ZingTruyen.Info

KinnPorsche - Thế Giới Của Sức Mạnh

Chương 24: Hội chợ đêm

AnVu1508

[Khun Karl]

Trên bàn ăn, tiếng dao dĩa lạch cạch khiến Porsche khó xử, cậu không biết cách ăn của người phương tây. Kinn khéo léo đem phần của mình cắt ra thành miếng nhỏ rồi nhanh tay nhân lúc nhân viên thêm đồ ăn mà đổi ngược lại sang cho Porsche. Mèo béo vui vẻ chỉ cần cầm dĩa ăn.

Khun Korn nhàn nhã ngồi ở đầu bàn bên kia đối diện với Khun Karl. Tankhun không đến chắc vẫn đang ngồi canh chờ Pete tình lại.

"Aryan (Vegas), Con cảm thấy thế nào rồi?" Đột nhiên Khun Karl lên tiếng, ông chống cả hai khuỷu tay lên bàn và xoa xoa hai bàn tay vào nhau. "Ta có thể cảm nhận được, con mạnh lên rất nhiều." Macau ngồi bên dưới Vegas cũng gật đầu lia lịa.

"Con thực sự cũng cảm thấy mạnh hơn rất nhiều, có thể sẽ sớm bước vào mức 9, nhờ có Pete!" Vegas vừa nói vừa nâng cốc về phía Kinn như thể đang cảm ơn. "Hy vọng sớm có thể đuổi kịp Anh hai."

"Rất Tốt! Hãy nghĩ đến con sẽ mở rộng sức mạnh của mình như thế nào. Cân nhắc kỹ, lựa chọn điều tốt nhất và phù hợp nhất cho mình chứ không phải điều mạnh nhất. "Dục tốc bất đạt. Đừng nên tham lam quá." Khun Karl vừa nói vừa vỗ vỗ lên bàn tay trái của Vegas.

"Dạ vâng! Ngài dạy rất đúng ạ." Vegas hạ tầm mắt, chắp tay hướng Khun Karl cúi đầu.

"Anakin (Kinn) con cũng mạnh hơn rất nhiều so với lần cuối ta gặp con, và trông cũng vui vẻ hơn nữa" Khun Karl chuyển mục tiêu

"Con có một báu vật cho riêng mình rồi, đương nhiên vui vẻ ạ." Kinn nở nụ cười ngoan hiền, một bàn tay bên dưới tấm khắn trải bàn cố tình vươn sang nắm lấy bàn tay của Porsche khiến cậu khó xử, chỉ có thể xiên một miếng thịt bò tái bỏ vào miệng nhai tỏ vẻ bận rộn.

"Porsche...." Khun Karl hơi nhấn nhá khiến cả bàn rơi vào im lặng "Sức mạnh điều khiển điện không phải hiếm, nhưng thường là hướng về Tấn công chứ không phải Phòng ngự. Ta nghe Kim one nói con là trẻ mồ côi từ nhỏ, còn có em nhỏ phải không?"

"VÂng ạ!" Porsche cố gắng giữ bình tĩnh nuốt xuống miếng thịt mềm mà như nuốt phải viên sỏi.

"Arima bộc phát đa phần là do nguyên nhân khi cảm xúc bị đẩy đến cực hạn nhưng định hình năng lực lại do hoàn cảnh tác động nhiều hơn. Ta nghĩ do con có ý thức trưởng thành từ rất sớm cũng như tâm lý luôn muốn bảo vệ em trai nên Arima mới ngược lại với tự nhiên mà đi theo hướng Phòng ngự.

Điều này với Anakin (Kinn) cũng là điều tốt, ta luôn muốn tìm cho nó một Arima phòng ngự bảo vệ giống như Chan. Không ngờ nó lại có thể tự mình tìm ra rồi." Khun Karl cười đến nhu hòa "Arima của hai đứa cũng có độ tương thích tốt đấy, đến ta mà còn không thể vượt qua được lớp phòng ngự bảo vệ bên trong tâm trí của Porsche."

Nói rồi Ông vươn cả hai tay nắm lấy hai bàn tay của cả Kinn và Vegas "Anh em trai trong một nhà nhất định phải đoàn kết như vậy, Gia tộc mới có thể vững bền."

"Dạ!" Kinn và Vegas đồng thanh

"Pors..." Macau vừa định lên tiếng liền bị ánh mắt của Kinn dọa cho sợ "P'Porsche còn có thể bay nha, cuối cùng thì Aniel (Kim) cũng không còn là duy nhất nữa rồi."

