ZingTruyen.Com

KinnPorsche - Thế Giới Của Sức Mạnh

Chương 14: Vết Cắn

AnVu1508

[Porsche]

"Không thở nổi nữa"

Tôi vùng vẫy trong làn nước lạnh buốt với hai tay hai chân bị trói. Đây là một trong những bài tập thoát nạn khi bị bắt, cả đám cận vệ đều bị trói cả chân và tay rồi quăng xuống bể bơi, bắt buộc phải tự cởi trói trong thời gian nhanh nhất có thể. Dù đã nhìn kỹ P"chan hướng dẫn thì với tôi sợi dây thừng kia trông vẫn như một con rắn ghê rợn. Tôi thích đồng hồ, thích các khớp bánh răng kết hợp hoàn hảo, thích máy móc hoạt động trơn tru hơn. Tôi yêu thích những bài tập như bắn súng, hack máy tính, mật mã morse chứ không phải những bài tập hành xác về kỹ năng sinh tồn này.

Các bài tập huấn luyện của P'Chan làm tôi kiệt sức hơn cả việc xem phim với Tankhun hay cả những bài thí nghiệm của Kim one ở trường. Nếu P'Chan là một hung thần thì Kim one chính là một Tử Thần. Ông ta không hề biết thương tiếc tôi trong những thí nghiệm kỳ quái từ học cách điều chỉnh cường độ phóng điện, hình thái dòng điện, các hình dáng và ứng dụng khác nhau của khiên chắn.v..v . Nhưng tôi không thể chối bỏ, chúng thực sự đã có hiệu quả.

Sau hai tháng tham gia lớp học Arima tôi đã có thể tự tin kiểm soát Arima của mình. Ít nhất là tôi được phép xuống nước mà không vô tình phóng điện và giật chết ai đó như cá Koi của Tankhun. Năng lực của tôi ban đầu được nhận định là đang phát triển quá nhanh vượt mức cho phép.

Dù hiện tại khiên chắn tôi mở ra không thể mạnh hơn so với lần đầu tiên nhưng khi đó tôi hoàn toàn không ý thức được mình làm gì. Bây giờ tôi có thể mở Khiên chắn ở mức độ bao phủ toàn thân, phóng tia điện đến mục tiêu chính xác, hoặc giữ tia diện trong lòng bàn tay trong ở trạng thái quả cầu điện. Ít nhất tôi có thể đảm bảo, năm sau khi Porschay được đưa vào ban trọng tâm cũng sẽ không có mối nguy hiểm nào quá mức với thẳng bé.

Lịch làm việc cũng rất linh hoạt, sáng tôi đi học cùng Kinn, chiều về hoặc tham gia huấn luyện hoặc là chơi bời cùng nhóm Tankhun. Tôi cùng đám Pete, Pol và Arm đã trở nên vô cùng thân thiết khi khả năng sửa chữa các thiết bị điện của tôi được tận dụng tối đa. Pete và Pol đã thu thập lại tất cả những máy đồ chơi mà Tankhun làm hỏng vốn định để bán đồng nát nhưng qua tay tôi sửa chữa thì ngoài một vài chiếc được Tankhun tái sử dụng trong sung sướng còn lại đều có thể bán đi, chúng tôi lập ra 1 quỹ "Uống bia" riêng cho đội cận vệ. 

Mọi người đều vui vẻ!

==

[Kinn]

Hôm nay ở trường lễ hội đặc biệt còn có cuộc thi bơi giữa các khoa, vì lớp Arima không bao giờ tham gia các hoạt động này nên tôi cũng chẳng mấy quan tâm. Nhưng hôm qua Porsche đã nịnh nọt tôi rất nhiều để được đến tham gia cùng bạn bè ở khoa Kỹ thuật. Vậy là tôi tò mò kéo Tae và Time cùng đi xem náo nhiệt.

