ZingTruyen.Com

[KookV/KooKtae] Sinh con cho tình một đêm.

Chap 32

BimiCherry01

Kim Taehyung mang theo hành và gừng, nín thở từ trong thang máy đi ra, chạy thật nhanh tới trước cửa nhấn chuông cửa, sau khi vào cửa liền đem đồ ném cho mẹ Kim, chạy đến sân thượng đi hít thở không khí trong lành. Mẹ Jeon cười nói:

"Nó không thích ngửi thấy cái này liền đừng để đấy, nhìn xem làm thằng bé nghẹn đến thế này."

"Nó chính là có nhiều tật xấu, tôi cùng cha nó cũng đều không có không ăn hành, hết lần này tới lần khác nhóc con này từ nhỏ đến lớn cứ không ăn." Mẹ Kim bất đắc dĩ lắc đầu.

"Còn không cho phép con người đột biến gen sao?"

Taehyung ở trên sân thượng hô một câu, sau lại ngẫm lại bản thân đột biến hơi quá một chút như vậy, còn có thể sinh con, nhất thời lại có chút không nói nên lời. Quên đi, về phần là phúc hay họa đều dựa vào cảm giác cá nhân thôi. Buổi tối Jeon Jungkook tan ca cũng là qua bên này ăn cơm, sau khi vào cửa, cậu chạy đến trước giường trẻ con lên tiếng chào hỏi cùng con trai, thừa dịp không ai chú ý còn hôn lên mặt nhóc con kia một ngụm.

"Con vừa mới vào nhà, trên người còn mang theo khí lạnh nữa, đợi một lát lại đến ôm nó, nhanh đi thay quần áo!" Mẹ Jeon từ phía sau Jungkook nhô ra, vỗ sau lưng cậu hai cái.

"Được rồi, con đi thay quần áo."

Jungkook thay áo vest, nhận lấy một nụ hôn của Taehyung, sau đó mới chạy về ôm con trai. Nhóc con kia đương nhiên vẫn là mềm mại non nớt nhưng đôi tay be bé đã có chút khí lực, vô ý thức tóm lấy quần áo Jungkook, muốn nhét vào trong miệng, sau đó thì sao, thỉnh thoảng cũng sẽ làm dính chút nước bọt, cọ ở trên quần áo người lớn.

"Ngày hôm nay trở về thật sớm nha." Kim Taehyung cũng theo đến, cầm cái khăn lau nước bọt cho nhóc con kia.

"Không có việc gì liền trở về, ngày mai cũng không có việc gì, em có thể không cần đi làm."

"Làm ông chủ chính là tốt nhất!" Taehyung tán dương một tiếng, bỗng nhiên nhớ tới cái gì, hạ thấp giọng hỏi:

"Em muốn cùng anh thương lượng chuyện gì?"

Jeon Jungkook nhìn anh một hồi, mới nói: "Ngày hôm nay Min Yoongi đến tìm em."

"Nha, sau đó thì sao?"

Kim Taehyung giả ngu. Kỳ thực anh đã mơ hồ đoán được Min Yoongi tìm Jungkook là chuyện gì rồi. Hẳn là so với Park Jimin tìm anh không kém bao nhiêu đi?

"Park Jimin nói với anh rồi hả?" Jungkook thử hỏi thăm dò.

Taehyung hỏi ngược lại: "Nói cái gì?"

"Được rồi, đừng giả ngu với em, em biết anh Jimin khẳng định sẽ nói chuyện của anh ta và Yoongi lúc trước với anh, đương nhiên em cũng không gạt anh, Yoongi cũng nói chuyện của hai người bọn họ với em, anh nghĩ hai người bọn họ còn có cơ hội ở cùng một chỗ không?"

Jungkook không sợ lộ lá bài tẩy của bạn tốt, trên thực tế Yoongi ước gì đem lá bài tẩy của mình lộ ra cho Jimin xem, cho nên Jungkook rất trịnh trọng rất nghiêm túc mà mở miệng:

"Anh Yoongi là phi thường xác định muốn cùng anh Jimin ở chung với nhau, tuy rằng thời gian xa nhau dài như vậy nhưng em đảm bảo Yoongi là một người rất chung tình, anh ta đối với Jimin vẫn nhớ mãi không quên, mặc dù không có tìm được Jimin nhưng cũng không có làm loạn hoặc là đi tìm những người khác."

"Anh ta là bạn tốt của em, em đương nhiên giúp anh ta nói chuyện."

