ZingTruyen.Info

KinnPorsche - Thế Giới Của Sức Mạnh

Chương 57: Arieon

AnVu1508

"Chủ nhân đang làm gì vậy ?" Một chàng trai thân người cao gầy, ánh mắt mỏng hẹp sắc bén, dáng vẻ lông bông nhẹ bước đi đến dựa người bên cửa sổ, ánh mắt hướng một chàng trai trẻ mà cười cợt hỏi.

"..."

"Narda?"

(*Narda : nghĩa là ân hạn không giới hạn.)

"Làm việc ông ấy thích nhất, ngươi không còn việc gì để làm sao? Đừng đến làm phiền ta." Narda lạnh nhạt nói

"Ai da...ngươi mới bao nhiêu tuổi đừng suốt ngày như bà cụ héo mòn vậy chứ." Chàng trai vẫn cợt nhả muốn vươn tay ra trêu ghẹo bẹo má người kia nhưng lại chẳng thể xuyên qua lớp giới hạn phòng ngự của cậu bé. "Hừ! ngươi thật không vui gì cả"

Chàng trai cao gầy mất hứng phất tay định bỏ đi.

"Hima! Có kẻ xâm nhập, phía Bắc trên đài theo dõi 13" Narda nhếch khoé miệng nở một nụ cười quái dị.

"Cuối cùng cũng có gì đó thú vị rồi." Hima cười lớn "Đi đón khách nào!"

(*Hima: Có nghĩa là Núi tuyết)

==
[Bạn cũ]

"Mikael (Merritt) nơi này là nơi nào?" Macau nuốt nước miếng hỏi, nơi họ vừa bước vào trông giống như một khu rừng đã bị thiêu rụi. Những gốc cây cháy xém , xác động vật khắp nơi đen đúa và vẫn còn bốc khói, chỉ duy nhất còn lại có một căn chòi trông như từng là nơi trú chân của thợ săn.

"Không biết!" 

Mikael (Merritt) trả lời ngắn gọn, xưa nay cậu mở cổng đều không biết điểm bên kia dẫn đi đâu. Arima của cậu có ý thức riêng, nó luôn biết điểm cần đến theo mục đích của người yêu cầu, mà người yêu cầu thì không nhất thiết phải là cậu.

"Fin, Set?" Kara lên tiếng hỏi.

Fin cúi xuống cầm một nắm cát lên, nhắm mắt lại một lúc lâu. Set thì ngược lại ngửa mặt lên trời, hít hà.

"Eo ôi!Hmmmm" Set nhăn mũi ngay lập tức nhắm tịt mắt lại.

"Sao thế?"

"Nơi này toàn mùi chết chóc, khó chịu quá!" Set đau khổ nói.

"Đúng vậy, chúng ta đang ở một hòn đảo ngoài khơi xa vô định, đất cát nơi này có cả trầm tích, san hô, xác khô. Ở phía Tây cách xa hơn 5 cây số có một tòa lâu đài cổ từng bị bỏ hoang." Fin nói rõ hơn.

"Mùi chết chóc?" Macau tò mò hỏi

"Là mùi của những kẻ sắp chết, những kẻ mà linh hồn đang bị ăn mòn dần giống như bị nghiện vậy." Set vẫn giữ vẻ mặt căng thẳng

"Hai anh có xác định được số lượng bao nhiêu không?" Macau nghe vậy cũng hơi choáng váng, cả cơ thể căng cứng sẵn sàng vào tư thế phòng thủ.

"Không xác định được, nếu ai đó trong chúng ta có Arima về giác quan như.... Nhìn xa hoặc định vị âm thanh thì có lẽ sẽ tốt hơn " Set cắn chặt miệng nghĩ tới Niel mà nổi lên cảm giác tức giận. Dù hiện tại Khun Vegas đã thành Nhị gia và quyết định chấm dứt chiến tranh với Chính gia cũng như quy thuận theo Khun Kinn nhưng... việc họ gài Niel vào Chính gia làm gián điệp bao lâu nay thì đã để lại cái gai trong lòng Set. Kể cả Khun Macau thực chất chỉ là một đứa nhỏ vô can nhưng Set vẫn không thể nào tin họ.

"P'Kara sao vậy?" Macau vẫn luôn để ý đến Kara, từ khi bước qua cổng anh đặc biệt căng thẳng và trông khá đáng sợ.

"Arieon không thể nào lơ là mà không có hệ thống phòng vệ thậm chí là một người canh gác cũng không có như thế này. Cho dù là kế "Vườn không nhà trống" thì nơi này cũng quá mức hoang tàn, cây cối giống như bị chặt hạ hết để có thêm không gian vậy?" Kara cau mày tự lẩm bẩm "Thêm không gian cho cái gì?"

"Đúng vậy!" Mikael (Merritt) biết khá rõ bản lĩnh và sự thông minh của Kara nên không thấy làm lạ khi anh nhanh chóng nhận xét địa hình và hoàn cảnh. "Em cũng cảm thấy dường như có cái gì đó không đúng trong không gian ở đây? Nơi này giống như một cái lồng bí bách."

"Macau, đến lượt em." Kara ra lệnh.