"Học ở đây ba năm rồi mà mới được tham gia lễ hội trường một lần, không ngờ ở đây lại có nhiều thức ăn ngon thế." Tae là người háo hức nhất, nó nhìn hàng dài đồ ăn bài trong các rạp mà chảy nước miếng, mỗi hàng lại ghé một chút, ăn thử vài miếng, mua vài món lưu niệm, còn tôi và Time thì chỉ lẳng lặng đi theo sau xách đồ cho nó. Chúng tôi luôn tụ tập ở các nhà hàng sang trọng được phục vụ tận chân răng chứ chưa bao giờ tới những nơi hỗn tạp ồn ào và nóng bức như vậy.

Tuy không hề cố ý nhưng ba người chúng tôi dường như vẫn quá nổi bật, không chỉ bị nhìn ngó, mà còn bị đến xin hỏi làm quen này nọ khiến tôi cảm thấy rất không thoải mái. Kể cả sau khi chúng tôi cố tình đến chỗ vắng vẻ và riêng tư trên khán đài để nhìn xuống hồ bơi thì vẫn có những cô gái ngu ngốc tiến đến tìm cách bắt chuyện. Time rất nhiệt tình nhưng Tae thì đổ dấm chua ra mặt

Tôi không thèm để ý tới mấy thằng bạn mình nữa, nhàm chán ngồi nhìn xung quanh đưa mắt tìm kiếm. Một giây lát sau tôi khẽ mỉm cười, khi tìm thấy một bóng dáng cao ráo quen thuộc đang đứng ăn bánh nướng.

Tôi lẳng lặng đi về phía con mồi mặc cho hai đứa bạn đang ầm ĩ cãi vã ghen tuông ở phía sau. Nhưng cho dù tôi đã đứng hẳn sau lưng thì cậu ta vẫn hề biết, cho tới khi cậu ta quay lại và đụng phải tôi.

Ngay lập tức đôi mắt đẹp đó nhíu chặt lại cố tình tỏ ra không vui.

"Chào!" Tôi lên tiếng trước cố nở nụ cười thân thiện.

"Đến đây chi vậy?" Porsche vẫn không giãn hàng lông mày ra mà hỏi cụt lủn.

"Ai vậy?" Một người bạn đi cùng Porsche hỏi.

"Kinn – Jom. Jom - Kinn" Porsche giới thiệu vẫn cụt lủn.

Tôi cũng không vội vàng mà cầm lấy tay cậu ta kéo lại, ngay lập tức bị cậu ta gạt phăng ra. Mọi người xung quanh đều nhìn chúng tôi với ánh mắt ái ngại xen lẫn tò mò.

"Muốn gì?" Porsche nói rất nhỏ

"Đi mua nước cho tao." Tôi ra lệnh, chính là muốn chọc cậu ta tức giận

"Không. Giờ không phải giờ làm việc."

"Kinn phải không? Học ban nào vậy mà thấy lạ mặt quá." Tên bên cạnh bước lên một bước nhìn tôi đầy nghi ngờ nhưng tôi cũng thèm để ý đến hắn.

"Mua nước cho tao." Tôi tiếp tục trầm giọng nhắc lại "Hôm qua lúc nịnh nọt thì .."

"Được rồi, thằng... điên này!!!!" Porsche đặt tay lên miệng tôi bịt lại, càng khiến bọn tôi trông kỳ quặc. Tôi cười đến vui vẻ phía bên dưới bàn tay vẫn còn thơm mùi bánh nướng mà cậu ta vừa cầm ăn.

"Này, mày nghĩ mình là ai vậy? Sao bạn tao lại phải mua nước cho mày?" Tên bạn kia vừa mở miệng đã bị ánh mắt của tôi làm cho câm nín.

"Uhm ....Jom đây là Kinn bạn cùng lớp ở Ban trọng tâm với tao."

Porsche giới thiệu lại một lần nữa trong khi mua bừa cho tôi một ly nước quất. Dáng vẻ lấm lét cuống quýt như thể vừa làm chuyện vụng trộm của Porsche khiến tôi cảm thấy vui vẻ.

