ZingTruyen.Com

[KookV/KooKtae] Sinh con cho tình một đêm.

Chap 25

BimiCherry01

Mới ba ngày mà thôi, tiểu bảo bối so với lúc mới vừa ra đời tốt hơn rất nhiều, ba mẹ Jeon đã tìm ra được quy luật vui chơi và ngủ của tiểu bảo bối, chăm sóc càng thêm thuận buồm xuôi gió. Trong thời gian này, Jeon Jungkook ngoại trừ phải chăm sóc Kim Taehyung còn cùng ba mẹ học pha sữa bột như thế nào. Đừng nói cái này đơn giản, phải cho bao nhiêu bột sữa, cho bao nhiêu nước, nhiệt độ nào có thể cho tiểu bảo bối uống cũng đều là phải chú ý. Tên của tiểu bảo bối còn chưa có đặt bởi vì mọi người bất đồng ý kiến quá. Jungkook vẫn muốn để cho bé con này họ Kim, dù sao cũng là Taehyung mất thật nhiều khí lực mới sinh ra được, chỉ có điều để cho bé con họ Kim so với nỗ lực của Taehyung thực sự không đáng giá nhắc đến. Ba mẹ Jeon tuy rằng hơi có chút khó chịu nhưng là tôn trọng đề nghị của con trai.

Ngược lại Taehyung tương đối nghĩ thoáng, một dòng họ mà thôi, họ gì đều không quan trọng, trong thân thể của đứa nhỏ này chảy dòng máu của anh và cậu là đủ rồi, họ Jeon hay là họ Kim kỳ thực cũng như nhau. Hơn nữa anh nghĩ ba mẹ của chính mình cũng không bắt bẻ cái này. Cho nên cuối cùng Taehyung gõ nhịp nói đứa nhỏ này vẫn là họ Jeon đi. Taehyung hiểu chuyện như vậy, lần thứ hai làm cho Jungkook nghĩ, ban đầu cậu đến nhà anh chào hỏi là một lựa chọn chính xác. Bằng không sau này cũng không có cách nào biết được hai cha con ở cửa đối diện sẽ chính là người mà cuộc đời này mình yêu nhất. Cũng may không có nếu như, ông trời vẫn là rất quan tâm cậu. Để cho cậu từ khi mới bắt đầu liền thắng được lòng của Taehyung. Cuộc tình này yêu mà cũng như không yêu, rốt cuộc tu thành chính quả.

"Vậy anh đặt tên cho bảo bối đi, ba mẹ cũng không có ý kiến."

Jeon Jungkook cười nói. Kỳ thực từ rất sớm trước đó Kim Taehyung nghĩ qua cái vấn đề này, ai bảo anh mỗi ngày đều quá nhàm chán cho nên nghĩ tên cho tiểu bảo bối cũng là một chuyện có thể giết thời gian nha!

"Anh ngược lại nghĩ tới một cái tên kỳ thực cũng thấy hợp ý."

Taehyung trầm ngâm nói: "Jeon Taeguk em thấy thế nào?"

Jeon Junghyung? Nghe thật khá hay còn dễ đọc. Jungkook đương nhiên không có ý kiến:

"Êm tai rất êm tai, liền gọi cái này đi! Jeon Taeguk... Taeguk... Taeguk? Nhũ danh để cho ba mẹ suy nghĩ đi! Em đi nói cho bọn họ biết!"

Ba mẹ Jeon ôm theo tiểu bảo bối, ban ngày ở bên Taehyung, buổi tối sợ ầm ĩ bọn họ ngủ mới có thể đi đến đối diện ở. Thời điểm Min Yoongi ở có kiểm tra đo lường qua, không khí đạt tiêu chuẩn, không khí bỏ hoang trùng tu cũng không có lưu lại. Hơn nữa khoảng thời gian Jungkook trùng tu phòng ở cũng cách đây hơn một năm rồi, cơ bản là có thể vào ở. Kỳ thực hơn nửa năm là có thể, này không phải là vì lý do an toàn sao, năm sau chuyển qua là được. Jeon Jungkook không có vội vàng chuyển đến đối diện, trái lại thương lượng chờ thân thể Kim Taehyung tốt hơn một chút, bọn họ dọn đến một căn nhỏ có hai phòng ngủ. Một nhà năm người đều đi. Hai tuần lễ trước cậu cũng đã tìm người dọn nhà để cho cha cậu đi đến cái căn nhỏ có hai phòng ngủ kia thu dọn một chút, mất hai tuần lễ, trên cơ bản có thể đi vào ở rồi. Bên đó không có trùng tu mới, nhiều nhất là có bụi, hiện tại mất hai tuần lễ đã không có vấn đề gì, trước khi vào ở lại mời người làm theo giờ sửa sang lại một chút là được. Lúc này ba mẹ vẫn đang suy nghĩ tên của tiểu bảo bối, Jungkook nói cho bọn họ biết Taehyung đã đặt tên cho tiểu bảo bối rất hay.

