ZingTruyen.Info

[KookV/KooKtae] Sinh con cho tình một đêm.

Chap 11

BimiCherry01

Kết luận này của Min Yoongi làm cho Kim Taehyung và Jeon Jungkook đều có chút sững sờ. Song tính ẩn? Đó là cái khái niệm gì? Yoongi nhìn ra nghi hoặc của bọn họ, tiếp tục giải thích:

"Thật ra trên thế giới cũng có những người khác thuộc loại song tính này tồn tại, chỉ bất quá rất ít hơn nữa đa số phát triển không hoàn toàn. Thông thường người song tính là cùng lúc có bộ phận sinh dục của cả nam lẫn nữ. Nhưng chỉ hiện rõ tính đặc thù của một trong hai loại đó. Nói cách khác nếu như bộ phận đặc thù ngoài là nam nhưng phía dưới có bộ phận sinh dục của phụ nữ chỉ là rất nhỏ hoặc không rõ ràng. Nếu như bộ phận đặc thù ngoài là nữ nhưng bên dưới có tiểu huynh đệ của đàn ông chính là rất nhỏ thậm chí là có thể không đáng kể."

Yoongi nói làm cho Jungkook cùng Taehyung đều tăng thêm kiến thức, cứ như mở ra một cánh cửa khác ở trước mặt bọn họ. Hai người đều hết sức cảm thán thế giới to lớn thật đúng là không gì không có! Sau khi Jungkook lau khô sạch sẽ bụng cho Taehyung, tiện tay đem quần áo của anh kéo xuống, đường nhìn không tự chủ được nhẹ nhàng hướng về giữa hai chân Taehyung, âm thầm nhớ lại chuyện tình lúc trước cùng ân ái, lúc ấy thật rất thoải mái không có chú ý, nơi nào đó của Taehyung có đồ vật gì của phụ nữ hay không? Taehyung đương nhiên nhận thấy được ánh mắt khác thường của Jungkook, theo bản năng nhấc chân đá cậu:

"Nhìn cái gì vậy! Ông đây là đàn ông thuần khiết!"

"Ừ ừ ừ, anh đương nhiên là đàn ông thuần khiết! Em không có bất kỳ hoài nghi gì!"

Jeon Jungkook vội vàng đưa tay đỡ lấy Kim Taehyung, anh còn đang nằm trên ghế, nếu không cẩn thận mất thăng bằng mà té cũng không phải là việc nhỏ, vì vậy cậu cũng không có tránh, tùy ý anh ở trên đùi cậu in một dấu chân, trong miệng còn đang nhắc nhở:

"Cẩn thận một chút, đừng để ngã!"

Min Yoongi ở bên cạnh phốc xuy cười một tiếng. Xem Jungkook cam chịu thực sự là quá sung sướng! Taehyung được Jungkook đỡ ngồi dậy, bước xuống khỏi ghế nằm ánh mắt nhẹ nhàng hướng Yoongi, Yoongi ho nhẹ một tiếng đem giải thích của hắn bổ sung hết:

"Loại tình huống này của cậu chính là thể chất song tính ẩn, hoàn toàn là đặc thù nam tính chỉ là ở trong bụng của cậu nhiều thêm một bộ phận tử cung cùng loại với nữ giới. Cho nên có thể sinh con nối dòng."

Kim Taehyung không nói gì nhưng thật ra Jeon Jungkook cười khanh khách mà nói tiếp một câu: "Vô cùng tốt."

Không chỉ có thể là vô cùng tốt như vậy! Loại tình huống này phỏng chừng là ngàn dặm mới tìm được một, hết lần này tới lần khác lại bị cậu gặp phải, hơn nữa Taehyung còn đem con giữ lại nếu như lúc đầu anh không nghĩ thông suốt đem con bỏ đi, vậy cũng như cậu không liên quan chuyện gì.

"Tiếp theo là phải lấy máu sao?" Taehyung hỏi vấn đề mình muốn hỏi nãy giờ.