"Ban trọng tâm? Làm gì ở đây?" Jom lập tức vào tư thế đề phòng mà thầm nghĩ. Porsche học tốt, thể thao giỏi lại có học bổng từng tham gia đội tuyển quốc gia thì ai cũng biết. Nhưng những điều này vốn không đủ để đặc cách vào ban trọng tâm bởi vì đó là lớp của các thiên tài, hơn nữa xuất thân cũng phải vô cùng cao quý. Khi thầy cô tuyên bố tin này, họ thì  vô cùng tự hào nhưng Jom lại cảm thấy bất an.

"Tao đang nói với mày đó. Nghe thấy không?" Thấy Kinn không để ý đến mình Jom càng khẳng định cái lớp con nhà giàu kia chẳng có gì tốt đẹp. Nhất định Porsche sẽ bị bắt nạt.

"Kinn. Tao phải đi thi, có gì về nhà nói sau." Porsche trầm giọng trả lời.

"Đợi đã." Tôi lại nắm lấy cổ tay cậu ta mà cản lại. Porsche  khựng lại một cái, đưa ánh mắt hung dữ nhìn tôi như đang chửi "Mẹ mày, lại làm sao?"

"Đi thi hả."

"Ừ!" Porsche chán nản nói

"Thi tốt nhé" Tôi nói rồi cầm cốc nước bỏ đi.

Tiếng la hét cổ vũ váng trời khi mà đám con trai ai nấy cũng mình trần, cơ bụng 6 múi cuồn cuộn bước ra.

Ánh mắt tôi chỉ nhìn theo duy nhất một bóng hình.

Porsche đang đứng dưới kia rất khác với bình thường khiến tôi có chút bất ngờ. Cậu ta không hồ nháo gây rối, cũng không giả vờ giả vịt để thích nghi mà vô cùng nghiêm túc trước một cuộc thi thực sự.

Tiếng còi vang lên, Porsche ngay lập tức lao mình xuống nước, động tác bơi vô cùng uyển chuyển và đẹp mắt, không hề có động tác thừa. Cậu ta bơi rất nhanh đến đích và chiến thắng. Khi ngoi lên mặt nước cậu ta còn cười như một kẻ ngốc, bất giác thu hút toàn bộ tâm trí tôi.

P'Chan hàng ngày đều báo cáo về Porsche cho tôi và ba, mặc dù khi mới tới kỹ năng của cậu ta chỉ ở mức tạm được nhưng cậu ta không ngừng luyện tập, cố gắng và không ngừng thích nghi. Cho dù mỗi bài huấn luyện có khắc nghiệt hơn cậu ta vẫn có thể vượt qua và thậm chí còn dẫn đầu. Tôi nhận ra một điều, Porsche không hề tệ chỉ cần cho cậu ấy một mục tiêu mà thôi.

==

[Hôm sau]

Tôi ngồi chờ trong lúc Time và Tae đi tới. Thực ra tôi đang ngồi chờ Porsche trong khi chú Kim one kéo cậu ta đi làm mấy bài thí nghiệm điên rồ của ổng. Đã hai tháng trôi qua mà Kim one vẫn chưa hết hứng thú với Porsche, ngoài việc dạy cho cậu ta về Arima thì chú còn không thương tiếc đưa ra những thí nghiệm nghiêm khắc để Porsche có thể không chế sức mạnh của mình nhanh hơn.

Nhiều lúc nhìn nó, sáng đi học bị bị Kim one quần tơi tả về nhà lại bị P'chan huấn luyện, phải theo Tankhun chơi những trò chơi điên rồ. Mỗi lần đi học cùng, tôi đều thấy nó lăn ra ngủ gật. Tôi mỉm cười nhớ lại thời kỳ ban đầu cũng từng bị chú Kim quần tả tơi y hệt vậy.

