ZingTruyen.Com

LÀM SAO ĐỂ NHỐT ẢNH HẬU Ở NHÀ - [LICHAENG]

Chương 58

Gudisgud

Bẵng đi ngần ấy thời gian, tình cảm giữa hai người từ trước đến giờ chưa từng thay đổi. Không vì một khoảng thời gian hai đứa nhỏ xa cách mà bà cũng sẽ thay đổi. Bởi vì tình cảm là của hai đứa, tự hai đứa tìm ra cách giải quyết còn việc của bà chính là mặc kệ hai đứa xa cách, bà vẫn một lòng ngày ngày tâm niệm chờ đợi Thái Anh quay về căn nhà này với một thân phận mới.

Thứ gọi là xa lạ sau nhiều năm không gặp
đó chưa từng đến với họ. Nhìn hình ảnh bây giờ có ai tưởng tưởng ra được đây là lần thứ hai Phác Thái Anh nói chuyện với Cố Dĩnh An.

Ánh mắt bà hiền từ nhìn nàng rồi lại những tràn tiếng cười đầy hoà thuận, họ đích thực là chưa từng thay đổi, cho dù mấy năm trời hay thậm chí sau này thì khi gặp lại, bà vẫn dành một tình cảm đặc biệt cho riêng nàng, riêng cô con dâu đã định sẵn từ lâu của Manoban.

Thái Anh chuyên chú nghe bà nói, nàng ngồi ngay ngắn đến nỗi đôi lúc chính bà lại buồn cười vì hành động của nàng.

Cố Dĩnh An thấp giọng cười: "Con thấy đó, nhà này từ đầu đến cuối lúc nào cũng hoan nghênh con hết."

   Bà vừa cười vừa làm tay chỉ đến những vật dụng chuẩn bị sẵn cho riêng nàng.

Nương theo hành động của bà, nàng nheo mắt nhìn về phía trước, hành trang phải xếp cả năm thùng lớn, trong đó là gì nàng cũng không biết.

Thái Anh sinh hoài nghi, nàng ngập ngừng hỏi: "Cái này...."

Cố Dĩnh An chậm rãi nâng chén trà lên vành môi, nhẹ nhàng uống vào. Động tác vừa nhã nhặn vừa thể hiện khí chất phu nhân nhà Manoban, cao sang quý phái không ai sánh bằng.

Bà đáp: "À, mấy cái thùng đó là để chuẩn bị chào đón con dâu ấy mà."

Phút chốc sắc mặt nàng liền biến dạng. Nhìn trước mặt mình không chỉ đơn thuần là những thùng bình thường như bao thùng, từ màu sắc đến độ nhận diện giá trị bên trong, nàng chắc chắn cũng phải lên tới hàng tỉ.

  Thái Anh gượng cười, bà lại bồi thêm vài lời nhằm tăng tính run rẩy trong nàng, "Tí bác nói Lisa kêu người đem qua cho hai đứa, để hai đứa chuẩn bị tân trang lại, con cũng biết Lisa sống có tính kỉ luật nhưng hình thức thì đơn giản mà."

    Nàng lấm tấm mồ hôi cười cười, "Dạ, con sẽ cùng chị ấy sửa lại sau."

  Trong lòng chỉ biết khóc, trưởng bối lên tiếng nàng không thể nói nàng với Lisa chỉ là bản hợp đồng, thân cận đã ít chứ nói gì đến việc một ngày bà ấy đến nhà chị ấy và đột nhiên không nhìn thấy vật dụng nào của nàng. Có phải sẽ rất thất vọng không?

  Nghĩ tới đây nàng càng thêm lo lắng, mơ hồ bất an không thôi.

  Giữa lúc hai người đối thoại, âm thanh liên tục được người làm trong nhà nghe tới. Nhiều lần thấy ánh mắt hiền từ hay thậm chí là nghe thấy giọng nói ngọt ngào, dịu dàng như bề mặt nước của bà. Họ vẫn là lần đầu tiên cảm thụ qua độ hoà hợp, mềm mại đối qua đối lại của hai người phụ nữ.

