ZingTruyen.Asia

KinnPorsche - Thế Giới Của Sức Mạnh phần 2

Chương 9: Ngày đầu tiên làm Thiếu gia

AnVu1508

Nghe nói mai có bão, làm một chương dài về ngâm nào (^^)

==

[Arihan]

Như thế nào là chết rồi vẫn không được yên, đó là khi bạn đã trở thành một linh hồn vất vưởng rồi mà vẫn phải làm việc không lương 24/7 và bị gọi hồn quá mức thường xuyên.

Ta những tưởng mình đã thoát được thằng bé Chay đã cứng đầu lại còn láu lỉnh, hóa ra chuyển sang anh trai nó cũng không khá hơn là bao.

Không! Tệ hơn!

Ta còn phải chia sẻ không gian cùng sự im lặng với một hàng xóm mới vô cùng phiền phức, một đứa trẻ kỳ diệu. Trước đó ta cũng đã cảm nhận được cơ thể Porsche có điều gì đó đang thay đổi nhưng hoài thai và tạo ra một Miracles Children giống như mẹ cậu ta thì quả là một bất ngờ mà đến chính ta cũng không thể nào nghĩ tới rằng nó có cơ hội xảy ra.

Đứa bé này quá mức đặc biệt!

Thật bực mình! Thậm chí còn đặc biệt hơn cả Ta.

Nó thừa hưởng Arima Electrokinesis Shield từ Porsche, khả năng Vô hiệu hóa giới hạn không gian (Break the limit of space) của Kinn và tệ hại nhất là nó có thể điều khiển nguyên tố Nước (Water control) giống như nàng công chúa Mermaid kia.

Không! Kinh khủng hơn mọi thứ đứa bé này thừa hưởng khả năng khống chế tệ hại từ chú của nó, Porschay.

Mỗi lần tức giận liền giống như một ngôi sao muốn phát nổ.

Từ khi chính nó còn chưa ra cái hình dạng gì đã bay nhảy sắp nơi biến hình thành đủ thứ hình dáng, giờ bắt đầu đang hình thành cơ thể rồi nó liền tự động đi dọa người. Nhưng lần này những người mà nó dọa không phải mấy tên cận vệ bình thường nhát ma nữa mà là một đám quái vật Arima."

"Nhìn chúng đi! Bảo sao Light và Agnes phải chạy trốn chối chết khắp nơi như vậy."

Ta đã suy nghĩ được bao nhiêu là thứ mà tên Tóc vàng vẫn cứ đứng nhìn ta chăm chăm đánh giá, cái ánh mắt đó thật khiến người khác càng cảm thấy muốn bực mình. Lại thêm cái ánh mắt khó chịu từ tên Tóc trắng mắt xanh lá đứng bên cạnh nữa. Nếu nhớ không lầm Light thường nói mấy đứa màu xanh lá tuyệt đối không bao giờ tốt lành.

"Xin chào! Arihan." Cuối cùng Tóc Vàng lên tiếng.

"Ta đang được diện kiến ai đây?"

Một lời nguyền bảo vệ thực sự trở thành sự thật! Bas (Ayan) nắm tay thành quyền đưa lên miệng ngăn lại một tiếng cười phấn khích như một đứa trẻ trước một món đồ chơi mới lạ. Không chỉ riêng anh ta, tất cả 9 vị Tộc trưởng còn lại đều đang nhìn Arihan với ánh mắt hau háu còn hơn cả Kền kền đói khát chực chờ lao vào.

"Ta là Ayan Sebastian Stepane."

"Gia tộc của dòng chảy, Nước và Thời gian." Ta lục lọi trong mớ kiến thức còn xót lại.

"Ta có thể hỏi ngươi vài điều chứ, Arihan?" Bas (Ayan) tỏ ra rất lịch sự.

Ta nhìn xuống Porsche chờ đợi sự cho phép. Thực ra chẳng cần làm vậy.

Nhưng nếu không tỏ ra giữa ta và những người con của Light Phachara có sự liên kết và quyền lực áp chế, e là đám kền kền kia sẽ không ngần ngại đem bọn ta ra mổ xẻ ngay lập tức mất. Porsche gật đầu rất miễn cưỡng.

"Nếu không thể nói, vậy hãy im lặng." Bas (Ayan) tử tế nói thêm

"Ta là một lời nguyền, lời nguyền thì không dối trá."

"Rất tốt!" Bas (Ayan) tỏ ra rất hài lòng "Vậy đầu tiên, ta có thể biết cái giá phải trả để có thể tạo ra một Lời nguyền bảo vệ như ngươi là gì không?"

Ta sẽ cười ghê rợn hơn nếu miệng của ta có răng, quả nhiên đây luôn là điều đầu tiên mà đám người có não và thông minh sẽ muốn biết.

"Mạng đổi mạng, linh hồn đổi linh hồn." Ta không có nói dối nhé, chỉ nói lấp lửng thôi.

"Vây ngươi chính là Light Phachara hay là phần tàn hồn của ông ta?" Bas (Ayan ) nhíu mày giọng điệu trở nên nghiêm túc hơn.

"Chết tiệt! Tên tóc vàng này thật thông minh." Arihan thầm chửi rủa

"Ha! Ha! Ha!" Cười lớn để che giấu cảm xúc đã, rồi hãy đổi giọng nghiêm túc và gai góc để đối thủ phân tâm "Tất nhiên không phải!"

Ta lại phải giảng giải lại một lần nữa bài giảng về linh hồn: "Linh hồn là một thực thể có sức mạnh bất tử. Mỗi lần luân hồi, một cuộc sống mới được tạo ra, mọi ký ức, đau khổ, hạnh phúc đều sẽ bắt đầu lại từ đầu. Nhưng vào thời điểm "chết" mọi thứ kết thúc, chúng ta có thể lựa chọn tiếp tục luân hồi hoặc lưu lại vất vưởng.

Linh hồn lưu lại mà không có cơ thể để làm mỏ neo liên kết và hàm chứa thì sức mạnh cũng sẽ dần dần suy yếu rồi biến mất hoặc biến chất.

Ta nằm ngoài mọi quy luật vì ta có một chủ thể đủ mạnh để liên kết." Ta tự hào lướt dọc tay theo cơ thể bằng tia điện của mình. Ta là Độc nhất đó!

"Arihan! Ngươi có thể được chuyển đổi từ chủ thế này sang chủ thể khác đúng không? Nhìn vào màu sắc thì ban đầu, người mà ngươi ký sinh phải là người em trai mới đúng. Vậy mà giờ người có thể ra lệnh và được ngươi bảo vệ lại là người anh?"

