ZingTruyen.Info

[KookV/KooKtae] Sinh con cho tình một đêm.

Chap 29

BimiCherry01

Mẹ Kim đột nhiên nhớ đến cái gì, quay đầu nhìn về phía Kim Taehyung: "Con nói đứa bé này sắp đầy tháng. Cũng chính là còn chưa có đầy tháng? Vậy con...."

Nói đến đây dừng một chút, mẹ Kim nhớ đến mấy ngày nay thời điểm mỗi lần mình sai con trai làm việc đều sẽ bị Jeon Jungkook tìm các loại lý do thay anh làm. Nhất là mấy việc dính nước tiếp đó mùng một đầu năm lúc đi ra ngoài chúc tết còn bọc cho Taehyung rất chặt chẽ.

"Không có gì, thân thể con khôi phục rất tốt, mẹ không cần lo lắng."

Taehyung nói lời này cũng có chút ngượng ngùng. Dù sao cái thể chất này của anh cũng thật sự là hiếm thấy, tuy rằng đối mặt với cha mẹ nhưng vẫn không tự tại bằng khi đối mặt với Jungkook. Đương nhiên có thể thẳng thắn nói chuyện của anh và cậu cùng cha mẹ cũng coi như hạ xuống một tảng đá lớn trong lòng.

"Con đứa nhỏ này cũng không nói sớm, nếu không đã không để con trở về rồi, mẹ cũng có thể làm món ăn ngon bồi bổ thân thể cho con. Trước kia con một mình một người ở thủ đô, mẹ cũng không có ở bên cạnh chăm sóc con."

Trọng điểm của mẹ Kim đã lệch đến phương diện 'thân thể con trai không khỏe mạnh', 'có thể chịu ảnh hưởng gì hay không' này rồi. Dù sao cũng là đàn ông, loại chuyện này nói không chừng so với phụ nữ còn nguy hiểm hơn.

"Xin lỗi mẹ, chuyện của con quá đột ngột, con sợ hù dọa cha mẹ cho nên ngay từ đầu không dám nói thật cho hai người biết."

Loại thời điểm này Kim Taehyung đương nhiên là nói đủ lời dễ nghe, tỏ ra mềm mỏng yếu đuối như vậy mới là khả thi nhất. Cha mẹ Kim tuy rằng còn không đến mức rất vui vẻ mà tiếp nhận Jeon Jungkook, thế nhưng cân nhắc đến là con trai cam tâm tình nguyện, hơn nữa còn có bé con. Mấy ngày nay Jungkook lúc ẩn lúc hiện ở trước mặt bọn họ, bất kể là tướng mạo dáng dấp hay là lời nói cử chỉ đều coi như là con người xuất chúng. Cũng có thể thấy việc cậu đối tốt với Taehyung thể hiện ra trong từng chi tiết nhỏ nhặt. Cha mẹ Kim liếc nhau cũng không có nói thêm gì nữa.

"Con quyết định là được rồi." Cha Kim chân thành mà nói ra lời ít ý nhiều:

"Hai đứa các con sống thật tốt, thường xuyên về thăm nhà một chút."

"Cám ơn cha!" Taehyung kích động nói cám ơn, Jungkook cũng liên tục bảo đảm:

"Cha mẹ, hai người yên tâm, con nhất định đối đãi với anh Taehyung thật thật tốt!"

"Ừ, nhớ kỹ lời con nói là được. Taehyung con cũng nhớ kỹ nếu quyết định sống cùng nhau còn là sự kết hợp không giống như thế tục, phải càng thêm thông cảm bao dung quý trọng nhau, như vậy cũng không uổng phí nỗ lực của các con hôm nay."

