ZingTruyen.Info

[KookV/KooKtae] Sinh con cho tình một đêm.

Chap 27

BimiCherry01

Jeon Jungkook cùng một nhà Kim Taehyung gói sủi cảo xào thức ăn, ăn uống no đủ liền ngồi phịch ở trên ghế không động đậy nổi. Ăn thật ngon thật no. Lúc thu dọn chén đũa, Jungkook như trước rất tự giác rất chủ động đi hỗ trợ, mẹ Kim bảo Taehyung đi rửa chén cũng bị ngăn cản.

"Dì, anh ấy lái xe rất mệt mỏi vẫn là con rửa cho ạ, không khó khăn gì."

Mẹ Kim rất ngại muốn tự mình đi rửa cũng bị Jungkook đẩy tới gian phòng: "Dì, ngài nếu như thật muốn bận việc liền chuẩn bị trái cây đi, chút nữa con muốn ăn táo tiêu cơm một chút, quá no rồi."

Mẹ Kim bị cậu chọc cười, xoay người đi tủ lạnh lấy táo: "Được, vậy dì liền đi chuẩn bị táo."

Taehyung chỉ là đơn giản thu dọn bàn một chút, dựa vào cạnh cửa phòng bếp nhìn Jungkook bận rộn, cậu nhận thấy được tầm mắt của anh, quay đầu cho anh một cái thủ thế hình chữ V, trên khuôn mặt đều là ý cười. Taehyung bị cậu chọc cũng cười.

"Con nha, chính là bị nuông chiều hư rồi, như thế này sao được." Mẹ Kim bưng một cái chậu táo nhỏ trở lại nhét cho Taehyung:

"Đi rửa táo."

Kim Taehyung rất tiện tay mà nhận lấy lại rất tiện tay mà bỏ vào trong chỗ Jeon Jungkook vừa rửa chén xong: "Tay em cũng ướt rồi, thuận tiện đem táo này cũng rửa sạch đi, một hồi nữa cho em chọn một trái lớn."

Mẹ Kim: "...". Tên nhóc thúi này!

"Trái táo này ăn ngon thật!" Trái cây tráng miệng sau khi ăn cơm còn rất là ngon, Jungkook khen ngợi, mùi vị táo này so với bọn họ mua ở thủ đô còn ăn ngon hơn.

Taehyung đắc ý nói: "Đó là đương nhiên đây đều là cây trong nhà trồng lớn lên, hằng năm mấy cây táo bên ngoài sân nhỏ kết trái mẹ anh đều để dành có thể cung cấp liên tục đến năm mới."

"Thật lợi hại, đây mới là hoa quả không bị ô nhiễm!"

Jungkook đứng dậy đi ra ngoài tản bộ, từ lúc ban đầu đến nhà Taehyung cậu liền chú ý đến, sân nhà anh so với sân nhỏ của ba mẹ cậu còn muốn lớn hơn gấp hai lần, có hoa, có cỏ, có rau, có trái, được dọn dẹp gọn gàng ngăn nắp, thoạt nhìn đặc biệt dễ chịu. Kim Taehyung theo cậu cùng đi ra ngoài, dẫn cậu đi dạo trong sân:

"Hai phòng thấp một chút bên kia là nhà của ông nội anh, sau khi ông qua đời phân nửa nhà ở cho chú của anh, một nửa kia lại cho ba anh, đầu bên kia sân chính là nhà chú anh. Khu đất trống sát hướng đông là đất nền ba mẹ của anh mua, đủ để xây một căn năm phòng, hiện tại ba mẹ anh ở căn nhà ba phòng này là ba anh lúc còn trẻ tự mình xây, thế nào? Rất tốt đúng không?"

"Không tệ, hiện tại đều hướng tới phát triển hộ khẩu nông thôn, nhà anh có chỗ ở và sân lớn như vầy, thật tốt."