"Chết tiệt! Tên tóc vàng này thông minh quá." Arihan lại thầm chửi rủa và thêm cả tức giận vì Bas có vẻ không quan tâm đến vẻ ngoài của anh ta.

"Còn tùy theo trường hợp và người có khẳ năng hay không?"

"Khả năng gì?" Kalhans chen lời hỏi.

"Khả năng phá vỡ liên kết của một lời nguyền đòi hỏi một người có ma thuật ít nhất là mạnh ngang ngửa với người tạo ra lời nguyền đó, Ví dụ như công chúa Elizabeth đây." Ta đưa tay hướng về phía vị công chúa kia rồi gật đầu.

"Và một người nữa mang sức mạnh cùng tâm trí đủ mạnh mẽ để hàm chứa hai luồng sức mạnh khác nhau trong cùng một cơ thể. Vị vua trẻ, Lời nguyền bảo vệ không phải Arima mà các ngươi cho rằng có thể hấp thụ hoặc biến đổi đâu.

Ta được tạo ra với hai điều kiện. Bảo vệ cho cả hai anh em Porsche và Porschay và giúp họ không bị sức mạnh của chính mình nuốt chửng."

"Arihan!" Porsche hét lên trong đầu cậu ta cũng khiến đầu ta choáng váng. "Xin lỗi, lỡ nói hơi nhiều rồi à?" Ta quay lại thầm hỏi Porsche nghiêng đầu qua một bên trễ môi xuống. "Được rồi, được rồi!" Ta thầm hét ngược lại.

"Một câu hỏi cuối nữa thôi" Bas (Ayan) không bỏ cuộc "Lời nguyền nào có thể tạo ra ngươi, và ngươi có hiệu lực trong bao lâu?"

Kafur đứng tít ở phía xa chợt quay sang nhìn Chay cảm thấy lời này có chút quen tai.

"Điều gì làm nên một con người nào? Cơ thể chỉ là tạm thời, Linh hồn là bất tử.... và máu để truyền thừa lại di sản sức mạnh cho những thế hệ sau! Ta sẽ tồn tại để bảo vệ cho Porsche và Porschay cho đến khi họ còn cần ta.

Well! Chà! Nhìn vào các ngươi thì có lẽ ta còn có thể tồn tại rất lâu nữa rồi!"

Ta rất thỏa mãn với lời nói cuối của mình rồi nhanh chóng biến mất ngược trở về với Porsche trước khi đám quái vật Arima kia có cơ hội lại hỏi thêm một "câu hỏi cuối" khác.

==

Ayan Bas.

"Ayan!" Phu nhân Eliza bất chấp lên tiếng ngay sau khi Arihan biến mất, nhưng bà còn chưa kịp nghĩ ra phải nói gì tiếp theo thì Bas (Ayan) đã mỉm cười quay sang lớn giọng nói. Giọng điệu anh ta thay đổi ngọt ngào còn nhanh hơn kẹo bông gòn tan trong miệng.

"Dì Eliza! Hôm nay quả là một ngày lễ đầy xúc động, một bữa tiệc ấm cúng và người đã có một gia đình thật tuyệt vời."

Con thay mặt Kalhans xin lỗi về sự hiểu nhầm không nên có vừa rồi. Dì biết đấy, thằng bé vốn không khéo léo với con người nói chung cho lắm."

Kalhans ở bên cạnh nhướn một bên lông mày lên nhìn ông anh trai lươn lẹo của mình.

"Con đã có đủ câu trả lời cho những thắc mắc cần được giải đáp. Bữa tiệc cuối năm nay theo truyền thống sẽ đến lượt do tộc Argent tổ chức, con rất hy vọng gia tộc Teerapanyakun với tư cách thành viên tiệm cận hội đồng cũng sẽ đến tham dự."

"Tất nhiên rồi!" Phu nhân Eliza hít thở phập phồng ngực cố tỏ ra vui vẻ. Đây vốn là bữa tiệc chỉ xoay vòng trong nội bộ Hội Đồng.

"Cám ơn người về lời mời." Kinn tiến lên đỡ eo mẹ của mình cho bà chỗ dựa để đững vững.

"Cũng muộn rồi không nên làm phiền hơn nữa. Adria, mở đường!" Bas (Ayan) hạ tầm mắt quay sang ra lệnh.

"Hãy để Merritt mở cổng dịch chuyển có lẽ sẽ nhanh hơn!" Tộc trưởng Aeon Monroe không biết từ lúc nào đã đến gần bọn họ và lên tiếng. Đằng sau lưng ông ấy, tất cả những vi khách khác cũng đã kéo đến.

"Ông ta không phải cũng có thể mở cửa dịch chuyển sao?" Porsche thầm nghĩ rồi cậu chợt nhận ra họ đang đứng trên bãi biển lấy đâu ra cổng hay cửa chứ.

"Merritt?" Bas (Ayan) nhìn sang cậu bé đang giương mắt nhìn vào cha mình với ánh nhìn như muốn nói...

"Sao tôi phải nghe ông?"

"Bas! Tôi từng nói với người là tôi còn có một người con trai út nữa, thằng bé thừa hưởng khả năng mở cổng dịch chuyển xuyên không gian của tôi."

Mr.Aeon không hề để ý đến sự xấc xược của cậu bé vẫn tươi cười giới thiệu thậm chí còn ra vẻ rất tự hào. Hai người con trai của ông cũng chẳng có chút phản ứng nào với màn kịch ngượng ngùng này, một người con trai có gương mặt hiền lành, ánh mắt xa xăm tiến thẳng về phía Porsche. Người còn lại di chuyển nhanh như Flash đến bên cạnh Selina.

"Phải rồi!" Bas (Ayan) làm vẻ mặt chợt nhớ ra lần trước cậu bé đã có thể dịch xuyên thẳng vào không gian đóng băng của anh ta.

"Mikael!" Vegas mỉm cười ra lệnh, lúc này cậu bé mới chớp chớp mắt mở ra một chiếc cổng vô cùng lớn hận không thể cho tất cả đám người kia dàn hàng ngang ra rồi cùng bước qua một lượt.

Mr.Aeon quay người nhìn qua một vòng thấy hàng loạt những ánh mắt đi hết từ bất ngờ này đến bất ngờ khác của những tộc trưởng còn lại cũng khẽ nhếch mép hài lòng. Lớp bụi tiên lấp lánh trong cánh cổng làm cho Maya và Zarina vô cùng hứng thú.

Sau đó là một màn tiễn khách nhanh chóng, Các vị tộc trưởng đặc biệt cùng Khun Korn và Phu nhân Eliza bắt tay bắt chân vô cùng thân tình như thể tất cả bọn họ đề là bạn bè lâu năm nhưng không có nhiều thời gian nói chuyện liền hẹn ngày tái ngộ. Không khí căng thẳng như dây đàn guitar chỉ mấy giây trước liền đã biến mất không còn dấu vết.

