ZingTruyen.Info

[KookV/KooKtae] Sinh con cho tình một đêm.

Chap 1

BimiCherry01

Trời còn chưa sáng, đại khái chắc là bốn năm giờ, Kim Taehyung trở mình, có chút bất đắc dĩ từ trên giường đứng lên, lê dép đi vào phòng vệ sinh xả nước. Hạ mắt liền có thể thấy cái bụng tròn vo, hầu như chặn mất chỗ ấy đang xả nước của anh. Đứa nhỏ trong bụng đã hơn năm tháng, ba tháng đầu không có thay đổi gì thế nhưng sau ba tháng bụng giống như quả khí cầu, càng ngày càng lớn cũng càng ngày càng nặng. Kim Taehyung cũng không suy nghĩ nhiều, đứa nhỏ này không có lăn qua lăn lại anh lắm, nếu nói đến tình trạng kén ăn, nôn nghén anh cũng không có, trái lại ăn rất ngon miệng, đầu dính vào gối liền ngủ. Hơn nữa anh cũng không sợ người ngoài thấy, dù sao hiện tại cũng còn chưa có ai nhận ra, đàn ông mà không ai sẽ suy nghĩ nhiều. Mọi người nhìn thấy bụng người đàn ông tròn ra nhiều nhất sẽ cảm thấy người này có bụng bia, về phần nói đến đàn ông mang thai đó không phải là lời nói vô căn cứ sao! Duy nhất khiến cho anh cảm thấy phiền toái chính là buổi tối mỗi ngày đều phải đi tiểu, bụng lại càng lớn, số lần mỗi đêm đi tiểu liền từ từ tăng lên rồi, anh lại không thể giảm bớt lượng nước uống, hơn nữa gần đây xã giao tương đối nhiều, anh lại phải uống nhiều nước cùng sữa tươi rồi cả thuốc giải rượu, đối với cơ thể - hay nói đúng hơn là đứa nhỏ trong bụng sẽ bị tổn thương.

Bất quá cũng may hết thảy đều sẽ nhanh chóng kết thúc, đợi ký xong cái hợp đồng trong tay, nhận được tiền thưởng, anh liền có thể từ chức, chuyên tâm ở nhà chờ sinh rồi. Đến lúc đó đứa nhỏ hơn sáu tháng, anh lại dưỡng tốt ba tháng sau cũng không thành vấn đề. Hơn nữa thời gian đứa nhỏ ra đời nhanh nhất cũng là cuối tháng mười hai, ngay lúc trời đông giá rét. Cho nên ba tháng sau khi từ chức cho dù anh đi ra ngoài dạo siêu thị một vòng cũng không cần lo lắng bị người vây xem bụng to, mùa đông ai mặc đồ cũng sẽ có vẻ cồng kềnh, không phải sao? Kế hoạch đã sớm dự định tốt không tự chủ được lại xuất hiện trong đầu một lần nữa, Kim Taehyung đi tiểu xong, kéo chiếc quần rộng thùng thình lên ổn thỏa, theo bản năng đưa tay che ở bụng, xoay người đi trở về. Ngay lúc anh xoay người, vật nhỏ trong bụng đột nhiên chuyển động, thân thể Taehyung cứng lại giống như bị sấm sét đánh trúng. Ôi chao tiểu tổ tông ơi, nhiều ngày như vậy, ngươi rốt cuộc cũng cho ông già ngươi chút phản ứng!

Từ khi mới mang thai đến giờ, anh không có bất kỳ phản ứng nào mà người mang thai có cũng không có đi bệnh viện kiểm tra qua. Dù sao đàn ông mang thai vẫn là chuyện không thể tưởng tượng nổi, Kim Taehyung cảm thấy đứa nhỏ thật biết điều thật nghe lời, anh dưỡng thật tốt là được, hà tất gì phải đi bệnh viện tự chui đầu vào lưới để tìm phiền não hả? Phong cách vô tư như vậy, phỏng chừng cũng chỉ có một mình anh mới có đi? Nếu không phải bụng mỗi ngày càng trở nên lớn, Kim Taehyung còn tưởng rằng vật nhỏ trong bụng khi anh uống rượu xã giao bị ảnh hưởng mà chết non rồi đi, may mắn là anh suy nghĩ nhiều, ngày hôm nay nhãi con này rất nể tình, lại chuyển động một chút, Taehyung mới lạ một hồi rồi cũng thành thói quen, ngáp trở lại phòng ngủ rồi nằm trên giường, chuẩn bị ngủ trở lại. Vừa ngủ một giấc này bất tri bất giác liền ngủ thẳng tới tám giờ, thời điểm đồng hồ báo thức vang lên anh không có nghe được, bất quá thông thường đồng hồ báo thức đều cách mười phút lại vang lên một lần.

