ZingTruyen.Com

[KookV/KooKtae] Sinh con cho tình một đêm.

Chap 14

BimiCherry01

Jeon Jungkook nhìn bộ dáng khiếp sợ của Kim Taehyung như vậy cũng kịp phản ứng, dân số khá nhiều, ngày nghỉ lễ lại ít, thông thường lượng người lựa chọn ra ngoài vào những dịp lễ là rất nhiều. Thật sự không phải là thời gian tốt để ra ngoài.

"Vậy nghỉ ngơi thật tốt ở nhà? Hoặc là tùy tiện đi dạo giải buồn ở khu ngoại ô thủ đô Seoul một chút?" Jungkook đắn đo, trong khoảng thời gian ngắn nghĩ không ra được cái chủ ý gì tốt.

Taehyung cười cười: "Đến lúc đó rồi hãy nói dù sao vẫn còn nửa tháng nữa, có đôi khi kế hoạch cản không nổi biến hóa, sớm tính toán tốt rồi cũng có thể sẽ bị sự tình đột nhiên xuất hiện quấy rầy, trước thuận theo tự nhiên đi!"

"Cũng tốt!"

Thời gian không sai biệt lắm, Jungkook trở về thay quần áo, chuẩn bị đưa Taehyung đi liên hoan. Taehyung cũng đổi lại bộ quần áo mới mua, rộng thùng thình thoải mái, hơn nữa thân hình anh cao lớn, như vậy ngược lại cũng không nhìn ra đến bụng của anh. Jungkook theo hướng dẫn của Taehyung đưa anh đến tiệm lẩu của Park Jimin, Taehyung xuống xe, nhìn Jungkook có chút băn khoăn, chính mình liên hoan lại đem vị này bỏ lại.

"Lúc xuống lầu cẩn thận một chút, đừng uống rượu."

Jeon Jungkook dặn dò hai câu, kỳ thực cậu thực muốn đem Kim Taehyung đưa vào, bất quá vì để tránh cho phiền toái không cần thiết tạm thời như vậy trước đi.

"Ừ, sở dĩ chọn tiệm lẩu chính là vì tránh phân đoạn uống rượu này."

Tuy rằng cũng có ăn lẩu tiện thể uống rượu nhưng phần lớn đều là cảnh tượng náo nhiệt cùng bầu không khí nơi bàn rượu ngược lại hoàn toàn bất đồng.

"Tôi đi đây."

Jungkook đối Taehyung cười cười: "Cơm nước xong nhớ gọi điện thoại cho em, em tới đón anh."

"Cậu buổi trưa có nơi ăn cơm không?" Taehyung nhịn không được hỏi một câu.

"Có, yên tâm đi." Jungkook thấy Taehyung băn khoăn như vậy trong lòng vẫn là thật vui vẻ, cậu nghiêm trang mở miệng:

"Taehyung."

"Hửm?"

"Lại đây một chút."

Kim Taehyung hơi cúi người, tiến đến trong cửa sổ xe: "Chuyện gì?"

Jeon Jungkook thật nhanh ở trên môi Taehyung ấn xuống một nụ hôn, sau đó cười nói: "Chúc anh liên hoan vui vẻ."

Taehyung sửng sốt một chút, mới đứng lên, nhìn Jungkook đã nghiêng đầu sang chỗ khác, nổ máy xe, anh lui về phía sau hai bước, Jungkook liền xoay đầu lại hướng anh vẫy vẫy tay:

"Em đi đây!"

Taehyung theo bản năng cũng vẫy tay theo, nhìn theo hướng Jungkook lái xe đi xa. Trên môi tựa hồ vẫn còn lưu lại hơi thở của Jungkook, Taehyung nghĩ đến nụ hôn chuồn chuồn lướt nước đánh lén vừa rồi có chút muốn cười. Quả nhiên thật sự là đến thời điểm qua lại với người mình dự định ở chung liền có chút không nỡ buông ra. Hai bên đều chộn rộn, rồi lại có chút hơi rụt rè. Chậc, sao càng ngày càng như thiếu nữ rồi? Ngẫm lại đêm đó, hai người củi khô bốc lửa, một chút liền bốc cháy, đâu giống như bây giờ, tiếp nhận một nụ hôn còn phải thận trọng. Rồi lại có loại cảm giác không giống như cùng người khác. Không cách nào hình dung. Taehyung tới tương đối sớm, dù sao anh cũng là chủ tiệc nha. Park Jimin đã dặn qua, chừa cho anh một phòng ở trong. Có thể cung cấp cho phòng bọn họ gặp nhau.