"Jeon Taeguk?"

Ba mẹ Jeon trăm miệng một lời mà đọc tên này, thưởng thức một hồi cảm thấy quả thực rất êm tai rất dễ đọc còn rất hay. Vì vậy người một nhà đều thống nhất, quyết định kêu đại danh của tiểu bảo bối là tên này! Về phần nhũ danh Jungkook cười nói:

"Nhũ danh người cùng ba quyết định đi, chúng con không có ý kiến."

Vì vậy ba mẹ Jeon bắt đầu nghĩ nhũ danh cho bé con. "Bánh Bao thế nào?"

Mẹ Jeon nắm lấy bàn tay nhỏ bé của tiểu bảo bối, cười híp mắt hỏi ông xã nhà mình.

"Rất thường gặp không có gì đặc biệt." Ba Jeon bĩu môi, mấy đứa con nít sát vách nhà bọn họ hình như đều là gọi Bánh Bao, Bánh Sữa các loại.

"Vậy Đậu Đậu thì sao?" Mẹ Jeon cũng hiểu được hình như Bánh Bao quá bình thường, lại nghĩ một cái.

"Nghe như chó con." Ba Jeon tiếp tục bình luận.

"Vậy ông nói tên gì?"

Mẹ Jeon nói một cái tên, ba Jeon lại phủ định một cái, tức giận đến mức bà dùng sức hung hăng liếc mắt ông, đưa cái nhiệm vụ gian khổ này giao cho ông!

"Tôi cũng không biết nếu không vẫn là bà xã, bà nghĩ đi tôi tuyệt đối không phát biểu ý kiến, bà nói tên gì liền tên đó!"

Ba Jeon nhận thấy được khí tràng của bà xã biến hóa, vội vã ngồi ngay ngắn làm một bộ dạng lắng nghe.

"Không bằng cũng đừng suy nghĩ quá nhiều liền gọi là Kimbap đi."

Mẹ Jeon cuối cùng quyết định nói. Lúc này đây ba Jeon không có ý kiến, Jeon Jungkook cũng không có ý kiến. Vì vậy nhũ danh đại danh của tiểu bảo bối cứ như vậy được quyết định!

"Ba mẹ, hai ngày nữa chúng ta cùng dọn đến căn nhà ở trung tâm kia ở đi, chờ Kimbap hơn một tuổi lại dọn về lại. Khi đó ở căn hộ trùng tu khẳng định cũng không có vấn đề gì."

Jungkook cùng ba mẹ thương lượng. Kỳ thực Min Yoongi nói ở bên kia cũng không sao, bảo bọn họ không cần khẩn trương thái quá nhưng bất đắc dĩ bé con này là siêu cấp bảo bối của Jeon gia bọn họ để phòng ngừa bất luận cái gì ngoài ý muốn vẫn là có thể tránh thì tránh đi. Lại không phải là không có chỗ khác có thể ở, đương nhiên muốn cho nhóc con kia một không gian sống tốt hơn rồi! Ở trên điểm này, ba mẹ Jeon đều có nhận thức giống nhau.

"Được! Ta với ba con trước mang theo Kimbap đi qua đó, con cùng Taetae có thể chậm lại hai ngày. Dù sao Taetae còn chưa đến thời điểm có thể đi ra ngoài! Hai người các con có thể ở chỗ này thêm mấy ngày."

"Cũng được."