"Mẹ nó! lần trước Tao vừa tình cờ gặp báu vật của mày ở chỗ Tankhun nên mới gọi nó bảo lấy hộ mấy lon nước. Thế mà nó dám nói với tao bảo là "Không có tay à, tự đi mà lấy." Có phải mày quá nuông chiều nó rồi không? Lại còn ngày nào cũng thấy hai đứa mày cùng đi học nhau. Mắt em Ren đã muốn lòi hẳn ra ngoài rồi đó.

Tôi chỉ lắc đầu cười nhìn thằng Time không ngừng càu nhàu. "Chuyện đã quá bình thường rồi, đến tao mà giờ cậu ta còn chẳng thèm cung kính gọi cậu chủ, trực tiếp xưng mày – tao chứ đừng nói đến mày.

Ta cũng muốn trừng phạt hoặc đánh cậu ta một trận nhưng tên nhóc đó hai mặt lắm, trước mặt người khác thì ngoan ngoãn vâng lời, bảo sao nghe vậy, không đánh được, không chửi được khiến tao cũng muốn phát điên. Nhưng vừa quay lưng, cái miệng đó ngay lập tức có thể chửi cả tổ tông mày sống dậy được."

"Thật bất ngờ nha, cuối cùng cũng có một ngày mà thiếu gia Kinn của chúng ta không thể thuần hóa được một người đẹp hoang dã." Tae cười chê tôi đúng lúc Porsche bước ra khỏi phòng thí nghiệm mà ngửa mặt lên trời thở dài.

"Porsche!" Tôi gọi lớn, không biết là vì bị Tae và Time kích đểu mà tôi muốn lột cái mặt nạ giả tạo của Porsche xuống cho đỡ tức.

"Xin chào!" Trước mặt Tae và Time, Cậu ta lại giở nụ cười thân thiện nhiệt tình kiểu như nhân viên quán rượu trước đây.

"Chào người đẹp!" Time ngả ngớn khiến Porsche thay đổi ánh nhìn như muốn đấm vào mặt nó.

"Tao uống Coffe capuchino, sinh tố cho Tae và Trà lạnh cho Time. Đi lấy thêm đồ ăn vặt về đây." Tôi ra lệnh giống khi ở hồ bơi.

Ánh mắt Porsche liền thay đổi, nét giận giữ chỉ thoáng qua nhưng vẫn bị tôi phát hiện ra. Cậu ta nói: "Giờ đang là giờ đi học, tôi cũng không làm cận vệ cho đội cậu nữa." Lời từ chối khá lịch sự nhưng vẫn là từ chối.

"Tao vẫn là chủ nhân của mày, ngoài Ba tao, mày chính là phải nghe lời tao." Tôi nhắc cho Porsche phải nhớ rằng "Cậu ta thuộc về tôi!!!" cho dù có đang ở bên ai đi chăng nữa.

"Tất nhiên rồi!" Nụ cười gượng gạo đến cực điểm của Porsche khiến tôi hài lòng. Tôi không cần đọc suy nghĩ để biết cậu ta vừa quay đi sẽ thể hiện ngay ra vẻ mặt lạnh tanh và thầm chửi rủa sau lưng tôi.

Rất nhanh sau, Porsche tỏ vẻ chuyên nghiệp bê đến một khay đồ uống.

"Chúc mọi người ngon miệng." Cậu ta nói rồi rời đi. Tôi khá hài lòng khi Porsche hiểu được vị trí của mình cho đến khi..

"Phụt..!"

"Phụt..!"

"Phụt..!"

Cả ba đứa tôi phải phun ngay ra khi vừa đưa cốc lên miệng.

"Sinh tố của tao có hạt tiêu." Tae kêu lên

"Eo ôi!Trà của tao toàn là bã trà trong túi bị rách"

Còn Coffe của tôi có mù tạt, "Thằng ranh con đó!" Tôi tức giận ngay lập tức đứng dậy đuổi theo. Cậu ta rất nhanh đã rẽ vào một ngõ vắng để lén hút thuốc. Tôi có thể nghe thấy ý nghĩ của một vài nữ sinh muốn đến xin làm quen với Porsche.