"Đó gọi là lơ lửng chứ bay gì đâu" Porsche cười gượng.

Khun Karl nhìn một bàn con cháu trông thi vui vẻ, sau lưng thì đấu đá mà thở dài. Sự thất bại trong việc giáo dục hậu duệ của anh trai ông đã để lại hậu quả cho đến tận đời sau. Đúng là có môi trường cạnh tranh thì Arima mới có thể phát triển mạnh mẽ hơn nhưng gà trong cùng một chuồng mà tự đá nhau thì e là cái có được sẽ là mất mát nhiều hơn thành quả.

May mắn Korn và Anakin (Kinn) đều là những tộc trưởng có ý thức, Korn yêu thương Aryan (Vegas) và Aaron (Macau) bất chấp mâu thuẫn với em trai. Anakin (Kinn) cũng bảo bọc tất cả anh em nhưng Aryan (Vegas)...

Có lẽ cần bổ sung Arima cho Thứ gia, tránh việc Chính gia có quá nhiều mà mất cân bằng cán cân quyền lợi. Cậu bé tên Porschay kia....????? Khun Karl trầm lặng suy tính.

Khun Korn từ đầu vẫn luôn im lặng, ông biết chú mình đang mưu tính gì nhưng ông không thể điều đó xảy ra. Porsche vô cùng bảo bọc em trai, nó sẽ không bao giờ để em mình ngoài tầm bảo vệ chứ đừng nói để em mình bị chia ra như chiến lợi phầm đến một nơi xô bồ như Thứ gia. Có hai trường hợp có thể xảy ra, Vegas hoặc Macau sẽ cố gắng quyến rũ được Porschay .... hoặc Porsche. Chỉ cần một trong hai anh em quyết định thì người kia nhất định sẽ đi theo.

Khun Korn nâng cốc rượu lên không nén được thở dài mà nhìn về phía Kinn cùng Porsche.

"Bên dưới Thị trấn đang có hội chợ rất vui, các con hãy đi vui đi cho thoải mái. Ăn được cứ ăn, chơi được cứ chơi. Đều là thanh niên trai tráng đừng phí hoài tuổi trẻ."

Tất cả mọi người đều đứng dậy khi Khun Karl rời bàn.

==

[Pete]

Tôi tỉnh lại khi trời đã vào cuối chiều, người đang ngồi bên cạnh giường là Porsche.

"Này, anh hùng của ngày, mày định tỏ ra ngầu lòi để cả thế giới phải khắc ghi hay sao vậy?" Porsche cười cười đá đá cái chân đang gác lên giường nằm vào chân tôi."

"Thằng Chó!" tôi chửi rủa, quá mệt mỏi để đáp lại nó.

"Mày đang chửi tao hay Vegas vậy?" Nó nháy mắt trêu chọc tôi khiến tôi muốn vùng dậy mà đá bay nó xuống mặt đất "Tao thấy mày tỏa sáng lắm luôn cơ mà lúc mày ngất trên tay Vegas thì không được ngầu lắm."

"Tỏa sáng sao bằng mày được, bay bay lại còn tím tím." Porsche lại đá tôi mấy cái

Đúng là tôi đang chửi Vegas. "Chết Tiệt! Thằng Điên Đó!" dám hôn tôi tận 4 lần. "Chết tiệt, Tôi với bạn gái cũ còn chưa hôn nhiều như vậy, hơn nữa... hơn nữa tôi còn trong tư thế con gái. Khun từng kể Vegas luôn thích cướp bạn của Kinn từ khi còn đi học mẫu giáo. Sau này cậu Kinn "Come Out" thì hình như Vegas cũng thể hiện rõ hắn không thích con gái. Nhưng Pete chưa bao giờ mình có ngày lại rơi vào vòng tay đó.

"AHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH!!!!! làm sao để vứt hình ảnh đó ra khỏi đầu đây?" Tôi vò đầu bứt tai

"Sao vậy? Rốt cuộc Vegas đã làm gì mà có thể vắt kiệt sức mày như vậy?" Porsche nhíu mày hỏi

"Câm mồm!" Tôi quát đuổi thằng Porsche ra ngoài.

"Thôi được rồi, Khun chờ lâu quá mà mày không có tỉnh dậy nên đang tính đi đến Hội chợ đêm. Mày tắm rửa đi rồi cùng đi, nghe nói bia Đức ngon lắm đấy." Porsche nói rồi đứng dậy rời đi.