Macau bước ra liền khai mở Arima, đôi mắt cậu biến thành màu đỏ quét qua một vòng khắp cánh rừng cháy, giờ thì Macau hiểu vì sao cậu không thấy nơi này có gì không ổn vì cậu đã quá quen với cái cảm giác này. Họ đang ở trong một không gian khống chế của một Arima phòng ngự.

"Chúng ta đi thẳng vào bẫy rồi." Macau có chút run run nói. "Chúng ta đang ở trong một không gian phòng ngự khá giống với không gian "Khóa" của anh hai. Chắc có lẽ giờ Arima kia đã biết chúng ta ở đây rồi."

"Không giống, nếu kẻ kia giống Vegas thì Arima của chúng ta đã chẳng thể hoạt động rồi. Arima này có thể chỉ là giới hạn về không gian để người ngoài không phát hiện ra hòn đảo này.

Nhưng chúng ta lại đi thẳng vào trong được thì chứng tỏ Arima phòng ngự kia cũng chẳng thể mạnh hơn Mikael (Merritt) nhưng bao phủ được diện tích rộng như vậy không tránh khỏi khả năng, hắn cũng có thể là một kẻ quỷ dị.

Macau, Em có thấy kẻ quỷ dị nào không?" Kara hỏi

"Không có, cái khói đen kia vốn không phải Arima nên..." Macau nhăn mặt.

"Phân tích hay lắm, Kara!" Đột nhiên một giọng nói thanh như tiếng khánh vang lên từ trên trời cao.

"ALMA?" 

Kara biến sắc khi vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy một chàng trai trẻ chỉ tầm 15, 16 đang đứng trên một đám khói đen hình con chim có kích thước to như đại bàng giữa trời cao mà nhìn xuống họ.

(*Alma: có nghĩa là linh hồn)

"Không thể nào? Cậu chết... cậu đã chết rồi mà" Kara không tin được vào mắt mình.

"Đúng vậy! Alma đã chết rồi." Chàng trai cười lớn." Tôi! ...Chà thật khó giải thích nhưng tôi khá chắc mình vừa "phải" lại vừa "không phải" cậu ta."

Chàng trai kia dần dần điều khiển con chim bằng khói đen kỳ dị hạ xuống.

Fin và Set nhanh chóng đứng ra chắn phía trước Macau và Mikael (Merritt). 7 kẻ quỷ dị không biết từ đâu mà xuất hiện quây họ lại giống như cá đã mắc vào bẫy. Chỉ duy nhất Kara còn có thể bình tĩnh mà mắt đối mắt với chàng trai vừa xuất hiện kia.

Macau quan sát chàng trai kia, anh ta cũng là một Arima nhưng là một Arima quái dị nhất cậu từng thấy trong đời. Giống như một tấm tranh ghép nhiều mảnh, khó mà xác định được anh ta là thể loại Arima gì. Khuôn mặt anh chàng không thể nói là xấu mà thậm chí còn là rất xinh đẹp, một vẻ đẹp phi giới tính tự nhiên mà hút hồn nhưng nó hoàn toàn vô cảm, ánh mắt anh ta giống như mắt của một con rối hoặc búp bê chuyên dùng trong bùa ngải.

"Đúng là đã lâu không gặp. Kara giờ đẹp trai hơn nhiều rồi, cũng... tràn đầy sức sống hơn. Sao rồi có người yêu chưa?" Chàng trai tên Alma lại cười lên như một con ma.

"Cậu thì không khác gì với lúc trước cả, ít nhất là về vẻ bề ngoài" Kara không giấu nổi sự nghi ngờ trong giọng nói. Alma dường như đã ngừng thời gian ở lại tuổi 16. Cái tuổi mà cậu ta tưởng trừng đã ra đi mãi mãi. "Tôi đang theo đuổi một người. Còn cậu?"

Nụ cười giả tạo của chàng trai kia ngay lập tức biến mất. Cả hai giống như những người bạn cũ lâu ngày không gặp, gặp rồi thì tán chuyện thường nhật nhưng bầu không khí thì lại giống như Sát thủ muốn hỏi nạn nhân có còn trăn trối gì không vậy.

"Có hai người khác đang tới" Macau lo lắng hét lên để Kara nghe thấy.

"Chà.. Chà! Macau Aaron Teerapanyakun đã lớn thế này rồi sao. 17 tuổi rồi đúng không? Thời gian trôi thật là nhanh." Alma nhìn Macau một lượt từ đầu tới chân khiến sống lưng của cậu muốn đóng băng luôn.

"Anh là ai? Sao lại biết tôi?" Macau cố hết sức không run rẩy khi nói.

"Cũng phải, khi tôi chết thì cậu mới ra đời không lâu. Không biết cũng phải" Alma nghiêng đầu, nhắm tít mắt mà gượng cười. 

Lời này của anh ta khiến Macau, và Mikael (Merritt) bủn rủn cả chân tay. Fin và Set đã đổ mồ hôi lạnh như tắm, người tay súng tay dao luôn cảnh giác phía sau lưng chỉ sợ đám quỷ dị kia bất chợt tấn công. Nhưng chúng chỉ trơ trơ đúng một chỗ, đôi mắt đen ngòm không khác gì khi cậu Kinn điều khiển người khác.

Alma nhún chân, một tay đặt lên tim, một tay dang rộng cúi chào rất ra dáng một thiếu gia có gia giáo.

