ZingTruyen.Com

[KookV/KooKtae] Sinh con cho tình một đêm.

Chap 35

BimiCherry01

Tuy rằng chuyến du lịch mau chóng kết thúc, thế nhưng đối với mọi người mà nói cũng chơi đã rồi, huống chi bây giờ quan trọng nhất với bọn họ cũng không phải là chuyện du lịch mà là một sinh mệnh mới đến. Kim Taehyung được trở thành vật trọng điểm mà mọi người trong nhà giám hộ thậm chí còn được cưng chiều hơn cả Kimbap. Taehyung cũng từ chức lần thứ hai, an tâm ở nhà dưỡng thai. Min Yoongi tự nhiên vẫn là bác sĩ phụ trách cho anh. Khám cho anh, liệt kê các việc cần chú ý, tất cả đều chăm chú đến cực điểm. Ba tháng đầu Taehyung thật sự chịu khổ khá nhiều nhưng theo đề nghị của Yoongi, Jeon Jungkook điều chỉnh thực đơn cho anh coi như không tệ, anh miễn cưỡng khắc phục được trạng thái khó chịu trong người, từ từ có khẩu vị.

Hơn nữa hai người mẹ cũng đều nghĩ mọi cách làm món ngon cho anh ăn, Taehyung lại nhanh chóng khỏe mạnh có tinh thần. Vui vẻ nhất vẫn là Kimbap. Tâm tư của đứa trẻ là tinh tế mẫn cảm nhất, trong khoảng thời gian này sự quan tâm săn sóc che chở của cả nhà với Taehyung nhóc đều thấy được hết, tuy rằng nhóc không hiểu rõ lắm, những người lớn cũng không có giải thích rõ với nhóc Taehyung xảy ra chuyện gì nhưng trong khoảng thời gian này nhóc vẫn thật ngoan ngoãn, sự nghịch ngợm phá phách ngày thường cũng thu liễm rất nhiều, thường thường chạy tới bên người Taehyung, dính lấy anh. Sau đó Taehyung thầm nghĩ, nhóc con kia có thể nghĩ là mình bị bệnh cho nên mới phải được nhiều người trong nhà chăm sóc đặc biệt, cho nên liền biểu hiện đặc biệt nhu thuận hiểu chuyện?

Bây giờ bản thân đã khôi phục bình thường, ăn uống hoạt động đều hăng hái hơn mấy tháng trước, nhóc con kia là cảm thấy bị bỏ rơi, cho nên mới hoàn toàn vui vẻ nhảy nhót trở lại. Không nghĩ đến nhóc quậy này cũng có thể nhạy cảm như vậy. Kim Taehyung cảm động đồng thời lại có chút đau lòng, vì vậy đem bạn nhỏ Kim Taejung bế lên.

"Ba, ba đã khỏe rồi sao?" Lúc thức dậy thì được ôm, nhóc con kia còn có chút lo lắng, ôm cổ của Taehyung không dám lộn xộn thấp thỏm hỏi.

"Khỏe lâu rồi."

Taehyung vẫn chưa lộ bụng, hơn nữa lúc trước còn cùng Jeon Jungkook luyện tập thể hình, tố chất thân thể của anh vẫn là rất tốt, tuy nói là ba tháng đầu bị con trai thứ hai này dày vò nhưng không hề gì với thân thể có căn cốt tốt, còn được người nhà dưỡng nên càng hoạt bát gấp trăm lần. Trải qua hơn hai năm, công ty cũ của Taehyung được Jungkook mua lại đã sớm sáp nhập vào tập đoàn, miễn là quyết sách không có vấn đề gì, tập đoàn liền không có vấn đề gì, công ty cũng không có chuyện. Cho nên thời điểm Taehyung mang thai bảo bối thứ hai, Jungkook có thể ở nhà chăm sóc anh thật tốt.

Ba mẹ Jeon còn có cha mẹ Kim chỉ lo lắng ba tháng đầu của Kim Taehyung nên cùng ở căn hộ lớn với họ, sau đó lúc Taehyung khôi phục bình thường, cha mẹ hai nhà liền quay về căn hộ có hai phòng kia để ở tạm. Cứ như vậy, ba nhà đều cách nhau không xa, muốn liền lái xe đến trông cũng thật thuận tiện. Một nhà ba người bọn họ ở căn hộ lớn. An nhàn, tốt lành, hạnh phúc. Tài nấu nướng của Taehyung đã tốt hơn so với lúc trước rất nhiều rồi, thời điểm cả nhà không có chuyện gì làm, anh cũng sẽ xuống bếp, Jeon Jungkook đương nhiên cũng hỗ trợ, thậm chí Kimbap cũng sẽ hỗ trợ cầm rau lật qua lật lại mà lựa mấy lần, biểu thị là nhóc cũng có thể giúp một tay. Trong nhà dán một số bảng chữ vỡ lòng cho trẻ em và sách ảnh về các loại đồ vật, Kimbap không có việc gì sẽ chạy tới ấn một cái, những thứ này đều sẽ phát ra âm thanh, nhóc đọc theo còn đọc rất ra hình ra dáng.