Min Yoongi gật đầu, dẫn anh đi đến phòng bên cạnh. Jungkook hỏi hắn: "Sáng sớm anh ấy có ăn qua bữa sáng, không vấn đề gì chứ?"

"Không có việc gì, trước rút mấy ống để kiểm tra, chờ thêm một tháng nữa lại đến một lần, lần sau không ăn là được." Yoongi thoải mái mở miệng.

"Mấy ống?!" Jungkook lại càng hoảng sợ muốn rút nhiều như vậy sao? Thế nào chịu được!

"Mấy ống nhỏ cỡ này thôi! Chú yên tâm tuyệt đối không vượt quá 200ml."

Yoongi lấy tay miêu tả chiều dài ống nghiệm, ánh mắt nhìn về phía Jungkook dẫn theo một tia khinh bỉ. Jungkook mặt không đổi sắc gật đầu, làm bộ như chợt hiểu ra, ống nghiệm nhỏ một chút như vậy tạm được nếu không cậu sẽ đau lòng. Sau khi rút máu xong, Taehyung đè cánh tay muốn đứng dậy, Jungkook dặn dò:

"Không cần đi vội, anh trước ngồi một chút em đem cho anh ly nước uống nha."

Min Yoongi dọn dẹp đem ống nghiệm đều dán tên lên, xoay lại nhìn về phía Kim Taehyung, khóe miệng dẫn theo một nụ cười nghiền ngẫm: "Hai người các cậu như thế nào quen biết nhau?"

Taehyung tránh nặng tìm nhẹ mà trả lời: "Cậu ta là ông chủ của tôi."

"Ông chủ?" Yoongi không nói tin hắn lại hỏi:

"Kỳ thực tôi không phải hỏi cậu cái này, tôi là hỏi cậu như thế nào tóm được cậu ấy? Có thể để cho Jungkook của chúng tôi ôn nhu như vậy cũng không phải là chuyện dễ dàng nha!"

"Nếu như trong bụng anh cũng có hài tử của cậu ta, cậu ta cũng sẽ đối với anh như vậy."

Kim Taehyung làm động tác nhún vai, hiển nhiên không có nghĩ Jeon Jungkook đối với anh như vậy là bởi vì bản thân anh. Phần lớn nguyên nhân nhất định là vì bé con trong bụng anh có một nửa huyết thống của cậu, mới liên quan đến anh người cung cấp hoàn cảnh sinh trưởng 'cơ thể mẹ' cũng là yêu ai yêu cả đường đi. Đương nhiên Taehyung cũng không phải tự giễu càng không có ý tứ trách cứ người nào. Anh cùng Jungkook vốn cũng không có cơ sở tình cảm, ràng buộc trong lúc này của hai người chính là bé con, Jungkook có thể đối với anh như vậy đã rất tốt. Không quan tâm là thật hay giả là bởi vì bé con hay là bởi vì cái gì khác, anh thản nhiên tiếp thu là được. Về phần sau này ra sao? Thứ tình cảm này nhất định sẽ được định nghĩa mới lại một lần nữa. Nhưng đó là chuyện sau này. Hiện tại khách khí tôn trọng nhau cũng không sai.

"Shit!"

Min Yoongi bị lời nói của Taehyung nghẹn một chút, văng tục sau đó nhịn không được cười nói: "Cậu người này thật đúng là quá tổn thương người ta rồi!"

Taehyung cũng cười cười, anh không có ý tứ làm nghẹn người, chính là ăn ngay nói thật mà thôi, bất quá xem tính tình người này cũng không phải dễ bị tức giận như vậy, anh liền thuận tiện cấp bậc thang đi xuống:

"Chỉ đùa một chút, đừng để ý."

Yoongi đương nhiên không để ý, chỉ là trêu nói: "Không có việc gì, tôi không ngại thể chất cậu như vậy cũng không phải người người đều có thể có."

Jeon Jungkook bưng ly nước đến, Kim Taehyung cúi đầu nhìn lỗ kim trên cánh tay một chút thấy đã cầm máu liền đem bông gòn lấy ra, ném tới trong thùng rác bên cạnh, sau đó tiếp nhận ly nước, Jungkook nói:

"Em dùng hai cái ly giấy đảo qua lại vài lần, hẳn là có thể uống."