Jungkook tiếp nhận kiến nghị của mẹ. Kim Taehyung trái lại không có cảm thấy cái gì: "Dù sao xuống lầu có thể ngồi xe, lúc đến chỗ cũng lập tức trở về phòng, cùng ba mẹ cùng nhau dọn đi thôi. Những thứ kia có thể chậm rãi thu dọn, trước đem chút thứ cần thiết đi qua là được."

Jeon Jungkook trái lo phải nghĩ cuối cùng nghe lời Kim Taehyung nói. Hôm nay mười lăm tháng chạp là ngày tốt bọn họ định để dọn nhà. Jungkook phụ trách đem Taehyung bọc kín kín chặt chặt, mà ba mẹ Jeon cũng không cam chịu tỏ ra yếu kém, đem bé Kimbap quấn lại cũng rất kín giống như một quả cầu thịt nhỏ. Hôm nay khí trời cũng không tệ lắm, ánh mặt trời mùa đông ấm áp, không có gió, vừa vặn thích hợp để bọn họ dọn nhà. Jungkook lái xe đem người của một đại gia đình đều chở đến căn hộ nhỏ có hai phòng ngủ ở trung tâm thủ đô. Căn hộ hai phòng ngủ này đích xác không tính là lớn, tổng cộng mới hơn sáu mươi mét vuông, phòng khách có vẻ nhỏ, hai phòng ngủ trái lại vẫn thông nhau. Dù sao ban đầu mua sớm, đại khái là năm ấy cậu tốt nghiệp đại học liền mua, dù sao chỉ một mình cậu ở, vậy là đủ rồi. Sau lại trùng tu xong để trống một năm cậu mới đến ở, trước khi chuyển đến phòng đối diện Taehyung, Jungkook là đổi qua đổi lại ở nhà ba mẹ và cái căn hộ hai phòng này, ít nhất cũng ở xen kẽ ba bốn năm, cho nên đồ vật trong phòng này cũng rất đầy đủ. Kim Taehyung vừa vào cửa liền đem khóa kéo áo lông kéo xuống, bọc suốt đoạn đường này, anh cũng sắp toát mồ hôi. Nóng chết. Jeon Jungkook đóng cửa lại, trước rót cho anh ly nước cũng may hai ngày trước để cho cha sang xem một chút, một ít đồ cần thiết cũng đều đã bổ sung một chút, nếu không tùy tiện như thế này qua đến, thật đúng là không có nhiều khả năng có sẵn nước để mà uống.

"Cái này lúc đầu mua bao nhiêu tiền?"

Kim Taehyung ở trong phòng dạo hết một vòng, nghĩ cũng không tệ lắm. Nhà tiểu khu bên này đều thiên về cổ xưa, xây không tính là rất cao, hơn nữa phong cách thiết kế so với cái tiểu khu kia của bọn họ còn ấm áp gia đình hơn một chút. Nếu nói chỗ trước kia thích hợp độc thân ở thì nơi này lại thích hợp người một nhà ở. Xem ra dọn qua đây là một lựa chọn sáng suốt.

"Chắc là hơn 400 ngàn won một mét vuông đi."

"Năm ấy em tốt nghiệp đại học cha thanh toán cho em phần đầu số còn lại tự em vay thêm."

"Vẫn rất hời nha hiện tại có thể không làm được rồi. Aiz, lúc đầu tại sao anh không có đầu óc như thế này!"

Taehyung âm thầm thở dài cho nên đến bây giờ anh còn không có mua được cho mình một cái ổ nhỏ. Đương nhiên anh ở thị trấn dưới quê có mua một căn cho ba mẹ cũng là không lớn nhưng nhà anh chính là ở một vùng nhỏ, giá cả cũng không cao, hai năm trước mua vẫn chưa tới 600 nghìn won một thước vuông.

"Năm anh tốt nghiệp giá phòng lúc ấy đã tăng cao lên, có đầu óc cũng không dùng được."

"Bất quá anh không cần quấn quýt cái này của em cũng là của anh mà."

"Hai đứa các con, đừng luôn đứng ngốc ở đó, Taetae con nhanh đi vào phòng ngủ chính nghỉ ngơi, Kookie con đem giường trẻ em của Kimbap khiêng lại đây."

Mẹ Jeon thấy hai người ở trong đó nói chuyện phiếm, không khỏi mở miệng nói.