Lại nói tiếp, chờ thêm vài tháng nữa, nhóc con nghịch ngợm này cũng nên đi nhà trẻ rồi. Các ông bà nội đã sớm mua xong cặp sách nhỏ còn có đồ dùng học tập, hơn nữa cũng tìm xong nhà trẻ rồi, ngay gần nhà cách căn hộ bên kia của cha mẹ Kim không xa nhưng ngược lại cách căn hộ ở ngoại thành của ba mẹ Jeon hơi xa một chút, bất quá cũng không ảnh hưởng gì. Dù sao vẫn còn vài tháng nữa mà, trong khoảng thời gian này trước hết cứ để cho nhóc con kia chơi đi. Bình yên ấm áp cứ thế qua ngày, thấm thoát trôi qua không phát giác. Mà nhóc con kia rốt cuộc đã phát hiện ba mình không giống như trước.

"Ba, bụng ba thật lớn."

Lúc đang tắm Kim Taejung đột nhiên thốt ra một câu, vươn tay nhỏ bé tựa hồ muốn sờ một chút. Jeon Jungkook có chút lo lắng, Kim Taehyung cũng không quá mức lưu ý, còn hơn lúc đầu Kimbap cứ nghi ngờ, lần này bản thân nhóc đã tự biết 'thu liễm' rất nhiều rồi. Hiện tại Taehyung mang thai đã sáu tháng, bụng nhô ra một độ cung rất rõ ràng, nhóc con kia đang nhận thức, ban đầu còn tưởng rằng là mập. Cho nên lúc này nhóc thốt lên một câu như vậy còn tỏ vẻ rất là ngạc nhiên. Jungkook nghĩ cũng nên để cho nhóc con kia biết một chút chuyện. Vì vậy rất là thần bí mở miệng:

"Bảo bối, con biết vì sao bụng ba lớn như vậy không?"

"Ăn nhiều ạ?" Kimbap rất nghiêm túc mà trả lời.

"Dĩ nhiên không phải. Con có nghĩ là muốn có một em trai hay là em gái không?" Jungkook trong khoảng thời gian ngắn còn không biết giải thích thế nào, cho nên quyết định đi đường vòng.

"Không muốn." Kimbap không chút nghĩ ngợi trả lời.

Jeon Jungkook trầm mặc rồi, vì sao không theo kịch bản vậy?

"Vì sao không muốn?"

"Bởi vì bọn nó sẽ đoạt đồ chơi của con, còn có thể khóc nháo."

Nhóc con kia thu lại biểu tình tò mò mà trả lời. Nguyên nhân gây ra là bởi vì lúc tản bộ ở hoa viên trong tiểu khu nhà bọn họ gặp được một người mẹ còn trẻ đẩy một em bé nằm trong xe đẩy, đứa nhóc kia cứ khóc rồi lại khóc, khóc đến đinh tai nhức óc, khiến người ta nghe lâu sẽ cảm thấy có chút phiền. Mà Kimbab còn gặp được tình huống mấy bạn nhỏ có đôi khi đoạt đồ chơi của nhau, tuy rằng người nhà giáo dục nhóc phải biết chia sẻ, thế nhưng lúc nhóc không muốn chia sẻ lại bị người khác đoạt đồ chơi thì không vui đâu nha! Có đôi khi sẽ có người lớn nói, đối phương là em trai, đối phương là em gái, đem đồ chơi cho em trai em gái chơi một chút, Kimbap cũng không vui. May mà thời gian nhóc không muốn phối hợp khá ít, phần lớn thời gian nhóc vẫn rất hiểu chuyện, rất nghe lời, đồ chơi của nhóc lại nhiều, người lớn trong nhà giáo dục cũng không tệ, cho nên dù đưa cho người khác cũng sẽ không khó chịu. Chỉ bất quá loại chuyện này ít nhiều gì cũng để lại trong tâm hồn yếu ớt của nhóc con kia một chút vết thương như thế? Vẫn là bóng ma? Nhóc nói nhóc không thích em trai em gái. Jungkook thật sự phiền não, vậy bây giờ phải làm sao đây?

