ZingTruyen.Info

[KookV/KooKtae] Sinh con cho tình một đêm.

Chap 28

BimiCherry01

Ánh mắt Jeon Jungkook chợt lạnh, âm thầm khó chịu. Đồng thời may mắn cậu theo Kim Taehyung cùng nhau trở về, nếu không Taehyung còn không phải bị người thân mai mối đến phiền chết! Bất quá không đợi cậu nói cái gì, mẹ Kim liền thở dài:

"Chuyện này thím cùng ba nó thật đúng là không làm chủ được, từ khi nó hai mươi ba hai mươi bốn đã nói với nó bao nhiêu lần rồi cũng bảo nó thân cận đi xem mặt không ít cô gái, mỗi lần nó đều là đối phó, năm nay thì giỏi lắm, từ lúc bắt đầu nghỉ ngày một tháng năm đã không có trở về rồi, nói là bận rộn công việc, thím còn không biết nó sao? Nhất định là sợ chúng ta giới thiệu đối tượng với nó. Nếu là giới thiệu cho nó thêm phiền, nó thật đúng là có thể một năm không trở lại. Quên đi tùy nó chơi đùa đi thôi, nói không chừng ngày nào đó chính nó liền dẫn một người vợ trở về."

Lúc nói đến đây, Jungkook nói tiếp trong lòng, đúng vậy đúng vậy, 'con dâu' đang ở đây nè, năm nay đã dẫn trở về chỉ là không dám nói với các người mà thôi. Để có thể danh chính ngôn thuận, Jeon đại tổng tài vẫn rất là liều mạng. Bất quá cha mẹ 'vợ' cậu suy nghĩ cũng rất thông suốt nha! Xem ra thật sự có hy vọng nha! Mẹ Kim tiếp tục nói cùng dì Bae:

"Chúng ta lười quản nó. Dù sao thời đại này không giống với thời chúng ta, xác định việc kết hôn từ rất sớm, tuổi trẻ bọn nó bây giờ lại lưu hành chuyện kết hôn muộn, có khối người con trai sau ba mươi mới kết hôn. Cho nên trước tạm thời đừng để cho nhóc con thúi này bận tâm! Hao tâm tổn sức cả đời rồi còn không bằng nghỉ ngơi nhiều một chút!"

"Được rồi, con cũng không muốn nói nhiều."

Dì Bae thở dài rốt cuộc tương đối thức thời lại cùng mẹ Kim hàn huyên việc nhà một hồi, nhìn quần áo trên người mẹ Kim không ngừng khen Kim Taehyung hiểu chuyện còn hạnh phúc hơn so với nuôi con gái. Dù sao thông thường, cậu con trai săn sóc như thế cũng không nhiều. Ai cũng nói con gái là chiếc áo bông nhỏ tri kỷ của cha mẹ, con trai có thể hiểu chuyện suy nghĩ cho cha mẹ so với áo bông nhỏ còn tri kỷ hơn! Jeon Jungkook tùy tiện nghe một hồi cảm thấy không còn cảm giác nguy cơ rồi mới trở lại phòng của Taehyung chờ anh trở về. Trong lúc gọi điện thoại cho mẹ, lại nói mấy câu cùng con của mình qua điện thoại, mặc dù nhóc con kia bây giờ nghe rồi cũng không hiểu chút nào, bất quá cảm giác này cũng không tệ là được rồi. Sau khi mẹ Kim tiễn dì Bae trở về, gõ cửa phòng Taehyung một cái:

"Kookie buổi trưa muốn ăn cái gì?"

"Mẹ, con không kén chọn." Jeon Jungkook nói chuyện điện thoại với mẹ xong, thuận miệng liền nói một câu như vậy.

Mẹ Kim sửng sốt một chút, cười nói: "Nói chuyện điện thoại với mẹ phải không?"

Jungkook gật đầu: "Dì, dì làm cái gì con ăn cái đó, không cần đặc biệt hỏi con đâu ạ."