"Vậy còn anh? Anh nhất định là hướng về Jimin hả?" Jeon Jungkook trêu chọc con trai, đem nó thả lại giường trẻ em, xoay người nhìn Kim Taehyung:

"Được rồi, chuyện hai người bọn họ chúng ta có thể tác hợp liền tác hợp, không thể tác hợp cũng đừng ảnh hưởng tình cảm của chúng ta, được không?"

"Lời vô ích, đương nhiên sẽ không ảnh hưởng tình cảm của chúng ta rồi." Anh lườm cậu một cái, rốt cuộc bằng lòng thương lượng với cậu:

"Anh cũng chính là lo lắng Jimin bị tổn thương lần nữa. Tuy rằng Yoongi hình như cũng rất thảm. Tình cảm của người khác như thế nào, chúng ta nhiều nhất là có thể người ngoài cuộc tỉnh táo người trong cuộc u mê nhưng có đôi khi trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường cũng là một chuyện rất tốt. Chuyện tình cảm này, giống như người uống nước ấm lạnh tự biết. Chúng ta không phải là bọn họ chỉ có thể tận lực hỗ trợ, nếu như thực sự không được cũng chỉ đành thuận theo bọn họ thôi."

"Ý kiến của anh với em giống nhau, chuyện của chính bọn họ, chủ yếu là do bọn họ tự giải quyết." Jeon Jungkook gật đầu phụ họa, tiếp tục thám thính:

"Cho nên ý của anh là Jimin đối với Yoongi vẫn có chút ý tứ, đúng không?"

"Coi là vậy đi, bất quá Jimin người này rất kiêu ngạo, để cho cậu ta cúi đầu trước hoặc là làm cho cậu ta chủ động trước sợ là không thể nào, nếu như Yoongi còn muốn cùng Jimin ở cùng một chỗ, em phải bảo anh ấy chủ động đi. Không thành vấn đề chứ hả?"

"Đương nhiên không thành vấn đề!" Jungkook vì chứng tỏ là mình đứng ở bên Kim Taehyung, cố ý hạ giọng đem kiến nghị mình cho Min Yoongi nói ra:

"Em ngày hôm nay còn cố ý nghĩ kế cho Yoongi, bảo anh ta giao thân cho Jimin để tỏ rõ tình yêu chân thực."

Taehyung cho cậu một ánh mắt tán thưởng, sau đó hỏi: "Vậy em không phải là cũng nên cho anh thấy tình yêu chân thực của em một chút à?"

"Tâm của em đối với anh đích thực có trời đất chứng giám, không cần chứng tỏ." Lời nói bóng gió này, Jungkook đương nhiên đã hiểu, cậu mỉm cười ôm lấy con trai chuồn ra bên ngoài:

"A, con trai đói bụng rồi, em đi pha sữa bột cho nó."

Ánh mắt Kim Taehyung nhìn chằm chằm vào Jeon Jungkook, thẳng đến khi cậu ôm nhóc con kia chạy đến phòng khách, anh mới không nhịn cười được nữa, chậm rì rì đi theo ra ngoài. Lúc ăn cơm, Jungkook rất tự giác lựa hành ra hết, rồi mới đưa đĩa rau cho Taehyung. Trước đây lúc ở nhà Taehyung đều là tự đem hành lựa ra đưa cho cha mẹ, hôm nay có người tự động làm thay vẫn là rất vui vẻ.

"Hai đứa các con có nghĩ đến chuyện đăng ký kết hôn chưa? Hôn lễ dời lại, giấy chứng nhận kết hôn thì vẫn có thể lĩnh một cái."

"Chờ tháng sau đi, vừa vặn hai đứa con lại đi một chuyến tuần trăng mật. Hiện tại con đang bận chuyện công ty, tranh thủ tháng này làm xong rồi nghỉ ngơi tiếp."

"Con trái lại thì thấy không sao cả, lấy giấy chứng nhận kết hôn còn phải ra nước ngoài, thật phiền toái."

Kim Taehyung nghĩ còn phải làm visa lại còn muốn ở bên ngoài chơi đùa một đoạn thời gian, hai người bọn họ thật sự trở thành người ba vô tâm cũng không chăm sóc cho con trai.

"Thừa dịp hiện tại có chúng ta chăm đứa nhỏ, muốn chơi thì chơi đi, nếu không chờ nhóc con kia biết quấn người, hai người các con muốn đi ra ngoài cũng không đi được đâu, đến chỗ nào cũng phải mang theo một cái đuôi nhỏ."

"Nói cũng đúng, thế hệ các con không phải rất thịnh hành đi du lịch rồi kết hôn sao? Nếu như thực sự đợi không kịp, hai đứa các con liền trực tiếp đi du lịch kết hôn được rồi."