Hwang Eunbi, Moon Hyungseo, Choi Yeonjun, Lee Jeahyun, Lee Juyeon thậm chí Jung Hoseok đều tới. Bình thường Hoseok cùng bọn họ chung đụng cũng không tệ cho nên sẽ không bởi vì anh ta trở thành người lãnh đạo cấp cao hơn mà mọi người liền không phóng túng. Vừa ăn vừa trò chuyện, mọi người cũng không lại tiếc nuối Kim Taehyung rời đi, chỉ nói giữ liên lạc, vạn nhất lúc nào đó lại làm việc với nhau nữa! Sau đó thậm chí lại nghe đến Hwang Eunbi khen tổng tài lãnh khốc:

"Tổng tài mới tới thực sự thật đẹp trai a! Đáng tiếc chỉ liếc mắt nhìn từ xa xa như vậy. Cuối tuần em phải xem thật kỹ một chút mới được."

"Chỉ bằng đức hạnh này của cô, người ta khẳng định chướng mắt cô." Moon Hyungseo dội gáo nước lã nói.

"Mình làm sao nha?" Hwang Eunbi bĩu môi:

"Bất quá mình cũng không có nghĩ như thế nào, thứ tốt này nha, ai không muốn thưởng thức thật tốt? Cũng không nhất định là muốn làm của riêng nha!"

Moon Hyungseo hừ cười một tiếng, không nói, Hwang Eunbi oán hận đem miếng thịt cậu ta mới vừa mò được đoạt đi. Kim Taehyung có chút chột dạ sờ sờ mũi, tâm nói nếu như bị thật nhiều thiếu nữ trong công ty biết tổng tài lãnh khốc của bọn họ bị một người đàn ông câu dẫn đi, không biết sẽ có bao nhiêu thương tâm! Sai, thế nào thành anh quyến rũ? Rõ ràng là cái tổng tài lãnh khốc kia tự mình dính qua đây. Anh cùng Jeon Jungkook còn chưa chắc chắn sẽ đi tới trình độ nào nữa, mới ở chung với nhau một ngày mà thôi, không thể quá tự tin mù quáng! Bất quá có nên từ khía cạnh châm biếm vị tổng tài lãnh khốc này một chút hay không, nếu quyết định muốn cùng anh kết giao, muốn cùng anh phát triển tiến thêm một bước, vậy thì phải cùng các tiểu yêu tinh ở công ty giữ một khoảng cách? Ho khan một cái, Taehyung suy nghĩ một chút chợt hoàn hồn, anh ho nhẹ một tiếng, cảm giác mình khéo tưởng tượng, vội vàng kéo lại.

"Cám ơn anh Taehyung mời khách!"

Hwang Eunbi một nữ sinh trong phòng, giọng nói ngọt ngào tướng mạo xinh đẹp, tính tình cũng đỉnh đạc, các anh trai cùng cô ở chung sẽ không cảm thấy quá xa cách, bởi vậy trên cơ bản cô được coi là hoa khôi của phòng, tất cả mọi người rất cưng chiều cô nàng.

"Các cậu chưa có ăn đủ thì nghỉ chút lại đến đợt thứ hai, thật sự có muốn uống rượu thì chính mình gọi, thế nhưng đừng gọi cho anh, dạ dày anh gần đây khó chịu cho nên ai cũng đừng nghĩ chuốc rượu anh." Kim Taehyung phòng bị bọn họ trước.

"Bình thường uống rượu nhiều rồi, đã nói trước rồi hôm nay ai cũng không được thay đổi. Chúng ta uống đồ uống là được rồi, em lại kêu thêm một ly mâm xôi xanh mang theo uống lúc về được chứ?" Hwang Eunbi cười gian nói.

"Được, lại không kêu thêm trà sữa sôcôla sao? Anh nhớ rõ em gái nhỏ đều thích uống cái này." Taehyung một bên trêu chọc một bên nhìn những người khác:

"Các cậu thì sao? Mỗi người đến một ly?"

"Em uống coca là tốt rồi." Choi Yeonjun liền nói.

"Em cùng Eunbi như nhau, muốn nước mâm xôi." Moon Hyungseo liền trả lời.

