ZingTruyen.Info

(Lăng Việt) Thiên sứ

Chương 12.2

Junjunzi

Chờ cậu tỉnh lại lần nữa, chỉ còn nửa tiếng là Lăng Duệ tan tầm. Vương Việt gõ đầu, đáng ghét, sao lại có thể ngủ như vậy, không phải đầu óc xảy ra vấn đề đấy chứ? Cậu cũng không muốn học thuộc bài nữa, vội vàng chạy vào bếp nấu cơm, nếu không chú làm việc vất vả cả một ngày, về nhà ngay cả cơm nóng hổi cũng không có ăn.

Chưa đi được mấy bước, Vương Việt đã phát giác quần lót kẹp vào trong khe mông, cậu vội vàng kéo ra, kéo theo một mảnh dính nhớp dưới đáy quần.

Cậu lại ướt nữa. Ý thức được điểm này, Vương Việt mới nhận ra, hai cánh thịt phía dưới đang bất giác co rút mấp máy, bên trong thân thể giống như có lông vũ thò vào.

Sao thế này?

Vương Việt vừa rửa rau vừa hồi tưởng lại hình ảnh trong mơ bị Lăng Duệ ấn trên đùi chơi âm hộ. Ngứa quá...Cậu không nhịn được kẹp chân, môi âm hộ mập mạp đè ép thịt đế, nhưng cậu lại không có kinh nghiệm thủ dâm về phương diện này, kẹp loạn như vậy không chỉ không có tác dụng gì, ngược lại còn làm cho cảm giác trống rỗng trong thân thể càng thêm chân thật.

Cậu và cơ quan dư thừa này vẫn luôn bình an chung sống, cho dù cậu đã đến kinh nguyệt, cũng không biết những chất lỏng đỏ tươi kia đến từ nơi nào. Cậu không hề có khái niệm gì đối với âm đạo, cho đến khi thân thể bị mạnh mẽ phá vỡ, thống khổ kịch liệt nhắc nhở cậu, khe thịt dưới thân kia biết chảy máu,. chứ không đơn giản chỉ là mở một lỗ hổng ở đáy chậu.

Hiện giờ cậu lại cảm nhận được, âm đạo nối liền bên ngoài cùng với hành lang bên trong thân thể đang không tiếng động kêu gào, khiến cho Vương Việt nhận rõ được cảm giác tồn tại của nó.

"Đừng như vậy...Mình không biết nên làm gì..." Vương Việt lật thìa trong tay tự lẩm bẩm.

Cậu nói dối.

Sao cậu có thể không biết chứ?

Ngồi ăn cơm cùng với Lăng Duệ khiến Vương Việt lại lần nữa phải đối mặt với dục vọng cậu rất vất vả mới áp chế được.

Lăng Duệ ngồi đối diện cậu, ánh mắt Vương Việt dừng lại ở sống mũi cao thẳng của người kia, đôi môi dính dầu bóng loáng, còn có bàn tay to nổi gân bởi vì dùng đũa gắp đồ ăn.

Quần lót mới thay dường như lại ướt kẹp vào khe mông, à không, kẹp vào âm hộ, Vương Việt xấu hổ không dám đưa tay kéo trước mặt Lăng Duệ, đành phải len lén cọ vào ghế.

"Tiểu Việt, ghế ngồi không thoải mái sao? Có cần trải thêm một tấm đệm không? Hay là......" Lăng Duệ nghĩ tới gì đó, hai mắt đều mở to thêm một vòng.

"Hay là cái gì?" Vương Việt chớp chớp mắt.

"Không có gì, không có gì, ăn cơm đi...Sau này nhớ ăn nhiều rau và trái cây, ăn nhiều ngũ cốc chút, ăn ít cay lại."

"Dạ...cháu hiểu rồi, chú."

Lăng Duệ đã vào phòng tắm, Vương Việt đứng ở cửa nghe tiếng nước chảy ào ào bên trong, phía dưới lại ướt một mảnh.

Hiện tại cậu không rảnh lên án mình, nửa người dưới khác thường như bị virus xâm nhập vào đại não, cậu khó chịu đến mức chỉ có thể kẹp chặt hai chân, trong đầu tất cả đều là Lăng Duệ.

Mùi hương của Lăng Duệ, lồng ngực rắn chắc của Lăng Duệ, nửa người trên trần trụi, và cả Lăng Duệ trong mơ với tính cách ác liệt, đánh mông xoa âm hộ cậu.

Vương Việt không còn suy nghĩ được gì nữa, "cạch" một tiếng mở cửa phòng tắm lặng lẽ lẻn vào.

