ZingTruyen.Info

Kinnporsche The Gioi Cua Suc Manh

[Porsche]

Cuối cùng về đến phòng mà tôi cũng chẳng thể ngủ lại được, ý tứ trong câu nói của Khun Korn cứ mãi luẩn quẩn bên tai khiến tôi khó hiểu vô cùng.

"Kẻ thù không chỉ có một? Những kẻ quái dị kia rốt cuộc là thứ gì?"

"Này, anh hùng của ngày, mày định tỏ ra ngầu lòi để cả thế giới phải khắc ghi hay sao vậy?" Pete cười cười khi trở về phòng.

"Thằng quỷ, mày đi đâu mà cứ biệt tăm vậy? Có mày ở đó là tao có thể hóa tro bọn kia được luôn rồi." Tôi quay ra nói, Pete đá chiếc ghế gỗ tới gần chân giường để gác chân lên trong khi nằm chen vào cái giường nhỏ xíu của tôi.

"Vẫn mạnh mồm nhỉ, xem ra chỉ kiệt sức. Thằng Arm tả lại mày chiến đấu như siêu nhân X-Men vậy." Pete cười trêu ghẹo tôi

"Pete, tại sao bình thường bọn mày không dùng súng ?" Tôi không thèm để ý nó mà chỉ tò mò hỏi. Trong bộ trang bị của cận vệ rõ ràng có cả súng, những bài tập luyện bắn súng cũng không hề thiếu.

"Cũng có chứ, nhưng không thường xuyên. Cả đám người khơi khơi cầm súng ra ngoài đường dễ gây chú ý và cả hiểu lầm với cảnh sát lắm. Hơn nữa bọn bắt cóc thường chỉ muốn bắt các cậu chủ để lợi dụng Arima, súng quá dễ vô tình gây sát thương."

"Vậy khi gặp chuyện, chỉ đánh cận chiến? "

"Không quá nguy cấp thì không cần đấu súng. Bọn bắt cóc thích chơi trò tra tấn lấy thông tin hơn, dùng súng mà chết người thì giải quyết với chính quyền cũng phức tạp lắm. Khun Korn nói tránh được thì tránh. " Pete thản nhiên đáp.

"Khun Korn cũng nói kẻ thù không chỉ có một là ý gì?"

"Uhm ngài ấy biết phe đối lập là..." Pete đột ngột ngập ngừng rồi mới nói. " Rất có thể là bọn Mafia Italia hoặc là Mỹ, tao cũng không rõ lắm, đối thủ cạnh tranh trên thị trường vũ khí hay gì đó."

"Pete, mày chơi thi bắn súng cởi đồ bao giờ chưa?" Giờ đến lượt tôi ngập ngừng chuyển chủ đề.

"Thằng hâm này, ai dạy mày trò biến thái đó vậy hả?" Pete xoay người đá tôi rơi khỏi giường nhưng cuối cùng nó lại nói "Chơi bài cởi đồ thì có."

"Sao vậy mày bị ai đó quấy rối àh?" Pete dần nghiêm túc. "Hay lại bị bọn thằng Big bắt nạt?"

"Sao mày lại nghĩ vậy??" Tôi cau mày

"Cận vệ ở đây toàn bộ đều là đực rựa, tất nhiên xu hướng giới tính nào mà không có, làm việc với nhau suốt 24h /7 ngày, nhìn thấy một đám đàn ông, con trai ai cũng có thân hình cường tráng cuồn cuộn lượn lờ xung quanh miết cũng khó tránh đôi khi sẽ bị gạ gẫm.

Tao biết mày thẳng băng, Chế York nói mày Play Boy lắm cơ mà mặt mày lại đẹp như vậy, thân hình cũng cân đối, cơ bắp săn chắc. Mà....

Ai vậy? Ai mà lại say đắm mày đến mức gạ gẫm lộ liễu vậy?" Nó lại tiếp tục trêu ghẹo tôi.

"Thế nếu không phải cận vệ gạ thì sao." Tôi thở dài thầm nghĩ mà không dám nói ra.

"Nếu gặp phải mà không thích cứ từ chối thôi." Pete thấy tôi trầm tư cũng không trêu nữa "Mà giờ trong mắt toàn bộ đám cận vệ, Mày chính là Quái vật đáng sợ nhất, tao nghĩ không ai dám ngỏ lời với mày vậy đâu."

"Mai được nghỉ, mày định làm gì?" Tôi lại chuyển chủ đề.

