ZingTruyen.Info

Kho Yeu Chi Co The La Cua Yeu Kho


Tình yêu là gì ? Chưa ai có thể giải thích trọn vẹn tình yêu là gì. Nó như thế nào, tùy vào quan điểm mỗi người mà thôi. Nhưng chắc rằng, tình yêu nào cũng đều phải trải qua nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau, vui, buồn, giận hờn, ghen tuông, nhớ nhung, đôi khi có chút lạc lối, đôi khi có nguy cơ rời xa nhau, nhưng, khi yêu, quan trọng là niềm tin, quan trọng là trái tim luôn hướng về nhau, và cũng cần một chút lý trí để con đường tình yêu sẽ dẫn đến kết thúc tốt đẹp. Mỗi cặp đôi là mỗi câu chuyện tình lãng mạn cay đắng khác nhau, nhưng tình cảm bền vững, không phải phải trải qua nhiều chuyện đắng cay mà đến với nhau, mà đôi khi, đơn giản là họ có niềm tin lẫn nhau, đơn giản là họ thật sự là một nửa của nhau. " Có duyên và có phận "--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- " Thiệt là, đúng là con rùa mà, làm gì mà trễ vậy trời, hơn 30 phút rồi " Một cô gái mang gương mặt đáng yêu, hơi nhăn mặt đi qua đi lại cằn nhằn với chàng trai bên cạnh. Phải ! Cô gái đó là Đình Châu Ngọc Tuệ, là Bo. Chàng trai bên canh Bo lên tiếng - " Bình tĩnh đi. Sao em biết do cô bạn Rùa đó đến trễ, có khi cái thằng kia chậm thì có " - " cũng có thể, đợi tí nữa vậy " Chàng trai cạnh Bo mang một nét mặt điển trai, ấm áp và tính cách cậu luôn nhiệt tình với xung quanh. - " A ! tới rồi! Rùa !!! Bi !!! ở đây.. Thiệt là, 2 người tới lâu quá, mau gửi xe đi, ủa Rùa, mặt mày sao vậy " Quy Nhi biết xuống xe, thần sắc hơi tái nhợt, chẫn cũng không vững lắm. - " Bo hả ? Tao hơi mắc ói, nhà vệ sinh ở đâu vậy ? " - " Tao dẫn mày đi. " Bo nhanh chóng kéo Rùa đi thật nhanh, không quen ném cho người đã chở Rùa một cái lườm. - " Bi, mày chạy xe cố tình hành bạn ấy phải không ? " - " Thì sao ? " - " Haizz! người ta có tội gì đâu mà mày phải vậy " - " Tao không thích người lạ đặc biệt là con gái ở gần tao thôi "- " Hết nói nỗi mày. Tuy bạn ấy không dễ thương nhưng người ta là con gái, mày phải biết thương hoa tiếc ngọc chứ, sao mày lại ... " - " Bin, mày lắm lời quá " - " ... "--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Lúc này, trong nhà vệ sinh công cộng gần đó, Quy Nhi đang chật vật nôn thóc nôn tháo. Chỉ mới 5phút ngồi xe do cái tên ấy chở mà cô tưởng như mình không sống nổi rồi. - " Tên đó lạng xe chạy nhanh phải không ? " Bo đứng cạnh cô, mặt hơi lo lắng, hỏi han. - " Ừm... "Cô mệt mỏi đáp lại sau khi đã hết sức sau cơn nôn lúc nãy. Thật như ác mộng, buổi đi chơi đầu tiên của cô thật ấn tượng. Cũng may, trang phục cô vẫn không bị dơ. Bo và cô rửa tay rồi cùng nhau quay lại chỗ hẹn. --------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Hiện tại, trước mặt cô là tên con trai đã chở cô và một cậu con trai khác. Ngay lập tức cô nhận thấy, 2 người họ thật trái ngược nhau, một tên lạnh lùng hết cỡ và một người