ZingTruyen.Info

Kinnporsche The Gioi Cua Suc Manh

[Porsche]

Tôi đã mơ hồ tỉnh lại sau khi đầu mình bị va đập vào đâu đó khiến tôi đau điếng.

"Cẩn thận!" Giọng nói của ai đó vang lên đầy ghét bỏ.

Tôi cố gắng duy trì tỉnh táo, nhưng đầu óc cứ quay vòng vòng. Bản năng mách bảo tôi đang gặp nguy hiểm. Nhưng tại sao? ai lại muốn hại tôi chứ? Tôi đang ở đâu? Ai đó đang vác tôi đi như một cái rẻ rách khốn khổ.

Bả vai tôi lại bị va vào đâu đó thêm một lần nữa trước khi bị quẳng sang một bên. Ngay khi có thể cử động tôi quằn quại co quắp lại cơ thể đang vô cùng khó chịu.

Đột nhiên một bàn tay của ai đó vươn tới, lật người tôi lại, một thân hình to lớn tiến lại gần và ép chặt tôi xuống giường. Tôi cố nheo mắt để nhìn cho rõ hơn nhưng mọi thứ trước mắt cứ như một giấc mơ màu hồng đáng ghét, khuôn mặt bí ẩn kia thì mờ mờ ảo ảo. Khi mắt không thấy được là lúc mà mọi giác quan khác sẽ được tăng cường hơn, mũi tôi ngửi thấy một mùi nước hoa nồng nặc xộc đến khi khuôn mặt đó ngày càng tiến gần, có cảm giác có gì đó cọ cọ bên má tôi.

"Kinn?" Tôi hỏi, giọng khàn khàn yếu ớt.

"Chát!"

"Ha!... Ha!.... Ha!" Giọng cười cay độc của ai đó lại vang lên ngay sau khi tôi cảm nhận được cái tát trời giáng kia. "Đáng đời mày, thôi đi đây. Chúc vui vẻ nhé!"

Cái tát mạnh đến mức tôi cảm thấy khuôn mặt mình đã lệch hẳn đi nhưng cũng nhờ cái đau rát trời giáng đó mà tâm trí tôi mới có chút thanh tỉnh, không đủ để nhìn rõ cái gì hay tự chủ cử động nhưng ít nhất cũng khiến cho cái màu hồng đáng ghét kia dần dần vơi bớt.

"Không tệ, bị hạ độc đến mức này mà vẫn còn sức mà nhắc đến tên hắn!" Một thanh âm trầm khàn vang lên, khiến sống lưng tôi lạnh buốt, như thể cái bóng đen kia là quỷ Satan hiện thân từ trong vô vàn những bộ phim kinh dị.

Không phải Kinn, vậy ai? Tôi chợt nhớ đến làn khói đen ăn mòn những Kẻ quỷ dị, cảm giác kinh sợ như thể tôi lại bị trói cả tay chân và bị quẳng xuống hồ bơi ngột ngạt.

Không! Phải phản kháng, phải chống cự, tôi cố hết sức cắn răng vào một bên má, lấy cái đau đớn và mùi vị máu tươi để kích thích cơ thể phản ứng chống lại cái mùi vị ngọt ngào ghê tởm màu hồng kia vẫn đang muốn trào lên bao phủ lấy tâm trí mình.

"Quả nhiên là dấu hôn, xem ra Kinn đúng là đã không thể chống lại dược cám dỗ, ra tay thật nhanh. Không sao mọi thứ đều có thể xóa bỏ, hay tao nên lột một tầng da của mày nhỉ?" Thanh âm vang vọng như tiếng Echo mãi không kết thúc bên tai tôi.

Trên cổ bắt đầu có cảm giác ngứa ngáy khó chịu, tôi có thể cảm thấy sự đau đớn khi đầu móng tay của hắn vừa ấn vừa cứa dọc theo đường viền cổ áo tôi xuống tận ngực.

Đột nhiên trên cổ tôi nhói đau, kẻ kia đang cắn tôi, làm tôi nhớ ngay tới Kinn ....nhưng hắn "Không phải Kinn, không phải Kinn." Tôi gào lên trong lòng.