Kim Taehyung lần lượt gọi thêm cho bọn họ một ly đồ uống, sau đó không quên giới thiệu làm ăn cho Park Jimin: "Tiệm này là anh em của anh mở, các cậu sau này muốn ăn lẩu liền cùng bạn bè tới nơi này ăn có thể giảm giá."

"Được a, mùi vị ở đây không tệ, phục vụ cũng rất tốt, anh yên tâm chúng em nhất định sẽ mang theo bạn bè đến thăm!"

"Taehyung việc riêng xử lý thế nào?" Jung Hoseok bớt thời gian hỏi một câu.

Taehyung hàm hồ nói: "Dạ, đang xử lý ạ."

"Có gì cần giúp một tay cứ nói."

"Được, cám ơn anh Hoseok, trước mắt em vẫn đang xử lý."

"Được, vậy tiếp tục ăn đi!"

Một bữa cơm ăn đến gần ba giờ chiều. Taehyung vốn muốn nói nếu không mọi người tìm một quán Karaoke đi hát một chút đi, bất quá có người buổi chiều còn hẹn người khác cũng có người muốn về nhà. Kim Taehyung biết mọi người muốn chừa cho anh thời gian 'xử lý việc riêng', cho nên cũng liền thuận nước dong thuyền nhận lấy, dù sao hoàn cảnh ầm ĩ như vậy, anh cùng Jeon Jungkook tới. Trên điện thoại của Jungkook lưu số Taehyung tên là 'Đại Taetae', không phải không thừa nhận, đường cung ý thức đặt tên của hai người này vẫn rất nhất trí. Thấy cuộc gọi từ 'Đại Taetae', Jungkook vội vàng bắt máy:

"Ăn xong rồi?"

"Ừ."

"Chờ em mười phút, em đến ngay."

"Không vội, cậu lái xe chú ý một chút."

"Được."

Jungkook kỳ thực đi không bao xa, ở phụ cận tìm một nhà hàng Tây, tùy tiện gọi vài món từ từ ăn, luôn nhìn đồng hồ, sau lại chính cậu cũng cảm giác mình có chút quá rãnh rỗi rồi. Phòng ban liên hoan, mặc dù là ở tiệm lẩu, không cần uống rượu nhưng khẳng định cũng sẽ tốn hai ba tiếng đồng hồ mới có thể xong. Nhưng chính là nhịn không được xem thời gian. May mà trong lòng có chuẩn bị, hơn ba giờ Kim Taehyung rốt cuộc gọi điện thoại cho cậu như cậu dự liệu. Mười phút sau Jeon Jungkook quả nhiên đến rồi, Taehyung nhìn chiếc xe quen thuộc chậm rãi lái tới, khẽ mỉm cười một cái.

"Sao lại không chờ ở bên trong?" Sau khi anh lên xe Jungkook hỏi một câu.

"Ăn hơi nhiều, tôi trước đi ra đi bộ một chút, tiêu cơm một chút."

"Buổi chiều có muốn đi đâu không?"

Taehyung lắc đầu: "Không có."

"Kia liền trực tiếp về nha?" Jungkook nổ máy xe.

"Ừ."

"Buổi tối muốn ăn cái gì?"

Kim Taehyung: "..." Tôi vừa mới ăn trưa xong. Anh hai...

Taehyung oán thầm một câu cũng cười khổ một tiếng lắc đầu, biểu thị không biết. Jungkook cũng cười, quay đầu xe hướng trên đường cái lái đi:

"Vậy buổi tối lại nói."

Trong xe lại im lặng chỉ có âm nhạc nhẹ nhàng Jeon Jungkook mở vang lên. Hai người đều đang suy nghĩ sự tình. Jungkook suy nghĩ chính là thế nào mới có thể thành công tiến vào ổ nhỏ của Kim Taehyung cùng anh ở chung sớm chiều. Taehyung suy nghĩ còn lại là có muốn trá hình nhắc nhở Jungkook một chút hay không, để cho cậu chú ý trong công ty có nhiều người mơ ước cậu. Nói thật người như Jungkook, nếu như không nắm chặt thật tốt, thật là một tổn thất. Suy nghĩ một mạch đều không có quyết định, Taehyung lặng lẽ thở dài, mà thôi nếu như người này ngay cả điểm quy củ ấy cũng đều không hiểu, vậy cậu cũng không đáng kết giao.

