ZingTruyen.Info

(KP/ ABO)Đinh Hương và Bánh Sừng Bò(Cloves and Croissants)

5

GaNguynn

Đinh Hương Và Bánh Sng Bò

(Cloves And Croisants)

Porsche

Tôi thức dậy vì bị ánh sáng chiếu vào mắt, nơi này có chút lạ lẫm, sao tôi lại ở đây? Bỗng trong đầu tôi hiện lại ký ức về tối qua, quay lưng lại thì người kia đã đi đâu mất rồi. Tôi chầm chậm ngồi dậy đi vào nhà vệ sinh để tắm rửa, cảm thấy thân dưới tê nhức, còn có hậu huyệt đau rát. Chết tiệt, lần đầu mà lại đau như vậy sao?

Tắm rửa sạch sẽ xong tôi đi ra khỏi phòng, sao mọi người ai cũng nhìn tôi hết vậy? Thật kì lạ. Đến cả thằng Pete và Arm cũng nhìn tôi, tôi đến gần chúng nó rồi hỏi chuyện gì, ai ngờ thằng Pete kéo tôi vào phòng riêng của hai đứa rồi nói rằng pheromone của tôi đang không ngừng được phát tán.

"Mày nên học cách kiềm chế pheromone lại đi Porsche"-Thằng Pete nói

"Mày cảm nhận được hả? Nhưng tao không biết làm cách nào"

"Chuyện của mày và Khun Kinn hôm qua ai cũng đều biết hết rồi"

"Há?"

"Thì...ừ..Khun Kinn hôm qua đến kỳ phát tình ai mà chẳng biết, thấy mày vào mà không ra thì mọi người cũng biết tỏng rồi"

"Mày biết nó đến kỳ nhưng sao không nói với tao, hại tao bây giờ thành con mẹ gì rồi đây nè?"-Tôi tức giận hỏi nó

"Thôi mà, tao xin lỗi, với lại tao tưởng mày là Alpha nên mới nhờ, tao không thể vào trong đấy được, nguy hiểm lắm"

"Shia, thằng chó, nhưng tao là Alpha mà nhỉ? Sao lại có phản ứng được vậy?"

"Trước kia tao có đọc được trên mạng nói rằng, 20% Alpha hay Omega lặn đều bị phân hóa sai vì bản tính là lặn nên rất khó chuẩn đoán, mày chắc nằm trong số đó đấy"

Tôi cũng từng nghe qua nhưng không bao giờ lại nghĩ nó sẽ lại xảy ra với mình.

"Thằng Kinn đâu rồi?"-Tôi nói với giọng điệu buồn tẻ

"Khun Kinn đi làm nhiệm vụ Khun Korn giao từ sáng sớm rồi, tao biết mày sốc nhưng hãy cố gắng lên, mai tao xin nghỉ cho mày để đi bệnh viện kiểm tra. Nghỉ ngơi đi, đừng suy nghĩ nhiều quá đấy"

"Ờ ờ, tao biết rồi!"

-----

Khoảng mấy tiếng sau, tôi tỉnh dậy từ giấc ngủ, nhìn lên đồng hồ thì đã hơn 3h chiều rồi, chết thật, tôi ngủ mà quên ăn trưa và ăn sáng luôn, bụng thì đang cồn cào kêu đói. Tôi lại lật đật thay áo quần vệ sĩ để đi ăn cơm.

Phòng ăn không một bóng người, phải rồi, ai lại ăn cơm giờ này chứ. Đang ngồi ăn thì bỗng tôi thấy thằng Kinn và một vài vệ sĩ đi sau nó, thằng Kinn đang dặn dò với một người vệ sĩ theo sau về một việc gì đó, bây giờ nó mới đi làm nhiệm vụ về, không biết đã ăn cái gì chưa? Tôi bất giác quan tâm, vui mừng khi thấy nó, tại sao vậy?

Chắc do hôm qua nó làm mình đau rồi đối xử ôn nhu với mình nên mình mới như vậy-Tôi nghĩ thầm

----

Sáng hôm sau

Tôi và Pete cùng đi tới nơi của Khun Korn xin nghỉ. Mới đầu thì ngài ấy không đồng ý, nhưng Pete vừa nói đến bệnh viện thì ngài ấy lập tức đồng ý, không lẽ ngài ấy cũng biết chuyện của tôi và thằng Kinn. Sau đó tôi và Pete về phòng để thay đồ, nhân tiện hỏi nó luôn vậy

"Ngài ấy cũng biết chuyện của tao và thằng Kinn à?"

"Chuyện đó thì tao không biết, nhưng đây là nhà ngài ấy mà, có chuyện gì mà ngài ấy không biết đâu!"

Tôi không đáp lại, lúc này trong đầu tôi lóe lên một suy nghĩ làm tôi cảm thấy lo lắng, nếu ngài ấy biết tôi và thằng Kinn đã phát sinh chuyện gì rồi sau đó giết tôi rồi liên lụy đến cả Porschay thì sao? Thằng Kinn mà cũng như vậy nữa thì tôi phải làm như thế nào?