Thời điểm tiếng chuông lần thứ ba vang lên, Kim Taehyung mới giật mình tỉnh lại, anh mò di động nhìn thoáng qua thời gian, nhất thời ngồi dậy. May mà bụng còn không quá lớn, nếu không anh cũng không thể thoáng cái ngồi dậy nổi, dĩ nhiên mặc dù anh ngồi dậy, động tác vẫn còn có chút vụng về có chút lao lực. Khi Kim Taehyung không còn mơ màng, xuống giường đến WC liền đi tiểu một lần, sau đó nhanh chóng đánh răng rửa mặt thay quần áo, anh hướng về cái gương thu cái bụng lại một chút, kéo kéo góc áo, cảm giác mình như đàn ông có bụng bia mà không phải là đàn ông sau khi mang thai, mới cầm lấy chìa khóa xe ra cửa. Kim Taehyung có xe, không tính là quá tốt nhưng cũng không quá kém là dạng xe SUV đại chúng, Tiguan. Một năm trước anh vay tiền mua, tổng cộng hơn 7,3 triệu won, đặt cọc chừng hơn 1,9 triệu won, sau đó mỗi tháng lại trả khoảng 387 ngàn won là được. Đàn ông mà không ai không thích xe, Kim Taehyung nghĩ tiền tích góp được cũng chỉ là tích góp, anh lại không định tìm vợ, mua nhà ở Seoul lại quá không thực tế, không bằng mua chiếc xe thay cho đi bộ, phương tiện thực dụng.

Quả nhiên mấy ngày nay anh càng thêm nghĩ lúc trước mua chiếc xe này là chính xác. Đi làm tự mình lái xe là được, không cần chen lấn cùng người trong tàu điện ngầm, thân thể anh bây giờ không như lúc trước, vạn nhất có va đạp đụng chạm gì lại ra phiền toái lớn, cho nên có xe vẫn tốt. Nhưng nếu như là có thêm tài xế thì càng tốt hơn. Taehyung cũng ngẫm lại, tiền mời tài xế còn không bằng tiết kiệm sau này mua sữa bột cho đứa nhỏ đi. Dù sao kiên trì thêm một tháng nữa anh liền từ chức cũng không cần ưỡn bụng bầu lái xe, tuy nói có xe thuận tiện nhưng để cho dựng phu còn là một dựng phu bụng đã lớn tự mình lái xe vẫn là có phần nguy hiểm. Kim Taehyung rất luyến tiếc sinh mệnh, cho nên lái xe rất ổn rất chậm. May là như vậy, ngay khi anh chậm rì rì lái trên đường thì bị chiếc xe phía sau tông trúng đuôi xe. Anh bị va chạm thình lình xảy ra hù dọa, may mà chiếc xe đằng sau rất mau dừng lại, anh cũng vội vàng đạp thắng lại. Chính là còn đang do dự có muốn hay không xuống xe, cửa xe chiếc xe phía sau mở ra, có người bước xuống, hướng xe của anh đi tới, đứng ở chỗ đụng nhau kiểm tra, Taehyung cũng muốn nhìn một chút rốt cuộc là vỡ thành cái dạng gì, vì vậy cởi dây an toàn ra, hơi có vẻ vụng về xuống xe.

"Tiên sinh, thật ngại quá vừa rồi tôi vì tránh đứa bé bên kia đuổi theo quả bóng, không cẩn thận quẹt phải xe ngài. Ngài xem giải quyết riêng được không? Tôi bồi thường ngài 100 ngàn won, ngài vất vả đi sửa xe một chút. Xe này của ngài hẳn là có bảo hiểm đi?"

Thái độ đối phương ngược lại không tệ, Kim Taehyung cũng không phải là người tính toán chi li, huống chi va chạm cũng không phải rất nghiêm trọng, anh tranh thủ liếc xe đối phương một cái, đúng là xe đắt tiền, chỗ va chạm chỉ quẹt rơi một chút nước sơn mà thôi, chất lượng quả nhiên không sai. Trong lòng anh âm thầm đoán rằng, có phải hay không đối phương là sợ anh thấy xe xịn sẽ cố tình lừa tiền, cho nên mới nhanh chóng bày ra thái độ cúi đầu chủ động bồi thường tiền đi?

"Không có việc gì, cậu cũng nói là tránh bạn nhỏ kia mới không cẩn thận đụng phải, giải quyết riêng đi."