"Nghĩ gì thế? Đều không nói lời nào." Jeon Jungkook mở miệng trước đánh vỡ an tĩnh.

Kim Taehyung hoàn hồn: "Không có gì. Vì để cho cậu chuyên tâm lái xe."

"Hỏi anh chuyện này."

"Ừ?"

"Biểu hiện hai ngày nay của em thế nào? Có đủ tư cách không?" Jungkook cố ý dùng giọng điệu thoải mái trêu chọc hỏi ra đến, trên thực tế trong lòng cũng có vài phần khẩn trương.

Taehyung vui vẻ: "Cậu muốn nghe đáp án gì?"

"Đương nhiên là đáp án trong lòng anh!"

"Ừ." Taehyung cố ý kéo dài thanh âm, sau đó nhún nhún vai:

"Tôi trả lời là rất đủ tư cách, cậu có sẽ càng cao hứng hay không?"

Jungkook nở nụ cười: "Vậy là anh đồng ý cùng em kết giao?"

Lời này làm cho Jungkook càng thêm hài lòng, quả nhiên người có thể cùng cậu một đêm tình cảm mãnh liệt tạo ra bé con thì không phải là quá rụt rè quá khó giải quyết. Bước đầu tiên đi xong rồi, phía sau sẽ dễ hơn rất nhiều. Sau khi Taehyung nói ra câu nói kia trong lòng cũng khoan khoái rất nhiều. Vốn chính là tiết tấu kết giao nha, đều đã là tình huống hiện tại, quá gò bó quá rụt rè cũng không có ý nghĩa gì. Nếu muốn phát triển tiến thêm một bước, vậy thì kết giao thật tốt đi! Khi Jeon Jungkook và Kim Taehyung về đến nhà, vừa vặn nhận được điện thoại giao hàng giường trẻ em cậu mua đã đến rồi.

"Được, các anh đưa đến đi."

Jungkook đứng ở cửa, nhìn cửa nhà Taehyung mở rộng, sau khi anh vào nhà cũng không có đóng cửa, khi đi ngang qua tủ lạnh mở cửa tủ tìm bình sữa chua uống. Jungkook mở cửa nhà của mình, quả nhiên chưa vào ngược lại để cửa mở rồi đi bộ đến nhà Taehyung.

"Điện thoại của ai vậy?" Taehyung lấy ra một chai nước nữa đưa cho Jungkook, ngồi ở trên ghế sô pha thuận miệng hỏi.

"Em đặt mua giường trẻ em đến rồi. Đang ở dưới lầu, lập tức đưa lên." Jeon Jungkook tiếp nhận nước uống một ngụm cũng ngồi ở trên ghế sô pha, vừa vặn kế bên Kim Taehyung, cậu quay đầu cười nói:

"Cũng không biết anh có thích hay không?"

Taehyung trầm mặc chỉ trong chốc lát, trả lời: "Tôi có thích hay không là thứ yếu, bé con thích là tốt rồi."

Bất quá nói lời này cũng như chưa nói, giường trẻ em chính là để cho trẻ con dùng, bé con nhỏ như vậy thì biết cái gì gọi là thích với không thích nha! Có để ngủ đã không tệ rồi! Trong tâm Taehyung vẫn đang oán thầm như cũ, hiệu suất của người này thật nhanh, trước là mua một đống lớn quả hạch cùng thực phẩm dinh dưỡng, sau lại là dép và đệm lót phòng tắm chống trơn, sau nữa là quần áo trẻ em, hiện tại lại là giường trẻ em, phỏng chừng mấy ngày nữa, cái gì mà sữa bột trẻ em, tả lót trẻ em, xe đồ chơi trẻ em đều muốn mua về. Oán thầm thì oán thầm nhưng thật ra Taehyung nghĩ Jungkook có thể yêu thương bé con này như thế cũng rất tốt. Trong lúc đang nói chuyện, giường trẻ con đã được đưa đến, cậu hỏi:

"Để ở chỗ của anh nha?"

"Nhà tôi không có chỗ trống vẫn là để chỗ cậu đi."

Taehyung biết Jungkook sợ mùi sau khi trùng tu thiết bị nhà không có tản hết sẽ có ảnh hưởng nhưng cũng bảy tám tháng hẳn là không có ảnh hưởng gì lớn:

"Cậu không phải là vẫn luôn luôn thông gió thông khí đó sao? Còn có máy thanh lọc không khí cũng có rất nhiều cây cảnh, tôi thấy những cái cây này lớn lên tốt vô cùng, nên đã tán ra gần hết rồi đi?"

