ZingTruyen.Info

[KinnPorsche] Thủy Tinh

NGUYỆN ĐỔ PHỤC DU(FINAL)

huumaccan

Trôi dạt bất định không biết được thứ gì nhẹ nhàng đỡ lấy, bay về nơi bao trùm bởi ánh sáng.

Vì cậu bỏ mình cứu người nên được lên thiên đàng sao? Porsche nghĩ.

Không biết qua bao lâu, Porsche dần mở mắt, mọi thứ mờ ảo, cậu dường như nhìn thấy một tên quỷ tay sai đứng bên cạnh cậu.

"Tôi xuống âm tào địa phủ rồi à?" Porsche lẩm nhẩm.

Ngay sau đó cậu nghe thấy tiếng hét thảm thiết, giọng gào quen thuộc của Tankhun kéo cậu về với dương thế.

"Nó tỉnh rồi! Tỉnh rồi, tỉnh rồi! Cảm ơn trời đất, cuối cùng cũng tỉnh."Tankhun ôm chặt cậu gào hét.

Vốn dĩ Porsche không cảm nhận được gì, nhưng khi bị Tankhun dùng lực ôm lấy, cậu sắp tắc thở lần thứ hai.

Rất may bác sĩ nghe thấy tiếng ồn, kịp thời cứu rỗi cậu.

Sau khi kiểm tra, bác sĩ xác định Porsche không còn gì đáng ngại, quan sát thêm một thời gian có thể xuất viện.

"Này! Đợi đã!" Tankhun đột nhiên nhảy ra, xông tới trước mặt cậu giơ ra một ngón tay, "Đây là số mấy?"

"Cậu chủ không bị gì chứ...."Porsche vẫn như cũ bất lực với sự khùng điên của Tankhun.

"Nhưng nãy mày còn không nhận ra tao mà! Nói cái gì âm tào địa phủ? Mày xem tao là cái gì?!"

"Tôi tưởng mình nhìn thấy đầu trâu mặt ngựa."

"Này! Thằng Porsche chết tiệt!" Tankhun vừa gào lên thì bị Arm bịt miệng, "Không may mắn, cậu chủ, đừng nói từ đó."

"Ừ nhỉ, phi phi phi!"

Tankhun đứng bên cạnh giường bệnh khùng khùng điên điên, Pol tranh thủ nói cho Porsche biết hôm ấy nguy hiểm như thế nào.

Đợi Vegas dẫn người tới tìm, Kinn đã hôn mê, Porsche căn bản không còn thở.

"May là mày được huấn luyện đặc biệt, nín thở lâu hơn người bình thường, mới nhặt về được cái mạng."Arm cảm thán, " Mấy ngày mày hôn mê, cậu hai như phát điên lên vậy, canh bên cạnh giường mày không chịu đi đâu, chỉ cần nghe ai nói câu đen đủi lập tức muốn đánh người..."

Pol phụ họa, "Nếu không phải chủ tịch Korn bắt cậu chủ đi nghỉ, có khi cậu chủ ngồi cạnh giường mày biến thành hòn vọng phu."

Porsche nhớ ra Kinn, chưa kịp mở miệng hỏi, bóng người quen thuộc đã xuất hiện ở cửa phòng.

Bộ dáng tiều tụy giống như mấy ngày rồi chưa ngủ, trong mắt đầy tia máu, quầng mắt thâm đen.

Ngay khi nhìn thấy Porsche, Kinn bước vội tới bên, ôm chặt cậu vào lòng.

Không nói một câu, chỉ có tiếng tim đập điên cuồng từ anh là lời nói chân thật nhất.

"Cảm giác còn sống tốt thật."

Porsche đùa, vỗ nhẹ lên lưng Kinn, cơ thể anh run nhẹ.

Kinn vẫn im lặng, chỉ ôm cậu chặt hơn, hận không thể hòa tan cậu trong máu thịt mình.

Anh biết, mình thua cược rồi.

Kim đã đúng, anh thua trên người cậu.

Hơn nữa, có lẽ là cả đời này.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info