"Cám ơn."

Taehyung theo thói quen nói lời cảm tạ sau đó dư quang liền lướt qua biểu tình như cười như không của Min Yoongi, sau đó không nói thêm gì nữa cúi đầu chuyên tâm uống nước. Min Yoongi liền thừa dịp hiện tại nói một chút tình huống của bé con cùng với những việc cần chú ý:

"Xem từ hình siêu âm, bé con không có vấn đề gì rất hoạt bát rất khỏe mạnh, tiếp theo cậu liền cương quyết không nên uống rượu, làm phương pháp chuẩn bị cũng không được. Sau đó chính là ăn nhiều những loại thực vật quả hạch, thức ăn cũng phải đa dạng hóa, đừng ngại phiền phức các loại dinh dưỡng nhiều anbumin A, vitamin A,... mới có thể toàn diện cùng với sự phát triển của bé con. Mấy tháng sau này chính là thời kỳ chủ yếu bé con sinh trưởng nhất định phải thật chú ý bổ sung dinh dưỡng."

"Vâng."

Kim Taehyung lên tiếng, Jeon Jungkook cũng nghe rất nghiêm túc giống như là học sinh tiểu học nghe giảng bài, Yoongi thấy vậy thiếu chút nữa cười lớn.

"Tuy nhiên cậu cũng đừng quá khẩn trương, cơ bản không có gì cần kiêng ăn, muốn ăn cái gì liền ăn cái đó, lấy yêu thích của chính mình làm chủ là được. Được rồi ngoại trừ rượu là hàng cấm, thuốc lá cũng đừng hút."

"Tôi không hút thuốc lá."

"Vậy là tốt rồi."

Min Yoongi nói nhìn về phía Jeon Jungkook, cậu cười nói: "Em cai thuốc."

Ách... Hai mắt long lanh của Kim Taehyung liếc nhìn Jungkook, việc này cùng cậu không có quan hệ gì nha?

"Đối với thân thể tốt."

Jungkook nhìn ra Taehyung vô cùng ngạc nhiên, giải thích một câu. Kỳ thực nội tâm cậu là muốn như vậy, sau này cậu cùng anh tình cảm phát triển không tệ, nhất định là muốn ở chung nha, người một nhà nào có đạo lý ở hai nhà? Đến lúc đó chính mình nếu như vẫn còn hút thuốc sẽ không tốt, hút thuốc bị động tổn thương còn lớn hơn nữa. Tuy rằng hiện tại cậu cũng rất muốn ở một chỗ cùng anh. Bất quá suy nghĩ kỹ một chút, lại cảm thấy vẫn là tiến hành theo thứ tự tương đối tốt hơn, vạn nhất không nên đem người hù chạy đi mất, từ từ sẽ đến, từ từ sẽ đến.

"Chuyện ân ái cũng phải tiết chế!" Min Yoongi bổ sung một câu.

Kim Taehyung sặc một ngụm nước, ho khan hơn nửa ngày mới dừng lại được. Người bác sĩ này cũng thật là, anh đang mang thai, đương nhiên sẽ đem loại chuyện này loại bỏ bên ngoài rồi! Vẫn còn cần hắn ta tới nhắc nhở sao? Jeon Jungkook lại nghe được nghĩa bóng của lời nói. Tiết chế? Không phải là cấm? Như vậy nói cách khác, kỳ thực trong lúc Taehyung mang thai vẫn là có thể đúng không? Min Yoongi không để ý đến ánh mắt dò hỏi của Jungkook, cười khanh khách nói:

"Được rồi hôm nay kiểm tra cứ vậy đi, kết quả xét nghiệm máu tôi sẽ lại điện thoại thông báo cho các cậu, các cậu trở về đi, không có chuyện gì."

Taehyung đứng dậy, dẫn đầu đi ra ngoài vừa rồi cái nhắc nhở kia quá lúng túng anh phải nhanh chóng đi thôi. Jungkook ở phía sau chậm rãi, sau khi Taehyung ra cửa, cậu lấy cùi chỏ đụng Yoongi, nhỏ giọng nói: "Tiết chế?"

