ZingTruyen.Com

[ Kagehina ] Mỗi Cậu Nghĩ Vậy

14.

Aiki_Kim

Đèn trong phòng đã tắt từ bao giờ, không gian tĩnh mịt chỉ còn nghe được tiếng thở khe khẽ.

Hinata vẫn nằm trong lòng Kageyama mà ngủ. Thi thoảng lại nghe thấy tiếng cậu nấc nghẹn.

Kageyama im lặng, tay vuốt dọc sống lưng cậu đều đều, tin tức tố cũng được hắn kiểm soát thả ra một lượng vừa đủ để omega trong lòng cảm nhận được sự an toàn.

Tay còn lại cầm điện thoại xử lí một số việc cần thiết cho ngày trọng đại của Bokuto.

"Shouyo?"

Kageyama thăm dò gọi tên cậu. Không nghe tiếng trả lời của Hinata, đáp lại anh vẫn là tiếng thở của cậu.

Nhẹ nhàng đỡ người Hinata nằm xuống giường.

Kageyama cố gắng không làm cậu thức giấc nhưng vẫn là chọc cho Hinata mơ màng cầm lấy tay hắn.

"Tobio?"

"Anh đây. "

Kageyama xoa đầu cậu, nửa quỳ ngửa ngồi bên mép giường dỗ dành Hinata vào giấc ngủ sâu.

Thật lâu sau đấy hắn mới dám rút tay ra.

Lịch trình đều đã sắp xếp cả rồi, cả lịch đến bệnh viện kiểm tra cũng đã hẹn xong.

Kageyama lẩm nhẩm lại mọi thứ để chắc chắn không có sai sót gì.

Chỉ mong, hai ngày này trôi qua thật nhanh để hôn lễ sớm được tiến hành.
























Bên ngoài khu resort là bãi biển lộng gió.

Từng đợt gió to cứ thổi vào đại sảnh, hàng cây dừa được trồng dọc theo đường vào resort bị gió thổi cong hết cả thân.

Tít trên cao lại là những vì sao lấp lánh.

Buổi đêm ở vùng biển quả thật rất đẹp. Đẹp hơn so với ở nơi thành thị kia và cũng lạnh nữa. Nhưng vẫn không lạnh bằng lòng người.

Một bóng người nhỏ nhắn ngồi trên bãi cát mịn. Quả đầu kia thì nhìn vào là biết ngay Kenma đang ngồi đấy.

Có ai từng nghĩ tới việc tin tức tố của một omega lặn thì sẽ như thế nào?

Nó không mạnh mẽ như một omega trội nhưng cũng không quá dẫn dụ như một omega thường.

Mùi tin tức tố của omega lặn rất dịu, rất dễ nhận ra.

Kenma vẫn luôn dán miếng ức chế trên gáy nên không lọt ra một chút mùi hương của tin tức tố nào.

Cậu ngồi ôm chân nhìn ngắm bầu trời đêm. Rất lâu rồi Kenma mới ngồi nhìn trời như này.

Rất lâu rồi Kenma  mới yên tĩnh như này.

Kể từ khi cậu và người kia chia tay.

Họ chia tay trong êm đẹp. Anh không náo cậu không khóc.

Hết yêu nên chia tay.

Hết yêu?

Nên chia tay?

Có lẽ vậy. Chính bản thân cậu là người nói lời chia tay, cũng chính bản thân cậu cảm thấy mơ hồ vì lí do chia tay.

Bây giờ bên cạnh anh là một người khác. Người đó có vẻ rất yêu anh.

Anh có vẻ đang hạnh phúc, và bây giờ họ là bạn.

Một cuộc tình 4 năm không công khai, chưa bao giờ có một danh phận.

Họ biết đến cậu là đàn em thân thiết nhất của anh.

Chưa một ai biết cậu là người mà anh từng thương.

Chưa một ai biết, chưa một ai nghi ngờ.

Anh và cậu  yêu nhau từ lời bộc bạch của cậu. Chia tay cũng vì yêu cầu của cậu.

Chưa bao giờ cậu nghĩ cho anh. Kenma cảm thấy có lỗi, đáng ra cậu nên quan tâm đến anh nhiều hơn.

Có lẽ  từ khi bắt đầu họ đã sai rồi. Anh không sai. Cậu sai.

Kenma gục mặt xuống hai khớp gối. Cảm giác sóng mũi hơi cay, mắt cũng rát nữa.

Thật muốn khóc.

Tại sao cậu lại tới đây chứ? Đáng ra cậu chỉ nên gửi thiệp thôi.

Lúc chiều cậu đã thấy anh. Rõ ràng đã lơ đi tại sao anh còn gọi tên cậu.

Kenma bắt đầu sự hỗn độn trong đại não.

"Tsukki cẩn thận chút, em té mất"

"Hờ, em chứ không phải là anh"

Kenma sững người, cậu không dám ngẩng  đầu lên. Đó là giọng của Kuroo và... và Tsukishima người yêu của anh.






Bên trong đại sảnh có hai bóng người nhìn ra bãi cát.

"Nè nè Akaashi em thấy bọn họ không?"

"Vâng, em thấy "

Bokuto và Akaashi đứng cạnh nhau.

Sẽ không cần nói tới chi tiết cái tay của Bokuto đang siết eo của Akaashi lại gần sát người mình đâu.

"Đau em đó Koutaro"

"Xin lỗi em Akaashi "

Bokuto miệng thì nói vậy nhưng tay thì vẫn kéo người Akaashi lại gần mà ôm trọn người cậu.

Akaashi vẫn đứng im trong lòng anh, thỏa mãn cảm giác chiếm hữu được alpha của một omega trội.

"Chuyện của bọn họ rắc rối thật"

"Có lẽ vậy ạ"

Cuộc hội thoại ngắn ngủi như đầy cẩu huyết ấy được thu gọn trong tầm mắt của Yamaguchi tội nghiệp.

Cậu chỉ là đi xuống hóng gió thôi mà????

Cuối cùng cậu vẫn là ngậm ngùi quay ngược lên phòng. Tâm trạng hóng gió mất sạch rồi.

Hóng đủ cơm rồi về ngủ thôi.

     ****
T/g: hôm bữa có bà nào hỏi tui sao cốt truyện là KuroTsukki mà #KuroKen á thì chap này chính là lời giải thích nha.

Đương nhiên là sẽ có chap nói riêng về chuyện tình của họ hoặc là sẽ lồng vào cốt truyện chính. Tui ưu tiên phương án 2 hơn á tại vì tui lên sẵn sườn hết rùi nên vậy nha.






Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com