ZingTruyen.Info

(Lăng Việt) Thiên sứ

Chương 5

Junjunzi

Đồ ăn tối do Vương Việt nấu được bỏ vào tủ lạnh giữ lại để trưa mai ăn, Lăng Duệ cắt một quả cam đặt lên bàn trà, hai người một lớn một nhỏ ngồi trên sô pha xem TV.

Khoảng thời gian này không có tiết mục gì hay, thay vào đó đều là bản tin thời sự, Vương Việt cũng chỉ yên lặng ngồi xem.

"Khung giờ này không có gì hay, hay là Tiểu Việt đi tắm trước đi?"

Vương Việt không nói hai lời gật gật đầu với Lăng Duệ, ngay lập tức chạy vào phòng tắm.

Đứa nhỏ này cũng quá ngoan ngoãn, ngoan đến mức Lăng Duệ còn cho rằng cậu không có tính cách, không có sở thích, giống như một con búp bê vải mềm mại, chủ nhân đùa nghịch như thế nào thì cậu sẽ biểu hiện ra bộ dạng như thế.

Không phải như vậy, Lăng Duệ biết, Vương Việt chỉ là bị cuộc sống đau khổ đè nén đến đờ đẫn, mài giũa đến mất đi góc cạnh, cho nên cậu mới ngoan ngoãn đến gần như cổ quái.

Lăng Duệ rất hy vọng đứa nhỏ này có thể bình thường một chút, biểu hiện ra cá tính của thanh thiếu niên, bướng bỉnh phản nghịch cũng tốt, đùa giỡn thích làm nũng cũng được, Lăng Duệ đều không ngại.

Ví dụ như lúc đi tắm rửa, Vương Việt có thể nói: "Chú ơi, cháu muốn xem xong bản tin rồi mới tắm", hoặc "Chú ơi, chờ cháu ăn thêm một quả cam nữa. "

Lăng Duệ ôm chân, đặt cằm trên đầu gối buồn chán xem TV, đột nhiên từ phòng tắm truyền đến giọng nói ngượng ngùng của thiếu niên. "Chú, có thể giúp cháu một chút không? Cháu, cháu không tự làm được..."

Lăng Duệ giống như chó cưng nhìn thấy chủ nhân ném đồ chơi, lập tức xỏ dép bước nhanh đến phòng tắm.

Cửa phòng tắm mở ra một khe hở vừa phải, thiếu niên đứng ở trong cửa, đầu  lông xù dính chút nước, vài sợi tóc nhỏ nước dán lên trán, vành tai đỏ bừng, cậu thẹn thùng nhìn Lăng Duệ đi tới, một bờ vai mượt mà vừa vặn lộ ra bên ngoài.

Lăng Duệ không nhịn được siết chặt bụng.

Ướt thân, lộ vai... Lăng Duệ len lén vỗ mình một cái, hắng giọng hỏi: "Cháu sao vậy, Tiểu Việt."

Vương Việt mở cửa ra, áo ngủ bị cậu ôm ở eo vừa vặn che đi nửa người dưới. "Chú, cánh tay bên phải của cháu đau không nhấc lên nổi. Cháu không thể gội đầu được."

Lăng Duệ tìm cho đứa nhỏ một cái ghế đặt ở dưới vòi hoa sen, Vương Việt đưa lưng về phía hắn ngồi xuống, hai chân cũng khép rất chặt. Dòng nước có độ ấm vừa phải chảy từ đỉnh đầu xuôi xuống dưới, chỉ chốc lát sau đã ướt đẫm toàn thân thiếu niên. Từng giọt nước xẹt qua theo bờ lưng trơn bóng của thiếu niên. Lăng Duệ cảm thấy rất kì lạ, vừa mới mở vòi hoa sen chưa tới một phút đồng hồ, đáng lẽ phòng tắm không thể nào ngột ngạt đến mức hắn thở không nổi mới đúng.

Tóc thiếu niên thật sự có chút dài, hiện tại đã dài đến bả vai.  Lăng Duệ lấy một chút dầu gội xoa lên đầu Vương Việt, sau đó vừa xoa bóp vừa vén tóc Vương Việt lên, vết đỏ nhạt bất thình lình xuất hiện trước mắt Lăng Duệ.

"Chỗ này, còn đau không?"

Vương Việt vẫn luôn nhắm mắt lại gội đầu, cậu không biết Lăng Duệ đang hỏi cái gì, ngốc nghếch nói: "Cái gì?"