Arima của tôi bùng phát, Khiên chắn bát giác bật ra bao bọc lấy tôi, kéo tôi ngã xuống sàn nhà. Nhưng tôi không đủ mạnh, cả cơ thể tôi như bị hàng vạn con côn trùng cắn xé, tôi vươn tay về phía cánh cửa, cố hết sức phóng một tia điện hy vọng gây ra một vụ nổ để ai đó có thể chú ý đến. Có ai đó mau đến cứu tôi!

"Thật quật cường! Trời ạ, em càng như vậy càng kích thích tôi đấy, có biết không?" Kẻ đó lại đi đến, một màu hào quang màu vàng đậm như mật ong tấn công lên khiên chắn của tôi.

Tôi từ bỏ tấn công cánh cửa, tự thu lại tia điện, yếu ớt đưa bàn tay không bị băng bó lên thái dương và "tấn công chính mình." Tôi càng làm đau bản thân thì khiên chắn càng chắc chắn lại.

"Ha! ... Ha! ... Ha!" Kẻ kia không hề từ bỏ, hắn cười rất lớn vô cùng thích thú. Dường như tôi càng kiên cường, càng đau dớn bao nhiêu thì hắn càng vui vẻ bấy nhiêu.

==

[Kinn]

"Tìm thấy Porsche chưa?" Tôi nóng lòng như lửa đốt mà hỏi thằng Pete.

Sau khi Pete báo lại rằng Porsche bảo đi vệ sinh nhưng không thấy quay lại đã qua thêm mất 20 phút rồi. Tôi không thể làm loạn lên trong khi khách khứa vẫn còn đầy trong khán phòng.

"Cái này rơi trong phòng tắm." Fin đi đến và đưa cho tôi chiếc áo khoác của Porsche. Tôi đã huy động đến đội tìm kiếm của Kim nhưng toàn bộ đều nói "Có một sức mạnh như sương mù lan tỏa khắp khu vực mà Porsche biến mất, có kẻ muốn xóa giấu vết."

"Chết tiệt! Tôi muốn phát điên vì em ấy."

Tôi đã thấy ánh mắt thèm thuồng của Vegas khi lần đầu tiên họ đấu Arima. Tôi càng lo lắng hơn và sợ rằng những Kẻ quỷ dị sẽ không từ bỏ nhất sau khi chúng chứng kiến được sức mạnh của Porsche.

Bản năng trong tôi đang gào thét rằng Porsche gặp nguy hiểm nhưng Fin nói đúng có kẻ đang giở trò xóa dấu vết để tôi không thể tim thấy em.

"Arm đã thử check camera an ninh" Pete nói khi Arm bước tới với chiếc máy tính bảng trên tay

"Tất cả các camera xung quanh đều bị phá hỏng chỉ có cảnh Porsche đi vào phòng vệ sinh."

Tôi bực bội bước về phía phòng vệ sinh kia: "Tất cả ở ngoài" Tôi tháo chiếc vòng hổ phách ở tay và đưa cho Pete cầm.

Tôi đi vào căn phòng đã trở nên vô cùng bừa bộn, nước bắn tung tóe, đồ đạc đổ ngổn ngang, trong không khí có một sự ngột ngạt đến mức tôi cũng cảm thấy khó chịu, bảo sao bọn Fin, Set lại không thể cảm nhận được gì. Dù là kẻ nào ra tay cũng rất mạnh.

Nếu là bình thường tôi sẽ rất không muốn dùng đến chiêu thức này nhưng mà....

Từ hai bàn tay của Kinn dần dần xuất hiện những sợi tơ màu trắng lan tỏa như những làn khói đặc, chúng lan ra thấm thấu vào mọi vật dụng trong phòng vệ sinh, từ gương, tường, bồn rửa tay cho đến sàn nhà. Sau ba giây chúng tụ lại thành hình một hình Elip trước mặt Kinn. Bên trong hình Elip kia dần dần xuất hiện hình ảnh của đám người Fin, Set chỉ cách đây 20 phút đang cúi người tập trung tìm kiếm nhưng hành động của họ dần dần được tua ngược lại như một cuốn băng Camera.