Cậu cởi quần ra, ngồi trên bồn cầu mở nắp, Lăng Duệ tắm rửa trong phòng tắm thủy tinh bên cạnh, tường thủy tinh trong suốt tràn ngập hơi nước hình thành một tấm rèm chắn, dòng nước trong vòi hoa sen phát ra tiếng vang mãnh liệt, điều này không phải có nghĩa là, mặc kệ Vương Việt ở chỗ này làm vài việc nhỏ gì, Lăng Duệ đều không phát hiện được đúng không?

Ý nghĩ này làm cho đầu óc Vương Việt hưng phấn đến trống rỗng, cậu nhìn đường nét cực mơ hồ của Lăng Duệ trong phòng tắm vòi sen, ngón giữa tay phải trượt vào khe thịt mềm nhũn của mình.

Thiếu niên ở phương diện tình dục cũng không phải hoàn toàn không biết gì, mặc dù cậu chưa từng đạt được khoái cảm cực hạn, nhưng cậu có thể nhớ lại thủ pháp của những người kia trong quá khứ.

Cậu học theo động tác của những kẻ xấu kia, à không, Vương Việt lắc đầu, là Lăng Duệ. Lăng Duệ ở phía trước sờ thịt đế của cậu, hai ngón tay dính vào nhau đè lên hạt thịt nhỏ có chút cứng dùng sức xoay một vòng, sau đó cậu sẽ không tình nguyện mà chảy nước. Nhưng lần này thì khác, cậu tự nguyện ướt. Mới xoa hai ba cái liền làm cho phần đùi trong dính nước ướt nhẹp, Lăng Duệ khen cậu nhiều nước, khen cậu sinh ra là để cho đàn ông chơi, mệnh của cậu nhất định phải ăn dương vật của ba.

Lăng Duệ còn đưa ngón tay vào miệng Vương Việt, khuấy động trong khoang miệng cậu vài cái, thỉnh thoảng còn ác liệt duỗi vào trong cổ họng móc yết hầu cậu. Vương Việt buông tha cho hạt đậu nhỏ sưng to, tự ngậm lấy ngón giữa tay phải ướt dầm dề của mình, giả vờ là Lăng Duệ cắm vào. Môi ngậm lấy ngón tay đang thọc vào rút ra, khi đi vào chỗ sâu nhất liền khuấy động vài vòng, Vương Việt rất nhanh đã tiết ra nhiều nước bọt, kèm theo động tác của ngón tay làm phát ra tiếng lép nhép, tuy nhiên âm thanh này lại bị ẩn vào tiếng nước trong phòng tắm.

Vương Việt rút ngón tay ra, nó bị làm ướt đến mức phản quang, ấn lướt qua môi làm miệng cũng sáng lấp lánh. Cậu lại đặt ngón tay này lên hạt đậu nhỏ, dùng đầu ngón tay gạt hai cái, ngay lập tức cảm giác được một dòng điện yếu ớt từ cột sống vọt lên não, hai chân không khống chế được khép lại đập vào nắp bồn cầu làm phát ra tiếng vang.

Cậu sợ Lăng Duệ sẽ nghe thấy, cho nên không dám chơi cái hạt thịt đáng thương kia nữa, trái lại liền dùng ngón tay đã được bôi trơn sờ về phía cái miệng nhỏ e thẹn phía dưới.

Lăng Duệ ở phía trước sẽ dùng ngón tay dính nước miếng cắm vào, đâm một cái coi như bôi trơn. Lần này cũng không ngoại lệ. Chỉ là đã rất lâu cậu không lên giường cùng đàn ông, cái lỗ nhỏ phía dưới gắt gao đóng lại, chỉ tiến vào một ngón tay nhưng gần như cũng đã đến cực hạn.

"Hô..." Vương Việt vẫn không nhịn được phát ra tiếng thở dài, cậu đi vào quá gian nan, thịt mềm trên vách tường đều chen về phía trung gian, còn có tầng tầng lớp lớp hạt thịt lớn nhỏ, mặc dù bên trong trơn trượt đến mức xoa ra tiếng nước, nhưng nó lại vẫn bài trừ ngón tay này như cũ. Vương Việt chưa từ bỏ ý định, trước kia người khác đều có thể đâm vào, vì sao lần này mình làm lại không được?

Vương Việt cắn môi, lại dùng sức cắm một chút, bụng truyền đến một chút đau nhức khiến cậu suýt chút nữa rơi khỏi bồn cầu. Thiếu niên đành phải bỏ cuộc ảo não rút ngón tay ra.

Nếu là chú, chú ấy sẽ làm thế nào?

Nếu là Lăng Duệ, có lẽ hắn sẽ tiếp tục xoa xoa âm vật của cậu, nơi đó sẽ không đau lại mẫn cảm, tùy tiện chơi một chút sẽ thoải mái chảy nước.