"Vậy nấu cháo ăn ha? Xào vài món ăn nữa, từ nay đến mấy ngày sau có cả đống cơ hội để ăn sủi cảo mà, buổi trưa hôm nay cũng đừng ăn sủi cảo nữa, được không?"

"Dạ!" Jungkook cất điện thoại, đứng dậy đi ra:

"Dì, ngày hôm nay mùng một, không phải là không được để người làm cơm sao? Để con làm cho ạ, dù sao đồ đạc đều có sẵn chỉ xào một chút rất nhanh là xong rồi."

Jungkook nhiệt tình như vậy, mẹ Kim cũng không có từ chối, liền thuận theo đem phòng bếp giao cho cậu. Kỳ thực hiện tại thời gian còn sớm, mới mười giờ rưỡi, bất quá sáng sớm thức dậy sớm cũng ăn thật sớm cho nên bây giờ chuẩn bị trước thực ra cũng vẫn được. Không bao lâu Kim Taehyung đã trở lại, thấy Jungkook ở phòng bếp bận rộn có chút kinh ngạc, anh chạy đến phòng trong nhìn cha mẹ một chút, thấy bọn họ đang xem chương trình đêm xuân phát lại, thấy anh trở về cũng liếc mắt nhìn anh, sau đó để anh đi hỗ trợ cho cậu.

"Anh trước kia về nhà thường đi xem mắt à?" Jungkook một bên cắt thức ăn một bên chua chua hỏi một câu.

"A? Không có a..." Taehyung theo bản năng trả lời, sau đó lại hiểu ra, không nhịn được cười:

"Mẹ anh nói hả? Hay là ngày hôm nay có người thím người dì nào nhắc tới chuyện này?"

"Dù sao em cũng đã biết rồi." Jeon Jungkook rất là oán niệm mà liếc mắt nhìn Kim Taehyung.

"Các cô ấy không có ý đồ gì với em sao?" Taehyung trêu chọc hỏi.

"Sao mà không đánh chủ ý lên em được?" Jeon Jungkook lòng đầy căm phẫn, bất quá rất nhanh thì đắc ý đưa tay ra:

"Bất quá em phản ứng nhanh, cho các cô ấy nhìn chiếc nhẫn của em, em nói cho bọn họ biết em đã kết hôn rồi, đứa nhỏ cũng có rồi, sau đó không có người nói cái gì nữa chỉ có thể tiếc hận em đã bị người bắt được quá sớm rồi."

"Nên khen em hay là..." Kim Taehyung chần chờ dừng một chút, Jungkook lập tức nói tiếp:

"Đương nhiên là khen em rồi!"

"Được rồi, em thật cơ trí tổng tài đại nhân."

"Một chút thành ý cũng không có."

Taehyung quay đầu nhìn phòng cha mẹ một chút, cảm thấy sẽ không bị phát hiện lúc này mới ôm chầm Jungkook hôn cậu một ngụm. Hôn chuồn chuồn lướt nước như vậy, bất quá có thể ở nhà Taehyung đạt đến bước này đã rất tốt rồi. Jungkook tỏ vẻ rất thỏa mãn. Bữa trưa làm rất nhanh, kỳ thực Taehyung chính là ở phòng bếp lắc lư cùng cậu, cậu bận rộn một chút cũng không giúp đỡ. Jungkook đuổi anh đi nghỉ ngơi Taehyung cũng không đi liền ở bên cạnh tìm cái ghế đẩu nhỏ ngồi nói chuyện phiếm cùng cậu. Buổi trưa lúc ăn cơm, cha mẹ Kim vừa nhìn trình độ cơm nước liền biết không phải là Taehyung làm, về phần anh giúp được bao nhiêu cũng không biết được. Bất quá năm mới là lễ lớn, việc này cũng không thể nói là ai làm dù sao đi nữa làm xong là được rồi. Đang ăn ăn uống uống, động tác của mẹ Kim đột nhiên chậm lại sắc mặt cũng hơi đổi.