Cho đến khi hình ảnh của Porsche khuỵu ngã ra sàn. Đứng đối diện cậu ấy là một thanh niên thanh tú nhưng ánh mắt ngập tràn sự ác độc, hai bàn tay hướng thẳng vào cả hai Thái dương của Porsche mà không ngừng bao bọc lấy cậu ấy bằng một làn khói mà hồng.

"Chết tiệt!" Kinn hét lên đầy tức giận, khiến tấm gương khổng lồ bên cạnh vỡ tan ra thành từng mảnh. Nghe vậy nhưng cũng chỉ có Pete và Fin dám đi vào, vì chỉ có hai người họ đủ mạnh để không bị áp lực từ sức mạnh của Kinn ép cho bất tỉnh.

Nhưng vừa bước vào cả hai cũng phải cúi đầu sợ hãi.

Kinn không để ý đến hai người họ quay người đi ra ngoài, đầu ngón tay của Kinn liên tục lướt dọc theo bức tường, hai mắt nhắm nghiền dường như đang tìm kiếm gì đó.

"Cậu chủ đi đâu vậy?" Big bối rối hỏi. Đám cận vệ sợ hãi chỉ dám đi theo sau.

Họ liên tục đi về phía Bắc cho đến khi đến gần một căn phòng ở tận cuối hành lang. Kinn mở choàng mắt, ngoắc tay ra hiệu. Set từ phía sau bước ra muốn mở cửa nhưng nó đã bị khóa chặt. Anh chàng tung cả cơ thể to như quả núi của mình vào cánh cửa đến 3 lần thì cánh cửa mới mở tung ra.

Kinn sững người.

Porsche nằm tê liệt trên sàn, cả cơ thể cậu vẫn đang bị bao bọc bởi chính tia điện của chính mình. Xung quanh cậu là có một vòng tròn bằng bụi than đen xì. Chắc chắn là do bị khiên chắn của chính Porsche đã liên tục thiêu đốt mà tạo thành.

Người ngoài nhìn vào căn phòng thì không thấy khác gì nhưng chỉ có Kinn biết nó đã bị thanh tẩy giống như bị lột đi một tấm da vậy. Ngoài khu vực xung quanh Porsche thì cả căn phòng không còn chút ký ức nào. Sự ngột ngạt bên trong căn phòng này còn đặc hơn ở phòng vệ sinh gấp 10 lần, Arm muốn chạy vào đỡ Porsche nhưng không chịu nổi mà ngất ra ở cửa.

"Cậu Kinn!" Giọng Big vang lên ở ngoài cửa căn phòng.

Kinn ngay lập tức tiến vào trong cẩn thận nâng Porsche dậy, Porsche đã hoàn toàn bất tỉnh, hơi thở rất yếu. Kinn nhẹ nhàng hết sức có thể bế cậu ra ngoài hành lang.

"Kenji, mau!" Kenji ngay lập tức chạy tới dùng cả hai bàn tay đặt lên trán Porsche ra sức truyền năng lượng chữa lành.

Vết thương ở má trong do Porsche cố tình cắn nát dần lành lại, bàn tay bị phỏng cũng lành lại hơn rất nhiều. Trên cổ nhưng dấu vết cũ thì biến mất nhưng vết cắn mới lại không thể lành lại được.

"Cậu Kinn! Tôi đã cố hết sức rồi nhưng căn phòng kia, bên trong căn phòng kia có cái gì đó khiến tôi không thể dùng Arima của mình." Kenji méo mó nói, trên trán cậu mồ hôi tuôn ra chảy xuống đã thấm ướt cả áo Vest. "Hơn nữa cả người Porsche bị thấm một loại Độc tố Arima, Tôi không thể chữa được loại độc quá mạnh này." Kenji nói thêm.

Ai nấy thấy Porsche như thể vừa được vớt ra từ Địa ngục như vậy đều nheo mắt không dám nhìn. Kinn không nói gì thêm, chỉ dịu dàng bế Porsche lên nhanh chóng đi tới thang máy. Trong thang máy chỉ có thêm Pete và Fin.

"Cậu Kinn, Khun Korn đang gọi cậu." Big muốn xen vào nhưng Pete đã bước ra trừng mắt khiến hắn run sợ mà lùi lại.

"Cậu Kinn, Porsche có sao không ạ?" Pete ấn nút đi lên rồi quay sang Kinn vô cùng lo lắng hỏi.