"Ba, mẹ, các người ở phòng ngủ chính đi con cùng Jungkook ở phòng ngủ thứ là được."

Dù sao hai ông bà còn phải chăm sóc nhóc con kia, phòng ngủ chính hơi lớn hơn một chút, tương đối thoải mái.

"Đúng vậy con cùng Taehyung ở phòng ngủ thứ."

Jeon Jungkook nói đem Kim Taehyung đẩy tới phòng ngủ thứ, đóng cửa lại, sau đó đột nhiên ôm người hôn một cái.

Kim Taehyung: "..."

Đột nhiên như vậy làm cái gì! Anh cũng không phải là không phối hợp! Thật là Taehyung nghĩ như thế, vươn tay ôm cổ Jungkook hôn trả lại. Hai người lén vuốt ve an ủi một hồi, Jungkook liền thả Taehyung để cho anh nằm trên giường nghỉ ngơi, mình thì đi xuống lầu đem đồ đạc linh tinh gì đó chuyến này mang tới bắt đầu khiêng lên một chút. Ba Jeon cũng cùng cậu xuống lầu, hai cha con bận rộn một tiếng đồng hồ mới làm xong. Trong lúc đó tiểu bảo bối khóc một lần, Taehyung từ phòng ngủ thứ đi ra, ôm nhóc con kia để cho mẹ Jeon pha sữa bột. Đã không phải là lần đầu tiên ẵm con trai, anh vẫn là không có quen, không bao lâu cánh tay liền cương cứng, nhóc con này quá mềm rồi, anh cũng không dám cố sức. Cái này bất quá cũng không ảnh hưởng anh cùng nhóc con kia giao lưu. Nhóc con kia đã ra đời tám ngày rồi, mỗi ngày một bộ dáng, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng càng ngày càng trơn bóng xinh đẹp, tóc dày đặc đặc biệt đáng yêu. Nhìn nó một cái, cả trái tim gần như đều phải tan ra.

"Bảo bối, đây là ba nha. Chờ một hồi bà nội sẽ tới không khóc không khóc a."

Nhóc con kia không hề cảm kích, kéo cổ họng khóc như trước, bộ dáng rất là ra sức.

Kim Taehyung: "..."

Mẹ Jeon động tác rất nhanh, pha được sữa bột rồi liền qua đây đem nhóc con kia đón qua đến: "Để cho mẹ, con ôm nó như thế không thoải mái, phải như vậy mới đúng."

Mẹ Jeon lại làm mẫu cho Kim Taehyung một chút ôm bé con như thế nào, bắt đầu đút nó bú sữa. Bàn tay nhỏ bé yếu ớt của nhóc con kia ôm bình sữa, trên lông mi còn đọng nước mắt nhưng đã ngưng khóc nháo, trái lại bú sữa, dáng dấp nhỏ nhắn kia thoạt nhìn thật đúng là rất ủy khuất.

"Xem xem cái dạng thảm thương này của nhóc. Ôi, bà nội thực sự là đau lòng muốn chết."

Mẹ Jeon cười đưa tay chọc chọc gương mặt của nhóc con kia, biểu tình cũng là cưng chiều. Lúc Jeon Jungkook cùng cha trưng bày đồ đạc chỉnh tề cũng đến phòng khách trêu chọc linh vật nhà bọn họ. Nhóc con kia uống sữa xong rất nể mặt phối hợp một vòng với người lớn, ánh mắt đen láy từng tia tò mò nhìn qua, nhưng không bao lâu nó liền ngáp, đi ngủ.

Mọi người: "..."

Được rồi nhóc con kia chính là phải ăn thật ngon ngủ thật tốt mới có thể nhanh lớn lên. Nhóc con kia ngủ, Kim Taehyung cũng bị đuổi đi ngủ một giấc để nghỉ ngơi. Chuyện kế tiếp liền đơn giản hơn nhiều, Jungkook cùng cha lúc rảnh rỗi trở về nơi ở lúc đầu thu dọn vài thứ mang tới, Taehyung cùng mẹ Jeon còn có tiểu bảo bối ở bên cạnh an tâm mà nghỉ dưỡng. Mẹ Jeon ngoại trừ chăm sóc tiểu bảo bối còn ôm đồm chuyện làm cơm, mỗi ngày thay đổi phương thức mà làm món ngon cho Taehyung ăn. Anh hết sức cảm nhận được đãi ngộ lúc phụ nữ ở cữ. Kỳ thực không cần căng thẳng như vậy.

