ZingTruyen.Com

[KookV/KooKtae] Sinh con cho tình một đêm.

Chap 30

BimiCherry01

Không có áp lực một thân nhẹ nhàng. Chính là nói đến Jeon Jungkook và Kim Taehyung giờ phút này. Gia đình hai người bọn họ đều không phải là cái loại gia đình bảo thủ, không nói đến tình cảm ngược lại còn là một gia đình thấu tình đạt lý, hiểu ý người khác. Sau khi mỗi người đã thẳng thắn với cha mẹ của mình, kế tiếp chính là tiết tấu ổn định mà sống, chăm chú chuyên tâm chăm sóc đứa nhỏ. Jungkook còn muốn tổ chức một hôn lễ bổ sung cho Taehyung. Việc này ba mẹ cậu cũng đồng ý, cho rằng vô luận như thế nào cũng phải bổ sung lại. Đây là vấn đề tính nguyên tắc phải giải quyết. Tuy rằng hai đứa con trai đều là nam, lấy giấy chứng nhận ở trong nước mà nói vẫn là không thể thực hiện được nhưng ở nước ngoài chắc là có thể. Cha mẹ hai nhà cũng đều dựa theo cách ở chung của hai người mà xử lý hôn lễ, trao đổi công việc cụ thể. Cho nên vốn là mang theo cha mẹ đi ra ngoài dạo phố, cùng nhau ăn cơm, kết quả thành cha mẹ mang theo bọn họ chọn đồ dùng kết hôn. Vật dụng trên giường, lễ phục kết hôn, nhẫn đơn giản trang nhã. Lúc Taehyung và Jungkook phản ứng kịp cũng chỉ có thể cướp phần trả tiền. Cái này cha mẹ Kim đều không đồng ý.

"Taetae ta với cha con tích trữ không ít tiền cho con cưới vợ, hơn nữa mấy năm nay mỗi lần con đem tiền về nhà cho chúng ta, chúng ta đều tích trữ lại, tuy rằng tình huống của con và Jungkook đặc biệt nhưng mà đồ vật nhà chúng ta nên chuẩn bị cũng không phải là ít. Yên tâm đi."

Hai ông bà thật ra là cảm thấy có chút không bằng, đầu tiên lúc biết có cháu trai thì đã quá muộn, muốn chuẩn bị sữa bột, quần áo trẻ em, tả các thứ đều bị thông gia bên kia chuẩn bị xong mất rồi, ngay cả phòng ở Jeon gia cũng có ba căn, ưu thế quá rõ ràng. Cho nên đêm qua sau khi bốn vị lão nhân thương lượng thủ tục cho bọn nhỏ kết hôn, cha mẹ Kim liền bao hết công việc chuẩn bị hôn lễ. Chuyện này ba mẹ Jeon cũng không có phản đối, đều là người một nhà còn tính toán nhiều như vậy để làm gì, đối phương muốn dành cho Taehyung hậu thuẫn kiên cường đó cũng là một mảnh ý tốt của bậc làm cha mẹ. Kim Taehyung có chút lúng túng, quay đầu nhìn thoáng qua Jeon Jungkook, cậu lại đang cười. Được rồi người nào đó đều không ngại làm 'vợ' anh, anh đương nhiên lại càng không để bụng.

"'Vợ' đi, mang em đi chọn nhẫn."

Taehyung đắc ý đứng dậy cùng Jungkook giỡn cười nói. Chiếc nhẫn lần trước là của Jungkook mua, vậy lần này đổi lại anh mua là được rồi. Jungkook nhíu mày đối với tiếng xưng hô ban nãy cũng không phải bài xích. Ừ, thắng lợi trong lời nói không tính là gì cần phải hành động thực tế cho thấy ai là chồng ai là 'vợ' mới là vương đạo.