"Tôi từng là Alma Argent, Con trai thứ của tộc trưởng Sanka Argent, một trong 10 đại cổ tộc về Arima."

Khuôn mặt Macau tái mét đến mức trắng bạch.

"Argent? Quả nhiên là Arieon là cái chân nhện của Argent."

"Malar, cần giúp gì không?" Giọng điệu cợt nhả lại vang lên, hai thân ảnh một cao một thấp, một tươi cười, một lạnh lẽo, một chàng trai và một thiếu niên bước ra từ bóng tối.

Macau cảm giác họ rất giống như Nekane và Mikael (Merritt) khi đến Thứ gia lần đầu tiên.

"Không cần! Đang gặp lại bạn cũ, ôn lại chuyện xưa thôi" Alma cười nhạt.

"Tận 5 Arima, hơn nữa còn có Healing Treasure. Master nhất định sẽ rất hài lòng." Ánh mắt mỏng hẹp sắc bén nhìn Kara không hề che dấu sự tham lam."

"Malar, giờ cậu gọi mình là Malar sao?" Kara vẫn u buồn mà nhìn người bạn cũ.

"Là Master đặt cho tôi, nghĩa là hoa nở, mang ý nghĩa chúc mừng tôi sống lại một lần nữa. Thật sự đúng ra phải cảm ơn cậu, Kara. Đúng ra tôi đã thực sự chết rồi, nhưng nhờ vào sự cố chấp của cậu đã giúp tôi có hội thứ hai.

Master luôn muốn bắt cóc cậu để nghiên cứu thêm, rất tiếc Khun Karl là một ông già gân khó chơi. Cuối cùng cứ tưởng rằng cậu sẽ đi Thứ gia thì chúng tôi sẽ có cơ hội còn có thể tiện tay bắt luôn anh em Thứ gia" Anh ta tặc lưỡi "Thật đáng tiếc cậu lại chọn tên con cả Chính gia. Tên gì nhỉ?" Alma ôm đầu hơi mơ hồ.

"Tankhun Ambrose!" Kara nhẹ nhàng nói, nụ cười Alma lại biến mất.

"Phải, cậu ta cũng là một báu vật hiếm có khó tìm. Thật đáng tiếc cha, mẹ, anh em cậu ta lại bảo bọc quá mức." Không khó để nghe ra Alma có chút ghen ghét trong giọng nói.

"Không sao, cuối cùng cậu cũng ở đây rồi lại còn mang theo Aaron (Macau). Mất cả hai người thừa kế cùng một lúc nhất định lão già Karl sẽ tức đến mức chết bất đắc kỳ tử luôn mất."

Kara nhắm lại đôi mắt buồn bã nghiêng đầu tưởng trừng như anh đã buông bỏ hy vọng, nhưng thực ra anh chỉ muốn quay lại phía sau nhìn Mikael (Merritt).

Rất nhanh Mikael (Merritt) lén vươn tay mở cổng dịch chuyển ngay giữa bọn họ, tuy rằng làm vậy rất nguy hiểm nhưng....

"ÁHHHHHHH !!!!!" Mikael (Merritt) hét lên đau đớn, Macau liếc mắt thấy cậu thiếu niên lạnh lẽo kia đang giơ tay hướng thẳng vào Mikael (Merritt) mà co lại từng ngón tay, giống như cách anh hai làm khi muốn tra tấn người khác.

Macau tức giận, dứt xuống chiếc vòng cổ rồi ép nó trong cái nắm tay cùng Mikael (Merritt) thật chặt, vòng hào quang màu xanh lá của Vegas liền hiện ra cắt đứt sự tác động của Narda lên Mikael (Merritt).

"VEGAS ARYAN!!!" Alma gằn từng chữ tên của Nhị gia gia tộc Teerapanyakun. "Arima khóa của hắn quả nhiên độc nhất vô nhị. Lên! Tóm lấy tất cả bọn chúng." Alma gằn giọng

Hima cười ghê rợn bước lên trong khi Narda cay cú nghiến răng. Đây là lần đầu tiên có một Arima dám tung hoành trong không gian của cậu mà thậm chí chủ nhân của nó còn chẳng ở đây.

Từ bàn tay còn lại Macau vút ra một chiếc roi bằng hào quang màu đỏ trói lại ba tên quỷ dị. Fin và Set cũng ngay lập tức chống trả lại bốn tên quỷ dị đang xông tới từ phía sau.

Tên Hima mạnh mẽ khai mở Arima hào quang màu tuyết của mình, trắng đến lóa mắt. Ngay khi hắn chạm hai bàn tay trắng tuyết lên hào quang của Vegas thì ngay lập tức không gian "Khóa" của Vegas liền bị ăn mòn.

"Ngươi là "Xóa" Kara đứng cách hắn không xa cẩn thận quan sát mà đưa ra kết luận.

"Thật thông minh!'" Hima nháy mắt với Kara rồi lại tập trung vào việc đối phó với vòng hào quang "Khóa" của Vegas.

"Mikael (Merritt) nhanh!" Kara biết kẻ này rất mạnh, Vegas hiện giờ đang ở rất xa, không gian của cậu ấy sẽ rất nhanh bị xóa bỏ.

Mikael (Merritt) cố chống lại cái đau thống khổ, cay cú nhìn tên nhóc kia thề sẽ trả thù. Rồi cậu mạnh mẽ mở ra một cổng dịch chuyển nhưng tên kia cũng không dễ dàng để cậu làm được.