Vương Việt nắm lấy hạt thịt nhỏ cứng rắn của mình chà xát qua lại, lại giống như ấn nút đè thứ nhỏ bé này xuống chờ nó bật ra. Rốt cuộc cậu không hề có kinh nghiệm dùng âm vật thủ dâm, chơi một hồi như vậy cũng chỉ thu hoạch được khoái cảm loáng thoáng, tựa như một tấm lụa mỏng trên không trung, giống như đã nắm được trong tay nhưng lại để nó bay về phương xa.

Tiếng nước trong phòng tắm ngừng lại, Vương Việt nhìn qua, phát hiện Lăng Duệ dường như đã tiến vào khâu bôi sữa tắm.

Chú sắp ra ngoài rồi, làm sao bây giờ, có nên chuồn ra ngoài ngay bây giờ không?

Trong đầu Vương Việt muốn chạy trốn, nhưng thân thể lại không có chút ý tứ muốn đi, ngược lại còn khép mấy ngón tay đồng loạt đè lên âm vật xoa xoa. Có lẽ là xuất phát từ kích thích sắp bị chú bắt gặp, ở trong sự xoa bóp nhanh chóng không có quy luật của mình, Vương Việt đạt được từng đợt khoái cảm. Giống như có vài thanh kim loại nhỏ có thể phát điện, một thanh chạm vào âm vật, một thanh dính vào cột sống, và cả một thanh ở trong đầu cậu, thỉnh thoảng chúng sẽ phát ra dòng điện yếu ớt khiến toàn thân cậu đều nhũn ra.

Rất thoải mái... Chú, rất thoải mái... Xoa âm hộ của Tiểu Việt...

Vương Việt sung sướng ngửa cổ ra phía sau, bởi vì đang trợn trắng mắt, cho nên dù hai mắt nhìn thẳng vào đèn trên trần cũng không rảnh dời đi. Tốc độ càng ngày càng nhanh, hai chân cậu dần nâng lên banh thẳng, ngón chân cũng dần cuộn tròn. Lần đầu tiên trong sinh mệnh cậu đạt được khoái cảm như vậy, giống như mỗi một giây đều là sự tập hợp của tất cả khoái cảm lúc trước, trong thân thể giống như có thứ gì đó đang chồng chất chảy xuống phía dưới, ở ngay bên bờ vực bộc phát.

Càng đau khổ hơn là tay phải của Vương Việt đã mỏi không còn sức lực, lúc trước cậu dùng sức xoa quá nhanh, lúc sắp lên đỉnh lại bị cánh tay kém cỏi này của mình đánh gãy, tay trái căn bản không nghe sai khiến, thiếu niên gấp đến độ đổ mồ hôi, hiện giờ cậu rất cần thứ gì đó để có thể thay thế tay phải đau nhức của mình.

Trùng hợp lúc này lại vang lên tiếng nước, điều này có nghĩa là Lăng Duệ  sẽ ngay lập tức đi ra. Vương Việt đã hoàn toàn trở thành dâm thú bị dục vọng chi phối, ý nghĩ phải theo đuổi khoái cảm cực hạn cuối cùng chiếm cứ đại não của cậu. Trong lòng nóng lên, cậu gấp gáp nhìn trái nhìn phải, đột nhiên nhìn thấy hai chiếc bàn chải điện bày trên bồn rửa tay bên cạnh.

Vương Việt không cần nghĩ ngợi liền cầm lấy chiếc bàn chải màu đen kia, đây là bàn chải đánh răng của Lăng Duệ, mỗi ngày đều bị Lăng Duệ nắm trong tay. Chỉ mới ngẫm lại điều này đã khiến Vương Việt hưng phấn muốn nổ tung, cậu như lấy được chí bảo đánh giá một phen, tiếp theo không chút do dự dán đầu bàn chải lên hạt thịt sưng cứng của mình, coi đó là đôi bàn tay thon dài mảnh khảnh của Lăng Duệ sắp khiêu khích hạt đậu dâm đãng mẫn cảm của cậu. Gần như ngay trong nháy mắt ấn công tắc, Vương Việt trợn trắng mắt giật nảy người khỏi bồn cầu.

Cậu ép buộc mình ngồi trở về, dùng hết sức lực toàn thân ấn đầu bàn chải dán chặt vào âm vật, động cơ điện mang đến cảm giác chấn động cùng tần suất vượt xa kĩ xảo tay của cậu, khoái cảm càng phóng đại gấp mấy lần so với lúc trước, cảm giác mãnh liệt như dời non lấp bể đánh úp tới. Vương Việt muốn kêu lên, há to miệng lại sướng đến mức không phát ra được âm thanh, rốt cuộc cũng chỉ có thể há miệng thở dốc. Tầm mắt của cậu bắt đầu mơ hồ, đèn trên trần nhà từ một cái biến thành hai, sau đó lại biến trở lại một cái......