Lăng Duệ nhẹ nhàng sờ sờ, "Chỗ này, là bị mợ đánh phải không?"

Hắn ngồi xổm sau lưng Vương Việt, không thể nhìn thấy vẻ mặt của thiếu niên, chỉ có thể cảm nhận được thân thể nhóc con hơi ngẩn ra. "Không đau nữa," Vương Việt nói, "Đã sớm không còn đau nữa, từ sau ngày đó về nhà cùng chú thì không còn đau nữa."

Rửa sạch bọt trên đầu, cả vạt áo lẫn cổ tay Lăng Duệ đều ướt đẫm. Hắn nhìn lưng Vương Việt, nghĩ dù sao tay cậu cũng bất tiện, vậy thì để hắn thuận tiện rửa sạch toàn thân cho đứa nhỏ cũng được, sau đó hắn lại nghĩ, này có tính là nhân cơ hội chiếm lời không.

Huống chi hắn đã sớm nổi lên phản ứng.

Đang lúc tiến thoái lưỡng nan, Vương Việt tựa hồ nhận ra tâm sự của hắn, "Chú, chú có thể giúp cháu chà lưng với cánh tay không? Cháu vẫn, không tiện, hơi đau..."

Lăng Duệ không thể từ chối.

Phía sau lưng Vương Việt chợt lạnh lẽo, hình như chú bôi chất lỏng gì đó lên lưng cậu, còn có hạt nhỏ giống như cát, bà tay vừa to vừa nóng của chú bôi chất lỏng kỳ quái này lên lưng cậu xoa xoa.

"Tiểu Việt, có đau không?"

Vương Việt lắc đầu, "Không đau. Chú ơi, đây là cái gì vậy?"

Lăng Duệ cầm lấy cái chai dưới mặt đất đưa cho Vương Việt.

"Kem tẩy tế bào chết? Đây là cái gì vậy?" Vương Việt không nhịn được quay đầu lại nhìn Lăng Duệ, đôi mắt hạnh của thiếu niên sáng lấp lánh, giống như lóe ra ánh sáng ham học hỏi, Lăng Duệ bất giác nuốt nước miếng.

"À, cái này là, dùng cho tắm rửa. Cái này sẽ làm cho cháu...ừm..."

Lăng Duệ cũng không rõ kem tẩy tế bào chết rốt cuộc dùng để làm gì, trước kia hắn cũng không cần thứ này. Chỉ là hôm qua đi siêu thị với Vương Việt, lúc đi ngang qua khu đồ dùng vệ sinh cá nhân thì trông thấy, hắn nhịn không được nhớ tới thân thể Vương Việt, thân thể vừa ngây ngô tốt đẹp, thon gầy, lại tràn ngập sinh lực của thiếu niên, nhìn qua trơn bóng trắng nõn, chỉ có một điểm duy nhất không hoàn mỹ chính là có chút khô.

Hắn nhớ đến phòng tắm của Lộc Phương Ninh, ngoại trừ sữa tắm, thì luôn bày kem tẩy tế bào chết cùng sữa dưỡng thể —— đại khái là thứ có thể làm cho làn da đẹp hơn. Lăng Duệ cũng ngại không dám chọn kỹ, nhìn thấy trên bao bì viết "Mật đào", "Hương thơm", "Non trơn" liền thuận tay cầm lấy.

"Kem tẩy tế bào chết giúp cháu tắm càng sạch hơn. Đúng, tác dụng của nó là như thế. "

Vương Việt mở nắp ra ngửi ngửi, "Thơm quá, chú. Là hương đào."

Lăng Duệ bôi xong lưng, lại bóp thêm một đống bôi lên vai và cánh tay của Vương Việt. Vì làm bác sĩ cho nên thủ pháp xoa bóp của hắn cũng không tệ, Vương Việt như biến thành mèo bị cọ cằm, ánh mắt đều nheo lại.

"Thoải mái vậy sao? Hả? Tự bôi những nơi khác đi."

"Chú giúp cháu..." Ngay cả mở mắt Vương Việt cũng lười, cả người như bị hơi nóng cùng mùi hương hun đến mê say.

Chết mất, đứa nhỏ này, sao đột nhiên lại học được làm nũng? Giọng nói dính dính, còn kéo dài âm đuôi, Lăng Duệ nghe xong vô cùng thoả mãn.