Tôi rời giường ra ban công làm mấy điếu thuốc rồi mới nhanh chóng đi tắm.

==

[Vegas]

"Wie schön es ist! Wie wunderbar ist es!"

"How beautiful it is! How wonderful it is!"

"Thật xinh đẹp làm sao! Thật tuyệt vời làm sao!"

Thật khó để không ấn tượng khi mà được chứng kiến tận mắt sức mạnh của Porsche bộc phát. Hàng trăm, hàng vạn tia điện tím từ từ phát ra từ hai bàn tay của Porsche như một mạng nhện tinh tế, chúng dần kết nối lại với nhau thành từng hình bát giác nhỏ, rồi lại ghép nối lại thành một hình cầu hoàn hảo bao bọc Porsche ở bên trong.

Sau khi khiên chắn hình cầu định hình, những tia điện lại biến hóa một lần nữa thành những dải lụa khói tím nâng Porsche dần dần bay lên. Khi Porsche mở mắt những tia điện xung quanh mắt cậu ấy cũng lấp lánh.

Tôi không nén nổi sự hứng khởi và thèm khát sức mạnh kỳ ảo đó và tôi biết, Macau cũng vậy.

Tôi nhìn sang Kinn không có vẻ gì là anh hai của tôi bất ngờ, anh ta biết Porsche có thể làm gì và tự hào về nó như thể anh ta sở hữu cậu ta.

Rất không may, có điều gì đó từ điều mà Porsche vừa làm đang kích động những kẻ Quỷ dị phía sau. Những kẻ tưởng trừng đã chết bỗng nhiên lại cử động trở lại, điên cuồng giãy dụa muốn thoát khỏi không gian khống chế màu vàng của Khun Korn.

"Pete, Aryan (Vegas)!!" Khun Karl ra lệnh.

Tôi bình thản bước về phía trước, chợt buồn cười khi thấy Pete trước khi bước ra còn phải quay lại vỗ về an ủi Khun. "Chắc bệnh điên cũng có thể lây qua đường Chủ - tớ"

Tôi không cần phải đọc suy nghĩ cũng biết Pete đang sợ. Sự sợ hãi hiện rõ trong đáy mắt của cậu ta, dù chúng tôi không hề có tiếp xúc nhiều. Tankhun giấu cậu ta kỹ như Mèo giấu c*t vậy. Tôi sẽ chẳng ngạc nhiên nếu Khun tuyên truyền những chuyện ghê rợn về tôi và Thứ gia khiến đám cận vệ chính gia lúc nào cũng nhìn chúng tôi như rắn độc.

Macau luôn nói từ Pete, nó cũng chẳng phát hiện ra điều gì đặc biệt, chỉ là giúp thúc đẩy Arima người khác mạnh lên một chút. Nhưng tôi luôn nghi ngờ liệu một báu vật đơn giản vậy lại có thể có được sự yêu mến của Khun Korn.

Đến như tôi, người cháu trai mang Arima gần giống với Khun Korn nhất, còn hơn cả 3 người con trai của ông ta cộng lại cũng không có được cái đãi ngộ như Pete.

Tôi vẫn nhớ lần đầu tiên nhìn thấy Pete, tôi đã rất tò mò về báu vật đầu tiên không mang họ Teerapanyakun này. Người đã khiến Khun Korn sẵn sàng trở mặt và tiêu diệt luôn một đối tác làm ăn chỉ để bảo vệ một hòn đảo bé tí xíu.

Khi nhìn thấy cậu ta, tôi có hơi chút thất vọng, chỉ là một cậu bé nhà quê gầy yếu vô cảm, có phần hoang dã nhưng lại yếu ớt. Tuy vậy hình ảnh cả người cậu ta dính đầy máu, đôi mắt vô hồn lại khiến tôi mãi không quên được. Nhất là khi Khun Korn đến gần, cậu ta lại liền thay đổi nét mặt và cười tươi lên. Nụ cười ngây ngô vui vẻ, bất chấp hoàn cảnh, cậu ta cười đến mức hai mắt chỉ còn lại là một đường chỉ. Ai không biết nhìn vào còn tưởng cậu ta thật là một đứa trẻ hiền lành nhưng trong mắt tôi đó chỉ là một chiếc mặt nạ được tạo ra che giấu.

Người nào cười càng nhiều thì bên trong càng tan vỡ. Cậu ta mạnh mẽ hơn những gì cậu ta thể hiện. Cũng là một kẻ quật cường!" Đó là nhận xét duy nhất của tôi về Pete.