Ngay trước khi Hima xóa đi được vòng hào quang "Khóa" của Vegas thì ....

"Rầm!!!!"

Một tia sét màu xanh dương xé trời xuất hiện đánh xuống Narda khiến cậu thiếu niên bị đánh bay ngược lại phía sau ngã bật ngửa ra nền đất đá. 

Một vòng hào quang màu xanh lá mới lại xuất hiện khiến Hima bất ngờ ngơ ngác. Vòng hào quang "Khóa" này còn mạnh hơn cái cũ rất nhiều, Mikael (Merritt) cảm thấy như được giải thoát liền phản ứng ngay lập tức mở cồng dịch chuyển đưa mọi người về nhà.

"KARA!" Alma hét lên nhưng Kara chẳng quay lại.

Anh kéo Macau và Mikael (Merritt) nhanh chóng đi qua cổng, ngay khi Fin và Set bước qua, cánh cổng hút theo cả hào quang của Vegas hoàn toàn biến mất.

==

[Hiện tại]

Trong phòng chính, tất cả mọi người tụ tập lại xung quanh Kara và Macau để nghe câu chuyện của họ.

"Người tạo ra những làn khói đen đó tên là Alma, người điều khiến rối cũng chính là cậu ta." Kara thốt lên đầy đau xót.

"Người có Arima "Xóa" tên Hima và một thiếu niên chỉ tầm 15,16 tuổi tên Narda có Arima không gia phòng ngự." Macau tiếp lời

"Không chỉ vậy, thằng ranh con đó có thể giới hạn tất cả mọi thứ bên trong không gian của mình" Mikael (Merritt) lần đầu tiên lớn tiếng uất ức nói.

"Alma? Alma? Alma Argent!" Khun Karl ôm lấy cái trán đang căng ra của mình. "Sao lại có thể?"

"Đứa con trai thứ hai của Sanka, thiếu gia cuối cùng của nhà Argent sao?" Khun Korn cũng cảm thấy khó tin, chính vợ chồng ông đã đến đám tang thằng bé. Sanka khi đó vì mất con đã đau đớn đến mức tan nát cõi lòng . "Chuyện này sao có thể?"

"Alma mang Arima chia sẻ sự sống." Kara tiếp tục nói.

"Điều đó có nghĩa là gì?" Porsche khó hiểu hỏi.

"Nếu mẹ cậu ấy có thể xuyên thấu qua mọi thứ, thì Alma lại mang quyền năng truyền sự sống của mình sang các sinh vật sống khác, kể cả cho dù sinh vật kia đã chết thì vẫn có thể sống lại. Tuy nhiên cũng sẽ không thể tồn tại được lâu, khi nguồn sống Alma truyền sang dần hết đi thì những sinh vật đó vẫn sẽ chết lần nữa.

Nhưng dù bản chất Arima này là sự sống nhưng nó vẫn là một Dark Arima, mỗi lần cậu ấy sử dụng sức mạnh, cơ thể và linh hồn của cậu ấy sẽ càng ngày càng yếu. Vì vậy tôi từng được đưa tới gia tộc Argent để giúp chữa trị cho cậu ấy.

Alma là chàng trai duy nhất giữa tất cả các chị em gái nên càng khiến cậu ấy có tâm lý hơi mềm yếu, có chút ủy mị, thích giúp đỡ mọi người mà không hề quan tâm bản thân mình đang chết dần.

Chúng tôi dần trở thành bạn thân, cho đến một lần... một lần cậu ấy muốn cứu một đứa bé dẫn đến hậu quả là kiệt sức và chết. Tôi khi đó đã không đủ mạnh để cứu chữa cho cậu ấy."

"Có thể khi đó thì anh chưa đủ mạnh nhưng sự cố gắng, sức mạnh của anh thì vẫn ở đó và có thể đã lưu lại bên trong Alma. Cho đến khi kẻ gọi là Master kia tìm đến đã vô tình tạo ra kỳ tích mà khiến Alma hồi sinh sống lại nhưng ..." Kim phân tích.

"Nhưng đã bước qua cái chết rồi thì dù có quay lại cũng sẽ không còn như cũ, Arima của cậu ta đã biến chất." Phu nhân Eliza thở dài nói "Tên Master kia quả thực là một mối nguy hiểm đáng lo ngại"

"Có hai trường hợp có thể xảy ra" Kinn lên tiếng "Một là Dì Sanka vì tuyệt vọng cứu con trai mà đã nhờ đến một Dark Arima nào đó để hồi sinh Alma.

Hai là có kẻ nào đó quyền năng đến mức không quan tâm đến việc xúc phạm một trong 10 đại cổ tộc để thực hiện việc muốn tạo ra các Arima mới."

"Con có suy nghĩ gì?"ánh mắt Khun Korn lóe lên nhìn con trai mình.

"The Widow'son. Illuminati. " Kinn nói ra liền khiến Khun Karl và Khun Korn nhìn nhau bằng ánh mắt nghiêm trọng."

"Chồng Sanka mất khi Alma 12 tuổi." phu nhân Eliza nói

"Con trai của một góa phụ, nhưng nó thì liên quan gì?" Pete lên tiếng

"Sẽ không có ai giúp The Widow's son." 