"Nếu như bọn nó không ầm ĩ không ồn ào, không đoạt đồ chơi của con thì sao?"

"Vậy cũng không thích."

Kimbap cố chấp kiên trì giữ đáp án của mình. Jeon Jungkook quay đầu liếc mắt nhìn Kim Taehyung, anh đang nghe lén đến là vui vẻ, hiển nhiên không có đem những lời nhóc con kia nói coi ra gì. Cũng không lo lắng chuyện bảo bối lớn không thích bảo bối nhỏ. Chờ bé con thực sự ra đời, nhóc con này chắc chắn sẽ không thể không thích. Jungkook không dám thử dò xét chuyện con trai lớn nói về bảo bối nhỏ nữa, chỉ là bắt đầu âm thầm lặng lẽ thay đổi cách giáo dục theo hướng khác. Ví dụ như lúc xem TV sẽ tìm tiết mục có trẻ nhỏ, kiểu trẻ em nhu thuận nghe lời để cho con trai lớn xem, thời điểm bọn nhỏ có nghe lời.

Ví dụ như sẽ mua càng nhiều đồ chơi trở về để lấy lòng con trai lớn. Lại ví dụ như sẽ dán một số bức tranh trẻ con này nọ ở nhà để cho nhóc con kia xem. Taehyung lại không có nhiều tâm tư tính toán như vậy, trực tiếp nói rõ ràng với con trai, trong bụng ba có một bé con, sau một khoảng thời gian nữa bé sẽ ra ngoài gọi con là anh hai. Cái từ anh hai này với mấy từ em trai em gái vẫn khác biệt rất lớn. Được làm anh trai đó chính là cảm giác trưởng thành, bạn nhỏ Kim Taejung nghiêng đầu suy nghĩ một hồi, cảm thấy làm anh hai hẳn là cũng không tệ tuy rằng nhóc chưa có làm qua.

"Vậy lúc nào bé sẽ đi ra ạ?" Đối với khái niệm trong bụng ba có một bé con, Kim Taejung coi như đã hiểu thông suốt, vươn tay nhỏ bé nhẹ nhàng sờ soạng một chút.

"Phải qua đến năm sau, lúc mùa xuân đến, khi đó hoa đều nở rồi." Kim Taehyung giải thích đơn giản.

Quả nhiên giải thích như vậy, Kimbap có thể nhanh chóng hiểu được, nhóc gật đầu: "Mùa xuân a.... Vẫn còn rất lâu."

"Kỳ thực cũng không đến nỗi nào đâu, thời gian không có bao lâu."

Taehyung không biết rằng thời gian không bao lâu trong miệng anh ở trong mắt nhóc con kia vẫn còn rất là dài. Kim Taejung ghé vào trên đùi Taehyung, lần thứ hai tò mò vươn tay nhỏ bé đụng vào bụng ba một cái. Đúng lúc gặp phải thai máy, cảm giác kia làm cho thân thể nhóc con trong nháy mắt căng cứng luôn, tay nhỏ bé cũng kinh ngạc thu về, khẩn trương nhìn bụng Taehyung, hơn nửa ngày mới ngẩng đầu lên, mù mịt mà nhìn ba.

"Không có việc gì đâu, bé con biết bên ngoài có anh hai đang đợi bé, cho nên chào hỏi với anh hai đó."

Kim Taehyung cười vỗ vỗ đầu của con trai, sau đó cầm lấy cái tay nhỏ bé của nhóc để cho nhóc tiếp tục sờ: "Con cũng chào hỏi bé đi?"

Bộ dáng Kim Taejung như gặp chuyện lớn, thân thể cứng ngắc cũng chưa đỡ hơn lúc đầu. Bất quá tay nhỏ bé đã bị Taehyung kéo qua phủ lên bụng. Không biết có phải thực sự đang phối hợp hay không, Kimbap cảm thấy em trai hoặc em gái bên trong đang chào hỏi với nhóc. Nhóc liền ngẩng đầu liếc mắt nhìn Taehyung, anh đang cười nhìn nhóc, nhóc chiếm được cổ vũ. Vì vậy rất nghiêm túc mở miệng:

"Chào em, anh là anh hai."

"Ngoan."