Jeon Jungkook tự đáy lòng khen ngợi. Kỳ thực cậu đang nghĩ tương đối xa, chỉ một chút như vậy mà đã bắt đầu nghĩ sau này chờ Kimbap lớn một chút đến bên này của ông bà ngoại chơi khẳng định có thể có một tuổi thơ vô cùng vui vẻ.

"Nhà của anh còn có đất nữa, bất quá cũng không nhiều ngược lại người một nhà đủ kiếm sống, lương thực còn dư cũng có thể bán ra ngoài."

Taehyung gặm trái táo dẫn Jungkook đến vườn trái cây cha anh trồng, chỉ rõ từng cây cho Jungkook cây này là cây táo, cây kia là cây đào, cây nọ là cây hồng, cây đó là cây táo gai, cây này lại là cây óc chó,... Đừng kinh ngạc thật sự là có nhiều cây ăn quả trồng ở trong sân. Hơn nữa dễ trồng hay không dễ trồng đều có. Không có biện pháp, ba Kim thích hoa cỏ các loại, không có việc gì thì trồng cây ăn quả rau dưa, hơn nữa phương pháp trồng cũng không giống người khác cũng có kiên trì hơn so với người khác, hàng xóm, họ hàng thường xuyên đến nhà bọn họ xin ít cây giống loại hoa,... cũng là bởi vì ba Kim trồng gì cũng đều tốt. Hơn nữa một năm bốn mùa, hai người già bọn họ không cần đi mua thức ăn vài loại trong sân nhỏ trong nhà đã đủ ăn rồi.

"Gốc cây này nữa là hoa nghênh xuân, trên cơ bản anh không gặp kịp lúc nó nở hoa, mỗi lần nghỉ tết về nhà nó đều rụng rồi, hoa nở rất sớm. Bất quá lần trước mẹ chụp cho anh xem hình, thật xinh đẹp, cha anh còn cố tình đem cành hoa nghênh xuân uốn cong thành vòng như vậy sau khi hoa nở đẹp vô cùng. Bên này là cây hoa mào gà, em hẳn là biết? Trong cái chậu lớn kia là hoa sen, ba anh đặc biệt nhẫn nại ở trong chậu lớn bỏ hoang để bùn lên, mặt trên là một tầng nước như vậy hoa sen cũng có thể mọc ra, mùa hè nở hoa nhìn rất đẹp. Bất quá trong nhiều loại hoa cỏ, cây ăn quả như vậy mùa hè muỗi cũng nhiều, cũng may muỗi không chích anh chỉ toàn chích ba anh, ông có thể hút muỗi tới."

Jeon Jungkook cùng Kim Taehyung đi dạo trong sân một vòng, đối với bầu không khí sinh hoạt của nhà họ Kim và hai người già lại hiểu thêm một tầng. Giản dị, thiện lương, cần kiệm, lạc quan. Trách không được nuôi ra tính cách Taehyung như vậy. Lúc hai người đi dạo được một lúc, điện thoại di dộng của Jungkook đột nhiên vang lên, lúc cậu lấy ra thấy là nữ vương đại nhân liền không nhịn được cười, sau đó bắt máy:

"Mẹ."

"Có về đến nhà chưa? Thế nào mà không gọi điện thoại về nhà?"

"Dạ, mười giờ rưỡi sáng đã đến rồi sau khi đến vẫn luôn giúp đỡ nấu cơm, cơm nước xong còn chưa kịp gọi cho mẹ, con sai rồi."

Jungkook đơn giản giải thích: "Mẹ người đừng lo lắng, mấy ngày này con ở nhà Taehyung."

"Không tệ, nhanh như vậy liền đánh vào nội bộ? Con biểu hiện tốt một chút, ta không quấy rầy các con, đúng rồi con cũng đừng làm cho Taetae mệt mỏi cũng đừng để nó đụng nước."

"Yên tâm đi mẹ con đều đã nhớ kỹ rồi." Jungkook mơ hồ nghe được thanh âm của nhóc con bên đầu dây kia, không khỏi hỏi:

"Mẹ, Kimbap thế nào?"

