ZingTruyen.Info

[KinnPorsche] Thủy Tinh

NGHIỆN ĐỒ NGỌT

huumaccan

Tác giả : 椿生 Xuân Sinh

Cảnh báo BE

Cảnh báo OOC

Toàn bộ là giả tưởng

Không có logic, đều là tình cảm

-Em ấy nghiện đồ ngọt như vậy, lỡ có một ngày về tìm tao, phát hiện tao không có kẹo, nhất định sẽ giận...

----

1.

Porsche nghiện đồ ngọt, theo lời Tankun nói, nếu như viên thuốc độc được rưới lên một lớp đường, Porsche cũng không chớp mắt mà ăn luôn.

"Tankun nói bậy" Porsche ngậm kẹo nằm trên người Kinn cáo trạng, "Em mà là người không phân biệt được kẹo với thuốc độc sao?"

Kinn mỉm cười xoa đầu Porsche dỗ dành, "Porsche của anh thông minh như vậy, đương nhiên là phân biệt được, là anh cả nói bậy."

Porsche nghe được, rõ ràng rất đắc ý, "Hừm, vậy mới đúng."nói xong cắn vỡ viên kẹo đang ngậm trong miệng, sau đó lén lút muốn lục lọ kẹo.

Chỉ là tay chưa kịp chạm tới lọ kẹo ngọt đã bị đánh nhẹ một cái, "Này, Kinn!" Porsche thổi thổi tay mình.

"Mười giờ rồi." Kinn mở màn hình điện thoại, tỏ ý cho Porsche xem thời gian.

"Phá lệ một lần thôi, được không?" Porsche thơm nhẹ lên má Kinn, muốn dùng sắc đổi kẹo.

"Không được." Kinn vô cảm đẩy Porsche ra "Đi đánh răng."

"Kinn~" Porsche kéo dài tên anh.

Kinn cố nhịn tiếng gào hét trong lòng, nói "Không được là không được, lần trước đi xem nha khoa, bác sĩ nói phải kiểm soát chuyện ăn kẹo của em, đặc biệt là buổi tối."

"Kinn, rốt cuộc anh có cho em không!" Porsche nghĩ mềm dẻo không nghe nhất định phải đổi chiến lược.

Kinn nhéo má Porsche " Em muốn đi nhổ răng hay trám răng đây?"

Porsche nhớ tới kí ức đau khổ về lần trám răng gần đây, hít sâu một hơi, "***, vậy, vậy mai có thể ăn nhiều hơn một viên kẹo không?"

"Không được." Kinn thẳng thắn cự tuyệt

"Kinn!!!" Porsche cao giọng, tỏ ý không hài lòng.

"Đi đánh răng nhanh nào." Kinn chẳng chút động lòng.

Porsche chỉ đành bò xuống giường đi đánh răng.

"Đúng rồi" Kinn nói, "Em phải đánh răng đủ 3 phút, phải đánh răng đúng theo hướng dẫn, có biết không?"

Porsche trả lời bằng ngón giữa.

Porsche ấm ức bóp kem đánh răng, càng nghĩ càng tức, cậu ném bót đánh răng, chạy tới bên giường, lao vào lòng Kinn, dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, tặng anh nụ hôn kiểu pháp.

Nụ hôn qua đi, Porsche vòng tay ôm cổ Kinn, đắc ý cười, giống như hồ ly nhỏ thắng lợi khoe khoang với mọi người.

"Giờ thì miệng anh cũng có đường, anh cũng phải đi đánh răng." Porsche đắc ý ngẩng cao đầu.

Kinn ôm eo Porsche, vừa bất lực vừa chiều chuộng mỉm cười, " em đúng là...."

"Đúng là gì, thông minh đúng không!"

"Đúng là dễ thương."

"Nhanh lên, ôm em đi đánh răng."

"Tuân lệnh."

Tiếng cười hạnh phúc của họ khiến mặt trăng ngoài kia cũng phải lén lút dựng tai nghe thầm.

2.

"Hôm nay bác sĩ dặn em những gì còn nhớ không?" Kinn xoa nhẹ tay Porsche hỏi.

"Nhớ mà" Porsche bực bội bỏ viên kẹo vừa mới lấy ra về chỗ cũ, "Kinn, anh như mẹ già vậy."