Thế nhưng, ngoại trừ lưng và cánh tay, những nơi khác cũng không phải là chỗ Lăng Duệ nên đụng vào. Hắn vẫn ở phía sau Vương Việt, không dám tiến lên nửa bước.

"Tiểu Việt, đừng ngủ. Phần còn lại... Chú không thể giúp cháu rửa sạch được, cháu phải tự làm, chú ra ngoài trước." Hắn đặt sữa dưỡng thể bên cạnh chân Vương Việt, "Một hồi tắm rửa xong, lau khô thân thể rồi bôi cái này lên người, nó rất tốt cho da. Không bôi được thì gọi chú giúp, nhé?"

Lăng Duệ nói xong liền bỏ chạy.

Hắn quay trở lại sofa ôm chân xem tin tức. Dương vật cương cứng bị quần lót đè nén, lại bị hai đùi ép chặt, mặc dù rất khó chịu nhưng hắn vẫn không đổi tư thế, giống như cảm giác đau đớn này có thể khiến hắn bảo trì thanh tỉnh, càng có tác dụng che giấu sự xấu hổ của bản thân hắn.

Vương Việt cũng không ở bên cạnh, cho nên không có ai biết từ lúc bước vào phòng tắm hắn đã bắt đầu cương cứng. Vì sao hắn phải trốn tránh?

Kem tẩy tế bào chết trên người đã bị nước cuốn trôi, vị trí mà Lăng Duệ chạm tới tựa hồ còn lưu lại nhiệt độ của hắn, chúng giống như từng đợt sóng tràn vào trong lòng Vương Việt.

Mặt cậu rất đỏ, cũng rất nóng, phòng tắm đầy hơi nước ngột ngạt khiến cậu khó thở.

Sao lại thế này... Cậu cảm giác phía lưng rất ngứa, so với trước khi tắm còn ngứa ngáy hơn, muốn sờ một chút...Cậu cố gắng đưa tay cọ cọ nhưng không có kết quả.

Muốn chú sờ.

Ý niệm này doạ Vương Việt giật nảy mình, cậu theo bản năng lui về phía sau vài bước, vừa cúi đầu liền nhìn thấy dương vật hoàn toàn cương cứng của mình.

Khi Lăng Duệ còn ở đây, cậu vẫn luôn khép chân lại, bởi vì cậu muốn giấu dương vật nửa cương ở giữa hai chân, lo sợ Lăng Duệ sẽ phát hiện.

Sợ Lăng Duệ phát hiện phản ứng sinh lý của cậu, lại càng sợ Lăng Duệ biết, cậu phản ứng là vì ai.

Vương Việt không có thời gian lau khô thân thể, lập tức cầm lấy quần lót dính một vết nước lớn dưới đũng đi đến bồn rửa tay giặt sạch. Cậu vốn không cần gấp gáp như vậy, Lăng Duệ không có ở đây, cửa cũng đã đóng lại, sẽ không có một ai đột nhiên xông vào phát hiện ra biến hóa trên thân thể cậu.

Cậu chột dạ cái gì chứ?

Quần lót đã giặt xong, dương vật còn chưa có dấu hiệu mềm xuống, chất lỏng không ngừng chảy ra từ đầu lỗ nhỏ, Vương Việt biết nên làm như thế nào, bởi cậu cũng không phải là trẻ con hoàn toàn không biết gì về tình dục.

Cái gì cậu cũng đều hiểu, nhưng cậu sợ hãi, cậu không dám làm.

Vương Việt mặc quần lót mới, lại bôi qua loa chút sữa dưỡng thể lên chân mình, sau đó vội vàng mặc quần ngủ vào.

Cậu lại mở cửa phòng tắm gọi Lăng Duệ vào giúp mình.

Lòng Vương Việt nóng như lửa đốt, bị Lăng Duệ đụng chạm không khác gì chơi đùa với lửa, hắn sẽ khiến cho cậu vừa cứng vừa ướt, sau đó làm bẩn quần lót mới thay, nhưng cậu đã sinh ra một loại khát vọng không khống chế được, muốn tới gần, muốn chạm vào.

Nếu được, cậu hy vọng mình có thể tìm được lý do để Lăng Duệ giúp mình tắm rửa.

Lăng Duệ chỉ vuốt ve lưng và cánh tay của cậu, không mang theo bất kỳ ý tứ khiêu dâm nào, hắn còn cẩn thận tránh đi ngực Vương Việt, hoàn toàn không giống với những kẻ xấu kia.