"Tốt vô cùng, ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, ta với ba con sẽ chăm sóc nó thật tốt, con cứ quan tâm chuyện bên kia của con thì tốt rồi, tranh thủ lần này giải quyết ba mẹ 'vợ'! Nỗ lực lên!"

"Được, mượn may mắn của mẹ!"

Bên này sau khi Jeon Jungkook cúp điện thoại, mẹ Kim gọi bọn họ vào nhà: "Bên ngoài có lạnh hay không? Vào nhà ngồi đi."

"Lập tức vào ngay ạ." Jungkook đẩy Kim Taehyung vào nhà cũng may cậu bọc anh đủ dày cũng đủ kín, bằng không ở bên ngoài đông lạnh cũng không tốt.

"Cha, không phải là phải dán câu đối xuân sao? Người vẫn còn chưa có viết ra nữa ạ?"

Câu đối xuân nhà bọn họ đều là cha Kim chính tay viết, đi cửa hàng mua giấy đỏ, cắt xong rồi lấy thêm bút lông viết lên chữ thích hợp, thông thường ngay cả câu đối này cũng là cha Kim tự sáng tác, ông vẫn luôn cảm thấy hứng thú đối với văn hóa lịch sử trong nước, chỉ tiếc lúc còn trẻ không có cơ hội tiếp tục lên đại học cho nên trong lúc ông rãnh rỗi sẽ tranh thủ nghiên cứu thật tốt. Những thơ từ, văn chương nổi tiếng trên sách giáo khoa cấp hai cấp ba của Kim Taehyung, cha Kim đều thuộc lòng, thời điểm mỗi lần luyện tập viết bút lông cũng sẽ dùng những câu thơ này luyện viết chữ.

"Lúc này liền viết, giúp cha đem giấy cắt ra đi."

Cha Kim chỉ huy nói. Vì vậy Taehyung và Jeon Jungkook cùng nhau cắt giấy, cha Kim lại mang lên bàn, chuẩn bị tốt bút lông và mực tàu, hăng hái bừng bừng muốn viết câu đối xuân. Jungkook nhìn chữ cha Kim viết bằng bút lông cũng thật là bội phục:

"Chú người viết chữ này bằng bút lông thật đẹp!"

"Chỉ là một niềm yêu thích, ha hả..."

Cha Kim cười có chút ngượng ngùng, bất quá giữa hai lông mày cũng lộ ra vài phần hài lòng. Lúc không có chuyện gì làm chút chuyện mình thích cũng là một thú vui. Jungkook lấy điện thoại đi động ra quay một đoạn phim cho cha Kim, nhìn cái gì cũng mới lạ. Hai tiếng đồng hồ sau khi ăn cơm xong, Jungkook thấy mấy người hàng xóm, bạn bè của Kim gia đến tìm cha Kim nhờ viết câu đối xuân giúp, mỗi lần có người đến đều được mẹ Kim nhiệt tình tiếp đãi, hạt dưa, đậu phộng, kẹo những thứ này đều đã chuẩn bị từ sớm để tiếp đãi khách. Quả nhiên bầu không khí năm mới chỗ này nếu so với trong thành phố náo nhiệt hơn nhiều. Nhà bọn họ mỗi lần ăn tết chỉ là cùng nhau ăn một bữa cơm, câu đối xuân cũng là mua từ siêu thị hoặc là cái gì đó các doanh nghiệp, cửa hàng mang đến tặng, dù sao không thú vị giống như Kim gia vậy.

Lúc viết xong câu đối xuân, Kim Taehyung và Jeon Jungkook bị phái ra dán câu đối xuân, năm rồi đều là Taehyung tự tay dán, năm nay Jungkook là chủ lực, anh thì phụ trách chuyển đồ đạc các thứ. Dán trên cửa chính xong rồi còn phải dán cửa nhỏ, dán trên cửa nhỏ xong rồi còn lại là cửa phòng, sau đó là cửa phòng của nhà ông nội Kim ban đầu. Trong khoảng thời gian ngắn bầu không khí ở nhà Taehyung càng nhộn nhịp. Thời điểm buổi chiều năm giờ, em trai nhà chú Kim qua gọi Taehyung đi đốt cỏ. Nói thẳng ra chính là đi viếng mồ mã ông cố bà cố, đốt chút giấy.