Bas (Ayan) và Kalhans không quay đầu cùng nhau bước qua cánh cổng đầu tiên. Akina Hana hướng ánh mắt vô cảm về phía Porsche như thể đang tuyên bố "Chúng ta chính thức trở thành kẻ thù như "nước và lửa"

Tuy nhiên ánh mắt cô ta không làm cậu phân tâm lâu, Zarina Schmidt đã cắt ngang sự đối đầu giữa cả hai bằng khuôn mặt đẹp trai của mình. "Ba tôi nói anh chính là nhà thiết kế đồng hồ?"

Không hiểu sao mà ngoài người chị họ mới Selina, Porsche lại có thêm hảo cảm với cô nàng Tomboy này "Phải!" cậu trả lời

"Tôi rất thích tất cả các mẫu thiết kế của anh. Đây là số điện thoại của tôi. Có thời gian hãy cùng nói chuyện nhé. Anh rất mạnh, tôi cũng thích!" Zarina Schmidt nháy mắt đút tờ giấy ghi số điện thoại của cô vào túi áo Porsche rồi theo chân cha mình đi qua cổng dịch chuyển.

Nhà Demaury chỉ có Lucian vẫn còn rất lưu luyến dường như muốn nói thêm vài câu cùng Selina nhưng anh còn chưa kịp mở lời thì ba anh ta đã hẹn hò cùng Khun Korn xong xuôi rồi liền kéo anh ta rời đi.

==

Riêng Phu Nhân Kynthia cùng đám cận vệ đông như kiến lại rất thong thả. Tất nhiên bà hướng về phía Porsche nở nụ cười hài lòng khiến xương sống cậu nhói lên một tiếng cảnh báo nguy hiểm.

"Quả là một bữa tiệc với nhiều bất ngờ, cậu đã không khiến chúng ta thất vọng."

"Phu nhân đã hy vọng gì ở tôi vậy?" Porsche thẳng thắn đáp lại với giọng điệu không mang theo chút cảm xúc nào. Nếu là bình thường với chiếc mặt nạ phù hợp, Porsche sẽ cố gắng để vượt qua khó khăn này nhưng giờ phút này Cậu đã rất mệt mỏi rồi.

"Vũ Thường Hi, đó mời là tên ta. Hoặc cậu có thể gọi ta là Vũ Phu nhân. Kynthia chỉ là tên ta dùng trên Bàn Hội Đồng, một bản ngã khác của ta. Nếu như chúng ta đã thẳng thắn ít nhất hãy bắt đầu từ những điều cơ bản." Vũ phu nhân nghiêng đầu sang một bên nở một nụ cười thú vị mà không hề phật lòng trước sự thô lỗ của Porsche.

Porsche nhớ lại chút kiến thức từ lớp học môn Tiếng Trung: "Thường" trong "Thường nga – Hằng Nga"?

"Hi" trong "thần hi tại thụ", nghĩa chỉ "ánh sáng mặt trời" Vũ phu nhân tiếp lời cậu.

"Sự kết hợp của mặt trời và mặt trăng. Đó là một cái tên vô cùng tinh tế và mạnh mẽ." Porsche chân thành khen ngợi.

Vũ phu nhân đưa bàn tay gầy guộc đã xuất hiện vài vết chàm lên che nửa khuôn miệng một cách duyên dáng "Đó là tất cả những gì ta hy vọng ở một báu vật, không chỉ là một Arima đặc biệt và mạnh mẽ mà còn là một cái đầu thông minh để sử dụng nó. Ta biết cậu đang bắt đầu cảm thấy mệt mỏi nhưng cậu sẽ sống sót trong thế giới của chúng ta thôi, Porsche ạ! Kinn Anakin rất may mắn khi gặp được cậu."

"Bà là người đầu tiên nói điều đó, thường họ sẽ nói điều ngược lại với tôi." Porsche thở phào giảm đi được rất nhiều áp lực khi cả hai cùng bật cười.

"Ta rất thích cậu, Porsche Phachara! Nhưng dường như Ta nhận thấy Kinn Anakin đang cố bảo vệ cậu bằng mọi cách có thể mặc dù cậu có lẽ không cần sự bảo vệ thái quá như vậy."

"Chúng tôi đang yêu." Đó là một lời bào chữa hiển nhiên nhưng lại khó mà tin được kể cả khi nó là sự thực. Vũ phu nhân nhíu mày nghi ngờ nhếch một bên khóe miệng lên cười vào sự ngây thơ của cậu như một tấm chiếu mới trải.

"Porsche! cậu có từng nghe nói về Thành phố Tekes thuộc khu đặc trị Tân Cương chưa?" Đột nhiện Vũ phu nhân đưa ra một câu hỏi không liên quan cho lắm.

"Thành phố Tekes hay còn được gọi là Đặc Khắc Tư, thành phố Bát quái tọa lạc ở Y Lệ, khu đặc trị Tân Cương. Chính xác là nằm ở phía Đông của thượng nguồn con sông Yili xinh đẹp, ở phía Tây có con sông lớn, bao quanh thành phố là thảo nguyên xanh ngát, thung lũng bao la.

Thành phố nổi tiếng với hình dạng vô cùng đặc biệt, được thiết kế giống hình bát quái với mục đích thoát nước lũ nhanh chóng." Người đứng ra trả lời lại là một Phachara khác.

"Thiếu gia Porschay!" Vũ Phu nhân càng thêm hài lòng khi người em trai ngay lập đã đứng vào tư thế bảo vệ cho anh mình.

"Vũ Phu nhân!" Porschay bắt chước y hệt cách Khun Korn đã làm khi chào đón bà.

"Như lời cậu Porschay vừa nói, Thành phố Tekes là nhà của Vũ tộc ta, được mệnh danh phong thủy Thiên Nhân hợp nhất, Đông Tây tương thông, là vùng đất long mạch. Ngay khi ta nhìn thấy Khiên phòng ngự bằng điện của Porsche, ta đã tin rằng chúng ta nhất định có duyên.

Một ngày không xa ta rất mong có thể đón chào các cậu đến với ngôi nhà khiêm tốn của mình."

"Tất nhiên rồi ạ" Porsche máy móc trả lời.

"Các cậu là những Arima đặc biệt nhất ta từng thấy trong đời nhưng thực tế thì luôn phũ phàng. Với những người như chúng ta thì mạnh thôi là chưa đủ" Bà liếc mắt nhìn sang Porschay "kể cả thông minh thôi cũng sẽ vẫn không thể đủ. Điều các cậu cần là một mục đích để cố gắng và chứng minh, nhất là với Hội Đồng Cổ Tộc.