Kinn nghiêng đầu nhìn Porsche, cậu càng giận càng giống chú mèo nhỏ xù lông, muốn vuốt ve cậu, tuy rằng bị né đi, nhưng dù sao, Porsche chính là một chú mèo nhỏ.

"Porsche hôm nay ngoan, có thể ăn bánh ngọt." Kinn dỗ dành

Porsche vừa nghe, đôi mắt chợt sáng rực, gấp gáp hỏi, " Mấy cái?"

"Sáu cái."

"Bảy cái."

"Năm cái."

"Aaaa, sáu cái thì sáu cái, không được đổi nữa đâu."

"Được, em muốn ngoắc tay không?" Kinn đưa ngón út về phía cậu

"Em không phải trẻ con, ngoắc tay gì chứ" tuy ngoài miệng nói vậy, nhưng cậu vẫn ngoắc ngón út với anh.

Tài xế đen mặt, trong lòng thầm nghĩ cậu hai khác bình thường thật, đàn ông khi yêu đúng là đáng sợ.

Hai người vừa tới buổi tiệc, khách mời đều đã đi vào điệu nhảy.

Porsche ngạc nhiên, "Buổi tiệc này..."

"Thực chất là một buổi tiệc khiêu vũ." Kinn đáp

"Sao anh không nói cho em." Porsche nghiến răng khiếu nại

Cậu ghét nhất là kiểu hoạt động này.

"Nói cho em rồi, em còn chịu theo anh tới đây sao?"

"Không chịu."

"Nhưng mà, Porsche, em có muốn nhảy một điệu với anh không?"

"Vậy ra anh lừa em tới là muốn em nhảy với anh?"

Kinn không nói gì, chỉ đưa tay về phía cậu.

Nhìn Kinn, Porsche nói " Em chỉ biết nhảy điệu nam thôi."

"Không sao, em cũng chỉ cần biết nhảy điệu nam là được rồi."Kinn đáp

Porsche cười, đặt tay vào tay Kinn, theo anh vào sàn nhảy.

Hai người bước tới, đám đông tức thì tản ra, lưu lại cho họ một khoảng trống.

Rõ ràng là hai người đàn ông cao lớn cùng nhau nhảy điệu nam, theo lý mà nói chắc hẳn rất kỳ lạ, nhưng không biết vì sao, họ ngược lại nhảy rất ăn ý, đẹp đẽ khiến đám đông ngưỡng mộ.

Họ đắm chìm trong thế giới chỉ có nhau, cùng tiến lên, cùng lùi bước, sang trái, sang phải, xoay tròn, chạm ánh mắt vô thức mỉm cười.

Kết thúc điệu nhảy, Porsche dắt tay Kinn rời đi.

"Em muốn đi đâu?"

"Về nhà, mang anh cất đi."

"Phải là anh mang em cất đi mới đúng."

"Được rồi" Kinn kéo tay Porsche, "Biết là em không thích nơi như vậy, ngoan ngoãn về nhà trước, anh muộn hơn một lát sẽ về, được không?"

"Em không phải trẻ con, không cần dùng giọng điệu dỗ dành con nít để nói chuyện với em." Porsche véo tay Kinn.

"Được, được. Về nhà chỉ được ăn đúng 6 cái bánh ngọt."

"Biết rồi, mẹ già." Porsche đá Kinn một cái, lại hôn anh một cái, sau đó xoay người rời đi, "Em về đây."

"Ừm, về cẩn thận."

Nhìn Porsche bước lên xe, đợi chiếc xe biến mất trong biển người, Kinn mới xòe tay ra, thấy viên kẹo Porsche lén nhét vào tay anh, bật cười.

"Em còn không phải trẻ con sao."

----

Porsche xảy ra chuyện, Kinn vội vã tới bệnh viện, ánh đèn phòng cấp cứu vẫn còn sáng.

Anh cố chấp nhìn chằm chằm cánh cửa, đợi Porsche bình an trở ra.