Con từng nghe về nó nhiều năm trước khi có một trong những tên của hội "Các thiếu gia." muốn chiêu mộ những đứa trẻ mồ côi hoặc mất cha hoặc có Arima đặc biệt tham gia vào một dạng dòng tu giống như Jedi trong phim Star Wars mà mỗi một người thầy chỉ nhận một học trò. Họ đưa ra hứa hẹn rất nhiều, nâng cao sức mạnh đến mức không tưởng, một cuộc đời hoàn toàn mới. Nhưng khi đó con chỉ nghĩ đó là một dạng lừa đảo.

Cho đến khi ba anh em con bị nhắm tới.

Thực ra giờ nhắc đến con lại nhớ ra thì tên thiếu gia đó chính là người con trai của vị khách hàng muốn chiếm đảo của Pete và rồi bị ba diệt luôn đó."

Phu nhân Elizabeth đứng bật dậy "Mikael (Merritt), Kara đi theo ta"

"Em yêu! Em định làm gì???" Khun Korn ngay lập tức đứng dậy  và chạy theo muốn ngăn vợ mình.

Phu nhân Eliza siết chặt tay ghìm lại cơn phẫn nộ "Em sẽ hỏi thẳng Sanka, cô ấy không phải người sẽ làm điều ngu ngốc như thế này."

"Em yêu vậy thì chẳng khác nào đánh rắn động cỏ." Khun Korn cao giọng hơn."Nếu như Sanka thực sự là chủ mưu vậy chẳng khác nào em đi thẳng vào hang cọp"

"Sanka không phải người như vậy.... nếu nó biết điều gì đó thì em sẽ tát nó." Phu nhân Eliza nhìn thẳng vào mắt chồng mình nói, rồi bà đi thẳng không hề dừng lại.

"Kara đi theo bảo vệ Mae đi, nhớ cẩn thận!" Tankhun bất lực nói, Kara mỉm cười rồi xoa đầu Tankhun trên đường đi ra.

"Thật sự sao? Illuminati?" Porsche nhìn Kinn không tin được mà hỏi

"Thế giới này rộng lớn hơn em nghĩ rất nhiều, Mèo nhỏ!" Kinn yêu thương nhìn cậu cười nói.

==

Kara

Mikael (Merritt) mở cổng theo yêu cầu của Phu nhân Eliza đưa chúng tôi xông thẳng vào đại sảnh của gia tộc Argent, khiến suýt chút nữa thì hai đứa tôi bị bắn thành tổ ong bởi một đám cận vệ lăm lăm những khẩu tiểu liên trên tay. May mắn là Phu nhân Eliza còn mạnh mẽ hơn cả lời đồn, bà chỉ với 4 từ liền khiến cả tòa lâu đài khổng lồ rúng động.

"Sanka, em ra đây!!!"

"Elizabeth??? Chị đang làm gì ở đây vậy?" Phu nhân Sanka cao quý xuất hiện từ ban công phía bên trên đại sảnh, bà chỉ phẩy tay đám cận về liền hạ súng và biến mất trong bóng tối.

Tôi cúi gằm mặt xuống khi bà từ từ đi xuống cầu thang. Kể từ khi Alma chết, Tôi chưa từng dám đối mặt với phu nhân Sanka, kể cả trong đám tang của cậu ấy, tôi cũng chỉ đám đứng từ xa.

"Akara?" Bà kinh ngạc khi nhìn thấy tôi.

"Phu... Phu nhân Sanka!" Tôi vẫn không dám ngẩng mặt lên cho đến khi vòng tay bà tiến tới ôm lấy tôi.

"Điều gì khiến con mất nhiều thời gian như vậy?"

Tôi kinh ngạc ngước mặt lên nhìn bà. Phu nhân Sanka hiện tại không còn là người phụ nữ có đôi mắt dữ tợn, lạnh lùng, chứa đầy sự giận dữ trầm lặng như trong ký ức của tôi. Bà vẫn kiều diễm, kiêu sa và quyến rũ, vẫn mang khí chất tàn nhẫn, mạnh mẽ và đáng sợ nhưng hiện giờ bà đã có thêm vài phần hiền dịu, mềm mỏng. Bà ấy từ từ đi về phía người chị em của mình chỉ giữ một khoảng cách nhỏ mà đối mặt với Phu nhân Eliza.

Cả hai không nói gì cũng liền có thể hiểu nhau.

"Nói cho em biết tất cả" Bà nói

Phu nhân Eliza không giấu gì hết liền nói ra toàn bộ câu chuyện từ khi Kinn bị bắt cóc duyên phận đưa đẩy gặp được Porsche, ngày trước ngày sau liền đem người về Nhà chính khiến Phu nhân Sanka vừa rót rượu vừa cười vang như điên dại. Theo chiều dài câu chuyện thì tiếng cười của hai người phụ nữ càng trở nên đáng sợ. Lâu đài thêm một lần nữa rung động.

"Vậy là P'Light hy sinh Arima đặt ra một lời nguyền bảo vệ tên Arihan, Porsche thừa hưởng khả năng của Agnes, Porschay thừa hưởng sức mạnh của P'Light.

Đám quỷ dị kia hết lần này đến lần khác muốn hại các con của chị là.... do Alma thật sao?"