Tầm mắt của bà vẫn lưu luyến ở ngón tay áp út của Kim Taehyung và Jeon Jungkook. Kiểu dáng của hai chiếc nhẫn này sao mà giống nhau như vậy. Không phải chỉ là giống mà quả thực là giống nhau như đúc. Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Sau khi ăn cơm xong, Jungkook vẫn như cũ hết sức là chủ động mà thu dọn bàn rửa chén, kiên quyết chấp hành tập tục mùng một đầu năm không cho mẹ làm việc nhà. Trước vẫn còn nghĩ hành động này của cậu là vô cùng thân thiết hiểu chuyện thế nhưng hiện tại mẹ Kim lại thấy hết sức không được tự nhiên. Cậu như vậy là đang lấy lòng bọn họ sao? Có phải hay không hai ngày nữa cậu sẽ cùng bà còn có ông nó nói, đang cùng Taetae nhà bọn họ cùng một chỗ? Càng nghĩ càng thấy cái khả năng này rất lớn, mẹ Kim thất thần mấy lần. Cha Kim gọi bà hoàn hồn:

"Làm sao vậy? Mất hồn mất vía."

"Không có gì cảm thấy mấy ngày nữa Taetae lại phải trở về đi làm nên tôi luyến tiếc."

Quanh năm suốt tháng được mấy cái kỳ nghỉ như vậy, mỗi kỳ nghỉ chỉ ba ngày, dài hơn mới được bảy ngày, tuy rằng bình thường Kim Taehyung gộp ngày phép lại rồi xin nghỉ, tìm một cuối tuần cũng có thể trở về thế nhưng như vậy dù sao cũng quá mệt mỏi. Nói đến cái này, mẹ Kim càng thương cảm hơn. Hy vọng cảm giác của bà là sai đi. Bất luận người nào gặp phải việc này cũng phải hoang mang, mẹ Kim cũng không ngoại lệ. Huống chi Taehyung cũng không có biểu hiện ra có hiểu biết về dạng phương diện này trước mặt bà, trước kia giới thiệu nữ giới cũng là sẽ gặp, chưa bao giờ nó nói nó không thích con gái. Lẽ nào là bởi vì chuyện này khó có thể mở miệng cho nên con trai mới luôn không có nói? Nhưng cái này cũng quá đột ngột đi?

Đợi một chút có lẽ là chính mình đa nghi rồi, hai người người ta lại là bạn tốt, đúng, quan hệ bạn tốt nha cũng có thể mua hai chiếc nhẫn không khác nhau lắm mang chơi, giống như các cô gái khi có quan hệ tốt sẽ mua quần áo giống nhau, dây chuyền giống nhau, vòng tay,... cùng đeo. Mẹ Kim trong lòng không yên, suy nghĩ lung tung rất nhiều. Cuối cùng không hỏi cái gì. Chỉ bất quá hai ngày sau, bà nhìn hành động của Jungkook và Taehyung đối với lẫn nhau càng ngày càng không được tự nhiên. Nghĩ đến tối bọn nó còn ngủ cùng một phòng mẹ Kim không biết giải quyết cái vấn đề này như thế nào. Không thì lén hỏi con trai một chút? Thế nhưng sẽ không quá động ngột chứ? Trước đây bạn học Park Jimin của Taetae cũng đã tới nhà bọn họ cũng cùng Taetae ở một căn phòng, lời nói việc làm cũng rất thân mật giống như vậy nha.

Không thể bởi vì một chiếc nhẫn giống nhau liền đi hoài nghi con trai? Dày vò như vậy lại qua hai ngày, buổi tối đầu năm mẹ Kim theo thường lệ đem hoa quả cho Kim Taehyung và Jeon Jungkook, bà cố ý thả nhẹ bước chân, nghe được mơ hồ hai người ở trong phòng gọi điện thoại cũng có thể là đang video call. Trong lúc đó còn nghe được tiếng trẻ con khóc. Hay là chuyện Jungkook kết hôn là thật nhưng nếu là cậu kết hôn rồi nhưng lại cùng Taetae nhà bọn họ ám muội vậy cũng không được. Làm mẹ chính là quan tâm, lúc này không thèm nghĩ chuyện hai người đàn ông cùng một chỗ không tốt gì đó nữa, trái lại lo lắng cho con trai nhà mình thua thiệt. Mẹ Kim gõ cửa phòng một cái, thanh âm bên trong hơi ngừng, Taehyung mở rộng cửa, vui vẻ cười với bà một cái:

"Mẹ, cảm ơn."