   Lúc này bên ngoài bỗng nhiên truyền đến tiếng động. Bất giác cả hai dừng nói, Cố Dĩnh An trước tiên phản ứng, bà muốn nhìn xem là tiếng động phát ra từ đâu.

   Trước cửa nhà cao rộng sừng sững của Manoban, xuất hiện thêm hình bóng của hai người. Nam nhân phong lưu bao nhiêu thì nữ nhân lại hiền dịu bấy nhiêu.

   Nam nhân đăm chiêu nhìn hai người phụ nữ trước mặt hắn. Tầm nhìn của hắn bị che khuất bởi một bóng lưng mảnh khảnh. Dáng người hiện lên trong hắn chính là từ mỹ, không xét đến góc độ khác chỉ cần là nhìn dáng người bóng lưng hắn cũng có thể đúc kết được người hắn đang nhìn chính là người nổi tiếng, minh tinh số một quốc dân, Phác Thái Anh.

Sở dĩ hắn dễ dàng nhận ra là chị ta, chị gái của hắn để tâm đến người con gái này từ rất lâu. Khi trước đã là người yêu rồi thì bây giờ chị ta trở về làm sao lại không kiếm Phác Thái Anh để hàn gắn tình cảm.

   Ezo động tác cười nhếch mép, nhàn nhạt gọi: "Mẹ."

  Ngữ khí của hắn khi lọt vào tai bà lại quá quen thuộc nhưng đến nàng thì vẫn còn một chút gì đó lạ lẫm.

  Dù lạ lẫm đến mấy thì khi ngẫm nghĩ tới tông giọng trong quá khứ với tông giọng bây giờ sẽ có điểm tương đồng. Vì ngoại trừ Lisa kêu Cố Dĩnh An là mẹ ra thì vẫn còn người có khả năng gọi mẹ, không ai khác là em trai chị ấy.

  Thái Anh xác nhận là người mình quen biết, nàng lúc này mới quay đầu nhìn Ezo. Ánh mắt cả hai chạm vào nhau.

   Nàng phản ứng đầy kinh ngạc khi thấy người bên cạnh Ezo. Không chỉ kinh ngạc thất thường mà còn là kinh hãi.

  Trước mắt nàng, đồng tử nàng nhìn nhận được đối phương cư nhiên là ai.

  Cố Dĩnh An thấy con trai mình, khoé môi mỉm cười gật đầu nói: "Về rồi thì mau vào trong nhà chờ đợi. Không cần đứng đó."

  Mặc dù là đang nói chuyện nhưng bên trong bà thì đang để ý đến thái độ phản ứng vừa rồi của nàng. Bà không hiểu vì điều gì nàng lại phản ứng kinh ngạc đến thế kia, có thể cô bạn gái của Ezo chính là vấn đề lớn.

   Ezo như cũ gật đầu, hắn đi đến vị trí nơi hai người. Sau đó là một tràn diễn tình thiết của em vợ, hắn thấy nàng đang chăm chú đến thái độ của hắn. Lòng hắn liền nổi lên tính khí nam nhân, muốn một chút bắt tay người con gái thành thục xinh đẹp này.

   "Chị dâu, lâu ngày không gặp." Bàn tay nam tính, lịch thiệp đặt ngay trước mắt hai người.

  Thái Anh mặt mày lúc này không cho hắn một tia nào ôn nhu. Nàng lãnh đạm rũ mắt nhìn bàn tay hắn để trước mặt mình, sau đó đứng lên, bắt lấy.

   "Lâu ngày không gặp, Ezo."

  Khi bàn tay nàng chạm đến hắn, trong hắn nổi lên một vài ý niệm xấu với người con gái này. Có ai bước qua được cám dỗ của nữ nhân. Hắn cười quỷ dị, xoay chuyển bàn tay rồi cúi người hôn lên bàn tay trắng bạch của nàng.

  Hắn bên ngoài nổi tiếng ăn chơi, phiêu lưu với nữ nhân khác. Vậy mà Đinh Tư Duệ lại trở thành bạn gái của hắn, điều này khiến nàng phút giây im lặng, quan sát hồi lâu mới nắm tay nhưng không nghĩ hắn lại lớn mật khi dám hôn lên bàn tay nàng.

   Ngay giây phút đó Thái Anh đột ngột bị mất thế chủ động.