Min Yoongi liếc mắt, trực tiếp giơ ngón tay giữa cho cậu, sau đó đem cậu đẩy ra cửa! Khóe miệng Jeon Jungkook cong lên lộ ra một nụ cười nhàn nhạt. Ngoại trừ có bé con ra còn có thể có phúc lợi, cậu phải nỗ lực a! Không biết cái dạng này của Kim Taehyung ăn là có mùi vị gì?

"Thế nào? Có mệt hay không?"

Sau khi Jungkook lên xe, săn sóc hỏi. Taehyung lắc đầu biểu thị không mệt, anh lấy cái tư thế hơi ngửa ra sau mà ngồi ở ghế phía sau, tay đỡ dưới bụng như vậy sẽ thoải mái một chút.

"Vừa rồi lấy máu có cảm giác choáng váng đầu hay không?" Cậu tiếp tục hỏi.

Anh tiếp tục lắc đầu: "Không có việc gì rút cũng không nhiều lắm, bình thường hiến máu còn nhiều hơn so với máu trong những ống nghiệm kia cộng lại, tôi không có yếu ớt như vậy, yên tâm đi."

Jeon Jungkook nghe lời này mới hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm, sau đó nổ máy xe, lái xe chạy đến đường chính, trong đầu tính toán mở miệng thế nào, phải đem Kim Taehyung bắt cóc một ngày. Cũng không thể liền trực tiếp trở về như vậy? Nếu như Taehyung sau khi kiểm tra mệt mỏi thì đưa anh đi về nghỉ cũng không hề gì, mấu chốt là anh vẫn còn tinh thần, cơ hội hẹn hò tốt như vậy cũng không thể lãng phí. Taehyung thì đã nghĩ ở trong đầu, có thể hay không sai bảo vị ông chủ lớn này lái xe đưa anh đi cửa hàng tổng hợp, anh muốn mua mấy bộ quần áo rộng rãi thừa dịp hiện tại ra cửa còn không có nhiều người liếc mắt vây xem nhiều như vậy tranh thủ đặt mua đầy đủ hết, đỡ phải đến lúc đó lại ưỡn bụng lớn đi ra ngoài.

"Anh..."

"Cậu..."

Hai ngươi hầu như đồng thời mở miệng, Kim Taehyung mỉm cười, để cho Jeon Jungkook nói trước, Jungkook nhún nhường muốn cho Taehyung nói trước, Taehyung suy nghĩ một chút, cân nhắc mở miệng:

"Cậu ngày hôm nay còn có chuyện khác không?"

Jungkook trong lòng vui vẻ, đây là tiết tấu hẹn hò sao? Cậu vội vàng trả lời: "Không có việc gì không có việc gì, em hai ngày cuối tuần này không có chuyện gì, anh muốn đi đâu? Em đều bồi anh!"

"Cảm ơn."

"Giữa hai chúng ta không cần nói cảm ơn."

Taehyung nhìn Jungkook một chút, ngược lại hỏi: "Được rồi, cậu vừa muốn nói cái gì?"

"Nha, em định hỏi anh bữa trưa muốn ăn cái gì, hiện tại cũng đã gần trưa rồi, anh nhất định đói bụng rồi hơn nữa vừa lấy máu, phải bồi bổ thật tốt."

Jungkook thuận theo nói. Taehyung đích thật là có chút đói bụng, mặc dù bây giờ còn chưa có tới buổi trưa thế nhưng nhóc con trong bụng kia đói bụng thật nhanh, anh suy nghĩ một chút cũng không có từ chối, cười hỏi:

"Jeon tổng mời khách sao?"

"Đương nhiên là em mời! Hơn nữa em đều nói không cần khách khí với em như vậy, anh không phải là đã từ chức sao? Không cần trước gọi Jeon tổng sau gọi Jeon tổng, chúng ta là quan hệ người yêu trực tiếp gọi tên em là được."