Cho đến một ngày, tôi nghe cha mình kể lại rằng có một cận vệ chính gia khá xuất sắc, hạ gục 10 tên địch tấn công bất ngờ chỉ với 5 viên đạn và một con dao. Không nên coi thường!"

"Cận vệ nào mà chẳng phải có thân thủ chứ?" tôi chỉ nghĩ vậy.

Cho đến thời điểm này tôi vẫn nghĩ: "Sao cậu ta có thể so sánh được với sự thanh thuần của Porsche, Arima lại càng không phải nói đến. Pete run rẩy khi đứng trước những kẻ Quỷ dị đang vùng vẫy điên cuồng.

"Hey!" Tôi lên tiếng kéo ánh mắt và sự tập trung của người trước mặt trở về. "Show me how you do it? Tôi nói

Pete lấy lại nét bình tĩnh rồi đưa cả hai tay về phía tôi "Nắm lấy tay tôi!!" cậu nói

Tôi có chút ngạc nhiên hơi nhướn mày. Người duy nhất từng đưa tay ra bảo tôi nắm lấy chỉ có... "Mẹ" bất giác tôi mỉm cười hứng thú rồi nắm lấy đôi bàn tay đó. Lòng bàn tay cũng đầy vết chai sần.

Pete nói: "Khi chúng ta tiếp xúc và cùng lúc sử dụng Arima, hào quang màu vàng của tôi sẽ hòa quyện cùng hào quang màu xanh lá của anh. Nếu độ tương thích giữa hai Arima càng cao thì sức mạnh của anh càng được Khuếch đại. "

"Nếu độ tương thích thấp?' tôi hỏi

"Thì rất tiếc, tôi không thể giúp gì cho anh" cậu ta nheo mắt trông như một con mèo nhỏ.

"Có an toàn không? Tôi sẽ không bị Khuếch đại đến mức nổ tung mà chết chứ?" Nếu như có cơ hội tốt thế này để giết Kinn có lẽ tôi cũng muốn làm.

Yết hầu Pete đảo một vòng "Không đâu, tôi sẽ khống chế Arima của mình tùy theo thời điểm và hoàn cảnh."

Tôi lại một lần nữa không nén được nhếch mép lên cười "Khống chế tùy theo thời điểm và hoàn cảnh" lời này mà nói vào thời điểm khác thì có lẽ sẽ rất lãng mạn đấy.

"Giờ khai mở Arima của anh đi." Pete nói.

Tôi xuất Arima từ lòng bàn tay, tôi yêu Arima của mình giống như dòng sông ánh sáng Aurora tuyệt mỹ, kiên cường tỏa sáng giữ trời đêm, hiếm có và mạnh mẽ. Bất kỳ ai cũng phải quy phục trước nó, tôi yêu thích cảm giác "Khóa người khác lại" cho dù là kẻ mạnh mẽ đến mấy cũng phải quỳ gối, cúi đầu. Những bài tập đối kháng trước đây của tôi và Kinn từng khiến tôi rất vui vẻ vì có thể khiến Kinn khổ sở trong quằn quại. Đáng tiếc, anh ta học được cách khống chế Arima rất nhanh.

Tôi dần dần điều chỉnh Arima dần lan tỏa bao quanh lấy cả hai chúng tôi, đồng thời mở ra không gian khống chế của riêng mình.

"Don't be afraid! Show me what you got. What you want from me?"

"Đừng sợ! Cho tôi thấy em có gì. Và Em muốn gì ở tôi?" Tôi nói rồi thầm nghĩ "Cho tôi thấy cậu mạnh mẽ đến như thế nào mà xứng đáng với hai từ "Báu vật" đi"

Pete đột nhiên thay đổi nét mặt, nghiêm nghị rồi nhắm chặt mắt lại giải phóng hào quang Arima màu nắng. Chúng lớn hơn, sáng hơn và tất nhiên độ bao phủ cũng bao rộng hơn Hào quang của tôi.

Tôi kinh ngạc trước hào quang màu nắng dần lan rộng, không rực rỡ, không chói lóa nhưng lại khiến bóng tối của tôi bị đẩy lùi. Bàn tay của Pete cũng dần trở nên ấm áp hơn, hào quang của cậu ta dần thông qua những đầu ngón tay ngấm dần sang tôi.  Pete hiện tại giống như một thiên thần tỏa sáng, dẫn lối mở đường đến Thiên đàng.

Tôi sợ hãi ... sợ rằng mình sẽ bị thanh tẩy. Tôi chẳng muốn lên Thiên đàng, tối muốn kéo người này cùng xuống Địa Ngục.