Cha mẹ Kim tuy rằng không quá quen có 'con dâu' là nam, chỉ luôn luôn mặc niệm mình có nhiều hơn một đứa con trai mà thôi, không cần kinh ngạc, việc này cũng có thể chậm rãi tiếp nhận rồi. Lần này Kim Taehyung chọn một kiểu nhẫn dựa theo tay của hai người mua hai chiếc, tự mình đeo thử cho Jeon Jungkook một lần, cậu cũng mang thử cho anh một lần, thấy cha mẹ cũng ở đây thân mật mà xem trang sức, Jungkook cùng Taehyung liếc nhìn nhau đều từ trong mắt đối phương đã hiểu ý tứ lẫn nhau rồi. Cũng mua cho cha mẹ một đôi mang. Lúc còn trẻ dù sao họ cũng không có điều kiện tốt như vậy hơn nữa khi đó cũng tiếc tiền đi mua mấy thứ này.

Lúc Jungkook vừa định trả tiền bị Taehyung kéo lại: "Chờ một chút, hình như không có chuyện của hai chúng ta rồi, cha anh chuẩn bị tự mình mua cho mẹ anh đó, hai chúng ta chọn của hai chúng ta là được rồi. Để cho họ tự mình mua đi."

Jungkook suy nghĩ một chút thấy cũng đúng, khó có khi cha muốn biểu hiện ở trước mặt mẹ, vai vế nhỏ như bọn họ liền chờ xem là được. Dù sao về sau ngày lễ ngày tết, bọn họ sẽ mừng bao lì xì cho ông bà, khi đó bao nặng chút là được rồi. Mẹ Kim sau khi mang thử nhẫn cưới đến có chút ngượng ngùng:

"Ai nha, tuổi cũng đã lớn còn mua cái này làm gì."

"Coi như hưởng chút không khí vui mừng của con trai, lúc còn trẻ không có mua cho bà."

Cha Kim khó có được lãng mạn một phen, sau đó để cho nhân viên của tiệm trang sức ghi hóa đơn chuẩn bị trả tiền. Mua nhẫn xong, Jungkook lái xe mang theo người một nhà đi ăn cơm. Nhà hàng thật sang trọng, phục vụ cũng rất thích hợp, sáng sớm bọn họ liền đặt thuê một phòng, tốc độ mang thức ăn lên cũng nhanh. Jeon Jungkook trịnh trọng kính cha mẹ Kim một ly rượu:

"Cha mẹ, cám ơn hai người thông cảm và ủng hộ, sau này con sẽ là con trai thứ hai của hai người!"

Cha mẹ Kim cũng thật cao hứng, trải qua việc ở chung với thông gia tối hôm qua, hơn nữa đã ở chung với Jungkook khoảng chừng hơn hai mươi ngày trước, bọn họ đều đã nhìn ra tuy rằng Jeon gia so với gia đình bọn họ điều kiện tốt hơn nhiều nhưng không có loại thói hư tật xấu giống với những người diễn trên TV, cho nên cái thông gia này, kết cũng tốt vô cùng.

"Đến, cùng uống." Cha mẹ Kim đều không phải là người hay ngại ngùng, bình thường ở nhà cũng sẽ uống chút rượu, có nhiều lời không dám nói, uống hai ngụm cũng không có vấn đề.

Kim Taehyung cũng muốn uống, Jeon Jungkook chặn lại nói: "Anh cũng đừng uống, đợi một hồi anh lái xe."

Taehyung ngừng tay rót rượu lại, ngược lại tiếp tục thêm rượu cho Jungkook: "Được rồi, vậy em bồi hai người uống, đương nhiên uống hết ly này cũng đừng uống nữa. Uống ít có thể thoải mái uống nhiều thì không thể được."

