ZingTruyen.Info

Ký sự truy đuổi tình yêu ba mươi nghìn feet

Chương 78

irresistiblyCute

Liễu Phi Miên vừa dứt lời, kênh giọng nói bỗng chốc im bặt, Nam Hướng Bắc thậm chí nhìn thấy Hách Liên Tiểu Hắc ở gần đó đứng đơ ra để NPC chém một kiếm chết ngay tại chỗ.

"Ngươi quan tâm bên đại sư tỷ có giọng ai làm gì hả". Đúng lúc này, giọng Phó Quân Quân vang lên, cũng không biết nàng online từ lúc nào, "A Tào mời ta vào đội".

"Ok!" Ngô Kiệt Tào nghe vậy mới phản ứng, nhanh chóng mời Phó Quân Quân vào đội, sau đó truyền nàng đến đây cứu vớt đời hắn.

Sau câu nói của Phó Quân Quân, kênh giọng nói lại bắt đầu rôm rả, mọi người dường như đều rất ăn ý không ai quan tâm đến lời Liễu Phi Miên nữa.

"Mau, còn mấy con nữa thôi, đánh xong là chiến thắng". Âu Dương Vô Khuyết cổ vũ, mọi người liền tập trung đánh quái, chỉ mỗi mình Tô Hướng Vãn là đăm chiêu nghiêng đầu liếc nhìn Nam Hướng Bắc.

Rõ ràng Liễu Phi Miên có chủ ý nhắm vào nàng và Nam Hướng Bắc, không phải đơn giản là vì ái mộ Nam Hướng Bắc mà cư xử kiểu này.

Có hai người đánh đàn, một người đuổi quái, hơn nữa Tô Mạc Che, Nam Cung Từ Tâm và Phó Quân Quân vốn là ba người có lực công kích cao nhất trong bang, cho nên cục diện sớm thay đổi, từ bị cả phái Nga Mi đuổi đánh chết lên chết xuống bây giờ chỉ còn sót lại vài NPC Nga Mi y bào trắng thuần.

"May mắn hôm nay đại sư tỷ và Tiểu Túng login". Ngô Kiệt Tào thở phào nói. Đúng lúc này, có một sư cô mặc áo bào đen ước chừng năm mươi sáu mươi tuổi xuất hiện, không thể nghi ngờ đó chính là NPC chưởng môn phái Nga Mi, rất giống Diệt Tuyệt sư thái trong bộ Ỷ Thiên Đồ Long Ký.

"Shit, đừng nói là còn phải đánh Diệt Tuyệt nữa nha?!" Kỳ thật tên của vị sư thái này không phải Diệt Tuyệt mà là một cái tên khác, chẳng qua mọi người đã quen gọi như vậy, có điều thanh kiếm trong tay NPC đúng là ỷ thiên kiếm lừng lẫy giang hồ.

Cả đám đều có chung cảm giác chuyến này khó nuốt rồi, Tiêu Dao vốn liên minh cùng Nga Mi bởi vậy môn phái chiến bọn họ không cần tấn công nhau, chỉ từng đấu qua vài trận lúc ban đầu do yêu cầu của hệ thống mà thôi. Là NPC chưởng môn nên lực công kích và lượng máu tất nhiên thuộc dạng khủng, mấy NPC bình thường không thể so bì được, ở môn phái chiến cũng cần mấy trăm người bủa vây tấn công thì mới hạ được chứ đừng nói hiện giờ bọn họ chỉ có mười mấy người.

Lúc ai nấy đang sợ run thì ỷ thiên kiếm trong tay sư thái giương lên, hình ảnh biến đổi, nhân vật cấp thấp còn mặc nữ trang của Ngô Kiệt Tào đang nấp phía sau mọi người liền bị bắt bay qua trước mặt sư thái.