Mẹ Kim cũng phụ họa nói. Bởi vì hai nhà đều là con trai, đều chuẩn bị sính lễ, không có cái gì gọi là đồ cưới cả, ở chung lâu như vậy tới nay, mọi người cũng đều hiểu bản tính tính tình đối phương, nghĩ việc này có thể tùy ý một chút, quan trọng nhất là hai đứa con trai vui vẻ là được rồi.

"Được, vậy ba mẹ cực khổ rồi, hai chúng con trở về thương lượng một chút."

Jeon Jungkook bị nghiện nghỉ phép rồi, cho nên cảm thấy đi ra ngoài du lịch kết hôn cũng tốt vô cùng. Taehyung lại cảm thấy mình hiện đang nghỉ phép cũng sắp nghỉ đến phế đi rồi, anh phải mau chóng nhặt lại công việc và kỹ năng, cho nên có chút không yên lòng. Khi về nhà là Taehyung lái xe. Jungkook ngồi ở vị trí phó lái, chăm chú hỏi:

"Làm sao vậy? Không muốn du lịch kết hôn hả?"

"Không có."

"Vậy cả buổi tối anh đều không nói cái gì, nghĩ gì thế?"

"Anh đang suy nghĩ sắp tới đăng ký một lớp luyện thiết kế, học tập cho giỏi, sau đó tìm việc làm thật tốt. Không dự định làm quảng cáo tiêu thụ đi ra ngoài uống rượu nữa."

"Không làm quảng cáo tiêu thụ, quyết định này không tệ lắm, bất quá em nuôi anh còn không được sao? Anh ở nhà bồi ba mẹ nhiều chút, sau đó chăm sóc con trai nhiều một chút không được sao?"

"Như vậy không có cảm giác an toàn."

"Em đem hết thẻ lương nộp lên anh còn không có cảm giác an toàn?"

"Này không giống nhau, anh cũng là đàn ông, tại sao phải để em nuôi."

"Lại để tâm vào chuyện vụn vặt rồi phải không? Vậy nếu không anh nuôi em đi, anh đến công ty làm việc, em về nhà chăm con?"

"Đây chính là em nói đó." Kim Taehyung cũng cười, anh cũng biết không có khả năng, Jeon Jungkook quản lý kinh doanh mạnh hơn so với anh nhiều lắm, anh có thể quản lý không nổi tập đoàn lớn như vậy.

"Em nói này." Jeon Jungkook vươn tay, sờ soạng chân Taehyung một chút, dùng hành động xoa dịu:

"Anh đừng tạo áp lực cho mình, thật sự muốn học thiết kế cũng được nhưng đừng để quá mệt mỏi."

"Anh biết rồi."

"Vậy anh vẫn không cùng em ra ngoài du lịch hả?" Tay của Jungkook bắt đầu không thành thật:

"Hai ta trải qua thế giới hai người thật tốt!"

"Bỏ cái tay ra coi." Taehyung lạnh lùng nói:

"Không thấy anh đang lái xe sao?"

Jungkook cười thu tay về: "Định lực sao lại kém như vậy a."

Kim Taehyung quả thực dở khóc dở cười.

"Vậy rốt cuộc có đi du lịch hay không?"

"Đi, thỏa mãn cái tên muốn tìm bất mãn như em này!"

Jeon Jungkook lập tức tươi cười rạng rỡ. Lúc về đến nhà, Jungkook gọi điện thoại cho Min Yoongi, tiết lộ một chút cho hắn biết ý tứ của Park Jimin, mặc dù là nghe ngóng được từ chỗ Taehyung nhưng nhất định là chân thật. Đồng thời Jungkook cũng cổ vũ Yoongi nỗ lực lên mà theo đuổi người ta. Min Yoongi ở đầu dây bên kia thiên ân vạn tạ, chỉ cần Park Jimin còn có ý với hắn, vậy hắn sẽ triển khai thế tiến công theo đuổi mới có thể có hy vọng, nếu không trong lòng hắn thật sự là không có cái gì. Dù vậy, hoàn cảnh hôm nay của hai người lúng túng như vậy cũng rất khó tìm được một cửa để đột phá. Đến tiệc thôi nôi của nhóc con kia nhanh lên một chút đi!