Porsche cũng không ngờ là tôi lại đuổi theo cậu ta nhanh như vậy, cho đến khi Tôi tóm cổ cậu ta lôi vào một phòng học trống.

"Mày giỏi lắm! dám làm trò mèo bất tuân lệnh tao. Tao quá chiều mày nên mày nghĩ có thể lên mặt với tao ngay trước mặt bạn bè tao hả.?

"Chát!" Tôi giáng xuống một cái tát mạnh, khiến Porsche bàng hoàng cùng tức giận. 

Cậu ta tức tối phóng tia điện Tím về phía tôi nhưng không hiệu quả. Hiện tại Porsche đã điều khiển Arima tốt hơn rất nhiều so với ban đầu chắc đã có hể nâng lên Cấp 4 nhưng so với tôi, nó chẳng là gì. Tôi từ từ từng bước đi tới, ánh mắt hung dữ nhìn Cậu ta. Tôi thỏa mãn khi ánh mắt cậu ta hoàn toàn bất lực nhìn thấy khả năng mạnh mẽ của mình chẳng thể đả động tới tôi.

"Mày nghĩ mày có quyền gì mà ra lệnh cho tao chứ? Mày chỉ là một tên công tử con nhà giàu biến thái. Nếu không phải có năng lực của Ba mày bảo vệ, tao đã có thể đá tung đít mày rồi." Khuôn mặt Porsche dù hoang mang nhưng không hề tỏ ra sợ hãi, ánh mắt kiên cường kiêu ngạo hất về tôi thách thức, khiến bên trong tôi trở nên rạo rực.

"Biến thái? Mày nghĩ mày biết gì về biến thái?" Tôi bắt lấy cả hai tay Porsche bẻ ngược ra phía sau thành hình chữ X giống như lần cậu ta dám cắn tôi. Tôi ép cả người Porsche lên tường và đè lên chân để cậu ta không thể phản kháng "Để tao cho mày biết thế nào mới gọi là biến thái."

Nói rồi tôi cắn xuống, đúng vị trí mà tôi từng bị cắn.

"AHHHHH.... ĐAU... Thằng chó!" Porsche không ngừng kêu lên đau đớn. Tuy cậu ta có vẻ ngoài vô cùng nam tính nhưng làn da lại không hề thô ráp, hơn nữa trên người còn có mùi hương thanh thuần như nước, khiến tôi cảm thấy vô cùng thoải mái. 

Vết cắn sâu và bắt đầu rỉ máu. Tôi vươn tay phải lên nắm tóc Porsche kéo ngược lại bắt buộc cậu ta phải ngửa mặt lên để tôi ngắm nhìn tác phầm của mình. 

"Thằng chết tiệt!" 

Tôi cười nhạt "Vẫn còn mạnh mồm chửi được." Áp chế được trên cơ thể cậu ta, khiến cậu ta phải đổ máu, trong tôi cảm giác của kẻ thắng cuộc dâng lên cuồn cuộn. Tôi cúi xuống liếm lại vết cắn một vòng cảm nhận vị máu tươi ngọt. Cả người Porsche vùng vẫy , phản kháng kịch liệt.

Porsche hoàn toàn không phải người đơn giản. Cậu ta luôn cố gắng che đậy cảm xúc thật, đằng sau ánh mắt, thái độ hòa nhã, nụ cười thân thiện chính là một kẻ lạnh lùng, bất chấp và kiêu ngạo. Chính vì vậy khi lột bỏ được tấm mặt nạ giả tạo đó ra và khiến Porsche không kìm được tức giận để lộ ra con người thật ngay trước mặt tôi, tôi càng cảm thấy vô cùng thỏa mãn. Tôi muốn bóc hết, từng lớp từng lớp giả tạo đó cho đến khi cậu ta trần trụi trước mặt tôi.

"Cạch!' 