Kim Taehyung cũng không có thời gian, phía sau đã có mấy chiếc xe bị chặn đường rồi vì vậy đồng ý giải quyết riêng. Đối phương liền bồi thường tiền cho anh, khi Kim Taehyung tiếp nhận tiền, chung quy cảm giác có người đang nhìn mình chằm chằm, theo bản năng nhìn sang đường nhìn như có như không kia, phát hiện đúng là người ngồi trong xe, người nọ ngồi ở ghế sau, góc nhìn cản trở tia sáng dẫn đến có chút tối, anh thấy không rõ khuôn mặt của đối phương, bất quá có thể cảm giác được tầm mắt của đối phương có chút sắc bén. Có lẽ là ông chủ lớn nào đó? Đại thiếu gia? Anh chợt nghĩ đến hóa ra người đi xuống xe thương lượng cùng mình là tài xế. Cầm tiền Kim Taehyung liền chuẩn bị trở về xe lái đi, bởi vì anh cảm giác người trong xe đang nhìn chằm chằm chính mình, nếu như anh không có đoán sai, đối phương chắc là đang nhìn bụng của anh đi? Tuy rằng anh đối với việc mình mang thai tương đối thản nhiên nhưng chung quy bị người khác nhìn chằm chằm vào bụng cũng đủ không được tự nhiên rồi.

Kim Taehyung đi vài bước tới bên cửa xe, mở cửa lên xe, đóng kỹ cửa xe, cài chắc dây an toàn, anh mới nổ máy xe rời đi. Sau khi anh rời đi, người đàn ông trong chiếc xe kia mới thu hồi đường nhìn. Vừa rồi cậu đích xác là đang nhìn Kim Taehyung, bởi vì cậu cảm thấy sườn mặt của anh rất quen thuộc, chỉ là nghĩ không ra đã gặp ở nơi nào, hơn nữa vóc người Taehyung cũng rất làm cho cậu lưu ý. Một người đàn ông thân hình cao lớn thon dài, chân dài cũng đẹp mắt, chỉ là bụng gồ lên một chút, nhìn thế nào cũng thấy không hài hòa. Không thể rèn luyện nhiều nhiều một chút, đem vóc người luyện tập càng thêm khỏe đẹp sao? Là một người đàn ông theo chủ nghĩa hoàn mỹ cũng chính là Jeon Jungkook, đối với chuyện này thập phần không giải thích được, cộng thêm oán giận. Cho nên cậu mới nhìn chằm chằm vào bụng Kim Taehyung mà xoắn xuýt nửa ngày.

Nếu như chiếu theo tiêu chuẩn cậu chọn tình nhân mà nói, nhất định tuyển chọn người bên cạnh có thân hình tỷ lệ mười phần đẹp đẽ hoàn mỹ đi, bằng không cậu tình nguyện cấm dục. Trong đầu không tự chủ được nhớ lại khoảng nửa năm trước có một hồi ngoài ý muốn diễm ngộ, vóc người của người kia có tỉ lệ hoàn mỹ phù hợp yêu cầu của cậu, chỉ tiếc lúc đó hai người đều uống rượu say, cậu không nhớ rõ mặt mũi người kia, cũng không biết tên của người kia, chỉ biết là lúc đó thân thể của người kia khiến cho cậu dư vị vô hạn. Vô luận là xúc cảm hay là độ mềm dẻo đều hoàn mỹ không sứt mẻ. Say rượu mất trí là ngoài ý muốn, người nọ lại tỉnh lại trước cậu, không nói một tiếng liền đi, cái gì cũng đều không lưu lại nếu như không phải là trên giường có vết tích loang lổ lưu lại, Jeon Jungkook vẫn cho là mình mơ một hồi mộng đẹp. Jungkook thu hồi mạch suy nghĩ, phân phó tài xế lái xe, hơi rủ mắt xuống, mang theo một tia tiếc hận không dễ phát hiện.

Kim Taehyung cũng không có lái xe đến công ty, mà là trực tiếp lái xe đến bãi đậu xe ở nhà hàng đã ước định cùng khách hàng. Bởi vì gần đây xã giao rất nhiều, cho nên anh chuẩn bị không ít sữa tươi, trước khi xuống xe anh uống hai bình, liền gặm hai ổ bánh mì. Bụng rỗng uống rượu đối với thân thể không tốt, huống chi hiện tại trong bụng anh còn có một đứa nhỏ, cho nên không thể thực sự bởi vì tính tình chính mình tiêu soái mà tùy tiện, có thể làm tốt biện pháp bảo vệ vẫn là làm biện pháp bảo vệ. Trước khi Taehyung xuống xe đột nhiên nhớ tới lúc va chạm xe trên đường bị người kỳ lạ nhìn chằm chằm vào bụng, tay mở cửa xe không khỏi ngừng lại. Anh cúi đầu, tầm nhìn dừng ở bụng mình, lầm bầm nói:

"Thực sự rõ ràng như vậy sao?"