"Ngủ"

"Chán lắm muốn về nhà tao chơi không? Tay tao bị thương vậy cũng khó lái xe." Tôi mời mọc.

Đã 2 tháng rồi không gặp Chay, ban đầu tôi chỉ bảo đi  có mấy tuần nên giờ nhớ thằng bé vô cùng. Tôi phải nói sao với nó về việc sẽ đem nó đi Đức đây? Vậy nên tốt nhất là kéo Pete đi cùng để nó giải thích hộ.

"Được" Pete hào hứng "Tao cũng muốn gặp tiểu báu vật Porschay."

==

[Kinn]

Tôi bước vào phòng và ngạc nhiên là báu vật của tôi đang nằm trên giường cùng ... một báu vật khác. Tuy biết rõ giữa hai người họ không phải kiểu quan hệ tình cảm nhưng mà nhìn người con trai mình thích nằm cạnh người con trai khác trên một chiếc giường, tôi vẫn chẳng thấy dễ chịu chút nào.

"Giỏi thật nhỉ!" Tôi đi đến bên giường nhìn Porsche "Ngủ say như cún vậy. Giá mà lúc tỉnh em cũng ngoan như vậy thì tốt biết bao." Tôi nói rất khẽ rồi bắt đầu thực hiện mục đích của chuyến thăm này.

"Ưmmm..." Porsche rên rỉ, chắc là do loại gel mát lạnh mà tôi đang bôi lên bàn tay bị phỏng của em ấy. Người Porsche cũng hơi nóng có lẽ do quá kiệt sức khi dùng Arima quá mức. Em ấy có vẻ mệt đến mức còn không thèm thay đồng phục ra.

Tôi làm rất chậm vì không nỡ rời đi, chỉ muốn ngắm nhìn em ấy ngủ.

==

[Porsche]

Đang ngủ ngon thì đột nhiên tôi cảm giác đựơc bàn tay phỏng rộp ngứa ngáy của mình được bao phủ bới một cảm giác mát lạnh dễ chịu. Tôi từ từ mở mắt ra thì trước mắt dần dần xuất hiện một bóng đen mờ ảo "Ai vậy?' tôi lè nhè hỏi " Thiên sứ àh?"

"Ha!.. Ha! nằm im đi, sắp xong rồi."

Giọng nói ác ma chứ chẳng phải thiên sứ nào cất lên. Tôi bừng tỉnh muốn hét lên nhưng bàn tay anh ta đã nhanh chóng bịt mồm tôi lại. "Suỵt!" ánh mắt anh ta đánh sang bên cạnh. Phải rồi tôi quên mất, tôi và Pete trò chuyện mãi rồi ngủ quên luôn. Giờ nó mà tỉnh dậy thấy Kinn trong phòng thì sẽ náo động mất, chẳng khác nào bị bắt gian cả.

"Mày làm gì ở đây vậy? đi ra ngòai!" Tôi thấp giọng hơn cả thì thầm, lén lút xuống giường kéo Kinn ra khỏi phòng, rồi lại cẩn thận đóng cửa lại.

Khuôn mặt điển trai kia chỉ khẽ mỉm cười rồi đi tới tủ lạnh tự nhiên như ruồi lấy ra một lon bia. Tôi cố nén một tiếng thở dài.

"Mày đến làm gì vậy, khuya lắm rồi biết không?" Không biết anh ta lại định kiếm chuyện gì với tôi nữa đây.

"Thuốc gel để nhanh chóng lành vết phỏng, Bác sỹ vừa đưa bảo nên bôi ngay." Anh ta chỉ vào bàn tay mới được băng bó lại ngay ngắn của tôi. Hóa ra cảm giác dễ chịu kia không phải là mơ.

"Cám ơn, nhưng mày cũng không cần đêm khuya tự mình mang tới chứ, sáng mai bảo tao qua bệnh xá là được rồi." Tuy cứng miệng nói vậy nhưng tôi cũng có chút cảm động.

"Đó là điều ít nhất tôi có thể làm, em đã cứu tôi tận 3 lần trong 3 tháng liên tiếp. Một kỷ lục khó có ai có thể phá vỡ."

Hắn khoái trá ngồi lên bàn ăn. Tôi nheo mắt lại, định nói "Mày có thấy ít nhất có 6 cái ghế ở đó không?" nhưng hắn lại lên tiếng trước.