Jeon Jungkook suy nghĩ một chút, vẫn là có chút lo lắng, đi dạo ở chỗ bên này của Kim Taehyung một vòng, lần lượt chỉ chỉ phòng ngủ và ghế sô pha:

"Em thấy ở đây cũng không tệ, trước để ở chỗ này đi. Cẩn thận một chút cũng không có gì sai."

"Được rồi, vậy nghe lời cậu."

Taehyung gật đầu để cho cậu chỉ huy người đem giường trẻ con tiến vào, đặt ở chỗ được chỉ định. Này vừa để xuống, cảm giác căn phòng nhỏ lại vài phần cũng may chỉ một mình anh ở, tuyệt đối đủ nếu không thoạt nhìn thật đúng là không quen.

"Cảm ơn hai vị, cực khổ rồi uống nước đi!"

Kim Taehyung từ trong tủ lạnh lại cầm hai chai nước đưa cho người giao hàng, hai người nói cám ơn, tiếp nhận, để cho Jeon Jungkook ký tên rồi mới đi. Taehyung tiến tới nhìn một chút, giường trẻ con này là màu lam nhạt, thập phần trang nhã, mặt trên điêu khắc một ít hình vẽ động vật nhỏ tinh xảo, được làm từ gỗ nguyên chất, góc cạnh đều được mài qua, tránh khỏi bé con va chạm còn tặng kèm hai con gấu bông, tạo hình con ngựa con thật đáng yêu.

"Thế nào?" Jungkook cũng đi tới, đứng ở đằng sau Taehyung, duỗi tay là có thể đem anh ôm vào trong ngực.

Taehyung vuốt giường trẻ em, cảm khái nói: "Thật không tệ, cái này giá không ít tiền hả?"

"Trước khi bé con bảy tám tuổi đều có thể ngủ trên giường này, chất lượng tốt một chút mới dùng lâu được, đắt một chút cũng đáng giá."

Jungkook giải thích như vậy, cậu còn đang do dự có duỗi tay hay không, Taehyung đúng lúc lui về phía sau, dẫm lên trên chân cậu, Jungkook vội vàng đỡ lấy anh, thuận thế cũng đem người ôm vào lòng:

"Không có sao chứ?"

"Không có việc gì."

Lưng Kim Taehyung đang dán trong ngược Jeon Jungkook mà cánh tay Jungkook vừa mới ôm ở bên hông của anh, nhịp tim Taehyung không có lý do lại đập nhanh hơn, cậu cúi đầu nhẹ giọng hỏi một câu.

"Hài lòng không?" Jungkook mỉm cười hỏi.

Taehyung gật đầu. Cậu tiến đến bên tai anh, thanh âm dẫn theo vài phần mê hoặc: "Có khen thưởng hay không?"

Anh nghe vậy nhịn không được cười lên một tiếng cùng là đàn ông, ai không biết tâm địa gian xảo này của ai đó? Vì vậy anh cũng không có ngại ngùng, thoải mái nghiêng đầu qua cho Jungkook một nụ hôn, bất quá bởi vì tư thế hạn chế, anh chỉ là nhẹ nhàng khẽ hôn khóe miệng Jungkook một cái liền lại xoay đầu về. Jungkook được khơi dậy ý chí chiến đấu, hơi kéo thân thể Taehyung qua, hôn xuống thật sâu. Một đêm đầu kia bởi vì có cồn quấy phá cho nên hôn môi cũng là mang theo mùi rượu hơn nữa ý thức hỗn độn, hai người không có bao nhiêu khí thế, ăn nhịp với nhau, rất nhanh thì đi thẳng vào vấn đề. Lúc này đây hai người đều là thanh tỉnh, hôn môi lại mang theo chờ mong và thăm dò cho nên lúc ban đầu rất là ôn nhu. Nhưng rất nhanh nụ hôn này liền trở nên có chút điên cuồng. Kỹ xảo không thể nói là rất tốt nhưng cũng là không thể nói không tốt, thể lực hai người hầu như ngang nhau, cuộc chiến môi lưỡi, anh tới tôi đi rất kịch liệt.