Cũng có thể là do tác dụng tâm lý, Taehyung nghĩ bụng của mình quả thật không nhỏ, lập tức cũng nhanh sáu tháng có thể không thấy được sao? Cũng chỉ có anh tính tình tiêu soái vô tư không câu nệ mới phát giác được cho dù là để cho người ta thấy cũng không có việc gì, cho nên luôn luôn tùy tiện mặc cho bụng mỗi ngày một lớn mà không có làm chút biện pháp gì. Ngày hôm nay phải gặp khách hàng tương đối quan trọng, anh do dự một hồi cuối cùng vẫn là vén áo lên, đem quần kéo lên trên, thắt chặt lại dây lưng. Bị siết đương nhiên khó chịu, bất quá Kim Taehyung cũng chỉ có thể nhẫn nhịn, đồng thời nghĩ phải chuẩn bị đai vải bó bụng mới được, vạn nhất ngày nào đó cần, dùng vải bó bụng tốt hơn là thít chặt dây lưng. Taehyung xuống xe, đem áo chỉnh sửa lại một chút, che khuất bụng kỹ hơn nữa, lúc này mới cất bước hướng nhà hàng mà đi.

Khách hàng còn chưa tới, anh đi đặt chỗ ổn thỏa, gọi trước một bàn thức ăn nhẹ, sau đó đợi khách hàng đến. Bất quá cũng chừng mười phút, khách hàng liền đến, lần này ngoại trừ người cùng anh bàn bạc thương lượng là Lee Sangyeon, còn có mấy người đàn ông thân phận thoạt nhìn cao hơn Lee Sangyeon cùng đi. Đàn ông mà, trên bàn rượu nói chuyện làm ăn nhất định là không thể thiếu rượu, cũng may tửu lượng của Kim Taehyung trước đây thật lâu cũng đã luyện được, trước đó lại vừa uống chút sữa tươi lót dạ dày, anh cũng biết ăn nói, tận lực để cho mình không uống rượu, mặc dù uống cũng là người uống ít nhất trên bàn rượu.

Trong lúc đó Taehyung nhiều lần chạy vào WC, mỗi một lần đi, anh liền nới lỏng dây lưng một chốc, uống một lần sữa tươi, thuận tiện móc cổ họng đem rượu ói ra, như vậy đối với dạ dày tổn thương lớn một chút cũng dễ hình thành bệnh kén ăn, bất quá lại đối với thai nhi tạo thành thương tổn thấp nhất. Khi lần thứ tư đi, Taehyung cảm thấy dạ dày có chút khó chịu, bất quá vẫn là móc cổ họng để cho mình đem rượu phun ra ngoài, đang phun thì buồng WC kế bên có người mở cửa đi ra, anh vốc nước súc miệng rửa mặt, ngẩng đầu một cái, xuyên qua gương thấy người đàn ông hướng bồn rửa tay đi tới không khỏi sửng sốt. Sau đó theo bản năng hóp hóp bụng, lại nhanh chóng cúi đầu, vốc nước rửa mặt. Jeon Jungkook hôm nay cũng có xã giao, cậu không thích ở trên bàn rượu bị người ta mời đủ loại rượu, cho nên lựa chọn tốt nhất là trốn trong WC, hơn nữa làm bộ như chính mình bị tiêu chảy, cho nên đợi ở trong WC thời gian dài hơn một chút. Trong lúc đó cậu nghe người này nhiều lần tới tới lui lui chạy đến WC, một hồi là đi vệ sinh, một hồi là ọe ọe nôn mửa, đương nhiên thính lực của Jungkook không có thần kỳ đến như vậy, sở dĩ biết cùng một người là bởi vì cậu cách khe bên dưới gian buồng vệ sinh nhìn thấy giày của Kim Taehyung nhiều lần.

Taehyung lại lăn qua lăn lại động tĩnh khá lớn cho nên mới dẫn tới chú ý của Jungkook. Jeon Jungkook đi tới bồn rửa tay kế bên, liếc mắt một cái liền thấy bụng dưới gồ nhẹ của Kim Taehyung, anh nhớ lại sự kiện tông xe lúc sáng sớm, vì vậy chần chờ mở miệng:

"Là cậu?"

Thân thể Taehyung nhịn không được cứng đờ. Nguy rồi chẳng lẽ bị nhận ra rồi?!