rất vui vẻ nhiệt tình. Bo lên tiếng giới thiệu. - " Rùa, đây là 2 tên bạn thân tao hay kể mày nghe. Đây là Bin, Thiều Quang Thiên, cũng là bồ tao, nó hơi bị ồn ào đó. Còn đây là Bi, Triều Vỹ Hòa, tên chở mày đó, hơi bị lạnh lùng nhưng dù sao hi vọng mày với 2 tên này sẽ có thể chơi được với nhau " Hơi lạnh lùng ? Quá lạnh thì đúng hơn đấy. Thì ra là tên Vỹ Hòa, kẻ lạnh lùng nhưng học rất giỏi mà Bo vẫn hay kể với cô. Đúng như Bo nói, hắn rât đẹp nhưng lại cực kì lạnh, nhìn Bi, cô cảm thấy như mới có một luồng khí lạnh như băng thổi qua. - " À, rất vui làm quen 2 người và mong sẽ có buổi đi chơi vui vẻ nhé. Bo, chúng ta đang ở đâu vậy ? "- " Mày thiệt là... đúng là không biết gì hết, đây là phố đi bộ Nguyễn Huệ. hôm nay tao sẽ cho mày đi tham quan hết "- " Hihi "Cuộc nói chuyện được xen ngang bởi Bin. cậu nhào lên trước ôm lấy vai Bo kéo đi và để lại giọng nói vui vẻ - " Đi thôi, chào cậu, Rùa, cậu tên Hồ Quy Nhi phải không ? Bo kể về cậu rất nhiều, hi vọng hôm nay sẽ chơi vui nha. Đi thôi Bo, anh chờ nảy giờ rồi "--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Phố đi bộ Nguyễn Huệ thật sự đẹp lắm. Nhưng sao cô thấy mình như người ngoài, làm cái đuôi đi sau bộ ba BiBinBo. Chịu thôi, cô không thuộc về họ mà. Tâm trạng cô tuy rất hứng với nơi đây nhưng vẫn có cảm xúc thật cô đơn. Có lẽ có không nhận ra, khi cô trầm tư đi theo họ, Bo đã thì thầm với Bi. - " Bi, mày đi xuống cùng Rùa đi. Có Bin đi với tao rồi. Nhớ là bắt chuyện với cậu ấy đừng để cậu ấy im lặng đó "- " Sao là tao ? "- " Thì tao với Bin là một cặp mà "Bo thân thiết ôm lấy tay Bin nói. Bi chỉ nhìn, không nói gì, bước chân chậm lại đi ngang hàng với Rùa. Rùa Có chút ngạc nhiên nhưng cô cũng hiểudo Bo kêu, chỉ là cô không hiểu lý do mà thôi. Cô suy nghĩ một lát rồi cố gắng bắt chuyện. - " Bi, cảm ơn cậu đã chở tôi. " - " Không có gì. Bo nhờ tôi làm vậy thôi. "- Bi mở miệng đáp. - " Ừm tôi biết, nhưng dù gì cũng phải cảm ơn một tiếng. "- " ... " Lại là một sự im lặng. Nhưng đột nhiên...- " Quy Nhi, cô có muốn vào kia uống chút nước không ? Bo, Bin, tao với cô ấy qua kia một lát. Tụi bây đợi tao ở nhà hàng Nhật ăn tối " Không đợi ai trả lời, cậu kéo cô đi mất. Bo và Bin nhìn theo, khó tin nhưng cũng kệ, đi một lát rồi vào nhà hàng Nhật đợi như lời Bi. --------------------------------------------------------------------------------- Hồ Quy Nhi------------------------------------------------------------------------------------------------Thật khó tin, anh ấy kéo tôi đánh lẻ tách khỏi Bo và Bin. Lòng tôi bối rối nhưng có chút vui, ngay sau đó lại không hiểu nổi, sao anh làm thế ? Đây là lần đầu tôi đi riêng với một người con trai, lần đầu tiên có người con trai nắm tay tôi kéo tôi đi, cảm xúc này, rất lạ, phải chăng là cảm xúc mở đầu của rung động không ?


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info