Cha Kim càng nhắc nhở con trai của mình nhiều hơn. Ông cùng bạn già chỉ có một đứa con trai này, đương nhiên mọi thứ chỉ cần để nó hài lòng vui vẻ là tốt rồi. Kỳ thực hai lão rất muốn thông suốt, bọn họ làm cha mẹ không phải là đến trả nợ sao, mà nợ con cái, trả hết một đời này cũng đáng giá. Về phần con cái, đời sau gặp lại sẽ trả nợ cho con cái của chúng. Nhân sinh đã là như vậy, tuần hoàn lặp lại, luân hồi không thôi. Người một nhà có thể trở thành người một nhà đã không dễ dàng, không biết là tu hành mấy đời phúc đức mới có thể trở thành người một nhà cho nên mới phải càng thêm quý trọng nhau.

"Vâng, thưa cha, con đã biết."

Kim Taehyung vô cùng trịnh trọng mở miệng. Jeon Jungkook ở bên cạnh thần sắc cũng ngưng trọng, vốn tưởng rằng có thể ở cùng Taehyung một chỗ là chuyện đáng ăn mừng nhất, vốn tưởng rằng chuyện Taehyung có thể lấy thân đàn ông sinh con nối dõi là chuyện huyền diệu đáng giá nhất, không nghĩ tới có thể thấy được cha Kim thấu tình đạt lý như vậy, lại có những triết lý về đời người có thể đề hồ quán đỉnh nhiều người như vậy của cha 'vợ' đại nhân mới là chuyện đáng giá quý trọng nhất!

"Các con không vội trở về đúng không?" Mẹ Kim đem trọng tâm câu chuyện chuyển đến phương diện quan trọng nhất:

"Taetae con có phải đã từ chức không?"

Kim Taehyung gật đầu: "Dạ, đúng vậy."

"Nếu như vậy ở nhà thêm một thời gian ngắn rồi trở về." Mẹ Kim như chém đinh chặt sắt nói:

"Vốn dĩ là chưa tròn một tháng, đương nhiên tốt nhất vẫn là nghỉ ngơi bốn mươi ngày mới đúng, con ngay cả ba mươi ngày cũng không nghỉ ngơi đủ liền chạy trở về, thân thể mới là quan trọng nhất có biết hay không? Ở nhà một tháng rồi nói. Về phần..."

"Mẹ, con cũng không có việc gì, không vội trở về, con ở chỗ này chăm sóc anh ấy. Con còn có thể giúp mẹ làm việc nhà."

"Vậy cũng không cần nếu con có việc có thể trở về trước đi làm việc của con, chờ một tháng sau rồi lại đến đón nó."

Jeon Jungkook đương nhiên luyến tiếc, cậu suy nghĩ một chút, lại nói: "Kỳ thực từ đây quay lại Seoul cũng không mất bao nhiêu thời gian, cha mẹ nếu không chờ mấy ngày nữa, hai người theo chúng con cùng nhau trở về đi, vừa lúc cũng nhìn Kimbap. A, sai rồi."

Cha Kim lúc này cũng kịp phản ứng, cười cười: "Các con muốn đặt cho đứa bé tên gì liền tên đó đi, cha chỉ là thuận miệng nói như vậy."

Jungkook đương nhiên sẽ không từ bỏ, chỗ ba mẹ cậu dễ nói, bên này dù sao đúng là cậu trêu chọc Kim Taehyung, đứa bé này lại là thịt từ trên người Taehyung rớt xuống để cho đứa nhỏ họ Kim, mời cha Kim đại nhân đặt tên cho là rất bình thường nha! Về phần tên Jeon Taeguk này... Chờ lúc cậu cùng anh có nhóc thứ hai rồi lại dùng cũng không muộn. Tin tưởng lúc đó cha mẹ 'vợ' đại nhân cũng sẽ không phản đối.

"Được rồi tùy các con. Nếu như không vội trở về vậy ở nhà qua tết rồi cùng nhau trở về đi."

"Chúng ta cũng muốn nhìn đứa nhỏ một chút." Mẹ Kim quyết định nói.

