ZingTruyen.Info

Kiểu tỷ, tâm của nàng không thể chứa ta sao? [ BHTT + Tự viết] ( Hoàn)

Chương 14

Nhannhuocca

Sáng sớm nô tì đã vào thay y phục, trang điểm cho Thúy Kiều. Mã Giám Sinh bước vào cau mặt.

" Ngươi chuẩn bị theo ta, đường đường là phu thê cớ gì lại không cho ta chạm vào?"

Nàng cầm chắc con dao trong tay áo, mắt nghiêm nghị.

" Chỉ là trên danh nghĩa, hà tất phải động chạm."

" Ngươi...."

Mã Giám Sinh chỉ vào mặt nàng, nghiến răng.

" Mã công tử nên biết giữ phép tắc, ngài chỉ vào ta một ngón, ba ngón chỉ lại vào ngươi"

Y tức giận đến đỏ mặt, phất tay áo bỏ đi.

Một lúc sau, nô tì dẫn nàng vào kiệu. Mã Giám Sinh ngồi cạnh nàng cười nhếch mép.

" Nữ nhân các ngươi, ai ai cũng phải lõa thể, dạng hai chân cho nam nhân thưởng thức mà thôi"

" Mã công tử là quá lời rồi, phải chăng ngươi là nam nhân mặc váy? Lại nhiều lời mà giễu cợt người khác?"

" Ngươi..."

Mã Giám Sinh tát thật mạnh vào má Thúy Kiều khiến má nàng đỏ ửng, nóng rát. Nàng cười trừ.

" Muốn đánh ta đúng không? Giết ta luôn đi"

" Ngươi ngậm miệng lại cho ta! Vì ngươi mà ta mất bao nhiêu vàng, chuẩn bị nhận hậu quả xứng đáng đi"

Kiệu ngưng lại, Mã Giám Sinh bước xuống kéo nàng theo. Nàng vùng vẫy hất tay hắn ra , nhìn lên tấm bảng trên đỉnh đầu, nàng ngây người.

" Lầu xanh ? Ngươi...là muốn bán ta vào đây?"

" Ta không có được ngươi, hà tất phải giữ lại, bán cho nơi này khỏi phiền phức cho bản thân ta, mà lại hoàn được vốn"

Nàng toan bỏ chạy liền bị hai tên nam nhân giữ lại.

Tú bà nhìn nàng từ trên xuống dưới gật đầu ưng ý.

" Hàng tốt, ta ra giá ba trăm lượng vàng, bán không?"

" Ngươi xem, mỹ nhân như vậy lại chỉ ba trăm lượng vàng?"

" Ba trăm năm mươi lượng?"

Mã Giám Sinh lắc đầu

" Ta là người luôn tìm những món hàng tốt về cho Tú bà bà đây, bà không thể tăng thêm sao?"

" Hảo hảo, vậy bốn trăm lượng vàng được chưa?"

" Ân ân, đa tạ Tú bà bà"

Mã Giám Sinh đi qua cười nhếch mép với Thúy Kiều rồi đi mất tăm. Nàng lấy hết sức vùng vẫy.

" Bà bà, tha cho ta, ta bị hắn lừa đến mức này, bà thả ta ra, ta liền tìm cách trả lượng vàng lại cho bà"

" Hửm, chả phải chỉ cần ngươi tiếp mấy vị nam nhân đây liền có ngân lượng cho bản thân ?"

" Ta không muốn, thả ta ra......thả ra....."

Thúy Kiều la hét thảm thiết, đổi lại chỉ có ánh mắt thèm thuồng nhìn nàng của mấy tên nam nhân cùng tiếng thở dài của các nữ nhân lầu xanh.

Tú Bà ra hiệu cho hai tên nam nhân dẫn nàng vào phòng tiếp khách rồi đóng cửa lại để nàng cùng một tên râu bợm trợm, mắt hí mắt lươn.

" Ta là quan lớn của triều đình, ngoan ngoãn thỏa mãn ta, ta sẽ nạp ngươi làm thiếp."

Nàng khiếp sợ lui lại, cứ lui cho đến khi gót chân nàng đã chạm tường, không còn cách nào để chạy trốn, nàng sợ hãi đến toàn thân run rẩy, cắn răng chịu đựng, lệ đã từ khi nào trực trào. Trái ngược với vẻ mặt đau khổ của nàng, tên quan lớn lại càng hứng thứ mà tiến lại gần, hai tay lớn thô rát chạm vào ngực nàng.

Nàng thà chết cũng không để hắn động vào thân thể, tay tìm lấy con dao  giữ trong tay áo, run run cầm con dao đâm vào bụng. Hắn hốt hoảng mở cửa, ra lệnh cho hai tên lính ở ngoài gọi Tú Bà.

Tú Bà khiếp sợ nhìn Thúy Kiều nằm trên vũng máu, liền sai người gọi đại phu.

" Mau mau cứu nàng. Nàng có mệnh hệ gì, ngân lượng ta mua coi như thành công cốc"

" Dạ! "

Từ sự việc ấy, Tú Bà cẩn trọng hơn, nhốt nàng vào Lầu Ngưng Bích, cô độc, lẻ loi. Sáng cũng như tối nàng chỉ biết ngắm cảnh vất hiện hữu xung quanh mình. Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ. Trong tâm nàng nặng trĩu những tâm sự. Tại sao lúc đó lại cứu nàng? Tại sao không để nàng chết?

Vân Vân, muội đang làm gì? Có chăm sóc tốt cho mẫu thân, phụ thân, tiểu đệ cùng bản thân không? Muội có nhớ đến ta không hay đang cùng nam nhân khác hoan hỉ chốn tiên cảnh mà quên mất đi nàng?

Vân Vân cùng nam nhân muội ấy yêu cùng một chỗ là điều tốt. Muội ấy không nhớ ta , ta đỡ bận lòng hơn. Tâm cùng lí trí của luân phiên nhớ đến dáng hình muội, nhớ gương mặt vui vẻ khi được ăn món mình thích, nhớ giọng nói ấm áp gọi hai chữ " Kiều tỷ" , nhớ cái bóng ngày đêm bám lấy nàng.

Muội nói muội yêu ta sao? Là tình yêu đơn thuần của tỷ muội, phải không?




Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info