Tôi liền bước ra lấy từ trên vòng cổ xuống viên đá Arima màu vàng đồng của Tankhun nắm chặt trong lòng bàn tay. Hình ảnh về Alma hay lúc này đang mang tên là Malar hiện ra. Ngay lập tức Phu nhân Sanka nhắm chặt mắt, bà cố giấu đi sự bi thương và cõi lòng tan nát chưa từng được chữa lành.

"Sanka? Thi thể của Alma có còn trong khu Gia mộ không?" Phu nhân Eliza hỏi thằng.

"Còn chứ, chính tay em đã thiêu xác thằng bé ra tro." Phu nhân Sanka mở mắt ra, bà đã lấy lại đôi mắt dữ tợn, lạnh lùng của một vị Tộc trưởng. "Cho dù kẻ kia có là thứ gì thì tuyệt đối cũng không phải con trai em."

Kara thắc mắc "Nếu người không biết chuyện này thì tại sao Arieon lại nói gia tộc Argent thuê người bắt anh em Porsche?"

"Arieon vốn là phân gia từ thời cha của Ta, là do... Chú Levi tự tách ra sau khi kết hôn."

Phu nhân Eliza như chợt hiểu ra điều gì liền đứng bật dậy "Mikael (Merritt) mau mở cổng về nhà."

"Elizabeth!" Phu nhân Sanka vươn tay ngăn phu nhân Eliza. "Em muốn gặp Porsche và Porschay."

"Nếu chúng ta sống sót qua chuyện này"

Phu Nhân Eliza vừa bước qua cổng dịch chuyển thì Phu nhân Sanka lại lên tiếng nói với tôi "Kara, giết nó đi!"

Tôi giật mình quay lại nhìn bà không hiểu nổi.

"Nó không phải Alma, người chết không thể hồi sinh. Cho dù nó có là thứ gì, giết nó đi. Đừng để quá khứ ám ảnh chúng ta."

"It's not Alma, Dead man can't be resurrected. Whatever it is, kill it. Don't let the past haunt us."

Phu nhân lạnh lùng nâng cốc rượu lên, đắm mình trong ánh trăng bạc.

==
[Vegas]

Ngay khi chúng tôi vừa bước qua cánh cổng trở về một khung cảnh hỗn loạn hiện ra, dường bị căn nhà của Khun Karl đã bị tấn công và một cuộc giao tranh quyết liệt vẫn đang diễn ra.

"Rít..tttttt! Rầm! Xoẹtzzz.....zzz"

Tất cả chúng tôi ngay lập tức chạy theo những tiếng nổ lớn đinh tai nhức óc, Porsche đang gồng mình lập khiên bảo vệ tất cả mọi người dưới sự tấn công điên cuồng của Công Nương Layla, trông cô ta hiện giờ không khác gì một nữ chúa quỷ không còn chút nào dáng vẻ thanh cao của một Công nương cao quý.

Kim và Chay phải hợp lực mới có thể chặn lại gần như cả một khu rừng đang muốn nhào tới nuốt chửng họ. Mọi thứ đều hỗn loạn khi tiếng súng bắn, tiếng ánh sáng Arima va chạm, tiếng những tên quỷ dị gào thét trước khi bị gió của Kim phanh thây hoặc bị Arihan và những tia sét màu xanh dương của Chay làm cho tan biến, khiến cho cả một vùng trời như bị xé toạc

Kinh khủng hơn bên dưới mặt đất cũng có rất nhiều nhưng kẻ quỷ dị cũng đang tấn công họ. Khun đang được Pol, Arm và Pete bảo vệ ở một bên trong khi Nekane đứng bên cạnh che chắn cho Macau, cậu bé với cây roi hào quang màu đỏ cũng đang cố hết sức đánh đuổi bọn quỷ dị nhiều như một đám mối mọt.

"Hự!" Tôi vừa muốn bước lên về phía Tankhun cả người bỗng nhiên bị đông cứng lại, Arima thậm chí cũng không thể khai mở, tôi ôm chặt lồng ngực giống như bị ai đó bóp chặt lại

Tôi ngã khuỵu cả 2 đầu gối xuống nền đất cố ngửa mặt lên nhìn người đứng trước mặt mình: "Vegas!... Tại sao?"

"Xin lỗi, anh bạn!" Vegas vươn hai tay đến bẻ cổ tôi ngất đi.

==

"VEGAS! KHÔNG!"

Pete thét lên đau đớn khi thấy Vegas nâng Kara bất tỉnh trong vòng hào quang màu xanh của mình.

Công Nương Layla nhẹ nhàng như tiên nữ hạ xuống bên cạnh anh.

"Cho dù anh có làm bất cứ điều gì. Hãy nhớ, Anh yêu em!" Vegas nói rồi chìm vào bóng tối.

Layla mặc kệ đám quỷ dị và cả những người đi theo mình, lặng lẽ đem Vegas cùng Kara biến mất. Không có sự điên cuồng của Layla, đám người đi theo như rắn mất đầu liền bắt đầu bỏ chạy. Đám quỷ dị vẫn điên cuồng tấn công, nhưng cũng dần dần bị bắt lại. Khun Karl muốn dùng chúng cho mọi người luyện tập.

==

"Vegas khốn nạn!!! KHỐN NẠN!!! KẺ PHẢN BỘI!!!" Tankhun gào thét và điên cuồng đập phá đồ đạc.