"Đi thôi, Porsche"-Thằng Pete lên tiếng đánh tan suy nghĩ trong đầu tôi.

"Ừ...ừ, đi thôi!"

Ra tới cổng thì chúng tôi tình cờ gặp thằng Kinn, Ken và thằng Big, hình như chúng nó lại đi làm nhiệm vụ tiếp. Thằng Pete nhanh chóng đứng khoanh tay chào hỏi lễ phép trước tôi

"Xin chào Khun Kinn"

"Xin chào"-Tôi cũng nhanh tay nhanh chân chào hỏi. Ai mà ngờ được nó không thèm liếc nhìn tôi lấy một cái mà chỉ ậm ừ qua loa qua quýt rồi mau chóng lên xe phóng đi luôn.

Trên đường đi, tôi cứ nghĩ mãi không hiểu sao thằng Kinn không quan tâm tới tôi, không lẽ tôi cũng chỉ là một trong những người nó từng "chơi" qua, "chơi" xong thì cứ thế mà vứt bỏ không thương tiếc. Thằng chó, tôi đâu phải công cụ để giải tỏa ham muốn tình dục cho nó đâu.

.

Pete đưa Porsche tới một bệnh viện lớn tại trung tâm thành phố. Porsche nhanh chóng được khám tổng thể và được chuẩn đoán

"Cậu là một Omega lặn, nhưng mới đây bản năng của cậu đã được thức tỉnh bởi một Alpha nào đó, có vẻ là một Alpha trội xuất sắc, nếu đã vậy thì giờ cậu là một Omega bình thường, không khác những Omega khác là bao, cậu sẽ phải làm quen dần với việc đó! Tôi sẽ kê đơn thuốc ức chế phù hợp cho cậu"-Bác sĩ dõng dạc nói

"Dạ, cảm ơn bác sĩ!"-Porsche trả lời, nghe giọng điệu thì có vẻ không được vui cho lắm. Porsche bước ra ngoài phòng khám vừa đi vừa kể tất cả cho Pete nghe.

"Tao có nhiều kinh nghiệm lắm, nếu mày không biết gì cứ đến hỏi tao, tao sẵn sàng trả lời"

"Ừm, tao biết rồi"

Đang đi trên đường thì có một tên trông vừa lạ mặt lại vừa quen mặt đi tới chỗ hai người, là Vegas.

"Xin chào, khun Vegas"-Pete lại mở lời trước

"Xin chào, hai người tới bệnh viện làm gì vậy? Em bị bệnh à Pete?"

"Không phải tôi mà là người khác ạ, tôi xin phép đi vệ sinh chút"-Pete có chút bối rối vội xin phép chạy đi vệ sinh để tránh mặt Vegas

"Chắc người cần chữa bệnh là Porsche nhỉ? Nghe nói Porsche và anh họ Kinn xảy ra chuyện à? Tôi nghĩ Porsche nên cẩn thận hơn chứ"

"Ý mày là sao?-Porsche thắc mắc hỏi

"Aw, tôi tưởng Porsche đã biết chuyện này rồi, anh họ Kinn đã từng bắn chết người yêu cũ đấy, Porsche nên suy nghĩ kỹ nếu không có thể cũng sẽ có kết cục như vậy đấy "-Vegas vừa nói vừa quay mặt đi và cười. Để lại Porsche đứng bất động tại đó.

Vegas

Sau khi Pete rời đi, tôi cũng nhanh chóng đi theo em ấy tới nhà vệ sinh

"Sao em phải tránh mặt tôi vậy?"-Nghe tôi nói Pete giật mình quay lại phía sau

"Khun..Khun Vegas, sao cậu lại vào đây vậy ạ?"

"Em sợ sao? Hôm đó em chủ động lắm mà"

"Cái...cái đó..."

"Không biết tên Tankul đã nói với em về tôi như thế nào nhưng như em thấy đấy, sau hôm đó tôi không nói cho ai biết em là Omega cả, chỉ mình tôi biết là đủ rồi"-Tôi vừa nói vừa rửa tay nhìn vào kính quan sát biểu hiện của em ấy.

Nói xong tôi liền tiến tới hôn nhẹ lên môi Pete, mặt em ấy đỏ lên như một trái cà chua vậy, dễ thương quá. Tôi đi ra ngoài trước vì tôi còn nhiệm vụ cần phải làm tại cái bệnh viện này.

"Tôi xin phép đi trước, em đi đường nhớ cẩn thận"

Pheromone của em ấy vẫn như vậy, vẫn khiến tôi muốn đè em ấy ra chịch ngay bất cứ đâu, nhưng chắc phải từ từ thôi, tại trong tiềm thức của em ấy, hình ảnh của tôi không tốt lắm.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info