Nói xong liền đi đến bưng trái cây, mẹ Kim nhìn trên mặt con trai mình tràn đầy tươi cười, trong lòng có vài phần bồn chồn vài phần hiếu kỳ vài phần chần chờ, bà đem Kim Taehyung lôi ra ngoài, thấp giọng nói:

"Taetae, con nói thật với mẹ đi con có đúng hay không."

Khóe mắt Taehyung giật một cái, lòng nói không phải là cùng Jeon Jungkook quá thân mật bị mẹ nghi ngờ chứ?

"Con..." Mẹ Kim thở dài, hỏi không ra lời, không thể làm gì khác hơn là thay đổi vấn đề:

"Kookie nó thực sự kết hôn rồi sao?"

"A?" Taehyung cũng chuẩn bị xong tinh thần bị mẹ chất vấn, nghe đến cái này không biết nên buông lỏng hay là nên mất mát.

"Quên đi quên đi, con đi vào đi, ăn trái cây đi."

Mẹ Kim đem anh đẩy mạnh tới cửa, xoay người trở về phòng của ông bà. Taehyung bưng trái cây nhìn bóng lưng mẹ rời đi, lòng có chút cảm giác có lỗi. Mẹ là đoán được hay là không đoán được? Hẳn là đoán được đi?

"Làm sao vậy?" Jungkook thấy Taehyung cúi đầu trở về, một bộ dạng buồn bả ỉu xìu, không khỏi hỏi.

"Jungkook, anh nghĩ mẹ anh thật giống như biết cái gì." Kim Taehyung thấp giọng nói, dừng một chút anh lại nói:

"Nếu không để anh xem có thể tìm cơ hội nói thật cùng ông bà không."

"Anh xác định? Hay là anh tự mình dọa mình?" Jeon Jungkook tuy rằng muốn thẳng thắn nhanh chóng một chút, bất quá nếu như sai thời cơ, hậu quả của sự thẳng thắn cũng sẽ không phải lớn bình thường a!

"Anh cũng không biết chỉ cảm thấy hình như là có thể xác định." Taehyung thở dài, ngồi ở trên giường:

"Kỳ thực mấy ngày nay anh cũng đã từng không kiên định lại sợ ông bà phát hiện, thay vì như vậy không bằng anh nói với họ trước."

"Suy nghĩ lại một chút, đừng kích động." Jeon Jungkook cầm tay của Kim Taehyung cho anh mấy phần an ủi:

"Cho dù anh muốn thẳng thắn cũng phải cân nhắc nói như thế nào thì tốt. Đương nhiên vô luận anh có quyết định gì, em đều sẽ ủng hộ anh, em sẽ bồi bên cạnh anh cùng anh cùng tiến cùng lùi."

"Ừ, anh biết." Taehyung tỉnh táo lại chút ít, một lát sau lại nói:

"Kỳ thực anh nghĩ mẹ anh hình như không có chịu đả kích như vậy, nếu như bà đoán được còn có thể bình tĩnh như vậy. Có lẽ để bà tiếp thu việc này cũng không khó, bà có thể là thương tâm nhiều hơn một chút thôi."

Bên này Taehyung và Jungkook trằn trọc, nghĩ tương đối nhiều. Bên kia mẹ Kim cũng than thở, trở tới trở lui ngủ không được. Ba Kim nhịn không được hỏi bà:

"Hai ngày nay bà làm sao vậy? Đầu năm lúc nào cũng mày ủ mặt ê, có phải khó chịu ở đâu hay không? Hay là gặp phải chuyện gì? Đến, nói tôi nghe xem đừng giấu ở trong lòng."

"Cũng không có gì, có thể là tôi suy nghĩ nhiều." Mẹ Kim muốn nói lại thôi.