"Với lại tôi nghĩ đã đến lúc phù hợp để đến lấy phần thưởng. Tôi đã thắng mà, nhớ không?"

Cái nụ cười đểu cáng quay lại báo động cho tôi biết ngay là cái tên biến thái này vốn đến không hề có ý tốt.

"Nửa đêm là phù hợp sao? Tao đã quá coi thường cấp độ biến thái của mày rồi." Porsche đảo mắt.

===

[Kinn]

"The Winner Takes It All"

"Kẻ chiến Thắng sẽ có được tất cả" Tôi ngâm nga một bài hát nổi tiếng của ban nhạc ABBA nhằm trêu tức Porsche.

"Được thôi!"

Tôi mỉm cười hài lòng và yêu chết cái vẻ cam chịu, ghét bỏ của Porsche. Em ấy không rõ bản thân mình luôn có thể quyến rũ tôi mà chẳng cần phải cố gắng làm gì.

Porsche trêu ngươi tôi bằng cách thực hiện động tác tháo Cà vạt thật chậm, bước đi cũng kéo dài theo từng cử động. Tôi khẽ đảo yết hầu nén lại cảm giác khô khốc trong cổ họng.

Không sao! Tôi có kiên nhẫn.

Bựt! Bựt! Bựt!

Ba tiếng nút áo ghi lê bị bứt ra kêu lên thật kích thích khi em ấy cởi bỏ áo ra rồi vứt ra sàn. Em ấy sắn tay áo một cách chậm rãi khi đến gần tôi hơn, ở khoảng cách không quá gần cũng không quá xa, em ấy hơi cúi người xuống nhưng không hề cúi đầu, ánh mắt ngập tràn sự khiêu khích và ngang bướng nhìn thẳng lại vào mắt tôi.

Tôi nhướn mày khi em ấy ... tháo tất. Từng bên một. Cổ áo của Porsche lả lơi để lộ ra vòm ngực nửa kín nửa hở khi em đổi bên.

Tôi thực không nén được mà lại cười rộ lên.

Porsche nhún vai rồi đút hai tay vào túi quần nói: "3 điểm, 3 món đồ"

Em ấy thật thông minh. Nhưng chắc em ấy không rõ bộ dáng áo sơ mi trằng mờ ảo dưới ánh đèn, quần âu phong cách sinh viên thanh tú mà ngạo kiều này càng kích thích tôi nhiều hơn.

Tôi nhanh tay vòng tay qua eo kéo em ấy lại gần mình, tất nhiên là tôi không cho Porsche có cơ hội đủ nhanh để bỏ tay ra khỏi túi rồi phản kháng lại tôi. Tôi miễn nhiễm với Arima chứ không phải thân thủ của em ấy. May cho tôi là dường như Porsche chưa phát hiện ra, em ấy bị bóng ma tâm lý khi cho rằng không có Arima em ấy không thể chống lại tôi.

Tôi cao hơn Porsche mấy cm nên giờ tư thế này lại vừa khớp tầm mắt nhau. Tôi vui vẻ rất muốn hôn lên đôi môi đó nhưng trong ánh mắt của Porsche lại hiện lên sự sợ hãi. Em dùng cả hai bàn tay đặt lên vai tôi dồn sức để đẩy ra cố gắng tạp khoảng cách giữa cả hai.

"Kinn! Anh là gay àh?" Porsche thốt lên một câu hỏi bất ngờ

"Uhm... trước đây tôi nghĩ mình là Bi nhưng hiện tại đúng là tôi chỉ thích con trai." Tôi nhẹ nhàng trả lời, thực ra là còn thấy vui vì em ấy đã hỏi thẳng, chứng tỏ em ấy cũng quan tâm.

"Kinn! Anh có bị đa nhân cách không? Hay là tự kỷ?"

Tôi phì cười trước câu hỏi càng kỳ lạ này. Nên nói thế nào nhỉ???

"Không! Tôi không bị đa nhân cách, sao em lại hỏi vậy?"

Porsche hơi trầm tư trước khi nói: "Tao... Tôi không biết...lúc anh tốt anh vô cùng tốt. Lúc anh xấu anh là một "sly bastard" tên lưu manh ranh mãnh khốn nạn. Thái độ của anh thay đổi còn nhanh hơn trạng thái của Tankhun nữa."