Đêm 30 hằng năm đều phải đi. Cái này cũng là một loại tập tục và truyền thống nha. Jeon Jungkook vốn muốn đi cùng sau đó cảm thấy lúc này đi có thể không thích hợp lắm, lại thêm phiền phức cho Kim Taehyung, nói đến cùng còn có một em trai ở đó vẫn là quên đi, sang năm khẳng định là có thể danh chính ngôn thuận cùng Taehyung đi rồi. Taehyung dù sao cũng là lái xe đi, không quá nửa tiếng đồng hồ sẽ trở lại. Lúc trở về, Jungkook đang cầm bút lông cùng cha Kim học viết chữ thư pháp, chữ viết luyện tập chính là tên của hai người, cậu cùng anh. Cùng giống như học sinh tiểu học học viết chữ chơi rất vui.

"Đã về rồi!"

Jungkook nghe được tiếng bước chân, buông bút lông ra đón, trước tiên sờ sờ tay của Taehyung, phát hiện nhiệt độ tay anh còn rất ấm lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Chạng vạng đi ra ngoài một chuyến này, cậu sợ Taehyung bị đông lạnh.

"Anh xem chữ do em viết bằng bút lông nè."

Jungkook sợ cha Kim nhìn ra cái gì, lôi kéo Taehyung vào nhà làm bộ hưng phấn cần có mà để cho anh xem chữ chính mình viết, che đậy sự thực chuyện tay trong tay. Taehyung bất đắc dĩ lắc đầu, đi theo vào xem chữ Jungkook viết bằng bút lông, chê không khách khí chút nào:

"Không được tốt lắm."

"Vậy anh cũng biết viết sao?"

"Khi còn bé anh theo cha học qua một đoạn thời gian, bất quá cũng đã lâu không có viết." Kim Taehyung cầm lấy bút lông:

"Anh thử xem sao, khẳng định so với em viết đẹp hơn."

Quả nhiên chữ do Taehyung viết bằng bút lông ra so với Jeon Jungkook đẹp hơn, đương nhiên cùng so với cha nhà mình vẫn là xấu hơn rất nhiều. Hai người luyện tập bút lông chơi một chút, cơ bản liền đến giờ ăn cơm chiều rồi. Buổi trưa gói được rất nhiều sủi cảo, buổi tối trực tiếp luộc là được, cha Kim đã sớm mở TV chờ xem chương trình đêm xuân. Người lớn hình như đều thích xem chương trình đêm xuân, Jungkook cùng Taehyung ngược lại lại giống nhau, dù sao ngày hôm sau có thể xem lại, dĩ nhiên không thích xem cũng phải cùng ba mẹ cùng nhau xem thuận tiện gói sủi cảo ăn đầu năm.

"Kookie có nhớ nhà không?" Mẹ Kim một bên làm sủi cảo một bên hỏi.

"Vẫn tốt, con đã gọi điện thoại về nhà, không có việc gì, sang năm con có ngày nghỉ đến lúc đó trở về cũng giống vậy. Chủ yếu nhất là bầu không khí ở nhà dì thật tốt, con cảm thấy tự nhiên như nhà mình."

"Này thì tốt rồi, ở chỗ này mấy ngày. Bất quá người nhà khẳng định vẫn là mong muốn năm mới có thể đoàn viên. Ngày mai cũng phải gọi điện thoại cho nhà biết không? Ba mẹ con khẳng định đặc biệt nhớ con."

"Dạ, nhất định nhất định."