"Nói đi nếu không tôi cũng không ngủ yên giấc." Ba Kim trở mình, đợi câu chuyện tiếp tục.

"Ông có cảm thấy hay không. Taetae có cái gì thay đổi?" Mẹ Kim chần chờ hỏi.

"Mập?" Hình như nhóc con này trở về nuôi vài ngày đã béo lên một chút.

"Không phải." Mẹ Kim bị lời của ông khiến cho dở khóc dở cười:

"Tôi là nói giữa nó cùng Kookie ông có cảm thấy là lạ không?"

"Là lạ?" Ba Kim tỉ mỉ suy nghĩ một chút:

"Bà không nói còn tốt, vừa nói như vậy hình như có điểm quá thân mật?"

"Đúng, hơn nữa ông có chú ý tới không? Chiếc nhẫn trên tay hai đứa nó hình như giống nhau."

"Ý của bà là..." Thanh âm ba Kim ngưng trọng vài phần. Lời còn chưa có nói đủ rõ ràng thế nhưng ý tứ hai người đều hiểu.

"Nếu như thật là vậy thì làm sao bây giờ?" Mẹ Kim thở dài, trong đầu rối loạn.

"Hẳn là không phải đâu." Ba Kim ngược lại thoải mái động viên người bạn già:

"Đừng có đoán mò, nói không chừng là bạn tốt, không phải Jimin cũng từng tới nhà chúng ta ở qua sao?"

"Thế nhưng cái loại cảm giác bạn bè này cùng loại cảm giác đó không giống nhau. Tôi đang nghĩ Quốc Khánh Taetae cũng không có trở về nói không chừng cũng có quan hệ tới Kookie."

Hai lão ở đây suy đoán, không dám khẳng định thế nhưng cũng không có cách nào phủ định, trằn trọc như vậy một đêm. Cũng may giấc ngủ của người lớn tuổi vốn đã ít cho nên cũng không nhìn ra được cái gì. Mắt thấy đã mùng sáu rồi, mùng bảy bọn nó phải rời khỏi đây quay lại đi làm, ba mẹ Kim không biết việc này nên làm sao bây giờ. Là hỏi hay là không hỏi? Kim Taehyung đem người mang về nhà chỉ lấy danh bạn bè chắc cũng là sợ bọn họ không tiếp nhận được, không biết làm sao mở miệng? Kỳ thực nếu như không phải là Jeon Jungkook ở nhà bọn họ một đoạn thời gian trước như vậy, bọn họ nhất định sẽ càng khó tiếp nhận. Trong khoảng thời gian này cũng đủ để cho bọn họ hiểu tính tình của Jungkook, nói thật bọn họ chưa từng chán ghét cậu. Hơn nữa có thể cùng Taehyung trở thành bạn bè tốt, thậm chí là bạn trai cũng không đến mức làm cho bọn họ chán ghét, bọn họ chỉ là không có quen, trong khoảng thời gian ngắn không có phản ứng kịp mà thôi.

Lúc ăn xong bữa sáng vẫn là Jungkook thu dọn chén đũa, thần sắc Taehyung ngưng trọng nhìn cha mẹ, trong lòng không ngừng khuyến khích mình. Chờ Jeon Jungkook rửa chén xong trở lại chỉ thấy Kim Taehyung đã quỳ xuống. Cậu sửng sốt một chút cũng liền vội vàng đi qua đó cùng quỳ. Lúc anh quỳ xuống đất, ba mẹ Kim trong lòng liền lộp bộp một tiếng đây là muốn đến sao? Muốn nói chuyện của nó cùng Jungkook? Tuy rằng không ngừng thuyết phục chính mình, Taetae có thể là chúc tết muộn cho bọn họ, bất quá Jeon Jungkook phía sau cũng theo không chút do dự quỳ xuống coi là chuyện gì xảy ra! Mẹ Kim thoáng cái đứng lên:

"Các con làm cái gì vậy, đứng lên! Đứng lên mà nói!"