Hành trình tuần trăng mật của Jeon Jungkook và Kim Taehyung tạm thời không có biện pháp tiến hành, dù sao hiện tại chuyện của công ty cậu tương đối nhiều, đều là các khoản nợ của kỳ nghỉ đông trước, cho nên phải làm xong mới có thể lên đường đi chơi. Taehyung không có việc gì liền gọi Jimin đến nhà anh cùng nhau trêu ghẹo con trai. Lợi dụng cơ hội như vậy, Yoongi thật đúng là gặp gỡ được Jimin vài lần. Đều là lúc hắn đi kiểm tra thân thể cho nhóc con kia thì đụng phải. Lúc bắt đầu đương nhiên sẽ có mấy phần xấu hổ, bất quá hai người đều đem sự xấu hổ này thu lại, giả vờ trấn tĩnh. Yoongi mỗi lần cũng chờ lúc Jimin rời đi mới rời khỏi, có đôi khi sợ Y phiền cũng là chờ ở dưới lầu, nói là đưa Y về nhà. Jimin cũng nghe được những lời Yoongi nói với Jungkook từ chỗ Taehyung, cho nên thái độ cũng mềm mỏng hơn mấy phần nhưng để thực sự tiêu tan đi hiềm khích lúc trước thì còn cách một đoạn xa.

"Taetae em có một văn kiện quên mang theo, đem giúp em đến công ty được không?"

Lúc Kim Taehyung nhận được điện thoại của Jeon Jungkook thì đang ở nhà chơi đùa cùng con trai, nhóc con kia đã rất quen thuộc với anh, bò lung tung hoặc là lăn qua lăn lại ở trên giường, chơi rất là vui vẻ còn theo bản năng đưa bàn tay nhỏ bé đi cướp điện thoại của Taehyung. Jungkook ở đầu dây bên kia nghe thấy thanh âm y y a a của con trai, cười cùng con trai lên tiếng gọi:

"Bảo bối, có nhớ cha không?"

Taehyung ôm nhóc con kia lại, sau đó hỏi Jungkook: "Văn kiện nào?"

"Chính là cái túi văn kiện đặt ở trong thư phòng đó, chủ yếu là phân tích hướng đi của thị trường, tối hôm qua em làm xong rồi mà quên mang theo, chờ một hồi phải họp, cho nên phải làm phiền anh đến một chuyến đưa cho em."

Kỳ thực cũng chỉ là nhớ Taehyung, gọi người đến để nhìn một chút. Anh sảng khoái đáp ứng. Sau khi cúp điện thoại ôm nhóc con kia đi ra ngoài đưa cho bà mẹ nhà mình:

"Mẹ, con phải đi ra ngoài một chuyến, đưa văn kiện cho Kookie. Buổi trưa không trở về ăn cơm."

Người nào đó đối với loại nhiệm vụ đi công tác này vẫn là rất hiểu rõ, dưới tình huống thông thường, chỉ cần đi sẽ không dễ dàng trở về như vậy. Không thể không nói, người nào đó giác ngộ vẫn thật cao. Mẹ Kim cũng hiểu, tiếp nhận bảo bối bé bỏng để cho anh đi làm việc của anh. Kim Taehyung hôn nhóc con kia một cái, lại nói với mẹ Jeon một tiếng liền ra cửa. Trước tiên anh phải về nhà một chuyến để tìm văn kiện mới được. Cho nên xuống lầu trực tiếp lái xe về nhà. Thư phòng dĩ nhiên là nằm ở căn nhà ba phòng kia, Taehyung nhanh chóng tìm thấy văn kiện, sau khi cầm lên xem xét, xác định không có lầm liền đến công ty của Jeon Jungkook. Hay còn nói là công ty cũ của anh. Cũng gần bảy tám tháng không có đặt chân tới công ty. Taehyung đứng ở ngoài cửa kính, thổn thức không thôi. Em gái trước bàn tiếp tân vẫn là người cũ, thấy anh ở bên ngoài liền vội vã mở cửa, Taehyung nghe thấy tiếng cửa kính mở ra quen thuộc, cười cười với em gái trước bàn tiếp tân, đẩy cửa tiến vào.

"Kim tổng, mấy hôm không gặp anh, gần đây khỏe không?" Em gái trước bàn tiếp tân nhiệt tình chào hỏi.

Taehyung cũng cười một tiếng đáp lại: "Vô cùng tốt, Yerin vẫn là xinh đẹp như vậy ha."

Cô gái nhỏ mỉm cười, sang sảng hỏi: "Kim tổng, anh hẹn ai? Em giúp anh liên hệ?"

"Không có việc gì, không cần phiền phức, tự anh vào tìm là được rồi. Em làm việc của em đi ha."

