ZingTruyen.Com

Không trốn thoát (HOÀN)

Chapter 5

Lamie2310

Số 1 sẽ đổi thành Bạch Kiến Thành nhé ;))
Tiểu Minh và Viên Lãng đứng nhìn nhau chằm chằm trên võ đài. Từ hai người chính là toả ra sát khí nồng nặc, khiến người xem cảm thấy ngột thở. Tiếng chuông bắt đầu vừa reo, Viên Lãng xông thẳng vào , không chút lưu tình mà tấn công toàn đòn hiểm. Tiểu Minh lại không hề nao núng, nhanh nhạy tránh thoát. Một người tấn công, một người phòng thủ, tưởng chừng chán ngán nhưng với tốc độ của hai người, lại thú vị đến kì lạ.
" Thế nào? Không có bản lĩnh đến vậy sao, vậy để anh đây tiễn ngươi ra ngoài cổng luôn nhé." Viên Lãng cười khẩy, sử dụng những tuyệt chiêu chí mạng không ngừng hướng Tiểu Minh mà đánh tới. Cậu cảm thấy có chút nhàm chán, vì vậy không chút lưu tình như tia chớp mà vật Viên Lãng ngã ngửa, tay xuất ra hai cái kim châm nhỏ, cắm thẳng vào huyệt đạo của hắn, phế đi năng lực tạm thời.
Viên Lãng mắt trợn ngược nhìn bản thân phế liệt mất đi năng lực, đám người ở dưới là một mực há mồm trợn mắt nhìn thiếu niên mảnh khảnh trên khán đài, bội phục.
Tiểu Minh cũng chẳng còn hứng thú, mặt than trầm trầm ổn ổn dửng dưng bước đi. Thật con mẹ nó nhàm.
Tiểu Minh mò mẫm đi, lại không thuộc đường mà lạc tới một cái đường cụt, cuối đường, có một cánh cửa trắng toát nổi bật trên không gian u tối hẻo lánh âm u nơi đây. Tiểu Minh ngó ngang dọc, thấy góc trái cánh cửa có bảng đăng nhập vân tay. Không hiểu sao, Tiểu Minh lại đặc biệt cảm thấy nơi này có phần quen thuộc đến ghê rợn, gợi lại cảm giác huyết nhục mơ hồ ngày hôm ấy, lại cũng có cảm giác đằng sau cánh cửa là một thứ gì đó rất quan trọng với mình. Theo bản năng định giơ tay đăng nhập, thì bị Bạch Kiến Thành bắt gặp. " Nhóc, tránh xa cánh cửa này đi, bản tính tò mò có thể hại chết ngươi đấy." Tiểu Minh có chút lưu luyến rời khỏi, nhưng hình ảnh cánh cửa vẫn xoay vần trong đâù cậu, cảm giác ấy, kì lạ.
Bạch Kiến Thành đăng nhập vào phòng, miễn cưỡng cười mỉm, nhìn hai thân hình bị bao quanh bởi máy móc dây rợ, gượng cười " Con hai người, thật giống hai người đấy có biết không? ". Điều chỉnh dây rợ, kiểm tra các số liệu chi chít trên màn hình loè loẹt, rồi lại thẫn thờ nhìn hai người an tĩnh . Hai người tỉnh dậy đi, được không?
Mọi người comment nhiệt tình nhé, đừng ngại :))

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com