Thật ra Vương Việt cũng có chút chờ mong, núm vú đói khát đến ngứa ngáy, dù lúc này Lăng Duệ có giống như những kẻ xấu kia nắm lấy vú cậu, Vương Việt cũng sẽ không tức giận, có lẽ sẽ ưỡn ngực đưa cho Lăng Duệ. Nhưng cậu biết Lăng Duệ là người tốt, cậu vì suy nghĩ của mình mà xấu hổ, cậu là bùn đất dơ bẩn dưới mặt đất, lại vọng tưởng làm ô nhiễm đôi cánh của thiên sứ, cậu có tội.

Vương Việt đành phải đưa lưng về phía Lăng Duệ, không có để lộ ra núm vú xấu hổ của mình.

Đã bôi xong sữa dưỡng thể, tóc cũng được Lăng Duệ sấy khô, Vương Việt tự đi vào phòng của mình.

Điều hoà phả ra khí lạnh, trên người tản mát ra hương hoa quả ngọt ngào, đầu óc Vương Việt vẫn choáng váng, cậu vẫn cảm thấy tất cả đều giống như một giấc mơ.

Trước kia khi còn ở trong nhà mợ, nào có thứ hiếm lạ cổ quái lại thơm ngát trơn trượt này cho cậu dùng chứ?

Lăng Duệ còn mua cho cậu son dưỡng môi và kem dưỡng tay, chúng được đặt ở trong ngăn kéo tủ đầu giường của cậu, bảo cậu thỉnh thoảng lấy ra dùng một chút, Vương Việt ngoài miệng nói "Đây không phải là thứ chỉ con gái mới dùng sao", trong lòng lại ngọt ngào muốn khóc.   (T cũng muốn làm con gái bác sĩ Lăng huhuhu 🤲🤲🤲)

Thật tốt, bác sĩ Lăng thật tốt.

Vương Việt nghĩ, có lẽ cả đời này mình cũng không thể rời khỏi bác sĩ Lăng.

Nhóc con nằm sấp trên giường ngửi mùi thơm từ ngọn tóc, hai chân đá lên xuống trên không trung, cậu lại nghĩ, chú thật sự chiều chuộng mình đến hư, không phải chỉ bị thương một chút ở tay thôi sao, sao cậu có thể không thể nhịn được chứ? Nếu ở nhà mợ, không có người giúp đỡ, chẳng phải vẫn là tự mình tắm sao? Vừa rồi còn đòi chú giúp mình tắm rửa nơi này nơi kia, còn vụng trộm nổi lên phản ứng, thậm chí khát vọng chú sờ soạng một chút, một chút cũng không biết e lệ...

Cậu đột nhiên nghĩ đến từ "cậy sủng mà kiêu", mặt ngay lập tức nóng cháy. Đừng suy nghĩ lung tung, chú dịu dàng như vậy, chú đối xử với bất cứ ai cũng đều tốt.

"Nhưng mà, chú đâu có gặp được người khác đâu, chỉ có mình ở đây." Đứa nhỏ lẩm bẩm một câu, lại nghe thấy ngoài cửa phát ra tiếng nước, cũng không biết Lăng Duệ đã tắm bao lâu. Vương Việt lập tức xoay người xuống giường, lạch bạch đi tới cửa phòng tắm, cậu gõ cửa, "Chú, chú đang tắm à? Cháu có thể giúp chú."

Tiếng nước ngừng lại, bên kia cửa truyền đến giọng nói trầm thấp đến mức có chút khàn khàn, "Không! Không cần! Chú tự, tự làm được..."

"Chú, chú có cần thì gọi cho cháu nha." Vương Việt xoay người rời đi, nghĩ thầm, kì lạ, giọng chú thật kì lạ, vừa khàn vừa thở dốc, có phải do phòng tắm quá ngột ngạt không?

Lúc Vương Việt nói chuyện, Lăng Duệ đang nắm dương vật của mình vuốt ve lên xuống.

Khi hắn tiến vào phòng tắm, trong phòng còn lưu lại một chút hương đào ngọt thanh, là mùi sữa tắm mà Vương Việt dùng. Lăng Duệ tham lam hít vào, giống như hắn đang ôm thân thể trần trụi của thiếu niên.

Lăng Duệ cởi quần áo, ngay giây phút quần lót bị kéo xuống, dương vật dữ tợn giống như dã thú nảy ra lặng lẽ gầm thét.