"Sáng sớm tài xế của tôi lái xe không cẩn thận đụng phải xe của anh, lúc đó tôi ở trong xe."

Jeon Jungkook mở miệng lần nữa, những lời này làm cho tinh thần buộc chặt của Kim Taehyung từ từ trầm tĩnh lại. Anh sang sảng cười, nói:

"Thì ra là anh. Thật là trùng hợp a."

"Không chịu nổi độ rượu?"

"Có chút." Taehyung có chút ngượng ngùng mở vòi nước tỉ mỉ rửa sạch vết dơ sót lại trong bồn rửa tay.

"Bụng của anh..."

Đường nhìn của Jungkook liền dừng lại đến bụng Taehyung, ba chữ mà cậu nói này khiến cho thần kinh đang buông lỏng của anh lần thứ hai căng thẳng, bất quá đầu óc anh xoay chuyển cũng nhanh, vỗ nhẹ bụng, cười nó:

"Không có biện pháp, xã giao quá nhiều, bụng bia liền càng lúc càng lớn, haha."

"Đi phòng tập thể thao nhiều lần cũng sẽ không như vậy."

Jeon Jungkook rửa tay xong, lôi khăn giấy chà lau hai tay. Kim Taehyung đương nhiên biết làm thế nào để bảo trì vóc người kiện mỹ, trước khi mang thai anh vẫn rất tự luyến cho rằng vóc dáng người bình thường so với mình kém xa. Chỉ là tình trạng hiện tại cũng không phải do chuyện tập luyện của anh. Bất quá cũng không cần thiết cùng đối phương giải thích mà thôi. Anh cười cho có lệ:

"Nói cũng phải tôi chính là lười thôi."

Nói xong anh cũng lôi khăn giấy lau tay, sau đó nói: " Tôi đi trước."

Jeon Jungkook khẽ vuốt cằm, chậm rãi đi theo phía sau Kim Taehyung cũng đi ra khỏi WC. Bàn của hai người dĩ nhiên sát cạnh nhau, Taehyung trước khi vào chỗ của mình cười cười hướng với Jungkook mới vào cửa. Ngày hôm nay thương lượng rất thuận lợi, ký xong hợp đồng rồi, Taehyung liền tiễn mấy vị khách hàng kia ra cửa. Khi tính tiền đúng lúc liền đụng phải Jungkook, anh không thể làm gì khác hơn là lại cùng cậu lên tiếng chào hỏi. Khi ra đến bãi đỗ xe, Kim Taehyung nhịn không được đỡ trán, bên cạnh xe của anh chính là xe của người kia, hai người bọn họ thật đúng là có duyên a! Kim Taehyung không muốn lại cùng đối phương có nhiều tiếp xúc, cho nên rất nhanh mở cửa lên xe, còn chưa có đóng cửa xe chợt nghe thấy người kia hỏi anh:

"Anh phải lái xe khi có rượu trong người?"

Taehyung miễn cưỡng cười: "Không có, tôi chính là ở trên xe nằm một chút, dạ dày có chút khó chịu."

"Chiếu theo cái loại phương pháp uống cùng ói của anh, dạ dày có thể thoải mái mới là lạ." Jeon Jungkook lời lẽ sắc bén.

Kim Taehyung lười phản bác, liền đóng cửa xe, Jungkook đưa tay ngăn cản, thấp giọng nói: "Tôi tiễn anh?"

Taehyung trợn to hai mắt, nhìn Jungkook một cái, không ngừng bận rộn lắc đầu: "Không, không cần, tôi đợi bạn tôi tới đón. Cảm ơn."

Jungkook bình tĩnh nhìn Taehyung một lát, chỉ đem anh nhìn đến cả người sợ hãi: "Anh sợ tôi?"

Taehyung cười ha hả nói: "Làm sao có thể, tôi mà sợ anh a... ha hả..."

Jeon Jungkook không có kiên trì nữa, rút lại tay đang chặn cửa xe, lui ra phía sau hai bước: "Tùy anh vậy, đừng uống rượu lái xe là được, tôi đi trước."

"Được, gặp lại sau, đi đường cẩn thận."

Kim Taehyung nở nụ cười tiễn khách cũng quyết định thật nhanh đóng cửa xe lại. Jeon Jungkook nghe được tiếng đóng cửa xe, bước chân hơi dừng lại một chút, trên đầu cơ hồ rớt xuống ba đường hắc tuyến - bản thân đây là bị ghét bỏ sao? Hiếm có khi phóng khoáng muốn quay lại làm người tốt chuyện tốt, kết quả ngược lại còn bị người ta ghét bỏ.Mà thôi cậu vẫn là duy trì hình tượng cao lãnh đi!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info