeyoung đã bình tĩnh lại, cô chìm vào giấc ngủ. Jennie không phải lần đầu tiên thấy cảnh này. Trước đây ở Mỹ có những lúc em ngủ lại nhà Chaeyoung thì em đã thấy nhiều lần rồi. Nhưng em không dám hỏi vì sợ đó là chuyện không hay. 

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com