ZingTruyen.Info

[KinnPorsche] Thủy Tinh

NGUYỆN ĐỔ PHỤC DU(P.1)

huumaccan

Tác giả: Alfred

01.

"Này, nhanh lên, do dự gì thế !" Tankhun hối thúc

Arm nhìn thế bài trên bàn, lại nhìn cậu chủ trên trán dán một lá Poker, đang nhai socola phía đối diện, cẩn thận đặt lá bài trong tay lên mặt bàn.

"Check! " Arm giơ tay lên

"Tôi cũng qua, à....check....." Pol theo sát

Tankhun đặt cược thua ba ván liên tiếp, bực bội tới đỉnh điểm, họ biết không thể tiếp tục đổ dầu vào lửa, đều chơi qua loa.

"À ờ, biết rồi." Tankhun tự đắc ném vài hạt mắc ca lên giữa bàn, "Raise"

Tankhun hô lớn, vẻ mặt như thể đã nắm chắc chiến thắng trong tay, sau đó quay sang nhìn Porsche.

Cậu làm lơ ánh mắt khiêu khích, cầm một nắm Mắc ca ném lên giữa bàn.

"Theo."

Nhìn thấy Tankhun hung dữ trợn mắt nhìn mình, cậu vội thay lời: " À À, re-raise...."

Hôm nay không biết cậu cả lên cơn điên gì, bắt mọi người chơi Texas Poker.

Ngài Korn cấm đánh bạc trong nhà, món đồ cược của họ biến thành vài chục hạt Mắc ca rang muối.

Không được dùng tiền đặt cược, trò chơi mất đi phân nửa thú vui, hơn nữa vì phải chăm sóc cậu chủ tùy lúc có thể lên cơn này, Porsche thấy đám Arm giống cậu, chơi bài không có chút hứng thú.

Vốn cậu cũng định hùa theo mọi người để Tankhun mau kết thúc trò chơi, đúng lúc hôm nay tay cậu vận khí quá tốt, tuy không thể nói là bất bại, nhưng ít nhất trước mắt, "tiền" thắng được của cậu nhiều nhất.

Quả nhiên ván này cũng thế, sau khi Tankhun để Pete phát thêm một lá bài, trên bàn bày đủ năm lá: một lá 6 cơ, một lá 6 rô, một lá 9 cơ, một lá 7 cơ và một lá A chuồn.

Tankhun vừa nhìn thấy thế bài liền kích động hô lớn, "Flush!"

Tankhun hét xong liền tung hai lá bài khác trong tay lên bàn, 1 lá J cơ, 1 lá 4 cơ, cùng với 3 lá bài cơ trên bàn vừa đúng tạo thành 5 lá cùng màu.

Arm và Pol thấy cậu chủ gạt phăng biểu cảm u ám như cô hồn vì thua bài nãy giờ, cả hai như thoát khỏi kiếp nạn thở phào một hơi.

Hai người chuẩn bị dâng lên lời tâng bốc hoa mỹ, tiếc là tay còn chưa kịp vỗ, liền nhìn thấy Porsche ở bên cạnh dùng ngón tay chặn lên môi nén cười, tay phải tùy ý lật một lá bài trên bàn.

Một lá 6 bích, một lá A cơ.

"Fullhouse à....Porsche hôm nay may thật đấy."

Arm và Pol không nhịn được khen, ngay khi cảm nhận được ánh mắt đằng đằng sát khí của Tankhun liền ngoan ngoãn im bặt.

" Aaaa, tức quá ! tao không tin, sao vận khí thằng Porsche hôm nay tốt thế được!" Tankhun gào hét, " này Pete! Phát bài kiểu gì thế, trộm giúp Porsche đúng không?!"

Pete ngồi phát bài vô tội xua tay tới tấp, " không có đâu cậu chủ, lúc tôi phát bài cậu chủ ngồi xem mà!"

"Cậu chủ...tại xem nhiều phim quá đấy, tôi đâu có..." Pete khóc không nước mắt, làm cu li phát bài cả một tối, đứng tê chân mỏi lưng, thế mà bị cậu chủ nghi ngờ ăn gian giúp Porsche, đi đâu than khổ đây giờ.

Pete câm nín nói chuyện bằng ánh mắt với Porsche.

Porsche thản nhiên cười.

Thật ra Tankhun biết không nên chơi bài với cậu, Porsche tình trường thất bại, đánh bạc đỏ vận, đúng là có đạo lí.

02.

"Ồn quá! Biết mấy giờ rồi không!"

Có người đẩy cửa vào, ngữ khí không chút nhẫn nại.

Người tới là Kinn, mặc đồ ngủ lỏng lẻo, bộ dạng như sắp đi ngủ thì bị túm đầu kéo dậy.

Nhưng ai chẳng biết phòng này hiệu quả cách âm rất tốt, đừng nói là tiếng hét như lợn chọc tiết vừa rồi của Tankhun, trước kia hắn xem phim ma gào khóc cả một đêm, cũng chưa chắc có một chút tạp âm nào lọt được ra ngoài.