"Dạ, vậy đầy tháng của bé con có thể làm chậm lại vài ngày." Jeon Jungkook biết trong nhà có ba mẹ mình, bọn họ chắc chắn sẽ không quên làm tiệc đầy tháng cho nhóc con kia, nếu ba mẹ 'vợ' đại nhân cũng muốn đi, vậy hoãn lại mấy ngày rồi hẵng nói.

"Tiệc đầy tháng nào có chuyện hoãn lại, không được không được." Mẹ Kim thương lượng.

"Nghe cha nói để cho ông bà thông gia bên kia làm tiệc đầy tháng trước cũng được, chúng ta không đuổi kịp liền không đuổi kịp đi, chờ lúc đứa nhỏ thôi nôi chúng ta cùng làm là được." Ba Kim thì lại có ý tứ này.

Kim Taehyung và Jeon Jungkook bất đắc dĩ nhìn nhau, quả nhiên có thằng nhóc con kia hai người bọn họ đều không phải ruột thịt rồi. Bất quá cũng may lúc này nói thật mọi chuyện có kinh hoảng nhưng không nguy hiểm gì, cha mẹ đều đồng ý rồi cũng không có làm khó dễ bọn họ. Thực sự là may mắn biết bao, có thể gặp được cha mẹ thấu tình đạt lý như vậy! Sau cùng mọi người vẫn là quyết định chờ lúc thôi nôi của đứa bé lại làm tiệc, hiện tại bé quá nhỏ lại là đầu mùa đông, vạn nhất đông lạnh hoặc là nhiều người mang đến nhiều vi-rút liền không tốt. Jeon Jungkook cùng Kim Taehyung liền bắt đầu triển khai hình thức vỗ béo, cứ ở trong nhà đến mười tám tháng giêng. Dĩ nhiên thời điểm bọn họ gọi điện thoại tới cho ba mẹ Jeon, nói rõ tình huống ở đây cha mẹ hai nhà cũng đều nhìn thấy mặt nhau qua video call, quan trọng nhất là ba mẹ Kim thông qua video call nhìn thấy được nhóc con ú na ú nần kia. Hơn nữa nhìn một lần lại muốn nhìn thêm một lần, sau đó vài ngày thậm chí là mỗi ngày đều phải mở video call ra nhìn.

Đây chính là cháu trai lớn nhà bọn họ, thực sự là xem trăm lần cũng không chán thật muốn nhanh chóng đến Seoul mà ôm ôm cháu trai! Thích thì thích, ngược lại bọn họ không có ảnh hưởng đến cháu trai lớn nghỉ ngơi. Taehyung ở nhà bị mẹ nuôi mập thêm gần 3 kg, khí sắc thoạt nhìn rất là hồng nhuận khỏe mạnh. Jungkook đi theo được hưởng phúc ké cũng mập một chút, buổi tối lúc ngủ Jungkook nói:

"Sau khi trở về phải cố gắng rèn luyện."

"Em không có béo bao nhiêu hết." Taehyung nhìn chằm chằm hông của Jungkook một chút:

"Không giống anh, vóc người này phỏng chừng trong một khoảng thời gian không thể trở lại được."

"Không béo bao nhiêu cũng không thể lười biếng, vạn nhất Taehyung ghét bỏ em thì làm sao bây giờ?" Hiện tại Jeon Jungkook cùng Kim Taehyung ở chung đã là có chút hình thức 'vợ chồng già', nói tới nói lui mang theo trêu chọc, một chút cũng không cố kỵ.

"Nói cũng phải, em tốt nhất luyện tập đi."

Taehyung cũng không khách khí, tăng gấp đôi đả kích với người nào đó. Ai bảo anh vóc người của mình tạm thời không thể quay lại, thịt trên bụng đã thành một vòng rồi. Aizzz!

"Tuân lệnh!"

"Ngày mai phải trở về, đi ngủ sớm một chút đi."

"Ừ."