Pete khống chế Arima vô cùng tốt có thể so sánh cùng với Kinn, hào quang của chúng tôi hòa quyện thành một quả cầu ánh sáng, tất nhiên nó cũng đã bị giới hạn trong Không gian khống chế của tôi.

Pete nhìn kỹ rất đẹp trai và sắc sảo như những chàng trai Thái Lan nổi bật. Đôi mắt nhắm nghiền để lộ ra đôi lông mi dài, sống mũi cao và đôi môi chúm chím hình hạt dẻ . Nếu chỉ chạm tay thôi mà tôi đã cảm thấy sức mạnh của mình sôi trào rồi.... vậy nếu hơn như vậy thì sao?

Tôi không thèm kìm nén cúi người hôn lên đôi môi chúm chím hình hạt dẻ của Pete.

Rất nhanh Pete phản kháng, khiến tôi muốn bật cười. Cậu ta đang trong không gian chống chế của tôi thì đừng nói thân thủ tốt, cho dù là Arima mạnh thì cũng chỉ có thể bị tôi "Khóa" lại mà thôi.

Tôi hài lòng dịch chuyển bàn tay lướt theo cột sống xuống dưới eo ép sát Pete lại gần. Người trong vòng tay vẫn mím chặt môi quyết không mở ra.

Giống hệt như Porsche, khi tôi bắt được cậu ta lúc đang bị hạ độc, mắt chẳng thể mở ra được vậy mà vẫn quật cường phản kháng, tự tấn công chính mình để ngăn chặn tôi bên ngoài khiên chắn.

"Thật quật cường! Có biết vậy kích thích tôi lắm không?"

"Um......mmmm....!!!" Hào quang xung quanh vì sự phản kháng của Pete có chút dao động, tôi đành thả cậu ta ra một chút.

"Cậu... Vegas... làm cái trò gì vậy?" Pete trừng mắt hét lên rồi hoảng sợ nhìn quanh giống như tôi cưỡng ép cậu ta giữa nơi đông người vậy.

"Không ai thấy chúng ta đâu, vì cậu đang ở trong không gian của tôi. Nhưng tôi muốn nữa, chưa đủ...."

Thấy cậu ta vẫn còn sức mà hét với tôi, thế thì không cần nương tay, tôi lại tiến tới, vươn tay nắm chặt gáy không cho cậu ta dịch chuyển phản kháng nữa. Tôi ấn vào khớp hàm ép cậu ta mở miệng để dễ dàng xâm chiến, quét lưỡi qua mọi ngóc ngách trong miệng Pete. Đôi môi chúm chím hình hạt dẻ đó ngọt ngào hơn tôi tưởng rất nhiều mà không nỡ rời đi.

"Trời ạ! Em ngọt quá!"

===

Tất nhiên tận hưởng cũng không thể quên nhiệm vụ, quả thực càng hôn Pete tôi càng cảm thấy mình mạnh lên. Đây là cái gọi là "Độ tương thích giữa hai Arima sao?"

Hào quang của tôi trở nên vô cùng rực rỡ, tôi dễ dàng điều khiển nó vươn ra ngoài quả cầu ánh sáng, thậm chí dễ dàng xuyên qua không gian khống chế của Khun Korn, tôi điều chỉnh hào quang như một sợi roi dứt khoát đâm vào cổ họng của tên Quỷ dị và lôi ra làn khói đen tách khỏi ra khỏi cơ thể hắn. Với sức mạnh hiện tai tôi cảm thấy mình có thể làm mọi thứ.

Giữa mỗi nụ hôn tôi hơi khó chịu khi phải thả cho Pete thở lấy lại sức, lần nào Pete cũng cau mày căm giận nhìn tôi càng khiến tôi khó kiềm chế mà lại tiến tới tàn bạo mà ngấu nghiến.

Đến lần thứ 4, Pete dường không còn chút sức lực nào muốn lịm đi trong tay tôi.

"Một lần nữa thôi, cậu có thể chịu được không?" Tôi cố gắng kiềm chế, nếu tôi thực vắt kiệt báu vật này của chính gia e là Khun Karl cũng khó bảo vệ tôi đi.

"Một lần nữa thôi" tôi tự nói với bản thân cho đến khi Pete Ngất đi.

Sau khi hào quang của tôi và Pete dần tan biến thì Tankhun liền lao tới, trông hắn như muốn giết chết tôi nhưng rồi hắn cũng chỉ tung tẩy cướp Pete từ tay tôi rồi bỏ đi.

