ZingTruyen.Info

[KookV/KooKtae] Sinh con cho tình một đêm.

Chap 13

BimiCherry01

"Đi thôi, đi ăn cơm."

Jeon Jungkook ý bảo Kim Taehyung đi qua chỗ cậu bên kia. Phòng ốc rộng rãi đều dọn dẹp không tệ lắm, sạch sẽ ngăn nắp, rộng rãi sáng sủa. Hy vọng phong cách trang trí nhà cậu có thể làm cho Taehyung cũng thích. Taehyung gật đầu cũng không có dự tính thay quần áo, trực tiếp mặc áo ngủ và đôi dép Jungkook mới mua cho anh đi qua cửa đối diện. Ăn một bữa cơm sẽ trở lại không cần thiết đổi còn chưa đến mức phiền toái như vậy. Taehyung vừa vào cửa đã cảm thấy căn hộ ở đây cùng của chính mình căn bản là không cùng một thế giới! Rộng rãi! Đây chính là ấn tượng đầu tiên! Tùy tiện dạo quanh vài vòng vẫn là cái ấn tượng này! Phòng khách so với nhà mình lớn hơn! Phòng ngủ so với nhà mình lớn hơn! Phòng bếp vẫn là so với nhà mình lớn hơn! Nhà Jungkook lấy ánh sáng cùng cái nhà mình đang ở không tệ lắm bằng không Taehyung lại càng không cân bằng. Anh nhìn chung quanh một chút, phát hiện vật dụng trong nhà Jungkook hoàn mỹ, phong cách bố trí thiết bị cũng đều rất có đẳng cấp, câu nói kia nói thế nào nhỉ? Khiêm tốn xa hoa? Không sai, chính là cái loại cảm giác này!

Quả nhiên có tiền là có thể tùy hứng! Chậc chậc, nếu như mình cũng có thể có nhiều tiền như vậy thì tốt rồi. Taehyung cũng là nghĩ nghĩ, đời này cách phú ông còn kém chút nhưng anh tốt xấu cũng không lo ăn không lo mặc trong tay có chút tiền gửi ngân hàng để phòng ngừa bất cứ tình huống nào như vậy liền được rồi. Tiền thứ này nha, sinh ra không thể mang theo đến chết cũng không thể mang theo, nhiều lắm cũng là như vậy. Nhân sinh vẫn có rất nhiều những thứ khác đáng giá theo đuổi nha! Tay nghề của Jungkook không sai, Taehyung đối với việc này rất buồn bực, đường đường lão tổng một công ty cũng có thể lên được phòng khách xuống được phòng bếp như thế, có còn để cho người ta sống nữa hay không a!

"Thế nào? Có hợp khẩu vị hay không?"

Kim Taehyung gật đầu, không chút nào keo kiệt mà cho Jeon Jungkook một ngón tay cái, trong miệng còn có đồ ăn, nói hàm hồ không rõ: "Ăn ật on."

"Ăn ngon liền ăn nhiều một chút đi!"

Jungkook nở nụ cười, ngày này cùng Taehyung ở chung cảm giác thật thoải mái. Không ưỡn ẹo, không rụt rè cũng không hám tiền lại càng không phung phí chính là thần kinh có hơi thô một chút nhưng chuyện này cũng là một chuyện tốt nha! Ăn cơm xong, Taehyung rất chủ động muốn đi rửa chén, Jungkook ngăn không cho, anh nhân tiện nói:

"Cậu thế này sau này tôi đều không dám đến nhà cậu ăn cơm. Mọi người phân công hợp tác nha!"

Nếu anh đều đã nói như vậy, Jeon Jungkook cũng không có kiên trì nữa, giúp đỡ cầm chén đũa thu thập đến nhà bếp đã bị mời đi ra ngoài. Jungkook nghĩ hình thức ở chung như vậy cũng không sai, hai bên đều có nỗ lực mới đi được lâu dài nha! Để đảm bảo tỷ lệ lâu dài có thể mời Kim Taehyung đến, Jungkook lúc ban đầu quyết định không quá quen, không quá buông thả thời gian có thể cho Taehyung thích hợp rửa vài lần chén, bất quá chờ bụng anh lớn hơn chút nữa có thể sẽ không lại mệt nhọc anh làm việc nhà rồi, tất cả lấy anh cùng bé con làm trọng. Làm việc nhà cậu làm là được! Lúc hạ quyết tâm, tâm tình người nào đó không tệ đi đến cạnh ghế sô pha ngồi xuống, cầm lấy quả hạch hầu như được bày đầy ở bên dưới bàn trà bắt đầu lột. Nhân quả óc chó, hạt hồ đào, hạnh nhân, điều, hạt dẻ,... Dù sao thật nhiều loại, cậu mỗi loại đều lột một ít để trong đĩa hoa quả nhỏ tinh xảo, nhân quả hình thù kỳ lạ chất đống cùng một chỗ vẫn thật đẹp mắt. Taehyung thu dọn xong nhà bếp, mới ra đến đã được Jungkook gọi:

"Đến đến đến, ăn quả hạch. Cái này đối với thân thể thật tốt, đối với đứa trẻ cũng tốt."

"Cậu đừng quá khách khí, tự tôi lột là được rồi."

"Không có việc gì, tiện tay liền lột. Được rồi, chờ một hồi anh cầm một chút về đi, bình thường không có việc gì liền ăn một chút." Jungkook vừa nói vừa chọn mấy thứ lấy ra đưa cho anh.

"Tôi cũng mua không ít để ở nhà, cậu như thế nào mà mua nhiều như vậy!"

Thứ này vẫn là thật đắt nha, túi nhỏ nhất là hơn mấy ngàn won, tùy tiện mua mua sẽ không ít hơn mấy chục ngàn won, mặc dù đối với Jeon Jungkook mà nói mấy chục ngàn won không coi vào đâu.

"Mua chính là cho anh ăn! Không có việc gì, thứ này để không hư, giữ lại từ từ ăn đi! Anh nếu như ngại phiền phức, tìm vài cái lọ thủy tinh trong suốt sạch sẽ, em đều lột tốt cho anh lấy thêm về ăn, ăn như vậy cũng thuận tiện."

"Đừng, như vậy cũng rất dễ ăn nhiều vẫn là vừa ăn vừa lột đi!"

Kim Taehyung vội vàng ngăn lại nói. Thứ này mặc dù tốt nhưng ăn nhiều cũng không tốt.

"Được, vậy vừa ăn vừa lột."

Jeon Jungkook cười cười không có kiên trì nữa. Bầu không khí đột nhiên quỷ dị an tĩnh lại. Jungkook không biết nói cái gì, mà Kim Taehyung chuyên tâm ăn hạch quả cũng không nói chuyện. Đợi Taehyung nhận thấy được bầu không khí an tĩnh quỷ dị này đã qua mấy phút. Anh đem cái khay nhỏ đựng quả hạch bưng lên đưa đến tới trước mặt cậu:

"Cậu cũng ăn chút gì đi!"

Jungkook mỉm cười, cầm một trái hạch đào, sau đó ý bảo Taehyung chính mình ăn.

"Ngày mai bọn anh hẹn mấy giờ đi ăn?"

"Trưa mai, mười một giờ xuất phát là được, đi cửa tiệm lẩu của Park Jimin, cách đây cũng không xa. Nha, Jimin chính là người bạn ngày hôm qua đến nhà tôi."

Taehyung nhàn nhạt giải thích một câu, đột nhiên nhớ tới ngày hôm qua đi cả một ngày còn không có tin tức của thằng nhóc Jimin kia, thực sự là tổn hại bạn bè! Được được! Cũng may Jungkook phục vụ cũng không tệ, Taehyung trong lòng oán thầm Jimin vài câu, biết cậu ta tạo cơ hội cho mình và Jungkook cũng liền không có lại trách cậu ta nữa.

"Anh tới Seoul bao lâu rồi?"

Jungkook quyết định tán gẫu việc nhà, không thì để Taehyung trở về sớm như vậy không có ý nghĩa, hai người thật vất vả an tĩnh một chỗ phải nắm lấy cơ hội.

"Cũng năm năm rồi." Kim Taehyung đại khái tính tính, mỉm cười. Thời gian trôi qua thật là nhanh nha!

"Thành công này của anh rất không tệ lắm!" Jeon Jungkook tán dương.

"Quá khen quá khen, cùng cậu so ra, tôi cũng kém quá xa." Taehyung trái lại khen ngợi Jungkook vài câu:

"Cậu mới thật sự là người thành công, tôi chỉ là đánh đấm một chút."

"Em là người địa phương, em có ưu thế về chỗ ở, anh nếu cũng là người có nguồn tài nguyên nói không chừng so với em còn mạnh hơn." Jeon Jungkook cười nói.

