ZingTruyen.Info

Kiểu tỷ, tâm của nàng không thể chứa ta sao? [ BHTT + Tự viết] ( Hoàn)

Chương 36

Nhannhuocca

Thúy Vân thẫn thờ nhìn tấm bảng Vương phủ, gặng cười mở lời

" Đây chính là Vương phủ của ta, Kim đại nhân, thỉnh "

Tiểu Ngọc đang giúp Thúy Vân xử lí quỹ chi tiêu như mọi ngày, nhìn đống tấu chương chồng chất trên bàn cứ ngày một cao lên mà Đại nhân ngốc nhà nàng vẫn chưa trở về liền thở dài.
Tiếng gõ cửa khiến nàng sực tỉnh, ngẩng đầu nhìn lính canh.

" Vương đại nhân đã trở về! "

Nàng ngây ngốc một hồi liền vứt đống giấy tờ sang một bên.

" Ân? Có thật không?"

" Ngài mau mau đi đón a"

Tiểu Ngọc vui mừng nhanh chóng đến báo tin cho Thúy Kiều.

Thúy Kiều như mọi ngày, cầm cuốn thư trên tay, đọc một hồi lại nhìn sang bộ y phục đang may dang dở. Nàng có nên tiếp tục làm? Hay là thôi đi... Từ ngày Từ Hải nhắc đến Kim Trọng nàng vẫn luôn tự dằn vặt, tự làm khó bản thân mình.

" Vương tiểu thư, Đại Nhân đã trở về! "

Nàng bất động một hồi liền nhanh chóng ra mở cửa gặng hỏi lại.  Có thật Vân Vân đã trở về?

" Là thật a? Đợi... Đợi ta một chút, ta cần thay y phục"

Nàng vội vàng thay y phục, trên môi xuất hiện lại nụ cười thực vui vẻ, tân trang lại nhan sắc. Tiểu Ngọc nhìn nàng cũng vui lây, giúp nàng vấn tóc như thường lệ. 

Thúy Vân cùng Kim Trọng ngồi uống trà. Kim Trọng cứ mãi luyên thuyên kể y khổ cực thế nào khi đến Tây vực, rồi có nhiều cô nương rất để ý y nhưng trong lòng y mãi chỉ có duy nhất một nữ nhân. Thúy Vân đi đường dài đã rất mệt mỏi, nghe y luyên thuyên còn mệt mỏi cùng khó chịu hơn nhưng vẫn phải cố gượng cười tiếp chuyện với y.

" Quả nhiên Kim đại nhân thực anh dũng,  sự gì cũng có thể giải quyết đâu vào đấy"

" Vương đại nhân, có gì mạo phạm thì mong ngài bỏ qua.  Chỉ là Kim mỗ thấy ngài rất quen mắt, không biết hai ta đã từng gặp qua chưa?"

" Lần đầu tiên ta cùng Kim đại Nhân gặp mặt, sao có thể a?  Có khả năng là người giống người đi "

Thấy Đại Nhân nhà nàng cùng nam nhân lạ mắt vừa uống trà vừa luyên thuyên, nàng lại có dự cảm không lành. 

Thúy Vân chán nản nhìn khung cảnh bên ngoài , ậm ừ đáp lại Kim Trọng. Thấy dáng người bản thân ngày đêm nhớ mong mặc bạch y ngày càng hiện hữu gần hơn khiến nàng có chút vui mừng, nhớ đến nam nhân bên cạnh, vui mừng ấy liền vụt tắt, quay mặt nhìn người đối diện nàng,  nâng tách trà trên tay quan sát tỉ mỉ hoa văn tinh xảo cùng đẹp mắt.

Hai người dù thế nào cũng nên lén lút sau lưng ta mà tình tình tứ tứ...

Kim Trọng bỗng dưng ngừng luyên thuyên, vội vàng nhìn nữ nhân vận bạch y trước mặt.

Thúy Kiều ánh mắt lo lắng nhìn Thúy Vân lướt qua một lượt...sao lại gầy đi như vậy?  Muội không biết tự chăm sóc bản thân a? Nhận ra sự hiện hữu của gương mặt quen thuộc, Thúy Kiều có chút ai ngại cùng không thoải mái.

" Vương Thúy Kiều bái kiến Vương đại nhân.... Kim đại nhân "

Kim Trọng bật dậy lao tới ôm nàng thật chặt. 

" Kiều Nhi, quả nhiên là muội rồi, muội biết ta cực khổ tìm nàng thế nào không? "

Thúy Kiều nhíu mày nhìn sang Thúy  Vân, Thúy Vân không biểu lộ gì, cũng không để tâm đến nàng, tay vân vê hoa văn trên chén trà làm như không nghe thấy không nhìn thấy.

Tiểu Ngọc phồng má tức giận nhìn nam nhân đang ôm Thúy Kiều. Đưa ánh mắt khó hiểu nhìn đại nhân nhà nàng. Rốt cuộc đại nhân đang toan tính cái gì a? 

Thúy Kiều cố gắng dãy dụa đẩy Kim Trọng ra nhưng càng đẩy, y càng ôm chặt nàng hơn. 

Thúy Vân đặt mạnh chén trà xuống bàn, Kim Trọng nảy mình, tiếc nuối buông Thúy Kiều.

" Là Kim mỗ nhất thời xúc động khi gặp lại nhân tình nhiều năm tìm kiếm, nay nhờ đại nhân , nên ta cùng nàng mới sớm được hội ngộ"

" Ta cùng Kim đại nhân đã không còn can hệ, xin ngài hãy tự trọng"

Thúy Vân vẫy vẫy tay hướng Tiểu Ngọc, nói nàng lại gần đây. Thì thầm một hồi, Tiểu Ngọc vẻ mặt không cam chịu lui ra trước. 

" Ta còn có chút sự,  Kim đại nhân cùng Vương cô nương thong thả"

Thúy Kiều kéo ống tay áo Thúy Vân, nàng bị một lực kéo mà nhíu mày nhìn con người trước mặt. Mắt đối mắt, nhìn vào đôi mắt đen láy sâu thẳm như muốn dò xét nàng của Thúy Kiều, nàng cắn chặt môi hất tay Thúy Kiều ra, xoay người ly khai. 

Tỷ còn muốn ta ở lại chứng kiến hai người ân ân ái ái, nghĩa nặng tình sâu? 

Hành động vừa rồi của Thúy Kiều đã lọt vào mắt Kim Trọng. Y khó chịu cầm lấy cổ tay nàng, ngăn nàng đuổi theo Thúy Vân. 

" Nàng thích hắn? "








Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info