Ta sẽ không đưa ra bất cứ đề nghị lôi kéo nào với các cậu nhưng ta sẽ cho cậu một lời khẳng định rằng "Ta sẽ đứng về phía cả hai anh em trên Bàn Hội Đồng."

"Tại sao? Bà muốn gì đổi lại cho sự bảo vệ này?" Porsche có thiện cảm không có nghĩa là cậu sẽ bớt đề phòng.

Vũ phu nhân vươn tay vỗ lên đầu cậu như một người bà ân cần: "Rất tiếc, thứ mà ta muốn các cậu không thể đưa ra được. Nhưng ta cũng đã có được một lời hứa cam kết có giá trị tương đương rồi." Nói rồi bà liếc mắt rất nhẹ về phía Khun Korn và Kinn rồi dẫn đàn kiến của mình theo chân đồng loạt đi qua cổng dịch chuyển.

Trong lúc Vũ phu nhân nói chuyện cùng Porsche và Chay, đích thân Khun Korn tiễn Thomas Gemstone và vợ con của ông ta ra tận cổng. Ông có thể để một gã thợ rèn cơ hội và một mụ hồ ly gian xảo nói chuyện với Porsche nhưng ông sẽ không bao giờ để gã gian thương này đến gần thằng bé và cháu nội mình.

Carolina Ariea không cần chờ ai tiễn bước liền đem cả gia đình đi thẳng không hề chần chừ nấn ná.

==

Còn lưu lại chính là hai gia đình Monroe và Argent.

"Cậu đã có một ngày hơn cả ấn tượng Nhị gia Vegas, ta có thể gọi cậu là Aryan không?" vị tộc trưởng duy nhất mà mục tiêu ông nhắm tới không phải anh em Phachara.

"Tộc trưởng Aeon, không cần khách khí." Vegas mỉm cười tao nhã trong vị thế của một người đứng đầu một gia tộc.

"Cám ơn cậu đã quan tâm đến con trai út của ta, nó rất nghe lời cậu." Lời này chân thành không có mấy nhưng ẩn ý thì lại quá rõ ràng.

"Mikael gắn bó cùng Macau hơn là với tôi. Dù em ấy được Khun Karl đưa tới Thứ gia không lâu trước đây nhưng Mikael đã trở thành một trong những Arima mạnh mẽ và quan trọng nhất của gia tộc Teerapanyakun." Vegas đáp trả lại y hệt.

"Quả nhiên là một Tiểu Báu vật, Vị Nhị gia chưa tới 25 tuổi này có lẽ còn giống Korn Teerapanyakun hơn cả chính những người con trai của ông ta." Aeon mỉm cười thầm nghĩ.

"Không thể nói là ta không bất ngờ, ta chỉ nghĩ thằng bé vì vẫn còn hận ta mà cố tình quen biết con trai. Thằng bé còn nhỏ tương lai có lẽ cũng có lẽ sẽ thay đổi, chẳng phải công chúa Elizabeth cuối cùng vẫn có một gia đinh viên mãn và mạnh mẽ đó sao."

"Và ông thấy có thằng con nào của bà ấy thay đổi không?" Vegas chỉ cười thầm nghĩ.

"Ta chỉ muốn nói rằng Ta vô cùng ấn tượng với cậu cùng Arima của cậu, Aryan (Vegas). Có thể nói ngoài anh em Phachara thì cậu cũng chính là một Báu vật độc nhất.
Có thể cậu không phải là một Chữ K nhưng "your key" càng là một báu vật có một không hai, hãy nắm chắc ánh sáng của đời mình. Cậu may mắn hơn cha mình rất nhiều đấy." Mr.Aeon đưa bàn tay ra với Vegas "Rất hy vọng một ngày nào đó chúng ta có thể cùng nhau hợp tác để mở ra một cánh cửa mới. Chúc cậu hạnh phúc!"

"Tôi rất vinh hạnh!" Vegas chân thành đáp lại cái bắt tay. Ngoại trừ lời chúc phúc từ phu nhân Eliza và ông bà ngoại trong lễ trao nhẫn. Đây là lời chúc và sự công nhận có ý nghĩa nhất mà anh nhận được.

==

Porsche hơi ngạc nhiên khi một trong hai người con trai của Mr. Aeon tươi cười đi về phía mình, cậu ta vừa mở miệng liền dọa cậu sợ chết khiếp.

"Xin chào, anh Porsche! Tôi tên là Akasha Monroe. Cuối cùng cũng có thể có hội đến gần anh. Tôi chỉ muốn nói là "Chúc mừng anh và thiếu gia Kinn, Bé con của hai người sẽ là một Arima rất mạnh mẽ đấy."

"...." Porsche đang từ tím chuyển sang tái xanh rồi dần dần muốn trắng bạch.

Akasha thấy vậy cũng muốn phát hoảng theo liền giơ hai tay lên đầu hàng. "OH MY GOD! Làm ơn xin anh đừng phát hoảng, tôi có Arima tiên tri, tôi có thể nhìn thấy tương lai." Akasha loạn xạ khua tay múa chân giải thích.

Đợi thêm mấy chục giây, cả hai cùng hướng dẫn nhau hít thở sâu ba lần để bình tĩnh lại. "Được rồi, đừng hoảng nữa nhé, nếu Ambrose (Tankhun) có thấy quá quá khứ, Ayan có thể đóng băng hiện tại thì tôi là kẻ có thể nhìn thấy tương lai nên cái sức mạnh che dấu của đứa nhóc kia không có tác dụng với tôi đâu."

"Chính xác thì cậu nhìn thấy được bao xa?" Kinn luôn đặt Porsche trong tầm mắt thấy người yêu hoảng loạn liền ngay lập tức chạy tới.

"Không được xa lắm đâu!" Akasha cũng chẳng ngạc nhiên trước sự xuất hiện nhanh chóng của Kinn "Hơn nữa tôi cũng không thể kiểm soát được sức mạnh của mình. Tương lai không giống quá khứ, nó luôn luôn thay đổi mà."

"Vậy cậu đã nhìn thấy gì?" Porsche sốt sắng hỏi.

"Bé con sẽ ra đời an toàn và sẽ mang một quyền năng mạnh mẽ giống như bà nội của bé." Akasha hớn hở chân thành nói. "Xin lỗi! nhưng đó là tất cả những gì tôi có thể tiết lộ. Như đã nói, tương lai có thể thay đổi hoặc sẽ thay đổi nếu như tôi tiết lộ quá nhiều."