"Taetae đêm nay muốn ăn cái gì?"

Mẹ Jeon sau khi dỗ nhóc con kia ngủ, đi đến phòng ngủ thứ hỏi Taehyung. Anh khép lại quyển album ở trong tay, cười nói: "Muốn ăn mì ạ."

"Được rồi! Vậy buổi tối chúng ta liền ăn mì!"

Mẹ Jeon làm mì sợi là cao thủ, mùi vị đặc biệt ngon, Kim Taehyung ăn xong một lần liền nhớ nhung, vừa vặn anh thích ăn đồ làm bằng bột cho nên thỉnh thoảng nhớ tới sẽ đề nghị.

"Cảm ơn mẹ."

Taehyung cười đến vô cùng chân thành.

"Đứa nhỏ này..."

Mẹ Jeon giận liếc anh một cái, cười đi đến phòng bếp bận rộn. Taehyung tiếp tục từ trong ngăn kéo trước mặt lấy quyển sách ra ngoài, từng trang từng trang xem kỹ. Quyển album này cơ bản đều là ảnh chụp của Jeon Jungkook. Từ nhà trẻ đến đại học, đi làm hình như cũng có. Không nhìn ra người này thích chụp ảnh nha. Bất quá cũng tốt, Taehyung đã biết tính cách chân thật của Jungkook, thấy nhưng không thể trách. Người này kỳ thực chính là một tên tự kỷ cuồng còn có một chút xíu muộn sầu như vậy. Khụ, dĩ nhiên loại đánh giá này cũng không thể để cho Jeon Jungkook biết. Khi còn bé Jungkook càng thêm đáng yêu lại đặc biệt ra vẻ lạnh lùng, khuôn mặt nhỏ nhắn kéo căng, đứng nghiêm, ánh mắt mang theo vài phần khinh thường hoặc là nói. Ừ, mùi vị bễ nghễ thiên hạ? Nói chung thoạt nhìn ngầu ngầu, khiến người ta không nhịn được thấy vui. Kim Taehyung xem xong một lần lại xem lại từ đầu thêm một lần, chứng kiến quá trình trưởng thành của Jeon đại ca nhà anh từ cậu nhóc đầu còn để chỏm đến đàn ông thành thực mị lực, cảm giác vẫn thật không tệ. Jungkook tan ca trở về, trước tiên liền đi tìm Taehyung.

"Ngày hôm nay như thế nào? Đều làm cái gì? Không có thường xuyên chơi điện thoại di động chứ?"

Jungkook cởi áo khoác xuống, ném tới trên ghế dựa, sau đó ngồi xuống bên giường. Khóe miệng Taehyung mang theo tươi cười nghiền ngẫm, cứ chằm chằm vào cậu mà nhìn. Jungkook nháy mắt mấy cái:

"Làm gì nhìn em như vậy? Hành trình hôm nay của em cũng đều báo cáo qua với anh."

"Nguyên ngày hôm nay anh xem một cuốn album."

Kim Taehyung không nhịn cười được: "Em còn rất tự kỷ a."

"Phải không?"

Jeon Jungkook cũng cười: "Tự kỷ một chút không tốt sao? Đàn ông đẹp trai như em vậy có ngoại hình lại ôn nhu chăm sóc như thế. Lại tự kỷ một chút sẽ chỉ gia tăng mị lực, anh kiếm lời rồi."

"Ừ ừ ừ, ngoại trừ tự kỷ ra, anh có thể lại cho em gia tăng thêm một cái nhãn hiệu da mặt dày."

Taehyung bị cậu chọc cho bật cười. Jungkook nhíu mày nghiêm trang mở miệng: "Anh mới biết được da mặt em dày sao? Không nên, xem ra em cần phải lại tăng cường cái đặc thù này một chút."

Nói rồi Jeon Jungkook đè vai Kim Taehyung lại, đem anh áp ngã xuống giường, hung hăng hôn lên.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com