Người một nhà mua đồ xong, ăn bữa cơm, lúc này mới lên đường về nhà. Taehyung cùng Jungkook không có đem đồ đạc xách lên hết, ở đây không có chỗ để đặt, hơn nữa cho dù đã kết hôn rồi, phòng cưới của bọn họ cũng nên là cái căn hộ mua vào năm thứ ba đại học kia, vừa vặn buổi tối bọn họ trở về đem đồ đạc mang qua từ từ bố trí phòng ở. Anh bạn nhỏ Kim Taejung mặc dù không có mẹ nhưng có hai người bà đặc biệt thương yêu bé cho nên bé trải qua cuộc sống gia đình khá sơ sài nhưng thật ra cũng không tệ. Hai người ba hoặc nhiều hoặc ít cũng sẽ có chỗ sơ ý, điểm này có hai bà nội để đền bù rồi. Min Yoongi cũng sẽ đúng giờ đến kiểm tra sức khỏe cho đứa bé rồi tiêm phòng này nọ. Hôm nay Taehyung cùng Jungkook đúng lúc gặp phải Yoongi đang chích ngừa cho bé con, lúc nghe được tiếng khóc của nhóc con, tay chân hai người đều có chút luống cuống.

"Nhỏ như vậy đã phải tiêm chích rồi! Thật đau!"

"Này đều là những mũi trẻ em nhất định phải tiêm để phòng ngừa bệnh tật, trẻ con thân thể yếu chỉ có thể dựa vào cái này." Ba Jeon đơn giản giải thích một phen, chờ Yoongi tiêm cho nhóc con xong, lúc này mới tiến lên chỗ mẹ Jeon cùng nhau dỗ nhóc con.

"Cảm ơn, anh phải đi làm còn phải bớt thời giờ chích cho nhóc con kia." Jeon Jungkook rót ly nước cho Min Yoongi cười nói.

"Khách sáo rồi." Yoongi tiếp nhận ly nước, ánh mắt thỉnh thoảng lướt qua Kim Taehyung.

"Lễ mừng năm mới trôi qua thế nào?"

Jungkook vẻ mặt tươi cười ngồi bên cạnh Yoongi cùng hắn thăm hỏi. Dù sao mặc kệ người khác thế nào, tết này cậu rất tốt. Dễ dàng đối phó cha mẹ 'vợ' còn có người mua nhẫn cho. Quả thực không còn gì hạnh phúc hơn.

"Tàm tạm đi." Min Yoongi nhìn hai bác lạ mặt trong phòng ngủ vây quanh nhóc con kia, ngược lại nhìn về phía Kim Taehyung:

"Cha mẹ em?"

"Vâng." Taehyung gật đầu, Jungkook ở bên cạnh lại nói:

"Lễ mừng năm mới em với Taehyung cùng nhau về với ông bà, thuận tiện giải quyết xong với hai ông bà rồi, thế nào? Lợi hại không?"

Yoongi uống một ngụm rồi buông ly nước xuống: "Chú mày không cần quá đắc ý, thời điểm mùng mười anh đã đến một lần rồi, lúc chích cho nhóc con kia liền biết rồi. Chú quả nhiên tốc độ rất nhanh."

Không giống hắn đến bây giờ cũng không có tiến triển gì.

"Tất nhiên cũng không nhìn một chút em là ai." Jungkook tiếp tục dương dương tự đắc, Yoongi dội cho cậu một chậu nước lạnh:

"Cậu là thoải mái rồi, Namjoon thì lại theo anh oán giận nhiều lần nói là công tác thật nhiều, bận cực kỳ, có loại người nào đó có hành vi không chịu trách nhiệm cần gặp phải khiển trách nghiêm trọng!"

"Biết nhiều làm nhiều là đúng rồi! Anh ta là một tên cuồng công tác, đương nhiên phải làm nhiều hơn chút chuyện mới được. Hơn nữa em là sếp lớn, anh ấy phải nghe em vì em phục vụ."

"Lời này cậu cũng dám nói." Min Yoongi làm bộ gọi điện thoại cho Kim Namjoon:

"Có bản lĩnh chú mày nói trước mặt nó đi."

"Anh dám gọi em dám nói."