Kinn vẫn nhíu mày nghi ngờ "Cậu không thắc mắc?"

"Tại sao con trai có thể mang thai ấy hả?" Akasha cười lớn " Thôi nào, chúng ta là Arima cơ mà, bay lượn trên trời, đóng băng thời gian, mở cổng không gian, thực tế những điều đó còn điên rồ hơn nhiều ý chứ."

Thực ra Akasha có thể không nói gì nhưng cậu rất ngưỡng mộ gia đình này, một gia đình ấm cúng và bảo bọc nhau cho dù có chuyện điên rồ gì xảy ra.

"Xin hãy yên tâm, Tôi sẽ không nói gì đâu ngay cả với cha tôi. Hãy coi như đó là một chút thành ý cảm ơn các vị vì đã yêu thương và bảo bọc Merritt." Akasha trầm ngâm nhìn về phía người em út xa lạ.

"Tôi biết em ấy vẫn rất hận cha tôi, nhưng dù sao em ấy vẫn mang dòng máu và sức mạnh của nhà Monroe. Nếu được xin hãy chuyển lời giúp tôi tới em ấy, cả tôi và Asuga đều không hề ghét bỏ gì em ấy, kể cả nếu em ấy cũng thích con trai đi chăng nữa.

Tôi và Asuga đều có Arima riêng không giống nhà Monroe cho lắm nên có thể nói Merritt là hy vọng cũng là niềm an ủi với cha tôi. Tôi rất hy vọng tương lai em ấy sẽ thay đổi và đồng ý trở về gia tộc.

Hơn nữa tôi cũng biết nhà Argent và Vũ tộc đã thống nhất đứng ra bảo vệ hai anh em Porsche trên Bàn Hội Đồng. Nếu tương lai Bé con hai người ra đời, sợ là mọi người sẽ không thể tránh khỏi một cuộc chiến tranh dành Arima còn lớn hơn cả khi anh Kinn và em trai Kimhan của anh ra đời đâu.

Tôi có thể đảm bảo Gia tộc Monroe sẽ đứng là vị trí trung lập và có tiếng nói công bằng. Dù sao nếu so với cả Vũ tộc và nhà Argent, Địa vị của gia tộc Monroe chỉ đứng sau bộ 3 Stepane, Swanoepoel và Hana mà thôi."

"Cám ơn cậu!" Porsche lại có thêm thiện cảm dành cho một người nữa.

Kinn không cần nói nhiều, anh và Akasha trao đổi ánh mắt và một cái bắt tay thật chặt, họ đã hiểu được ý tứ của người còn lại.

==

"Selina!" Asuga xấu hổ ngập ngừng lại gần khi Selina đang nói chuyện với mẹ mình. "Phu nhân Sanka!"

"Chào thiếu gia Asuga!" Phu nhân Sanka mỉm cười xấu xa rời đi "Ta sẽ để hai con nói chuyện."

"Asuga!" Selina duyên dáng mỉm cười trêu ghẹo càng khiến Asuga thêm ngại.

"Tôi ... Tôi chỉ muốn nói. Xin lỗi!" Asuga nhìn thẳng vào mắt Selina nói "Tôi biết trước đây tôi đã cư xử như một tên khốn. Khi đó tôi còn trẻ và nổi loạn, tôi chỉ thích di chuyển thật nhanh, tự do đi khám phá thật nhiều nơi. Và ... hôn nhân sẽ làm tôi chậm lại, vậy nên tôi đã ích kỷ trốn tránh mà không nghĩ là đã vô tình làm tổn thương em, rất xin lỗi!"

"Không đâu, anh không cần phải xin lỗi. Tôi cũng đã cố tình tỏ ra vô cảm nhạt nhẽo. Anh không phải người duy nhất muốn trốn tránh một cuộc hôn nhân sắp đặt nhưng tôi lại không thể chạy đi thật nhanh hay dịch chuyển đến nơi mà mình muốn trong nháy mắt như anh." Selina vén mái tóc sang một bên. "Giờ chúng ta đều đã trưởng thành rồi, không cần nhắc lại thời kỳ ngu ngốc đó làm gì."

Cả hai cùng bật cười, Asuga chầm chậm nâng bàn tay của Selina lên "Nhìn này, em đang phát sáng"

Selina quả thực đang phát sáng theo nghĩa đen. Trước đây ánh sáng của cô khá yếu ớt và chỉ le lói khi mà cảm xúc dâng trào, nhưng hiện tại không hiểu có phải do Chay và sức mạnh của cậu bé tác động hay không nhưng kể từ lần hấp thụ ánh trăng trước, Selina chỉ cần hơi vui thôi cũng liền có thể phát sáng như một Ngọn Hải Đăng khiến nhịp tim của mẹ cô tăng vọt.

Tất nhiên Selina có thể nhìn ra vẻ say mê của Asuga trước ánh sáng của mình. Cô muốn rút tay lại nhưng Asuga đã hành động rất nhanh, níu bàn tay cô lại để đeo lên một chiếc vòng bằng ngọc trai có đính mặt vòng hình trăng khuyết bằng bạc nguyên chất.

"Tôi đã mua nó ở Tam giác Vàng giữa biên giới ba nước Lào, Thái Lan, Myanmar. Tôi vẫn luôn chờ cơ hội để tặng em coi như một món quà xin lỗi. Đừng từ chối nhé!" Asuga nhiệt tình nài nỉ.

"Rất đẹp, Cám ơn!

"Asuga, về thôi!" Akasha không quan tâm xem mình có chen ngang khi anh trai đang tán gái hay không mà quát lớn.

"Tạm biệt!" Asuga đành miễn cưỡng rời đi. Trước khi bước cánh cửa, hai anh em còn tặng cho Mikael (Merritt) một cái xoa đầu và một cái siết cổ.

==

Toàn bộ người ngoài đã rời đi,toàn bộ gia đình Teearapanyakun chìm vào im lặng trên bãi biển vốn đã yên tĩnh rất rất lâu.

Porsche giấu mình trong vòng tay ấm áp của Kinn, nơi cậu cảm thấy an toàn hơn bất cứ cái lồng không gian nào.

"Chúng ta đi đến Paitoon thôi!" Lúc bấy giờ Pete mới bế Venice nhỏ bé đã được bọc kín đi tới. Cậu nở nụ cười thiên thần đem lại sức sống và niềm vui cho tất cả mọi người.

Mikael (Merritt) lại mở cổng đưa thẳng mọi người đến đảo Paitoon. Macau có chút hơi lo lắng, hôm nay Mikael (Merritt) đã phải mở cổng rất nhiều lần và rất lâu.