Hơn nữa, phòng Kinn không ở gần đây, nếu bị làm ồn, thì cũng phải là ngài Korn.

Porsche thấy rõ chiêu trò của Kinn, tỏ vẻ không quan tâm, ngay khi Kinn bước vào phòng, cậu liền nhìn về phía khác.

"Ơ! Kinn, qua đây, chơi bài." Tankhun đang chơi hăng say, thấy Kinn cũng không có ý ngừng lại, thậm chí còn muốn lôi em trai đánh bạc.

"Không còn sớm nữa." Kinn không có kiên nhẫn với ông anh khùng khùng điên điên của mình, đi tới cạnh Tankhun, nghiêng người chống tay lên bàn, tay khác tùy ý khoác lên ghế sau lưng Tankhun, mặc kệ cổ áo ngủ mở rộng.

"Chơi gì đây? Five Card Stud ?"

"Texas poker." Tankhun đáp, " lần nào thằng Porsche cũng thắng, tức chết! Mày nuôi được thằng quỷ may mắn gì thế hả Kinn!"

"Đâu phải lần nào cũng thắng..." Porsche vừa muốn cãi, nhìn thấy ánh mắt thâm ý của Kinn liền ngậm miệng, tầm mắt từ cổ áo lỏng lẻo của Kinn vội vã rời đi.

"Dâm đãng", Porsche thầm mắng trong lòng.

"Muốn đi chơi thì mai đi với em? Đúng lúc có thứ để chơi." Kinn mời Tankhun.

Ngày mai đúng lúc anh nhận được lời mời tham gia đàm phán kinh doanh với công ty A&H, công ty này dựa vào kinh doanh sòng bạc khởi nghiệp, khu giải trí dưới trướng có thể tính là thiên đường của dân bài bạc.

Nếu Tankhun muốn chơi Poker, chắc chắn thích lắm.

"Tao không ra khỏi nhà đâu." Tankhun thẳng thừng từ chối.

"Không phải hồi trước anh ra ngoài đi bar à?" Kinn nói xong câu này, mắt tựa như vô ý nhìn về người ngồi phía đối diện, thấy cậu cụp mắt nhìn chằm chằm lên mớ bài trên bàn, chẳng để ý tới anh, Kinn bắt đầu khó chịu.

"Không giống nhau."Tankhun vẫn lắc đầu, trải nghiệm trong quá khứ để lại bóng đen tâm lí quá sâu.

"Được thôi..." Kinn không miễn cưỡng nữa, chuyển chủ đề, " nhưng hôm nay chơi đủ rồi, Porsche phải về nghỉ ngơi, ngày mai Porsche còn phải theo em ra ngoài."

"Không muốn."

"Tại sao?"

Porsche và Tankhun đồng thanh đáp, Porsche thấy Kinn cau mày nhìn mình, lập tức trợn mắt nhìn lại.

Tankhun thấy hai người đấu mắt qua lại, không vừa lòng, "Không phải nói chuyển Porsche qua cho tao à?"

Kinn nhìn chằm chằm Porsche đang trốn tránh, thở dài một tiếng, " Em nói vậy bao giờ."

"Ơ, Kinn, nói không giữ lời, lần trước cũng nói nhường Porsche cho tao, kết quả lại đòi về. Tao không cần biết, lần này không được."

Kinn bất lực với sự cố chấp của Tankhun, cho Tankhun mượn Porsche không phải ý của anh, chỉ là gần đây giữa họ có tranh cãi, ở cạnh nhau có chút ngượng ngập.

Vậy là Porsche tự đòi theo Tankhun, Kinn không cản.

Kinn cho rằng, lần này Porsche chỉ giận dỗi một lát, không tới bốn năm ngày sẽ qua đi, ai ngờ tim và miệng lưỡi cậu cứng như nhau, chiến tranh lạnh với anh đã một tuần, không có ý nhân nhượng.

Kinn chỉ đành cúi mình làm lành.

03.

"Không nghịch nữa, để Porsche đi làm việc được không?" Kinn nhẫn nại khuyên

"Này! Porsche, có muốn đi làm việc không?" Tankhun hỏi Porsche, ra ám hiệu bằng ánh mắt.

"Cậu hai có nhiều người bên cạnh như vậy, chẳng thiếu tôi đâu." Porsche lạnh nhạt.

Thái dương Kinn giật giật, anh nghe được ý tứ trong câu nói của cậu, đám Tankhun vẫn còn ở đây, không tiện giải thích.

"Ơ, Kinn, xem đi, Porsche cũng không muốn về." Tankhun đắc ý, "Hay cho mày mượn Pete, mày tự qua lấy cũng được."

Tankhun "rộng lượng": "Tao chán nó quá."

Pete: " cậu chủ....tôi vẫn đứng đây mà..."

Nhưng Kinn chẳng hứng thú gì với Pete, đăm đăm nhìn Porsche, " Theo anh về", Kinn nói.

"Hừ, tôi tưởng cậu hai không cần tôi nữa."

Porsche cười lạnh, hầu kết Kinn trượt lên xuống, anh cảm thấy Porsche đang nghịch ngợm.