  Hắn hôn lên như một lời chào, nàng không thể đột nhiên mất khống chế mà trách mắng hắn. Vì đó là xã giao, hai chữ "xã giao" này rất lớn nên muốn rút tay ra cũng không được.

  Một màn này không chỉ có nàng kinh ngạc mà còn có cả những người xung quanh, Cố Dĩnh An và Đinh Tư Duệ đều sợ vỡ mật.

  Cảnh tượng này bà không mong Lisa sẽ thấy được, nếu để lọt vào đôi mắt băng lãnh chết người kia sợ rằng bà không thể tiếp tục giãn hoà cứu được hai chị em nhà này. Bà đứng ngồi không yên, hai tay nắm chặt vào nhau, vuốt ve tầng lớp mồ hôi.

  Càng bất an thì sẽ càng bị bại lộ.

  Một luồng khí quen thuộc, một hơi ấm một mùi hương cũ quanh quẩn chóp mũi nàng. Đối phương lạnh lùng bắt lấy cánh tay nàng, kéo cả người về phía mình, Thái Anh hoang mang ngả vào lòng.

   Trong tức khắc, gương mặt vô cảm của người kia ánh lên trong đồng tử nàng. Thái Anh hoàn toàn bất động không kịp phản ứng. Lisa một tay hờ hững giữ vai nàng bên cạnh, cúi đầu nhìn nàng.

  Đối thượng với cặp mắt sâu không thấy đáy, Thái Anh không thể tưởng tượng ra được cảm xúc hiện tại của chị ấy là gì, nàng dù cho đã quen lâu với Lisa đi chăng nữa thì khi chị ấy tức giận khó chịu thì biểu cảm trên gương mặt không bao giờ thay đổi nên bây giờ nhìn kiểu gì cũng không biết là đang trong trạng thái như nào.

   Mọi người chung quanh man mác lo sợ, duy nhất Ezo là cảm thấy không gì đáng ngại. Vẫn thể hiện sự ngang tàn của mình.

   Một hồi lâu sau khi thấy Lisa vẫn tiếp tục nhìn mình, Thái Anh lúc này biết được mình nên làm gì tiếp theo rồi. Nàng thở dài, chậm rãi  hỏi Lisa: "Chị tin em không?"

  Lisa gật đầu, ôn nhu nói: "Từ trước đến giờ có khi nào là tôi không tin em vậy?"

  Vừa dứt lời, đối phương rốt cuộc cũng buông tha cho nàng. Từ nãy đến giờ cô nhìn nàng chuyên chú là vì muốn nàng nói gì đó với cô về việc vừa rồi, chỉ cần là nàng mở miệng thì mọi thứ Lisa đều sẽ không truy cứu.

  Lisa ngẩng đầu, ánh mắt hình viên đạn nhìn Ezo.

Bầu không khí bất chợt trở nên đáng sợ, ngay cả Ezo cũng phải nhiều lần ngần ngại trước ánh mắt sắc bén của Lisa.

  Tay Lisa càng thêm siết chặt bờ vai Thái Anh, nàng thoáng chốc ngơ ngác nhìn chằm chằm góc nghiêng uy nghiêm của cô.

   Bỗng nhiên sự ngưng thần nhìn chị ấy đã bị giọng nói thanh lãnh cướp đoạt đi.

"Tôi đã nói với cậu trước rồi, đừng dùng bàn tay dơ bẩn ấy chạm vào người vợ tôi." Ngữ khí càng thêm uy nghiêm bức người, "Tôi không hi vọng một lần nữa nhìn thấy cậu đụng vợ tôi với không lí do."

Từ đầu đến cuối, lời nói toàn bộ đều là đánh dấu chủ quyền, rất ít khi Lisa thể hiện quá nhiều cảm xúc với người khác, dù cho đó là người thân thì cô cũng không thể hiện, cùng lắm là mặt vô cảm cười nhạt còn không thì sẽ như là tảng băng trôi, bình đạm giữa mặt nước.

  Nhưng hiện tại thì Lisa không phải là tảng băng trôi  mà chính là đối nghịch với tảng băng lạnh đó.