"Đừng đánh trêu tôi, tôi biết khả năng của mình, ha ha, bất quá tôi cũng không có dã tâm lớn như vậy, vừa lòng mới có thể luôn vui vẻ nha!"

Kim Taehyung nhún nhún vai, nhìn khuôn mặt anh tuấn tươi cười của Jungkook, cảm giác bầu không khí hòa hoãn không ít, người này cũng không có tự cao lạnh lùng như anh tưởng tượng không hợp tình người, trái lại sau khi ở chung người này cẩn thận tỉ mỉ, săn sóc, bình dị gần gũi. Có thể cùng với việc mình từ chức có liên quan? Cho nên cũng liền không đem cậu xem thành lãnh đạo.

"Loại thái độ này tốt a! Đáng giá học tập."

Hai người nói chuyện phiếm nữa tiếng đồng hồ nhưng thật ra không có tẻ ngắt. Dù sao đều là người nhiều năm trải qua giao thiệp ở trên bàn rượu, biết phải nói cái chủ đề gì tốt nói cái chủ đề gì lại dễ khiến cho mình đồng cảm nhau. Jungkook rót cho Taehyung ly nước, lúc anh bưng ly nước lên uống, điện thoại di động cậu vang lên, Taehyung không có ý nghe việc riêng tư nhà người ta liền bưng ly nước đứng dậy ý bảo chính mình đi về trước. Jungkook vốn nói không có việc gì nhưng nhìn thời gian nhanh chín giờ, Taehyung quay về đi ngủ sớm một chút cũng tốt vì vậy liền gật đầu, mở rộng cửa đưa anh trở về. Lúc Taehyung đóng cửa nhà mình, mơ hồ nghe Jungkook tiếp nối điện thoại, hướng đầu dây bên kia gọi một tiếng 'mẹ'.

Nguyên lai là người nhà gọi tới. Nói đến người nhà, Taehyung nhớ tới mình cũng có một đoạn thời gian không có trở về với người nhà, bất quá cúi đầu nhìn cái bụng một chút, anh nghĩ hiện tại cái tình huống này của anh cũng không thích hợp trở về. Mắt thấy lại qua nửa tháng nữa liền đến ngày lễ dài hạn tết Trung thu và Quốc khánh, phải nghĩ cái cớ mới được a!

"Con trai, tuần này con thế nào mà không trở về? Bên kia trùng tu xong rồi con chuyển qua ở cũng đừng không trở về nhà nha!"

Mẹ của Jeon Jungkook than phiền nói: "Hơn nữa nhà mới trùng tu xong vẫn còn mùi tản ra tương đối nhiều."

Bà cùng lão Jeon cũng không ngại chuyện con trai thích đàn ông cũng không có cho cậu áp lực gì, kết quả trái lại nhóc con này, dời nhà liền không trở về!

"Mẹ, con tuần này có việc cho nên mới không có về nhà."

Jeon Jungkook đơn giản giải thích một câu trong đầu còn đang suy nghĩ, chuyện của Kim Taehyung cùng bé con có nên nói cho ba mẹ biết hay không đây? Suy nghĩ một hồi cảm thấy bây giờ nói có chút sớm, hơn nữa cậu còn không có nhận được sự cho phép của Taehyung nha, cũng chưa có đem người theo đuổi tới tay nữa, tình huống hiện tại này bị ba mẹ biết được nhất định sẽ dẫn tới náo động lớn. Cha cũng may đỡ một chút, thế nhưng mẹ lại không nói chính xác được, cái tính tình kia của bà, vạn nhất nhất thời kích động chạy tới xem thì làm sao bây giờ! Cậu còn chưa có giải quyết được Taehyung nữa, mẹ tới lại làm người ta sợ đến lúc đó thất bại trong gang tấc liền không tốt rồi. Cho nên tạm thời giấu diếm tương đối sáng suốt.

"Nhà con đều đã trùng tu xong rồi còn có thể có chuyện gì!"

"Con dù sao cũng phải dọn dẹp một chút đi?"

"Giao cho người làm không phải được rồi sao?"

"Con không phải là mới mua một công ty sao? Gần đây cũng đang vội vàng xử lý chuyện công ty này." Jungkook tiếp tục kiếm cớ.

"Chuyện của công ty làm tới khi nào cũng làm không xong, hơn nữa cũng không cần con phải làm cái gì? Con điều khiển về hướng thật đúng đắn không phải rất tốt sao? Dù sao mẹ mặc kệ, con ít nhất hai tuần cũng phải về nhà một chuyến."