Gói xong sủi cảo, mẹ Kim thu dọn thỏa đáng đem mứt khô, trái cây,... đều trưng bày ra, gọi mọi người vừa ăn đồ ăn vặt vừa xem chương trình đêm xuân, thỉnh thoảng trò chuyện vài câu, loại cảm giác này đặc biệt ấm áp hòa thuận, Jeon Jungkook vô cùng thích. Lúc khoảng mười giờ, mẹ Kim từ tủ quần áo tìm cho bọn họ hai cái chăn:

"Các con nếu như mệt mỏi liền đi ngủ đi, chăn hai ngày trước mẹ đều đã phơi nắng qua hẳn là rất ấm áp. Cái phòng kia hệ thống sưởi ấm không đủ, các con có thể mở máy điều hòa, thực sự không được nữa đem quạt điện sưởi ấm mang qua đặt ở bên giường."

"Dì con làm cho."

Jungkook nhận lấy một cái chăn bông lớn, ôm đến phòng của Taehyung. Dưới tình huống cái gì cũng không nói thẳng ra cũng có thể cùng anh ở cùng một chỗ, quả thực quá tuyệt vời. Trên thực tế thông thường khách đến nhà cũng đều là để cho con trai ở chung cùng Taehyung. Kim Taehyung xách quạt điện sưởi ấm trở về phòng của mình:

"Em sợ lạnh không?"

Trong nhà so với trong thủ đô phải lạnh hơn một ít, bất quá chỉ cần không ra khỏi phòng, kỳ thật rất tốt. Phòng của cha mẹ rất ấm áp bởi vì hai ông bà xây giường sưởi, mỗi sáng sớm đốt chút lửa có thể bảo đảm nguyên ngày giường đều ấm áp. Năm rồi anh về nhà đều là ngủ ở phòng cha mẹ. Bất quá năm nay vẫn là thôi đi.

"Không sợ. Có anh ở đây cùng nhau ôm ấp làm sao mà lạnh."

Jeon Jungkook cười trải giường đệm xong bắt đầu quan sát phòng của Taehyung. Từ giữa trưa lúc bọn họ về đến nhà vẫn sinh hoạt ở phòng khách và phòng cha mẹ cũng không kịp đi một vòng ở phòng của Taehyung. Trên tường dán giấy khen từ nhỏ đến lớn của Kim Taehyung, cái gì học sinh giỏi hạng nhất, hạng nhì, hạng ba các loại, giấy khen đều đã ố vàng rồi nhưng lưu giữ rất tốt.

"Cha mẹ anh thích giữ lại mấy thứ này. Vẫn luôn không có ném đi."

"Coi như một kỷ niệm chứ." Jeon Jungkook tiếp tục xem, phát hiện cũng không có thiếu chữ viết bằng bút lông:

"Đây là cha viết hả?"

"Ừ. Tự tiêu khiển."

"Thật đẹp."

Mẹ Kim cầm hai trái táo qua cho bọn họ: "Buổi tối nếu như nóng có thể gặm một trái táo ăn, trong ly nước bên kia có nước, trong nhà chính là không có tiện nghi như trong thành phố?"

"Không có ạ rất thuận tiện, rất ấm áp." Jungkook cười nhận lấy táo, đối mẹ Kim cười nói:

"Dì ngủ ngon."

"Ngủ ngon, ngủ đi ngày mai còn phải dậy sớm. Dù sao dì là không chịu được nữa rồi, chú con phải xem xong chương trình đêm xuân, để cho lão tự mình nấu."

Mẹ Kim đóng cửa lại cho bọn họ, rồi đi. Kim Taehyung chờ mẹ đi sau đó đi đến cạnh cửa khóa trái cửa lại, mới vừa trở về bên giường, Jungkook liền đem anh kéo vào trong lòng dùng sức hôn lên! Bộ dáng của Jeon Jungkook có chút như lang như hổ, một ngày này sắp nghẹn chết cậu. Kim Taehyung đáp lại cùng Jungkook lăn thành một đoàn, chăn mới phơi qua nắng xõa tung mềm mại, vùi vào cảm thấy ấm áp dễ chịu. Có thể trở về nhà thật tốt. Taehyung vẫn cảm thấy mình kỳ thật là một người lưu luyến gia đình, trước kia mỗi khi có thời gian nghỉ anh đều sẽ trở về nhà thăm cha mẹ rất ít đi ra ngoài chơi, thỉnh thoảng có thời gian mới có thể đi du lịch. Năm nay mấy ngày nghỉ anh cũng chưa có trở về thật sự là hổ thẹn.