"Bị trúng độc Arima, tôi cần ở một mình với Porsche, không cho ai đến gần tầng thượng. Kenji đã chữa sơ bộ, tạm thời Porsche đã qua nguy hiểm.

Fin ! Anh bảo Kim nhanh chóng điều tra, có kẻ có Arima "Xóa" trong tòa nhà.

Báo cho Ba tôi rằng tôi sẽ đưa Porsche sang Đức ngay sau khi cậu ấy khá hơn, bảo họ cứ đi trước."

"Vâng, thưa cậu!!!" Cả hai đồng thanh.

Thang máy mở ra, Kinn bế Porsche vào trong còn Pete và Fin nhanh chóng đi làm việc.

==

[Kinn]

Trong đầu tôi bây giờ chỉ toàn là hình ảnh Porsche không ngừng kiên cường phản kháng nhưng tôi lại không thể thấy em đang phản kháng ai hay cái gì? Tiếng gọi của em bủa vây lấy tâm trí tôi. Em ấy tự làm bị thương chính mình để khiên chắn thêm mạnh mẽ mà đến mức bất tỉnh.

"Nếu mình đến sớm hơn...." Tôi tự nguyền rủa bản thân.

May mắn Kenji đã chữa lành sơ bộ cơ thể bên ngoài nhưng bên trong Porsche lại có một lượng độc tố đang khống chế cơ thể.

Là Ren và cái Arima quyến rũ chết tiệt.!

Sự quyến rũ có thể mê hoặc đầu óc khiến cho dù là kẻ có ý chí mạnh mẽ nhất cũng phải cúi đầu, nhưng nếu quá lạm dụng thì nó sẽ là độc tố không khác thì thuốc kích dục cực mạnh. Thậm chí là giết người.

Ren chắc chắn vì ghen tuông khi hôm qua thấy tôi cùng Porsche thân mật nên mới dám làm chuyện này. Nhưng gia đình của Ren chỉ là một gia đình nghệ thuật không danh tiếng không quyền lực. Nó không thể nào có khẳ năng hay sự trợ giúp để hãm hại Porsche.

Kẻ có Arima "Xóa" kia nhất định phải từ một thế lực khác đã lợi dụng , kích động nó.

==

"Phi! anh nghĩ Porsche có sao không?" Pete vẫn cứ không yên tâm .

"Porsche rất mạnh mẽ, yên tâm, cậu Kinn biết phải làm gì" Fin không thể gỡ bỏ hình ảnh của Porsche nằm như đã chết trong căn phóng đó. Cho dù là anh đứng không trong căn phòng vệ sinh đã cảm thấy khó chịu lắm rồi vậy mà Porsche lại có thể sử dụng Arima trong một căn phòng bao trùm làn sương mù quái ác kia với độ đậm dặc gấp 10 lần.

Hơn nữa còn là tra tấn chính mình trong trạng thái bị đầu độc.

Cậu nhóc đó thực sự rất mạnh!

==
[Porsche]

Kinn đặt Porsche lên chiếc giường cỡ lớn mới tinh rồi đi vào phòng tắm mở nước vào bồn tắm.

Porsche sau khi được Kenji chữa trị cảm thấy sức lực đã dần quay lại, nhưng dường như vẫn có gì đó đang bủa vây tâm trí cậu, cả người khó chịu quằn quại giống như một kẻ bị điên vì bị dày vò tra tấn.

"Porsche! Em làm gì vậy?" Kinn quay lại thấy Porsche đang quằn quại bắt đầu tự cởi quần áo.

"Gi... giúp!!!"

Giọng nói khản đặc, ánh mắt vẫn cứ mơ hồ nhìn về phía tôi. Tôi cúi xuống bế em vào phòng tắm, cởi đồ và đặt em vào bồn nước ấm. Mắt tôi quét một đường khắp toàn thân, trên mặt Porsche vẫn còn dấu vết bị tát, vết cắn trên cổ và một vết dỏ dài ở ngực giống như bị cào. Tuy chúng đã mờ hơn nhưng vẫn chứng tỏ trước đó chúng rất đau đớn.