"Người xuất gia có lòng từ bi, nhưng ngươi lại dám cả gan nam phẫn nữ trang dâm loạn phái Nga Mi ta, tội này đáng chết. Mắt thấy giang hồ nhân sĩ không màng sinh tử chống đỡ giúp ngươi khỏi sự khiển trách của phái Nga Mi, chứng tỏ ngươi vốn cũng không phải hạng người tội ác tày trời......Thôi thì lần này ta tha cho ngươi một mạng". Vừa dứt lời, ỷ thiên kiếm lần nữa vung lên, tiểu muội A Tào tức khắc té xuống mặt đất, "Tuy nhiên tội chết có thể miễn, tội sống khó tha. Từ nay về sau, ngươi không thể nào làm chuyện dâm loạn được nữa!".

Sau đó, tất cả NPC tấn công bọn họ khi nãy đều rời đi. Mọi người chứng kiến mà choáng váng đầu óc, hệ thống trực tiếp truyền tống bọn họ xuống chân núi Nga Mi, trên đầu nhân vật của Ngô Kiệt Tào xuất hiện dòng chữ - "đệ tử phản môn Nga Mi".

"Vậy là xong rồi sao?" Qua một lúc lâu, Âu Dương Vô Khuyết không thể tin nổi thốt lên.

"Chắc vậy...Ôi chao, ta thu được kinh nghiệm đan cùng danh hiệu từ hệ thống". Một thanh âm mà Nam Hướng Bắc thấy vô cùng xa lạ thốt lên, xem ra bang lại nhận thêm tiểu sư muội lúc cô không có mặt.

"Để ta xem thử". Phó Quân Quân nghe vậy liền kiểm tra hòm thư, quả nhiên cũng thấy được vật phẩm mà hệ thống đưa tới: "Can đảm tương chiếu*? Ha ha, danh hiệu này nghe qua không tệ a".
<*Thể loại game giống vầy ở Vn cũng có danh hiệu này ~ thành ngữ chỉ người chân thành, thật tâm đối xử người khác ~ miêu tả người hào hiệp trượng nghĩa>

"Ta cũng có nè". Âu Dương Vô Khuyết không quên hỏi, "A Tào, chúng ta nhận được điểm kinh nghiệm cùng danh hiệu, ngươi được cái gì?".

Theo lý thuyết trận phong ba này bắt nguồn từ Ngô Kiệt Tào, nếu bọn họ đều có phần thưởng thì Ngô Kiệt Tào hẳn là cũng phải có.

"Ta....". Giọng Ngô Kiệt Tào khác thường, nghe rất chán nản, cứ như sắp khóc đến nơi, "Ta...".

"Mẹ nó, đàn ông con trai gì mà ấp a ấp úng, nói mau, nhận được cái gì?".

"Bà Diệt Tuyệt sư thái chết tiệt kia thiến ta mất tiêu rồi!!!!" Rốt cuộc Ngô Kiệt Tào cũng rống lớn, toàn bộ kênh yên lặng như tờ chuẩn bị cho mấy tràng cười bùng nổ.

"Ha ha ha ha ha ha ha ha....".

"Vậy mà bị thiến!!! Không hổ là Diệt Tuyệt, xuống tay thật độc ác ha ha ha ha ha......".

Nam Hướng Bắc cười đến ràn rụa nước mắt, nhưng đề phòng Liễu Phi Miên nên cô không dám cười ra tiếng, chỉ có thể tay che miệng tay vỗ bàn, Tô Hướng Vãn cũng không nhịn được cười, cộng thêm điệu bộ của Nam Hướng Bắc lúc này khiến lòng nàng mềm nhũn, không thể ngừng yêu thương đưa tay vuốt ve hai má Nam Hướng Bắc.

"Hệ thống gì mà chơi lầy quá đi!!!" Kẻ bị bằng hữu chê cười liền buồn bực kêu ca, "Trò chơi này quá mức độc ác mà!".