Jeon Jungkook một chút không có lo lắng, Namjoon vốn chính là một tên cuồng công việc, bằng không công ty của anh ta cũng sẽ không gây dựng được danh tiếng nhanh như vậy. Nếu không phải mình quen anh ta còn quan hệ không tệ với anh ta, công ty của Kim Namjoon sẽ bị tập đoàn lớn khác thu mua cũng không chừng. Kim Taehyung nhìn hai người này khoa tay múa chân, trong lời nói còn nhắc đến Kim Namjoon ông chủ công ty cũ của anh, chợt cảm thấy thổn thức không thôi. Ai có thể nghĩ tới, nửa năm ngắn ngủi trôi qua, thân phận anh lại đảo ngược trở thành chồng ông chủ của ông chủ công ty trước đây. Tuy rằng ngượng miệng chút nhưng cảm giác này vậy mà lại không tệ. Năm sau thân thể anh đã khôi phục, nhóc con cũng có các ông các bà chăm sóc, xem ra phải tìm cơ hội đi làm việc rồi. Dù sao không quá thực tế, không bằng anh dứt khoát cùng Park Jimin hợp tác, mở tiệm được rồi. Kim Taehyung suy nghĩ, chợt nghe Min Yoongi đang gọi anh.

"Taehyung, Kim Taehyung?"

"A? Làm sao vậy?" Taehyung hoàn hồn, Jeon Jungkook không ở phòng khách, từ phòng bếp thấp thoáng có thể thấy được thân ảnh của cậu, chắc là đang rửa hoa quả. Anh thấy Yoongi một bộ dáng muốn nói lại thôi không dám hỏi.

"Đem phương thức liên lạc Jimin cho tôi biết một chút, có thể không?"

Yoongi giống như lơ đãng mở miệng, ánh mắt đã có chút lay động. Nếu như Taehyung hỏi hắn vì sao, vậy hắn nên nói như thế nào?

"Có thể." Taehyung không có suy nghĩ nhiều như vậy, thần kinh anh vốn thô, lúc này lấy điện thoại ra báo cho Yoongi một số điện thoại của Jimin, mới nhớ tới hỏi:

"A, đúng rồi, lần trước em còn muốn hỏi anh đó, anh cùng Jimin có quen biết hay không?"

"A, ừ có quen biết." Yoongi lưu số điện thoại Jimin xong, thấy Taehyung nhìn chằm chằm vào mình, vội vàng cười nói:

"Bọn anh là bạn thời cao trung, bất quá lúc lên đại học bởi vì anh có việc gấp chuyển trường đến Seoul lúc đó đi thật vội vàng, sau đó liền đi thành thị khác cho nên vẫn luôn không có biện pháp liên lạc."

"Nha, bạn thời cao trung." Kim Taehyung cùng Park Jimin là bạn học thời đại học, đối với chuyện Y lúc trước khi học cao trung hiểu biết cũng không được coi là nhiều lắm, cho nên nghe Min Yoongi nói anh như vậy cũng cứ tin như vậy.

"Cảm ơn, anh đi trước." Yoongi cầm áo khoác lên cùng Taehyung tạm biệt, vội vã rời khỏi.

Lúc Jeon Jungkook rửa sạch hoa quả từ phòng bếp bưng đi ra, không nhìn thấy hắn: "Người đâu? Đi rồi?"

"Ừ. Đi rồi." Kim Taehyung cùng Jeon Jungkook nói chuyện vừa rồi:

"Anh ta cùng Park Jimin quả nhiên quen biết, nói là bạn học thời cao trung."

"Bạn thời cao trung?" Bước chân Jungkook thoáng dừng, bạn thời cao trung của Min Yoongi a....

"Làm sao vậy?"

"Không có gì, ăn trái cây đi."

Jungkook cũng không thể khẳng định chuyện của Yoongi, cho nên cũng không nói nhiều chỉ là âm thầm suy nghĩ có nên tìm cơ hội gọi hắn đi ra cùng uống chút rượu hay không, hỏi một chút.