Bởi vì lo lắng đến hai người già cho nên bọn họ không có lựa chọn sáng sớm liền xuất phát, ngược lại là tất cả mọi người ăn uống no đủ ngủ đủ rồi đến mười giờ sáng mới lên đường. Hôm nay mười chín tháng giêng thời gian trở về đã không còn sớm rồi, trên đường xe không nhiều lắm rất thuận lợi mà đi về. Ba mẹ Jeon đã sớm bắt đầu chuẩn bị, mặc dù lần đầu tiên thông gia tới, lẽ ra nên đi khách sạn lớn mời một bữa, bất quá bởi vì trong nhà có bé con, không thể rời khỏi người cũng tốt nhất đừng ra khỏi cửa, cho nên mẹ Jeon vẫn là để cho ba Jeon mua thật nhiều thức ăn về đến chính mình tự tay xuống bếp nấu, làm một bàn lớn đầy đồ ăn. Nói thật Jeon Jungkook cùng Kim Taehyung vừa đi liền đi hai mươi ngày, bọn họ còn lo lắng. Cũng may nhóc con kia thật sự rất ngoan cũng rất dễ theo nếu không mẹ Jeon khẳng định không giúp được. Lúc xe đậu xong ở dưới lầu, ba Jeon liền tiến lên đón, cha mẹ Kim xuống xe liền được nhiệt tình nghênh tiếp vào hành lang.

"Anh chị thông gia, cái này mẹ Jungkook ở nhà chăm sóc nhóc con, không xuống cửa đón anh chị được, thứ lỗi cho chúng tôi."

"Quá khách khí rồi, nên vậy nên vậy, chăm sóc cháu trai lớn quan trọng hơn."

Mọi người hàn huyên mấy câu, liền đi thang máy lên nhà. Nghe được thanh âm, mẹ Jeon cũng ôm nhóc con kia đứng lên bước hai bước ra cửa nghênh đón. Cửa mở mẹ Kim liếc mắt liền thấy bọn họ. Vẻ mặt bà tươi cười mà đi vào cửa:

"Bà thông gia, năm mới tốt lành. Ôi, đây là Kimbap à, đến bà nội ôm một cái."

Chuyện tên của bé con, Jeon Jungkook đã báo cáo qua với ba mẹ, cho nên sau cùng tên của đứa nhỏ này liền quyết định là Kim Taejung. Sau này cậu cùng anh có bé con nữa thì lại kêu là Jeon Taeguk. Mẹ Jeon đem bé con đến cho mẹ Kim bế nhưng mà cũng theo đó cùng nhau ngồi xuống trên ghế sô pha, cha Kim cùng ba Jeon cũng tiến đến trêu đùa nhóc con kia, bốn người già vây quanh một đứa con nít, cười cười nói nói, một chút ngăn cách cũng không có, dù sao lúc trước bọn họ đều đã nhìn thấy nhau qua video call nhiều lần rồi. Jungkook lại mang theo một đống lễ vật, những lễ vật này đều là đặc sản trong nhà ba mẹ Kim bảo mang theo, nào là lương thực trong nhà trồng được, đậu xanh, đậu nành, khoai từ, gạo kê gì đó tất cả đều là đồ tốt. So với ngoài chợ bán càng làm cho người ta yên tâm hơn.

Cậu ôm lấy đồ cùng Kim Taehyung ở phía sau từng bước tiến vào thấy cảnh tượng này, bất đắc dĩ thở dài nhưng trên mặt càng nhiều hơn chính là bộ dáng tươi cười. Thật tốt quá, người một nhà đoàn viên, hòa thuận, bình an chính là may mắn lớn nhất của bọn họ. Lúc ăn cơm mọi người cũng đều hiểu một chút tình hình. Ba mẹ Jeon cùng cha mẹ Kim tuổi tác không khác nhau lắm, chỉ lớn hơn một hai tuổi, bởi vì hai nhà đều thể hiện thân thiết, cho nên cũng không có khách khí như vậy. Thuận miệng xưng hô ông anh bà chị rất là thân mật. Mẹ Jeon tuy rằng rất mạnh mẽ nhưng tâm không xấu mà mẹ Kim lại nhiệt tình giản dị, hai người trò chuyện rất là ăn ý.

