ZingTruyen.Info

(KP/ ABO)Đinh Hương và Bánh Sừng Bò(Cloves and Croissants)

15

GaNguynn

Đinh Hương Và Bánh Sng Bò

(Cloves And Croissants)

.

Porsche ngồi trên giường vừa uống sữa, ăn Bánh Sừng Bò vừa ngồi xem tivi. Còn Kinn thì ngồi sofa bên cạnh để xử lí công việc từ Chính Gia gửi tới.

Đột nhiên điện thoại Kinn rung chuông, anh vội vã chạy ra ngoài cửa phòng để nghe điện thoại. Porsche cảm thấy lạ lạ vì Kinn ít khi chạy ra ngoài để nghe điện thoại nhưng cũng không nghĩ gì nhiều.

Sau khi nghe điện thoại xong Kinn vào phòng.

"Porsche, tao có chuyện quan trọng cần về Chính Gia gấp, mày ở đây với thằng Kul nhé!! Nhớ ăn uống đầy đủ"

"Ừm, mày đi đi, không cần lo cho tao đâu"

"Tao đi nhé"

Trông bộ dạng của Kinn thì khá lo lắng cho Porsche, nên anh đã cử vài vệ sĩ tới đứng trước cửa của Porsche và Porchay đề phòng có kẻ xấu.

-----

"Khun Kinn krub, xin lỗi vì đã không làm tốt trách nhiệm của mình ạ"

"Không phải lỗi của mày, Big, là bên ta có nội gián. Lập tức cho người đi tìm hắn bằng được, điều tra ra ai là người chống lưng cho nó chưa?"

"Có nguồn tin cho biết là Gia Tộc Thanom Phitsamai ạ!"

"Gia Tộc Thanom Phitsamai?"

"Tao biết rồi, đi làm việc của mày đi"

"Vâng ạ"

Sau đó là một đống công việc cần Kinn giải quyết, một bên là chuyện của David một bên là chuyện lô hàng và của Gia Tộc. Còn Porsche ở bệnh viện háo hức khi được các bác sĩ thông báo tình trạng đã tốt lên rất nhiều, có thể xuất viện sớm nhất vào cuối tuần sau thì nghe được tin David đã bỏ trốn từ 2 người vệ sĩ lắm mồm ngoài cửa.

Một luồng cảm giác sợ hãi xẹt qua trong cơ thể Porsche khi nghe tin, chân tay cậu bủn rủn, ký ức của ngày hôm ấy lại ùa về, Porsche run rẩy sợ hãi nép người vào thành giường, đôi chân co lại dùng tay ôm lấy đầu để an ủi bản thân.

Cậu không thể làm xoa dịu nỗi hoảng sợ trong cơ thể mình được, cảm giác không an toàn nó cứ đeo bám lấy tâm lý cậu. Đoạn ký ức ấy...nó cứ lặp lại trong não cậu, Porsche dường như không thể kiểm soát được liền dùng tay đập mạnh vào đầu.

Porsche sợ!

Sợ tên David ấy sẽ lại tới cho cậu uống thứ thuốc khác, sợ tên ấy sẽ lại đá vào bụng cậu một cách tàn nhẫn để rồi lại mất đi đứa con chưa hình thành, sợ cái điều ghê tởm mà hắn đã làm với cậu và Porchay.

Đôi bàn tay ôm chặt lấy toàn bộ cơ thể như thể cậu đang cố tìm cho mình một cảm giác an toàn, tự cậu an ủi chính bản thân mình rằng sẽ không có chuyện gì xảy ra. Nước trên khóe mắt trực trào chảy ra, cậu dùng tay lau đi tự nhủ bản thân phải mạnh mẽ không được sợ, nhưng hình như càng lau nước mắt lại tuôn ra càng nhiều, cuối cùng cũng cũng chẳng thể kìm nổi nữa.

Porsche dùng tay bịt chặt môi để bản thân không phát ra tiếng, cả cơ thể nấc lên từng đợt, cậu không dừng lại được. Thật tồi tệ, giờ đây Porsche thấy bản thân trông thật thảm hại và vô dụng, không thể cứu vãn đứa con cũng không thể bảo vệ Porchay như tâm nguyện của bố mẹ trước khi mất.

Cậu bắt đầu dơ tay lên liên tục tát mạnh vào mặt mình không ngừng. Miệng lẩm bẩm tự dằn vặt chính bản thân mình.

Một lúc sau, có tiếng của một người vệ sĩ từ bên ngoài truyền tới nói là cơm tối của Porsche.

"Tao không đói, mọi người cứ mang về đi"

"Nhưng đây là cơm của Khun Kinn gửi tới muốn mày ăn đó"

"TAO ĐÃ NÓI LÀ KHÔNG MUỐN ĂN RỒI MÀ!! TAO KHÔNG ĐÓI"- Porsche hét lớn nên buộc 2 người vệ sĩ bên ngoài phải dừng việc bắt cậu ăn lại.

Cậu cứ ôm chặt bản thân lại, vì khóc quá nhiều mà thiếp đi.

Kinn

Tôi cố gắng hoàn thành tất cả mọi công việc nhanh nhất để chạy tới bệnh viện.

Tới nơi, 2 tên vệ sĩ đứng phía ngoài cứ chần chừ dường như muốn nói gì đó.

"Có chuyện gì?"

"Thằng Porsche bỏ bữa tối ạ! Lúc ấy nghe giọng nó hình như có chút kích động"- Tôi nghe thế liền tức tốc chạy vào xem tình hình thế nào.

Nó ngủ rồi, tư thế ngủ của nó là kiểu ngồi, tay ôm chặt lấy chân, mặt cúi xuống đầu gối. Sao lại ngủ như này chứ, sẽ mỏi cổ lắm.