Ba Kim cũng tháo kính lão xuống, nhìn đứa con đang cúi đầu không dám ngẩng lên của ông bà thở dài: "Được rồi đứng lên đi, trên mặt đất không sợ lạnh à? Muốn quỳ đi giường lò mà quỳ."

Jeon Jungkook liếc mắt nhìn Kim Taehyung dùng mắt hỏi, kỳ thực cậu cũng muốn nhanh chóng đỡ Taehyung dậy, bất quá anh rất kiên trì vẫn quỳ chỗ ấy, thanh âm bắt đầu có chút trầm nhưng sau đó vẫn là tăng lên không ít:

"Cha, mẹ, xin lỗi con thích đàn ông. Thật ra Jungkook em ấy là bạn trai con."

Jungkook lúc này đương nhiên sẽ không đi soi mói lỗi trong câu nói, bạn trai ông xã hay gì gì đó, kỳ thực không khác biệt, quan trọng nhất là vượt qua cửa ải này của ba mẹ 'vợ'.

"Chúng ta đã đoán được rồi, con đứng lên đi." Ba Kim cùng mẹ Kim coi như lãnh tĩnh.

"Cha mẹ, hai người đừng trách anh ấy, loại chuyện này là thân bất do kỷ. Con đảm bảo con sẽ đối tốt với anh ấy, cả đời đều đối tốt với anh ấy, không phải là nói ngoài miệng con sẽ dùng hành động chứng minh." Jungkook cũng cùng nói mấy câu.

Taehyung vẫn không có đứng lên, ba Kim nhướng mày dáng vẻ có chút tức giận: "Bảo con đứng lên nói chuyện đàng hoàng, chúng ta là loại người không nói lý lẽ sao? Nếu như phải nói tới chuyện ai có lỗi, đó cũng là do chúng ta không có dạy dỗ con tốt. Dĩ nhiên chuyện riêng của con cũng không nhất định là sai, con quỳ ở đó là muốn gây áp lực cho chúng ta sao?"

Jungkook thấy ba Kim đã sắp tức giận, vội vàng đỡ Taehyung lên, Taehyung đành phải bò lên trên giường lò quỳ tiếp. Đương nhiên là quỳ ngồi so với tư thế mới vừa rồi tốt hơn nhiều. Jungkook lại một lần nữa quỳ trở lại, tiếp tục nói:

"Mấy ngày nay ở chung con cũng nhìn ra, cha mẹ đều là người vô cùng hiểu chuyện, con cùng Taehyung kết giao đã gần một năm, ba mẹ con cũng đã biết chuyện của chúng con rồi, hơn nữa bọn họ đều rất thương yêu Taehyung. Nếu như cha mẹ không phản đối, con cùng Taehyung muốn năm sau kết hôn đến lúc đó còn muốn mời hai người đến Seoul."

Jeon Jungkook quỳ ở nơi đó, ba mẹ Kim lại không hề vội vã để cậu đứng dậy. Dĩ nhiên không phải bọn họ làm khó dễ chỉ là muốn nhìn trình độ chịu trách nhiệm này của Jungkook.

"Cậu nói ba mẹ cậu không phản đối?"

"Dạ, con đã nói qua chuyện con thích đàn ông với họ từ trước, cho nên họ không phản đối chuyện này của con, chỉ hy vọng con tìm một người ổn định, sống ổn định. Bọn họ rất thích Taehyung con cũng rất thích Taehyung, cho nên lễ mừng năm mới lần này cùng trở về chính là muốn thăm hỏi hai người một chút cũng thử xem có thể có cơ hội đem chuyện của chúng con nói cho hai người biết không. Cha mẹ hai người không đồng ý cũng đừng nóng giận, việc này có thể từ từ nói tiếp, có lời gì đều nói hết ra."

"Vậy cậu nói cậu đã kết hôn rồi?" Mẹ Kim nhìn ngón tay của Jeon Jungkook hỏi.

Cậu còn chưa lên tiếng, Kim Taehyung đã đưa tay ra trước: "Mẹ, đây là nhẫn hai chúng con cùng nhau mua, không khác đính hôn lắm."