"Ai kêu ngươi ở không, tự dưng đi tranh thủ tình cảm với NPC Nga Mi làm gì, đáng đời". Âu Dương Vô Khuyết vừa cười vừa nói, "Cho cái tội dâm loạn Nga Mi, ahahahahaha.....".

"Cút đi! Ông đây là bởi vì nghe nói hệ thống sắp mở thêm tính năng cho phép kết hôn cùng NPC nên mới làm như vậy! Cả đám các ngươi đều có đôi có cặp, chỉ mình ta độc thân, đi tìm NPC kết hôn cũng không được sao!!". Ngô Kiệt Tào nói nghe rất tội, "Ta có làm gì sai đâu chứ, chỉ là muốn cưới NPC làm vợ, vậy mà cư nhiên bị thiến, ông trời đúng là không có mắt, công bằng ở đâu a!!!".

"Được rồi được rồi, dù sao cũng chỉ là tài khoản phụ mà thôi". Ngoại trừ Tô Hướng Vãn và Nam Hướng Bắc, người duy nhất có lương tâm còn sót lại trong bang chính là Phó Quân Quân, nàng nén cười an ủi Ngô Kiệt Tào, "Biết đâu ngày nào đó ngươi hành tẩu giang hồ, vô tình lượm được bí kiếp, học được Quỳ Hoa Bảo Điển thì sao? Cái game này nó tính hết rồi, đâu lại hoàn đấy, không có lý do gì thiến ngươi mà không đền bù lại cái khác, đúng không?".

"Ta thấy phó sư tỷ nói có lý đó". Người ngày thường luôn trầm mặc ít lời Hách Liên Tiểu Hắc cũng mở miệng, "Quỳ Hoa Bảo Điển không đùa được đâu, đến lúc đó A Tào ngươi chính là võ lâm cao thủ".

"Đúng đúng đúng, hơn nữa vũ khí chuyên dụng còn là tú hoa châm, đúng là hảo hán nha, ha ha ha ha ha ha ha......".

"Các ngươi!!". Ngô Kiệt Tào nghe mà hít thở không thông, nhưng không làm gì được bọn họ, cuối cùng đành thở dài, "Có Quỳ Hoa Bảo Điển cũng tốt a, chỉ sợ bị thiến rồi mà không được cái gì .... đời trai của ta thế là bị chôn vùi từ đây".

"Ha ha ha ha ha ha......".

Cuối cùng Nam Hướng Bắc cũng quẹt nước mắt ngưng cười, ngồi thẳng lưng lại được, Tô Hướng Vãn lắc đầu hết ý kiến, chỉ mỉm cười dịu dàng nắm lấy bàn tay cô.

Đúng lúc này, hai người bọn họ đồng thời thu được tin tán gẫu đến từ Phó Quân Quân, kêu các nàng đi qua một kênh khác, bên đó chỉ chứa được vài người, bình thường mọi người dùng để bàn bạc mấy chuyện quan trọng.

Cùng Nam Hướng Bắc trao đổi ánh mắt, Tô Hướng Vãn không lập tức chuyển kênh, mà tắt chức năng nói voice, xoay người hỏi cô, "Em sợ nói cho bọn họ biết em là con gái không?".

"Không, thật ra biết cũng tốt". Nam Hướng Bắc vò vò đầu, "Chỉ hơi lo lắng một chút thôi".

Ngay từ đầu cô chưa từng nói với bất cứ ai rằng cô là nam hay nữ, chẳng qua bởi vì nhân vật Nam Cung Từ Tâm là nữ phẫn nam trang mà cô thì luôn kiệm lời không thích nói chuyện nên mới bị hiểu lầm...Không nghĩ tới sự tình ngày càng phát triển phức tạp. Hiện tại bằng hữu đều biết cô cùng Tô Hướng Vãn đã yêu nhau ngoài đời thực, chỉ sợ nếu như bọn họ không chấp nhận chuyện nữ với nữ thích nhau, vậy thì cô sẽ mất đi mấy người bạn tốt trên mạng này.

