ZingTruyen.Info

[KookV/KooKtae] Sinh con cho tình một đêm.

Chap 17

BimiCherry01

Biểu tình của Kim Taehyung quá mức nhiều chuyện, Jeon Jungkook đột nhiên nở nụ cười, từ chối cho ý kiến, chỉ là cười khanh khách nói: "Có cơ hội, anh có thể tự mình đi hỏi ông ấy."

Kim Taehyung: "..."

Cho nên nhất định là bị đánh rồi? Trong lòng Taehyung yên lặng nói bổ sung cho nên người này mới không có muốn nói. Hai người ăn xong bữa sáng, Jungkook cảm thấy tốt hơn nhiều, đầu không còn đau như vậy nữa, liền chuẩn bị dọn dẹp căn nhà một chút, kết quả nhìn quanh một vòng phát hiện, bố trí trong nhà Taehyung đã thay đổi. Thoạt nhìn là cố ý thu dọn qua, không gian trống so với trước lớn hơn rất nhiều hơn nữa cũng sạch sẽ chỉnh tề hơn rất nhiều.

"Anh thu dọn qua rồi?" Jungkook tâm tình thật tốt.

"Ừ, em cũng có thể đem giày của em lấy tới mấy đôi, chỗ khoảng trống kia thuộc về em còn có tủ quần áo cũng trống ra không ít chỗ."

Jungkook cười tiến lên khẽ hôn Taehyung: "Được."

"Em ngày hôm nay không cần đến công ty sao?" Nụ hôn qua đi, Taehyung hỏi cậu.

"Buổi sáng không cần, xế chiều đi một chút là được rồi."

"Hiện tại Jung Hoseok là nguyên phó tổng công ty chúng ta?" Taehyung hỏi thăm nói.

"Chắc là vậy, việc này em không có quản lý, Kim Namjoon có thể giải quyết."

Jeon Jungkook thật ra cũng không có gạt Kim Taehyung, tiếp tục nói bổ sung: "Cấp dưới trước kia của anh Choi Yeonjun chắc là tiếp nhận chức vị vốn có của anh."

Taehyung khẽ thở dài một cái, việc này hả? Nói tiếc nuối cũng rất tiếc nuối, thật vất vả phấn đấu lâu như vậy có thể đạt được chức tổng giám đốc bộ phận, kết quả...

Jungkook tựa hồ biết anh đang suy nghĩ cái gì, rất có điểm không chịu trách nhiệm mà mở miệng: "Chờ bé con sinh ra nếu anh muốn quay lại, em có thể an bài chức vị rất cao cho anh."

Không sai! Tổng tài đại nhân chính là có thể tùy hứng như thế! Nhất định phải cho 'vợ' tiếp nhận một vị trí đặc biệt khác, lãnh khốc cuồng bá duệ có được không! Kim Taehyung có chút bất đắc dĩ nhìn cậu, Jeon Jungkook nhún vai:

"Năng lực của anh rõ như ban ngày, mọi người sẽ không có ý kiến gì rồi, cho dù có cũng tạm thời mặc kệ họ. Em tin tưởng đến lúc đó anh nhất định có thể sử dụng thực lực mà chặn miệng bọn họ."

Kim Taehyung: "..."

"Đương nhiên em càng muốn để cho anh ở nhà tịnh dưỡng thân thể thật tốt. Chuyện kiếm tiền nuôi gia đình giao cho em là tốt rồi!" Jungkook tiếp tục nói bổ sung.

Taehyung liếc xéo cậu một cái, Jungkook cười cười: "Được rồi, em tôn trọng ý kiến của anh, anh muốn như thế nào liền như thế đó. Chuyện bé con không cần quan tâm, mẹ rất là thích trẻ con để cho bà ấy trông bé con tuyệt đối không thành vấn đề!"