Trong lúc nhất thời, hắn đã quên đi đạo đức, mất đi lý trí, hắn bị mùi trong phòng tắm cướp lấy thần trí, mới vừa mở vòi hoa sen, tay phải liền mượn nước ấm bôi trơn bắt đầu vuốt ve.

Hắn không nhìn ảnh của Lộc Phương Ninh, cũng không ảo tưởng về vợ cũ của hắn —— trong đầu hắn đều là Vương Việt, Vương Việt bị mái tóc dài che bớt đi khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo, vòng eo mảnh khảnh cùng đôi chân thon dài của Vương Việt, thân thể trắng nõn mềm mại của Vương Việt, còn có đóa hoa thịt dị dạng dưới thân Vương Việt, âm hộ tản ra hơi thở mê người còn biết phun nước.

Đoạn ý nghĩ trong đầu dần hội tụ thành hình người, thiếu niên trong tưởng tượng của Lăng Duệ đúng hẹn mà đến. So với lần trước, cậu càng ngượng ngùng nhưng cũng càng phóng đãng hơn, đôi mắt hạnh ngây thơ xinh đẹp nhìn Lăng Duệ, phía dưới lại lớn mật cọ lên.

"Chú, lúc chú tắm cho Tiểu Việt, sao chú lại không sờ Tiểu Việt nhiều hơn?"

Cả người thiếu niên trần như nhộng, thân thể giống như một khối đậu hũ non.

Hai tay cậu đỡ bánh bao sữa trước ngực, ngồi xổm xuống cọ dương vật cương cứng của Lăng Duệ, "Chú, chú sờ chỗ này của Tiểu Việt đi... "

Thiếu niên làm ra vẻ mặt mê say nhìn chằm chằm Lăng Duệ, thỉnh thoảng còn nhô đầu lưỡi hồng diễm ra tựa như một yêu tinh.

"Dương vật lớn của chú chảy nước rồi này, có phải chú muốn Tiểu Việt liếm một cái không?"

Lăng Duệ bị Vương Việt trong ảo tưởng làm cho thở dốc, hắn vừa đẩy nhanh tốc độ vuốt vừa nói: "Tiểu Việt, bé dâm đãng, liếm cho chú một cái, chú sẽ thưởng cho cháu ăn dương vật lớn."

Thiếu niên dẩu môi, "Hừ, chú xấu xa. Thứ này lớn như vậy, sao Tiểu Việt ăn hết được...Vừa rồi chú tắm cho cháu, tắm đến mức âm hộ cũng ướt đẫm......Chú tắm lại cho cháu được không?"

"Được... Được... "

Thiếu niên nâng mông lên, âm vật no đủ cũng dẩu lên như môi cậu, phối hợp với cánh mông cực lớn, ở trước mặt Lăng Duệ lắc lắc một cái khiến cho mắt Lăng Duệ choáng váng. "Muốn dương vật lớn của chú rửa cho cháu.... Dùng tinh dịch của chú rửa sạch..."

"Tiểu Việt...Tiểu Việt......"

Lăng Duệ mở mắt ra, dịch trắng sền sệt không ở âm hộ hồng phấn của thiếu niên mà là ở trên tay chính mình.

Cái gì cũng không có, hết thảy đều là tưởng tượng của Lăng Duệ. Hắn rất hối hận, không ngờ mình lại lợi dụng Vương Việt để giải tỏa dục vọng hạ lưu của mình. Bên ngoài phòng tắm truyền đến tiếng gõ cửa.

Là Vương Việt thật sự, Vương Việt ở chung với hắn, thân thế bi thảm nhưng con người lại vừa ngoan ngoãn vừa thanh thuần.

Hắn luống cuống tay chân, miệng ấp úng, cổ họng khàn khàn đến mức bỏng rát. Nghe được tiếng bước chân Vương Việt đi xa, Lăng Duệ liền thở phào nhẹ nhõm.

Nếu như vừa rồi Vương Việt đẩy cửa tiến vào, hắn thật sự không biết mình sẽ làm ra chuyện gì.

Có lẽ hắn sẽ trở thành một tên tồi tệ hơn cả những kẻ xấu kia.

Thấy tác giả rep bình luận bảo đợi Vương Việt 18 tuổi mới cho bác sĩ Lăng ăn huhuhu🤧🤧🤧🤧

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info