Mọi rắc rối, lo lâu đều bị ném lại phía sau cánh cổng dịch chuyển. Khi mọi người bước sang đến nơi, trước mặt họ là một căn lều cưới màu trắng rất lớn ngay trên bãi biển, vô cùng lãng mạn với vô vàn đèn nhấp nhánh mà dân đảo đã chuẩn bị sẵn để chờ mọi người trở về.

Ngay khi thấy đại gia đình bước ra từ một cái vòng tròn lấp lánh, người dân trên đảo có chút hoang mang nhưng khi nhìn thấy Pete bế Venice trên tay thì tất cả thắc mắc đều tan biến.

Nhưng lời chúc mừng, chúc phúc tốt đẹp nhất lại vang lên.

Không ai nhắc lại bất cứ vấn đề gì về những cổ tộc, mọi người chỉ tập trung vào ăn uống và nói chuyện, đặc biệt là Kafur và Mikael, cả hai ăn như bị ma đói nhập vậy.
Pete và Porsche bị choáng ngợp với tòa biệt thự mà Vegas đang cho xây dựng đối xứng với Hakuna matata của Tankhun. Tuy vẫn mới chỉ là khung công trình thô nhưng đã có thể dễ dàng hình dung ra thiết kế đẹp ngất ngây của căn biệt thự này. Thảm cỏ rộng trước hiên nhà nơi trẻ con có thể chơi đùa. Hiên trước có hồ cá lớn có thể diễn ra mọi sinh hoạt thường ngày. Sân vườn mát mẻ với gỗ, đá, cỏ, cây những tia nắng có thể chiếu qua bức tường hoa gió. Góc đọc sách hoặc có thể ngồi thiền an nhiên nhìn ra bờ biển.

Hơn nữa nó còn to gấp đôi Hakuna Matata khiến Tankhun liền tức giận cho rằng đây là một lời tuyên chiến.

"Để bà chăm sóc Kei (Venice) cho, con hãy tận hưởng ngày hôm nay đi." Bà ngoại Jui ân cần đỡ bé con vào trong nhà để không bị lạnh. Pete có thể nhìn ra tuy rất muốn giả vờ nhưng bà ngoại Jui đang sợ hãi. Những tưởng cháu mình được gả vào một gia đình tốt nhưng cho đến hôm nay ông bà ngoại mới tự mắt nhìn thấy cái thế giới kỳ diệu của những người mang sức mạnh như Pete.

Đó không phải là một thế giới bình thường mà họ có thể hiểu ngay được. Nhất là khi người đáng sợ nhất đã đến và sẽ ở lại hòn đảo của họ một thời gian rất lâu nữa.

"Bà Ngoại đừng sợ, cũng đừng hỏi nhiều. Porsche sẽ chỉ ở lại đây cho đến khi em bé của cậu ấy ra đời. Sẽ có rất nhiều Arima ở lại bảo vệ cậu ấy, và cả mọi người trên đảo nữa." Pete an ủi bà.

"Ta không lo cho mình cũng không lo cho đảo mà là lo con kìa." Ba ngoại ôm lấy khuôn mặt tròn ủm của Pete.

"Đừng lo cho con , bà ngoại. Người cũng thấy rồi đấy, Chồng con mới là người mạnh nhất" Bà ngoại liền bật cười "Gọi cũng ngọt nhỉ." Bà trêu ghẹo thêm một câu rồi liền bế Venice đi ngủ.

Pete trở lại căn lều, thỏa mãn ngả đầu lên vai Vegas. Đây mới là Lễ Đính Hôn trong mơ của cậu. Căn lều xinh đẹp đơn giản ở quê hương thân yêu, gia đình bạn bè sum vầy. Ngoại trừ gia đình Khun Korn ngồi ở đầu bàn thì toàn bộ cận vệ đều ngồi xuôi dần xuống phía dưới cùng với dân đảo. Darcie cũng đã kịp thời trở về tham dự.

Kinn đứng lên lấy chiếc dĩa vỗ vỗ lên ly rượu thu hút sự chú ý của mọi người, Kafur và Mikael (Merritt) nghe vậy cũng liền bất động với bốn cái má phình to chứa thức ăn chưa kịp nhai như hai con Sóc.

Kinn nâng cốc lên "Một lần nữa chúc mừng cho ngày vui của Vegas - Em trai ruột mà lúc nào cũng như kẻ thù với tôi và Pete dù không cùng huyết thống nhưng với tôi, cậu ấy thân thiết không khác em trai ruột.

Thật may là cả hai đã tìm thấy nhau bất chấp mọi nỗ lực che giấu của Tankhun."

"Cướp!" Tankhun vốn đang không vui liền bất mãn nói "Cả hai đứa mày đều cướp Báu vật của tao." Mọi người được dịp cười nghiêng ngả.

"Hãy quên đi mọi rắc rối hôm nay và tận hưởng khoảnh khắc này" Kinn nói tiếp "Chúc hai em một đời nhiều hạnh phúc, nhiều niềm vui, ít bất ngờ, ít cãi vã. Cùng nhau nắm tay đi đến hết con đường này!"

"Cám ơn!" Vegas lần đầu tiên dành cho Kinn một nụ cười thật sự chân thành.

==

Trải qua một ngày mệt mỏi và nhiều căng thẳng, sau khi bữa ăn kết thúc người dân đảo vẫn tiếp tục ca hát và các hoạt động như một ngày lễ, còn mọi người liền tách riêng ra.

Tankhun và Kara trở về Hakuna matata lên kế hoạch cải tạo bất chấp lệnh cấm của Pete. Kafur và Mikael (Merritt) quá no không thể di chuyển. Kimchay tranh thủ thời gian yêu đương khi ngay sáng mai Chay đã phải theo Phu nhân Sanka về Argent.

Kinn lấy áo khoác Vest của mình choàng cho Porsche trong lúc đi dạo trên bờ biển.

"Đừng có bảo em thôi lo lắng!" Porsche vừa nhìn là biết Kinn định nói gì.

"Anh có nói gì đâu." Kinn cười sủng nịnh

"Nhưng anh định nói"

"Em giờ lại còn đọc được suy nghĩ của anh sao? Hay bé con lại được thừa hưởng sức mạnh từ anh?" Kinn vẫn tiếp tục trêu ghẹo, anh biết có bảo thì cũng chẳng khiến Porsche ngừng lo lắng.

"Mới có 4 tháng, sao mà biết được. Akasha nói đúng tương lai không thể nói trước được." Porsche xoa xoa cái bụng đã không còn cơ bụng, bắt đầu trở nên mềm mềm, tròn tròn.

Kinn yêu thương ôm Porsche vào lòng dịu dàng nói "Có anh ở đây, Đừng lo lắng!"

