ZingTruyen.Com

(LĂNG VIỆT) BẮT NẠT

Chương 5

Junjunzi

Từ nhỏ đến lớn Vương Việt đã nếm trải không ít khổ sở, khi còn bé bởi vì nhà nghèo lại có một anh trai ngốc nghếch, cậu bị bạn học chặn trong nhà vệ sinh bắt nạt, bọn chúng còn nhốt cậu vào trong phòng rồi đổ nước ném đá lên đầu cậu, còn có những khi anh trai mất khống chế cảm xúc sẽ đập phá đồ đạc, cậu phải ngăn cản, nhưng sức lực của anh trai lớn hơn cậu rất nhiều, không cẩn thận liền làm cậu bị thương. Sau khi lớn lên phải vất vả làm việc ở công trường, tích tụ được đều là những ngày tháng eo đau lưng đau. Khổ sở mấy năm nay cậu đều có thể cắn nát nuốt vào bụng, một mình chống đỡ hoàn toàn, thế nhưng hiện tại, hạ thân mềm mại của cậu lần đầu tiên bị xâm phạm, thân thể bị khai phá, dương vật thô dài nóng bỏng giống như sắp quấy nát hết lục phủ ngũ tạng của cậu, hoa huyệt bình thường không có cảm giác tồn tại thế mà lần đầu tiên Vương Việt lại cảm nhận được, thì ra cảm giác bị người đâm vào rõ ràng đáng sợ như vậy, dị vật tiến vào thân thể giống như một lưỡi dao sắc bén gọt đi một nửa linh hồn cậu, nước mắt căn bản không ngừng được chảy ra bên ngoài. Cậu khụt khịt thở hổn hển, nỗi tủi thân mà bản thân đè nén nhiều năm đột nhiên bùng nổ vào giờ phút này, đã lớn đến từng này rồi nhưng cậu chưa từng khóc dữ dội như vậy, chính cậu cũng không ý thức được mình vẫn luôn không nhịn nổi mà kêu đau, đầu ngón tay nắm lấy tay áo Lăng Duệ dùng sức đến trắng bệch, cậu sợ thân thể Lăng Duệ vừa động thì bản thân sẽ bị triệt để quấy nát.

Nhưng ngoài dự liệu, người đè trên người cậu sau khi tiến vào cả cây liền dừng động tác, hắn vẫn chờ Vương Việt trải qua trận phá thân đau đớn này, Lăng Duệ gian nan ngăn cản động tác nắm eo thao vào, nhẹ nhàng nằm sấp xuống hôn lên mắt và miệng Vương Việt, hắn nhẫn nhịn rất vất vả, hoa huyệt vừa chặt vừa ướt, trời sinh cực kì biết hút, lại mềm mại ướt át làm cho dương vật hắn cứng rắn, điều này khiến cho nụ hôn trấn an của hắn cũng rất gian nan, Lăng Duệ dọc theo gương mặt Vương Việt từng chút từng chút hôn nước mắt của cậu, suốt quá trình thỉnh thoảng phải dừng lại hít sâu để bình tĩnh chính mình, răng hàm sau đều cắn chặt. Lúc hít khí hắn đem chóp mũi kề sát vào chóp mũi Vương Việt, lúc thở ra môi hai người khẽ chạm, hắn liền thuận thế hạ xuống một nụ hôn, cánh tay chống hai bên thân thể Vương Việt bạo phát gân xanh bởi vì nhẫn nại mà hơi run rẩy, hắn biết Vương Việt rất đau, cho nên hắn cảm thấy Vương Việt có bao nhiêu đau đớn thì hắn liền hôn bấy nhiêu dịu dàng.