"Nghĩ gì thế? Sao thất thần như vậy?" Jungkook khẽ cắn cánh môi của anh một chút, thấp giọng gọi anh hoàn hồn.

"Không có gì." Kim Taehyung nháy mắt nhìn Jeon Jungkook:

"Đỡ thèm rồi sao? Đỡ thèm rồi liền ngủ. Ngày mai còn phải dậy rất sớm luộc sủi cảo."

"Nếu như em đáp chưa đỡ thèm thì..."

Jungkook cười tiến tới lại hôn lên môi Taehyung. Hai người dán dính lấy nhau một lúc lâu, thiếu chút nữa sát thương cướp cò. Cuối cùng vẫn là lấy tay hỗ trợ lẫn nhau giải quyết sau đó mới ngừng công kích, len lén rửa tay, ngoan ngoãn nằm ngủ. Kỳ thực nếu không phải lo lắng thân thể Taehyung còn chưa có hồi phục như cũ Jungkook thật muốn súng thật đạn thật mà tới một lần. Miễn đi miễn đi cũng nhịn thời gian dài như vậy rồi cũng chỉ còn không tới hai mươi ngày sau cùng này. Vẫn là thân thể Taehyung quan trọng hơn. Bên ngoài thanh âm bắn pháo bên tai không dứt, kỳ thực từ thời điểm ba giờ chiều liền bắt đầu lục đục, nhà này phóng xong nhà kia phóng, bầu không khí năm mới thật rất náo nhiệt. Nếu như này ở thành phố lớn, tuyệt đối không có khả năng để cho mọi người châm ngòi đốt pháo hoa, cho dù dàn xếp cũng sẽ chỉ tập trung trong một thời điểm. Bất quá ngẫm lại cũng là một năm chỉ có một lần, mọi người dĩ nhiên muốn náo nhiệt.

"Ngủ được không?" Taehyung sợ Jungkook không có quen âm thanh bên ngoài, nhịn không được hỏi.

"Tạm ổn, mệt liền ngủ thiếp đi. Anh hẳn là cũng ngủ không được?"

"Đương nhiên sẽ không, anh sớm đã thành thói quen nghe những âm thanh này đi vào giấc ngủ."

"Ừ, vậy ngủ đi. Sáng hôm nay lại thức dậy rất sớm, ngày mai em dậy sớm luộc sủi cảo nữa."

"Không cần, anh luộc là được."

"Cùng em còn khách khí sao? Dù sao cha mẹ lại không biết là ai nấu, anh ngủ của anh là được, chờ em nấu xong rồi anh lại dậy nói là anh nấu. Em nghĩ họ sẽ không phát hiện."

Trong nhà phổ biến trong hôm mùng một đầu năm để cho cậu con trai luộc sủi cảo, có người nói ngày này phải để cho bà chủ gia đình còn có con gái trong nhà đã bận rộn một năm được nghỉ ngơi một ngày, làm việc, nấu cơm, sinh hoạt các loại phải đều giao cho đàn ông đi làm. Việc Kim Taehyung luộc sủi cảo ở cái ngày lễ mừng năm mới này đã kéo dài rất nhiều năm. Lần này Jeon Jungkook đã nói phải để cậu nấu, Taehyung cũng không kiên trì dù sao thời điểm mùng một đầu năm bên ngoài tiếng đốt pháo so với buổi tối còn ầm ĩ hơn, lúc bọn họ rời giường sẽ không khác nhau lắm. Quả nhiên mới ngủ bốn năm tiếng đồng hồ, chợt nghe thấy tiếng pháo bên ngoài bùm bùm không dứt bên tai, năm mới tình cảnh mới, nhiệt tâm này là của tất cả mọi người, cho nên cơ bản không có người sẽ ngại phiền. Sủi cảo là được gói xong vào buổi tối hôm trước cho nên chỉ là bắt nồi nấu vẫn là rất dễ dàng. Jungkook muốn rời giường, Taehyung kéo cậu:

"Vẫn chưa đến năm giờ, em dậy sớm như thế làm cái gì?"