Thời gian trôi qua rất nhanh. Trong nháy mắt đã đến tháng hai. Taehyung từ quê nhà trở về Seoul cũng đã hơn mười ngày rồi. Ba mẹ Kim ở đây hơn mười ngày đã có chút hoài niệm về cuộc sống quê nhà, nghĩ muốn về nhà. Tuy rằng luyến tiếc cháu trai nhưng chung quy ở lại nơi này cũng không tiện. Vốn là muốn nhân dịp này sắp xếp hôn lễ cho Jungkook và Taehyung nhưng bây giờ đứa bé còn quá nhỏ, khí trời cũng quá lạnh, chuyện kết hôn đành để sau thôi. Bọn họ quả thật muốn thường xuyên ở bên cạnh bầu bạn với cháu trai thế nhưng dù sao cũng là hai gia đình, lại không đến tình trạng không thể tự lo liệu, bọn họ đều có thể tự chăm sóc chính mình, để cho bọn nhỏ thừa dịp tuổi còn trẻ kiếm nhiều tiền thêm một chút mới là vương đạo, ở bên cạnh bọn nhỏ sớm như vậy chẳng phải là cho bọn nó thêm áp lực rất lớn?

Nếu không thì nói cha mẹ đều là không cầu lợi gì, nếu có thể không cho con thêm phiền phức thì sẽ không cho con thêm phiền phức. Cha mẹ phải đi về, Kim Taehyung cũng không có biện pháp, anh biết cha mẹ ở quê đã quen, không có việc gì thì đi ra ngoài tán gẫu, ở bên này cũng chỉ có thể ở lại trong nhà, nhiều lắm là đi dạo tiểu khu hoặc shopping ở siêu thị, những lúc khác đều rất buồn chán. Ở quê nhà thì không giống vậy, hàng xóm rất nhiều, người có thể nói chuyện phiếm cũng rất nhiều chủ yếu là tự do tự tại. Dù sao anh cùng Jeon Jungkook còn chưa có kết hôn, mặc dù có nhóc con rồi, người nhà Jungkook cũng đều rất tốt nhưng cha mẹ trong khoảng thời gian ngắn sợ là còn chưa có thay đổi được thói quen. Cũng được, từ từ tính đi.

"Kimbap trước làm phiền ông bà chăm sóc, cực khổ rồi." Cha mẹ Kim nói với ba mẹ Jeon.

Mẹ Kim vẫn ôm nhóc con kia không muốn buông tay, bà đề nghị: "Chờ lúc đứa nhỏ này thôi nôi chúng tôi trở lại thăm nó."

"Cách gần như vậy, kỳ thực có thể thường xuyên tới mà." Mẹ Jeon cũng luyến tiếc không muốn để ông bà đi.

"Hơn nữa bên này có rất nhiều chỗ ở, ông bà cũng đừng đi về, người nhà đều ở bên này mà, dứt khoát ở thường trú luôn đi. Nếu như ngại nơi này nhỏ có thể đi cái căn hộ ba phòng mà ở, cái căn hộ đó kỳ thực sắp có thể vào ở rồi, lúc trước không phải là lo lắng thân thể đứa nhỏ còn yếu mới không có dọn vào sao? Thực sự không được nữa, liền cùng bọn tôi đi đến căn hộ ở vùng ngoại thành, bên kia cũng có nhà hàng xóm có thể tán gẫu."

Mẹ Jeon tinh tế tỉ mỉ nói những chỗ tốt ở nơi này, nỗ lực giữ người lại. Cha mẹ Kim có chút mềm lòng, chủ yếu là luyến tiếc cháu trai trưởng.

"Đều là người một nhà còn khách khí như vậy làm cái gì, tiếp tục ở đi, mùa đông cũng không có việc gì, nếu như ông bà thật buồn chán, buổi tối hôm nào tôi mang bà đi ra ngoài quảng trường khiêu vũ." Mẹ Jeon hăng hái bừng bừng mở miệng:

"Để cho hai lão già bọn họ ở nhà chơi cờ trông đứa nhỏ."

"Đúng vậy, cha mẹ, hai người ở lại thêm mấy ngày đi."