"Được, con cố gắng hết sức." Jeon Jungkook thở dài, nếu không nghe lời, phỏng chừng cho dù mẹ còn chưa biết chuyện của Kim Taehyung cũng phải qua đây xem cậu.

"Không phải là cố gắng hết sức mà là phải bảo đảm!"

Mẹ Jeon kỳ thực cũng chỉ là nói như vậy nếu như con trai thực sự bề bộn nhiều việc, bà sẽ không cố tình gây sự.

"Dạ, nữ vương đại nhân!"

Jungkook dụ dỗ nói. Jeon nữ vương hừ một tiếng, không có lại cưỡng ép cậu ngược lại nói liên miên cằn nhằn mà dặn cậu phải chú ý nhiều đến thân thể, chớ bận mà quên nghỉ ngơi, chính mình một người cũng phải ăn cơm thật ngon, thường gọi điện về nhà các loại, Jungkook đều nhất nhất ghi nhớ, trái lại dặn dò mẹ vài câu, đơn giản cũng là để cho bà cùng cha chú ý thân thể, khí trời chuyển lạnh nhớ mặc thêm quần áo. Sau khi cúp điện thoại, Jeon Jungkook suy nghĩ một chút liền gọi điện thoại cho Min Yoongi:

"Yoongi, chưa ngủ đấy chứ? Em còn có chuyện này hỏi anh."

"Chuyện gì? Nói."

"Em bây giờ không phải là chuyển đến tiểu khu này sao? Bên này là đầu năm mới trùng tu, sửa xong rồi cũng để trống cho tới bây giờ còn dùng máy tinh lọc không khí tinh lọc lâu như vậy, anh nói em để cho Taehyung dọn lại đây ở có ảnh hưởng gì không?"

"Đương nhiên là có ảnh hưởng! Anh khuyên chú sắp tới vẫn là đừng làm như vậy! Thời kỳ thai nhi và trẻ con đều khá mẫn cảm, tuy rằng chú mày đã để trống phòng thời gian dài như vậy nhưng là cẩn thận vẫn hơn."

Jungkook suy nghĩ một chút, nghĩ Yoongi nói cũng có đạo lý vì vậy quyết định tiếp thu đề nghị của hắn.

"Được, vậy tạm hoãn."

"Chỗ khác của chú không phải là còn có phòng ở sao? Tuy rằng thua kém hơn chỗ hiện tại nhưng là tạm được. Hơn nữa thực sự không được, trong nhà cũng không có chỗ ở sao?"

"Vâng, việc này đến lúc đó rồi hẳn nói."

Jeon Jungkook suy nghĩ một chút, mình quả thực là có chút sơ sẩy, mặc dù là kiểm tra đo lường đạt tiêu chuẩn cũng chính như theo lời Min Yoongi nói, thai nhi và trẻ con đều tương đối mẫn cảm, vạn nhất bị ảnh hưởng đến lúc đó đến khóc đều không có chỗ để khóc vẫn là chờ lâu thêm một chút thời gian tương đối tốt.

"Chú còn chưa có đem người đoạt tới tay?"

Yoongi nhạo báng, lại cũng vô cùng ước ao: "Bất quá vận khí của chú vẫn là thật không tệ, tình huống như vậy mà cũng có thể có con cháu, hảo hảo quý trọng đi!"

"Này không cần anh nói, em đương nhiên sẽ hảo hảo quý trọng!" Jungkook trong câu chữ đều mang theo tự hào.

Min Yoongi cười xấu xa nghĩ kế cho cậu: "Nơi của chú không thể để cho dựng phu đi qua ở nhưng chú có thể đi nơi của dựng phu ở nha!"

Đúng vậy! Jeon Jungkook vỗ đùi như được người dội nước lên đầu, suy nghĩ rõ ràng! Chủ ý này không tệ!

"Cảm ơn, chút nữa mời anh ăn cơm."

Sau khi Jungkook cúp điện thoại chuẩn bị đi mua thêm một cái máy tinh lọc không khí, càng nhiều càng tốt, lo trước vô hại nha! Kim Taehyung trở lại nhà mình, phát hiện điện thoại di động có mấy cuộc gọi, mở ra nhìn là Park Jimin, vội vàng gọi trở lại cho Y, anh đi đến nhà Jungkook ăn, bởi vì không xa, liền không đem điện thoại di dộng.