==

[Ngày đầu tiên làm Thiếu gia]

Sáng hôm sau, mọi người tụ họp chia tay Chay  trước khi cậu lên máy bay cùng Phu nhân Sanka và Selina. Kim vẫn tỏ ra bình thường nhưng Porsche lại đột nhiên cảm xúc dạt dào, hai mắt rưng rưng, dặn dò liên tục.

"Đến nơi phải gọi cho anh, chụp ảnh cho anh xem một vòng, báo cáo hàng ngày. Đứa nào bắt nạt em, phải nói với anh, anh sẽ nung não nó ra thành cháo."

Macau rùng mình nhớ lại, hình như chính mình cũng đã có may mắn nhận lời đe dọa này. Tankhun cũng nước mắt ngắn dài ôm ấp níu kéo như một đứa bé bị cướp mất chó con.

"Vâng! Vâng !VÂng!" Chay liên tục gật đầu đồng ý bất chấp ai nói gì.

Hành lý của Chay thực ra không nhiều, đa phần đồ mang đi chính là toàn bộ quà sinh nhật gần đây được tặng. Cho đến khi ngồi lên máy bay lên cao rồi, cậu bé mới bắt đầu sụt sùi. Lần này phải xa anh hai thật lâu rồi.

"Đừng buồn, chúng ta sẽ rất bận rộn ở Cia đến mức em không nhận ra được thời gian trôi nhanh thế nào đâu." Selina an ủi cậu. Phu nhân Sanka ở một bên chỉ cười thầm, hướng ánh mắt xa xăm ra bên ngoài cửa sổ.

Quả nhiên thời gian trôi rất nhanh, cả ba người đáp xuống một sân bay tư nhân và mất thêm một lúc lâu ngồi trên ô tô nữa mới tới lâu đài mang tên Cia. Porschay há hốc mồm ấn tượng nhìn tòa lâu đài tuyệt mỹ trước mặt.

Ấn tượng trước hết đó là tường thành bạc phếch vì thời gian, rất hợp với ý nghĩa của cái họ Argent. Tòa lâu đài nằm ở nơi thuỷ triều dâng trên đảo và có một cây cầu đá bắc ngang. P'Kara với tư cách tiền bối đã được đưa tới nơi này sống một thời gian, đã giúp bổ túc một buổi khá kỹ lưỡng về Cia cho Porschay. Cậu nhớ nhất một câu anh nói "Lâu đài này là biểu tượng hoàn hảo của cuộc sống lãng mạn thời Trung cổ."

Anh còn nói Cia mang vẻ đẹp lãng mạn, huy hoàng và rất là huyền bí khi về đêm, bởi vì nơi này được xây lên một phần dựa vào những giấc mơ rõ như ban ngày của vị nữ tộc trưởng đầu tiên trong gia tộc Argent mang tên Ciara

(*Cia: nghĩa là vầng trăng, Nữ thần mặt trăng của Tiếng Hy Lạp

Ciara : nghĩa là 'đen tối' 'đen' hoặc 'tóc đen')

Toà lâu đài ban đầu được xây dựng trên một hòn đảo có thuỷ triều lên xuống ngay tại giao điểm ba hồ nước Duich, Long và Alsh. Điều này có nghĩa mọi người chỉ có thể đi thuyền vào lâu đài khi thủy triều dâng lên cao.

Porschay đi theo Phu nhân Sanka và Selina nhưng vẫn không thể ngừng ngó nghiêng ngắm nhìn. Càng đi sâu vào trong cậu càng nhận ra, lâu đài này có kiến trúc kỳ lạ. Một trong những công trình kiến trúc nổi bất nhất là phần công sự, công trình dành cho các khẩu đại bác như lời nhắc nhở cho thấy dù ngày nay lâu đài trông có đẹp đẽ đến mức nào thì ngày xưa rõ ràng là nơi này được xây vì mục đích quân sự. Đối diện với phần đất liền và toàn bộ phần còn lại của lâu đài được hồ nước bao quanh, các ụ pháo khiến cho lâu đài trở nên bất khả xâm phạm.

"Lâu đài được xây dựng vào Thế kỷ 13, với mục đích phòng vệ chống những kẻ cướp từ biển vào tấn công. Thời đó, nhằm phòng thủ cho khu vực, Tộc trưởng đã ra lệnh tăng cường sức mạnh cho hòn đảo nhỏ luôn có thuỷ triều lên xuống bao quanh bằng cách xây lâu đài Cia." Một giọng nói trầm khàn sang sảng vang lên từ một người đàn ông da màu có vẻ là người Châu Á. Ông ta từ từ đi về phía họ, đến một khoảng cách nhất định, ông khoanh tay ra sau lưng cúi chào gập người vuông góc 90 độ

"Chào mừng phu nhân và công chúa trở về Lâu đài!"

"Greyson! Đây là thiếu gia Porschay Phachara, cháu trai ruột của Đức ông Shah. Bắt đầu từ bây giờ cậu ấy sẽ sống cùng chúng ta.

Chay! Đây là quản gia Greyson, ông ấy là con lai người Philippines. Ông ấy là người quản lý mọi sự việc trong ngoài lâu đài. Có việc gì con cũng có thể tìm ông ấy hỏi."

"Xin chào ông Greyson!" Chay lên tiếng

Đáp lại cậu là một vẻ mặt kinh ngạc đầy hoài nghi nhưng cuối cùng ông ta lại thốt lên "Không thể nghi ngờ gì. Vinh hạnh của tôi  thưa thiếu gia Porschay." Nói rồi ông quay sang phu nhân hơi nhỏ giọng nói "Phu nhân người có khách, họ đã chờ được một lúc."

"Greyson đưa thiếu gia Porschay về phòng nghỉ ngơi, rồi dẫn cậu ấy đi một vòng quanh lâu đài." Phu nhân vẫn vui vẻ ra lệnh nhưng Porschay có thể thấy, không khí xung quanh mọi người đã trở nên căng thẳng.

Greyson dẫn cậu đến một căn phòng riêng trên tháp cao. Điều đầu tiên mà Chay nghĩa tới là "Độ cao này vẫn chưa là gì, Kim có thể dễ dàng bay vào." Rồi cậu lại tự mỉm cười nhớ lại ngày xưa, Kim chỉ thích vào nhà bằng đường cửa sổ không khác gì Peter Pan.

Greyson vừa đi vừa khéo léo thỉnh thoảng quay lại nhìn Chay mỉm cười khiến cậu cảm thấy có chút kỳ lạ. Toàn bộ hành lý đã được đưa vào phòng.