Về phần hai người cha cũng là có rất nhiều đề tài chung, cái gì chơi cờ, tin thời sự, trò chuyện cũng rất vui vẻ. Jeon Jungkook cùng Taehyung liếc mắt nhìn nhau, mặt tươi cười. Quả nhiên không phải người một nhà, không vào cùng một cửa. Vào cửa nhà này, vậy tuyệt đối là người một nhà! Bạn nhỏ Kim Taejung bị thay đổi tên hai lần đã đầy tháng rồi, tỉ mỉ tính ra đã bốn mươi ngày rồi, hoàn toàn lớn ra, khuôn mặt non nớt mềm mịn, thoạt nhìn đặc biệt đáng yêu. Taehyung vẫn là đợi các vị phụ huynh đều ôm đủ rồi mới đến phiên anh đến ôm. Nhóc con kia cũng không sợ người lạ chút nào, lúc được Taehyung ôm đến trong lòng, liền mở một đôi con ngươi to tròn đen bóng y chang đôi mắt thỏ của Jungkook nhìn anh chằm chằm, ánh mắt đặc biệt trong suốt. Mang theo ngây thơ không biết gì còn có chút chút hiếu kỳ. Đây mới là ánh mắt của trẻ sơ sinh, nhìn một cái tất cả phiền não đều có thể tiêu tan hết.

"Bảo bối, ba là ba nè có nhớ ba không?"

Taehyung cúi đầu, nhẹ nhàng cọ xát khuôn mặt nhỏ nhắn của nhóc con kia, trong lòng đặc biệt nhu hòa. Jeon Jungkook cũng lại gần cùng nhóc con kia nói chuyện. Hai người coi như là hai người ba không có trách nhiệm, đi ra ngoài lười nhác trốn tránh gần hai mươi ngày mới trở về, trong khoảng thời gian này đều là mẹ Jeon cùng ba Jeon trông hộ đứa nhỏ, nghĩ đến chuyện này trên mặt hai người đều có chút xấu hổ áy náy. Hơn nữa tiếp đó cũng không cần hai người bọn họ phải phí bao nhiêu tâm tư, bởi vì cha mẹ Kim cũng tới, nhất định sẽ cung cấp phục vụ toàn bộ mọi phương diện để chăm sóc đứa bé. Hai người bọn họ vẫn phải đứng sang một bên. Cũng chỉ có thừa dịp lúc này bồi nhóc con.

"Đêm nay cha mẹ ở chỗ nào?" Kim Taehyung một bên trêu chọc con trai một bên hỏi Jeon Jungkook.

Cậu suy nghĩ một chút: "Để cho họ ở phòng của chúng ta, chúng ta đi căn hộ ở tiểu khu trước kia ở mấy ngày đi. Ở chỗ anh ấy."

"Cũng được." Kim Taehyung không có phản đối, hiện tại cũng chỉ có biện pháp này.

"Cha mẹ, hai người ở nơi này đi, con cùng Jungkook qua căn hộ lúc đầu của con ở." Anh cùng cha mẹ nhà mình thương lượng.

"Được."

Cha mẹ Kim cũng không có ý kiến gì có thể cùng cháu trai ở cùng một chỗ, bọn họ rất vui vẻ. Hơn nữa thời điểm ở nhà cũ, Taehyung đã nói cùng bọn họ, Jeon Jungkook có một căn hộ ba phòng, sau này một gia đình lớn bọn họ ở cùng một chỗ rất thuận tiện, bất quá là bởi vì mới trùng tu, sợ đứa nhỏ còn quá nhỏ vào ở không tốt mới không có ở. Đương nhiên người lớn vào đó ở thì không có vấn đề gì, nếu như không có chỗ ở khác bọn họ khẳng định cũng sẽ đi vào ở. Nếu không, ba mẹ Jeon ở ngoại thành cũng có chỗ ở gia đình lớn có thể ở.