"Cậu chủ" Big gọi anh, "Đã điều tra rõ, tài xế say rượu lái ngược chiều, tông trực diện xe của chúng ta, phía sau tên tài xế không có thế lực nào, phía cảnh sát nói chỉ là sự cố giao thông, tài xế của gia tộc chính tử vong tại hiện trường, còn Porsche...., cậu cả và cậu ba đang trên đường tới."

"Ừ" Kinn chỉ đáp tỏ ý anh đã rõ.

Tankun vừa vội vã tới, ánh đèn phòng cấp cứu đúng lúc vụt tắt.

Bác sĩ bước tới, lắc nhẹ đầu, "Xin nén đau thương."

Tankun lớn tiếng gào khóc, gọi tên cậu.

Kinn đỏ mắt, xiêu xiêu vẹo vẹo đứng dậy, đẩy đám đông ra, gấp gáp chạy vào phòng cấp cứu, đóng chặt cánh cửa.

Anh chậm chạp vén lên tấm khăn trắng, Porsche yên tĩnh nằm đó.

"Porsche."

"Porsche."

"Porsche, chúng ta ăn kẹo."

Kinn cẩn thận từng chút gỡ vỏ viên kẹo Porsche mới bỏ vào tay anh, muốn đút cho cậu, chỉ là Porsche không thể mở miệng.

Kinn bỏ viên kẹo dính vệt máu ngậm trong miệng, cúi người hôn lên môi cậu.

Anh nếm được vị kẹo, đắng, cực kì đắng, đắng tới mức nước mắt cũng chảy ra rồi.

"Porsche, kẹo em đưa, đắng lắm."

3.

Porsche đã mất 2 năm.

2 năm này, Kinn biến thành kẻ nghiện công việc, mỗi ngày nếu không phải đang làm việc, thì chính là đang trên đường đi làm.

Sau khi xử lí xong việc hôm nay Kinn nhận ra anh có 2 cuộc gọi nhỡ từ Tay, đưa mắt nhìn đồng hồ, hóa ra đã 9 giờ tối.

Nửa tiếng sau, Kinn xuất hiện ở quán bar của chế Yok.

"Này, Kinn." Tankun lớn tiếng gọi "Tới muộn rồi, phạt rượu."

"Được, em nhận."Kinn thuần thục uống cạn ly rượu Tankun đưa tới, ngồi xuống trước quầy bar, nói chuyện phiếm cùng Tay.

"Dạo này sao rồi?" Tay hỏi

"Vẫn vậy thôi." Kinn thản nhiên đáp

Tay mở miệng, đang muốn nói gì đó, tiếng khóc đột ngột đánh gãy câu nói vừa ra tới đầu môi.

Hóa ra là Venice, vừa khóc vừa chạy tới, ôm chặt lấy chân Kinn.

"Sao vậy?" Kinn giật mình, ôm Venice dậy.

"Po...Porsche, đi....đi...đi đâu mất rồi? Huhu"

Pete bất lực giải thích "Thằng bé đã rất lâu rồi không thấy Porsche, nhớ cậu ấy."

Kinn trầm mặc, từ trong túi lấy ra một viên kẹo đặt vào tay Venice, nhẹ nhàng nói "Kẹo này là Porsche gửi cho Venice, Porsche đi một nơi rất xa, phải rất lâu nữa mới có thể quay về, chúng ta cùng nhau đợi Porsche được không?"

Venice gật đầu, "Được, Venice và Kinn cùng nhau đợi Porsche về."

Kinn để Pete ôm Venice đi.

Tay nhìn thấy cảnh này, có chút kì quái, hỏi "Mày lấy kẹo ở đâu ra? Sao mày cũng nghiện ngọt rồi?"

"Vẫn luôn đem theo bên người kẹo Porsche thích ăn nhất..." Kinn uống một ngụm rượu, "Vì tao nghĩ, em ấy nghiện đồ ngọt như vậy, lỡ có một ngày quay về tìm tao, lại phát hiện không có kẹo ăn, nhất định sẽ giận."

Tay nhói lòng, "Nhưng Porsche không thể quay về được nữa, Kinn, cậu ấy..."

"Về chứ, Tay, em ấy nghiện đồ ngọt, đã lâu như vậy không được ăn kẹo, nhất định sẽ về tìm tao."Kinn kiên định

Anh cười, đôi mắt đều là đau thương.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info