Nhưng mà...đó chỉ là đoạn tình cảm cũ, bản thân anh chưa từng truy vấn quá khứ của cậu, Porsche tại sao cứ nhắc tới Tawan mãi không buông.

" Anh phải làm sao em mới chịu về?" Kinn nén lửa giận, anh không muốn khiến mối quan hệ đang hóa băng này tiếp tục hạ nhiệt.

"Chơi với em một ván Poker." Porsche nhìn Kinn, "Nếu anh thắng, em sẽ về."

"Em chắc chưa?" Kinn nhướn mày, thật ra anh không thích cá cược với người khác.

Tuy là đánh bạc rất vui, nhưng bố từng nhiều lần cảnh cáo, nếu không chuẩn bị kĩ càng tuyệt đối không được dùng vận may để cá cược.

Vì nếu không thể nắm chắc kết quả trong tay thì chỉ có thể thua cuộc.

Nhưng tình huống trước mắt, vì lời đề nghị của Porsche, Kinn có chút kích động vô danh.

"Ừm, chắc rồi, nếu anh thắng, bảo em làm gì cũng được."Porsche bĩu môi

"Làm gì cũng được?" Kinn nheo mắt, ánh mắt sắc lẹm lướt qua eo cậu.

"Nếu anh thua thì sao?" Porsche khiêu khích nhìn Kinn.

Dù sao tối nay vận khí của cậu cực tốt, Kinn không thể lấy được kết quả tốt gì nếu đặt cược với cậu.

"Nếu anh thua, em muốn làm gì anh cũng không cản." Kinn nói

"Được, anh tự nói đấy." Porsche ra hiệu cho Pete phát bài.

"Đợi đã." Kinn gạt bỏ mớ hạt và vỏ khô trên bàn, "Lấy mấy thứ này làm tiền cược không có ý nghĩa gì."

"Vậy anh muốn thế nào?" Porsche nhướn mày.

"Thua một lá cởi một món đồ, được không?"

" Ôi trời, Poker lột đồ! Thú vị!" Tankhun phấn khích, từ ghế bật dậy, "Pol, Arm qua đây chơi!"

"Cậu hai có chắc muốn chơi vậy không?" Porsche bật cười, " trên người thiếu gia đây....không có ưu thế đâu."

"Đừng nói sớm thế." Kinn đăm đăm nhìn người ngồi trước mắt, " đợi lát nữa, chỉ sợ em không còn món đồ nào, xin tha đấy."

"Tên khốn này, chỉ biết nói suông." Porsche thầm mắng.

Tiếc là, có đôi khi, vận may đối diện với năng lực, quá tàn khốc.

Sau bốn ván bài, Porsche lột đi cái tất còn lại, ngại ngùng cầm gối che đi miếng vải cuối cùng còn sót dưới thân.

Áo choàng ngủ của Kinn vẫn chỉnh tề, tầm mắt ngao du trên bờ ngực lộ bên ngoài của cậu.

Nhìn thấy nhau trong tình trạng không mảnh vải đã vô số lần, nhưng tình huống trước mắt vẫn làm Porsche xấu hổ, cậu lật mở lá bài trên bàn nhìn vài lần, âm thầm tính toán ván này có bao nhiêu khả năng thắng.

"Sao vậy? Muốn chơi nữa không?"

Nụ cười trên mặt Kinn làm người khác bực mình, Porsche nghiến răng, "Tính bài là ăn gian."

"Nhưng lúc đầu em đâu nói không được tính bài." Kinn tỏ ra vô tội, Porsche tức tối giơ ngón giữa.

"Này Kinn, mày biết tính bài à? Vậy có biết bài trong tay Pol là gì không?" Tankhun tò mò

"Là gì à..."Kinn mỉm cười, ánh mắt từ ngực Porsche dịch chuyển xuống dưới mặt bàn, " Miễn không phải Straight là được."

"Tên súc sinh."

Nhận ra trò đùa ác ý của đối phương, Porsche lại giơ ngón giữa, nhưng rất nhanh cậu phải trả giá cho hành vi của mình.

Tối đó, Kinn dùng ngón tay giúp cậu dạo đầu.

Nghĩ tới chuyện đánh cược thua, còn bị Kinn tên dã thú này quấn lấy cả một đêm, Porsche vô cùng phẫn uất.

Tuy rằng xong việc, cảm thấy không tồi, nhưng họ đang chiến tranh lạnh, bản thân mất khống chế phản ứng bản năng nhiệt tình như lửa làm cậu không dám nhìn mặt Kinn.

Nghĩ tới Kinn chọc ghẹo "miệng nói không muốn, cơ thể lại thành thật." Porsche tức tới mức muốn tát mình hai cái.

Rõ ràng Kinn là người làm cậu phiền lòng, lại tỏ ra vô tội, giống như muốn mượn ngọn lửa đêm qua hòa tan tảng băng giữa họ.

Porsche dĩ nhiên không cho Kinn cơ hội, ít nhất phải giải thích rõ ràng quan hệ của Kinn với vị tình đầu kia, nếu không mọi chuyện không dễ gì bỏ qua.

(cont)

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info