"Trước tạm thời đừng đi qua đi lại, chúng ta cứ ở nơi này đi." Cha mẹ Kim nói.

"Ừ, chờ Kimbap lớn hơn một chút nữa, chúng ta liền dời đến ngoại thành." Ba mẹ Jeon cũng đề nghị.

"Nghe các người." Cha mẹ Kim nghĩ người tới là khách, tất cả nghe an bài.

Vì vậy an bài đêm đó là bốn người già mang theo bảo bối nhỏ ở lại căn hộ nhỏ có hai phòng ngủ này, Taehyung cùng Jungkook lại trở về tiểu khu trước kia anh ở. Tuy rằng đã hơn một tháng không có ở qua thế nhưng trong nhà vẫn rất tốt, hơn nữa dưới lầu có siêu thị, hai người trước khi vào tiểu khu đi siêu thị mua những vật dụng hàng ngày trước, rất thuận tiện.

"Hai ta rốt cuộc có thể trải qua thế giới hai người rồi." Jeon Jungkook đem căn phòng thu dọn đơn giản xong, ngồi phịch ở trên ghế sô pha thở dài một tiếng.

Kim Taehyung đã hình thành thói quen, hâm nóng hai ly sữa tươi đưa cậu một ly, một bên uống một bên gật đầu: "Đúng vậy, mấy ngày nay mệt chết đi được."

"Chờ một hồi tắm rửa rồi nhanh chóng nghỉ ngơi đi, thân thể anh thế nào rồi? Không có khó chịu chứ?"

"Không có việc gì ngược lại em đó, hôm nay chạy xe nửa ngày, sau khi về đến nhà lại bận rộn xoay quanh, có mệt hay không?"

"Vẫn ổn, ngày mai vừa lúc cuối tuần còn có thể ở nhà nghỉ ngơi hai ngày." Nếu không đi làm ngay nhất định sẽ mệt.

"Vậy chúng ta tắm đi."

Nói đến tắm Kim Taehyung cảm thấy trên người mình nhất định bẩn chết rồi, bởi vì không cho anh đụng nước chạm nước, cho nên Taehyung thật đúng là thời gian dài như vậy cũng không có tắm, một tháng sau sinh nhiều nhất cũng chỉ là lau mình đại khái bằng nước ấm. Hiện tại cũng đã qua bốn mươi ngày, anh phải tắm rửa mới được còn phải tắm thật sạch một cái. Jeon Jungkook không có suy nghĩ nhiều như vậy, chợt nghe đến tắm thì rất hưng phấn cùng tắm còn cái gì có thể đáng ủng hộ hơn cái này sao? Lúc Taehyung vào phòng đi tìm quần áo tắm và đồ dùng hàng ngày, kết quả phát hiện trên cơ bản đều bị mang đi hết rồi, nơi này anh không có dư một cái áo ngủ nào, vốn là áo ngủ cũng không nhiều. Jungkook cầm chìa khóa lôi Taehyung đi đến cửa đối diện.

"Tắm ở bên này đi."

Jungkook vào phòng ngủ chính mở tủ quần áo lục ra hai bộ áo ngủ của mình sau đó đến phòng tắm treo lên. Phòng tắm bên chỗ cậu có bồn tắm lớn, tắm rất thoải mái.

"Á đậu, sớm biết rằng bên chỗ em có bồn tắm lớn, trước kia anh đã tới nơi này tắm." Taehyung cảm thán một câu, có chút ao ước.

"Hiện tại tắm cũng không trễ, hai ta cùng nhau tắm." Jungkook nói lời này thì ánh mắt lóe sáng, chọc cho Taehyung buồn cười, không khách khí chút nào cho cậu một nụ cười tươi kèm thêm ngón giữa.