Nói bóng gió chính là nếu như Taehyung muốn đi làm trở lại, vậy liền đem đứa bé cho người già coi, nếu như anh luyến tiếc đứa nhỏ vậy ở nhà trông bé con, cậu phụ trách nuôi sống gia đình. Dù sao vô luận như thế nào, cậu đều nghe anh. Hai loại lựa chọn này với anh mà nói, không khác biệt. Nên nói đều bị Jungkook nói hết, Taehyung cũng không biết nói cái gì. Anh đương nhiên không muốn luôn luôn ở nhà nhưng nếu đến lúc đó luyến tiếc bé con có thể thực sự phải ở nhà đợi thêm một khoảng thời gian ngắn nữa. Ừ... Bây giờ nghĩ còn quá sớm đến lúc đó rồi hãy nói. Suy nghĩ một chút, Kim Taehyung đột nhiên ý thức được một vấn đề rất nghiêm trọng. Cũng chính là đứa bé này anh phải làm sao sinh? Không biết là từ nơi nào đi ra đây? Jeon Jungkook nhận thấy được sắc mặt Taehyung đột nhiên biến đổi, không khỏi hỏi:

"Làm sao vậy? Bé con đá anh à?"

"Không." Taehyung vẻ mặt đưa đám, nhìn chằm chằm Jungkook một hồi lâu làm cậu thấy cũng sợ hãi cả người, mới nói:

"Em có thể giúp anh gọi điện thoại cho Min Yoongi không?"

Anh phải được tư vấn một chút vấn đề này mới được. Min Yoongi?

"Được, anh muốn hỏi anh ấy kết quả xét nghiệm máu phải không? Anh ấy nói có kết quả sẽ gọi điện thoại cho em."

"Không phải, anh là có vấn đề khác muốn hỏi anh ta."

Kim Taehyung thở dài nhìn bộ dáng ung dung tự tại của Jeon Jungkook, đột nhiên có chút khó chịu, trong lòng nói cậu thì tốt rồi không cần sinh chỉ phụ trách gieo giống. Chính mình cũng như người quái dị còn phải phụ trách sinh con, cuộc sống thực sự là gian nan a!

"Vấn đề gì?" Jungkook hiếu kỳ.

Taehyung không muốn nói.

"Rốt cuộc vấn đề gì? Nói cho em biết không chừng em có thể giúp anh giải đáp." Người nào đó ân cần thiện lương dụ dỗ nói.

"Chính là đứa bé này phải làm sao sinh ra?" Taehyung như không thèm đếm xỉa mở miệng mà mặt thì đã đỏ trước đó rồi.

"Nên sinh thế nào thì sinh thế đó thôi!"

Jungkook thuận miệng trả lời, chờ lúc cậu tỉnh ngộ lại đột nhiên cũng có vài phần xấu hổ. Ách, cái này nam và nữ không giống nhau, quả thực vấn đề đứa bé làm sao sinh này là một vấn đề không nhỏ!

"Không có việc gì đến lúc đó có thể sinh mổ."

Thấy sắc mặt Kim Taehyung càng lúc càng không dễ nhìn, Jeon Jungkook vội vàng an ủi. Sinh mổ đích thật là một lựa chọn tốt, chỉ sợ đến lúc đó sinh mổ cũng không được, dù sao cái bộ phận bí ẩn này của anh cùng phụ nữ không giống nhau.

"Cho nên anh muốn hỏi anh Yoongi một chút, dưới loại tình huống này phải làm sao."

Taehyung vuốt ve bụng có chút phiền não mà mở miệng. Jungkook cầm lấy điện thoại di động qua, bắt đầu tìm số điện thoại di động của Min Yoongi:

"Em lập tức hỏi! Anh đừng lo lắng, trẻ con mới vừa ra đời kỳ thực không lớn, nói không chừng không có phiền phức như vậy, cứ thả lỏng trong lòng ha... Em lập túc hỏi anh ấy một chút."