"Không có chuyện gì chứ?" Câu nói đầu tiên Jimin hỏi là cái này.

"Không có việc gì, kiểm tra sơ bộ, thai nhi rất khỏe mạnh, cậu cái tên này không phải nói theo tôi đi sao? Kết quả trái lại, chuồn được thật đúng là nhanh!"

"Tôi là thật sự có chuyện, hôm nay đến lúc bàn chuyện quyết định mở tiệm mới, cho nên tôi mới sáng sớm đã phải đi. Cậu cái kia... cha của bé con cậu ta thế nào? Tìm bác sĩ thế nào?"

"Ừ. Cũng không tệ lắm." Taehyung không chút keo kiệt khích lệ:

"Cậu ta rất tỉ mỉ cũng rất săn sóc, ngày hôm nay hai chúng tôi làm kiểm tra xong đi dạo cửa hàng tổng hợp một chút, cậu ta mua cho tôi mấy bộ quần áo, đương nhiên tôi vốn không có ý để cho cậu ta trả tiền nhưng tranh không qua cậu ta. Chúng tôi còn mua thật nhiều quần áo trẻ em, cậu ta giúp tôi mua dép chống trơn và đệm lót phòng tắm chống trơn."

Kim Taehyung không có để ý, vừa nói đã nói nhiều như vậy, Park Jimin ở đầu bên kia tấm tắc vài tiếng: "Mệt tôi không có đi a, tôi nếu như bồi cậu đi không phải thành một cái bóng đèn siêu cấp lớn sao?"

Taehyung bị Y trêu chọc có chút đỏ mặt: "Được rồi, không thèm nghe cậu nói nữa tôi ngày mai hẹn người ăn cơm đến lúc đó tới tiệm của cậu, cậu dặn người để cho tôi một phòng, lớn một chút. Cảm ơn!"

Jimin không nói gì, cuối cùng thỏa hiệp nói: "Mấy giờ?"

"Buổi trưa mười một giờ rưỡi."

"Cậu thật là biết chọn thời gian." Park Jimin nghiến răng.

"Yên tâm, tôi mang người đi đều có thể trở thành khách hàng quen thuộc của cậu nha, bảo đảm cậu không lỗ vốn, bạn thân tôi đối với cậu như vậy cậu không biết sao?"

"Được, đã biết cậu nghỉ ngơi đi, tôi cũng đi ngủ, hôm nay bận rộn một ngày mệt chết đi được."

"Vậy tôi cúp đây."

"Được."

Lúc tắm Kim Taehyung nhìn đôi dép và đệm lót chống trơn dưới chân, khóe miệng vẫn là hơi giơ lên, lúc ngủ đều không có thay đổi qua, lại một lần nữa ngủ ngon giấc.

Ngày thứ hai. Khi Jeon Jungkook đi đến nhà Taehyung lại mang theo quần áo trẻ em cầm đi qua, nói nhà cậu còn có thể lưu lại mùi trùng tu, để ở chỗ Taehyung tương đối an toàn, anh cũng không có từ chối tạm thời để ở nhà mình. Jungkook còn đặc biệt phơi những quần áo này ở nơi ban công lại hong gió phơi nắng một chút. Dù sao ở nhà mình cũng qua một đêm nha! Taehyung lắc đầu cười cười cũng không nói gì.

"Được rồi, cậu đã ăn sáng chưa?"

Jeon Jungkook lắc đầu, cậu mới sáng sớm vội vàng đặt máy lọc không khí và giường trẻ em còn không có chú ý.

"Tôi hâm nóng sữa tươi còn có bánh mì, nếu không cậu ở nơi này của tôi ăn đi."

"Được!" Jungkook đi đến phòng bếp bưng sữa tươi, thấy anh cũng chỉ có sữa tươi và bánh mì, không khỏi cau lại hàng mày:

"Anh chờ em một chút, em lại làm hai món ăn, bữa sáng cũng phải ăn ngon một chút nha!"

Kim Taehyung vốn muốn nói dù sao buổi trưa có bữa tiệc lớn, sáng sớm ăn chút là được rồi, bất quá Jeon Jungkook đã mở tủ lạnh chọn thức ăn, anh cũng liền không nói gì trái lại bưng ly sữa tươi uống trước. Tốc độ Jungkook rất nhanh, trứng gà chiên cà chua rất thường thấy, tiếp đó làm nấm hương xào cần tây, tuy rằng sữa tươi và bánh mì này ăn có chút không trôi chảy, không hợp kiểu gì, kiểu Âu Tây không ra Âu Tây nhưng tốt xấu cũng là bữa ăn sáng có dinh dưỡng. Lúc ăn sáng xong thời gian còn sớm, hai người mắt to trừng mắt nhỏ không biết làm cái gì.