  Sự tức giận dường như in hẳn trên gương mặt chị ấy, có điều người ngoài đều nhận định là chị ấy dù tức hay không tức thì gương mặt trước sau như một, không biến sắc.

   Mỗi lần nghe đồn thổi về chị ấy nàng không biết là ngoài mặt nên bày ra cảm xúc gì nữa, chị ấy bức người như vậy nàng làm sao dám nói bộ mặt khi tức giận của chị ấy chỉ có một mình nàng biết!???

   Thái Anh một bên vừa buồn cười lại vừa cao hứng với lời nói chị ấy, mặc dù lúc đầu nàng có chút bừng đỏ mặt, tai ngứa ngấy.

  Ezo sao chịu thua thiệt được, hắn cười mỉm, giả vờ buồn tủi trả lời: "Lisa à, chị có cần khó chịu với em không?"

Lisa không trả lời, hắn lại nói: "Chị em lâu ngày không gặp chị đừng vì việc em hôn tay chị dâu mà sinh tức."

Hắn cố ý nhấn mạnh từ hôn tay, khiến cô một chút tức giận cũng vì hắn mà nguôi.

Lisa nhướn mày, cười như không cười: "Tôi muốn gặp cậu à?"

Ezo vừa bị Lisa làm cho á khẩu vừa bị khí tức đọng ngây cuống họng.

Mỗi lần gặp lại, hai người đều trở nên cách xa như vậy, dù lúc trước tình cảm có hoà hợp thì bây giờ muốn trông thấy sự hoà hợp ấy cũng không còn khả năng.

"Được rồi, đều là người nhà, còn muốn để người ngoài nhìn hai người các con tối ngày gây sự?" Anas thở dài lên tiếng, nhìn cảnh tượng Lisa im lặng chèn ép Thái Anh lên tiếng rồi một Ezo ngang bướng nói chuyện với chị mình. Trong lòng ông chỉ tràn đầy tiếc thương.

   Cố Dĩnh An tự dưng nghe tiếng chồng mình phát ra, bà ngẫm nghĩ lại tình hình thời cuộc lúc này thì không thể cứu vãn được gì. Thay vì bà phải ra mặt ngăn cản hai người, bản thân có thể chọn cách khác.

   Cố Dĩnh An không nói một lời nào, ngoảnh đầu rời khỏi nơi quỷ quái của hai người con, cùng với chồng mình đi vô trong, để lại hai người con chiến tranh lạnh với nhau. Mệt thì sẽ vào ăn ngay thôi!!

   Cách dạy con của họ vốn không cùng với những bậc trưởng bối khác dạy đỗ, họ có cách riêng và cách của họ khiến người như Ezo cũng phải dè chừng.

  Hắn quay sang nói nhỏ với Đinh Tư Duệ, "Chúng ta đi."

   Nói rồi Ezo đi một mạch đến nhà ăn, ngang qua chỗ Thái Anh và Lisa đang đứng, hắn khẽ nhả chậm bước chân.

  "Chị dâu, chị hãy nhớ rằng chúng ta duyên chưa hết. Khả năng gặp lại rất cao." Hắn cười khẩy một cái rồi rời đi.

   Đinh Tư Duệ mặt chạm mặt, mắt âm thầm nhìn Lisa, vô tình Lisa lại cảm nhận được. Cô cười gượng chào một tiếng sau đó cũng nối gót theo sau Ezo đi vào trong.

  Đến khi cả hai người họ khuất khỏi tầm mắt của nàng, Thái Anh liền hồi hộp nhìn qua Lisa.

   Ấn đường Lisa chợt nhăn lại, nàng thở dài,   các khớp ngón tay của mình đặt lên ấn đường đối phương, nhẹ nhàng làm ấn đường giãn ra, nàng nói: "Chị khó chịu sao?"

   Lisa chau mày lắc đầu, dùng ánh mắt nói chuyện với nàng.

   Thái Anh nhận được câu trả lời thông qua ánh mắt, nàng mỉm cười nói, "Có phải chị thấy hết từ đầu đến cuối đúng không?"

  Rõ là thấy nhưng lại trước mặt nàng đi lắc đầu, nàng ngay tức khắc thể hiện sự không vui.