Chính mình thì đi tìm số điện thoại di động, Min Yoongi lại gọi tới cho cậu. Jeon Jungkook vô cùng kinh ngạc trợn to hai mắt, vội vàng nhận điện thoại. Hẳn là kết quả xét nghiệm máu có rồi? Quả nhiên, Yoongi mở miệng liền nói:

"Kết quả xét nghiệm trên cơ bản bình thường, không có vấn đề gì lớn lao, chính là hơi có chút thiếu máu, rất nhỏ, sau này ăn cơm cần chú ý, bổ sung vitamin B11, điều dưỡng thật tốt là được rồi. Nếu như không chú ý giai đoạn phát triển sau này sẽ rất nghiêm trọng, cung cấp máu không đủ cho thai nhi dễ dẫn đến thai nhi không đầy đủ dinh dưỡng và thiếu dưỡng khí cũng dễ khiến cho sinh non cho nên trong khoảng thời gian này phải bổ sung thật tốt."

Jungkook nghe rất nghiêm túc, thường thường ừ một tiếng, Kim Taehyung theo dõi cậu, chỉ chỉ bụng của mình, ý bảo cậu đừng quên hỏi vấn đề bọn họ vừa thảo luận.

"Thịt bò, gan, lòng đỏ trứng, các loại cá đều chứa nhiều chất sắt, rau chân vịt, tảo, cà, rong biển cũng có thể, bình thường không có việc gì cũng có thể uống nước đường đỏ."

Yoongi đại khái nói chút món ăn có bao hàm chất sắt và món ăn bổ sung máu cũng bảo Jungkook không có việc gì thì tra tư liệu một chút, học tập thêm toàn diện một chút mà tới chăm sóc dựng phu.

"Được, em biết rồi cảm ơn anh." Jungkook chứng tỏ mình biết rồi, sau đó hỏi:

"Em còn có một vấn đề muốn tư vấn một chút."

"Ừ? vấn đề gì?"

"Anh ấy đến lúc đó làm sao sinh? Sinh mổ hay là..."

Lúc Jeon Jungkook hỏi cái vấn đề này cũng có chút quẫn bách, bất quá vì 'vợ' và bé con nhà mình vẫn là hỏi rõ ràng tương đối tốt. Đầu dây bên kia Min Yoongi cũng sửng sốt một chút:

"Tháng sau khi hai người tới kiểm tra, anh sẽ kiểm tra tỉ mỉ kết cấu bộ phận đó của em ấy. Chú mày cũng biết vị này nhà chú là tình huống đặc biệt, anh cũng là lần đầu thấy. Trên cơ bản theo lý luận mà nói, thuận theo tự nhiên là tốt nhất nếu như thực sự không được vậy chúng ta sinh mổ cũng có thể."

"Được, tháng sau lại nói."

Jungkook sau khi cúp điện thoại thì lặp lại một chút lời nói của Yoongi cho Kim Taehyung, anh trầm mặc. Hồi lâu mới hung hăng trừng mắt liếc Jungkook một cái. Đầu sỏ gây chuyện chính là cái tên này! Bất quá một đêm trước kia, hình như là chính mình càng chủ động, ôi chao! Kim Taehyung thở dài, vỗ về bụng dựa lưng ở trên ghế sô pha, quên đi cứ như vậy đi, đi một bước tính một bước, nếu như ông trời đã làm cho một người đàn ông như anh mang thai, vấn đề sinh hạ nhất định cũng có thể giải quyết! Jeon Jungkook ngồi ở bên cạnh anh cũng chìa tay đến trên bụng dưới của anh, nhẹ nhàng vuốt ve, thâm tình chân thành nói:

"Đừng lo lắng, vô luận là phương thức gì em đều sẽ bồi ở bên cạnh anh."

Trước ngày nghỉ hai lễ Trung Thu và Quốc Khánh một đoạn thời gian, Jungkook bề bộn quá nhiều việc mỗi ngày đi sớm về trễ. Nhưng trên cơ bản, mỗi sáng sớm cậu đều sẽ phụ trách làm tốt bữa sáng và bữa trưa cho Taehyung, bữa sáng hai người cùng nhau ăn, bữa trưa Taehyung chính mình tự ăn mà bữa tối lại là anh làm, nếu như buổi tối cậu không có tiệc, trở về nhà cùng Taehyung ăn. Anh vẫn có một chút vô cùng ghét bỏ tài nấu nướng của mình, Jungkook thì ngược lại một chút cũng không kén chọn, còn an ủi anh:

"Anh vất vả như vậy còn phụ trách nấu cơm cho em, đã tốt lắm rồi, em rất thỏa mãn. Hơn nữa anh làm cơm cũng không tệ, tương đối phù hợp khẩu vị của em. Cho nên nói hai ta là trời sinh một đôi. Thỏa đáng."