"Lễ Trung thu và Quốc Khánh, anh có kế hoạch gì chưa?"

"Tạm thời còn chưa có."

Taehyung đúng sự thực trả lời, năm rồi vào dịp này anh đều là về quê thăm cha mẹ thế nhưng năm nay, anh như vậy là không thể đi trở về, hơn nữa thời điểm lễ mừng năm mới phỏng chừng cũng là không thể quay về. Ngày sinh dự tính chính là tại tháng chạp.

"Không bằng anh tới nhà của em qua lễ đi?" Jungkook thử mở miệng.

Taehyung tưởng rằng cậu nói là cửa nhà đối diện, liền gật đầu: "Nhà cậu với nhà của tôi không giống nhau sao, cách gần như vậy."

"Em nói là nhà cha mẹ em, ngay ngoại ô lái xe hơn một giờ là đến." Jungkook nhìn chằm chằm Taehyung chậm rãi nói.

"A?" Anh sửng sốt.

Đến nhà cha mẹ Jeon Jungkook? Này... Nghỉ lễ lớn không phải là khiến cho mọi người trong nhà ngột ngạt sao?

"Nha, anh yên tâm, cha mẹ em biết chuyện em thích đàn ông cũng đều đã tiếp nhận rồi." Jeon Jungkook vội vàng bổ sung nói:

"Bọn họ chỉ hy vọng em có thể tìm được người mình thích ổn định sinh sống."

"Người thích?" Con ngươi Kim Taehyung chuyển vòng vo, trực tiếp hỏi:

"Vậy cậu thích tôi sao?"

Jungkook vừa muốn mở miệng, Taehyung lại nói: "Cậu không cần phải trả lời gấp gáp, kỳ thực cả tôi và cậu đều hiểu. Hai chúng ta trong lúc đó còn chưa nói tới thích cùng không thích chẳng qua hai bên có hảo cảm lẫn nhau, lại có đứa bé ràng buộc, cho nên..."

Dừng một chút, Kim Taehyung áy náy cúi đầu: "Xin lỗi, tạm thời tôi không thể trở về với cậu."

Gặp mặt gia trưởng có chút nói còn quá sớm rồi. Jeon Jungkook cũng biết, bây giờ mình nói thích Taehyung, muốn theo đuổi anh Taehyung khẳng định không tin, ít nhất không phải là mười phần tin tưởng, nhiều nhất có ba phần mà thôi. Dù sao phải mang theo đứa bé rất nhiều chuyện dễ biến chất mà. Bất quá không quan hệ, Taehyung tốt xấu không có triệt để cự tuyệt cũng nói hai bên đều có hảo cảm, như vậy nói cách khác, cậu vẫn có cơ hội cảm động anh. Một ngày nào đó cậu có thể để cho anh cam tâm tình nguyện cùng cậu về nhà gặp cha mẹ.

"Không sao là em quá nóng lòng, em xin lỗi anh." Jungkook nắm được thì cũng buông được rất nhanh thay đổi trọng tâm câu chuyện:

"Vậy anh năm rồi là trôi qua như thế nào?"

"Nha, tôi là về quê." Taehyung vỗ về bụng thở dài:

"Thế nhưng năm nay là trở về không được."

"Bình thường cũng có thể gọi điện thoại về nhà."

Jeon Jungkook không dám nói em có thể cùng anh trở về chỉ là áp dụng chiến thuật quanh co. Kim Taehyung gật đầu, mượn cớ anh đã nghĩ tốt, nói công tác quá bận rộn, phải tăng ca.

"Vậy không bằng chúng ta đi ra ngoài du lịch đi?"

Jungkook đề nghị. Không phải là có câu nói sao, kiểm nghiệm một người có thích hợp với chính mình hay không, đi ra ngoài du lịch một lần là có thể biết. Kim Taehyung trợn to hai mắt:

"Du lịch? Cậu xác nhận cậu không có nói sai đi?"

Cao điểm Quốc Khánh đi ra ngoài du lịch đây không phải là tìm chen chút đó sao?

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info