Kim Taehyung nghĩ đây đã là tiến bộ rất lớn rồi, quan niệm của nhóc con kia chuyển biến cũng không có khó khăn như vậy, không chừng chờ đứa nhỏ ra đời, chắc cũng không mất tự nhiên như thế này nữa đâu. Sự thực chứng minh, suy đoán của Taehyung không sai. Sau hôm đó nhóc con kia lại thích nói chuyện với em trai em gái qua một cái bụng, hơn nữa lúc chạy nhảy chơi đùa ầm ĩ bị Jeon Jungkook ảnh hưởng cũng biến thành cẩn thận, biết là không nên làm ồn ba. Đối với cái này, Taehyung thấy rất là cảm động. Rốt cục mấy tháng đã qua, Taehyung đến ngày sinh dự tính. Kimbap bị đón đến chỗ của các ông bà, có đến mấy ngày cũng không thấy được ba và cha, lúc đầu nhóc không vui, bất quá các ông bà nội dỗ nhóc nói chờ lúc gặp lại được cha cùng ba liền có thể cùng lúc nhìn thấy một em trai hoặc em gái, Kimbap rốt cuộc an tĩnh lại, không khóc lóc ồn ào nữa.

Chỉ là mỗi ngày Kimbap đều sẽ hỏi một lần, lúc nào mới có thể về nhà. Mười ngày sau, Kimbap được ông bà nội mang về nhà. Vừa vào cửa nhóc liền nghe được tiếng trẻ con khóc, đầu tiên là sửng sốt một chút, bước chân dừng lại, sau đó vui vẻ mà men theo tiếng khóc chạy vào phòng ngủ. Jungkook đang pha sữa bột, Taehyung lắc lắc giường trẻ em dỗ đứa bé. Nhìn thấy Kimbap, Taehyung cười vẫy tay với nhóc:

"Kimbap mau tới, xem em trai."

Kimbap chần chờ một chút, chạy tới trước giường trẻ em. Cái giường trẻ em này là mới mua, có bánh xe, không lớn bằng cái của nhóc thế nhưng đặt một đứa trẻ mới sinh cũng ổn thỏa rồi. Lúc này màu sắc và hoa văn trên giường trẻ em và chăn nệm này nọ đều là màu trắng tinh, cả nhà hy vọng có thể có một cô công chúa nhỏ, đáng tiếc không thể được như nguyện vẫn là một vương tử nhỏ. Kim Taehyung ngược lại cảm thấy thật vừa vặn, bởi vì con lớn họ Kim rồi, bảo bối thứ hai là con trai, vừa vặn họ Jeon, xem như khoan dung rộng lượng không phụ lòng nhà họ Jeon rồi. Tuy rằng nhà bọn họ không cưỡng cầu cái này. Lúc Kimbap chạy đến nhìn, bé con kia còn đang khóc, bất quá tiếng khóc đã nhỏ hơn nhiều, đợi nhóc chìa tay cẩn thận đụng vào tay nho nhỏ của em trai một cái, em trai lại rầm rì mấy tiếng rồi ngừng khóc. Jeon Jungkook vừa vặn pha sữa bột xong chạy tới, nhiệt độ thích hợp, cho nên cậu liền đem núm vú cao su đưa vào trong miệng bảo bối thứ hai. Kimbap kiên nhẫn ở bên cạnh nhìn bộ dáng em trai bú sữa, hơn nữa ngày mới thốt ra một câu:

"Em thật nhỏ."

Kimbap đã nắm tay những người lớn như ông nội, bà nội, ba, cha rồi cho nên tự cảm thấy tay của mình là nhỏ nhất trong nhà, mới vừa rồi dùng tay nhỏ bé đi đụng tay nho nhỏ của em trai, nhóc đột nhiên cảm thấy có bàn tay còn nhỏ hơn của mình, không biết thế nào liền tràn đầy tự hào. Nhóc là người lớn rồi.

"Con cũng là nhỏ như vậy rồi mới lớn lên." Jeon Jungkook dùng cái tay còn lại sờ sờ đầu con trai lớn.

Kimbap hiểu được những lời này một chút, đột nhiên nhìn Kim Taehyung hỏi: "Con cũng là từ trong bụng ba đi ra như vậy sao?"

"Dĩ nhiên." Jungkook thay anh trả lời, Taehyung gật đầu trong ánh nhìn chăm chú của con trai:

"Không sai."