Tôi nén cơn tức giận lấy khăn mặt lau đi toàn bộ cơ thể cho Porsche. làn nước ấm dường như khiến em ấy cảm thấy thoải mái hơn.

Arima của Ren một khi đã trở thành chất độc thì chỉ có tình dục mới có thể giải quyết. Thằng khốn đó muốn tra tấn Porsche không chỉ về thể xác mà cả về tinh thần. Tôi đã quá coi thường tên nhóc đó mà hại đến Porsche.

"Ki... Kinn... Anh đến rồi hả.?" cho đến lúc tôi mặc tạm áo tắm và lau tóc cho thì Porsche mới lên tiếng, giọng em nức nở như muốn khóc.

"Tôi đây. Em cảm thấy sao rồi, thoải mái hơn chưa? Ai đã làm thế với em?"

"Không biết... tập kích.... tát... cắn... Không thoải mái, khó chịu lắm, Giúp em đi."

Tim tôi nảy mạnh một cái khi bàn tay em run rẩy vươn lấy bá cổ tôi chủ động hôn tới, nụ hôn yếu ớt và ngây ngô .....nhưng tôi đã tránh đi.

Tôi hiểu rõ Arima của Ren, tôi từng rất hưởng thụ nó, nhưng chưa từng đến mức này. Tôi không muốn lợi dụng lúc này mà chiếm đoạt Porsche.

"Làm ơn...giúp em!!!!" Giọng em nài nỉ đầy quyến rũ, khuôn mặt em gục xuống vai tôi. Tiếng rên rỉ khó khăn phát ra bên tai khiến tôi cảm thấy muốn điên lên.

Ánh mắt Porsche dần thanh tỉnh nhưng vẫn yếu ớt ngẩng lên nhìn tôi cùng với tiếng rên rỉ kiều mị. Tôi lập tức phải nín thở để kiềm chế lại cảm xúc chính mình. Dường như Porsche đã trải qua giai đoạn mê hoặc vô lực, độc tố đang khiến em ấy ham muốn điên cuồng.

"Sao vậy ?...bình thường... không phải anh lúc nào cũng muốn vồ lấy em sao? Giờ .. lại không muốn sao? Vậy ...em đi tìm người khác." Porsche mơ hồ mà muốn đứng dậy.

"Giờ này thì em định tìm ai?" Tôi vươn tay níu em lại, cố gắng làm dịu xuống cảm xúc của cả hai. Giờ em ấy mà bước ra ngoài đảm bảo sẽ quyến rũ được bất cứ ai.

Haizzzz.....!!! Tôi kìm nén cơn giận cố không nghĩ tới cảnh tượng mà bất cứ ai nhìn được Porsche trong hoàn cảnh này.

"Anh nói rồi, anh sẽ không làm gì với người không tự nguyện. Nhưng cho dù bây giờ em có tự nguyện đi chăng nữa, đấy cũng không phải là chính em."

Thực ra dù trêu ghẹo đến mức nào tôi cũng chưa từng nghĩ sẽ dùng vũ lực ép buộc Porsche chứ đừng nói tới dùng thuốc hay thậm chí là Arima.

"Chết tiệt!" Tâm trí tôi lúc này vô cùng hỗn loạn. Tôi chưa bao giờ tôi nghĩ sẽ vì một người mà phải bối rối đến mức độ này.

Porsche không thèm phản kháng tôi, em vô lực ngã ra giường mà co người lại run rẩy."Em khó chịu... Làm ơn đi ...không chịu nổi nữa rồi!"

Anh cũng đang muốn điên lên đây. Không thể tin được lại có cái ngày mà tôi lại phải cố nín nhịn khi người yêu mời gọi thế này.

"Em có chắc không? Nếu như làm rồi đừng hối hận đấy...." Tôi còn chưa kịp nói hết câu, Porsche đã quay ngươi lại khóa chặt lấy cổ tôi, kéo tôi ngã ra giường và đặt lên môi tôi một nụ hôn. Em áp sát cơ thể đang nóng hừng hực vào tôi, giờ mà còn nhịn được chắc không phải đàn ông.

"Nếu em muốn anh thì nói "Đồng ý"đi.

"Đồng ý." Em nói ngay trên bờ môi tôi.