   Hai người liên tục bất phân thắng bại, hể người kia cố gắng làm thì người còn lại sẽ làm trái ngược. Cứ như thế mà thắng thua không phân biệt được.

   Cho đến khi nàng nhíu mày. Lisa cuối cùng thoả hiệp trước dáng vẻ không vui ấy, cô bắt lấy bàn tay nàng sau đó để xuống, nắm chặt vào lòng mình.

  Nàng chỉ chờ mỗi khoảnh khắc này thôi, Thái Anh đắc ý cười: "Chị chỉ cần nói thấy hay không thấy là được."

   Lisa sau khi được nàng ra tay thì nhiệt độ trong người không còn khó chịu nữa, gương mặt liền mềm mại xuống.

   Thanh âm dịu dàng nói: "Thái Anh, tôi thấy."

   Nàng cong môi cười sâu, mềm mại hỏi: "Vậy thì tại sao ngay từ đầu không xuất hiện mà đến khi cậu ấy hôn tay em, chị mới ra mặt?" Nàng có thể khéo léo tránh lui sau để không bị Ezo hôn tay, nàng đủ tỉnh táo nhưng nàng lúc đó thấy chị ấy đi xuống thì không hiểu sao trong vô thức muốn thử làm chị ấy ghen.

   Kết quả là lão cán bộ ghen không ra mặt, ghen chưa tới, vẫn còn giữ được nét mặt vô cảm.

   Lisa không biết là bản thân mình có ngày lại bị nàng tính kế, nếu biết nàng tính kế chắc chắn cô sẽ không nói mà thay vào đó là một hình phạt, kiểu ghen khác.

  Lisa nghiêm túc trả lời: "Tôi muốn xem cậu ta sẽ phản ứng gì khi gặp em với lại tôi biết cậu ta không ngốc đến nỗi ở trong nhà cư nhiên làm trái quy tắc của ông ấy."

   "Quy tắc của ông ấy là gì?" Đôi con người xinh đẹp dùng một ánh mắt mong chờ để hỏi cô.

  Đúng là chỉ có nàng mới khiến Lisa chịu giải thích.

   Vẻ mặt Lisa trở nên tôn nghiêm, cô nói: "Quy tắc trong nhà chính là ba không."

  Không được phép thiếu đạo đức.

  Không được làm những chuyện vô lễ, trái với luân thường đạo lý.

  Không được đối đãi với người khác tệ bạc. Xem họ như là người quen và tha thứ.

  Thái Anh ngấm ngầm hiểu được vì sao mà tính cách Ezo dù cho ngang bướng cũng sẽ không dám trước mặt ba chị ấy nói những câu khó nghe.

   Xem ra vẫn còn hiểu chuyện.

  Nàng một hồi sau khi phân tích thì nàng ngợ ra được chị ấy đích thực là chưa từng phạm phải quy tắc nào, chắc chắn đây chỉ là một trong số ít quy tắc tiêu biểu của chị ấy mà thôi. Chứ nếu bắt ép chị ấy khai toàn bộ thì có phải nhiều hơn thế này không, có phải sẽ còn khắc nghiệt hơn.

  Thái Anh nghĩ tới đó, trong nàng lâng lâng một cổ cảm xúc, đau âm ỉ.

  Lisa dường như thấy được cảm xúc khác thường của nàng, cô vội vàng trấn an.

  "Thái Anh, tôi nói ra không phải là để em đặt nặng vấn đề rồi suy nghĩ nhiều. Tôi nói ra chỉ để em biết em luôn nằm trong tầm ngắm của tôi. Dù cho em gặp bất lợi hay có chuyện gì ập đến bất ngờ khiến em không thể giải quyết thì xin em hãy nhớ phía sau em còn có tôi, tôi ở đây là vì em."

   Không muốn cuộc sống của nàng phải trải qua nhiều tang thương, không muốn nàng một đời này phải chồng chất nhiều tai tiếng.

  Cuộc đời của nàng nếu không phải cô bảo vệ thì không ai có khả năng bảo vệ được.

  Thái Anh ửng đỏ mặt, trải qua nhiều lần đau đớn về tinh thần lẫn thể xác thì có lẽ đây là lần đầu tiên nàng cảm thụ được vị ngọt trong từng câu chữ.