Taehyung cũng không nói gì thêm nữa, muốn ở chung với nhau nhất định phải nhân nhượng nhau mới có thể lâu dài. Jungkook nhân nhượng anh ngu ngốc chuyện bếp núc còn anh thì...

Jungkook có đôi khi cũng không thể về nhà ăn cơm, nửa đêm say khướt mới trở về, Taehyung phải chăm sóc cậu đây cũng là một mặt nhân nhượng của anh cho cậu. Buổi tối ba ngày trước hai dịp lễ, Jungkook lại uống say không còn biết gì, Taehyung nhận được điện thoại, thực sự lo lắng tự mình lái xe đi ra ngoài đem người đón trở về. Lúc chờ thang máy, Jeon Jungkook hơi chút thanh tỉnh một chút, ghé vào đầu vai Kim Taehyung, một tay đang nắm mặt Taehyung híp mắt tỉ mỉ quan sát nửa ngày, mới say khướt nói:

"Taetae đại ca, là anh sao Taetae đại ca?"

Taetae đại ca? Taehyung nghe xong tiếng xưng hô này có chút muốn cười, bởi vì anh nhớ cái tên mình lưu ở trong điện thoại 'Jeon đại ca'. Được rồi, hai người bọn họ thực sự là tuyệt phối. Ngay cả đặt tên cũng thần giao cách cảm như thế.

"Ừ, là anh đây thưa Jeon đại ca."

Khóe miệng Kim Taehyung vẽ ra một độ cung, cười đến rất rực rỡ: "Em rốt cục nhận ra anh rồi."

"A. Taetae đại ca anh đi đón em bằng gì?" Jeon Jungkook trợn to hai mắt, tựa hồ nghĩ tới tốt nhất không nên để cho Taehyung lái xe, vẻ mặt của cậu cũng chậm rãi trở nên ngưng trọng.

"Không phải là em gọi điện thoại cho anh sao? Nói em say như chết không có xe taxi nào sẵn lòng chở em." Taehyung cố ý trêu chọc cậu:

"Cho nên em mới gọi điện thoại cho anh, ầm ĩ ồn ào muốn anh đi đón em."

Trên thực tế là Taehyung tự mình lo lắng mới lái xe đi đón cậu.

"A? Là vậy sao?" Jungkook có chút không nhớ ra, cậu khẩn trương nói:

"Anh lái xe không có sao chứ?"

"Không có việc gì, này không phải là đều trở về nhà rồi sao?"

Jungkook nhìn thang máy mở trước mắt, bừng tỉnh đại ngộ mà ồ một tiếng.

"Đi thôi." Taehyung đỡ cậu tiến vào thang máy, Jungkook lại có chút mê mang trừng mắt tựa ở trên người anh không muốn động.

"Khó chịu." Cậu lầm bầm một câu.

"Lại chịu đựng chút, lập tức đến nhà, về nhà có trà giải rượu cho em uống." Taehyung nhìn chằm chằm con số trên thang máy đang thay đổi, thấp giọng dụ dỗ nói.

"Anh đút em sao?" Jungkook nghiêm túc hỏi.

"Ừ, anh đút em." Kim Taehyung giống như đang dỗ trẻ con, thuận theo lời của cậu dụ dỗ nói.

"Anh thật tốt.".

Taehyung quay đầu nhìn Jeon Jungkook một chút, cậu khép hờ mắt lại, sắc mặt hồng nhuận, tư duy và năng lực phản ứng đều so với ngày thường chậm hơn một chút, mà nói đùa cũng còn rất tốt nha, không có nghĩ tới tên này lúc triệt để uống say sẽ là như thế này. Lúc trước Jungkook cũng có mấy lần uống rượu về nhà nhưng mấy lần đó suy nghĩ và thần trí của cậu cũng còn coi như rõ ràng, nhiều nhất là mệt mỏi, lần này ngược lại rất khiến người ta ngoài ý muốn. Phỏng chừng thực sự uống rất nhiều rượu.