(*sly bastard: tên khốn ranh mãnh)

Tôi lại phì cười cũng chỉ có em ấy dám chửi thẳng mặt tôi và cả anh cả của tôi như vậy. Ban đầu tôi chỉ đan tay đặt ở eo của Porsche. Giờ tôi muốn siết chặt người trước mắt trong vòng tay mình.

Porsche nheo mắt khó chịu vùng vẫy: " Kinn, làm ơn đừng làm vậy."

"Làm gì cơ?" Tôi vươn người lên một chút để trán cả hai chạm vào nhau. Khi mắt đối mắt tôi biết Porsche sẽ không thể trốn tránh được cảm xúc trong đôi mắt tôi.

"Làm ơn đừng quyến rũ tôi, tôi không phải...." khuôn mặt em càng thêm nhăn nhó khó xử.

"Em không phải gay mà vẫn là trai thẳng." Tôi hoàn tất nốt câu nỏi dùm em "Không sao! Tôi nói rồi, chúng ta có nhiều thời gian, tôi có đủ kiên nhẫn để chờ đợi."

Porsche nói: "Anh rất đẹp trai, nhưng nhìn kiểu gì cũng giống một tên bad boy sẽ khiến cho cảm đám trai hay gái đều xếp hàng dài trước mặt chờ đợi để được anh để mắt tới. Hơn nữa, không phải anh sẽ kế thừa gia tộc sao, Khun Korn sẽ không nói gì nếu anh là gay sao?"

Tôi nhún vai: "Yêu đương thì quan tâm gì đến trai hay gái, người tôi thích chính là người tôi thích. Còn chuyện con cái, tôi không phải còn có anh em trai sao. Hơn nữa giờ y tế rất hiện đại, ai nói cứ phải kết hôn với con gái mới có thể có con." Tôi mỉm cười cố quyến rũ người trước mặt.

"Không sai đi!" Porsche tiếp tục nhăn nhó bất lực.

Tôi không kìm nén được siết vòng tay hơn một chút nhưng chỉ hôn nhẹ thôi, tôi cũng không muốn dọa sợ em ấy. Tôi càng yêu chết đi được cái bản mặt bất lực mỗi lần tôi nói đúng mà em ấy không cãi lại được. Giờ tôi hiểu vì sao ba thích cãi nhau với mae như vậy.

Cả người Porsche căng cứng như một dấu hiệu cho tôi tạm thời phải lùi lại. "Sao vậy tôi hôn dở vậy sao?"

"Không!" Porsche thở dài." Tôi phải thừa nhận, tôi đã rất tận hưởng nụ hôn .. tôi không biết nữa."

"Vậy chứng tỏ em cũng có phần nào thích tôi?" Tôi gạ gẫm. " Được rồi, tôi đã nói sẽ không cưỡng ép người không tự nguyện. Bây giờ chỉ ôm thôi được không? Hôm nay quả là một ngày dài."

Tôi giở tuyệt chiêu ánh mắt cún con mà Tankhun hay làm, không ngờ nó lại có hiệu quả.

Porsche lại thở dài, hai bàn tay từ vai dần dần vươn lên ôm lấy khuôn mặt tôi.

"Gimme! Gimme! Gimme!

Hãy mang đến cho tôi! Hãy mang đến cho tôi!

A man after midnight

Hãy mang đến cho tôi một chàng trai sau nửa đêm

Won't somebody help me, Chase the shadows away

Không có một ai giúp tôi xua đuổi bóng tối

"Gimme! Gimme! Gimme! A man after midnight

Cho tôi, hãy mang đến cho tôi một người đàn ông sau nửa đêm

Take me through the Darkness to the Break of the Day

Đưa tôi vượt qua bóng tối đi đến bình minh

Find the end of the rainbow with a fortune to win

Tìm điểm cuối của cầu vồng với một vận may để giành chiến thắng

It's so different from the world I'm living in"

Nó rất khác với thế giới tôi đang sống"

Em thì thầm ngâm Nga một bài hát vô cùng nổi tiếng khác của ban nhạc ABBA, lời bài hát thật phù hợp với hoàn cảnh, khiến tôi bật cười, trong lòng không còn cảm thấy mệt mỏi, lo lắng hay bất cứ suy nghĩ phức tạp nào nữa.

Tôi chỉ muốn ở mãi mãi trong giây phút này. Ôm người con trai tôi thích trong vòng tay, cảm nhận hơi ấm trong màn đêm giá lạnh. Rốt cuộc...

Là ai đang quyến rũ ai đây?

==

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info