  Nàng vành tai cũng là chịu không được, ngứa ngấy liên hồi. Nếu nói không giật điện thì là nói dối, nàng cảm nhận rất lớn việc bị tê điện trong mạch máu.

   Chúng khiến nàng tâm động....

   Và nàng đã tính kế chị ấy bất thành rồi.

  Thái Anh bất chợt im lặng, nàng không nói không rằng cầm tay Lisa đi đến nhà ăn.

  Rất nhanh Phác ảnh hậu đã lấy lại được tinh thần sau vị ngọt từ người kia.

  Nàng lễ phép ngồi vào vị trí kế bên Lisa, đối diện với nàng là Đinh Tư Duệ, đồng nghiệp bí ẩn nhất mà nàng từng gặp.

Anas thấy nàng vào, ông từ uy nghiêm đến dịu dàng chỉ để nói chuyện với nàng: "Thái Anh, con không cần khách sáo, cứ ăn tự nhiên là được."

Nàng mỉm cười đáp: "Dạ."

Ông lại tiếp tục hướng mắt sang bên trái, "Tư Duệ con cũng thế. Không cần ngại."

Đinh Tư Duệ ngẩn người, cô cong khoé môi gật đầu: "Vâng ạ."

Cố Dĩnh An nhịn không được câu môi. Bình thường chồng bà khi ăn cơm gia đình sẽ không nói tiếng, một bữa cơm phải ăn thận trọng không gấp gáp. Bởi vì theo chồng bà thì đó là thể hiện sự tôn trọng cũng như là giáo huấn nghiêm ngặt để không bị bện vô nghĩa.

Vậy mà hôm nay lần đầu ra mắt thì lại cư nhiên phá vỡ quy tắc chục năm đề ra. Nói chuyện với hai người con dâu, còn dặn dò nữa. Hỏi thử người chung chăn gối như bà sẽ cảm giác như thế nào?

Bà vừa ăn vừa nghĩ ra đáp án, nếu không có thì tối sẽ hỏi sau. Ông ấy sẽ sẵn lòng chiều chuộng bà mà trả lời.

Trong quá trình ăn không phải là quá im lặng, cũng có lúc sẽ có người này nói người kia hỏi. Dù cho mọi người đối đáp qua lại nhiều ra sao thì kế bên nàng, lão cán bộ vẫn một biểu cảm. Chỉ đáp lại khi ông bà Manoban hỏi.

Cố Dĩnh An sau khi hỏi Ezo có ở lại nhà đêm nay không thì hắn ta liền nhanh chóng đáp lại, "Tối nay con sẽ ở lại cùng với Tư Duệ, sáng sớm ngày mai liền đi."

"Vậy cũng được." Cố Dĩnh An ngước mắt nhìn sang Lisa.

Bà chưa kịp hỏi đối phương đã nhanh chân hơn một bước, dừng động tác ăn uống. Ngẩng đầu nói: "Ngày mai em ấy và con phải dự họp báo, không thể ở lại được."

Đinh Tư Duệ nghe Lisa nói tới họp báo, trong tích tắc cô khựng người.

Sau đó lại như cũ tiếp tục ăn uống mà biểu hiện vừa rồi, Thái Anh vô tình bắt trọn được sắc mặt biến hoá của cô ấy.

Trong lòng bỗng dâng lên một sự hoài nghi không đáng có với Tư Duệ.

Mọi người tiếp tục nói thêm vài câu với nhau. Bữa cơm này tính ra không có gì khó khăn ngược lại nàng còn thu thêm được một số chi tiết bất thường và bản thân tràn đầy kinh ngạc khi biết giữa nàng với Đinh Tư Duệ đều đang được xem là con dâu nhà Manoban.

Ngoài ra nàng cũng đã hiểu vì sao Đinh Tư Duệ không lên tiếng nói với báo chí về việc nàng và Lisa vì có lẽ chính cô ấy cũng đang tương tự với nàng.

   Nhưng có vấn đề hiện tại khiến nàng nghĩ mãi không ra chính là Ezo thực sự dụng tâm với Tư Duệ, là người yêu của nhau thật hay là một bản kí kết...

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com