Kim Taehyung khoát khoát tay, không có để cho cô gái nhỏ hỗ trợ. Anh chỉ là đến đưa đồ vật vẫn là đừng khiến cho mọi người đều biết. Em gái trước bàn tiếp tân cũng không miễn cưỡng, hướng anh cười cười liền không bắt chuyện với anh nữa. Dù sao vị này chính là đồng nghiệp cũ trong công ty, quen cửa quen nẻo không cần cô dẫn đường. Taehyung dọc theo đường đi lại tình cờ gặp mấy người đồng nghiệp cũ, hàn huyên mấy câu vẫn rất thân thiết. Trái lại không hề gặp người trong bộ phận cũ của anh, Taehyung cũng biết lúc này bọn họ khẳng định đã đi ra ngoài thảo luận nghiệp vụ rồi. Jeon Jungkook đoán ước chừng thời gian anh đến rồi tự mình ra đón, quả nhiên đang đi đến đầu kia hành lang thì thấy anh đang đi về hướng cậu.

"Đến rồi. Cực khổ rồi."

"Mời anh ăn bữa cơm trưa là được." Kim Taehyung đùa giỡn, đem cặp văn kiện đưa cho cậu.

Jeon Jungkook nhận lấy, cười nói: "Không thành vấn đề, buổi trưa anh muốn ăn cái gì, tùy tiện gọi! Em lập tức triệu tập cuộc họp, họp xong liền mời anh đi ăn cơm!"

"Được, em đi đi! Anh chờ trong phòng làm việc của em."

Taehyung cũng không thấy ngại, quen đường đi đến văn phòng làm việc của Jungkook. Cậu cùng đi qua, phân phó trợ lý của mình lập tức liên lạc mọi người đến họp. Sau khi trợ lý đi rồi, Jungkook đóng cửa lại, thuận thế đem Taehyung túm tới, hôn lên. Anh lườm cậu một cái nhưng cũng không có phản kháng, lại hôn đáp lại. Hai nguời qua lại đủ ghiền rồi, lúc này mới tự tách ra, ai cũng vội vã. Lúc đi họp Jungkook mặt mày hớn hở, khiến những người lãnh đạo khác ở công ty đều vô cùng kinh ngạc, rất ít khi thấy ông chủ cao hứng bừng bừng như thế, phải nắm lấy cơ hội thật tốt, có nên đem những cái vấn đề nan giải kia ném ra cho mọi người xem có thể giải quyết hay không?

Taehyung ở trong phòng làm việc của Jungkook cũng không tính là buồn chán, đi tới đi lui, quan sát cách trưng bày trong phòng làm việc của cậu. Lại nói tiếp đây là lần đầu tiên anh đến nơi này tỉ mỉ tham quan đó. Thời gian trôi qua rất nhanh, đảo mắt một tiếng đã trôi qua. Jungkook họp xong rồi, đối với mấy sự tình khó giải quyết nhất đều đưa ra phương án xác lập bước giải quyết đầu tiên, tâm tình cũng rất tốt. Sau khi cậu quyết định xong mọi vấn đề thì cũng không còn chuyện gì nữa, không cần đợi ở công ty. Vì vậy dẫn Taehyung đi ăn một bữa tiệc lớn. Lúc đi ra thang máy trước mặt đụng phải hai người ở bộ phận cũ của Kim Taehyung, Hwang Eunbi và Moon Hyungseo, hai người tay trong tay cười cười nói nói rất là thân mật. Taehyung vừa nhìn thế này liền hiểu, thì ra hai đứa này đang nói chuyện yêu đương, ngẫm lại cũng đúng, lúc trước hai người này cứ thích đấu võ mồm, giống như oan gia hoan hỉ, bây giờ lâu ngày sinh tình cùng một chỗ cũng không có việc gì kinh ngạc.

Tuổi trẻ thật là tốt a! Hwang Eunbi và Moon Hyungseo thấy Taehyung và Jeon Jungkook đang từ trong thang máy đi ra cũng lấy làm kinh hãi, tay của hai người nhanh chóng tách ra, có chút lúng túng cười cười với bọn họ, chào hỏi:

"Jeon tổng, Kim tổng..."

"Đừng gọi anh như vậy, anh cũng từ chức lâu rồi."

"Anh Kim anh tới công ty có chuyện gì vậy? Có phải muốn trở lại hay không? Chúng em đều rất nhớ anh!" Hwang Eunbi cười hỏi, xấu hổ mới vừa rồi cũng giảm bớt mấy phần.

"Không phải, anh đổi nghề rồi, không làm quảng cáo tiêu thụ nữa, chuẩn bị làm thiết kế quảng cáo, các em tiếp tục cố gắng ha." Kim Taehyung cùng bọn họ hàn huyên:

"Lúc nào mời anh uống rượu mừng đây?"