"Ngày hôm nay như thế nào uống nhiều như vậy?" Tiếng thang máy vang lên, bọn họ đến tầng 16, Kim Taehyung liền đỡ Jeon Jungkook đi ra, quẹo đi vào hướng hành lang.

"Quảng cáo thương nghiệp rất khó chơi. Để cầm được hạng mục này không thể không liều mạng một lần, lập tức tới ngày nghỉ rồi. Không làm được coi như mất toi công."

Jungkook cố gắng phát âm rõ ràng mà cùng Taehyung giải thích. Anh gật đầu biểu thị đã hiểu, khi mở cửa để cho cậu dựa vào tường đợi, kết quả mở xong cửa nhìn lại thì thấy Jungkook đang trượt theo chân tường ngồi dưới đất, Taehyung bất đắc dĩ lại cũng có chút yêu thương. Này phải say thành cái dạng gì? Anh cố sức mà đem người nâng đứng lên chuẩn bị vào cửa, ném tới trên ghế sô pha sau đó mới đóng cửa lại.

"Taetae đại ca." Jungkook gương mặt khổ, cau mày nói:

"Em muốn ói."

"Chờ chút anh tìm cho em..."

Taehyung xoay người tìm đồ đựng gì đó có thể để cho Jungkook ói vào. Jungkook hơi biến sắc mặt, giùng giằng đứng dậy, Taehyung vội vàng đỡ cậu đi nhanh vài bước, đem cậu đưa đến phòng vệ sinh, Jungkook cũng không để ý hình tượng quỳ gối bên cạnh bồn cầu ọe ọe ói ra. Kim Taehyung đỡ thắt lưng đứng ở cửa phòng vệ sinh dây dưa một hồi, lăn qua lăn lại một trận này, anh cũng đủ mệt. Thể trọng của người say rượu thật là nặng, Jeon Jungkook so với anh lại là xấp xỉ ngang bằng nhau, đem cậu từ trên xe dìu xuống cho tới nhà thật sự là không dễ dàng! Bất quá nhìn người nào đó rõ ràng mệt mỏi, Taehyung cũng không có câu oán hận gì. Bởi vì anh nghĩ tới chính mình năm đó, lúc chưa có luyện ra được tửu lượng, anh cũng như Jungkook vậy ôm chầm bồn cầu ói, lúc ấy dạ dày đều đau muốn rút gân.

Kim Taehyung hâm nóng sữa trước chờ Jeon Jungkook ói không còn nhiều lắm liền rót hết cho cậu, sau đó suy nghĩ có nên làm trà tỉnh rượu cho cậu uống hay không, trà đối với dạ dày hình như cũng không tốt lắm. Jungkook đem cà-vạt của mình kéo ra, vẫn là choáng váng, trên người đều là mùi rượu, khó chịu các loại, cậu muốn tắm rửa. Cũng không thể mỗi lần say rượu trở về cũng không tắm rửa, bẩn thỉu tiếp tục như vậy nữa phỏng chừng Taetae đại ca sẽ đem cậu đá xuống giường. Kim Taehyung đổi nước nóng, thay thế trà giải rượu, dù sao cũng đã trễ thế này vẫn là uống nước đi, ngủ một giấc nếu như ngày mai còn không tỉnh rượu vậy ngày mai lại uống trà tỉnh rượu. Lúc Taehyung quay đầu đang chuẩn bị để cho Jeon Jungkook uống nước, phát hiện Jungkook tự cởi quần áo của chính mình treo rất có thứ tự, lúc này chỉ còn lại một chiếc quần lót. Anh trợn to hai mắt:

"Em muốn làm gì?"

"Tắm... Trên người thật là thúi. Taetae đại ca sẽ ghét bỏ em."