Hai bên trái phải chính là sô pha, Jeon Jungkook ôm Kim Taehyung đặt ở trên sô pha, cậu cũng đè lên, tay dò vào vạt áo, nhẹ nhàng vuốt ve, nụ hôn từ môi liền chuyển đến bên cổ. Quần áo Taehyung mặc là kiểu tròng đầu cho nên Jungkook hôn lên không có đã ghiền, bởi vậy có chút vội vàng hấp tấp muốn đem quần áo của anh kéo lên, tay đụng tới bụng hơi nhô lên của Taehyung, đột nhiên thanh tỉnh vài phần. Taehyung sớm tỉnh táo lại hơn so với Jungkook, anh thở gấp nhìn cậu, Jungkook cũng liếc nhìn anh một cái, một lần nữa hôn lên môi của anh, từ gấp gáp mới vừa rồi từ từ chuyển thành ôn hòa sau cùng mới chậm rãi buông lỏng anh ra. Thế nhưng Jungkook không có đứng dậy, tay chống đỡ hai bên thân thể Taehyung, chóp mũi cọ sát gò má anh, cậu thấp giọng nói:

"Taehyung, em chuyển đến ở cùng với anh. Có được hay không?"

Trong khoảng thời gian ngắn Taehyung không trả lời, mới hai ba ngày liền ở cùng một chỗ có thể có chút quá nhanh hay không? Có thể là bọn họ ngay cả đứa nhỏ đều có rồi, ở cùng một chỗ, kỳ thực chuyện này chỉ là sớm hay muộn. Jungkook cũng biết tốc độ này có chút nhanh nhưng cậu vẫn kiên trì nói:

"Em sẽ giúp anh nấu cơm, giặt quần áo, chăm sóc cuộc sống hàng ngày của anh, sau này anh tháng lớn hành động có thể tương đối chậm chạp, trong nhà chỉ một mình anh nên em rất lo lắng. Tuy rằng em ở ngay cửa đối diện thế nhưng dù sao vẫn cách hai cái cửa, vạn nhất em là nói vạn nhất, vạn nhất anh có việc gì em cũng không thể biết trước tiên. Cho nên tổng hợp lại cân nhắc, anh không cảm thấy em chuyển qua sẽ tương đối thuận tiện sao?"

Kim Taehyung nghe Jeon Jungkook liệt kê những lý do này, vô pháp phản bác, anh hơi rủ mắt vừa muốn trả lời, Jungkook liền cướp lấy môi anh, khẽ cắn một chút mang theo một tia bá đạo khẩn cầu:

"Có được hay không?"

Taehyung lại có chút mắc cười, người này thế nào giống như trẻ con, bất chấp đạo lý chơi xấu, căn bản cũng không phải là giọng điệu thương lượng nha! Bất quá... Quên đi, muốn dọn đến liền dọn đến đây đi, dù sao cách gần như vậy chính mình nếu là không thoải mái còn có thể đem cậu đuổi trở về.

"Giường nhà tôi có chút nhỏ."

"Không sao, có thể đổi giường lớn trong phòng của em đến." Jeon Jungkook biết Kim Taehyung nói như vậy chính là đã đáp ứng rồi, khóe miệng nhịn không được nhếch lên.

"Tôi đều đã đáp ứng cậu, mau đứng lên, thắt lưng của tôi sắp gãy."

Taehyung đẩy người vẫn còn đè trên người anh một cái, nhíu mày oán giận. Cái tư thế này của anh đích thật là rất khó chịu, hơn nữa còn phải lo lắng đứa nhỏ trong bụng thân thể có chút vặn vẹo. Jungkook nghe vậy vội vàng từ trên người anh đứng lên, sau đó dìu anh ngồi xuống, đấm bóp thắt lưng cho anh một chút:

"Tốt hơn chút nào không?"

"Ừ, không sao, tôi tự mình làm được."

Kim Taehyung luôn cảm thấy tay Jeon Jungkook bao phủ ở bên hông mình phảng phất như mang theo vô hạn mê hoặc, lửa nóng, đốt cháy, lại như thế xuống dưới phỏng chừng liền không thể khống chế nổi. Jungkook cảm thấy mình thuận lợi vào ở, cần có thứ gì để chứng minh, vì vậy cậu liền xoay người đi về hướng nhà mình:

"Em đi thu dọn đồ, lập tức quay lại!"

Kim Taehyung: "..."

Thu dọn cái gì nha, tùy tiện mang hai bộ quần áo thay đổi giặt không phải được rồi sao, cách gần như vậy còn dùng thu dọn sao?!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com