Jeon Jungkook cũng mở miệng giữ lại. Tất cả mọi người đã nói như vậy, cha mẹ Kim cũng không phải là người kiểu cách, liền gật đầu đồng ý. Tiếp tục ở thêm một thời gian ngắn! Jungkook và Kim Taehyung vẫn như cũ là mỗi ngày đi tới đi lui giữa ổ nhỏ của hai người bọn họ và phụ huynh ở bên này, trong lúc này Taehyung rốt cuộc có cơ hội học được phải chăm sóc đứa nhỏ như thế nào, pha sữa bột thế nào, thay tã thế nào, không có biện pháp, người muốn chăm sóc nhóc con kia quá nhiều, người ba ruột là anh đây cũng phải đứng sang một bên. Lại nói tiếp cha mẹ già đều bảo dùng tã vải, cho nên thời gian cho nhóc con kia dùng tã giấy trái lại ít hơn. Về phần chuyện giặt tã, vẫn như cũ là do cha Kim và ba Jeon hai ông ôm đồm làm. Jeon Jungkook chỉ giặt vài lần mà thôi, dù sao thì cậu còn phải đi làm, lúc trước nghỉ phép nghỉ quá nhiều rồi, công việc chất đống không ít, hầu như mỗi ngày cậu đều là đi sớm về trễ. May mà đã vào tháng hai, rốt cục đã tốt hơn một chút rồi. Jungkook trêu chọc Kim Taehyung, nếu như anh muốn trở lại đi làm liền trực tiếp làm phụ tá cho cậu là được rồi.

"Mời anh làm trợ lý? Tiền lương anh muốn có thể là rất cao đó nhé!"

Kim Taehyung cũng nhạo báng Jeon Jungkook, anh đương nhiên sẽ không trở về nữa rồi, thứ nhất ở nơi mà Jungkook sắp xếp chức vị này anh có không ít người quen biết cũ, hai người tuy rằng quang minh chính đại không sợ lời ra tiếng vào nhưng có thể ít một chuyện thì ít một chuyện đi, cũng không đến nông nỗi anh không đi làm trở lại là không được, cuộc sống của bọn họ trôi qua suôn sẻ mới là chuyện tốt, chuyện công việc có rất nhiều cơ hội khác.

"Muốn bao nhiêu? Tiền lương của em không có nộp lên sao?" Jungkook giả vờ suy tư, sau đó cười nói:

"Tiền em kiếm được đều cho anh còn mời không nổi sao?"

"Đương nhiên là mời không nổi!" Taehyung rất là tự nhiên trả lời, nheo mắt liếc qua trên người Jungkook:

"Trừ phi bồi thường thêm thịt."

Jungkook rất biết nghe lời mà nói: "Tình nguyện bồi thường nha!"

Từ khi bọn họ gặp lại đến nay, bởi vì Taehyung mang thai, lúc nhóc con ra đời anh lại phải dưỡng thân thể, Jungkook vẫn luôn không ăn được đến miệng, vốn là sau khi từ quê trở về cậu có thể được như ý nguyện nhưng bởi vì công việc ở công ty quá nhiều, mỗi ngày về đến nhà đều đã quá trễ rồi, năm tháng bị phí hoài lại trôi qua thêm chừng mười ngày. Hiện tại Taehyung chủ động quyến rũ cậu, nói cái gì mà bồi thường thịt, cậu đương nhiên cầu còn không được. Ai ngờ bồi thường thịt mà Kim Taehyung nói là để cho anh đè Jeon Jungkook. Thế nhưng từ trước đến nay cậu chưa có bị người khác đè qua. Hai người ở trong bồn tắm lăn qua lăn lại một hồi, bọt nước bắn tung tóe bốn phía, trên sàn nhà đọng một tầng nước.

"Taetae anh cũng đừng giãy dụa, con cũng sinh cho em rồi, anh nghĩ em còn có thể cho anh cơ hội khác sao?"

Jeon Jungkook cuối cùng đem Kim Taehyung chế trụ, trong lòng thầm nói người này thân thủ thật nhanh nhẹn, nếu không phải mình không có bỏ rèn luyện, thật đúng là có khả năng để Taehyung chạy thoát. Taehyung giãy dụa cũng có chút mệt mỏi, quên đi, tiếp tục lăn qua lăn lại nữa phỏng chừng ngay cả miếng vụn thịt cũng đừng nghĩ có mà ăn, anh thở phì phò ngược lại nhào tới trước ngực Jungkook, hôn lên môi của cậu. Jungkook cũng không chút khách khí, chế trụ thắt lưng của Taehyung, liền làm nụ hôn này sâu thêm. Trong ngày thường hai người cũng đều hôn lớn hôn nhỏ không ngừng, giờ phút này nụ hôn ngược lại còn không có mất khống chế.