Jungkook mơ mơ màng màng nói, lung lay lắc lắc chuẩn bị đi vào phòng vệ sinh lần thứ hai. Taehyung dở khóc dở cười, buông ly nước, đuổi theo đem người đỡ lấy:

"Không có việc gì, anh không ngại em vẫn là uống nước xong ngoan ngoãn ngủ đi."

Jungkook lắc đầu, kiên trì nói: "Em muốn tắm...em muốn tắm!"

Taehyung thấy không lay chuyển được cậu, không thể làm gì khác hơn là thỏa hiệp nói: "Được được được, tắm, tắm, em chờ một chút, anh dìu em đi vào."

Khi đến cửa phòng vệ sinh, Kim Taehyung lại có chút lo lắng, người này đứng còn không vững tắm như thế nào? Nếu là bồn tắm lớn thì tốt rồi, thiết bị lắp đặt ở căn nhà mình thuê này cũng không phải trang bị hoàn mỹ cho nên chỉ có vòi sen, không có bồn tắm lớn.

"Tắm!" Jeon Jungkook lại lầm bầm một câu, tựa hồ là đang nhắc nhở Taehyung.

Anh vội vã phụ họa: "Được được được, lập tức tắm, lập tức tắm."

"Vâng." Cậu tựa trên đầu vai Taehyung, làm nũng nói:

"Taetae đại ca giúp em tắm..."

Taehyung thật muốn đem cái tên thích vui đùa ầm ĩ này tống ra cửa! Ngoan ngoãn ngủ tốt bao nhiêu, lần này sao lại đáng ghét như thế! Aiz, thế nhưng lại không thể thực sự đá ra cửa được vẫn là phải quản.

"Nếu không đến nhà em tắm?"

Jeon Jungkook gật đầu, liền đi ra ngoài, đi được phân nửa bắt đầu tìm chìa khóa: "Ơ? Chìa khóa nhà em đâu?"

"Em mấy ngày trước đưa anh, đã quên rồi?" Kim Taehyung đi tìm chìa khóa, Jungkook lại dừng lại, kéo anh:

"Không được, anh không thể đi qua nhà em, bên kia mới trùng tu đối với thân thể không tốt."

"Được rồi, vậy tắm ở trong này."

"Taetae đại ca giúp em tắm!" Jungkook lần thứ hai cường điệu.

"Được rồi, anh giúp em tắm, em đừng lộn xộn."

Taehyung nghĩ dù sao đều lăn qua lăn lại nửa đêm cũng không kém một chút này, tắm liền tắm đi cũng may lúc trước Jungkook đã đem đệm chống trơn mua ở cửa hàng lót lên sàn phòng tắm, anh cũng không để ý gì, cùng người kia tắm rửa rồi ngủ. Bởi vì Jungkook đã cởi đến gần như là sạch trơn, Taehyung không kịp ra bên ngoài cởi quần áo của mình, không thể làm gì khác hơn là theo cậu đi vào chung trước, đóng cửa lại mở vòi sen tắm cho Jungkook. Cậu hơi dựa vào tường thế nhưng chân vẫn có chút mềm, anh không thể làm gì khác hơn là để cho cậu vịn cánh tay của mình. Jungkook híp mắt hưởng thụ mà hừ một tiếng, sau đó lại không biết là lúc xối nước thư thái hay là hơi chút thanh tỉnh, bắt đầu trợn tròn mắt trực tiếp nhìn chằm chằm Taehyung, thập phần nghiêm túc xem anh tắm cho cậu. Lúc Kim Taehyung nhìn qua, Jeon Jungkook khôi phục trạng thái nheo mắt hỗn độn ngay lập tức.

"Cúi đầu, nhắm mắt." Taehyung phân phó nói.

Jungkook nghe lời, anh đem vòi sen đưa cho cậu: "Cầm."

Cậu liền nhận lấy, sau đó Taehyung bóp dầu gội ra bàn tay xoa một chút, chìa tay xoa ở trên tóc Jungkook.

"Lại thấp một chút."