"Không phải là phải dậy sớm luộc sủi cảo sao?"

"Cũng không cần sớm như vậy. Ngủ tiếp một chút, sáu giờ dậy luộc liền xong rồi."

"Vậy được rồi."

Lại mơ mơ màng màng một giờ, Jungkook thức dậy, Taehyung cũng thức dậy theo, nguyên nhân không phải vì cậu, chỉ vì đầu năm mùng một nhà bọn họ luộc sủi cảo là phải dùng nồi lớn và bếp lò để nấu, không phải là bếp ga cũng không phải là nồi điện các loại mà là nồi lớn và bếp lò. Cái loại đốt lửa bằng củi này, sủi cảo luộc xong ăn rất ngon, hơn nữa không nát. Vì vậy hai người một người nhóm lửa một người luộc sủi cảo, lúc bận việc đến sáu giờ rưỡi hơn, cha mẹ Kim cũng thức dậy.

"Taetae con tự mình luộc là được rồi, sao lại gọi cả Kookie dậy?" Mẹ Kim thấy hai người cùng nhau luộc sủi cảo, có chút kinh ngạc thuận miệng trách mắng Taehyung một chút.

"Không có việc gì dì, con còn chưa có dùng qua cái nồi lớn như vậy luộc sủi cảo, cảm giác chơi thật vui liền cùng anh ấy nấu, một hồi dì cùng chú cũng đừng ghét bỏ sủi cảo con nấu nha."

"Làm sao mà vậy được." Mẹ Kim cười cười, đột nhiên nhớ tới cái gì, từ trong nhà cũ của ông nội Kim ở trước kia lấy ra một dây pháo treo:

"Kookie muốn đốt cái này không?"

Jeon Jungkook trước mắt sáng ngời: "Muốn ạ!"

Nói thật Jeon Jungkook còn chưa có thật sự đốt qua pháo, cảm giác thật mới mẻ. Khi còn bé bọn họ đều là đâm bong bóng làm bộ là đốt pháo. Kim Taehyung đem sủi cảo múc hết ra bày ở trên bàn, thấy Jungkook đi đến sân đốt pháo có chút lo lắng cũng đi theo ra ngoài.

"Em biết không? Cẩn thận tay một chút."

"Không có việc gì, chuyện nhỏ!" Cậu vừa mới lấy ra cái bật lửa đã bị Taehyung nhìn khinh bỉ nên là dùng điếu thuốc đến đốt là bảo đảm nhất.

Nói xong anh liền trở về nhà đốt điếu thuốc đem ra đưa cho Jungkook: " Lửa của cái bật lửa không ổn định cho em cái này."

Jungkook liền nhận lấy điếu thuốc, dùng đốm lửa đốt pháo, cậu nhanh chóng lui về phía sau vài bước, nghe thanh âm thanh thúy của pháo nổ, tâm tình cũng nhảy lên theo mấy cái. Thật vui vẻ a! Mẹ Kim tại thời điểm lúc Taehyung còn nhỏ liền đặc biệt không đề cập tới việc mua những dây pháo lớn đốt, bình thường là mua pháo nhỏ, loại này không có tính thương tổn thực sự. Không có biện pháp, đầu năm nay vì quá nhiều người gặp chuyện không may. Cho nên vì lý do an toàn, hướng gió cũng có thể nhưng phải ở trong phạm vi an toàn mới được. Một nhà bốn người, em trai Kim Seokjin bên nhà chú Kim tới gọi anh, năm rồi hai anh em phải đi nhà người lớn chúc tết. Kỳ thực cũng chỉ là một hình thức, hiện tại cũng không cần dập đầu, nói chút lời may mắn, đi qua một vòng không đến nửa ngày là có thể đi xong.