"Kỳ thực ở nơi này cũng rất tốt, anh ở bên này cũng đã quen rồi. Hy vọng con trai nhanh lớn lên một chút đến lúc đó chúng ta có thể dọn trở về."

"Không gấp, trẻ con lớn lên rất nhanh." Jeon Jungkook mở đầy nước, thử độ ấm một chút, bảo Kim Taehyung có thể cởi quần áo rồi:

"Đợi anh trong lúc lơ đãng, nhìn lại một cái mới phát hiện bọn nó đã trưởng thành rồi, không cần anh nữa rồi."

"Này, nhà đại triết học con trai mới bốn mươi ngày mà thôi, nào có mơ hồ như em nói vậy?" Taehyung vừa cởi áo khoác vừa nói:

"Ít nhất trong thời gian mười năm tới, khẳng định luyến tiếc cũng không bỏ rơi được."

Thời gian mười năm tới này nghe đặc biệt thoải mái, Jeon Jungkook cũng cười theo Kim Taehyung cùng nhau cởi quần áo, Taehyung hai mắt nhìn cậu không nói chuyện.

"Thế nào? Có phải nghĩ vóc người của chồng anh đặc biệt đẹp hay không?" Da mặt của Jungkook ngày càng dày, Taehyung đang dần dần tập quen.

"Ừ, tốt không thể tốt hơn." Taehyung nịnh nọt nói, cúi đầu nhìn bụng nhỏ của mình một chút, sau đó trêu chọc Jungkook:

"Anh đã không có vóc người, em sẽ không ghét bỏ anh chứ?"

"Làm gì có!" Jungkook sát lại trước, sờ đến thịt mềm trên bụng anh, cười nói:

"Xúc cảm vừa vặn thích còn không kịp."

Taehyung thật muốn đỡ trán.

"Em giúp anh chà lưng."

Cậu chủ động nhận làm hết nhiệm vụ. Taehyung đã hơn bốn mươi ngày không có tắm, khẳng định sắp không chịu nổi.

"Ừ."

Kim Taehyung vừa lúc cũng muốn để cho Jeon Jungkook giúp anh chà một chút, phỏng chừng trên người đều có thể chà xuống một kg đất rồi. Hai phu phu ngâm mình ở trong bồn tắm, đùa giỡn một hồi lại táy máy tay chân một hồi, cuối cùng rút hết nước rồi lại đổ thêm một lần, lúc này mới quay về nhà đối diện đi ngủ. Jungkook tuy rằng nghẹn đã lâu rất muốn một lần ăn cho đủ, bất quá lo lắng đến thân thể Taehyung vừa mới khôi phục, hơn nữa ngày hôm nay bọn họ đều mệt mỏi cho nên tùy tiện ăn chút ít đậu hủ cũng là đủ rồi, về sau có rất nhiều thời gian và cơ hội, không vội. Ôm nhau ngủ, cái thói quen này đã hình thành, hai người từ lúc bài xích đề phòng ban đầu đến thân thiết như bây giờ cũng đã trải qua một đoạn thời gian cọ sát. Thật tốt bọn họ thành công vượt qua đoạn thời kỳ đó. Một đêm ngủ ngon. Hai người đều ngủ nướng. Thẳng đến khi điện thoại di động kêu mới dậy. Jungkook nhận cuộc gọi, bên kia đầu dây mẹ Jeon thúc giục:

"Hai đứa các con thức dậy nhanh lên tới dùng cơm."

"Mẹ, mọi người ăn đi hai chúng con tự mình giải quyết." Jeon Jungkook mơ mơ màng màng nói.

"Làm sao có thể tự mình giải quyết, cha mẹ Kim có ở chỗ này, các con như thế nào cũng phải tới dùng cơm. Dù sao cũng là cuối tuần, không được ở nhà ngủ nướng."

"Được rồi, chúng con thức dậy đây."