Vương Việt khóc rất lợi hại, lồng ngực trắng nõn phập phồng kịch liệt làm cho người ta kinh hãi, vừa rồi Lăng Duệ nhìn thấy rất rõ ràng, nhưng khi bắt nạt người ta quá mức hắn lại bắt đầu đau lòng, trong lòng thầm mắng mình ngu ngốc, mồ hôi trên trán hắn đều rơi lên mặt Vương Việt, nước mắt của Vương Việt bị hắn mút vào trong miệng, nụ hôn của hai người mang theo vị mặn nhàn nhạt, nhưng không thể cản trở hắn quấn quýt với hơi thở của Vương Việt. Vạn phần kiên nhẫn của Lăng Duệ dần dần được Vương Việt đáp lại, cậu đưa đôi môi run rẩy dán lên chạm vào hắn, Vương Việt nói mình sẽ không khóc nữa nhưng lại cầu xin hắn đừng động, tuy rằng nước mắt vẫn còn không ngừng rơi xuống, từng giọt từng giọt đều đánh vào trong lòng Lăng Duệ, nhưng hắn cảm giác được hành lang bao bọc hắn hơi thả lỏng dần, hắn biết Vương Việt đã từ từ thích ứng, Lăng Duệ chịu hết dày vò lộ ra một nụ cười khổ, môi răng triền miên không có tách ra, hắn ở giữa nụ hôn này khẽ thở dài: "Bảo bối, anh thật sự.. nhịn không được. "

Vương Việt khóc đến hai mắt mông lung, dương vật kì quái kia vẫn còn cắm vào trong hoa huyệt của cậu, nhưng bởi vì Lăng Duệ ôn nhu trấn an, thân thể cậu cũng đã thả lỏng rất nhiều, cảm giác bị xé rách mãnh liệt lúc đầu cũng dần dần phai nhạt, trong mắt cậu toàn bộ đều là nước mắt, mặt Lăng Duệ gần như vậy mà cậu còn nhìn không rõ, nhưng cậu có thể cảm giác được rõ ràng nụ hôn khắc chế của Lăng Duệ, hô hấp trầm trọng lại khó nhịn của hắn cùng mồ hôi cọ vào trên mặt mình, Vương Việt cuối cùng cũng tìm lại được một chút lý trí dưới tác động cực lớn. Tuy đầu cậu vẫn còn mơ hồ, nhưng bác sĩ Lăng gọi cậu là bảo bối, bác sĩ Lăng nói hắn nhịn không được, chưa từng có ai gọi cậu là bảo bối, cậu run rẩy buông tay nắm lấy tay áo Lăng Duệ, hai tay có chút thoát lực vòng qua ôm cổ hắn, khuôn mặt xinh đẹp của Vương Việt ướt nhẹp nước mắt vô cùng đáng thương, giọng nói của cậu còn mang theo nức nở nồng đậm, dán vào Lăng Duệ nói với hắn: "Em muốn chồng thao em. "

Một giây sau Lăng Duệ liền siết chặt đùi cậu, môi lưỡi theo động tác dương vật tiến vào trong lấp kín miệng Vương Việt, tiểu huyệt ướt đến không nỡ nhìn, tiếng nước lép nhép lập tức chiếm đầy gian phòng nho nhỏ. Tiếng rên rỉ động tình bị bóp nghẹn ở trong cổ họng Vương Việt, ngược lại càng có vẻ khiêu dâm hơn, tựa như chỉ cần tùy tiện dùng dương vật thao hai cái cậu sẽ phun nước ngay lập tức, mỗi lần Lăng Duệ nhấp một cái, tiểu huyệt liền văng ra một luồng nước, cảm giác sướng đến nỗi máu toàn thân hắn sôi trào. Bắp đùi Vương Việt tràn ngập cảm giác thịt, bị hắn nắm trong tay mà xoa bóp, mỗi lần hắn xoa xoa một cái, huyệt nhỏ kia sẽ càng hút chặt dương vật của hắn hơn một chút.

Lăng Duệ vừa thao vừa dùng đầu lưỡi khuấy đảo miệng Vương Việt làm cậu chảy nước đầm đìa, lại theo nước miếng chảy xuống mút cằm cậu, miếng thịt này so với đôi môi mềm mại lại càng có độ đàn hồi, cắn xuống có vị ngon đến mức khiến hàm răng Lăng Duệ không muốn rời, hắn giống như muốn nuốt luôn cằm Vương Việt vào bụng vừa hút vừa cắn, lúc buông ra đã lưu lại một vòng lớn vết đỏ. Không biết lại bị kích thích dây thần kinh nào, Lăng Duệ lập tức nổi điên, dương vật lại cứng thêm vài phần, một bên đâm chọc không ngừng, một bên lưu lại một chuỗi dấu hôn sẫm màu ở cổ, đầu vai và ngực Vương Việt. Miệng Vương Việt lấy lại tự do, lại bị hắn cắm đến chỉ biết vội vàng thở dốc, nghe vào trong tai Lăng Duệ ngược lại như đổ thêm dầu vào lửa, người này gọi giường sao cũng có thể câu người như vậy, hắn kéo mông Vương Việt dán lên đùi mình, dương vật lập tức tiến vào càng sâu, quy đầu đụng nhẹ phải cửa tử cung mà chính Vương Việt cũng không biết nó có tồn tại, một làn nước không ngăn được trào ra ngoài, Vương Việt a một tiếng kinh hãi kêu lên, hơi thở mỏng manh như tơ, mông thịt cũng bắt đầu run rẩy.

Lăng Duệ biết cậu sắp bị mình thao phun ra, cả người áp bách hướng vào trong cái miệng nhỏ, mặt kề sát vào bên tai Vương Việt, hơi thở nóng bỏng đều phả lên mặt cậu, hắn cũng hưng phấn không chịu nổi, thô lỗ liếm lỗ tai Vương Việt ép cậu gọi hắn là chồng.

Vương Việt nào chịu được chuyện này, cửa tử cung non nớt bị quy đầu nóng bỏng uy hiếp khiến hoa huyệt của cậu vừa xót vừa sướng, cả người đều bị Lăng Duệ nếm thử một lần, ở trước mặt người này cậu thật sự không có cách nào chống cự, Vương Việt khóc lóc không thở nổi, hết lần này đến lần khác dùng âm thanh bị thao nhão dính gọi chồng ơi chồng ơi.

Hai người thủy chung không thay đổi tư thế, quá trình kết hợp giống như một đôi tình nhân dây dưa chặt chẽ, nụ hôn dính nhớp không ngừng, cuối cùng Lăng Duệ đã nhịn đến cực hạn bắn đầy vào tử cung Vương Việt đồng thời cùng lúc đó dùng sức hôn cậu. Hai chân Vương Việt bị hắn đặt trên vai banh ra thẳng tắp, cơ bắp bên trong đùi không ngừng co giật, thịt mềm rung động, cậu muốn kêu cũng không kêu được, chỉ có thể phát ra giọng mũi đáng thương, lúc cao trào khắp giường đều là nước của cậu.

Lăng Việt rút dương vật nửa mềm để nằm trên hoa huyệt, trong cơ thể còn dư lại vui sướng mà Vương Việt mang đến cho hắn, sau khi tiết ra liền vô lực nằm sấp lên người Vương Việt, tuy nhiên cũng không đến mức đè quá nặng làm cho người ta không thoải mái. Vương Việt mới vừa cao trào xong thân thể còn không ngừng phập phồng, cả người đều là nước miếng của Lăng Duệ, dấu vết màu đỏ đậm đậm nhạt nhạt trải rộng trên làn da trắng nõn, trên mặt còn đẫm nước mắt, trước trán và tóc mai đều là mồ hôi do tình dục lưu lại, trông Vương Việt đẹp tựa như một bức tranh, Lăng Duệ ôm người vào trong ngực mình, một cánh tay đặt dưới cổ Vương Việt để cậu gối đầu, cứ thế lẳng lặng thưởng thức bộ dáng thở dốc khôi phục của cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com