Không ai ngăn cậu, bởi lẽ mọi thứ vốn cũng đã đổ nát rồi. Những người bên dưới đang thu dọn qua loa trong lúc các thành viên trong gia tộc Teerapanyakun mệt mỏi ngồi co ro quanh  nhau. Kenji chưa bao giờ cảm thấy mình bận rộn như lúc này.

Việc Vegas đột nhiên quay lưng bắt cóc Kara, không ai có thể ngờ được cũng không ai biết vì sao hay phải làm thế nào????

Việc Công nương Layla tức giận vì bị Chay làm cho cô nàng mất hết thể diện thì họ còn có thể gồng mình lên đối phó. Tuy Teerapanyakun chỉ là một gia tộc Mafia trên một đất nước nhỏ bé của Châu Á thật nhưng "Họ" lại là một trong những Gia tộc Arima mạnh nhất trên Thế giới này. Không phải ai nói muốn chà đạp cũng được.

"Tất cả mọi người thu xếp rồi đi nghỉ ngơi đi, đừng nghĩ nhiều nữa. Trận chiến thực sự còn ở phía sau, tập trung vào việc hạ gục Arieon trước, rồi ta sẽ tính sổ với Black Forest. " Khun Korn trầm giọng ra lệnh. Phu nhân Elizabeth đi tới ôm lấy Tankhun để cậu bình tĩnh lại.

"Ta đã nói ngay từ khi nó còn nhỏ rồi, giết đi trừ hậu họa nhưng con lại không nghe ta." Khun Karl phẫn nộ quát lớn.

"Giết?! Người đang nói gì vậy, cho dù có tệ hại, sai lầm như thế nào nó vẫn là con trai, là Nhị gia của Teerapanyakun. Cứ bắt sống nó lại rồi tôi sẽ đưa ra phán quyết. " Khun Korn dứt khoát đưa ra quyết định cuối cùng.

Pete coi như không nghe thấy, cậu cũng lơ đi nhưng ánh mắt của mọi người thỉnh thoảng len lén nhìn mình mà đi lên trên lầu nơi Macau đã trốn đi ngay lập tức vì sợ phải đối mặt với mọi người. Mikael (Merritt) đang ngồi dựa lưng vào cửa.

"Macau đâu!!!" Mikael (Merritt) chỉ hất đầu hướng vào cửa. Pete muốn mở cửa nhưng nó đã bị khóa trái. "Tránh xa ra" Pete nói với Mikael (Merritt)

"Rầm!" Pete chỉ vung nhẹ tay, cánh cửa liền bay mất vào trong phòng.

Mikael (Merritt) lần đầu tiên tròn mắt sợ hãi. Cậu cảm thấy từ những tên quỷ dị, đến một kẻ sống đi chết lại cũng không đáng sợ bằng Pete lúc này.

"Macau, nhìn anh này!" Pete bước vào phòng tiến đến bến Macau đang co gối thu mình trong góc phòng.

"Tại sao?! Tại sao anh hai lại làm vậy P'Pete??? Anh hai không phải người xấu." Thằng bé ngẩng đầu lên nhìn vào Pete với đôi mắt ngập trong nước mắt. Hình ảnh Vegas trong căn phòng tối tăm nhỏ bé, leng keng tiếng xích lại hiện ra trước mắt Pete. Cậu ngồi xuống bên cạnh Macau nhẹ nhàng nói.

"Cho dù anh ấy có làm bất cứ điều gì. Hãy nhớ, Anh ấy yêu em rất nhiều. Hãy tin Vegas!" Pete và Macau nắm tay nhau, dựa vào nhau trong bóng tối.

"Em vào được không?" Mikael (Merritt) ngó vào hỏi.

Pete bật cười buồn rồi gật đầu, vươn tay vẫy Mikael (Merritt) tiến tới.

==

[Arieon]

Tại lâu đài đổ nát của Arieon, Vegas mang theo Kara theo sát sau lưng Layla đi vào đại sảnh. Nơi này hoang tàn đến ghê rợn khiến người có tâm lý vững vàng như Vegas cũng cảm thấy nổi da gà. Layla cũng chẳng thích thú gì,

"Aryan (Vegas) cuối cùng chúng ta cũng có thể gặp nhau!" Master vui mừng tiến đến dang rộng vòng tay chào đón Vegas.

Nhưng Vegas không thể đáp lại, anh đã phải tự khóa mình lại để ngăn bản thân chạy trốn ngay khi người đàn ông khói đen quỷ dị kia bước ra khỏi ánh sáng. Một nửa cơ thể của ông ta đã biến hoàn toàn thành khói đen. Ông ta thậm chí còn chẳng có đầu, thay vào đó là một đám khói đặc quánh không ngừng tỏa ra những tia khói trông như mạch máu đen ngòm.

Khi ông ta ôm Vegas, anh đã cảm thấy minh bước được nửa bước chân xuống tận Tartarus.

"Con không cần phải sợ, đây là chỉ hình dáng tạm thời thôi khi nào Ta có thể nghiên cứu cậu bạn nhỏ kia kỹ càng, ta sẽ lấy lại được nhân dạng của mình.

Malar (Alma) đưa người bạn cũ của con vào phòng thí nghiệm đi."