Jeon Jungkook nhân cơ hội kết thân. Kỳ thực càng muốn nói nếu như anh không ngại liền có thể trực tiếp gọi cậu là chồng yêu nha. Nhưng ở thời khắc mấu chốt cậu vẫn là HOLD được, tiến hành theo thứ tự, tiến hành theo thứ tự.

"Được, tôi đây liền không khách khí!"

Kim Taehyung cũng không phải loại người ngại ngùng, thoải mái nói ra chính mình muốn ăn món gì, không thật ra thì là bé con trong bụng muốn ăn gì đó:

"Tôi muốn ăn cá, cá gì cũng được, cá dưa chua, cá nướng cay, cá hấp, cá sốt chỉ cần là cá đều được."

Jeon Jungkook thật cao hứng Kim Taehyung có thể trực tiếp như vậy, nếu như anh thật sự rụt rè không chịu theo ý nguyện thực trong lòng đến sai bảo cậu, trái lại khách khí tùy tiện nói chút lời nói đường hoàng, Jungkook ngược lại sẽ càng bó tay bó chân, không có biện pháp tháo gỡ loại cảm giác xa lạ và mất tự nhiên vẫn tồn tại giữa hai người. Cũng may, cũng may, hai người đều cẩn thận rồi lại hết sức khôn ngoan nỗ lực hướng về phương thức ở chung tốt hơn.

"Được, không thành vấn đề! Em biết có một nhà 'Mùi vị Cá', cá nơi đó được làm rất tốt, cá nướng, cá hấp, cá dưa chua chủng loại gì cũng đều có, chúng ta kêu vài loại từ từ ăn."

Jungkook hưng phấn mà nói tiếp, sau đó liền thừa dịp rèn sắt khi còn nóng nói: "Được rồi, sáng sớm hôm nay em xem quần áo của anh đều không có vạch lên được, ăn cơm xong em cùng anh đi chọn mấy bộ quần áo rộng rãi đi!"

"Được."

Taehyung chính là có ý đó, được Jungkook chủ động nói ra anh đương nhiên sẽ không phản đối, bất quá xem cậu thế này là muốn giúp anh mua sau đó chi tiền, Taehyung trong đầu suy tư tìm tòi, hiện tại dù sao hai người còn chưa tới tình trạng tuy hai mà một, anh phải nghĩ biện pháp chính mình chi tiền mới tốt.

"Thuận tiện cũng mua cho bé con kia quần áo, giày dép,... anh nghĩ sao?"

Jeon Jungkook từ khi biết mình có bé con lúc nào cũng bị vây trong hưng phấn, lúc này từ quần áo của Kim Taehyung rất nhanh liền nghĩ đến quần áo bé con nhà mình. Taehyung có chút không nói gì, hiện tại mua có chút quá sớm không? Bất quá nếu vị này hưng phấn như thế, anh cũng không tiện đả kích cậu, vì vậy phụ họa mà gật đầu:

"Có thể, thế nhưng đừng mua nhiều còn chưa biết là nam hay nữ nữa."

"Không sao hết, bé con lại không biết cái này, hai loại đều mua!" Jungkook khí phách cao ngất nói.

Kim Taehyung: "..."

Được rồi dù sao cũng không phải xài tiền của mình, tùy tiện đi. Vừa lúc có thể nhân cơ hội đem Jeon Jungkook đuổi đi, cậu ta đi chi tiền quần áo bé con, chính mình chi tiền quần áo của mình. Kim Taehyung tính toán rất tốt nhưng trên thực tế làm việc vẫn có độ khó nhất định.

Mùi vị Cá. Quả thực là thiên đường về cá, vừa vào cửa đã nghe thấy hương vị của cá, cay nồng, cay nhẹ, mùi tương các loại cách làm cũng đều khiến cho người xem không kịp nhìn, Jungkook muốn căn phòng nhỏ có thể đảm bảo Taehyung có thể ăn uống thoải mái cũng không làm người khác chú ý. Jungkook đem thực đơn đưa cho anh, Taehyung thấy thế nước bọt đều nhanh chảy xuống, anh cũng không biết vì sao, ngày hôm nay chính là đặc biệt thèm món này.