Taehyung giơ cánh tay có dấu hiệu mệt mỏi mà nếu nhón chân lại sợ đứng không vững cho nên không thể làm gì khác hơn là tiếp tục sai bảo Jungkook. Jeon Jungkook ngoan ngoãn cúi đầu, hưởng thụ động tác Kim Taehyung xoa bóp da đầu cho cậu, khóe miệng hơi nhếch lên, lộ ra bộ dáng tươi cười như có như không. Giờ khắc này Jungkook chắc là đã thanh tỉnh rồi. Sớm biết rằng có thể hưởng thụ đãi ngộ như vậy, mấy lần say rượu trước cũng nên kiên trì tắm nha! Jungkook âm thầm nghĩ, ánh mắt đảo qua cái bụng hở ra của Taehyung, trong nháy mắt liền thanh tỉnh vài phần.

Bởi vì phải lo lắng Jungkook cho nên Taehyung chưa kịp cởi quần áo trên người mình, tắm vòi sen nhất định cũng đem anh xối ướt, mà lúc bị nước xối toàn thân, quần áo liền dính sát ở trên người như thế bụng của anh có vẻ đặc biệt lớn. Đặc biệt là từ góc độ mà Jungkook nhìn thấy. Cậu cách anh rất gần, vừa cúi đầu đường nhìn có thể thấy bụng nhô ra của Taehyung. Taetae đại ca nhà cậu bây giờ còn mang thai nữa, đã sắp sáu tháng rồi! Để cho một dựng phu mang thai hầu hạ mình tắm rửa còn vọng tưởng chiếm tiện nghi, hình như là có chút quá không đạo đức. Trong lúc có hai con người bé bé đang giằng co trong lòng Jungkook mơ hồ lại thanh tỉnh, thanh tỉnh lại mơ hồ, cuối cùng vẫn là chìa tay đem quần áo của Taehyung kéo mở:

"Tắm không thể mặc quần áo!"

Kim Taehyung: "..."

Jungkook nỗ lực thuyết phục như vậy là vì để tránh cho Taehyung mặc quần áo ướt, đừng lại bị cảm không bằng cũng cùng cậu trực tiếp tắm rửa. Jungkook thuận tiện còn ăn một chút đậu hũ, Taehyung cũng nhắm một mắt mở một mắt, anh thầm nghĩ nhanh một chút đem người kia giải quyết sau đó ném cậu đi ngủ! Lần sau phải lập ba điều quy ước với cậu, nếu như còn dám uống say như vậy về nhà sẽ không cho phép cậu lên giường! Jeon Jungkook thật ra thì vẫn còn biết điều, Kim Taehyung gội đầu cho cậu xong, tắm xong, cậu sẽ không lại quấn quít lấy anh làm ầm ĩ nữa, thời điểm Kim Taehyung hắt hơi một cái, cậu lại càng ngoan hơn, thúc giục nói được rồi được rồi không tắm nữa, miễn cho anh bị cậu làm liên lụy cảm mạo vậy liền quá sai lầm rồi.

Taehyung xoa xoa mũi, cũng đơn giản tắm cho mình một chút nhưng thật ra không có gội đầu, bởi vì sau bữa cơm chiều anh đúng là đã tắm qua, bây giờ là bất đắc dĩ tắm lần thứ hai nếu như lại gội đầu như thế còn phải sấy tóc, tối nay cũng đừng nghĩ đến việc ngủ nữa.

Rốt cuộc giải quyết xong Jeon Jungkook, Kim Taehyung lau khô người cho cậu, dìu đến bên giường, tìm cái thảm bọc lại, sau đó chính mình cũng vội vàng lau khô người, mặt khác tìm bộ quần áo ngủ sạch sẽ mặc, Jungkook tuy rằng đầu váng mắt hoa nhưng cậu vẫn kiên trì chính mình tự sấy tóc, không có để cho Taehyung động thủ.

"Nhanh ngủ đi, hôm nay cực khổ anh rồi."

Jeon Jungkook cũng sấy một ít nước còn sót lại cho Kim Taehyung, lúc thu dọn thỏa đáng hai người mới ôm nhau ngã xuống giường, vù vù ngủ say.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info