Chẳng qua bởi vì lần này là tâm tư cất giấu từ lúc đầu, cho nên hai người đều có chút lửa nóng, vành tai và tóc mai chạm vào nhau, đụng vào liền làm súng cướp cò. Dưới tình huống thanh tỉnh cùng Jeon Jungkook đi từng chút từ bước đầu đến bước cuối cùng, Kim Taehyung có chút khẩn trương, thân thể không tự chủ được liền căng thẳng. Jungkook đương nhiên liên tục dụ dỗ mang theo lừa gạt để cho Taehyung thả lỏng. Lúc chân chính được như ý nguyện, Taehyung kêu lên một tiếng đau đớn, thiếu chút nữa cắn đứt đầu lưỡi của mình. Mẹ nó, đau như vậy!

"Thả lỏng!"

Jungkook ân cần cố gắng dụ dỗ mà an ủi anh, mỹ vị lâu ngày không gặp a! Lớp thịt nhỏ ở eo Taehyung vẫn còn tồn tại, sờ vào cảm xúc thật là tốt nhưng Taehyung vẫn canh cánh trong lòng, đã lập ra kế hoạch tập thể hình, chuẩn bị trong vòng ba tháng tới đem thịt dư trên người giảm bớt, anh vẫn hoài niệm vóc người hoàn hảo trước kia của mình!

"Chờ một lát đừng ở bên trong."

Taehyung cũng không muốn lại có thêm bảo bối thứ hai, anh còn muốn ổn định thêm mấy năm nữa. Jungkook khó khăn lắm mới đem người ăn tới miệng, đương nhiên cũng không muốn nhanh như vậy đã bị bánh bao thứ hai chiếm lấy 'vợ', cho nên nghe thấy anh nhắc nhở cậu như vậy, cậu cũng hiểu được, trịnh trọng mà gật đầu:

"Yên tâm, em có cân nhắc."

Jeon Jungkook quả nhiên có cân nhắc, liên tiếp muốn ba lần, đều nhớ kỹ nhắc nhở của Kim Taehyung, nếu như không phải là bởi vì ngày thứ hai còn phải đi làm, cậu sợ rằng sẽ tiếp tục nữa. Dù vậy chân taehyung cũng có chút mềm nhũn.

"Em không cần khẩn cấp như vậy, thế nào cũng phải tiến hành từ từ mới được chứ?" Anh trở lại phòng ngủ, tê liệt ở trên giường không muốn nhúc nhích nữa.

"Nhịn lâu lắm, nhịn không được nữa rồi." Cậu mặt dày ngồi ở một bên, hớn hở nói:

"Thế nào, kỹ thuật của em vẫn tốt đúng không?"

Kim Taehyung đưa chân đạp đạp cậu: "Xoa bóp thắt lưng cho anh."

"Được."

Jeon Jungkook nghiêm túc một chút, sau khi bản thân thỏa mãn rồi chính là muốn làm cho Taehyung cũng thoải mái một chút. Ngày thứ hai Taehyung quyết định bám giường không muốn dậy, Jungkook cũng liền không bắt anh dậy, gọi điện thoại cho ba mẹ bên kia nói cậu cùng anh có việc, ngày hôm nay tạm thời không qua bên đó.

"Em nói với ba mẹ rồi, anh ngủ tiếp đi, em làm bữa sáng cho anh, khi nào anh muốn ăn thì hẵng dậy."