Tôi nhẹ nhàng đặt nó nằm xuống giường, điều chỉnh tư thế cho nó. Hai bên má Porsche đỏ ửng còn lưu lại vài vết ngón tay, tóc nó xù hết lên, trông như có thứ gì đó tác động vào rất mạnh. Nó tự đánh bản thân mình hay sao?

Tôi đưa tay lên xoa xoa vào má nó vài lần rồi chỉnh lại tóc cho Porsche.

Dường như giấc ngủ của nó không sâu, Porsche cảm nhận được động tĩnh liền giật mình tỉnh dậy, sợ hãi lùi về phía sau giường, miệng lẩm bẩm nói gì đó. Do nó lùi về sau nên vô tình ngã xuống giường, tôi vội vàng chạy tới đỡ Porsche.

"PORSCHE!!"- Tôi kinh động chạy tới quỳ xuống đỡ Porsche nhưng nó vùng vẫy đẩy tôi ra.

"Không...thả tao ra, đừng động vào người tao..."- Porsche run rẩy sợ hãi ngồi nép chặt vào trong tường, nó dùng tay tát mạnh một cái vào mặt, tôi sợ rồi!

"Porsche, mày có sao không?!"- Tôi tiến gần

"Không...đừng mà, tao xin đấy, đừng lại gần đây"

"Porsche, là tao, Kinn đây" - Tôi đưa tay ra

"Không! Tránh ra, đừng động vào người tao"- Nghe vậy tôi liền lùi ra phía sau.

"Porsche! Tao Kinn đây, đừng sợ"

Tôi đưa tay ra muốn nắm lấy tay nó

"Không, hãy để tao...hức..một mình, xin mày đấy"- Porsche cúi mặt xuống đầu gối.

"Được, tao sẽ để mày một mình nhưng hứa với tao đừng tự làm hại bản thân có được không?..."

"Porsche, cũng đừng bỏ bữa nữa nhé! Không tốt cho cơ thể đâu, mày muốn ăn gì không tao sẽ mua cho mày"

"..."

"Rồi sau đó tao sẽ đi luôn. Porsche, tao xin mày đấy, tao lo lắm, trả lời tao đi"

"Ăn...ăn gì cũng được"

"Được thôi, để tao đi mua"

.

Sau khi Kinn vừa rời khỏi thì Porsche mới ngẩng mặt lên. Bộ dạng yếu đuối này của cậu thật thảm hại, thằng Kinn bận nhiều việc như thế mà vẫn chạy về đây với cậu, chắc hẳn là nó thấy rất phiền đây mà.

Porsche đau lòng gục mặt xuống khóc tới mức không thở được, hàng loạt suy nghĩ tiêu cực ùa tới trong đầu, tại sao lại ra nông nỗi này cơ chứ, tiếng khóc đau đớn của cậu tràn đầy cả căn phòng.

Đứa con đầu tiên chưa hình thành đã bị kẻ xấu cho cậu uống thuốc hại tới mức sảy thai, đứa trẻ đáng thương, nó đâu có tội gì đâu, đáng lẽ ra nó sẽ được chào đón ở thế giới này như bao đứa trẻ khác. Ai mà ngờ được ngày cậu bước chân vào cái Gia Tộc này chính là sự bắt đầu của một chuỗi bi kịch đáng ra không nên xảy ra với Porsche.

Cậu bất lực với tình cảnh hiện giờ, chỉ biết vùi đầu vào mà khóc để giải tỏa nỗi bất lực. Trước giờ trong mắt người khác cậu là một người mạnh mẽ, hoạt bát, luôn mang niềm vui tới cho mọi người nhưng giờ đây là một con người hoàn toàn khác xa với tưởng tượng. Cậu không gồng gánh nổi nữa, mọi thứ đến quá bất ngờ, từ một Alpha lặn cho tới trở thành một Omega, bị bắt cóc, bị làm nhục trước mặt em trai, mang thai rồi bị hại sảy thai.

Gồng gánh chẳng nổi nữa, bây giờ Porsche đều tuôn hết ra.

Kinn đi mua đồ ăn về nhìn thấy cảnh này chẳng biết phải diễn tả cảm xúc như thế nào, anh chỉ biết ngồi xuống vòng tay ôm chặt lấy Porsche đang ngồi cuộn tròn khóc nấc lên. Dùng một tay xoa xoa trên lưng Porsche nhẹ giọng an ủi.

"Cứ khóc đi, khóc tới khi nào cảm thấy đủ thì thôi, tao sẽ chẳng nói cho ai biết đâu, thời gian qua mày đã rất mạnh mẽ, bây giờ cứ yếu đuối trong lòng tao đi"

Đúng vậy, cứ yếu đuối dựa dẫm vào tao như vậy, đừng cố gắng gồng mình lên mạnh mẽ làm gì cả, có tao ở đây mày sẽ không phải chịu uất ức gì hết. Tao yêu mày!

Porsche đáp lại bằng cách ôm chặt Kinn, vùi đầu vào hõm cổ hít lấy tin tức tố của anh để tìm sự an tâm. Trông hai người hiện giờ chẳng khác gì một cặp đôi, nhưng biết sao bây giờ một người chẳng dám nói, một người chưa nhận ra được tình cảm của mình đã tới mức rất sâu đậm rồi!

End Chap!

****

Ngược tới rồi, đón nhận đê:))

Hôm nay up sớm hong mấy bà dà? Tui vẫn thắc mắc lắm nhá, nếu MacauTankul mà có baby thì phải xưng hô với mọi người ntn? 

Chap này có vài đoạn cấn cấn cồng ca cồng kềnh thế nào ấy, bỏ qua cho cái thân già này nhe.


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info