Jungkook thở dài, hơi tỉnh táo một chút, đúng vậy ngày hôm nay phải đi qua cùng nhau dùng bữa. Cha mẹ 'vợ' đều ở đây, hơn nữa bọn họ vừa lúc lại bàn bạc chút về vấn đề chỗ ở. Nếu như ở thường xuyên đương nhiên vẫn là ở nhà đối diện tương đối thích hợp hơn.

"Taetae dậy đi. Qua ăn cơm."

Jungkook đẩy Kim Taehyung một cái, anh trở mình lười thức dậy. Lúc ở quê nhà anh đã dưỡng thành thói quen ngủ nướng, chợt quay trở lại thật không muốn thức sớm. Hơn nữa lúc mang thai anh cũng là ngủ thẳng đến tự nhiên tỉnh, thông thường không đến mười giờ không dậy khỏi giường. Lúc này mới tám giờ? Có thể ngay cả tám giờ cũng chưa tới.

"Thức dậy thức dậy, ngoan ba mẹ đều chờ chúng ta đó." Jungkook động tác nhanh chóng mặc quần áo chỉnh tề, đi vào phòng tắm rửa mặt:

"Ăn cơm xong dẫn anh đi chọn nhẫn."

Lại chọn nhẫn? Kim Taehyung mơ mơ màng màng đứng lên, giơ tay trái lên nhìn chiếc nhẫn trước kia Jeon Jungkook mua cho anh một chút, khóe miệng ngập tràn một ý cười. Đây là tiết tấu muốn kết hôn sao? Được rồi, rời giường! Taehyung cũng thay quần áo chỉnh tề đi cướp chỗ đánh răng cùng Jungkook. Trên đường hai người mua một bó hoa tươi đến bên kia rồi đem cắm hoa ở trong bình hoa trưng ở phòng khách.

"Ba mẹ, mọi người ăn trước là được rồi, sau này không cần chờ chúng con."

"Không có việc gì, lúc này cũng không trễ." Mẹ Jeon ngồi ở bên giường trẻ em đùa với nhóc con kia:

"Một hồi nữa để cho Jungkook mang theo con cùng cha mẹ con đi ra ngoài shopping, mua chút quần áo. Ở bên ngoài ăn một bữa cơm."

"Ở nhà ăn là được." Kim Taehyung nghĩ bỏ lại ba mẹ Jeon chỉ có bọn họ đi ra ngoài cũng không có thành ý chút nào.

"Đứa nhỏ này, có ngốc hay không, tốt xấu gì cũng để cho Kookie ở trước mặt cha mẹ con biểu hiện tốt một chút chứ."

Mẹ Jeon hướng Taehyung nháy mắt, gương mặt xinh đẹp. Anh dở khóc dở cười, trong lòng nói Jeon Jungkook trong lúc bọn họ ở nhà anh đã biểu hiện tốt từ lâu rồi còn kém chút này sao? Bất quá ý tốt của mẹ không thể cự tuyệt, bọn họ đi ra ngoài dạo liền đi ra ngoài dạo luôn. Vừa lúc anh còn chưa có dẫn ba mẹ dạo qua thủ đô đâu. Trước đây bận rộn công việc một thời gian, hiện tại thừa dịp từ chức nhàn rỗi ở nhà, liền lợi dụng cơ hội này thật tốt! Hơn nữa chỉ cần rút ra thời gian, lúc nào chẳng có nhưng còn có thể bồi ba mẹ bao nhiêu đây? Aizz, thật không muốn lớn lên, trưởng thành rồi liền có quá nhiều phiền não. Lúc Kim Taehyung nói ra ý tứ của mẹ Jeon với cha mẹ, cha mẹ nhà anh cũng là trước từ chối một phen, sau vì thịnh tình không thể chối từ đành đáp ứng. Để cho hai đứa con trai cùng đi ra ngoài shopping cũng tốt vô cùng, liền thành toàn một mảnh hiếu tâm của bọn nhỏ!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info