Khoái cảm xa lạ chưa từng trải qua bao trùm thân thể Vương Việt, cậu không biết dáng vẻ hiện tại của mình trông như thế nào, đại khái chắc là bộ dạng "túi đựng dương vật" mà đàn ông đều thích xem...vậy chú cũng thích xem sao?

Vừa nghĩ như vậy, Vương Việt liền hưng phấn run rẩy chân tay, khoái cảm dường như hóa thành hiện vật, phía dưới như có thứ gì đó muốn phá tan thân thể. Cậu vội vàng rút bàn chải điện ra, thế nhưng đã quá muộn, một luồng nước bất ngờ trào ra, cậu cũng không còn chút sức lực nào, chỉ thất hồn lạc phách ngồi trên bồn cầu. Lúc này, tiếng nước trong phòng tắm ngừng lại, mà tiếng nước chảy xuống bồn cầu lại vô cùng rõ ràng.

Lăng Duệ đi ra ngoài, thấy Tiểu Việt nhà hắn ngồi ngẩn người trên bồn cầu.

Nói là ngẩn người, nhưng thật ra vẻ mặt lại rất si mê, một đoạn đầu lưỡi nhỏ lộ ra bên ngoài, ánh mắt vẫn xoay lên trên, thân thể lộ ra đều hiện lên màu hồng nhạt như quả đào chín, đặc biệt là trên mặt có một mạt diễm sắc lan tràn đến đuôi mắt. Không thể trách Lăng Duệ có tâm tư xấu xa, chỉ là thần thái đứa nhỏ nhà hắn quả thật có một loại dâm mỹ sắc tình nói không nên lời.

"Tiểu Việt, cháu làm gì ở đây...?"

Giọng nói của Lăng Duệ kích thích Vương Việt run rẩy một cái, cao trào lần đầu còn chưa kết thúc, dâm thủy còn đang tí tách chảy ra, lần này lại phun ra một đợt, từ giữa âm đạo chảy thẳng xuống dưới.

"Cháu, cháu...ưm...đi...vệ sinh..."

Vương Việt nói rất nhỏ, cậu đắm chìm trong cao trào lần thứ hai, lúc nói chuyện cũng là bộ dạng thè lưỡi trợn trắng mắt, giống như một con điếm buổi tối ra đường mời chào khách. Nhưng may mắn, cậu đã tắt bàn chải điện giấu nó sau lưng.

Lăng Duệ thấy cậu ngồi trên bồn cầu, nơi đó quả thật truyền đến âm thanh xấu hổ, nghi hoặc nói, "Tiểu Việt, cháu thật sự, đang ngồi vệ sinh sao?"

Thân thể mẫn cảm này của Vương Việt không chịu nổi bất kỳ khiêu khích hay kích thích nào của Lăng Duệ, lời nói dối bị bắt được lỗ hổng, cậu vừa xấu hổ vừa sợ hãi lại cảm thấy thẹn thùng, thân thể đột ngột run lên, tiếng nước phía dưới cũng chưa ngừng.

Lăng Duệ tự biết mình không nên hỏi nữa, chỉ để lại một câu "Bây giờ trong bình không có nước nóng, Tiểu Việt chờ lát nữa hãy tắm", sau đó lập tức rời khỏi phòng tắm.

Sáng sớm ngày hôm sau, Lăng Duệ phát hiện bàn chải đánh răng điện của mình đã được đổi đầu bàn chải mới, trong thùng rác phòng tắm là cái cũ đang nằm lẻ loi. Hắn cảm thấy rất kì lạ, bàn chải điện của hắn vừa mới mua được mấy ngày, theo lý thuyết thì còn chưa tới lúc phải đổi đầu mới, hắn ngồi xổm xuống cầm lấy cái trong túi rác cẩn thận xem xét, một mùi tanh nhàn nhạt dần bay vào trong mũi hắn.

Lăng Duệ để nó gần sát lại, cẩn thận ngửi ngửi xong liền ném trở lại thùng rác, quay ra ngoài cửa hỏi: "Tiểu Việt, cháu thay đầu bàn chải cho chú rồi?"

Đúng lúc Vương Việt đang đứng ở cửa toilet muốn đi rửa tay, nghe thấy Lăng Duệ hỏi như vậy, cậu căn bản không dám tiến vào, chỉ chột dạ đáp: "Đúng vậy, cháu, cháu đổi...... Cháu không cẩn thận làm rơi bàn chải của chú, nó bị bẩn rồi, vậy nên cháu đã thay cho chú cái khác."

Đọc mà ngại dùm Tiểu Việt luôn á hị hị hị (〃゚3゚〃)

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info