"Không sao, chúng ta cùng nhau đối mặt". Tô Hướng Vãn động viên tinh thần.

"Ừ!".

Vì thế hai người cùng chuyển kênh, quả nhiên vừa vào liền phát hiện ở đây đã có mặt vài người: Phó Quân Quân, Ngô Kiệt Tào, Âu Dương Vô Khuyết, còn có Hách Liên Tiểu Hắc, người này tính cách khá giống Nam Hướng Bắc cũng không thích nói chuyện, nhưng mỗi khi bằng hữu có sự tình gì cần giúp đỡ thì nhất định đều có mặt.

"Được rồi, nơi này chỉ có vài người chúng ta...Tiểu Túng, ngươi là con gái phải không?". Phó Quân Quân cất giọng hỏi.

Thở dài, lại quay đầu nhìn Tô Hướng Vãn trao đổi ý kiến, kế tiếp Nam Hướng Bắc mở voice, hắng giọng nhẹ nói, "Xin lỗi, không phải ta cố ý gạt mọi người".

Thanh âm Nam Hướng Bắc không quá êm dịu như Tô Hướng Vãn, không mang khí chất lãnh đạm như Bắc Đường Lạc Anh, lại càng không phải kiểu bánh bèo như Liễu Phi Miên, có lẽ do ở quân đội nhiều năm, chất giọng cô mang theo chút anh khí, dù vậy vẫn phân biệt được đó là giọng con gái.

"Từ Tâm là nữ, chuyện này ngay từ đầu ta đã biết, nhưng không có nói cho mọi người, ta cũng thấy thật có lỗi." Đưa tay nắm tay Nam Hướng Bắc, Tô Hướng Vãn bình thản nói tiếp, "Em ấy vốn không định gạt các ngươi, chỉ là không nghĩ tới về sau lại...".

Về sau lại tỏ tình với nàng trong trò chơi, còn trước mặt nhiều người như vậy, thử hỏi Nam Hướng Bắc làm sao dám nói với người trong bang rằng cô là con gái?!

"Ta hiểu". Người lên tiếng trước vậy mà lại là Hách Liên Tiểu Hắc, đã thế còn hỏi một câu đúng trọng tâm mà ai nấy đều muốn biết, "Vậy ngoài đời hai người thật sự sống chung rồi hả?".

"Uh". Trả lời trước Tô Hướng Vãn một bước, Nam Hướng Bắc hít sâu nói, "Ta cùng đại sư tỷ gặp nhau ở ngoài một cách rất tình cờ, lúc ấy nàng không biết là ta, nhưng ta vừa nghe thanh âm liền biết đó là nàng, sau đó bắt đầu theo đuổi nàng".

Nghe Nam Hướng Bắc nói, Tô Hướng Vãn không khỏi nhớ tới lần gặp gỡ đầu tiên giữa hai người trên máy bay. Đồ ngốc này chỉ cần dựa vào thanh âm liền nhận ra được đó là nàng, đã vậy còn không ngại nguy hiểm muốn dùng bản thân làm con tin để cứu nàng, mỗi lần nghĩ tới chuyện đó con tim Tô Hướng Vãn lại rung động, cõi lòng mềm mại lạ thường.

Tô Hướng Vãn nghiêng đầu nhìn vẻ mặt không yên của Nam Hướng Bắc đang chờ hồi đáp của nhóm bằng hữu, từng khoảnh khắc từ lúc cả hai quen nhau cho đến giờ bất chợt xẹt qua trong đầu nàng, không hiểu sao nàng đột nhiên cảm thấy hình như có điều gì đó bất đồng.

Nhưng vì sao lại có cảm giác đó? Trước giờ nàng rõ ràng vẫn luôn thích Nam Hướng Bắc a, có khác gì đâu cơ chứ?!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info