Đính hôn? Nhóc con thối còn dám nói! Cứ như vậy bất cẩn đính hôn? Đây là tiền trảm hậu tấu! Nếu như bọn họ biết Taehyung không chỉ có đính hôn trước mà còn sinh con rồi, không biết lại là biểu tình gì?

"Con là muốn cùng Taehyung làm hôn lễ, bất quá..." Jungkook nói đến đây dừng một chút, Taehyung cũng cân nhắc ở đây, chuyện anh mang thai đứa bé có nên nói cho cha mẹ hay không?

"Bất quá cái gì? Nhà cậu còn có đứa bé có đúng hay không?" Mẹ Kim ngược lại mở miệng trước, đêm hôm đó bà nghe thấy thanh âm Jeon Jungkook video call cũng nghe thấy được thanh âm trẻ con, cho nên đã biết được tương đối nhiều:

"Cậu đã từng kết hôn đúng hay không?"

Jungkook liền vội vàng lắc đầu: "Không phải, mẹ người đừng nghĩ quá nhiều, con chưa từng kết hôn, đứa nhỏ trong nhà là... là của hai chúng con."

"Hai người các con?" Mẹ Kim rõ ràng không tin.

Ba Kim lại như có điều suy nghĩ nói: "Các con tìm người mang thai hộ sao?"

"Không phải..." Kim Taehyung liền nhanh nhảu nói.

"Phải." Jungkook liền chặn lời nói của anh.

Jeon Jungkook ngẩn người, Kim Taehyung tiếp tục giải thích nghi ngờ của cha mẹ: "Cha mẹ, đứa bé kia là con sinh."

Những lời này giống như cục đá quăng vào mặt nước yên ả, cảm giác một cục đá làm nổi lên nghìn tầng sóng. Cha mẹ Kim đều trầm mặc. Con trai là đang phát sốt sao? Hay là vì để cho bọn họ có thể đồng ý chuyện tình của hai đứa mà ăn nói bậy bạ? Mẹ Kim nhéo nhéo mặt của Taehyung, anh nhe răng nhếch miệng:

"Mẹ ."

"Mẹ thấy con không được tỉnh táo có đúng không." Mẹ Kim tiếp tục chìa tay gần như là hướng về phía đũng quần của Taehyung:

"Nếu như ta nhớ không lầm, con là một thằng nhóc thứ thiệt."

Taehyung rụt về phía trong một chút: "Mẹ! Con đích thật là đàn ông! Bất quá việc này rất quái dị cũng phải cảm tạ mẹ sinh cho con thành như vậy."

Anh có chút lắm lời cùng bất đắc dĩ tiếp tục giải thích chuyện anh là người song tính ẩn. Mẹ Kim hơn nửa ngày cũng chưa có hồi phục lại tinh thần. Cha Kim cũng trầm mặc đã lâu, mới nói:

"Cho nên con là nói hai đứa các con đã có đứa nhỏ là con ruột?"

"Đúng vậy, cha, đứa nhỏ sắp đầy tháng rồi, người xem đây là ảnh chụp."

Jeon Jungkook đưa điện thoại lên mở ra ảnh chụp của Kimbap đưa cho cha Kim, đương nhiên cậu không dám từ dưới đất đứng lên. Cha mẹ Kim đương nhiên còn đắm chìm trong sự kiện con trai sinh đứa bé kỳ lạ chưa có hồi phục lại tinh thần, thế nhưng tâm tính thích trẻ con là sẽ không thay đổi, vừa nghe có đứa bé còn có ảnh chụp đứa bé, theo bản năng liền nhận lấy điện thoại di động của cậu. Jungkook tiếp tục nói:

"Ba mẹ, đứa bé này chính là Taehyung thiên tân vạn khổ sinh ra được cho nên nó họ Kim gọi Taeguk."