Kimbap bây giờ còn chưa có những nhận thức khác, những biến hóa của người trong nhà và những gì nhóc quan sát được bên ngoài chính là thứ hình thành nhân sinh quan nho nhỏ của nhóc. Cho nên nhóc cũng không cảm thấy có gì kỳ lạ, nhóc là ba sinh còn có em trai cũng là ba sinh, cái này ở trong lòng nhóc là rất bình thường, thế cho nên sau này trưởng thành hiểu chuyện cũng không cảm thấy cái này có gì sai. Chuyện này trước đây cũng không có gì là sai cả. Taehyung lúc này đây bị bốn vị giám hộ à không cộng thêm Jungkook đó chính là năm vị giám hộ ra lệnh cưỡng chế nghỉ ngơi thật tốt khoảng hai tháng. Thiếu chút nữa hủy luôn vóc người mà anh thật vất vả luyện tập ra. Bất quá anh ngược lại đã thấy thông suốt, nghĩ dưỡng thật tốt sẽ không lưu lại di chứng gì, vóc người gì đó đều là mây bay, chờ anh khỏe hơn chút rồi lại luyện tập ra cũng không muộn.

Kimbap rất là mới lạ mà nhìn em trai nhà mình, dường như là mỗi ngày lớn thành một bộ dáng mới càng đẹp hơn. Nói thật lần đầu tiên nhóc nhìn thấy em trai, nghĩ thầm dáng dấp em trai nhìn thật khó coi, đã nhiều nếp nhăn còn nhỏ như vậy, yếu như vậy có đôi khi cũng không dám chạm vào bé. Thế nhưng sau đó em trai càng ngày càng xinh đẹp, cũng càng ngày càng trắng mềm, Kimbap đột nhiên cảm thấy có một em trai có thể mỗi ngày trở nên càng đẹp mắt càng xinh xắn hơn cũng là một chuyện đáng vui vẻ. Đặc biệt là về sau, bé con thấy anh trai sẽ cười, Kimbap cũng vui vẻ mà trêu chọc bé. Hai nhóc con kia rất nhanh thì thành lập nên cảm tình chỉ trẻ con mới hiểu.

Kim Taehyung cùng Jeon Jungkook đều thở phào nhẹ nhõm. Gần đây ai cũng nói nhà có hai đứa không tốt cũng không phải là chính xác! Cũng may Kimbap nhà bọn họ không có lòng độc chiếm quá mạnh bằng không thật đúng là khó mà nói. Xuân đi thu đến, Kimbap cuối cùng đã tới lúc đi nhà trẻ. Lúc trước người già còn lo lắng nhóc con kia sẽ không quen hoặc là sẽ chỉ biết khóc nháo, kết quả sau khi người ta lên nhà trẻ một ngày thì không hề có việc gì, về nhà còn kể lại những chuyện phát sinh trong nhà trẻ với người lớn. Cái gì tổng cộng có bao nhiêu bạn nhỏ, có mấy bé trai mấy bé gái, bé gái nào yếu ớt, khóc nhè, bé nam nào nghịch ngợm, khi dễ người nào, bị thầy cô dạy dỗ.

Nhà trẻ có thật nhiều tranh ảnh, thật nhiều thứ có thể chơi, thang trượt nè ngựa gỗ nè, nói chung là có không ít thứ tốt. Phải, vị này chính là đã chìm đắm trong bầu không khí chơi đùa rồi. Việc đi nhà trẻ mỗi ngày của Kimbap là do ông bà nội phụ trách, Jeon Jungkook cùng Kim Taehyung có đôi khi cũng sẽ đưa nhóc đi, bất quá hai người không có cùng nhau đưa đi. Dù sao còn phải để một người ở nhà chăm sóc bé con kia. Hôm nay Jungkook hiếm khi đi một chuyến đến công ty, buổi chiều không có chuyện gì liền thuận tiện đi đến trường học đón con trai. Nhóc con kia không vui vẻ giống như thường ngày vậy, ngồi ở phía sau đem cặp sách nhỏ vứt ở bên cạnh, sau đó hai tay liền chống cằm nhỏ tức giận nhìn ra ngoài cửa sổ xe, đương nhiên với độ cao của nhóc, lúc ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ là rất cật lực, bất quá việc này không ảnh hưởng, nhóc có thể xem chỗ cao nha, ví dụ như là nhìn bầu trời.

"Làm sao vậy bảo bối? Ai khi dễ con?" Jungkook vừa lái xe vừa hỏi.

Kim Taejung không lên tiếng.

"Bảo bối? Có cái gì khó khăn thì nói ra để cha giúp con giải quyết một cái có được hay không?"