"Đem 4 quả cầu khói đen kia đến phòng thí nghiệm, còn lại thì theo ta." Khun Karl ra lệnh. "Chúng ta có rất nhiều vấn đề cần bàn luận."

==

[Pete]

Tất cả chúng tôi lại lôi nhau cả một đám lên xe Van để đi đến Hội chợ đêm cách nhà Khun Karl khá xa. Tankhun thấy tôi đã tỉnh lại cũng không nói gì thêm chỉ vui vẻ ca hát Karaoke cùng Pol, Arm. Riêng Porsche đã bị Cậu kinn bắt đi xe khác. Có Vegas ở đây, tính chiếm hữu cùng sở thích giấu đồ của cậu Kinn được kích hoạt tối đa.

"Hừ!!" Không nhớ tới tên biến thái đó nữa.

Tôi, Tankhun, Porsche nhanh chóng lập thành bộ ba càn quét mọi quán hàng đồ ăn, xúc xích, bánh mỳ cùng Bia đen Sternquell nổi tiếng. Sau khi mất hết sức lực tôi thề có thể ăn hết một con lợn quay.

Tankhun chìm đắm trong trò chơi ném phi tiêu lấy quà. Thật tội nghiệp ông chủ cửa hàng đang trông như muốn khóc, Tankhun rất có tài trong mấy trờ chơi cần sự chuẩn xác này. Có Pol đi theo Tankhun, Tôi và Arm chạy đến quán bán bánh mỳ mới nướng thơm phức.

"Đói đến vậy sao?"

"AHHH!!!" Tôi giật mình quay lại, vừa thấy chủ nhân của câu hỏi liền hét lên khiến Arm ở bên cạnh cũng phải giật mình nhảy chân sáo

 "Khun Vegas..... cậu cũng đi hội chợ ạ?" Tôi nở nụ cười tươi như thường lệ chứ thực ra trong lòng sợ chết khiếp.

"Khun Vegas!" Arm cũng ngoan ngoãn chào.

"Này đây! Xúc xích cà ri là một nét độc đáo trong ẩm thực ở Đức không nên bỏ qua đâu. Tôi thấy em có vẻ rất mệt mỏi, là lỗi của tôi." Vegas nở nụ cười lịch sự mà đưa cho tôi một cái túi khá nặng có vẻ là đồ ăn.

Me: cái này là sự thực, xúc xích, xúc xích cà ri, bí đen và bánh mỳ đều là ẩm thực nổi tiếng của Đức đấy ^^ hí hí.

Arm tròn mắt kinh ngạc hết quay nhìn tôi rồi lại nhìn Vegas. Thấy tôi không phản ứng nó liền chủ động tươi cười đón lấy chiếc túi rồi quay người ở một bên mở ra xem.

"Em cảm thấy sao rồi?" Vegas ân cần hỏi.

"Khá... khá hơn nhiều rồi ạ, cậu Vegas. Cậu không cần phải để tâm nhiều đâu ạ"

"Sao vậy được, là lỗi của tôi mà, khiến em kiệt sức như vậy."

Câu nói đầy ám muội lại khiến Arm quay phắt sang nhìn tôi. Tôi ước mình có thể độn thổ hoặc Arm vì quay đầu quá nhanh khiến nó bị chệch khớp mà ngất đi cho tôi đỡ xấu hổ.

"Ahhhh!!! Arm hét lên khi nhìn thấy một cái hộp nhỏ nào đó mà tung nó lên như thể bánh nướng nóng bỏng tay rồi quẳng nó cho tôi. Tôi cau mày nhìn lại cái hộp

"Trời ạ!!!!! Là BCS mà còn là XXL" tôi lại tung nó lên như bánh nướng nóng bỏng tay thẩy nó về phía Vegas.

Không hiểu bằng kỹ năng nào mà hắn vừa đỡ được chiếc hộp nhỏ vừa chộp lại được bàn tay tôi. "Xin lỗi, quên mất cái này... tôi mua để dùng. Pete có muốn dùng chung không?"

"Cậu Vegas cứ tự nhiên, tôi không cần đâu ạ." Tôi nói rất rành mạch giọng nói mang theo sự tức giận rồi dứt khoát giật lại bàn tay, Nụ cười cũng biến mất.

Nhưng Vegas không hề nổi cáu, chỉ mỉm cười rồi quay lưng rời đi. Trước khi rời đi còn để lại một câu " Nghỉ ngơi nhiều nhé!"

==

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info