Tiếng mở cửa khiến cả hai giật mình. Người bước vào là Kai, dường như cũng hơi bất ngờ khi thấy tôi áp đảo Porsche trên tường nhưng rất nhanh cậu ta lấy lại nụ cười trên môi. "Woa, khung cảnh thật lãng mạn! Tôi có làm phiền không?"

"Buông ra!" Porsche lấy hết sức giật cánh tay ra khỏi sự kìm kẹp của tôi và chạy ra ngoài.

"Báu vật mới của anh thật thú vị, Kinn nhỉ?" Kai cố tình châm chọc tôi khi tôi bước qua cậu ta để ra ngoài. Tôi quay lại nhìn cậu ta không mấy vui vẻ. Kai là một nhân tình dễ chịu, không đòi hỏi, không ủy mị. Arima của cậu ta cũng là một trong số ít các khả năng có thể ảnh hưởng đến tôi trong giới hạn nhất định nhưng cũng chỉ vậy mà thôi

"Đừng có động đến Arima của tôi."

==

"Thật kinh khủng ai lại cho hạt tiêu vào sinh tố chứ?" Tae vẫn tiếp tục càm ràm khi xúc miệng mãi mà vị cay trong miệng vẫn không hết.

"Hừ, cái thằng đó ỷ mình là báu vật mới nên cũng chẳng biết sợ là gì. Bộ có khuôn mặt đẹp trai, dáng người hoàn hảo, thêm một cái hình xăm ngầu ngầu là ngon lắm sao!" Time tặc lưỡi đã tiếp lời.

"Mày giống như đang khen hơn là đang chửi đó" Ánh mắt Tae gườm gườm khi nhìn Time. Dù biết Porsche đã được Kinn đánh dấu chủ quyền nhưng kiểu con trai quyến rũ ngạo kiều lại chính gu của hắn.

"Kinn đã gim hắn rồi mà Kinn ghét nhất chính là người khác dám động vào đồ của mình. Đừng quên lần cuối hắn điên lên đã tệ hại như thế nào?" Tae cảnh báo

"Phải!" Time đặt tay lên cổ mình sợ hãi. " Tốt nhất nên quý trọng mạng sống của mình."

==

[Kinn]

Cảm xúc mãnh liệt ban chiều vẫn khiến tôi không thể quên được thậm chí khi nghĩ lại còn có chút hưng phấn. Tôi đón Ren sau giờ học vì cẩn phải giải tỏa.

Hôm nay tôi đã cố tình tát Porsche rất mạnh, điều mà tôi chưa bao giờ làm với bất cứ ai. Giờ bình tĩnh lại cảm thấy có chút áy náy vì lý do tức giận thật trẻ con. Tôi chỉ muốn ra uy một chút để người khác không cảm thấy tôi đối xử với Porsche quá đặc biệt. Nhưng ai ngờ hắn lại dám giở trò khiến tôi xấu mặt chứ.

Tôi biết Porsche dù nghèo khó nhưng lòng tự trọng vẫn rất cao, với Arima cường hãn như vậy tất nhiên càng không dễ dàng cúi đầu khuất phục bất cứ ai. Khi bị ép đến đường cùng cậu ta sẽ bộc lộ cảm xúc vô cùng mãnh liệt. Cậu ta càng tỏ ra giả tạo bao nhiêu tôi lại càng muốn lột trần cậu ta bấy nhiêu. Cậu ta càng cứng đầu, quật cường bao nhiêu càng làm tăng ham muốn thuần hóa của tôi lại bấy nhiêu.

Porsche là điều đầu tiên mà tôi cảm thấy mình cần phải theo đuổi, cần phải truy tìm.

Tất nhiên Porsche không chỉ có khuôn mặt đẹp trai và nam tính, thân hình cơ bắp nhưng không hề thô lậu, dáng người cân đối hoàn hảo vô cùng hấp dẫn, nhưng vẫn không phải kiểu tôi thích. Tôi thích những chàng trai trắng trẻo, đáng yêu và ngoan ngoãn nên chưa bao giờ nghĩ Porsche sẽ là một đối tượng.