Tôi sững người, xoay người dành lại thế chủ động ngấu nghiến khuôn miệng đỏ mọng, xâm chiếm bên trong, hai chiếc lưỡi quấn quít không ngừng.

"uhmmmm..." không biết có phải do Arima tác động không nhưng ham muốn trong tôi cũng dâng trào. Nụ hôn lần này của chúng tôi vô cùng khác biệt phải thừa nhận tôi đã bị mê hoặc.

Tôi mạnh mẽ đặt môi mình đến mọi nơi trên cơ thể xinh đẹp tạo ra những dấu ấn mới của riêng mình. Porsche không hề phản kháng hay chống trả, chỉ vươn người hưởng thụ sự ấu yếm của tôi.

"Ah...!!!" Tôi cảm thấy dường như mình mới là người trúng độc. Bàn tay tôi thỏa mãn vuốt ve cơ thể Porsche thật hấp dẫn, nam tính và quyến rũ tới mức khiến tôi phát điên. Dù cho lưỡi tôi di chuyển tới đâu, tiếng rên rỉ vẫn vang lên không ngừng khiến tôi chỉ muốn đẩy nhanh qua màn dạo đầu.

Tôi nhanh chóng vươn tay tới đầu tủ, bên trong có một tip kem dưỡng gì đó chắc dùng được và một bao cao su. Tôi đương nhiên không muốn lần đầu tiên làm mà khiến Porsche phải đau đớn. Tôi nắm lấy thắt lưng em vuốt ve rồi trượt dần xuống nơi cần tới, đầu ngón tay mơn trớn xung quanh, bên trong không thấy ẩm ướt hay bất kỳ dấu hiệu nào về việc em đã phải trải qua điều gì không mong muốn khiến tôi cảm thấy nhẹ nhõm. Xúc cảm ấm nóng mềm mại ngay lập tức bao vây lấy ngón tay tôi. Tôi cố gắng mở rộng đồng thời dùng tay an ủi cho Porsche nhịp nhàng lên xuống. Lồng ngực Porsche bắt đầu phập phòng, toàn thân em run lên, khuôn mặt nghiêng qua nghiêng lại cùng với luồng điện màu tím rất nhỏ chạy dọc khắp cơ thể khiến tôi kinh ngạc.

"Ah!!...... đau!! ...!!!"

Ánh mắt tôi dán chặt vào thân ảnh trước mặt mình đầy ham muốn, Porsche bổng nhiên chủ động vươn người với được sợi dây bạc trên cổ tôi kéo tôi chìm xuống trong một nụ hôn nồng nhiệt, tôi có thể cảm nhận được luồng điện của em truyền sang người mình.

"Trời ạ! em giết anh mất?" Tôi khàn giọng nói.

Sau khi giải phóng lần đầu tiên, ánh mắt Porsche dường như tỉnh táo hơn.

"Kinn... phải dùng ....bao cao su." Porsche ngại ngùng nói.

"Thật tiếc loại này hơi nhỏ." Nơi này có chuẩn bị sẵn nhưng rất tiếc không phải loại của tôi.

"Vậy... để em làm." Tôi cau mày nhìn em. Của Porsche tuy nhỏ hơn tôi một chút , nhưng cũng to hơn tiêu chuẩn bình thường của đàn ông Thái. Tôi với tay lấy chiếc ví trong túi quần đã bị vứt qua một bên và lấy ra một cái bao cao su ra, dùng răng xé bỏ vỏ ngoài.

"Ha... xin lỗi nhé, bé ngoan, nhưng tôi trước nay chỉ Top mà thôi"

Tôi như hổ đói vồ lấy em, chen vào tách hai đầu gối sang hai bên. Porsche giật nảy mình khi thấy tôi trần trụi, khổ một nổi khi em thanh tỉnh hơn thì hành động đầu tiên lại chính là phản kháng.

"Kinn... A... khoan đã... Kinn... hay là không làm đến cùng được không?".

Ánh mắt Porsche khẩn khoản yêu cầu tôi dừng lại, khiến tôi muốn bật cười mà phải nén lại "Quá muộn rồi." tôi thì thầm.

Hai tay Porsche túm chặt lấy ga giường, hai mắt nhắm nghiền như sắp khóc tới nơi.

"Ưm... Bé ngoan, Đừng căng thẳng... Porsche."