Loại thời điểm này đương nhiên phải nói như vậy, Kim Taehyung quay đầu nhìn cậu một cái, cậu cho anh cái nháy mắt. Taehyung cũng không nói gì, tiếp tục quỳ trên giường lò giả trang thương cảm. Mẹ Kim cùng ba Kim lướt ảnh chụp trên điện thoại di động, trong khoảng thời gian ngắn không nói gì. Nhóc con trong hình kia vô cùng đáng yêu, da thịt mũm mĩm mềm mại, liếc mắt nhìn liền làm cho lòng người cũng bị sự đáng yêu làm cho tan ra. Hai lão nhìn một lần rồi lại một lần, đồng thời ở trong lòng nghĩ hai đứa nó không có lừa gạt bọn họ, đứa bé này đích thực là cháu trai của bọn họ, nhìn xem bộ dáng nhỏ bé này, thật giống Taetae khi còn bé! Thế nhưng Taetae sinh chuyện này nghe thật khó tin!

"Tên thật khó nghe."

Thật lâu cha Kim mới toát ra một câu như vậy. Cha Kim coi như là ông lão mang theo hơi thở thư hương, bình sinh thích nhất là đặt tên cho con trẻ, tên Kim Taehyung này là không có biện pháp là ông nội anh đặt cho, ông tuy rằng không hài lòng nhưng cũng tiếp nhận rồi, sau đó luôn tưởng tượng sẽ đặt cho cháu mình một cái tên dễ nghe, hôm nay nghe thấy Jeon Jungkook nói cháu trai lớn gọi Kim Taeguk nhất thời đen mặt.

"Kỳ thực ban đầu cậu là tính toán để cho nó họ Jeon đi? Jeon Taeguk? Tên là như vậy ấy nhỉ?" Cha Kim không hổ là cha Kim, một lời nói toạt ra tính toán của hai người, tiếp tục nói:

"Ta đã nghĩ ra tên đứa bé từ lâu trước kia rồi còn có nhũ danh nữa. Tên là Kim Taejung được không?"

Kỳ thực Taeguk cũng không phải là khó nghe lắm, bất quá lúc này Jeon Jungkook đương nhiên sẽ không cùng cha 'vợ' đối nghịch, vội vàng lấy lòng cha Kim. Kim Taehyung yên lặng ở trong lòng dựng thẳng ngón tay giữa cho Jungkook. Người này thực sự là khôn khéo, điển hình cho da mặt dày siêu cấp!

"Con đứng dậy đi."

Cha Kim thấy Jungkook bị bọn họ lãnh nhạt thờ ơ lâu như vậy cũng không hề có một câu oán hận mà quỳ trên mặt đất, trong lòng đã không còn tức giận gì, đương nhiên vốn là bọn họ cũng không quá tức giận chuyện con trai thích đàn ông, bọn họ tức giận là chuyện Jungkook làm cho Taehyung mang thai, tuy rằng việc này cũng là không thể tin nổi, thế nhưng con trai dù sao cũng là con ruột của mình huống chi còn là trong loại chuyện này. Lúc này cha mẹ Kim cũng đều hiểu nguyên nhân con trai năm ngoái gần một năm không có về nhà, nguyên lai là bởi vì mang thai. Để cho Jeon Jungkook quỳ như thế một hồi cũng coi như hả giận đi. Ai bảo cậu làm lớn bụng con trai mình.

Chậc, việc này nghĩ như thế nào thì khó chịu như thế ấy. Quên đi, Taetae cũng không nói gì, cha mẹ Jeon cũng đều thông tình đạt lý, nhóc con Jungkook này lại không kiêu ngạo không nóng nảy. Hai người già bọn họ còn có thể làm sao? Chia rẽ? Đó không phải là phá hủy hai đứa con trai sao? Rất có khả năng ngay cả cháu trai lớn cũng bị phá hủy. Bọn nó đều là người đã trưởng thành rồi, có trách nhiệm và nhận định của chính mình, cha mẹ cũng chỉ là chỉ điểm một chút phương hướng cho bọn nó, khi bọn nó mệt mỏi là bến cảng cho bọn nó dựa vào, những thứ khác vẫn là phải dựa vào chính bọn nó. Dù sao cha mẹ không thể bồi bọn nó cả đời.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info