Ông ta đang cười dù không hề có miệng. Vegas vẫn chưa lên tiếng nhưng khi chàng trai mang vẻ đẹp như búp bê sứ kia muốn vươn tay chạm vào Kara đã bị hào quang của Vegas ngăn chặn. Malar (Alma) nheo mắt hơi tức giận mà hướng Vegas  lắc đầu ra lệnh cho cậu phải giải trừ không gian khống chế.

"Ta đã nghe Tawan nói rất nhiều về con và Arima... đặc biệt của con" Khi Master quay lại với một cốc rượu thì thấy Vegas cùng Malar (Alma) đang gườm gườm nhìn nhau.

"Ta thật đã già rồi không lịch sự gì cả. Đây là Malar (Alma). Mỹ nhân first eldest son.

Vegas Aryan - Nhị gia đời tiếp theo của gia tộc Teerapanyakun lừng danh." Giọng điệu trào phúng của ông ta không rõ ràng mà như những tiếng vang được dội ngược lại từ những vách tường

"Ba tôi đâu?" Vegas không kiên nhẫn hỏi.

"Thật giống y như mẹ con, Apinya cũng luôn mù quáng trong tình yêu đặc biệt là dành cho Kant." Cái đầu đầy khói khục khặc cười.

"Ông biết mẹ tôi?"

"Tất nhiên, tất nhiên biết chứ!" Mẹ con là một trong những học trò giỏi nhất của ta, không cố chấp về những thứ cổ xưa như Elizabeth, không quá sáng tạo nổi loạn như Light. Mẹ con là sự cân bằng hoàn hảo giữa ma thuật cổ và khoa học hiện đại.

Vegas vốn đang đi bộ theo gót Master nhưng nghe đến đây anh liền hiểu ra.

"Ông!!! Ông là Khan Teerapanyakun"

Khun Khan đặt tay lên tay cầm cửa thì đột ngột ngừng lại, ông ta quay người lại và Vegas thề có Pete là anh đã thấy hai đốm sáng giống như mắt ông ta lóe lên. Khi ông ta mở banh hai cánh cửa ra, ngay lập tức một cơn gió lạnh toát như bão tuyết trùm lên hai người bọn họ. Cái lạnh chết chóc như thể họ đang bước vào tủ đông của một cửa hàng bán thịt hay Lò mổ.

"Chết tiệt !!!!!!!!!" Vegas mở to mắt hét lớn, cố hết sức để đứng vững.

Ba ống nghiệm to lớn mà thường chỉ có thể thấy trên mấy phim khoa học viễn tưởng kinh dị hiện ra. Người ở chính giữa là một phụ nữ vô cùng xinh đẹp, mặc váy dạ hội màu trắng điểm xuyết một vài bông hoa hồng đen, giống như nàng Bạch Tuyết nằm trong quan tài thủy tinh.

Bên phía tay phải là một người đàn ông ăn vận như quý tộc Anh, khuôn mặt điển trai đầy gai góc. Và bên trái thậm chí còn kinh dị hơn chính là Malar chàng trai mà chỉ vài giây trước vẫn còn đứng trước mặt Vegas.

"Xin giới thiệu đây là gia đình ta, chồng ta, con gái nuôi của ta, con trai đầu lòng của ta. Và giờ con đã ở đây rồi Aryan. Gia đình chúng ta đã đầy đủ"

"Ông có ý gì? Ông là Gay cơ mà, sao ông có thể gọi chúng tôi là con của mình.?" Vegas bủn rủn nói.

"Bởi vì ta đã tạo ra các con, chính ta đã đưa cha của Anges đến Thái lan, chính ta đã dùng Arima của mình hồi sinh Malar, và chính ta đã giúp mẹ của con có thể mang thai con bằng.... Ma thuật. Vậy con nghĩ Arima của mình vì sao lại mạnh mẽ và đặc biệt như vậy, Vegas Aryan?

"Chúng!" Khun Khan bật đèn lên " Ở dưới chân Posha Agnes chính là ba của cậu đang bị xích lại bằng vô vàn những sợi xích màu đen ngòm "Chúng chỉ là công cụ để ta tạo ra những đứa trẻ thần thánh. Ba của con đã cầu xin ta giúp nó có thể mang Arima, ta hơi e ngại rằng nó sẽ biến dị không thành công, nhưng dường như bên trong cơ thể nó có một loại chất độc nào đó giúp nó sống sót trong quá trình biến đổi. Thật kỳ lạ!" Khun Khan nhìn người thừa kế của mình không khác gì một con chuột bạch.

"Thật tiếc khi ta không thể can thiệp vào quá trình hình thành của hai đứa con của Agnes nhưng không sao, không bao giờ quá muộn. Rất nhanh thôi Porsche và Porschay cũng có thể đến đây và tất cả chúng ta sẽ trở nên bất khả xâm phạm.

"Đừng lo lắng Aryan (Vegas), ba người chúng ta, ba đời Nhị Gia nhất định có thể quét sạch mọi bất công của thế giới Arima này."

Vegas lạnh lùng nhìn xuống Ba mình - người giờ đây đang bị xiềng xích trong bóng tối. Bị mắc kẹt trong chính Arima của mình ... Nhưng lạ thay, Vegas chẳng cảm thấy chút xót thương nào.

"Đây là con đường mà ông chọn.!"

==

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info