Tôi cúi xuống hôn nhiệt tình để làm phân tán sự chú ý của em, tay còn lại ôm chặt phần eo. Tôi biết lần đầu tiên sẽ khó khăn và không thể tránh khỏi đau đớn như thế nào, Porsche chắc chắn sẽ không chịu nổi. Dù vậy tôi vẫn không ngăn được mình, từ từ tiến vào.

"Kinn... Đau lắm... không chịu nổi... Kinn." em dứt ra khỏi nụ hôn của tôi, thì thầm kêu tên tôi khiến tôi vô cùng thỏa mãn. Tôi chờ đợi để em thích ứng trong khi bản thân tôi cũng thấy rất chặt và đẩy vào một cách khó khăn.

"Kinn! Không... Kinn, đừng mà..." Tay Porsche bấu chặt vào vai tôi, cố gắng chịu đau.

"Đừng căng thẳng, thả lỏng người...Đừng gồng quá... Ưm, mới chỉ được một chút, sẽ xong nhanh thôi... Thả lỏng đi ..."

Bản thân tôi cũng không kiềm lại nổi, mới xâm nhập một chút mà khoái cảm đã muốn nuốt chửng tôi. Nhưng bởi lo cho cảm nhận của Porsche tôi vẫn nín nhịn.

"Hư... Đau quá... không chịu nổi..." Tôi cúi đầu vuốt ve gò má ấy, Porsche ngửa cổ ra đằng sau, chịu đựng từng đợt tiến tới.

"Thả lòng nào... Sẽ hết đau ngay thôi.... tin anh đi" Tôi thì thầm không ngừng vỗ về chờ đến khi thân hình ấy hơi thả lỏng, tôi bất chợt đâm sâu vào bên trong.

"Ah!! Kinn!!!" Móng tay của em cào lên lưng tôi nhưng thật ra không tệ chút nào, ngược lại cái cảm giác nhói đau còn khiến tôi cảm thấy thích thú hơn.

"Em đau.... Tôi càng thấy đau." Tôi khàn giọng, cũng rên rỉ thành tiếng. Bên trong vừa mềm mại vừa ấm nóng, siết chặt đến mức tôi không kìm lại được âm thanh trong cổ họng.

"Hức..." những tưởng chỉ mình tôi cố nín nhịn nhưng Porsche dù miệng kêu đau nhưng lại chủ động vươn lên hôn tôi khiến tôi bùng nổ. Cả người tôi bắt đầu di chuyển mãnh liệt, không ngừng xâm lấn, đã tới mức này thì cũng không thể nào dừng lại được nữa rồi.

"Ưm... Porsche... Tuyệt... Tuyệt lắm Porsche!" Tôi rên rỉ vì phấn khích. Âm thanh của hai xen lẫn hòa vào nhau

"Kinn... đau quá..." Porsche cắn chặt môi, ánh mắt ngập tràn nước mắt.

"Uh... Sắp tới chưa?" Tôi tăng tốc không ngừng, vì biết rằng bản thân sắp lên đỉnh.

"Ưm... Sắp... sắp..." Động tác của tôi có chút chậm lại khi thấy Porsche hơi rùng mình một cái. Thấy vậy, tôi biết mình tìm thấy vị trí đó rồi. Tôi lại tập trung hết lần này đến lần khác vào điểm đó.

"Aaaaa..." Cơ thể Porsche giật mạnh một cái, Còn tôi thì không thể ngừng thúc mạnh, hoàn toàn chôn sâu khiến khoái cảm thật sự rất tuyệt vời, em thắt chặt tôi tới nỗi khiến toàn thân phải run rẩy.

Porsche tức giận vô lực đánh lên vai tôi mà có cũng như không, em thở gấp khiến lồng ngực phập phồng rồi đưa cả hai tay ra lau nước mắt ấm ức đầm đìa trên khuôn mặt

"Buông... buông tao ra..."

"Vẫn còn sức đánh anh được cơ mà. Miệng còn mày - tao được nữa, không thể bỏ qua cho em."

Cuối cùng Porsche cũng thuộc về tôi. Cảm giác này tuyệt vời hơn tất cả mọi thứ tôi từng có trong đời.

==

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info