Jungkook cúi người hôn lên trán Taehyung một cái sau đó ra cửa. Taehyung trở mình, nhịn không được thở dài. Cuộc sống này trôi qua, quá thoải mái! Thế nhưng cũng quá chán chường rồi! Anh phải mau chóng phấn chấn lên mới được! Đương nhiên điều kiện tiên quyết là phải ngủ đủ mới được. Taehyung bị điện thoại đánh thức, anh vừa mò đến điện thoại di động thì nhìn thấy là Park Jimin, lúc này mới nhớ tới bản thân chưa có liên lạc qua với cậu bạn thân, vội vàng tiếp điện thoại.

"Đầu gỗ, đã lâu không gặp a, ha ha ha..." Vừa nghe là biết sức lực không đủ.

Ở đầu dây bên kia Jimin trầm mặc chỉ chốc lát, mới nói: "Ra đây tụ họp không?"

"Được được, đi đâu?" Kim Taehyung đáp ứng rất sảng khoái.

"Cái cửa hàng gần nhà cậu đi." Park Jimin quyết định nói.

"Được."

Cái cửa hàng Jimin nói cũng là một trong các cửa hàng của Y, lúc Taehyung đến Jimin đã đến rồi, anh thập phần hoài nghi lúc Jimin gọi điện thoại cho anh có phải là đã ở trong này rồi không.

"Vừa nhìn cậu là biết đang thỏa chí phóng vó ngựa trong gió xuân, thật làm cho người ta chịu không nổi."

Jimin vừa thấy Taehyung tới thì nói trước một câu như vậy. Taehyung mỉm cười, ngồi ở đối diện Jimin, cái phòng nhỏ này là trụ sở bí mật của bọn họ, mỗi khi có việc hay không có việc gì cũng sẽ đợi ở trong cái phòng nhỏ này trò chuyện tán gẫu.

"Cậu gần đây thế nào? Thoạt nhìn tiều tụy không ít, có phải quá bận rộn hay không? Hiện tại tôi cơ bản không có bận chuyện gì, đứa nhỏ có ông bà nội trông, tôi lại không có đi làm, kế tiếp chuyên tâm cùng cậu chung vốn mở tiệm thế nào?"

Kim Taehyung cầm thực đơn gọi mấy món ăn, ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện Park Jimin có chút ngơ ngẩn: "Làm sao vậy?"

Jimin phục hồi tinh thần lại nhìn anh một cái, không đầu không đuôi hỏi một câu: "Cậu đem số điện thoại của tôi cho anh ta?"

Taehyung sửng sốt một chút mới phản ứng kịp, Jimin nói anh ta là chỉ Min Yoongi.

"Ừ, lần trước anh ta đến nhà tiêm phòng cho nhóc con, cứ ở trước mặt tôi muốn nói rồi lại thôi, thì ra là muốn số điện thoại của cậu. Aizz, được rồi, anh ta nói các cậu là bạn học cấp ba, phải không?"

Taehyung cũng không biết về quá khứ của Jimin, lúc này nghe Jimin hỏi như vậy đáy lòng ít nhiều có chút lo lắng: "Có phải là cậu không muốn cho anh ta không?"

Park Jimin thấy người thần kinh thô như Kim Taehyung mà cũng có chút nhạy cảm, lập tức cười cười, lắc đầu nói: "Không có, tôi chính là hiếu kỳ, ngẫm lại cũng chỉ có cậu sẽ cho anh ta phương thức liên lạc, cho nên thuận miệng hỏi một chút."

"Thực sự không có việc gì?" Taehyung nhớ tới sự mất tự nhiên của Min Yoongi và Jimin khi ở cùng nhau, trong lòng vẫn là có chút không chắc chắn.

"Không có việc gì." Jimin dừng một chút, hồi lâu mới nói:

"Hai chúng tôi đích thực là bạn cũ, trong lúc đó từng có hiểu lầm, bất quá bây giờ đã gỡ bỏ hiểu lầm rồi."

"A, vậy là tốt rồi." Taehyung thở phào nhẹ nhõm, rảnh rỗi tán gẫu cười nói:

"Lại nói tiếp, anh ấy chữa bệnh cũng tốt vô cùng."

"Đúng vậy." Park Jimin phụ họa một tiếng, rõ ràng không yên lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com