Hwang Eunbi có chút e thẹn, Moon Hyungseo lại nghiêm túc nói: "Sắp rồi, đến lúc đó nhất định mời anh Kim đến uống rượu mừng."

"Không thành vấn đề." Taehyung sảng khoái nói.

"Anh Kim phải cho một bao lì xì lớn mới được nha."

"Không thành vấn đề."

Thằng nhóc con này thật xấu xa quá mà.

"Jeon tổng, anh Kim, chúng em lên lầu trước." Hwang Eunbi vẫn có chút sợ sệt với Jeon Jungkook, ông chủ lớn này cứ đứng bên cạnh mà trên mặt không có biểu tình gì, cảm giác thận trọng quái lạ đến đáng sợ.

"Ừ, được, hai đứa đi làm việc đi." Kim Taehyung khoát khoát tay, tạm biệt bọn họ.

"Xem, dọa hai đứa nhỏ sợ rồi kìa, bản lĩnh hai mặt này của em làm thế nào mà luyện ra được?" Taehyung thật muốn chìa tay ra bóp lấy cái mặt của Jungkook, cậu vâng lời nói:

"Vẻ mặt ôn hòa đương nhiên chỉ có ở trước mặt anh thôi."

"Được rồi, đi ăn cơm thôi."

"Vâng."

"Kimbap sắp tới ngày thôi nôi rồi, chúng ta dành ra chút thời gian đi chụp một tấm hình đi!" Lúc ăn cơm, Kim Taehyung đề nghị.

"Được, tất cả nghe theo anh sắp xếp." Jeon Jungkook gắp cho anh món ăn anh thích, cười tủm tỉm phụ họa.

"Hai ngày sau đi, đúng lúc là cuối tuần cũng dẫn ba mẹ chúng ta đi, một đại gia đình đi."

"Được."

Cuối tuần, quả nhiên một đại gia đình đều ra cửa. Đây là lần đầu tiên nhóc con kia ra cửa, có vẻ rất là hưng phấn, hai bà nội sợ nhóc bị đông lạnh, bọc rất kín, thành một quả cầu thịt nho nhỏ! Một chiếc xe không chứa nổi nhiều người như vậy, vì vậy Taehyung và Jungkook lái hai chiếc xe. Hai người mẹ còn có nhóc con kia ngồi trên xe Taehyung, Jungkook thì chở hai người cha đi phía trước mở đường. Dọc theo đường đi, người trong mỗi chiếc xe đều vui vẻ còn rất hài hòa. Tiểu bảo bối nhô người ra, bàn tay nhỏ bé vỗ vỗ vào trên cửa sổ xe, một đôi mắt to tròn y hệt Jungkook nhìn chằm chằm người và vật muôn hình muôn vẻ ở bên ngoài, hiếu kỳ đến cực điểm. Mẹ Kim và mẹ Jeon đều thiếu chút nữa ôm không được bé, uốn tới ẹo lui đủ kiểu quả thật giống như một cái bánh quai chèo vậy. Trong lúc vô ý còn làm ra mấy động tác nho nhỏ chọc cho người lớn cười ha ha.

Tổ hợp đặc biệt như vậy vẫn rất là kỳ lạ, người trong tiệm chụp ảnh cũng không nhịn được nhìn nhiều hơn mấy lần. Bảo bối bé bỏng xinh đẹp đáng yêu, hai người ba đẹp trai phóng khoáng, mặt khác hai cặp người lớn cũng thanh xuân dào dạt, thập phần đẹp mắt. Thời điểm chụp ảnh cũng hết sức dễ dàng, tùy tiện chụp một cảnh cũng có thể chụp ra tấm ảnh rất đẹp. Nhóc con kia nằm ngửa nằm nghiêng, cầm lấy chân nhỏ hoặc là ôm đồ chơi mềm mại, trong toàn bộ quá trình chụp ảnh đều toét cái miệng nhỏ nhắn ra cười, người xem ai thấy vậy tâm tình cũng rất tốt. Kim Taehyung và Jeon Jungkook ôm nhóc con kia chụp một bộ ảnh, trong đó có ôm, có để cho nhóc con kia cưỡi trên vai trên cổ, ảnh chụp cha con vô cùng ấm áp. Hai vị ông bà nội cũng chụp một bộ cùng nhóc con kia, còn có ảnh gia đình, ảnh đã chụp là chụp không dừng được, ước chừng chụp được mấy bộ ảnh.

Còn gần ba tháng nữa là đến ngày thôi nôi từ khi tiểu bảo bảo sinh ra, Jungkook và Taehyung cùng ông bà thương lượng việc mở tiệc, ví dụ như mở tiệc mời người nào, nhà Jungkook cho rằng nên mời bạn bè thân thích sang đây, bọn họ không sợ bị mọi người biết chuyện có 'con dâu' là đàn ông, nhà Taehyung lại muốn đơn giản một chút, bất quá nếu nhà họ Jeon kiên trì, bọn họ cũng liền cung kính không bằng tuân mệnh. Nhà họ Jeon mời bạn bè thân thích tới tham gia tiệc của cháu trai bảo bối. Lúc thiệp mời phát ra ngoài, thật đúng là khiến cho các bạn bè thân thích kinh ngạc. Thầm nói Jeon Jungkook này còn chưa có kết hôn sao lại có con trai rồi? Còn được 1 năm nữa. Tuy rằng vô cùng kinh ngạc, thế nhưng nhận được thiệp mời thì phải đi, hơn nữa sau khi đi rồi mới có thể hiểu đến tột cùng là có chuyện gì xảy ra. Trông thấy 'con dâu' nam của nhà họ Jeon, tất cả mọi người đều hiểu vì sao Jungkook không có làm hôn lễ lại đột nhiên có một đứa con nít.

Như vậy đứa bé này cũng là nhận con nuôi sao? Nếu không thì hai người đàn ông sinh đứa nhỏ như thế nào? Tuy rằng suy đoán của mọi người không khớp với tình hình thực tế nhưng bọn họ chỉ là suy đoán như vậy trong lòng một phen cũng không ảnh hưởng cái gì, người nhà Jungkook đều không quan tâm ánh mắt khác thường của người khác, họ đã đón nhận người 'con dâu' nam này, những bạn bè thân thích này của họ tự nhiên cũng không có lập trường để nghi vấn cái gì. Huống chi trong lúc ở chỗ này, trông thấy Kim Taehyung 'vợ' của Jungkook cùng người nhà ở chung và đối nhân xử thế đều rất tốt, bọn họ lại càng không nói được cái gì rồi. Mỗi người có một cách sống chỉ cần người ta cảm thấy vui vẻ là được rồi. Min Yoongi và Park Jimin cũng tới tham gia tiệc của nhóc con kia, Taehyung và Jungkook thấy hai người bọn họ cùng đi, trao đổi cho một ánh mắt, sau đó chào đón, bắt chuyện với bọn họ.

"Chúc mừng, chúc mừng."

"Chung vui, chung vui."

Kim Taehyung có thâm ý khác mà trả lời một câu. Jimin cũng cười cười, không có phản bác, lựa chọn cam chịu.

"Mau vào đi."

Tiệc của nhóc con kia rất là náo nhiệt, bọn họ mở tiệc ở ngôi nhà vùng ngoại thành của ba mẹ Jeon, nhiều người náo nhiệt cũng không sợ ảnh hưởng đến hàng xóm, bởi vì tất cả mọi người đều sôi nổi, chỗ cũng rộng rãi, bất kể là đậu xe hay là ăn uống đều rất thuận tiện. Trong nhà đã treo ảnh chụp lên, quay phim cho nhóc con kia, không cần sửa chữa chỉ nhìn sự thuần khiết tự nhiên của nhóc cũng đã thấy rất đáng yêu rồi, dùng chút phương pháp chỉnh sửa hình ảnh thì càng đáng yêu hơn thôi. Mỗi vị khách đến tham gia tiệc đều cố ý nhìn ảnh chụp, ngoại trừ ảnh treo trong nhà còn có ba cuốn album ảnh chụp gia đình, lúc đó truyền tay nhau xem, khen không dứt miệng! Sau bữa tiệc này, địa vị của Kim Taehyung trong gia đình Jeon Jungkook đã được triệt để xác lập, bởi vì thân thích nhà họ Jeon đều đã biết anh là 'vợ' Jungkook rồi, nhà Taehyung cũng rất hài lòng, hai đứa nhỏ này càng ngày càng ổn định, bọn họ cũng có thể càng yên tâm.

Vì vậy cha mẹ Kim sau khi bữa tiệc của nhóc con kia kết thúc liền về nhà của ông bà. Bọn họ cũng đã nán lại mấy tháng cũng đến lúc trở về rồi. Bọn họ cũng chưa đến mức không tự lo được, vẫn là đừng gây thêm phiền phức cho con trai thì tốt hơn, hơn nữa ông bà ở chỗ này cũng không quá thích hợp như dưới quê. Tuy rằng muốn ra chút sức trông cháu trai, bất quá cũng phải chờ cái căn hộ ba phòng kia có thể vào ở mới thuận tiện hơn một chút, hiện tại thêm hai người già bọn họ, nhất định sẽ có chút không quen. Càng huống chi sau đầu xuân, trong nhà cũng phải trồng mấy loại cây nông nghiệp rồi, phải trở về chuẩn bị một chút. Taehyung không có ý kiến gì, dành ra một chút thời gian đưa hai ông bà trở về, Jungkook cùng ba mẹ tuy rằng không muốn, thế nhưng cũng không có ép ông bà ở lại, chỉ nói khi nào bọn họ có thời gian thì quay lại thủ đô chơi.

Dù sao bây giờ trong nhà trồng trọt cũng rất là thuận tiện, các loại máy móc đã hiện đại hóa, căn bản không cần phải tốn bao nhiêu nhân lực. Sau khi lo cho cha mẹ Kim về nhà, ba mẹ Jeon cộng thêm Jungkook, Taehyung cùng nhóc con kia ở lại trong căn hộ hai phòng kia liền vừa vặn, hai người cũng không cần đặc biệt chạy tới chạy lui phiền phức như vậy nữa. Sau khi cha mẹ Kim trở về cũng không quên thường xuyên gọi video call với ba mẹ Jeon, còn có nhóc con kia nữa, không hề bỏ lỡ quá trình trưởng thành của nhóc con kia. Taehyung đăng ký học một lớp đào tạo, bởi vì vốn có căn bản cũng hiểu biết không ít về công việc của giới quảng cáo tiêu thụ, cho nên học tập cũng rất nhanh, sau khi học bổ túc ba tháng liền thuận lợi tốt nghiệp. Anh tìm một công ty đi làm, ở gần nhà cũng không coi là quá bận, dù sao cũng có thể dư dả thời gian rảnh ở bên cạnh người nhà và con trai cũng có thời gian đi ra ngoài du lịch cùng Jeon Jungkook.

Không sai trong kỳ nghỉ ngày mồng một tháng năm hai người cùng nhau đi ra ngoài du lịch bổ sung tuần trăng mật của bọn họ. Một tuần trăng mật này, khiến độ thân mật của hai người tăng lên không ít. Jungkook rất muốn có thêm đứa thứ hai, bất quá hiện nay vẫn chưa phải là lúc có điều kiện tốt nhất, dù sao bảo bối trong nhà vẫn chưa lớn lên, Kim Taehyung cũng vừa khởi đầu một công việc mới, chờ nhóc con kia lớn thêm chút rồi thuận theo tự nhiên là được.

"Xem chừng, Park Jimin và Min Yoongi hai người cũng đã trời quang mây tạnh rồi." Kim Taehyung ghé vào trong lòng Jeon Jungkook, nhỏ giọng phân tích.

"Ừ, xem dáng vẻ hình như là vậy. Cũng không biết bọn họ lúc nào mới có thể tu thành chính quả."

"Này còn cần sốt ruột sao? Đều đã như vậy rồi, khẳng định không xa." Taehyung suy nghĩ một chút, đột nhiên lại lo lắng:

"Không biết người nhà Yoongi thế nào, phải biết rằng không phải tất cả mọi người ai cũng thông suốt giống ba mẹ chúng ta như vậy, nhất là loại tình huống như chúng ta, gia đình truyền thống sẽ không tiếp thu được."

"Cái này em cũng không rõ ràng lắm, anh Yoongi cùng người nhà vốn dĩ cũng không phải là rất thân, anh ta tự mình ra ngoài kiếm tiền rất sớm. Bất quá ngược lại anh hai của anh ta đối với anh ta rất tốt, lúc lên đại học anh hai anh ta mỗi tháng đều cho anh ta rất nhiều tiền tiêu vặt cũng không để cho anh ta chịu ủy khuất chút nào, gần như là muốn gì được nấy, lúc năm thứ hai đại học anh hai anh ta đã mua xe cho anh ta rồi."

Jeon Jungkook hồi tưởng chút chuyện lúc trước, nghĩ vị anh trai nhà họ Min đối với đứa em Min Yoongi này vẫn thật là tốt. Có lẽ một mặt bởi vì đây là em trai ruột, mặt khác là bởi vì Yoongi cho anh ta một quả thận. Về phần người nhà họ Min có thể đồng ý chuyện Yoongi cùng Park Jimin ở chung với nhau hay không, bọn họ cũng không tiện kết luận vẫn là phải chờ đến lúc hai người thẳng thắn với người nhà mới biết được kết quả. Hy vọng tất cả đều thuận lợi.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com