Jeon Jungkook ân cần dụ dỗ. Phải biết rằng nhóc con này bình thường là người nói rất nhiều, ngày hôm nay buồn bực như vậy, tuyệt đối là có nguyên nhân.

"Tại sao con không có mẹ?"

Kim Taejung đột nhiên thốt ra một câu như vậy, trong thanh âm mang theo chút tức giận, mang theo ủy khuất, nhiều hơn nữa chính là khổ sở. Bạn nhỏ trong lớp đều có mẹ, vì sao nhóc không có? Một đoạn thời gian trước, nhóc quen nhìn thấy người đưa đón đều là các ông các bà cũng thỉnh thoảng mới có thể thấy được những người trẻ như ba mình đến đón các bạn nhỏ, thế nhưng trong lúc bất chợt thấy người mẹ trẻ tới đón liền có chút sửng sốt. Vì sao nhóc không có mẹ? Vì sao nhóc có hai người ba? Một câu nói mẫn cảm lại yếu ớt của con trai làm cho Jungkook sửng sốt một chút, sau đó cậu liền nói ngay:

"Ai nói con không có!"

"Con có mẹ?" Trước đây Kimbap không có chăm chú nghĩ tới vấn đề này, những lần nghe được cha kêu bà nội là mẹ cũng không có nhiều lắm, bình thường đều gọi là mỹ nữ nè, nữ vương đại nhân này nọ nè, khiến cho nhóc có đôi khi cũng sẽ bắt chước gọi bà nội như vậy.

"Đương nhiên là có, Taetae là mẹ của con chỉ bất quá ở trong nhà chúng ta quen gọi ba. Ba con cũng giống như mẹ vậy."

Jeon Jungkook mặt không đỏ tim không loạn mà giải thích. Là vậy sao, Taetae chính là mẹ. Kimbap suy nghĩ sâu xa một trận, đột nhiên cảm thấy có đạo lý. Vì vậy có điểm chần chờ xác nhận với cha:

"Thật vậy ạ?"

"Đương nhiên là thật, không tin con về nhà có thể gọi ba con là mẹ, ba con cũng trả lời mà." Jungkook nghiêm mặt nói.

"Là như vậy a."

Kimbap ngồi nghiêm chỉnh, không có nâng cằm nhỏ nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ nữa chỉ là chăm chú suy tính vấn đề nhà bọn họ. Taetae chính là mẹ! Hình như cũng không sai. Kim Taehyung cứ ù ù ạc ạc như vậy bị người nào đó bán đi. Lúc Kimbap về đến nhà xoay quanh Taehyung mấy vòng, thỉnh thoảng ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn anh, muốn nói lại thôi, Taehyung đang nấu cơm còn tưởng rằng nhóc đói bụng, tiện tay lột một con tôm lớn đưa qua cho nhóc. Kimbap trực tiếp há mồm cắn, Taehyung sợ tôm quá lớn, bị nghẹn cho nên liền chuẩn bị để cho nhóc cắn hai ba ngụm từ từ ăn.

"Mẹ?" Thanh âm mơ hồ không rõ đột nhiên vang lên.

Kim Taehyung sửng sốt một chút, khom lưng nỗ lực nhìn thẳng Kimbap, nghi ngờ nói: "Hửm? Nói cái gì đó?"

"Kookie nói ba cũng là mẹ."

Kimbap không chút do dự đem cha nhóc bán đi. Taehyung liếc Jeon Jungkook một cái, Jungkook đang khẩn cầu mà nhìn anh, trong ánh mắt kia bao hàm này nọ, Taehyung vừa nhìn liền hiểu. Vì vậy anh hiểu nhóc con kia đang xoắn xuýt chỗ nào, đem một miếng thịt tôm còn dư lại nhét vào trong miệng nhóc con kia, cười nói:

"Không sai, ba cũng là mẹ, cha lại là ba. Nhà chúng ta cũng tốt hơn so với nhà người khác, tất cả đều là nam tử hán, con không cảm thấy rất thần kỳ rất lợi hại sao?"

Trong nháy mắt Kimbap liền sáng tỏ thông suốt rồi, mặt mày cong cong, ôm lấy chân Kim Taehyung: "Ba! Chúng ta đều là nam tử hán! Người một nhà chúng ta đều rất lợi hại!"

Ơ hay đơn giản như vậy đã hạ được nhóc con thối kia rồi? Jeon Jungkook giơ ngón tay cái lên với Taehyung, không tiếc lời khen ngợi.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com