"Có cần tôi gọi hầu gái đến giúp cậu sắp xếp hành lý?" Greyson kính cẩn hỏi.

"Không cần, tôi thích tự mình làm."

"Cậu Porschay thích võ gậy Arnis sao?" Giọng điệu ông Greyson trở nên thoải mái hơn khi nhìn vào trong rương hành lý  và phát hiện có một cặp gậy Arnis mà P'Chan đã tặng cậu.

"Phải! Thầy dạy võ cho tôi ở gia tộc Teerapanyakun nói tôi phù hợp với môn này. Tôi cũng rất thích." Chay mỉm cười thân thiện "Mr. Greyson biết môn võ này?"

"Võ gậy Arnis rất nổi tiếng và phổ biến ở Philippines, thậm chí còn từng được đưa vào thi đấu trong rất nhiều các giải đấu khu vực. Cha tôi cũng là một võ sỹ môn võ gậy." Đôi mắt ông ánh lên ý cười khi đánh giá cặp Arnis kia.

"Chà vậy là tôi tìm thấy một người thầy mới rồi, nếu Mr. Greyson không ngại?" Nụ cười của Porschay đáng yêu và ngọt ngào đến mức Greyson cảm thấy chói mắt.

"Tôi vô cùng sẵn lòng!"

"Ông cứ gọi tôi là Chay là được rồi."

"Một cái tên lạ, vậy cậu chủ có thể gọi tôi là Grey."

"Vậy Grey, những vị khách chờ sẵn mà khiến Phu nhân Sanka không vui kia là ai vậy?" Giọng điệu Chay thay đổi nghiệm nghị và có vẻ giống ra lệnh hơn khiến Greyson chợt bất ngờ mà mỉm cười.

"Là một nhánh phân gia đến phản đối việc cho cậu trở về gia tộc. Họ là một trong những người được phân ra quản lý một phần tài sản của Đức ông Shah."

"Tốt lắm, chờ tôi thay quần áo, rồi dẫn tôi đến đó."

Greyson lại cúi người vuông góc với mặt đất nhận lệnh, nụ cười bên dưới của ông càng thêm rõ rệt. Đến khi Chay bước ra, vị quản gia đã thầm hét lên trong lòng "Quả nhiên!"

Greyson tròn mắt nhìn cậu rồi rất nhanh cúi đầu, trong suốt lúc dẫn đường ông ta không dám quay lại nhìn cậu thêm một lần nào nữa.

Chay tự tin trong bộ đồ độc màu đen tuyền khiến cậu cao hơn và gầy hơn, chiếc áo khoác da làm biến mất dáng vẻ trẻ con non nớt còn sót lại trong cậu.

Dù chỉ mới đi đến đầu hành lang, nhưng họ đã nghe được những tiếng cãi nhau qua lại gay gắt.

"Sao chị có thể nghĩ đem cái đứa con hoang đó trở về chứ. Mẹ nó đã chẳng ra gì, đến đứa con trai cả cũng chỉ là một thằng đồng bóng. Giờ chị lại muốn giao tài sản của gia tộc vào tay một tên con nít 18 tuổi vắt mũi chưa sạch sao?" Giọng một tên đàn ông thô lỗ bỗ bã không chút tôn trọng vang lên.

"Đứa nhỏ đó mang huyết mạch Chính gia, có kết quả ADN làm bằng chứng. Anh trai nó đã quyết định ở lại gia đình công chúa Elizabeth, hãy cẩn thận mồm miệng của cậu Gronw. Xúc phạm công chúa và gia đình của bà ấy, lúc nào chết cũng không biết đấy." giọng điệu phu nhân trở nên mỉa mai và gai góc.

Greyson định quay lại lên tiếng nhưng ông lại phải kinh ngạc lần nữa, khuôn mặt Chay đã từ lúc nào trở nên băng lãnh, hai mắt cậu toát ra sự lãnh lẽo chết chóc. "Giống quá!" ông thốt lên nho nhỏ.

"Cậu Chay! Mời vào! Người bên trong là ngài Gronw, em họ phu nhân Sanka."

Chay không nói gì cho đến khi bước vào bên trong và đi đến bên phu nhân Sanka. Ngay đến Selina cũng phải nhướn mày ấn tượng, đây là lần đầu tiên họ thấy thần thái này của Chay.

"Rất có phong cách Kimhan!" Selina thầm nghĩ, đám người kia bắt đầu xui xẻo rồi.

"Phu nhân!" Chay lạnh giọng cúi chào.

"Chay! ngồi đi để ta giới thiệu."

Chay quay người lại liền khiến cho toàn bộ đám người phía bên kia căn phòng nhảy dựng người lên, tròng mắt long xòng xọc đảo qua lại nhìn cậu rồi lại nhìn lên phía trên. Chay quay lại hướng ánh mắt lên trên, hóa ra là vì phía trên có một bức chân dung vẽ cậu.

"Không!" Là vẽ một người y hệt cậu chỉ khác màu mắt, trên tay ông ta là một quả cầu ánh sáng màu xanh dương.

"Đây là Đức ông Shah, ông ngoại của em."

"Selina, Cháu đừng có nói đùa. Đứa con ho...."

"XOẸTZZZZZ!!!!!!"

Gronw còn chưa dứt lời thì Chay đã quay lại vung tay phóng một tia điện đánh thẳng ông ta bay về tít cuối hành lang, ông ta ngất đi trong khi cơ thể vẫn còn giật giật. Greyson ở bên ngoài toát mồ hôi lạnh nhìn vào bên trong."Chúa ơi! như thể Đức ông Shah đội mồ sống lại mà trở về vậy."

"Các người vừa gọi ta là gì?" Chay gằn giọng.

"Tên con hoang....." một gã thiếu niên khác liền đỏ mặt tía tai rút súng ra nhưng hắn vẫn rất chậm. Chay dùng tia điện nâng hắn bay lên và phóng điện cho đến khi đầu hắn bốc khói, gợi nhớ lại cho Chay về một trong những tên người Italia từng dám chống đối cậu.

"Thiếu..... Thiếu gia!" Nhưng kẻ còn lại chỉ là tay sai sao dám chống đối khi mà hai vị chủ nhân vừa bị nướng lên như thịt BBQ nằm nhục nhã tận cuối hành lang.

Đôi mắt dữ tợn, lạnh lùng, chứa đầy sự phẫn nộ trầm lặng nổi danh của Phu nhân Sanka quay trở lại dọa cho đám tôm tép còn lại quỳ hết một chân xuống.

Bà vui mừng đi đến ôm khuôn mặt Chay : "Ngoan lắm, con yêu. Đây chính là Thế giới của Sức mạnh."

==

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia