ZingTruyen.Info

(LĂNG VIỆT) BẮT NẠT

Chương 1

Junjunzi

Hai giờ chiều chính là thời điểm mặt trời chiếu gay gắt nhất trong ngày, Vương Việt đội mũ bảo hiểm lớn hơn một vòng, xắn quần trộn lên xi măng trên mặt đất.

Phía dưới vành mũ cong cong là một gương mặt xám xịt, Vương Việt không rảnh quan tâm đến mặt mũi, mỗi ngày đều đến công trường vùi đầu làm việc, trang phục công nhân màu lam quá lớn làm cậu rất vướng tay vướng chân, nhưng cậu không dám cởi, bởi tuy rằng mặt rất bẩn, nhưng da thịt trên người cậu lại trắng nõn, từ cổ áo rộng rãi lộ ra một đoạn cổ trắng như tuyết.

Người khác không biết, nhưng trong lòng Vương Việt rõ ràng, nhìn qua cậu cũng chỉ như một người đàn ông bình thường, thế nhưng thật ra thân thể bên trong lại có hơi khác biệt, giữa hai chân cậu có thêm một khe thịt, đi xuống phía dưới là một cái hoa huyệt, Vương Việt cũng đã từng đi kiểm tra, được xác nhận đó chính là hoa huyệt của phụ nữ, cậu không chỉ có thêm một cái huyệt mà vú của cũng lớn hơn một chút so với đàn ông bình thường, hồi mười mấy tuổi biểu hiện đặc biệt rõ ràng, thân thể cậu từ nhỏ đã mảnh khảnh, lúc đó một cặp vú vừa mới phát dục treo trên cánh tay nhỏ của cậu cực kì dễ thấy. Vương Việt đành phải lấy khăn trải giường cũ giặt sạch sẽ bọc vú lại, vú còn đang phát triển luôn bị bọc đến đau đớn, may mắn Vương Việt có thể nhịn đau, chờ cậu lớn lên làm được chút công việc tốn thể lực, thân thể liền mọc thêm một lớp cơ bắp không tính là mỏng, vú cũng không còn hiện rõ nữa, để cho mình không trở thành trung tâm sự chú ý, cho dù thời tiết có nóng nực đến đâu cậu cũng không dám tùy tiện cởi quần áo, phía dưới lớp trang phục công nhân cậu chỉ mặc một cái áo ba lỗ, không có tác dụng che chắn gì, cậu cũng nhịn thành quen, toàn thân ướt đẫm mồ hôi vẫn hì hục làm việc.

"Này! Tiểu Việt! Mau đến đây một chút!" Vương Việt đang lau mồ hôi, thấy quản đốc đang đứng phía xa gọi mình, cậu buông xẻng chạy tới, quản đốc ưỡn cái bụng béo vỗ vỗ vai cậu, nhe hàm răng ố vàng nói: "Tiểu Việt này, cậu đến đây chuyển gạch đi, sẽ được thưởng thêm tiền." Vương Việt gật gật đầu, cảm ơn quản đốc.

Tuy rằng quản đốc có bộ dạng khá ghê tởm, nhưng về cơ bản khi thấy có loại công việc được thưởng thêm tiền đều sẽ sắp xếp cho Vương Việt, trong lòng cậu rất cảm kích, xắn cao ống tay áo lên, bắt đầu xếp gạch, lúc bê gạch đi về phía trước cổ áo liền bị tụt thấp rộng mở, vừa khéo bị quản đốc nhìn thấy phần ngực trắng nõn bên trong, lão lợn mập này bị khe rãnh trước ngực Vương Việt làm cho ngạc nhiên, tròng mắt đảo qua hai cái, ở phía sau Vương Việt cười đến đáng khinh.

Mặt trời còn chưa hạ xuống, Vương Việt cũng vừa mới trộn xong mấy chục cân xi măng, hai cánh tay có chút thoát lực, sau khi di chuyển mấy chuyến gạch lại càng thêm yếu ớt, hai mắt đều bị mồ hôi che phủ, qua loa lau mặt một phen liền tranh thủ thời gian tiếp tục chuyển gạch đi, cậu làm việc rất chăm chỉ, vừa nhanh lại vừa gọn gàng, bất kể là được giao việc gì cậu cũng đều nguyện ý làm, dựa vào trẻ tuổi thể lực tốt, một năm nay cũng tích góp được chút tiền, nói không chừng không bao lâu nữa là có thể trả cho anh trai một khoản phí trị liệu tại trường điều dưỡng.

Vương Việt liều mạng như vậy cũng là bởi vì cậu có một người anh trai bị thiểu năng trí tuệ, sau khi ba mẹ qua đời chỉ còn lại một mình cậu chăm lo cho anh, Vương Việt cũng chưa từng oán giận, tuy rằng anh trai cậu là người ngốc, nhưng anh vẫn rất là yêu thương người em trai như cậu, thân thể không bình thường này nên sau này cậu cũng không tìm được bạn bè, có thể cùng với anh trai nương tựa lẫn nhau sống bình an cả đời cũng coi như là tâm nguyện của cậu.

Năm ngoái, có một đội y tế từ huyện chuyển tới, lúc kiểm tra họ có nói phải đưa Vương Siêu đến trường chăm sóc đặc biệt để trị liệu, bằng không sau này bệnh tình chuyển biến xấu rất có thể sẽ biến thành người thiểu năng, Vương Việt vừa nghe liền sốt ruột, suốt đêm dẫn theo anh trai lên thành phố lớn tìm việc làm, cũng vì có thể để cho anh trai tiếp tục vui vẻ nhảy nhót.

Tuy rằng thân thể mệt mỏi không chịu nổi, nhưng trong lòng vẫn rất vui vẻ, một bên tính toán hôm nay có thể kiếm được bao nhiêu tiền, một bên khom người di chuyển gạch, chỉ là hai cánh tay bị đè đến tê dại, cậu vừa định động một chút, đống gạch nằm chết phía sau lưng không biết tại sao lại mất trọng tâm, rầm rầm rơi xuống một bên, cậu vội vàng định đi đỡ, nếu để gạch bị vỡ thì sẽ phải bồi thường, kết quả vừa kích động, Vương Việt bị trượt chân, một đống gạch to kia liền đè hết lên mắt cá chân cậu.

Vương Việt khập khiễng trở về phòng thuê, vừa đẩy cửa ra liền nhìn thấy anh trai đang đứng trước cửa nhà, thấy em trai trở về liền cao giọng kêu lên: "Em trai! Em trai! Cơm!" Vương Việt vừa đau vừa mệt, vẫn phải nở một nụ cười với anh, sau đó đi đun một nồi nước nóng nấu hai bát mì tôm.

Cậu vừa mới làm vỡ một đống gạch, trong lòng đau đến hoảng, mắt cá chân cũng sưng to lên, đi lại cũng không tiện, cậu bưng nồi gọi anh ra ăn cơm, còn mình đối diện với cái bát ngẩn người, tuy rằng quản đốc rất tốt bụng bảo cậu không cần bồi thường tiền, nhưng chân bị thế này chắc chắn ngày mai sẽ không thể đi làm, cho cậu nghỉ ngơi đoán chừng cũng là bởi vì sợ cậu lại gây ra chuyện, làm ít đi một ngày thì chính là thiếu đi một ngày lương, Vương Việt đổ đầy mồ hôi dính dính, cũng không có khẩu vị ăn, nhìn anh trai nhét mì đầy miệng, trong lòng thở dài không biết khi nào mới có thể tích góp đủ tiền trị liệu cho Vương Siêu.

Áo vừa bị cởi xuống, da thịt trắng nõn liền lộ ra, dưới bóng đèn mờ nhạt trong phòng tắm lóe lên một mảnh ánh sáng trong suốt, áo ba lỗ gần như xuyên thấu, không có tác dụng bảo hộ gì, hai núm vú trên ngực bị quần áo công nhân mài vừa đỏ vừa cứng, hiện tại đang đứng thẳng đến mức có thể nhỏ máu, Vương Việt lột quần mình ra, mông và thắt lưng nối liền tạo thành một độ cong cực kì chênh vênh, ngay cả lông mao trên cơ thể cũng rất thưa thớt. Nhìn từ phía chính diện, dương vật cũng lặng lẽ nằm trong bộ lông nhạt màu không khác gì đàn ông bình thường, Vương Việt mở nước ra, phòng tắm này không có vòi hoa sen, cậu chỉ tùy tiện đặt một cái ống cao su lên đầu ống nước, cứ thế dùng nước lạnh bắt đầu tắm rửa, hai núm vú bị nước lạnh tưới qua kích thích khiến lồng ngực cậu run lên, cậu lại kéo ống nước đi xuống để rửa sạch khe hở nhỏ ở giữa. Chỗ này chính Vương Việt cũng chưa từng nhìn qua, vốn là nơi dị dạng, Vương Việt cũng ngại chạm vào, cậu không giống như phụ nữ bị hành kinh mỗi tháng, thứ này nhỏ như vậy cũng không ảnh hưởng đến sinh hoạt hàng ngày, chỉ là mỗi lần tắm rửa thì loại cảm giác mình là quái vật mới trở nên đặc biệt mãnh liệt. Thế nhưng cậu đã suy nghĩ cẩn thận về vấn đề này từ lâu rồi, cậu hiểu đây chính là mệnh của minh.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info