Nhưng hôm nay thực sự khác biệt, khi Porsche nằm gọn trong vòng tay tôi, cơ thể rắn chắc phản kháng tôi mãnh liệt, sự kiêu ngạo trong đôi mắt Phượng đó ngược lại đã hấp dẫn và khiến tôi say đắm, nhất là khi đôi môi tôi đã nếm được hương vị đầu tiên. Nhất định đôi môi căng mọng như trái chín kia cũng sẽ rất ngọt ngào.

Porsche thực sự rất quyến rũ.

"Anh đang nghĩ gì vậy?!" Ren vui vẻ dựa đầu vào tay tôi khiến tôi bừng tỉnh khỏi những tưởng tượng đang khiến tôi mất hồn. Tôi ôm lấy vòng eo thon mềm mại của Ren hài lòng. Ren có Arima quyến rũ là một loại sức mạnh cực kỳ hiếm, có thể mê hoặc, thôi miên, điều khiển người khác, khiến họ bất tỉnh trong trạng thái mê muội. Hoặc cũng có thể kích thích người khác trong cơn cực khoái đến chết, nhưng nếu quá đà nó sẽ như thuốc độc mà khiến người ta điên loạn.

Ren cũng giống như Kai chỉ là một bạn tình phù hợp giúp tôi xóa tan căng thẳng trong cuộc sống nhưng cũng chỉ vậy mà thôi. Tôi có một danh sách bạn tình phù hợp không quá gắn bó hay nghiêm túc bởi một mối quan hệ nghiêm túc là cả một sự phiền toái và tốn thời gian.

Khả năng mê hoặc và kỹ năng trên giường của Ren luôn khiến tôi cảm thấy vui vẻ và thư giãn hơn. Nhưng không hiểu sao trước mắt tôi lại hiện ra sự cam chịu của Porsche với một vết cắn. Mùi hương ngọt ngào quyến rũ nồng nặc của Ren không thể nào so với sự thanh thuần như một khu rừng sau mưa của Porsche.

Sau một hiệp, tôi không còn hứng thú nữa.

"Sao hôm nay anh khác lạ vậy?" Ren vừa hỏi vừa mặc lại quần áo.

"Không có gì?" Tôi thờ ơ khiến Ren có chút phật lòng.

"Tên Arima mới kia..."

"Về đi." Tôi lạnh lùng nói.

==

[Ren]

Ren tức giận uất ức suốt trên quãng đường trở về.

"Arima thì sao chứ, mình cũng là Arima. Dáng vẻ của hắn lại vừa thô lậu vừa to lớn, tuyệt không phải loại yêu thích của Kinn, hơn nữa báu vật cũng không phải chưa từng xuất hiện qua."

Ren ngước nhìn lên người đang lái xe trở mình ra về. Anh ta cũng từng là báu vật và vẫn rất được yêu mến cho đến tận bây giờ, có khuôn mặt xinh xắn, nụ cười tươi tắn hút hồn dễ thương nhưng tính cách không hề mềm yếu. Thân thủ của Pete cũng rất khám, còn khá trẻ nhưng đã được giao cho làm đội trưởng đội cận vệ của Tankhun.

Ren đã từng rất sợ Kinn sẽ để ý đến anh ta. Arima của anh ta cũng thuộc dạng đặc biệt trái ngược với Khun Korn, chính vì vậy dù chỉ là cận vệ nhưng ít người biết đến anh ta được đối xử ưu ái không khác gì các thiếu gia.

Tuy vậy cuối cùng Kinn cũng đâu có đoái hoài gì tới Pete đâu, hiện tại lại bày ra một tên Báu vật khác.

Nhưng lần này không giống như vậy, Ren có thể cảm nhận được sự bất an trong lòng mình...Kinn đối với Báu vật mới kia rất khác lạ.

==

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com