"Em ở trong phòng anh chơi máy tính đi, anh cùng Seokjin chúc tết xong rất nhanh thì đã trở lại."

Kim Taehyung nhắc nhở Jeon Jungkook. Jungkook gật đầu biểu thị đã hiểu. Hai anh em Taehyung và Kim Seokjin đi rồi, Jungkook tranh cầm chén đũa thu dọn rửa sạch sẽ lại cùng cha mẹ Kim hàn huyên một ngày mới đi đến phòng anh đợi. Trong khoảng thời gian chờ đợi này, cậu nghe được thanh âm vài nhóm người vội tới chúc tết cha mẹ Kim, không khí hân hoan vui sướng, người ở trấn nhỏ trên cơ bản đều quen biết nhau, hơn nữa thông gia cũng không ít cũng chỉ ngày lễ ngày tết mới có thể tụ họp một chút, xâu thành một đoàn.

"Vị này chính là..."

Jungkook lúc đi ra nhà vệ sinh vừa vặn gặp được một nhóm người vội vã tới chúc tết cha mẹ Kim, cậu hướng người lên tiếng chào, chợt nghe thấy trong đối phương có một giọng nữ hướng mẹ Kim hỏi thăm cậu.

"Bạn của Taetae, lễ mừng năm mới không có mua được vé về nhà, Taetae liền đem cậu ấy về đây ăn tết cho người ta khỏi buồn tẻ."

Mẹ Kim giải thích đem người nghênh đón vào phòng. Đây là người thích làm mai mối trong trấn nhỏ dì Bae, lần đầu tiên nhìn thấy Jeon Jungkook hai mắt liền tỏa sáng.

"Thím, điều kiện người này không tệ, có đối tượng chưa?" Vai vế mẹ Kim của bọn họ lớn hơn người này, cho nên tuổi tác tuy rằng không chênh nhau lắm nhưng dì Bae này còn phải hướng mẹ Kim gọi thím.

"Thím không có hỏi người ta cái này, chuyện của Taetae thím còn lười quan tâm, người ta chính là đến làm khách, cô cũng đừng đánh chủ ý đến cậu ấy."

Mẹ Kim không phải là người thích nhiều chuyện, vừa nghe lời này của dì Bae liền biết bà có ý tứ gì, sớm làm cho bà tắt hy vọng: "Cô cũng nói người ta ưu tú như vậy, khẳng định đã kết hôn rồi."

"Hỏi một chút sợ gì..."

Lúc Jeon Jungkook đi vệ sinh trở về, quả nhiên dì Bae hỏi cậu có kết hôn chưa? Có đối tượng không? Jungkook cười nói: "Kết hôn rồi, đứa con cũng có rồi, ha hả..."

Cậu nói lời này cũng không phải là nói xạo mà là lời nói vô cùng chân thật a!

"A? Không phải chứ? Con đã kết hôn rồi? Người ở thành phố lớn lên không phải đều kết hôn trễ sao?" Dì Bae còn có chút không tin, Jungkook đem nhẫn đeo trên tay mình ra cho mọi người xem:

"Không lừa gạt dì, con thực sự kết hôn rồi, này nhẫn kết hôn cũng đã mang rồi. Làm dì phí tâm rồi, cảm ơn ạ."

"Như vậy cũng đúng, điều kiện của con tốt như vậy, khẳng định sớm được người chọn đi." Dì Bae thở dài, tiếp tục cùng mẹ Kim nói:

"Thím, Taetae nó ngày nào có thời gian rãnh rỗi? Cùng con gái gặp mặt thôi, cái người mà con lần trước nói với thím đó."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info