"Có thể gọi mấy loại đến, muốn ăn cái nào liền gọi cái đó, đừng khách khí."

Jungkook cười khanh khách nói. Taehyung vội vàng gật đầu không ngừng, lúc này anh đã đem lực chú ý tất cả đều đặt ở trên thực đơn, hình tượng gì đó, rụt rè gì đó, có thể ăn sao? Một phần cá nướng, một phần cá hấp còn có cả bánh xốp đầu cá, sợ là chỉ có hai người bọn họ, nhiều hơn nữa là bé con trong bụng kia, gọi nhiều sợ là ăn không hết, Taehyung liền dừng lại không tiếp tục gọi nữa. Jungkook lại gọi một phần canh cá trích hoa bách hợp nấm mèo, tăng thêm ba phần dễ tiêu, cá hoa vàng chưng đậu hủ, nấm hương xào, ngó sen xào. Bởi vì cậu nhận thấy anh gọi đều là khẩu vị nặng, phải trung hòa một chút mới được, miễn cho ăn quá cay quá mặn không trung hòa được. Quá trình ăn cơm là sung sướng. Muốn ăn cái gì đó mà chúng nó đặt ở trước mặt sẽ càng muốn ăn nhiều hơn, Taehyung buông thả dùng sức mà ăn, Jungkook nhìn hình dáng Taehyung ăn cơm cũng bị lây nhiễm muốn ăn cùng Taehyung ăn thật vui vẻ.

Hai người ăn nhiều món như vậy kỳ thực ăn không hết nhưng là một phần vẫn như trước vô bụng bé con lại thêm hai người ăn uống đều buông thả thật đúng là không còn dư bao nhiêu. Kim Taehyung thở một hơi dài nhẹ nhõm, vuốt bụng nói:

"Ăn ngon ăn no!"

Jeon Jungkook thấy anh một bộ dạng lười biếng này liền cười theo, ăn cao hứng là tốt rồi.

"Anh cũng thật có thể ăn cay."

Jungkook cảm giác cơm trong miệng mình đều muốn bốc cháy, cay. Cậu cơ bản là ăn một miếng cay phải ăn một miếng nhạt, Taehyung lại vẫn là chọn món cay mà ăn thỉnh thoảng mới ăn món nhạt, hoàn hảo sau cùng anh đem phần canh cá trích đều uống hết, món đó hơi nhạt một chút bằng không ăn cay như vậy, dạ dày khẳng định chịu không nổi.

"Cậu không thể ăn được nhiều sao? Lần sau gọi món ít cay là được rồi."

Kim Taehyung lúc này mới bắt đầu hối lỗi, bản thân mình ban đầu chỉ lo chính mình vui vẻ, gọi toàn món cay, không có suy xét Jeon Jungkook có thể ăn cay được hay không cũng may cậu cũng coi như có thể ăn bằng không liền rất túng quẫn.

"Không có việc gì, em từ từ ăn cũng có thể ăn."

Jungkook nghĩ này cũng không phải là chuyện gì, luyện tập là có thể ăn cay. Hơn nữa cậu cũng không phải là một chút cũng không thể ăn.

"Ngồi lại một chút đi, mới vừa ăn no xong, trước chậm một chút."

Jungkook vén màn theo thói quen tìm bao thuốc lá trong túi quần, kết quả rút ra phân nửa đột nhiên tỉnh ngộ liền lặng lẽ bỏ vào trở lại. Đã nói rồi cậu phải cai thuốc, cai thuốc!

"Nghĩ được buổi chiều muốn đi đâu mà mua quần áo chưa?" Jeon Jungkook nỗ lực tìm đề tài.

"Tìm một cửa hàng tổng hợp lớn một chút đi dạo là được, tùy tiện mua vài bộ, rộng rãi là chính dù sao chỉ mặc một lần."

Hiện tại anh còn không biết, kỳ thực sau này những bộ quần áo rộng rãi đó lại phát huy tác dụng lần thứ hai.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info